

Vô Dụng!
Tác giả: Thiên Dật
Tự cảm thấy mình vô dụng quá
Lấy hết can đảm vươn tay ra
Nhưng bỗng chốc nắm lấy hư không
Mỉm cười nhẹ nhàng, mơ xa quá!
Bạn biết không? Giữa trời là đất
Là một không gian dài vô tận
Ta dưới như một con kiến nhỏ
Nàng trên tựa thiên nga vẫy đuôi.
Thế mới muốn là cơn gió nhỏ
Lượn khắp nơi cho tình này tỏ
Lại muốn là đám mây trắng kia
Rồi lẳng lặng tan biến giữa trời.
Tác giả: Thiên Dật
Tự cảm thấy mình vô dụng quá
Lấy hết can đảm vươn tay ra
Nhưng bỗng chốc nắm lấy hư không
Mỉm cười nhẹ nhàng, mơ xa quá!
Bạn biết không? Giữa trời là đất
Là một không gian dài vô tận
Ta dưới như một con kiến nhỏ
Nàng trên tựa thiên nga vẫy đuôi.
Thế mới muốn là cơn gió nhỏ
Lượn khắp nơi cho tình này tỏ
Lại muốn là đám mây trắng kia
Rồi lẳng lặng tan biến giữa trời.
Chỉnh sửa cuối: