Em Đã Chết Tác giả: Liên Hoa Tử. Thể loại: Bài thơ về tình yêu. Thể thơ: Thơ tám chữ. Số câu: 64. (ngày 22/10/2022) Em đã chết, thật rồi, em đã chết Hoa mai vàng, trong Tết vẫn chờ mong Em yêu à! Nơi đó có lạnh không Khăn gió ấm, má hồng trong sương tuyết. Đông đã đến, úa màu phong cảnh biếc Nào đẹp vui, ấp ủ nét rêu phong Em đi rồi, mình vẫn đợi chờ mong Lau nước mắt, cõi lòng thương da diết. Em còn nhớ, tình chúng ta thuần khiết Dưới trăng tròn, mắt biếc đẹp tình chung Câu son sắc, khiến hồn ai xao xuyến Nét trăng ngà, còn lưu giữ hình dung. Môi em cười, lỗi nhịp trái tim rung Ôi! Đẹp quá, hình bóng em màu tuyết Trắng trong ngần, thắm đượm nét cao thiêng Dưới trăng rằm, ước nguyện giấc mơ tiên. Trên dốc đá, chân sen mềm yếu thiệt Ngã ba lần, anh đỡ riết rồi quen Đỉnh non thiêng, cách biệt cõi trần hồng Cao vút gió, tấc lòng thêm trác tuyệt. Cầu nhân duyên, mình lễ Phật nhiều thêm Gương nhật nguyệt, nỗi niềm sao da diết Lúc trăng khuyết, dỗi hờn đôi mắt biếc Dỗ em cười, tha thứ chuyện hờn ghen. Có chăng là, số mệnh quá oan khiên Em đã chết, hoàng tuyền, xa cách biệt Đớn đau lắm, lòng nấc không thành tiếng Nhớ môi mềm, hôn nhẹ giấc mơ trong. Giấc mơ này, ta vẽ lại được không Đôi trai gái, đứng nhìn phong cảnh biếc Tiếng chim chóc, gọi đàn sao da diết Chiều tà dương, ta đã nguyện chung lòng. Nơi chân đồi, gió mát mặt uyên ương Chơi đuổi bắt, con đường như quen biết Trên thác nước, nụ hôn đầu trinh khiết Sắc xanh trời, đà điểm xuyết hình tiên. Đời là thế, chẳng niềm vui bất diệt Bệnh hiểm nghèo, chia cắt nợ nhân duyên Cao xanh buồn, mưa đổ đỉnh non thiêng Như đưa tiễn, gót sen về cách biệt. Em xa quá! Nhớ hoài đôi mắt biếc Nét mi sầu, lệ đắng mặn nhìn trông Gây chi cảnh, chia lìa bao tang tóc Hoa mai vàng, mà cũng khóc xuân phong. Mai năm cánh, con đường xây giấc mộng Em yêu à! Anh sẽ sống thong dong Dâng em đó, màu hoa ta quen biết Vàng hoa mai, đẹp đẽ giấc mơ hiền. Đời phù thế, tình ái pha màu tuyết Ta yêu người, trải rộng trái tim trong Đến bao giờ, giọt lệ hóa thành sông Mộng mơ nhiều, hình bóng, đứng bên song. Cười đi em, tình đã thắm càng nồng Em vẫn sống, giữa ngàn hoa nắng trong Em vẫn sống, má hồng, em vẫn sống Đến muôn đời, còn đó một hình dung. Vu Lan tới, giấy tiền như vô dụng Đốt đi rồi, em có nhận được không Anh chẳng màng, tình có hóa rêu phong Chỉ mơ màng, hình bóng đứng bên song. Đâu sự thật, em à, như vẫn sống Mai vàng ơi! Giấc mộng nghĩa vợ chồng Ta chẳng màng, én liệng giữa tầng không Em đã chết, thật rồi, em đã chết.