Bạn được Bỉ Ngạn Linh Thư mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
404 ❤︎ Bài viết: 480 Tìm chủ đề

Cùng nhau đi xem diễu binh nhân ngày 2/9​


Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Trống dồn vang rộn rã,

Cờ đỏ thắm trời thu.

Tiếng hát vọng ngàn thu,

Quân bước đều chan hòa.

* * *

Người chen vai rộn rã,

Nụ cười sáng chan hòa.

Ánh mắt ngời bao la,

Tin dâng đời đất mẹ.

* * *

Mẹ dắt con ra phố,

Cha dắt trẻ đi xem.

Khúc nhạc vọng êm đềm,

Non nước vàng rực rỡ.

* * *

Nắng vàng soi đất mẹ,

Mây ngời sáng bao la.

Muôn dân một mái nhà,

Khải hoàn ca rộn rã.​
 
404 ❤︎ Bài viết: 480 Tìm chủ đề
Với thơ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Thơ như làn gió nhẹ,

Len lỏi giữa hồn ta.

Ngân nga trong nhịp thở,

Nở nụ cười chan hòa.

* * *

Thơ giữ đời lấp lánh,

Ngọc ngà trong mắt biếc.

Ai buồn đều tìm đến,

Để thấy lòng nở hoa.

* * *

Thơ hỏi ta điều lạ,

Trong cõi tạm mong manh.

Một vần gieo khắc khoải,

Như bóng nước long lanh.

* * *

Thơ chẳng nuôi người sống,

Chỉ sưởi ấm hồn thôi.

Đi qua bao dâu bể,

Thơ giữ lại tiếng cười.

* * *

Thơ nghiêng bên ánh mắt,

Gió thoảng hương xuân thì.

Một vần như nhịp đập,

Hòa chung một nhịp yêu.

* * *

Thơ là làn môi ấm,

Ngọt tựa giọt sương mai.

Ai trao nhau câu hát,

Thấy đời càng tươi vui.​
 
404 ❤︎ Bài viết: 480 Tìm chủ đề
Bó củi biết bay

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Ngày xưa từ rất xưa,

Có một chàng trai nghèo.

Ngày ngày đi đốn củi,

Và săn thú, bắn chim.

* * *

Rồi có một hôm nọ,

Chàng mãi đuổi theo sóc.

Bỗng thấy một bà cụ,

Bất tỉnh bên bờ suối.

* * *

Chàng cứu cụ tỉnh lại,

Chàng để dành cơm trưa.

Cho bà cụ ăn uống,

Cho đỡ đói, đỡ khát.

* * *

Bà cụ cảm động quá,

Và trước lúc chia tay.

Bà cho chàng phép màu,

Ngồi lên củi là bay.

* * *

Ngày ngày chàng đốn củi,

Rồi đi ra chợ bán.

Đổi muối, gạo để ăn,

Và cả ngô, khoai, sắn.

* * *

Và từ đó trở đi,

Chàng không lo đói khát.

Công việc cũng nhẹ nhàng,

Cũng có khi săn bắn.

* * *

Bấy giờ ở kinh đô.

Mọi người đều nô nức

Kéo nhau đi xem hội

Nhà vua kén phò mã

* * *

Lấy cô công chúa út,

Người đẹp như tiên sa.

Nên có nhiều chàng trai,

Khắp mọi miền tổ quốc.

* * *

Đều đến đây dự hội,

Kén phò mã ưng ý.

Nhưng nhiều người đã đến,

Công chúa đều không ưng.

* * *

Rồi bỗng một ngày nọ,

Công chúa đang dạo bước.

Bất ngờ một chim ác,

Sà xuống bắt công chúa.

* * *

Khắp hoàng cung nhốn nháo,

Các chàng trai trổ tài.

Ra sức cứu công chúa,

Khỏi móng vuốt ác điểu.

* * *

Họ phóng lao, ném tên..

Nhưng không trúng cái nào.

Và nó cắp công chúa,

Bay xa dần xa dần.

* * *

Bay đến khu rừng nọ,

Tình cờ người đốn củi.

Nghe tiếng người kêu cứu,

Chàng vội bay lại gần.

* * *

Và vung rìu chém vào,

Trúng con chim ác điểu.

Vì thế nàng thoát nạn,

Khỏi móng vuốt của nó.

* * *

Rồi nàng sốt mê man,

Bất tỉnh suốt nhiều ngày.

Chàng tìm thầy, kiếm thuốc,

Để chữa cho công chúa.

* * *

Rồi vào một ngày nọ,

Chàng đưa nàng về kinh.

Nhà vua truyền yến tiệc,

Mừng công chúa trở về.

* * *

Nhà vua ban thưởng chàng,

Vàng, bạc và châu báu.

Rồi thời gian trôi qua,

Công chúa bỗng nhớ nhung.

* * *

Chàng trai nghèo tốt bụng,

Và xin với mẹ cha.

Cho được cưới chàng trai,

Nhưng không ưng ý lắm.

* * *

Bèn ra những cuộc thi,

Nhưng chàng đều thắng hết.

Nhà vua đành chấp nhận,

Gả công chúa cho chàng.

* * *

Nhưng cho ở một nơi,

Xa xôi và hẻo lánh.

Chiếc bè trôi lênh đênh,

Về mảnh đất hoang vu.

* * *

Cùng đốn cây, dựng nhà,

Đặt bẫy săn bắt thú.

Rồi phát nương làm rẫy,

Khai hoang vùng đất mới.

* * *

Cuộc sống thật vất vả,

Đầm ấm và yêu thương.

Những ngày không trồng trọt,

Họ đốn củi đem bán.

* * *

Rồi chẳng bao lâu sau,

Nhờ cần cù chịu khó.

Biết lo ăn lo làm,

Cuộc sống càng sung túc.

* * *

Mọi người từ nơi khác,

Đều đến đây khai hoang.

Làm nhà và vườn tược,

Giờ đã thành xóm làng.

* * *

Rồi mấy ngày sau đó,

Được nghe tin cấp báo.

Giặc ngoại xâm tràn vào,

Chúng tàn phá khắp nơi.

* * *

Cướp bóc và giết hại,

Rất nhiều người nước ta.

Thế giặc thì quá mạnh,

Lũ đầu trâu mặt ngựa.

* * *

Ào ào kéo vây thành,

Vua cha rất lo lắng.

Không tìm được kế gì,

Chống đỡ bọn xâm lăng.

* * *

Tin dữ ở nơi xa,

Ở một nơi thành đô.

Công chúa rất lo lắng,

Đứng, ngồi vẫn không yên.

* * *

Nghĩ đến cảnh bọn giặc,

Gây họa cho dân lành.

Vợ chồng ngồi trên củi,

Và bay về kinh đô.

* * *

Lũ giặc liền khiếp đảm,

Vì từ đâu trên trời.

Rơi xuống đầu lũ giặc,

Chúng liền chạy về nước.

* * *

Nhân dân ta thoát khỏi,

Bè lũ giặc ngoại xâm.

Lòng vui mừng khôn xiết,

Vì chiến thắng kẻ thù.

* * *

Tất cả mọi người dân,

Dựng lại những nhà cửa.

Trồng trọt lại hoa màu,

Cho đất nước thêm xanh.

* * *

Người dân trong nước ta,

Đều ca ngợi phò mã.

Nhà vua cho gọi mời,

Và nói với chàng rằng:

* * *

"Con là người nhân đức,

Và lại có tài cao.

Ta nay đã già yếu,

Con hãy thay cho ta.

Để lo cho muôn dân

Được ấm no hạnh phúc"

* * *

Từ khi được lên ngôi.

Ra sức lo cho dân,

Nhờ những việc làm đó.

Đất nước luôn thịnh vượng,

Ấm no và hạnh phúc.

Đức Vua và Hoàng Hậu

Sống trọn đời bên nhâu.​
 
404 ❤︎ Bài viết: 480 Tìm chủ đề
Ngủ trưa

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^***

Mình đã lấy ý tưởng trong một quyển sách mang tên: "Bé ngoan cần ngủ trưa." của tác giả Elizabeth Verdick do dịch giả: Thanh Vân dịch, sách này được in tại Nhà xuất bản Mỹ Thuật.​

Con yêu của mẹ ơi!

Đã đến giờ ngủ trưa.

Chúng ta cùng đi ngủ,

Một giấc ngủ trưa ngắn.

* * *

Mẹ ơi, đợi con chút

Con đang chơi mà mẹ.

Thôi được, con sẽ cất.

Đồ chơi của con ngay.

* * *

Hãy ngủ trưa đi nhé!

Con có nhớ tại sao,

Để có thêm sức khỏe.

Mình cần phải nghỉ ngơi?

***

Con sẽ là bé ngoan,

Biết ngủ trưa vui vẻ!

Hãy đến bên chiếc giường,

Và nằm ngủ một giấc.

* * *

Con sẽ thấy kỳ diệu,

Mọi thứ xung quanh con.

Khi con say giấc ngủ,

Một giấc ngủ trưa ngắn.​
 

Những người đang xem chủ đề này

Back