Bài viết: 16 

Chap 10
Sáng hôm sau vẫn như thường lệ cô cùng Tinh Vũ đi học nhưng hình như Tinh Vũ có điều gì đó không đúng lắm ánh mắt cứ dán chặt vào người cô dù không nói gì nhưng cậu ta vẫn nhìn cô như thế cho đến khi cô bước vào lớp cậu mới quay người vào lớp học của mình. Đến bàn mình cô đã thấy trên bàn là bánh cookie hạnh nhân, thấy cô đến Phùng Mạc lại đưa thêm cho cô một hộp sữa rồi chỉ vào túi bánh trên bàn hiểu ý cô mở túi ra cắn một miếng bánh rồi quay sang nhìn ánh mắt chờ mong của người bên cạnh không tiếc mà giơ ngón cái khen thưởng cậu một, bánh thật sự rất ngon mùi vị cũng y hệt.
Kì thi cũng sắp tới gần dù chỉ là thi tháng nhưng không khí học tập cũng tăng lên không ít, giờ ra chơi một vài người lớp trọng điểm kéo đến lớp cô nghe nói là do hôm qua một cậu bạn đã đăng lên mạng dòng trạng thái quyết tâm giành được vị trí thứ nhất sau đó một số người bên lớp trọng điểm bắt đầu để lại bình luận mang tính trào phúng trước nay hạng nhất đều là Tinh Vũ nên họ cười nhạo dù cậu ta có cố đến mấy hạng cao nhất cũng chỉ đứng thứ năm, nói ra cậu ta rất cố gắng đợt thi trước cậu ta đứng thứ năm tăng đến mười hạng cao, hai bên lời qua tiếng lại một hồi quyết lập ra một cuộc thách đấu xem ai là người đứng đầu.
"Nếu bất kì ai trong lớp này đứng đầu bọn tôi sẽ gọi người đó bằng ông nội," một người chỉ vào lớp cô nói, khá kích thích hết đấu thể thao lại đến đấu trí xem ra ngày ngày ở đây xem mấy trận thách đấu này cũng không tồi. Phùng Mạc đột nhiên huých nhẹ tay cô một cái: "Tớ nên đề cử cậu làm ứng cử viên," rồi hướng mặt về phía cuộc tranh cãi vừa tan, hiểu ý cô gõ quyển sách trên tay vào đầu lực không lớn, mục đích của cô ở đây là sống an nhàn chứ không phải gây tiếng vang.
Mọi chuyện vẫn thật thoải mái vì thật may một trong những nhân vật cốt lõi vẫn chưa xuất hiện và cũng thật may cô chỉ là nữ phụ 3 nếu cô không tham gia vào việc giành nam chính có lẽ cô sẽ thoải mái mà sống. Rất nhanh cũng đã đến kì thi, hai tuần qua Tinh Vũ ngày cũng thúc ép cô học làm cô nhiều khi dùng bữa xong phải chạy nhanh lên phòng khóa trái cửa dù cậu ta cố gọi như nào cũng nhất quyết không mở, vị trí phòng thi của cô ở cuối cùng Phùng Mạc cũng ở đây đương nhiên rồi kết quả thi lần trước của hai người nát không kém gì nhau. Đến giờ thi Phùng Mạc quay xuống giơ ngón trỏ lên kí hiệu số một nói nhỏ ý là vị trí thứ nhất sau đó đập tay với cô một cái mới quay lên, cô cảm thấy khó hiểu không phải cậu không biết thành tích của cô như thế nào sao lại tin tưởng cô đến vậy, khó hiểu vậy nhưng được rồi cô cũng không muốn phụ lòng tin của Phùng Mạc thứ nhất thì thứ nhất vậy.
Sau khi thi xong học sinh có vẻ cũng thoải mái hơn tuy nhiên trên diễn đàn trường cũng hết sức sôi động về vụ cá cược họ còn lập ra một bảng bình chọn, kết quả bình chọn đương nhiên là hướng về phía Tinh Vũ truyền kì đứng đầu rồi. Từ khi xuyên đến đây ngoài nam chính thì cô chỉ tiếp xúc với Phùng Mạc cũng đúng thôi vì trong mắt mọi người hình tượng của cô không đẹp cho lắm dĩ nhiên cô cũng giảm chỉ số tồn tại của mình, nhưng cô một điều cô thật sự rất bối rối là Phùng Mạc lại cực kì giống Lạc Lạc khiến cô nhầm tưởng không ít lần chuyện này đối với cô vẫn là một cái gì đó canh cánh trong lòng.
Ngày mà mọi người mong chờ cũng đã đến, đã có bảng điểm về tay giáo viên mỗi lớp, khi giáo viên chủ nhiệm lớp cô bước vào khuôn mặt vô cùng rạng rỡ, không nghi ngờ gì hai bên kia cá cược với nhau nhưng xin lỗi cô mới là người đứng đầu. Lúc chủ nhiệm thông báo tin này cả lớp như không tin vào tai mình đồng loạt quay xuống nhìn cô, tin tức cũng khiến toàn trường bùng nổ còn có người nghi ngờ cô gian lận tố cáo lên hiệu trưởng khiến hiệu trưởng phải dùng loa phát thanh thông báo bảng điểm hoàn toàn chính xác cô cũng không gian lận vì suốt quá trình thi giám thi đều ngồi cạnh cô là ngồi cạnh và nhìn cô làm bài, nghe thấy có người tố cáo mình cô cảm thấy cũng thật nực cười có ai gian lận lại khiến mình đứng nhất không.
Trên diễn đàn trường cũng bùng nổ không kém bình luận rôm rả suốt cả ngày trời có người còn nói lớp trọng điểm chuẩn bị tinh thần sang gọi lớp cô là ông nội đi là vừa. Thấy ai đi ngang qua cũng phải ghé vào nhìn cô một lần cô mới chợt nhận ra mình đã nâng chỉ số tồn tại lên hơi cao, Phùng Mạc thấy vậy cũng phải ấn cô nằm xuống bàn kêu cô ngủ một lúc rồi lấy áo trùm lên đầu cô: "Có gì mà nhìn chứ chưa thấy học sinh giỏi bao giờ à?" Thấy Phùng Mạc vừa nói vừa có vẻ bực dọc cô phì cười: "Cậu là người bảo tớ giành hạng nhất đấy," Phùng Mạc cũng phì cười theo tay cũng thuận thế mà xoa lên đầu cô.
Kì thi cũng sắp tới gần dù chỉ là thi tháng nhưng không khí học tập cũng tăng lên không ít, giờ ra chơi một vài người lớp trọng điểm kéo đến lớp cô nghe nói là do hôm qua một cậu bạn đã đăng lên mạng dòng trạng thái quyết tâm giành được vị trí thứ nhất sau đó một số người bên lớp trọng điểm bắt đầu để lại bình luận mang tính trào phúng trước nay hạng nhất đều là Tinh Vũ nên họ cười nhạo dù cậu ta có cố đến mấy hạng cao nhất cũng chỉ đứng thứ năm, nói ra cậu ta rất cố gắng đợt thi trước cậu ta đứng thứ năm tăng đến mười hạng cao, hai bên lời qua tiếng lại một hồi quyết lập ra một cuộc thách đấu xem ai là người đứng đầu.
"Nếu bất kì ai trong lớp này đứng đầu bọn tôi sẽ gọi người đó bằng ông nội," một người chỉ vào lớp cô nói, khá kích thích hết đấu thể thao lại đến đấu trí xem ra ngày ngày ở đây xem mấy trận thách đấu này cũng không tồi. Phùng Mạc đột nhiên huých nhẹ tay cô một cái: "Tớ nên đề cử cậu làm ứng cử viên," rồi hướng mặt về phía cuộc tranh cãi vừa tan, hiểu ý cô gõ quyển sách trên tay vào đầu lực không lớn, mục đích của cô ở đây là sống an nhàn chứ không phải gây tiếng vang.
Mọi chuyện vẫn thật thoải mái vì thật may một trong những nhân vật cốt lõi vẫn chưa xuất hiện và cũng thật may cô chỉ là nữ phụ 3 nếu cô không tham gia vào việc giành nam chính có lẽ cô sẽ thoải mái mà sống. Rất nhanh cũng đã đến kì thi, hai tuần qua Tinh Vũ ngày cũng thúc ép cô học làm cô nhiều khi dùng bữa xong phải chạy nhanh lên phòng khóa trái cửa dù cậu ta cố gọi như nào cũng nhất quyết không mở, vị trí phòng thi của cô ở cuối cùng Phùng Mạc cũng ở đây đương nhiên rồi kết quả thi lần trước của hai người nát không kém gì nhau. Đến giờ thi Phùng Mạc quay xuống giơ ngón trỏ lên kí hiệu số một nói nhỏ ý là vị trí thứ nhất sau đó đập tay với cô một cái mới quay lên, cô cảm thấy khó hiểu không phải cậu không biết thành tích của cô như thế nào sao lại tin tưởng cô đến vậy, khó hiểu vậy nhưng được rồi cô cũng không muốn phụ lòng tin của Phùng Mạc thứ nhất thì thứ nhất vậy.
Sau khi thi xong học sinh có vẻ cũng thoải mái hơn tuy nhiên trên diễn đàn trường cũng hết sức sôi động về vụ cá cược họ còn lập ra một bảng bình chọn, kết quả bình chọn đương nhiên là hướng về phía Tinh Vũ truyền kì đứng đầu rồi. Từ khi xuyên đến đây ngoài nam chính thì cô chỉ tiếp xúc với Phùng Mạc cũng đúng thôi vì trong mắt mọi người hình tượng của cô không đẹp cho lắm dĩ nhiên cô cũng giảm chỉ số tồn tại của mình, nhưng cô một điều cô thật sự rất bối rối là Phùng Mạc lại cực kì giống Lạc Lạc khiến cô nhầm tưởng không ít lần chuyện này đối với cô vẫn là một cái gì đó canh cánh trong lòng.
Ngày mà mọi người mong chờ cũng đã đến, đã có bảng điểm về tay giáo viên mỗi lớp, khi giáo viên chủ nhiệm lớp cô bước vào khuôn mặt vô cùng rạng rỡ, không nghi ngờ gì hai bên kia cá cược với nhau nhưng xin lỗi cô mới là người đứng đầu. Lúc chủ nhiệm thông báo tin này cả lớp như không tin vào tai mình đồng loạt quay xuống nhìn cô, tin tức cũng khiến toàn trường bùng nổ còn có người nghi ngờ cô gian lận tố cáo lên hiệu trưởng khiến hiệu trưởng phải dùng loa phát thanh thông báo bảng điểm hoàn toàn chính xác cô cũng không gian lận vì suốt quá trình thi giám thi đều ngồi cạnh cô là ngồi cạnh và nhìn cô làm bài, nghe thấy có người tố cáo mình cô cảm thấy cũng thật nực cười có ai gian lận lại khiến mình đứng nhất không.
Trên diễn đàn trường cũng bùng nổ không kém bình luận rôm rả suốt cả ngày trời có người còn nói lớp trọng điểm chuẩn bị tinh thần sang gọi lớp cô là ông nội đi là vừa. Thấy ai đi ngang qua cũng phải ghé vào nhìn cô một lần cô mới chợt nhận ra mình đã nâng chỉ số tồn tại lên hơi cao, Phùng Mạc thấy vậy cũng phải ấn cô nằm xuống bàn kêu cô ngủ một lúc rồi lấy áo trùm lên đầu cô: "Có gì mà nhìn chứ chưa thấy học sinh giỏi bao giờ à?" Thấy Phùng Mạc vừa nói vừa có vẻ bực dọc cô phì cười: "Cậu là người bảo tớ giành hạng nhất đấy," Phùng Mạc cũng phì cười theo tay cũng thuận thế mà xoa lên đầu cô.
Last edited by a moderator: