EM Khi nắng hạ buông xuống rực rỡ Bỗng chợt nhớ tình đầu dang dở Đã từng chờ ánh mắt giản đơn Là những cơn mê say nhìn ngắm Và chìm đắm trong mắt sâu thẳm Làm cho tâm khó mà chôn giấu Tuy đã lâu nhưng tôi chẳng quên Đôi chân mày như áng mây mờ Đang che chở ánh nắng trìu mến Mỗi ngày đến gần em thêm chút Lại lén lút nghe thanh âm em, Nghĩ em, ngắm em và yêu em.