Bạn được Mèo Tai Cụp mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề

Cùng nhau đi xem diễu binh nhân ngày 2/9​


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Trống dồn vang rộn rã,

Cờ đỏ thắm trời thu.

Tiếng hát vọng ngàn thu,

Quân bước đều chan hòa.

* * *

Người chen vai rộn rã,

Nụ cười sáng chan hòa.

Ánh mắt ngời bao la,

Tin dâng đời đất mẹ.

* * *

Mẹ dắt con ra phố,

Cha dắt trẻ đi xem.

Khúc nhạc vọng êm đềm,

Non nước vàng rực rỡ.

* * *

Nắng vàng soi đất mẹ,

Mây ngời sáng bao la.

Muôn dân một mái nhà,

Khải hoàn ca rộn rã.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Với thơ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Thơ như làn gió nhẹ,

Len lỏi giữa hồn ta.

Ngân nga trong nhịp thở,

Nở nụ cười chan hòa.

* * *

Thơ giữ đời lấp lánh,

Ngọc ngà trong mắt biếc.

Ai buồn đều tìm đến,

Để thấy lòng nở hoa.

* * *

Thơ hỏi ta điều lạ,

Trong cõi tạm mong manh.

Một vần gieo khắc khoải,

Như bóng nước long lanh.

* * *

Thơ chẳng nuôi người sống,

Chỉ sưởi ấm hồn thôi.

Đi qua bao dâu bể,

Thơ giữ lại tiếng cười.

* * *

Thơ nghiêng bên ánh mắt,

Gió thoảng hương xuân thì.

Một vần như nhịp đập,

Hòa chung một nhịp yêu.

* * *

Thơ là làn môi ấm,

Ngọt tựa giọt sương mai.

Ai trao nhau câu hát,

Thấy đời càng tươi vui.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Bó củi biết bay

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Ngày xưa từ rất xưa,

Có một chàng trai nghèo.

Ngày ngày đi đốn củi,

Và săn thú, bắn chim.

* * *

Rồi có một hôm nọ,

Chàng mãi đuổi theo sóc.

Bỗng thấy một bà cụ,

Bất tỉnh bên bờ suối.

* * *

Chàng cứu cụ tỉnh lại,

Chàng để dành cơm trưa.

Cho bà cụ ăn uống,

Cho đỡ đói, đỡ khát.

* * *

Bà cụ cảm động quá,

Và trước lúc chia tay.

Bà cho chàng phép màu,

Ngồi lên củi là bay.

* * *

Ngày ngày chàng đốn củi,

Rồi đi ra chợ bán.

Đổi muối, gạo để ăn,

Và cả ngô, khoai, sắn.

* * *

Và từ đó trở đi,

Chàng không lo đói khát.

Công việc cũng nhẹ nhàng,

Cũng có khi săn bắn.

* * *

Bấy giờ ở kinh đô.

Mọi người đều nô nức

Kéo nhau đi xem hội

Nhà vua kén phò mã

* * *

Lấy cô công chúa út,

Người đẹp như tiên sa.

Nên có nhiều chàng trai,

Khắp mọi miền tổ quốc.

* * *

Đều đến đây dự hội,

Kén phò mã ưng ý.

Nhưng nhiều người đã đến,

Công chúa đều không ưng.

* * *

Rồi bỗng một ngày nọ,

Công chúa đang dạo bước.

Bất ngờ một chim ác,

Sà xuống bắt công chúa.

* * *

Khắp hoàng cung nhốn nháo,

Các chàng trai trổ tài.

Ra sức cứu công chúa,

Khỏi móng vuốt ác điểu.

* * *

Họ phóng lao, ném tên..

Nhưng không trúng cái nào.

Và nó cắp công chúa,

Bay xa dần xa dần.

* * *

Bay đến khu rừng nọ,

Tình cờ người đốn củi.

Nghe tiếng người kêu cứu,

Chàng vội bay lại gần.

* * *

Và vung rìu chém vào,

Trúng con chim ác điểu.

Vì thế nàng thoát nạn,

Khỏi móng vuốt của nó.

* * *

Rồi nàng sốt mê man,

Bất tỉnh suốt nhiều ngày.

Chàng tìm thầy, kiếm thuốc,

Để chữa cho công chúa.

* * *

Rồi vào một ngày nọ,

Chàng đưa nàng về kinh.

Nhà vua truyền yến tiệc,

Mừng công chúa trở về.

* * *

Nhà vua ban thưởng chàng,

Vàng, bạc và châu báu.

Rồi thời gian trôi qua,

Công chúa bỗng nhớ nhung.

* * *

Chàng trai nghèo tốt bụng,

Và xin với mẹ cha.

Cho được cưới chàng trai,

Nhưng không ưng ý lắm.

* * *

Bèn ra những cuộc thi,

Nhưng chàng đều thắng hết.

Nhà vua đành chấp nhận,

Gả công chúa cho chàng.

* * *

Nhưng cho ở một nơi,

Xa xôi và hẻo lánh.

Chiếc bè trôi lênh đênh,

Về mảnh đất hoang vu.

* * *

Cùng đốn cây, dựng nhà,

Đặt bẫy săn bắt thú.

Rồi phát nương làm rẫy,

Khai hoang vùng đất mới.

* * *

Cuộc sống thật vất vả,

Đầm ấm và yêu thương.

Những ngày không trồng trọt,

Họ đốn củi đem bán.

* * *

Rồi chẳng bao lâu sau,

Nhờ cần cù chịu khó.

Biết lo ăn lo làm,

Cuộc sống càng sung túc.

* * *

Mọi người từ nơi khác,

Đều đến đây khai hoang.

Làm nhà và vườn tược,

Giờ đã thành xóm làng.

* * *

Rồi mấy ngày sau đó,

Được nghe tin cấp báo.

Giặc ngoại xâm tràn vào,

Chúng tàn phá khắp nơi.

* * *

Cướp bóc và giết hại,

Rất nhiều người nước ta.

Thế giặc thì quá mạnh,

Lũ đầu trâu mặt ngựa.

* * *

Ào ào kéo vây thành,

Vua cha rất lo lắng.

Không tìm được kế gì,

Chống đỡ bọn xâm lăng.

* * *

Tin dữ ở nơi xa,

Ở một nơi thành đô.

Công chúa rất lo lắng,

Đứng, ngồi vẫn không yên.

* * *

Nghĩ đến cảnh bọn giặc,

Gây họa cho dân lành.

Vợ chồng ngồi trên củi,

Và bay về kinh đô.

* * *

Lũ giặc liền khiếp đảm,

Vì từ đâu trên trời.

Rơi xuống đầu lũ giặc,

Chúng liền chạy về nước.

* * *

Nhân dân ta thoát khỏi,

Bè lũ giặc ngoại xâm.

Lòng vui mừng khôn xiết,

Vì chiến thắng kẻ thù.

* * *

Tất cả mọi người dân,

Dựng lại những nhà cửa.

Trồng trọt lại hoa màu,

Cho đất nước thêm xanh.

* * *

Người dân trong nước ta,

Đều ca ngợi phò mã.

Nhà vua cho gọi mời,

Và nói với chàng rằng:

* * *

"Con là người nhân đức,

Và lại có tài cao.

Ta nay đã già yếu,

Con hãy thay cho ta.

Để lo cho muôn dân

Được ấm no hạnh phúc"

* * *

Từ khi được lên ngôi.

Ra sức lo cho dân,

Nhờ những việc làm đó.

Đất nước luôn thịnh vượng,

Ấm no và hạnh phúc.

Đức Vua và Hoàng Hậu

Sống trọn đời bên nhâu.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Ngủ trưa

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Mình đã lấy ý tưởng trong một quyển sách mang tên: "Bé ngoan cần ngủ trưa." của tác giả Elizabeth Verdick do dịch giả: Thanh Vân dịch, sách này được in tại Nhà xuất bản Mỹ Thuật.​

54778318888_e806c404a8_o.png


Con yêu của mẹ ơi!

Đã đến giờ ngủ trưa.

Chúng ta cùng đi ngủ,

Một giấc ngủ trưa ngắn.

* * *

Mẹ ơi, đợi con chút

Con đang chơi mà mẹ.

Thôi được, con sẽ cất.

Đồ chơi của con ngay.

* * *

Hãy ngủ trưa đi nhé!

Con có nhớ tại sao,

Để có thêm sức khỏe.

Mình cần phải nghỉ ngơi?

***

Con sẽ là bé ngoan,

Biết ngủ trưa vui vẻ!

Hãy đến bên chiếc giường,

Và nằm ngủ một giấc.

* * *

Con sẽ thấy kỳ diệu,

Mọi thứ xung quanh con.

Khi con say giấc ngủ,

Một giấc ngủ trưa ngắn.​
 
Chỉnh sửa cuối:
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Let's go to BigC

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Trời xanh trong nắng mới

Bạn bè cùng nắm tay

Cười vang trên phố nhỏ

Rộn ràng khúc ca bay.

* * *

Let's go to BigC

Niềm vui theo bước đi

Shopping cùng hát ca

Quên hết bao lo toan.

* * *

Đèn lung linh sắc sáng

Hàng quà tươi mắt nhìn

Áo hoa xinh rực rỡ

Mỗi ngày thêm bình minh.

* * *

Let's go to BigC

Niềm vui theo bước đi

Ăn uống rồi vui chơi

Quên hết bao sầu vơi.

* * *

Cho dù mai xa cách

Kỷ niệm còn trong tim

BigC là chốn hẹn

Nơi ta mãi tìm về.

* * *

Let's go to BigC

Niềm vui theo bước đi

Thanh xuân còn ngân vang

BigC mãi bên ta.​
 
Chỉnh sửa cuối:
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề

Bé ơi, hãy ngủ trưa


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

54778400535_edf2130c25_o.png


Mặt trời lên cao nhất,

Nắng vàng hoe ngoài sân.

Cơn buồn ngủ kéo đến,

Mí mắt bỗng lim dim.

* * *

Trên chiếc võng tre nhỏ,

Kẽo kẹt tiếng ru trưa.

Làn gió hiu hiu thổi,

Đưa giấc nồng say sưa.

* * *

Ong bướm thôi bay lượn,

Chó mèo nằm ngủ ssay

Cả nhà đều yên tĩnh,

Giấc trưa thật là hay.

* * *

Nào bé ơi ngủ nhé,

Chìm vào giấc mộng xinh.

Để chiều lại vui khoẻ,

Bé học và bé chơi.​
 
Chỉnh sửa cuối:
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Đã đến giờ ngủ trưa

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

54778400535_edf2130c25_o.png


Nắng ngoài hiên dịu lại,

Lá cây rơi nhè nhẹ.

Tiếng chim kêu khe khẽ,

Mây lững lờ bay qua.

* * *

Đôi mắt dần khép kín,

Giấc mơ về lặng yên.

Trưa nằm nghe gió hát,

Thả hồn theo dịu hiền.

* * *

Ngày mai còn nắng mới,

Giấc trưa này êm êm.

Ngủ ngoan cho say giấc,

Tỉnh dậy thêm rạng rỡ.

* * *

Bàn học chờ em đấy,

Sách vở vẫn còn thơm.

Một giấc say ngắn ngủi,

Cho chiều thêm tinh tường.

* * *

Tiếng đồng hồ khe khẽ,

Nhịp thời gian trôi xa.

Trưa nay hồn lặng lẽ,

Mơ đẹp như bài ca.

* * *

Chuông ngân khẽ đánh thức,

Ánh chiều rọi hiên nhà.

Mỉm cười sau giấc mộng,

Thức dậy thêm chan hòa.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Đường Lên Cổng Trời Ô Quy Hồ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Thị trấn chìm trong sương,

Tiếng chợ chiều còn vọng.

Người lữ khách lên đường,

Mang giấc mơ xa rộng.

* * *

Con dốc dài quanh co,

Phủ đầy hoa đỗ quyên.

Sương trắng như làn mơ,

Buộc bước chân hành trình.

* * *

Nghe thác reo vọng lại,

Bạc sóng tựa trăng ngần.

Thác Bạc ngàn năm chảy,

Tiếng ca của núi rừng.

* * *

Men theo dòng suối nhỏ,

Rừng xanh đón bước chân.

Suối Vàng rơi nắng đỏ,

Thác Tình Yêu trong ngần.

* * *

Dốc núi càng hun hút,

Mây phủ trắng triền đồi.

Rừng sâu hòa tiếng nhạc,

Chim hót gọi chân trời.

* * *

Trạm Tôn chiều gió hát,

Ngõ dẫn lối mây bay.

Người dừng chân ngơ ngác,

Ngỡ trời gần nơi đây.

* * *

Bước qua bao khúc khuỷu,

Đường ôm núi, ôm mây.

Ngàn năm còn thăm thẳm,

Dẫn khách đến cõi say.

* * *

Ô Quy Hồ vời vợi,

Sương trắng níu chân mây.

Như cánh cổng thiên giới,

Mở lối sang trời mây

* * *

Mặt trời lên đỏ rực,

Chiếu sáng đỉnh non cao.

Gió thổi ngàn mây bay,

Soi lấp lánh chiêm bao.

* * *

Người lữ khách dừng bước,

Ngắm núi biếc mây trôi.

Lòng bỗng hòa đất mẹ,

Với trời rộng chơi vơi.

* * *

Một chuyến đi dài rộng,

Lưu dấu giữa hồn thơ.

Đường lên Cổng Trời đó,

Như bước giữa giấc mơ.

* * *

Ô Quy Hồ lặng lẽ,

Còn ngân mãi khúc ca.

Người đi rồi vẫn nhớ,

Con đường giữa non ngàn.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Tôi thích lên sân khấu

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Ánh đèn màu rực rỡ

Gọi tên em phải không?

Con tim đầy rạo rực

Trong lồng ngực chờ mong.

* * *

Quên đi đời thường nhật

Quên hết những ưu phiền

Em cất cao lời hát

Hóa thành cô gái tiên.

* * *

Dưới kia ngàn ánh mắt

Hòa chung một nhịp đập

Tiếng vỗ tay nồng ấm

Cho em niềm tin yêu.

* * *

Không đứng nhìn từ xa

Làm khán giả lặng im

Em chọn là người hát

Khúc ca của trái tim.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề

Trà Táo Đỏ – Hương Tình Ngọt Ấm​


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 4 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Ô long thơm dịu

Táo đỏ ngọt ngào

Hòa quyện vào nhau

Ấm lòng ngày đông.

* * *

Hương trà thoang thoảng

Vị ngọt thanh tao

Nhấp một ngụm nhỏ

Lòng thấy bình yên.

* * *

Sắc trà nâu ấm

Như ánh chiều buông

Xua đi mỏi mệt

Bao nỗi sầu vương.

* * *

Chén trà bồi bổ

Cho má thêm hồng

Gửi gắm thương nhớ

Sưởi ấm cõi lòng.

* * *

Hơi trà nghi ngút

Lan tỏa khắp phòng

Như lời tri kỷ

Thì thầm bên song.

* * *

Câu chuyện ngày cũ

Theo khói trà bay

Chỉ còn dư vị

Đọng lại hôm nay.

* * *

Trà ô long nhẹ,

Táo đỏ hiền hòa,

Như duyên bè bạn,

Nối nhịp gần xa.

* * *

Nâng chén trà đỏ,

Ngỡ ánh mắt em,

Ngọt như táo chín,

Ấm tựa ngọn đèn.

* * *

Hơi trà phảng phất,

Như mối duyên lành,

Ta ngồi lặng lẽ,

Nghe tim thì thầm.

* * *

Ngày đông giá rét,

Có em kề bên,

Chén trà hạnh ngộ,

Hóa khúc tình duyên.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Ngã Ba Đồng Lộc, thuộc Hà Tĩnh, là nơi giao điểm chiến lược của nhiều tuyến đường huyết mạch trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Đây cũng là mảnh đất đã chứng kiến sự hy sinh anh dũng của 10 cô gái thanh niên xung phong vào năm 1968, khi họ tuổi đời mới chỉ mười tám đôi mươi. Máu và tuổi xuân của các cô đã hòa vào đất mẹ, giữ vững mạch máu giao thông cho chiến trường miền Nam.

Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ, khắc họa hình ảnh bi tráng của chiến trường xưa: Con đường bom cày, hầm trú ẩn, hoa sim tím.. Song song, bài thơ còn gợi lên niềm tri ân sâu sắc và lời hứa của thế hệ hôm nay:
không bao giờ quên sự hy sinh ấy, và sẽ tiếp tục gìn giữ non sông Việt Nam trường tồn .

Ngã Ba Đồng Lộc vì thế không chỉ là một địa danh, mà đã trở thành
biểu tượng bất tử của lòng yêu nước, của tuổi trẻ Việt Nam trong chiến tranh và hòa bình .

Ngã Ba Đồng Lộc


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Con đường như vết chém,

Bom cày nát trời xanh.

Mười cô còn in bóng,

Giữ vẹn ngã ba xinh.

* * *

Đêm đen thành vĩnh cửu,

Lửa máu đỏ quê hương.

Nghe vọng lời đất gọi,

Tên các cô còn thương.

* * *

Trăng nghiêng soi hầm cũ,

Hoa sim tím rưng rưng.

Ngã ba còn đứng đó,

Bất tử với núi sông.

* * *

Ngọn gió chiều còn kể,

Tiếng hát giữa bom rơi.

Tuổi xuân chưa kịp lớn,

Hóa bất tử muôn đời.

* * *

Đất trời hòa câu hát,

Sông núi khắc tên người.

Ngã ba thành ngọn lửa,

Soi sáng cả ngàn năm.

* * *

Chúng con về dâng hương,

Lời thề vang đất Việt.

Giữ non sông bền vững,

Máu xương này chẳng quên.

* * *

Ngã ba hoa vẫn nở,

Mười cô gái ngàn thu.

Bóng hình như bất tử,

Sáng mãi giữa trời quê.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Câu chuyện về nỏ thần

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: Lục bát, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Cổ Loa thành dựng mây trời,

Vòng tường chín lớp, đất người ngàn công.

An Dương Vương vững ngôi rồng,

Non sông tráng khí, cõi bồng hùng thiêng.

* * *

Rùa Vàng trao vuốt thần linh,

Rèn nên nỏ quý giữ gìn nước non.

Tên bay, giặc chạy hoảng hồn,

Một phen kinh động, chẳng còn dám sang.

* * *

Triệu Đà ôm mộng tham tàn,

Sai con Trọng Thủy gieo lời duyên hoa.

Mỵ Châu ngây dại thật thà,

Trao tay bí mật, nước nhà tiêu vong.

* * *

Trống vang, giặc đến ầm ầm,

Nỏ thần tắt phép, thành nỗi đoạn trường.

Vua cha đau thắt lòng thương,

Cùng con chạy mãi đến nơi biển ngàn.

* * *

Giữa đường lặng sóng mênh mang,

Gươm thiêng rời vỏ, lệ tràn áo vua.

Mỵ Châu ngọc máu chan chứa,

Thân tan, hồn hóa cánh hồng gió bay.

* * *

Trọng Thủy bỗng lệ chan đầy,

Giếng xưa gieo xuống, bóng mây thẳm mờ.

Ngọc trai sáng đáy sông mơ,

Hòa dòng máu đỏ, đôi bờ còn in.

* * *

Ngàn năm sử sách nhắc nhìn,

Nỏ thần là bậc chứng minh lòng người.

Tin trao lầm kẻ gian ngôi,

Nước tan, nhà mất – muôn đời khắc ghi.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Lợi ích của việc đọc sách

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Sách mở ra chân trời,

Tri thức ngàn năm gọi.

Rèn trí tuệ sáng trong,

Dẫn ta đi muôn lối.

* * *

Đọc sách tâm nở hoa,

Ý tưởng bay cao vút.

Sống nhân văn, yêu thương,

Đời thêm nhiều hạnh phúc.

* * *

Trang sách là tri thức,

Mở rộng cả tâm hồn.

Nuôi dưỡng bao ước mộng,

Sáng đẹp giữa đời thường.

* * *

Sách dạy ta hiểu biết,

Cho cuộc sống thăng hoa.

Tâm hồn thêm rộng mở,

Ý chí sáng như hoa.

* * *

Đọc sách gieo hi vọng,

Trí tuệ sáng ngời lên.

Đường xa không sợ hãi,

Có sách luôn vững bền.

* * *

Sách mở đường trí tuệ,

Dạy ta biết đúng sai.

Giúp lòng thêm sáng tỏ,

Bước vững giữa tương lai.

* * *

Trang sách là ngọn đèn,

Soi rọi bao đêm tối.

Tâm hồn thêm ấm áp,

Đời rạng rỡ niềm vui.

* * *

Sách dạy ta kiên nhẫn,

Rèn thói quen chăm ngoan.

Tri thức nuôi ước vọng,

Cho mai sau vững vàng.

* * *

Đọc sách gieo tri thức,

Tâm sáng tựa vầng trăng.

Nuôi ước mơ bay bổng,

Đời tươi đẹp muôn phần.

* * *

Sách dạy ta nhân nghĩa,

Cho trí tuệ vươn cao.

Sống chan hòa, yêu mến,

Tương lai sáng mai sau.

* * *

Trang sách như bè bạn,

Trao hiểu biết muôn màu.

Giúp ta thêm nghị lực,

Bước vững giữa mai sau.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Thiếu nữ thổi sáo

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Bên suối vắng trăng treo,

Thiếu nữ ngồi trên đá.

Áo trắng mỏng theo chiều,

Tà lụa tựa mây bay.

* * *

Đôi môi xinh chúm chụm,

Hồn thả theo tiếng sáo.

Lời ngân nga uốn lượn,

Đàn bướm nghe cũng nao.

* * *

Sáo vút bay trên ngàn,

Cỏ cây nghiêng nghe ngóng.

Nước suối lượn theo làn,

Lòng người say tiếng vọng.

* * *

Thiếu nữ vẫn ngồi thổi,

Hương lan quyện vào gió.

Chỉ còn sáo với nàng,

Bản tình ca đêm tối.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Thiền là gì?

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Ngồi yên nghe nhịp thở,

Lá rụng giữa hư không.

Mây trôi ngoài cửa sổ,

Lòng lặng, gió cũng trong.

* * *

Chẳng tìm chi xa xôi,

Thiền là mình với mình.

Một nụ cười hé nở,

Thế gian hóa bình minh.

* * *

Tiếng chim gieo nắng sớm,

Giọt sương vỡ trên cành.

Thiền như dòng nước chảy,

Tự tại giữa trời xanh.

* * *

Thiền không lời, không chữ,

Chỉ có ánh nhìn thôi.

Đôi mắt trong như ngọc,

Thấy vạn vật thảnh thơi.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Mỗi buổi sớm mai đều mang theo một phép màu nhỏ bé. Nắng len qua kẽ lá, sương còn vương trên cành, tiếng chim ríu rít gọi ngày mới. Con người bước ra phố với nụ cười, với ước mơ và nhịp sống rộn ràng. Và đâu đó, trong khoảnh khắc bình minh, vẫn có tình yêu ngọt ngào lan tỏa, khiến ngày mới không chỉ là sự khởi đầu, mà còn là niềm tin, là hi vọng, là hạnh phúc.

Bài thơ "Chào ngày mới" được viết như một bức tranh ghép nhiều mảng màu: Thiên nhiên, tuổi trẻ, niềm vui đời thường và cả tình yêu. Tất cả hòa lại thành một bản nhạc nhẹ nhàng để ta gửi lời chào hân hoan tới bình minh.​

Chào Ngày Mới


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Nắng reo trên lá non,

Sương mai còn đọng nhẹ,

Chim hót lời véo von,

Lòng ta đầy sức trẻ.

* * *

Đón bình minh rạng hồng,

Tươi cười cùng hơi thở,

Một ngày mới khai thông,

Ước mơ tràn muôn ngõ.

* * *

Em tung tăng ra phố,

Cười vang cùng nắng mai,

Ngày mới tràn hơi thở,

Vui ca khắp muôn loài.

* * *

Nắng ghé qua song cửa,

Thức giấc gọi tên em,

Ánh mắt như tia lửa,

Xua tan hết màn đêm.

* * *

Ngày mới cùng hơi thở,

Ngọt ngào trong vòng tay,

Anh chào em muôn thuở,

Bình minh hóa men say.​

Ngày mới luôn đến như một món quà bất ngờ của cuộc sống. Dù bình dị hay rộn ràng, dù chan chứa yêu thương hay chỉ là chút nắng khẽ khàng ngoài hiên, tất cả đều nhắc nhở ta rằng: Còn hôm nay là còn hy vọng.

Hãy mỉm cười chào ngày mới, để lòng mình trong trẻo, để bước chân thêm vững vàng, và để tình yêu, niềm tin luôn đồng hành cùng ta trên hành trình phía trước.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề

Cuội ở cung trăng​


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Trăng lên ngời bát ngát,

Đêm vằng vặc sông dài.

Cuội ngồi ôm bóng đa,

Thở dài nghe gió hát.

* * *

Ngày xưa kia lạc lối,

Giữ gốc đa bên mình.

Cây bật rễ bay nhanh,

Cuội níu hoài không thả.

* * *

Vút một lần lên trời,

Rời xa miền đất cũ.

Mây trắng trôi mịt mùng,

Quê nhà dần xa tít.

* * *

Trăng lạnh và mênh mang,

Sương rơi rơi bạc tóc.

Ngôi sao đêm nhấp nháy,

Như mắt người dưới kia.

* * *

Cuội ngồi nghe lòng nhớ,

Đồng lúa xanh mượt mà.

Tiếng sáo chiều thôn cũ,

Mái tranh nghiêng bóng tre.

* * *

Bao đêm rồi lặng lẽ,

Kể chuyện đời với trăng.

Trăng nghe hoài chẳng nói,

Chỉ sáng thêm, sáng thêm.

* * *

Có khi buồn như khóc,

Ngỡ tiếng mẹ gọi về.

Có khi lòng xao động,

Thấy dáng ai bên hiên.

* * *

Ngàn năm rồi trôi mãi,

Cung trăng vẫn lặng im.

Cuội ngồi ôm gốc đa,

Giấc mơ quê vời vợi.

* * *

Dẫu thời gian có bạc,

Trái tim nào quên đi.

Đêm rằm ai ngước nhìn,

Thấy Cuội còn ngồi đó.​

Bài thơ sử dụng thể ngũ ngôn (5 chữ) với nhịp điệu nhẹ nhàng, giản dị, gợi không khí huyền thoại mà vẫn gần gũi.

Bài thơ không còn chỉ là vài lát cắt về nỗi nhớ quê hương mà trở thành một câu chuyện bằng thơ – tự sự đầy đủ hơn về cuộc đời Cuội.​

Khởi đầu – huyền thoại được kể lại

Những khổ thơ đầu tái hiện tích xưa: Cuội ôm rễ đa, bị kéo lên tận cung trăng. Thủ pháp kể này làm rõ gốc gác nhân vật, khiến người đọc dễ liên tưởng đến truyện dân gian quen thuộc nhưng vẫn mang màu sắc trữ tình.​

Thân bài – nỗi nhớ khắc khoải

Khi đã lên cung trăng, Cuội trở thành kẻ lưu đày. Hình ảnh "trăng lạnh", "sương rơi bạc tóc", "sao đêm như mắt người" gợi sự cô độc, nhưng đồng thời lại chan chứa nỗi nhớ thương. Quê hương trong thơ hiện về rất cụ thể: Đồng lúa, tiếng sáo, mái tranh, bóng tre.. Đây là cách để biến nỗi nhớ mơ hồ thành kỷ niệm sống động, giúp người đọc đồng cảm hơn.​

Cao trào – sự cô đơn muôn kiếp

Cuội kể chuyện với trăng, nhưng trăng "chỉ sáng thêm, sáng thêm". Câu thơ ngắn mà ám ảnh: Mọi tâm sự đều rơi vào khoảng lặng. Cái cô đơn ấy không chỉ là nỗi buồn của Cuội, mà còn là nỗi niềm của bất cứ ai tha hương – nói với đất trời mà chẳng có hồi âm.​

Kết – biểu tượng vĩnh cửu

Bài thơ khép lại bằng hình ảnh Cuội bất tử: Ngồi ôm gốc đa, giấc mơ quê không tắt, để rồi đêm rằm ai cũng nhìn thấy bóng Cuội trên trăng. Từ thân phận một con người, Cuội được nâng lên thành biểu tượng của nỗi nhớ quê hương muôn đời.​

Như vậy, bài thơ vừa mang hơi thở dân gian, vừa chạm tới tâm sự nhân sinh.. Nó vừa giữ sự trong sáng của thể ngũ ngôn, vừa tạo nhịp chậm, ngâm nga, gợi cảm giác như đang nghe kể một khúc hát dân gian. Đồng thời, bài thơ cũng nói lên con người, dù đi đến đâu, cũng không thoát khỏi nỗi nhớ quê nhà.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Đời Người

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: Lục bát

* * *^^^***

Sinh ra một tiếng khóc òa

Lớn lên mới biết thật là chông gai

Niềm vui xen lẫn đắng cay

Nụ cười chan chứa giọt dài lệ rơi

Xuôi tay nhắm mắt qua đời

Trăm năm gửi lại cho người sau thương.​
 
Chỉnh sửa cuối:
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề

Con Yêu Của Ba​


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: Lục bát, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Ngày con đến giữa đời ba,

Tiếng khóc ngây ngô chan hòa niềm vui.

Ánh mắt ba ngắm ngọt ngào,

Ước sao thời khắc dừng ngay phút này.

* * *

Con từng bước nhỏ thơ ngây,

Tập đi, tập nói, ngã rồi lại lên.

Tay con nắm chặt tay ba,

Niềm tin nhen lửa, vượt qua tháng ngày.

* * *

Mai này con lớn khôn nhanh,

Đường đời xa rộng, muôn vàn chông gai.

Dù cho sóng gió vây quanh,

Phía sau luôn có bờ vai vững vàng.

* * *

Con yêu của ba, nhớ rằng:

Tình ba lặng lẽ, dịu dàng chẳng phai.

Trọn đời dõi bước con đi,

Nguyện làm bóng mát, che khi nắng hè.

* * *

Con ơi, hạnh phúc lớn kia,

Chính là được thấy con cười mỗi đêm.

Và bao lời muốn trao thêm:

Ba yêu con mãi – không hề đổi thay.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Tết Trung Thu là Tết Đoàn Viên

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: Bảy chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Trăng Rằm tháng Tám vằng vặc soi,

Khắp nẻo quê hương rộn tiếng cười.

Trung Thu về rồi, lòng phơi phới,

Gia đình sum họp, đẹp tuyệt vời.

* * *

Bánh nướng, bánh dẻo thơm lừng hương,

Vị ngọt tình thân mãi vấn vương.

Trà sen ấm áp, tròn vẹn, thương,

Cùng nhau sẻ chia, bao mến thương.

* * *

Đèn lồng thắp sáng cả con đường,

Đủ hình, đủ sắc, chẳng hề thường.

Rước đèn, múa lân vang khắp phường,

Tuổi thơ rạng rỡ, cả yêu thương.

* * *

Dù đi muôn dặm, cách xa xôi,

Cũng hẹn ngày này, nhớ nơi nôi.

Về bên cha mẹ, nghe lời mời,

Đón ánh trăng vàng, ấm tình đời.

* * *

Đoàn viên là nghĩa, là mong chờ,

Gắn kết yêu thương, chẳng bến bờ.

Tết Trung Thu này, ta ước mơ,

Bình an, hạnh phúc, mãi đợi chờ.​
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back