Bạn được yenptyb125 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
429 ❤︎ Bài viết: 500 Tìm chủ đề
Ngã Ba Đồng Lộc, thuộc Hà Tĩnh, là nơi giao điểm chiến lược của nhiều tuyến đường huyết mạch trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Đây cũng là mảnh đất đã chứng kiến sự hy sinh anh dũng của 10 cô gái thanh niên xung phong vào năm 1968, khi họ tuổi đời mới chỉ mười tám đôi mươi. Máu và tuổi xuân của các cô đã hòa vào đất mẹ, giữ vững mạch máu giao thông cho chiến trường miền Nam.

Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ, khắc họa hình ảnh bi tráng của chiến trường xưa: Con đường bom cày, hầm trú ẩn, hoa sim tím.. Song song, bài thơ còn gợi lên niềm tri ân sâu sắc và lời hứa của thế hệ hôm nay:
không bao giờ quên sự hy sinh ấy, và sẽ tiếp tục gìn giữ non sông Việt Nam trường tồn .

Ngã Ba Đồng Lộc vì thế không chỉ là một địa danh, mà đã trở thành
biểu tượng bất tử của lòng yêu nước, của tuổi trẻ Việt Nam trong chiến tranh và hòa bình .

Ngã Ba Đồng Lộc


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Con đường như vết chém,

Bom cày nát trời xanh.

Mười cô còn in bóng,

Giữ vẹn ngã ba xinh.

* * *

Đêm đen thành vĩnh cửu,

Lửa máu đỏ quê hương.

Nghe vọng lời đất gọi,

Tên các cô còn thương.

* * *

Trăng nghiêng soi hầm cũ,

Hoa sim tím rưng rưng.

Ngã ba còn đứng đó,

Bất tử với núi sông.

* * *

Ngọn gió chiều còn kể,

Tiếng hát giữa bom rơi.

Tuổi xuân chưa kịp lớn,

Hóa bất tử muôn đời.

* * *

Đất trời hòa câu hát,

Sông núi khắc tên người.

Ngã ba thành ngọn lửa,

Soi sáng cả ngàn năm.

* * *

Chúng con về dâng hương,

Lời thề vang đất Việt.

Giữ non sông bền vững,

Máu xương này chẳng quên.

* * *

Ngã ba hoa vẫn nở,

Mười cô gái ngàn thu.

Bóng hình như bất tử,

Sáng mãi giữa trời quê.​
 
429 ❤︎ Bài viết: 500 Tìm chủ đề
Câu chuyện về nỏ thần

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: Lục bát, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Cổ Loa thành dựng mây trời,

Vòng tường chín lớp, đất người ngàn công.

An Dương Vương vững ngôi rồng,

Non sông tráng khí, cõi bồng hùng thiêng.

* * *

Rùa Vàng trao vuốt thần linh,

Rèn nên nỏ quý giữ gìn nước non.

Tên bay, giặc chạy hoảng hồn,

Một phen kinh động, chẳng còn dám sang.

* * *

Triệu Đà ôm mộng tham tàn,

Sai con Trọng Thủy gieo lời duyên hoa.

Mỵ Châu ngây dại thật thà,

Trao tay bí mật, nước nhà tiêu vong.

* * *

Trống vang, giặc đến ầm ầm,

Nỏ thần tắt phép, thành nỗi đoạn trường.

Vua cha đau thắt lòng thương,

Cùng con chạy mãi đến nơi biển ngàn.

* * *

Giữa đường lặng sóng mênh mang,

Gươm thiêng rời vỏ, lệ tràn áo vua.

Mỵ Châu ngọc máu chan chứa,

Thân tan, hồn hóa cánh hồng gió bay.

* * *

Trọng Thủy bỗng lệ chan đầy,

Giếng xưa gieo xuống, bóng mây thẳm mờ.

Ngọc trai sáng đáy sông mơ,

Hòa dòng máu đỏ, đôi bờ còn in.

* * *

Ngàn năm sử sách nhắc nhìn,

Nỏ thần là bậc chứng minh lòng người.

Tin trao lầm kẻ gian ngôi,

Nước tan, nhà mất – muôn đời khắc ghi.​
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back