Gà Trống Nuôi Con Đình Viễn Hạ Gà trống nuôi con tuổi ba mươi Tần tảo nắng mưa, miệng vẫn cười Người chung chăn gối đành dứt áo Con khờ hỏi mẹ, đáp lời sao? Lòng nặng chữ thương nên cười khổ Lệ thấm đôi mi, thật ngây ngô Hết duyên dặn lòng buông, không níu Hạnh phúc bên con tuổi cận chiều. END.