Thiên Thu Mộng - Xích Vũ Ta sống một đời là VƯƠNG, không sợ chết, ta tung hoành thiên hạ khiến ai cũng nể sợ ta, ta chết đi thì kiếp sau ta sẽ tiếp tục xưng VƯƠNG lần nữa tung hoành thiên hạ lần nữa. Bài về Tần Doanh Chính với Võ Mỵ Nương đều theo style nhẹ nhàng, giọng Xích Vũ chưa bao giờ real hơn thế. Bảo vật cuối bài là Vô Tự Bia: Là bia mộ của Võ Tắc Thiên, nằm trong Càn Lăng. Sau khi chết, theo di nguyện của bà, Võ Tắc Thiên được an táng vào lăng vào ngày 2 tháng 7 năm 706. Vô Tự Bia là một khối đá điêu khắc lớn, rộng 2, 1m, nặng 98, 8 tấn. Phía đầu bia khắc 8 đầu rồng quấn vào nhau. Hai bên thân bia khắc hai con đường, trên con đường đó khắc một con tuấn mã và một con sư tử. Về lý do tại sao Võ Tắc Thiên lại muốn bia mộ cùa mình là một bia không chữ thì vẫn không ai rõ. Có một số giả thuyết cho rằng công lao của bà quá lớn, không thể ghi đủ trên một tấm bia. Cũng có người cho rằng công và tội của bà quá khó để định luận. Một giả thuyết khác là Võ Tắc Thiên mong muốn để cho người đời sau phán xét cuộc đời của bà. Lời bài hát Hiū lài nīng gēn ōng dōng kīng Jiǎng sēi yiū biòng biòng jì miēn (mīng) Lān dā bìng bēn liū hā diōng (kiōng) Mīn gùan diāng ān jīng Wǒ yǒuyī zé jīn gǔ wú rén zuò de mèng Jīnrì yào zhè tiānxìa hé wǒ yǔgòng Tīng tiān jiǎo dì yī shēng zhōng, zhé gōng huā dì yī zhī hóng Shù de jìn wúqióng, qún shān jǐ qiān fēng Diē yúan jì wàn zhòng Xìanglái cháng'ān jū shàonían, gǎn chí fēi mǎ jī cāngqióng Zhè ěr rán de mèng, gāi yǒurén yǔ wǒ gòng Hòulái gǎn yè sì tīng zhōng. Fèng jiū mó mó kàn luò hóng Yè chén jīng fēngyǔ, àn qían dú shǐ cè, jìng yǔ bǎi jiā tōng Píng yīshēng bǎi mìan líng lóng, jīng níanlái màn man dú dǒng Liè wèi tiānjiāo zhǒng bù wài jǐ fēn fányōng Mìaotáng jiē qían shēngsǐ dòng, húangjīn guān shàng báigǔ zhòng (Me) bùjìan qían shǐ zhōng, cónglái yīngxióng shā yīngxióng Yīlù jìan xíng jìan wú zōng, húi wàng jiē shì gùrén zhǒng Zǎoyǐ yǒuyī zhǒng, guān jué yīshì de gū yǒng Bìxìa yòu chuī chūnfēng jìu rì wángsūn guī xīn tǒng Zhíyè qīng pò róng róng zhòng jiā dìzǐ zhào yì zōng Wǒ yǒu yīzé jīn gǔ zǒng wú rén gǎn zuò de mèng Jīnrì yào zhè tiānxìa yǔ wǒ gòng Cēn (qiān) ciū ēi nān diē (gēi) gìng (jìn) giōng (gōng) jū Niū yī ēi ē dǒng (dōng) jié (jī) wīng (wuī) diē (kuī) Shìshì zài ěr biān jiē kōng, bìan yǐ jiāngshān wèi fēng lóng Dùi tán míng dìanzhōng, wèn shì tiānxìa shì, shéi yǒu jìan yán yǒng Tiānyì zài yǎndǐ jiē kōng, ruò shǐ qīn gōng quàn sāng nóng Tían tú jǐn cōng lóng, nándào qǐ shì tiān gōng? Gǔjīn zài xīnzhōng jiē kōng, cǐ shēn shéi yǔ qiānqiū tóng Jǐ zàiguò yǔ gōng, yīzuò wú zì zhǒng, líu xían rén biǎn xiōng Sùiyuè jìngfèng de mìanróng, jìan bēi xǐ bùjìan āi wūi Yīshēng xuè yǔ lèi, zhǐ zài zìjǐ zhǎngzhōng Mìaotáng jiē qían shēngsǐ dòng, húangjīn guān shàng báigǔ zhòng (Me) bùjìan qían shǐ zhōng, zǒng shì yīngxióng xī yīngxióng Yīlù jìan xíng jìan wú zōng, húi wàng jiē shì gùrén zhǒng Zǎoyǐ yǒuyī zhǒng, guān jué yīshì de gū yǒng Zhū jūn bùjìan sā fá rú fèi cí bǐ duō xiōngyǒng Qiānlǐ wài cháng'ān zì zì wǒ céng tīng dé cóngróng Hòushì ruò yǒu lái rén yǐ lìao liāo pǒ biǎn xiā cáng Wǒ zài cǐ dìan yì cháng mèng cóngróng Bìxìa yòu chuī chūnfēng jìu rì wángsūn guī xīn tǒng Zhíyè qīng pò róng róng zhòng jiā dìzǐ zhào yì zōng Wǒ yǒu yīzé jīn gǔ zǒng wú rén gǎn zuò de mèng Jīnrì yào zhè tiānxìa yǔ wǒ gòng Hiū lài nīng gēn ōng dōng kīng Jiǎng sēi yiū biòng biòng jì miēn (mīng) Lān dā bìng bēn liū hā diōng (kiōng) Mīn gùan diāng ān jīng Vietsub ghé nhánh ngô đồng nghỉ tại nhân gian Phương đậu trên cành cất tiếng hót vang Ngậm đóa hoa lựu, trĩu tóc mai Vang danh thành Trường An Ta ôm giấc mộng tự cổ chí kim chưa ai dám mơ ước Hôm nay muốn thiên hạ cùng ta chứng kiến Nghe tiếng chuông thứ nhất chốn xa xăm Bẻ nhành hoa đỏ đầu tiên nơi cung điện Đất bạt ngàn vô tận, núi hằng hà sa số Mái hiên mấy ngàn tầng Thiếu niên Trường An xưa nay Dám rong rủi lưng ngựa bắn trời xanh Giấc mộng chếnh choáng này Hẳn cũng có người giống như ta Sau vào chùa Cảm nghiệp nghe chuông Ngắm ráng đỏ trong cung phượng lạnh lẽo Đêm đen đầy mưa gió Đọc sách trước án thư Lại hiểu lòng bách tính Cả đời son phấn thướt tha, dần dần mới hiểu được Ngôi vị thiên tử cũng chẳng qua chỉ là người thường mà thôi Thềm cung điện rải bao sống chết Mũ hoàng kim chất chồng xương khô Lịch sử chưa từng có, cho tới nay anh hùng tiếc anh hùng Đường càng đi càng mờ mịt Quay đầu lại đều là mộ cố nhân Từ lâu đã có, một đời cô độc dũng cảm đọc nhất vô nhị Dưới thềm lại có gió xuân xưa, vương tôn của ngày cũ lại quay về Bao mùa vinh Quang chói lọi, đệ tư bách gia quy về một mối Ta ôm giấc mộng tự cổ chí kim chưa ai dám mơ ước Hôm nay muốn thiên hạ cùng ta chứng kiến Ngàn năm khó biết chuyện cung cấm Ngọc y khẽ bay mà cành tử vi đã biết Thế sự bên tai đều như gió thoảng Lấy chính giang sơn làm chiếc lồng giam Đàm đạo trong minh điện Hỏi nhân sĩ thiên hạ ai dám can ngăn Ý trời trong mắt cũng như mây bay Tự khom lưng khuyên người trồng dâu Ruộng đồng xanh bát ngát chẳng lẽ đều do trời ban? Cổ kim trong lòng đều vô nghĩa, thân này ai có thể mãi cùng ngàn thu Bao năm công và tội, một nắm mồ vô danh Để người đời châm biếm ca ngợi Dung nhan được năm tháng tôn thờ Chỉ thấy buồn vui mà không đau khổ thương xót Thềm cung điện rải bao sống chết Mũ hoàng kim chất chồng xương khô Lịch sử chưa từng có, toàn là anh hùng tiếc anh hùng Đường càng đi càng mờ mịt Quay đầu lại đều là mộ cố nhân Từ lâu đã có, một đời cô độc dũng cảm đọc nhất vô nhị Chư quân không thấy lời hịch phạt có bao nhiêu dữ dội Ngàn dặm ngoài trường an, ta đều nghe từng chữ thong dong Nếu đời sau có người tiễn đưa bằng lời khen chê ít ỏi Ngay lúc này ta cũng có một giấc mộng ung dung Dưới thềm lại có gió xuân xưa, vương tôn của ngày cũ lại quay về Bao mùa vinh Quang chói lọi, đệ tư bách gia quy về một mối Ta ôm giấc mộng tự cổ chí kim chưa ai dám mơ ước Hôm nay muốn thiên hạ cùng ta chứng kiến Ghé nhánh ngô đồng nghỉ tại nhân gian Phương đậu trên cành cất tiếng hót vang Ngậm đóa hoa lựu, trĩu tóc mai Vang danh thành Trường An