Tầm Dữ - A Nguyệt Nguyệt Lyrics: Bấm để xem 沉寂的浩瀚夜空 星光闪动 捧一缕光入手中 当作霓虹 任我心似空 填不满的洞 泪还是忍不住失守 穿越人海去追寻 你的影踪 世间再也没有人 与我相守 说感同深受 却不曾相拥 决绝转身不曾回头 这时间人海里 终不能和你相遇 却也不能以身相许换别离 若再次能相遇 必不再寻寻觅觅 一生可以浪费有几序 穿越人海去追寻 你的影踪 世间再也没有人 与我相守 说感同深受 却不曾相拥 决绝转身不曾回头 这时间人海里 终不能和你相遇 却也不能以身相许换别离 若再次能相遇 必不再寻寻觅觅 一生可以浪费有几序 这时间人海里 终不能和你相遇 却也不能以身相许换别离 若再次能相遇 必不再寻寻觅觅 一生可以浪费有几序 Chénjì de hàohàn yèkōng xīngguāng shǎn dòng Pěng yī lǚ guāng rùshǒu zhōng dàng zuò ní hóng Rèn wǒ xīn sì kōng tían bùmǎn de dòng Lèi háishì rěn bù zhù shīshǒu Chuānyuè rén hǎi qù zhuīxún nǐ de yǐng zōng Shìjiān zài yě méiyǒu rén yǔ wǒ xiāng shǒu Shuō gǎn tóng shēn shòu què bùcéng xiāng yōng Juéjué zhuǎnshēn bùcéng húitóu Zhè shíjiān rén hǎilǐ Zhōng bùnéng hé nǐ xiāngyù Què yě bùnéng yǐ shēn xiāng xǔ hùan biélí Ruò zàicì néng xiāngyù Bì bù zài xún xúnmì mì Yīshēng kěyǐ làngfèi yǒu jǐ xù Chuānyuè rén hǎi qù zhuīxún nǐ de yǐng zōng Shìjiān zài yě méiyǒu rén yǔ wǒ xiāng shǒu Shuō gǎn tóng shēn shòu què bùcéng xiāng yōng Juéjué zhuǎnshēn bùcéng húitóu Zhè shíjiān rén hǎilǐ Zhōng bùnéng hé nǐ xiāngyù Què yě bùnéng yǐ shēn xiāng xǔ hùan biélí Ruò zàicì néng xiāngyù Bì bù zài xún xúnmì mì Yīshēng kěyǐ làngfèi yǒu jǐ xù Zhè shíjiān rén hǎilǐ Zhōng bùnéng hé nǐ xiāngyù Què yě bùnéng yǐ shēn xiāng xǔ hùan biélí Ruò zàicì néng xiāngyù Bì bù zài xún xúnmì mì Yīshēng kěyǐ làngfèi yǒu jǐ xù Cảm nhận của bản thân: Hôm nay mình lại đưa đến một bài hát cổ phong đến với mọi người. Một ca khúc mà mình cực kì ấn tượng dạo gần đây của A Nguyệt Nguyệt. Không biết mọi người đã nghe qua chưa. Nếu chưa thì hãy thử nghe nhé. Bài hát vang lên với âm hưởng cổ phong, giọng hát đầy da diết và đau thương. Cái đau thương nó thấm vào lòng mình sâu sắc nhất là phần điệp khúc của bài hát. Bài hát này mình biết qua các video cắt ghép trên facebook và mình đã quyết định lên youtube để nghe trọn vẹn bài hát này. Thật sự từng lời từng chữ trong bài giống như chính lời của Thời Nghi giãi bày nỗi lòng của mình tới Châu Sinh Thần trong bộ phim Châu Sinh Như Cố "Ngôi sao lấp lánh giữa trời đông mênh mông tĩnh mịch" làm mình nhớ đến cảnh mở đầu phim Châu Sinh Như Cố, Thời Nghi ngồi trên mái nhà giữa trời đông tuyết trắng chờ tin thắng trận từ sư phụ của mình. Khung cảnh yên bình đến kì lạ. Châu Sinh Thần cũng giống như ngôi sao lấp lánh trong chính cuộc đời của Thời Nghi. "Bắt lấy tia sáng nâng niu trong tay như cầu vồng" Châu Sinh Thần chính là sao và tỏa ra từng tia sáng, còn Thời Nghi thì nâng niu bắt lấy nó. Giống như cô nâng niu, mong chờ dấu ấn đỏ thắng trận từ su phụ mình. Gìn giữ như những bảo vậy vô giá, trân quý nhất bởi vì đó chính là sự đánh đổi bằng mồ hôi xương máu của "người ấy". "Mặc cho con tim này trống rỗng chẳng được lấp đầy" Hai người đều biết trong lòng đối phương có mình nhưng lại không có cách nào để lấp đầy trái tim đó. Thứ tình cảm ấy cứ nảy nở dần theo thời gian nhưng lại không thể hòa làm một. "Nước mắt vỡ òa nào nén được" câu này làm mình nhớ cảnh Thời Nghi ôm sư phụ mình khóc lúc Châu Sinh Thần tới cứu ở tòa thành. Cô ấy mạnh mẽ trước bao nhiêu người nhưng lúc Châu Sinh Thần xuất hiện thì cô không thể cầm nổi nước mắt nữa. Mọi sự sợ hãi, tủi thân, vui mừng lúc đó như vỡ òa. "Vượt qua biển người truy tìm dấu vết nơi anh Thế gian này chẳng còn ai bên em nữa rồi" - Vương quân đều đã trở về, cớ sao người còn ở lại Bình Âm? Ngày Châu Sinh Thần "rời đi" cả thế giới của Thời Nghi cũng theo đó mà sụp đổ, bạch nguyệt quang duy nhất trong lòng cô đã bị người ta hung hăng xé nát, trái tim cô cũng vỡ tan từng mảnh. Chẳng còn ai bên cô nữa. "Nói đồng cảm nhưng một cái ôm cũng chưa từng" - Trong phim Châu Sinh Như Cố họ chưa từng ôm nhau với tư cách là hai kẻ có tình, chưa từng có cái ôm gọi là hạnh phúc. "Quyết tuyệt quay lưng chưa từng nhìn lại" - mỗi lần ra quân đánh trận, Sư Phụ chưa từng quay đầu nhìn lại, bởi vì người đã luôn chuẩn bị sẵn sẽ có ngày không trở về mặc dù biết phía xa luôn có Thời Nghi dõi theo. "Thế gian này giữa biển người Chung quy chẳng thể gặp được anh Nhưng cũng chẳng thể lấy thân báo đáp đổi lại cách chia muôn trùng" - Châu Sinh Thần bị ban hình róc xương, hai kẻ có tình bây giờ âm dương cách biệt. Thời Nghi gieo thân mình từ tường thành cũng chỉ vì một câu nói "Châu Sinh Thần. Ta đến gả cho chàng đây!". Liệu rằng lấy thân mình đánh đổi có thể tìm được sư phụ của nàng hay không? "Nếu có thể gặp lại anh lần nữa Nhất định không cần tìm kiếm thêm chi" - cái này lại làm mình nhớ đến bộ Nhất sinh nhất thế. Khoảnh khắc Thời Nghi gặp Châu Sinh Thần ở sân bay, cô ấy biết cô ấy đã tìm được "người ấy" của đời mình. Cô ấy chẳng cần thêm gì nữa, chỉ muốn kiếp này bên cạnh Châu Sinh Thần của mình. "Cả đời liệu có mấy lần để lãng phí" - trong Nhất Sinh Nhất Thế, đoạn Hiểu Dự chở Thời Nghi ra sân bay, đã khuyên Thời Nghi phải làm giá một chút, nhưng Thời Nghi đã trả lời rằng vì Thời Nghi và Châu Sinh Thần gặp nhau quá muộn, Châu Sinh Thần lại thường xuyên bận công việc, nên toàn bộ quảng thời gian còn lại trong đời Thời Nghi nhất định sẽ trân trọng từng khoảnh khắc bên nhau. Mạn Nhiên