Tiên Hiệp Ngạo Thiên Ma Đế - Ma Long Đế

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Long Ma, 31 Tháng tám 2021.

  1. Long Ma

    Bài viết:
    0
    Tác phẩm: Ma Đế Ngạo Thiên

    Tác giả: Ma Long Đế

    Thể loại: Tiên Hiệp, Huyễn Nhuyễn

    [​IMG]

    Văn án:​

    Ngạo Thiên đã từng là một ma đế tiếu ngạo thương sinh, trong một lần bị thập đại môn phái vây công chết đi. Main trùng sinh sống lại mang trên người ký ức kiếp trước cùng một đại tạo hóa và thêm một lần nữa khấy động thương sinh. Đòi lại nợ củ..

    "Thiên tài với ta chỉ là rác - yêu nghiệt so với ta chỉ là cỏ dại bên đường. Làm đối thủ cuae ta các ngươi không xứng.."

    "Đường ta đi tâm ta biết. Phật Ma sao? Ta nói cho các ngươi biết, Phật cản ta đồ phật, ma ản ta không ngại sát ma.."

    Main bá đạo, thích giả heo ăn thịt hổ - nhiều tình hướng thú vị không kém phần hấp dẫn.

    Mời các bạn đọc và trải nghiệm.
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng chín 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Long Ma

    Bài viết:
    0
    Chương 1+2: MA ĐẾ NGÃ XUỐNG

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên đỉnh núi cao chót vót quanh năm bao phủ bởi nhũng bông tuyết trắng xóa, những tia sáng đủ các loại màu sắc do linh lực tạo nên loé lên rồi vụt tắc. Không gian xung quanh băng liệt, chỉ còn lại một mảnh hoang tàn, thế giới như trở về thời hồng hoan, phía dưới là xác chết nằm ngỗn ngang thi thể không lành lặng chất lên thành lớp: Nhân có, Yêu có, Ma có. Từng dòng huyết đỏ tươi hoàn quyện cùng nhau tạo nên những hồ máu to lớn. Không khí nòng nặc mùi tanh. Phía xa có mười thân ảnh vây lấy một trung niên nam tử bị mất một tay vẻ mặt cương nghị toàn thân đẫm máu, ma khí ngút trời.

    Một lão giả đầu tóc rối tung, toàn thân là những vết cháy đen hét lớn: "Ngạo Thiên ngươi làm đủ chuyện ác, còn không mau bó tay chịu chết"

    "Đúng vậy. Ngạo Thiên ngươi cái tên ma đầu này mau giao ra Hỗn Nguyên Thần Long Ấn chúng ta có thể cho ngươi được chét toàn thây".

    "A Di Đà Phật. Ngạo thế chủ buông bỏ đầu đao lập địa thành phật"

    "Nói nhiều với hắn làm gì? Tất cả cùng xong lên giết chết hắn". Một trung nan tử hỏa khí mười phần cơ bấp cuồn cuộn, đầu tốc rối tung trên thân chằn chịch các vết thương lớn nhỏ, tay trái cầm địa long thuẩn tay phải cầm dạ nguyệt ngân đao hét lớn.

    "HaHaa.." Một tiếng cười vang vọng cửu thiên. Ngạo Thiên Ma Đế nhìn xung quanh một lượt, mắt hổ hiện lên những đường gân máu.

    "Hay cho câu cho câu buông bỏ đầu đao, hay cho những đám tự xưng là danh môn chính phái. Ngạo Thiên ta hôm nay bại là do âm mưu quỷ kế của các ngươi. Muôn lấy mạng ta các ngươi cũng phải bỏ ra cái giá tương xứng, tới đây đi". Nói xong nam tử đưa tay rảoa, trong lòng bàn tay hiện lên một tiểu ấn, xung quanh là hư ảnh chính con tiểu long vờn quanh, uy thế ép nhân không thể kinh nhờn.

    "Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là sức mạnh. Hỗn Nguyên Thần Long Ấn - Trấn Thiên". Long Ấn từ từ lớn lên như một ngọn núi bay lên không trung, chính con chân long cũng từ hư như muốn hóa thực, dương nanh múa vuốt gầm lên.

    "Mọi người cùng nhau tiến lên, tiêu diệt đại ma đầu, trừ hại cho dân".

    "Sơn Hà Ấn - Lên".

    "Trấn Ma Kinh - Đại Phật Như Lai".

    "Khai Sơn Bát Thức - Bổ Thiên".

    * * *

    "Ầmmmm.." Từng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, không gian vận vẹo tạo nên những vết rách.

    Ngạo Thiên Ma Đế bị phản chấn bay về phía sau, trên không trung phun ra từng ngụm máu tươi kèm theo những mãnh vở nội tạng. Hỗn Độn Thần Long Ấn kịch liệt thu nhỏ bay trở về ảm đạm vô quang. Cùng lúc đó mười thân ảnh chật vật bay ra miệng đầy máu tươi, trong đó có hai người bất tỉnh không rõ sống chết.

    Thời gian chầm chậm trôi qua, không gian yên tĩnh không một tiếng động, chỉ còn lại từng đợt thanh phong lạnh lẽo bay qua mang theo mùi tinh huyết. Bất chợt một lão giả đứng lên, tay cầm quải trượng cấm mạnh vào không trung bỏ qua thương thế, hai tay bất đầu kết ấn. "Các vị trận đấu này cũng nên kết thúc rồi". Những người còn lại thấy thế cũng bất đầu đứng lên hai tay bất đầu kết ấn, một trận pháp dần dần dược hình thành.

    "Phong ma trận pháp - Ma đầu hôm nay ta phải xem ngươi chết như thế nào? Haha.." Lão giả cầm quải trượng nói.

    Ma Đế Ngạo Thiên cũng đứng thẳng người dậy ma khí tán loạn không ít, máu tươi vẫn chảy ra từ khoé miệng. Đôi mắt ánh lên sự quyết tuyệt.

    "Muốn giết ta, các ngươi cũng để mạng lại đi" Nói xong Ma Đế lần nữa triệu hồi Hỗn Độn Thần Long Ấn. Hắn đều động tất cả ma lực còn xót lại vào trong Long Ấn.

    "Đi.."

    Mọi người xung quanh tất cả gương mặt đều tái nhợt. "Hắn muốn làm gì? Mau ngăn hắn lại" – Một tiếng hoảng sợ hét lên.

    Một tia bất an dâng lên, tám thân ảnh đồng loạt kết ấn hướng trận pháp về Ma Đế Ngạo Thiên. Trong thiên địa lần nữa rung động lên.

    Ngạo Thiên Ma Đế ném ra Hỗ Nguyên Thần Long Ấn. "Haha.. Các ngươi một đám nguỵ quân tử, chôn cùng đi. Hỗn Nguyên Thần Long Ấn - Bạo". Kèm theo tiếng hét vang lên là một tiếng bạo tạc rung động hư không "Ầm". Một cột sáng chối lóa xung quanh là biển lửa, không gian chằn chịt các vết rách, một hố đen khổng lồ xuất hiện ở trung tâm.

    "Không! Hắn điên rồi - Tất cả mở ra phòng ngự cao nhất" Tiếng hét vừa ra cả đám bỏ mặc tất cả sử dụng thủ đoạn mạnh nhất bảo vệ bản thân.

    "Địa Long Thuẩn.."

    "Như lai Pháp Thân.."

    "Đại Địa Hộ Thân Thuật.."

    * * *

    "Ầmmmm.."

    "Không!". Từng tiếng hét không cam lòng thất thanh vang lên. Cả giới lâm vào rung động. Một trận đánh vang dội thiên địa. Một đời ma đế ngạo thị thiên địa không cam lòng nằm xuống.

    * * *

    Chương 2: LẦN NỮA SỐNG LẠI

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở một tiểu thành thuộc Hiên Viên Đế Quốc.

    Trên giường một thân ảnh thếu niên khoảng mười lăm tuổi, khuôn mặt nhợt nhạt từ từ mở mắt. Trong đầu từng trận đau nhức kéo đến.

    "Đây là đâu? Ta còn sống?".

    Từng hình ảnh mơ hồ chầm chậm hiện lên trong đầu.

    Người vừa chết cũng tên Ngạo Thiên là một thếu gia của Ngạo gia tại Bình An Thành, từ nhỏ sống với phụ thân. Cơ thể yếu đuối không thể tu luyện, bị cho là "phế vật" luôn bị đồng tộc ức hiếp.

    Phụ thân Ngạo Thiên là con thứ ba của gia Chủ Ngạo Thiên Sơn Tên Ngạo Hùng. Năm nay bốn mươi lăm tuổi đạt tu di luyện huyết trung kỳ, cũng được xem là thiên tài trong gia tộc. Từ khi hắn hiểu chuyện hắn biết phụ thân luôn bôn ba vất giả tìm kiếm linh vượt để trị bệnh cho hắn. Nên khi nói đến điểm mấu chốt trong lòng hắn thì chỉ có phụ thân hắn.

    Ngạo gia là một trong ba gia tộc đứng đầu trong Bình An thành, mấy năm nay nội bộ gia tộc bộ tranh đấu lẫn nhau, dẫn đến gia tộc xuống dốc luôn bị Hà gia cùng Liêu gia Chèn ép.

    Đang miên mang suy nghĩ thì âm thị nữ vang lên:

    "Thếu gia ngươi tỉnh lại rồi, thật tôt quá! Để ta đi báo tin cho tam gia hăn biết".

    Cùng lúc tiếng mở của vang lên.

    "Thiên nhi con tỉnh rồi ah? Thấy cơ thể có chổ nào không tốt"?

    Giọng nói tràng ngập yêu thương vang lên, một ngừi đàn ông trung niên cương nghị bước đến. Một cảm giác thân thiết đến từ huyết mạch mang cho hắn sự quan tâm ấm áp. Kiếp trước hắn thân là một Ma Đế không người thân, tất cả những người bên hắn đều kinh sợ hắn, không phải kẻ thù thì là thuộc hạ. Đây là lần đầu hắn cảm nhận được tình cảm thật thụ.

    "Mấy năm nay ta luôn bên ngoài, ít thời gian quan tâm ngươi, để ngươi phải thiệt thồi rồi"

    "Phụ Thân con không sao!"

    "Không sao là tốt rồi. Tốt rồi.. Con nghĩ ngơi thêm đi ta đi lo một chút sự vụ, tối lại đến thăm ngươi"

    "Vâng!"

    Nằm trên giường hắn sắp xiếp lai những kí ức hỗn loạn trong đầu.

    Hôm qua Ngạo Thiên bị đám người Ngạo Lâm ức hiếp, chế nhạo là phế vật, cuối cùng là bị đánh một trận.

    Thế giới này võ đạo di tôn mà hắn hiện tại là con cá nhỏ trong một dai dương bao la, hắn thầm nghĩ "Ta phải mạnh lên, mệnh ta do ta không do trời, thù củ ta phải chính tay ta báo. Thần giới - Yêu giới - Ma giới.. các ngươi chuẩn bị rung rẩy dưới chân ta đi"

    Đôi mắt loé lên sự kiên định, nếu đã có thêm kiếp này thì sẽ thì sẽ không bao giờ để hối hận.

    "Yên tâm đi lão ba của ngươi cúng sẽ là lão ba của ta. Nhũng gì ngươi không làm được ta sẽ làm thay ngươi" một lần nữa âm thanh kiên định trong lòng hắn lại vâng lên.
     
    Last edited by a moderator: 1 Tháng một 2024
  4. Long Ma

    Bài viết:
    0
    Chương 3: THÂN THỂ CỦA PHẾ VẬT

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngạo Thiên bất đầu tỉnh tâm kiểm tra lại thân thể này một lần. Tuy trùng sinh sống lại nhưng hắn vẫn giữ lại được kí ức kiếp trước. Bản thân là một đại đế chưởng khống sinh sát một giới, thọ mệnh vô biên. Thời gian rảnh hắn cũng nghiên cứu thêm đan đạo, trận đạo.. Tất cả đều đăng phong tạo cực.

    Thần thức tuông ra thấu thị cơ thể, hắn phát hiện các kinh mạnh bị bế tắt do suy nhược trong thời gian dài. Ngoài ra trong đan điền của hắn có một đoàn khí mờ ảo, mà ở giữa đoàn khí là hư ảnh không rõ ràng hút lấy từng chút chân khí còn sót lại trong cơ thể hắn.

    "Đât là?"

    Khi nhìn lại cơ thể hắn giật bắn lên, rung nhẹ, nhịp tim bất đầu gia tốc, hơi thở dồn dập. Hắn là ai? Đường đường là một vị Ngạo Thiên Ma Đế có gì hắn chưa nghe? Có gì mà hắn chưa thấy? Vậy mà với tâm cảnh của một vị đại đế ấy mà vẫn còn thứ làm cho hắn trở nên xúc động như vậy. Hắn ngơ ngác nhìn thật kỹ vào luồng khí đó.

    "Hỗn độn khí?"

    "Đây là.. Hỗn độn thần thể?"

    Theo kiến thức kiếp trước của hắn thì hỗn độn khí chỉ tồn tại được trong hỗn độn thần thể.

    Hỗn độn thần thể là thể chất thuộc cấp độ truyền thuyết không được xiếp vào đại thể bảng, vì nó chỉ là truyền văn chưa từng tồn tại. Kiếp trước Ngạo Thiên sở hữu "Thiên Ma Chiến Thể" đứng hạn thứ tư trên đại thể bảng, nhưng với khả năng mà "Thiên Ma Chiến Thể" mang lại có thể giúp Ngạo Thiên có danh xưng là yêu nghiêt, vô địch cùng cấp, ngạo thị quần hùng.

    "Còn hư ảnh không gõ ràng đó là gì? Tại sao lại hút chân khí? Tại sao khí tức lại quen thuộc đến như vậy?" Từng nghi vấn vang lên trong đầu hắn.

    Một lần nữa cơ thể Ngạo Thiên rung lên. Hắn phát hiện một đoàn cửu sắc mơ hồ hiện lên giữa luồng hỗn độn khí. Đó là..

    "Hỗn Nguyên Thần Long Ấn? Tại sao có thể?".

    Hắn đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, mọi chuyện cứ nghĩ không bao giờ sảy ra lại tồn tại trên thân thể bị xem là phế vật. Phải biết Hỗn độn thần long ấn bao gồm chín thuộc tính: Kim - Mộc - Thuỷ - Hỏa - Thổ - Phong - Lôi - Quang - Ám. Mà kiếp Trước Ngạo thiên chỉ sở hữu Ám thuộc tính hay còn gọi là ma lực có thể dùng Hỗn Nguyên Thần Long Ấn đánh ngang tay với các lão quái tồn tại hàng vạn năm, mà hiện tại Hỗn Độn Thần Thể có thể tu được chín thuộc tínhThầnn, hay nói cách khác Hỗn Độn Thần Long Ấn Tạo ra cho Hỗn Độn Thần Thể.

    "Haha.. Nhân họa đắc phúc.. đúng là nhân họa đắc phúc.."

    Dò xét một lúc lâu Ngạo Thiên bất chợt hiểu ra mọi vấn đề. Thì ra khi kích bạo Hỗn Nguyên Thần Long Ấn, Khí linh Hỗn Nguyên Thần Long Ấn bao bộc linh hồn Ngạo Thiên xuyên không vào cơ thể này. Trong quá trình bạo tạc linh hồn Ngạo thiên và khí linh của Hỗn Nguyên Thần Long Ấn bị Tổn Thương lâm vào hôn mê, đến khi Ngạo Thiên chết thì linh hồn hắn đột nhiên thức tỉnh. Còn Ngạo Thiên bị xem bị xem là phế vật không tu luyện được là do mỗi lần Ngạo Thiên tu luyện tất cả các chân khí có được đều bị Hỗn Nguyên Thần Long Ấn hút hết, nên mười lăm năm bị người xem là phế vật.

    "Không được ta phải mau chóng chửa khổi cho thân thể này, bất đầu tu luyện. Nếu không thì cũng sẽ không thoát khổi số phận".

    Một lần nữa hắn trù tính cho tương lai bản thân.
     
    Last edited by a moderator: 1 Tháng một 2024
  5. Long Ma

    Bài viết:
    0
    Chương 4: Bất Đầu Tu Luyện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đánh giá xong cơ thể Ngạo Thiên bất đầu nghĩ đến việc cải tạo thân thể mới của mình.

    Tu luyên được chia ra chín đại cảnh giới: Luyện hư - Tụ Linh - Kim Đan - Nguyên Anh - Hóa Thần - Độ Kiếp - Chân Tiên - Thần Vương - Thiên Đế. Mỗi cảnh giới có bốn tiểu cảnh: Sơ kỳ - trung kỳ - hậu kỳ - viên mãn. Trong đó Luyện Hư được chia ra: Luyện Thể - Luyện Cốt - Luyện Huyết.

    Công pháp chia: Huyền cấp - Hoàn cấp - Địa cấp - Thiên cấp - Đế cấp. Mỗi cấp chia làm 3 tầng: Hạ - trung - thượng

    Binh Khí: Huyền Cấp - Hoàng Cấp - Địa cấp - Thiên cấp - Đế cấp - Pháp Bảo. Mỗi cấp chia làm 3 tầng: Hạ - trung - thượng

    "Hiên Tại cơ thể này quá suy nhược phải tiến hành càng nhanh càng tốt".

    Ngạo Thiên kiếp trước đi theo Ma Đạo - khoái trí ân cừu, mà ma tu nổi tiếng nhất là Tu Thể. Sắp xiếp lại kí ức kiếp trước, Ngạo Thiên chọn bộ pháp quyết kiếp trước mà hắn từng tu luyện: Ma Long Bá Thể Quyết - thuộc Đế cấp công pháp. Pháp quyết này dựa theo phương thức tu luyện của Ma Long Tộc, chủng tộc nỗi tiếng thị sát hiếu chiến nhất. Ma Long Bá Thể Quyết chia ra chín tầng, mỗi tầng uy lực càng lớn.

    Đến đây Ngạo Thiên tỉnh tâm bất đầu vận khí theo pháp quyết. Hồi lâu hắn lần nũa mở mắt. "Không được cơ thân thể này quá yếu nhược, kinh mạnh bị tổn hại nặng nề, theo cách đà này thì việc khôi phục quá chậm, ta phair ngĩ cách khác" Nghĩ đi nghĩ lại hắn bất đầu nhắm mắt tu luyện.

    Sáng ngày thứ năm Ngạo Thiên có thể tự rời giường, thân thể vẫn còn hư nhược.

    "Thếu gia sau người lại ra đây? Sao không nằm tĩnh dưỡng? Người cần gì cứ gọi tiểu mai là được". Trong trang viên vắng lặng vang lên tiếng của Tiểu Mai.

    Tiểu Mai là nha hoàn duy nhất tại đây, trong trang viên ngoài Ngạo Hùng Ngạo Thiên thì chỉ còn Tiểu Mai.

    Tiểu Mai năm nay tròn 13 tuổi, dáng người cao gầy, mắt to da trắng khuôn mặt đáng yêu, gia đình Tiểu Mai bị sơn tặc sát hại chỉ còn mình cô. Trong một lần Ngạo Hùng ra ngoài tìm dược thảo cho Ngạo Thiên cứu được mang về, để trả ơn Tiểu Mai quyết định làm nha hoàn để trả ơn.

    "Không cần đâu Tiểu Mai, trong phòng bức bối quá ta muốn ra đây hít chút không khí."

    "Vậy để Tiểu Mai đi sắc thuốc cho thếu gia"

    "Uhm.. đi đi".

    "Theo kiểu này thì muốn phục hồi cũng mất không it thời gian" Ngạo Thiên thầm nghĩ.

    Bất chợt như nhớ ra đều gì Ngạo Thiên gọi lại Tiểu Mai.

    "Tiểu Mai Không cần đi sắc thuốc nữa, lấy giấy bút đến đây"

    Tiểu Mai vâng lời lấy giấy bút mang đến cho Ngạo thiên. Hắn nhận lấy cuối xuống viết thứ gì đó xong đưa lại cho tiểu mai kèm một túi kim tệ.

    "Đến dược liệu phường mua giúp ta mỗi thứ 3 phần".

    Tiểu Mai sũng sờ đứng ngây ra đó. "Thếu gia nhưng mà.."

    Không đợi Tiểu Mai Nói xong Ngạo Thiên cắt ngang "Làm theo lời ta là được."

    "Dạ Thếu gia" Tiểu Mai nhận lấy kim tệ xoay người bước đi. Ngạo Thiên nhìn theo bóng Tiểu Mai trong lòng cười khổ. Ngạo Thiên hắn bây giờ xem như nghèo rớt mùng tơi, ba trăm kim tệ hắn đưa cho Tiểu mai là tất cả lương bổng hắn tích góp trong nhiều năm, nay xem như hết sạch.

    "Haizzz.. Đợi khoẻ lại phải nghĩ cách kiếm tiên thôi". Ngạo Thiên thở dài thầm nghĩ.

    Tối hôm đó Ngạo Thiên đứng trước bồn tắm đầy thảo dược, hít một hơi hắn thả người vào đó.

    "Hít.." Ngạo Thiên rít nhẹ qua kẻ răng, một cổ đau nhức truyền đến khắp người, Hắn cắn chật răng bất đầu vận chuyển pháp quyết tầng một của Ma Long Bá Thể Quyết hấp thu dược liệu. Một đêm qua đi bồn nước từ màu đen chuyển sang trong suốt, hắn đứng lên mặc lại y phục

    "Ngâm hết ba phần dược liệu này các kinh mạch tắc nghẽn cũng được khai thông nhưng phần lớn chân khí đều bị Hỗn Nguyên Thần Long Ấn hút hết"

    Ngạo Thiên đi ra khỏi phòng cảm thấy cơ thể tôt lên rất nhiều, theo suy đoán nhiều nhất là ba ngày sau hắn sẽ hoàn toàn bình phục.

    Hiện tại thứ Ngạo Thiên cần nhất là tài nguyên tu luyện, đối với một đạn đế như hắn thì việc luyện đan đổi kim tệ là rất dễ dàng nhưng đến lúc hắn luyện được đan thì phải đợi một thời gian nữa, đây không phải là cách tốt nhất.

    "Ah.. Nếu có kim tệ nhanh nhất thì chỉ còn một cách đó là bán công pháp tu luyện". Ngạo Thiên thầm nghĩ.

    Một đại đế như hắn nếu bán công pháp thì cả trung vực còn phải oanh động, chứ đừng nói là một nơi nhỏ bé như ở đây.

    Ngạo gia là một trong ba thế lực đúng đầu bình an thành nhưng công pháp trấn tộc của họ cũng chỉ là Hoàn cấp thượng phẩm công pháp. Ngạo thiên lục loại trong kiếp trước để tìm lấy một bộ vũ kỹ thích hợp. Một lúc lâu hắn tìm được một bộ công pháp kiếp trước hắn tu luyện khi bước chân vào thế giới võ tu.

    "Loạn Vũ Kiếm Pháp - Hoàng cấp thượng phẩm kiếm kỹ". Kiếm pháp trú trọng nhanh - mạnh, khi luyện đến đại thành một chiêu xuất ra bóng kiếm đầy trời. Nếu xếp trong hoàn cấp vũ kỹ cũng là loại cao cấp nhất.
     
    Last edited by a moderator: 1 Tháng một 2024
  6. Long Ma

    Bài viết:
    0
    Chương 5: Kim Thương Hội

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày thứ ba sau khi ngâm thảo dược, khi dược tính bất đầu bị hấp thu hết Ngạo Thiên lần nữa dùng thần thức thấu thị thân thể mình. Hắn thấy tất cả mọi thứ đều tốt nên như trong dự đoán của hắn, dò xét đan điền hắn phát hiện Hỗn Nguyên Thần Long Ấn đan dần gõ hơn.

    "Haiz.. Không biết khi nào nó mới không còn hút chân khí nữa". Nói xong trên tay cầm một ống tiêu đen bước ra khỏi đại môn.

    Ngạo Thiên hòa vào dòng người đông đúc trên đường, đi dạo một vòng Bình An ThànhThànhh sau đó bước đến một tửu điếm nhỏ, chọn một vị trí thích hợp hắn ngồi xuống.

    Một tiểu nhị bước đến "Đại gia người cần gì?".

    "Cho ta mộtj cân rượu và một ít đồ nhắm.."

    "Đại gia chờ một chút sẽ có ngay.."

    Một bên khác..

    "Các ngươi có nghe gì không hai ngày nữa Kim Thương Hội sẽ tổ chức đấu giá, mà ta nghe nói lần này toàn là đồ khủng".

    "Hừ.. Chuyện này đã đồn khắp Bình An thành rồi ai mà không biết, Ta mới biết thêm một chuyện quang trọng. Nghe nói năm nay thất đại môn phái sẽ tuyển sinh cùng lúc, mà tuyển sinh lần này giới hạn số lượng chỉ nhận một ngàn người giới hạn dưới hai mươi lăm tuổi, tán tu cũng được tham gia"..

    "Hả? Ngươi từ đâu nghen được chuyện này!" Một đại hán râu quai nón vẻ mặt bậm trợn lên tiếng

    "Là cháu nội bà con xa của gia gia ta, hắn là dược đồng của dược môn, lần trước về thăm nhà tiết lộ", nam tử nói nhỏ vẻ mặt lộ vẻ cao ngạo.

    "Ra là vậy. Ta phải về đốc thúc đám tiểu bối ra sức tu luyện, lúc ấy phải biểu hiện tốt mới được." Nói xong đại hán đứng vậy vội vả ra khổi tửu lâu.

    "Haizz.. ngươi xem, Lão Ngưu lúc nào cũng nóng tính như vậy, không nói nữa chúng ta uống.."

    Ngạo Thiên cầm một ly rượu cho vào miệng tay không bỏ sót một chữ, nhưng đều mà Ngạo Thiên quan tâm chính là Kim Thương Hội diễn ra buổi đấu giá.

    Một lúc lâu Ngạo Thiên bước ra khỏi tửu lâu đi thẳng về Ngạo Gia.

    * * *

    Chiều hôm đó khi mặt trời khúc sau những ngọn núi nhỏ, một thân ảnh khoát trong lớp áo choàng, trên mặt mang theo mặt nạ để lộ ra đôi mắt quỷ dị bước ra khổi Ngạo Gia một đường đi thẳng đến Kim Thương Hội

    "Chào tiên sinh, không biết ngươi cần gì?" - Một tiểu thị nữ bước đến tiếp đón.

    "Ta muốn gặp chủ sự ở đây hoặc người có thể quyết định"

    "Tiên sinh chấp sự của chúng tôi rất bận ta sẽ đi thông báo nhưng gặp được hay không ta không hứa"

    "Làm phiền rồi..".

    Thị nữ quay người bước vào trong một lúc sau quay lại phía sau là một nữ tử che mặt, dáng người cao gầy, ngực nỡ mông công bên dưới là vòng eo nhỏ nhắn, thân thể uyển chuyển tóc dài đen mượt.

    "Tiểu thư. Vị tiên sinh này muốn gặp ngươi". Nhìn lại Ngạo thiên thị nữ nói: "Tiên sinh đây là tiểu thư nhà ta, chỗ này hiện tại do người quản lý".

    Thếu nữ bước đến nhìn qua Ngạo thiên muốn đò xét thân ảnh thiênn đang đứng trước mặt, một lúc lâu không phát hiện được gì nhiếu mài thầm nghĩ "Đúng là quỷ dị"

    Dưới lớp mặt nạ môi Ngạo Thiên công lên, với thủ đoạn và thần thức của một ma đế dù là một lão quái vật cũng chưa nhìn ra dược mánh khoé huống chi là cô gái trước mặt.

    "Tiểu nữ tên Nhược Yên, giúp gì được cho tiên sinh"

    "Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện" Ngạo Thiên đều chỉnh giọng nói một chút lên tiếng.

    "Được. Mời tiên sinh theo tiểu nữ" Nhược yên dẫn Ngạo Thiên đến một căn phòng trống, trên bàn có hai tách trà đã đặt sẵn còn đang bốc hương.

    "Mời tiên sinh ngồi, tiên sinh dùng trà" - Nhược Yên nói.

    "Đa tạ.." Nói xong Ngạo Thiên cho tay vào trong người mốc ra một quyển sách quăng lên bàn. "Ta muốn bán quyển công pháp này, cô hãy cho người giám định" Nói xong Ngạo Thiên bưng tách trà lên uống một ngụm.

    Đôi mắt Nhược Yên nhìn qua quyển sách đôi mắt ánh lên "Loạn Vũ Kiếm Pháp - Hoàn cấp thượng phẩm kiếm kỹ, công tử muốn bán nó.."

    "Đúng vậy.."

    "Người đâu.. Mời tiêu lão.." Tiếng Nhược Yên vang lên nhưng không ai đáp lại. Một lúc sau một lão giả tóc thanh sam bước vào, khôn mặt hồng phớt tóc muối tiêu, khí thế của một Tụ Linh sơ kỳ.

    "Tiểu thu tìm lão.." lão giả bước đến cuối chào Nhược Yên

    "Tiêu Lão.. Phiền ngươi giám định quyển vũ kỹ này một chút".

    "Vâng.." Lão giả cầm quyển sách lên lặt từng trang xem qua, đến hình ảnh mô phỏng thì lão bất ngờ phát hiện, khi nhìn vào hình vẽ nó lại bất ngờ chuyển động. "Đây là?"

    "Tiêu lão.. Có chuyện gì? Nhược yên nhìn tiêu lão ngơ ngác hỏi.

    " Bẩm tiểu thư, đây đúng là một quyển hoàn cấp thượng phẩm kiếm kỹ. Nó không phải bản gốc mà người chép lại có tu vi ít là nguyên anh trở lên. "Tiêu lão hít một hơi lãnh khí nói.

    Phải biết rằng ở một địa phương nhỏ như Bình An Thành tam đại gia chủ Ngạo - Hà - Liêu chỉ có được tu vi Tụ Linh Cảnh. Mặc dù Kim Thương Hội là chi nhánh từ Hoàng Thành để đạt được tu vi Nguyên Anh trở lên thì toàn là những lão quái vật.

    Nhược Yên nghe Tiêu lão nói bất chợt sũng sờ..

    Thấy cô sũng sờ Ngạo Thiên đánh tiếng" E.. hèm.. Có thể định giá được rồi chứ? "

    " Tiên sinh thật ngại quá.. quyển vũ kỹ của tiên sinh đáng giá một triệu kim tệ, nhưng được cao thủ Nguyên Anh dùng hồn lực quán chú lại cảm ngộ, tiểu nữ sẽ nâng lên giá gấp đôi không biết ý tiên sinh như thế nào? "

    " Được.. Thành giao.. "Ngạo Thiên gật đầu đồng ý.

    " Không biết tiên sinh lấy kim tệ hay đổi ra linh thạch? ". Một trăm kim tệ đổi một hạ phẩm linh thạch, một ngàn kim tệ đổi một trung phẩm linh thạch, một triệu kim tệ đổi được một thượng phẩm linh thạch.

    " Đổi cho ta một trăm trung phẩm linh thạch, số còn lại đổi hết sang linh dược ". Ngạo Thiên đưa một tờ giấy ghi lít nhít các nguyên liệu trong đó.

    " Được.. Tiên sinh đợi một chút. "Nhược yên nhận lấy giấy quay người cùng Tiêu lão rồi đi, một lúc sau quay lại.

    " Tiên sinh trong đây là tất cả những thứ ngươi cần, còn đây là thẻ khách quý của thương hội, nếu người có giao dịch hay mua sắm đều được nhân giá tốt nhất. "Nhược Yên đưa cho Ngạo Thiên một chiếc nhẫn trữ vật sơ cấp

    " Vậy phải đa tạ rồi "Ngạo Thiên nhận lấy thẻ bài và nhẫn trữ vật quay người muốn rời đi.

    " Ahh.. tiên sinh hai hôm nữa Kim Thương Hội có tổ chứ đấu giá, rất mong tiên sinh đến dự.. "

    " Lúc đó ta sẽ đến "Nói xong liếc nhìn vào một góc khuất sau đó quay người rời đi.

    Ngạo Thiên vừa ra khỏi Kim Thương Hội thì tại nơi Ngạo Thiên nhìn qua có một lão giã như từ trong hư không bước ra.

    " Lâm trưởng lão ngươi có phát hiện ra lai lịch của người đó? "

    " Tiểu thư người này nhìn không ra chân tướng. Nhìn qua như một kẻ bình thường không tu luyện nhưng lức nãy hắn đã phát hiện ra ta, khi hắn nhìn qua ta như thấy một vực xâu không đáy, chỉ những lão quái vật sống lâu năm mới tạo được cảm giác đó. Người này phải cẩn thận tạo quan hệ, không nên làm mất lòng "

    " Ta biết Lâm lão.."

    Bước ra khỏi Kim Thuơng Hội Ngạo Thiên lẫn mình vào đám đôngcơii, qua nhiều lần quan sát không ai bám theo bèn tìm đến một góc vắng cởi bỏ áo choàng và mặt nạ quay về Ngạo gia.
     
    Last edited by a moderator: 1 Tháng một 2024
  7. Long Ma

    Bài viết:
    0
    Chương 6: Luyên Thể Tam Trọng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Về đến Ngạo gia Ngạo thiên bất đầu tu luyện, hắn thả người vào bòn nuóc ngâm đầy thảo dược, hai tay cầm hai khối linh thạch đổi được từ Kim Thương Hội. Một canh giờ sau hai viên linh thạch bất đầu hóa thành bột mịn, hăn lại lấy ra hai viên linh thạch khác. Và cứ thế một đêm lại nữa cứ thế trôi qua, đêm nay hắn tốn 24 viên linh thạch và hai phần thảo dược vậy mà tu di của hắn vãn chỉ nằm ở mức luyện thể nhất trọng - sơ kỳ.

    "Không biết khi nào Hỗn Nguyên Thần Long Ấn mới hồi phục, thật chờ mong". Long Ấn như cảm nhận được tâm trạng của Ngạo Thiên bất đầu rung nhẹ.

    * * *

    Trang viện Ngạo gia trong một sân nhỏ một thếu niên tầm mười lăm tuổi, mày kiếm mắt sáng, dáng người cao lớn ngọc thụ lâm phong, nếu nhìn kỷ sẽ phát hiện hắn như sở hữu một vẻ ma mị như muốn hút hồn người khác, một vẻ cao thâm khó đón.

    Thanh niên này trên tay cầm lấy một màu đen không gõ chất liệu đang diển luyện một bộ kiếm pháp, bộ kiếm pháp chỉ có chín thức mõi thức nhìn rất đơn giản nhưng biến ảo khó lường, chân hắn đạp một bộ pháp phêu miểu tựa u linh, thoát ẩn thoát hiện, đôi lúc trong hắn thật gần có lúc lại không bất được hình bóng.

    Thếu niên lặp lại không biết bao nhiêu lần, càng diễn luyện thì bộ pháp và kiếm pháp càng thuần thục. Một càng đều khiến người ngạc nhiên hơn là mỗi chiêu mỗi thức hắn đều không quán chú chân lực vào đó nhưng nếu giết một cường giả tụ linh thì dễ như trở tay.

    Thời gian chầm chậm trôi qua trên tráng thếu niên chảy từng giợt mồ hôi như hạt đậu, hắn thu hồi đông tác ngồi xuống đều tức, không lâu sau hai mắt một lần nữa mở ra trên môi treo một nụ cười thỏa mảng, mà hắn không phải ai xa lạ chính là Ngạo Thiên được xưng là phế vật.

    Ngạo Thiên đang diễn luyện một bộ khiếm pháp và một bộ thân pháp mà kiếp trước hắn thường sử dụng "Độc cô cửu kiếm" và "Ma Ảnh tiêu Dao Bộ"

    Bộ thân pháp thuộc thiên cấp cực phẩm thân pháp được chia làm ba tầng.

    - Tầng thứ nhất là U linh quỷ ảnh, tầng này thi triễn sẽ giống như u linh thoát ẩn thoát hiện

    - Tầng thứ hai là Ma cực phân thân, khi luyện đến đỉnh phong sẽ thi triễn được mười tám phân thân không phân biệt được hư thực

    - Tầng thứ ba là Vô ảnh, đi vô hình đến vô ảnh có thể bỏ qua phép tắc của không gian.

    Còn bộ kiếm pháp bao gồm chín thức không được phân chia đẳng cấp. Bộ kiếm pháp này có thể thân tiến theo tu di người sử dụng.

    - Thức thứ nhất: Phá kiếm

    - Thức thứ hai: Phá đao

    - Thức thứ ba: Phá thương

    - Thức thứ tư: Phá chì

    - Thức thứ năm: Phá giáp

    - Thức thứ sáu: Phá thân

    - Thức thứ bãy: Phá hồn

    - Thức thứ tám: Phá vạn thức

    - Thức Thứ chín: Đoạn nhân sinh.

    Những pháp môn này lức trước Ngạo thiên đã luyện đến đăng phong tạo cực, tinh tuý của bộ kiếm pháp và bộ pháp đã đạt cảnh giới viên mãng, chỉ cần tu vi tăng lên mà không phải lo về vấn đề cảnh giới không theo kịp. Con đường hắn đi còn rất dài, tâm cường giả không cho hắn trùng bước.

    Tối đến Ngạo Thiên bất đầu tu luyện, Ma long bá thể quyết điên cuồng hấp thu linh thạch và thảo dược cường hóa thân thể. Phần lớn chân khí hấp thu được đều chuyển thành chất dinh dưỡng cho Hỗn nguyên thần long ấn. Thời gian chầm chậm trôi qua đột nhiên Ngạo Thiên mở bừng hai mắt, một luồng chân khí tinh thuần lang tràng khắp thân thể.

    "Ầm.." Một âm thanh trầm thấp trong đầu Ngạo Thiên vang lên, bình chướng luyện thể tầng hai bị phá tan. Trong đan điền hắn Long ấn đã khôi phục không ít. Chân khí bị Long ấn hấp thu sau đó chuyển hóa cho Ngạo Thiên sử dụng.

    "Chân khí thật tinh thuần". Ngạo Thiên lần nữa nhắm mắt lại tập chung tinh thần, hắn vận công mang theo các luông chân khí cường hóa từng đầu kinh mạch, cọ rủa từng tế bào trên thân thể.

    Một canh giờ trôi qua linh thạch hóa thành bột phấn ngày càng nhiều, Chân khí lần nữa như du long về biển, từng tiếng lách cách vang lên

    "Luyện thể tầng hai - sơ kỳ"

    "Luyện thể tầng hai - trung kỳ"

    "Luyện thể tấng hai - hậu kỳ"

    "Luyện thê tầng hai - viên mãng"

    "Ầm.." Tiếng đột phá lần nữa vang lên, chân khí điên cuồng du động đến khi đột phá luyện thể tầng ba viên mãng mới dừng lại.

    * * *

    Ở Phương đông từng làn mây đỏ hiện lên, những ánh nắng ban mai bất đầu chiếu gọi khắp nơi, từng đàn chim chao lượn cắt lên tiếng hót.

    "Khét.." cửa phòng mở thân ảnh Ngạo Thiên xuất hiện, trên môi hắn treo một nụ cười như có như không.

    "Kim Thương Hội đấu giá cũng sắp bất đầu, đừng để ta phải thất vọng". Âm thanh kết thúc Ngạo Thiên cũng bước ra khỏi Ngạo Gia.
     
    Last edited by a moderator: 1 Tháng một 2024
  8. Long Ma

    Bài viết:
    0
    Chương 7: Cửu Diệp Cốt Linh Đằng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên đường lớn Bình An Thành kẻ đến người đi tấp nập, Ngạo Thiên đang hòa vào vòng người trên phố, thân thể được bao trùm bởi áo choàng đen và chiếc và chiếc mặt nạ thần bí lần trước đến Kim Thương Hội.

    Tiếng người nói, tiếng xe ngựa, tiếng chào hàng, tiếng mời gọi khách vang lên ở khắp mọi nơi. Ngạo Thiên gé mắt vào một người thanh niên đang ngồi một góc trên đường, phía trước y bày bán một gốc cây màu tím có chín lá trên quầy hàng tạm bợ. Người thanh niên dáng người cao lớn, khuôn mặt nhợt nhạt đôi mắt rét lạnh mơ hồ. Hắn dùng bước hỏi.

    "Huynh đệ, gốc cây này bán như thế nào?"

    "Thứ này chỉ đổi không bán" Thanh niên lạnh nhạt trả lời.

    "Ngươi muốn đổi là gì?"

    "Linh dược chửa lành xương cốt."

    Ngạo thiên nhìn qua người thanh niên nhết mép cười. "Muốn chửa lành cái chân gãy của ngươi ít nhất phải dùng linh đan, dùng linh dược muốn khổi thì không thể được. Mà gốc cây này muốn đổi lấy linh đan chửa thương còn kém rất nhiều".

    "Muốn đổi thì đổi, không thì đi chổ khác". Thếu niên vẫn nói với giọng không cảm xúc. Thật ra hăn đa từng đem gốc cây này đến Vạn Kim Hội hội định giá để đổi linh được, hắn thừa biết giá trị góc cây này nhưng vẫn muốn ôm hy vọng bài hàng ở đây bán.

    "Ta không có linh dược nhưng trong một tháng ta có thể trị lành cho ngươi"

    "Ngươi nói thật.." đôi mắt thanh niên ánh lên hi vọng.

    "Thật. Nhưng không phải bây giờ"

    "Tại sao?"

    "Chuyện đó ngươi không cần phải biết, đây là cơ hội của ngươi. Xương chân của ngươi đã nát lại để thời gian quá dài không đều trị. Ở đây ngoài ta không ai cứu được ngươi. Ngươi tự quyết định"..

    Người thanh niên trầm ngâm phút chốc gật đầu đồng ý. "Ta đồng ý.."

    "Ngươi tên là gì?" Ngạo Thiên hỏi

    "Thanh Lâm - tên của ta"

    "Họ?"

    "Hồ". Nam tử nhìn Ngạo Thiên đáp

    "HaHa.." Ngạo Thiên cười phá lên nhìn Hồ Thanh Lâm một cách đầy ẩn ý.

    "Giờ ta có việc ngươi đến Tuý vạn lâu đợi ta. Xong việc ta sẽ đến tìm ngươi" Nói xong Ngạo Thiên móc hai viên linh thạch ném cho thanh niên rồi bước thẳng về hướng Kim Thương Hội.

    * * *

    Tại Kim Thương Hội, trong một tiểu viện hoa lệ, một thếu nữ mặc váy trắng mày thanh mi tú, sắc đẹp nghiên nước nghiên thành đang ung dung nhấp một ngụm trà, cung kính đứng phía sau là một lão giả tóc múi tiêu khí tức thu liễm như một lão bá bình thường.

    "Tiểu thư ngươi nói hôm nay người đo có đến không?"

    "Ta Tin hắn sẽ đến, nhân vật như vậy chúng ta không thể bỏ qua được. Đến Lâm lão cũng không nhìn thấu hắn, đúng là thâm sâu khó lường. Cứ theo lâm lão giữ mối quan hệ tốt là được."

    "Tiểu thư, Tiêu lão người đó đã đến". Một thị nữ từ ngoài bước đến thông báo.

    "Ưmm.. ta biết rồi. Tiêu lão chúng ta đi." nói xong thếu nữ lấy khăn che lại khuôn mặt như tiên của mình bước ra khỏi đình viện.

    Ngạo thiên đến Kim Thương Hội đầu tiên là tìm mua một số dược liêu phối hợp luyện chế linh đan mà hắn đã có chủ vị là cửu diệp cốt linh đằng. Đi một vòng hắn tốn năm ngàn kim tệ để mua đủ nững dược liệu cần thiết mặc dù có thẻ giảm giá.

    Một giọng nói diệu nhẹ vang lên. "Tiên sinh chúng ta lại gặp nhau."

    "Nhược yên cô nương. Xin chào.. lần này ta đến tham gia đấu giá hội, Mong là hôm nay sẽ có thứ ta cần!"

    "Nhất định sẽ không làm tiên sinh thất vọng. Lần trước cáo biệt tiên sinh còn chưa biết tôn tính đại danh?"

    "Nhược Yên cô nương không cần để ý gọi ta một tiếng Ngạo Thiên là được rồi."

    "Ngạo Thiên.. Chẳng lẽ tiên sinh là Ngạo gia người đó.." Nhược yên ngạc nhiên thốt lên.

    "HaHa.. nếu Nhược Yên cô nương nghĩ vậy thì cứ cho là như vậy, tại hạ không ý kiến. Lần này ta đến đây tham gia đấu giá ngoài ra còn ký gửi vật phẩm đấu giá, không biết Kim Thưng Hội có nhận không?". Tình huống Ngạo Thiên quật khởi chỉ là sớm muộn nên không cần thiết phải đấu, nếu Kim Thườn Hội cố tình đều tra hắn cũng không dấu được. Vì thế không cần thiết phải dấu.

    "Nếu là vật phẩm có giá trị Kim Thuơng Hội Chúng ta đều nhận, phí phụ thu là muời phần trăm hoa hồng, nhưng công tử là khách quý chúng ta chỉ thu công tử năm phần trăm. Không biét công tử muốn bán gì?

    Ngạo Thiên từ nhẫn trữ vật lấy ra ba bình sứ đưa cho Nhược Yên" Đây Nhược Yên cô nương xem nó đáng giá! "

    Nhược yên mở một bình ra, hương thơm ngào ngạt bay khắp phòng, một dịch thuỷ trong suốt hiện ra trong tầm mắt" Đây là Luyện Thể Thuỷ dịch "Nhược Yên ánh mắt tròn xoe kinh ngạc.

    " Đây là luyện dược sư nào luyện chế, tinh thuần như thế ít nhất cũng phải linh cấp luyện dược sư ".

    " Nếu ta nói ta đều chế tiểu thư tin không "Đây là dược thuỷ hắn đều chế sau khi sử dụng được chân khí, những phần thảo dược luyện thể còn thừa của hắn luyện chế được sáu phần dược thuỷ, hắn đem bán lấy ba phần chừa lại ba phần.

    " Công tử đã nói thì Nhược Yên sẽ tin, Đây sẽ là vật phẩm áp trục của đấy giá ngày hôm nay. "Nhược Yên mĩm cười đưa ba bình sứ cho Tiêu lão đúng phía sau.

    " Đấu giá cũng sắp diễn ra, để Tiêu lão đưa công tử qua đó "Nói xong cô quay về phía Tiêu lão.

    " Đưa Ngạo công tử đến phòng quý khách ở tầng hai, dặn người tiếp đãi công tử thật chu đáo vào. "

    Tiêu lão cuối người" Vâng.. tiểu thư. Ngạo thiếu gia xin mời..".
     
    Last edited by a moderator: 1 Tháng một 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...