Câu nói hay trong siêu phẩm đam mỹ thiên thu (sơn hà kiến tâm) - Mộng khê thạch

Thảo luận trong 'Kiến Thức' bắt đầu bởi Hạ Tử Duệ9791, 1 Tháng tám 2021.

  1. Hạ Tử Duệ9791 Tiểu Motor Tiểu Phi Hiệp

    Bài viết:
    247
    Tổng hợp câu nói hay trong đam mỹ Thiên Thu (Sơn Hà Kiếm Tâm) - Mộng Khê Thạch

    [​IMG]

    "Ngươi có thể lựa chọn hiện tại thương thế đã ổn, tự mình đi; hoặc là bây giờ chúng ta lại đánh thêm một trận, chờ ngươi bị ta đánh cho tàn phế thương tích đầy mình, ta tự mang ngươi đi."

    "Sao vậy, ngươi bị đút nghiện, còn muốn bản tọa đút nốt nửa bát còn lại cho ngươi?"

    "Ngươi gầy quá, ôm thật không thoải mái."

    "Ta cung cấp thức ăn với chỗ ngủ cho ngươi, lại nói ra nhiều tin tức như vậy, ngươi lại nhỏ mọn như vậy, ngay cả tay cũng không chịu cho ta sờ một cái!"

    "Ngươi xem, tiểu tâm can của ta đến bây giờ còn đang đập dồn dập không ngừng đây này!"

    "A Kiều, chẳng lẽ ngươi thật sự lâu ngày sinh tình với ta?"

    "Nhân sinh có khi nào không tương phùng, ly biệt thiên nhai, biển trời gặp gỡ. Bản tọa cảm thấy rất có thể là duyên phận."

    "A Kiều à A Kiều, người như ngươi thật sự quá mức ngây thơ. Người khác đối với ngươi ngàn lần không tốt, ngươi làm sao chỉ quay đầu đã quên ngay chứ? Trước kia ta đã từng nói với ngươi, ta cứu ngươi, chỉ là vì muốn có thêm một đối thủ, chỉ là ngươi quá làm cho ta thất vọng rồi. Ta chỉ hơi bỏ ra chút thiện ý, ngươi liền thật sự tóm chặt lấy không buông, có phải sau khi bị đám người Úc Ái kia phản bội, ngươi càng thêm khát vọng tình thân tình bằng hữu không?"

    "Người ngây thơ giống như ngươi, nhất định không thể sống sót quá lâu, rời bỏ Huyền Đô sơn, rời bỏ vầng hào quang của Kỳ Phượng Các, ngươi chẳng là cái thá gì. Ngươi cái gì cũng không làm được, lại không có cách nào khôi phục võ công, hay giải đáp nghi hoặc cho ta. Nếu như ngươi chịu gia nhập Hoán Nguyệt tông, tu tập" Phượng Lân Nguyên Điển ", có lẽ bản tọa còn nguyện lưu lại cho ngươi một con đường sống."

    "Ta lần lượt gặp phải phản bội, không phải bởi vì ta quá mức ngây thơ, mà là bởi ta tin tưởng thế gian này luôn còn thiện ý. Nếu không có kẻ ngu ngốc như ta đây, Yến tông chủ làm sao có thể thu được lạc thú như vậy?"

    .

    "Vậy A Kiều, A Kiều là người tốt hay người xấu ạ?

    A Kiều nhà chúng ta, là người đáng yêu nhất."

    .

    "Bản tọa không cần bằng hữu, chỉ có một loại người có tư cách đứng ngang hàng cùng ta, đó chính là đối thủ."

    "Mỹ nhân, ca ca."

    [​IMG]

    .

    Thẩm Kiều đem canh thịt dê và bánh chiên đặt ở trước mặt Yến Vô Sư: "Đói bụng không, ăn đi."

    Yến Vô Sư liếc mắt nhìn hắn một cái, nhanh chóng cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói một câu: "Ngươi mớm."

    Thẩm Kiều: "..."

    Yến Vô Sư đợi nửa ngày không có được câu trả lời, ngẩng đầu nhìn Thẩm Kiều, chần chờ nói: "Giống như lần trước, như vậy, thơm.."

    .

    "Da mặt cũng chỉ là biểu tượng của thể xác, việc gì phải để ý? Những chuyện y làm với ngươi kia ta đều biết. Yến Vô Sư phụ lòng bạc tình, ta lại quyết không có phụ ngươi. A Kiều, ngươi tốt như vậy, thế gian khó tìm được người thứ hai, y không quý trọng, vậy để ta quý trọng, có được không?"

    "Oán thì có, nhưng hận thì có thể nói là không. Lòng mang quá nhiều thứ sẽ rất mệt mỏi. Thế gian này tất nhiên người mang lòng ác có rất nhiều, nhưng cũng tương tự cũng có rất nhiều người nguyện ý vươn tay trợ giúp. Ta muốn nhớ kỹ họ, chứ không phải những chuyện khổ đau chỉ làm người tuyệt vọng kia."

    "A Kiều, ta biết ngươi thích ta rồi, nhưng cũng không cần phải khẩn cấp ngã vào lòng ta như vậy đâu a!"

    "Đạo trong lòng, dù có ngàn vạn người, ta vẫn tới."

    .

    Nghiễm Lăng Tán nhìn về phía Yến Vô Sư, cười dài mà nói: "Có phải Yến tông chủ nên giải thích một chút với Thẩm đạo trưởng không?"

    Ngoài dự liệu là, Yến Vô Sư chỉ hơi cười: "Người này là ai, lẽ nào bản tọa nhất định phải nhận biết?"

    Như một chậu nước tuyết dội thẳng xuống đầu, nội tâm Thẩm Kiều thoáng chốc vô cùng lạnh lẽo.

    .

    "Ngẫu nhiên gặp cố nhân, nhưng đối phương giống như là đã hoàn toàn quên mất ta."

    .

    Yến Vô Sư: "Ngươi đổi cách xưng hô, bản tọa liền cân nhắc nói cho ngươi biết, thế nào?"

    Thẩm Kiều khó hiểu nói: "Xưng hô gì cơ?"

    Yến Vô Sư: "Yến lang thì sao?"

    .

    Yến Vô Sư: "Triệu tông chủ khách khí rồi, chúng ta đành cung kính không bằng tuân lệnh vậy."

    Thẩm Kiều: ".. Ta cũng không phải không chịu đi, Yến tông chủ đây là muốn làm gì?"

    Yến Vô Sư: "A Kiều, ngươi chưa từng nghe tới câu chuyện cầm tay cùng du ngoạn sao?"

    Thẩm Kiều: "Đó chỉ là bằng hữu tri kỉ mới có thôi!"

    Yến Vô Sư: "Lẽ nào chúng ta không phải bằng hữu tri kỷ sao?"

    Thẩm Kiều: ".. Bần đạo chưa từng có loại cảm ngộ này."

    Yến Vô Sư: "Bản tọa dưới chân Bán Bộ Phong cứu mạng ngươi, đây có phải là ân tình bằng trời không?"

    Thẩm Kiều: ".. Phải."

    Yến Vô Sư: "Ngoài thành Vị Châu, ta dứt khoát quyết tuyệt liều mình dẫn Tang Cảnh Hành rời đi, chẳng lẽ ngươi chưa từng có nửa phần cảm động sao?"

    Thẩm Kiều: ".. Có, nhưng ngươi đừng quên, ta cũng đã từng cứu ngươi mấy lần."

    Yến Vô Sư: "Vậy không phải đúng rồi sao, thế gian này có mấy người có thể có được giao tình cứu mạng nhau như ngươi và ta. Có người bằng hữu phong lưu phóng khoáng như ta bên cạnh, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy vinh hạnh vạn phần sao?"

    Thẩm Kiều: "Ta có thể nói không chứ?"

    Yến Vô Sư: "Không thể."

    Thẩm Kiều: "..."

    .

    "Triệu tông chủ đừng khách khí, tình tình A Kiều mềm mại đơn thuần, chuyện hắn quan tâm, ta cũng không tránh được mà muốn thay hắn bận tâm thêm chút."

    "Thẩm đạo trưởng đúng là nói một đằng làm một nẻo, nếu đã muốn ăn cần gì phải đẩy đẩy kéo kéo như vậy, khiến người ta tốn công tốn sức, sớm mở miệng thì tốt rồi."

    "Những lời ta từng nói lúc trước, tuy làm ngươi thương tâm, nhưng cũng hết cách rồi, lời đã nói ra như nước đổ khó hốt, vĩnh viễn không thể thu lại. Bản tọa cũng không làm được cái tư thái hối tiếc không kịp của đám nhi nữ thường tình đó. Ngươi là cao nhân đắc đạo, lẽ nào lại cũng giống như đám phàm phu tục tử đó, đối với chuyện cũ nhớ mãi không quên, chấp nhất không bỏ? Người ngoài đều nói Thẩm đạo trưởng khoan hồng độ lượng, không để tâm hiềm khích lúc trước, tại sao lại chỉ đối với mình bản tọa đặc biệt như vậy, lẽ nào đây chính là duyên phận trong truyền thuyết?"

    "Nhược điểm hiện giờ của bản tọa chính là ngươi a!"

    "Yến tông chủ, có vài trò, chơi một lần cũng đã chán, hà tất phải chơi thêm lần nữa? Một người dù ngốc, cũng không thể mãi mãi ngã vào cùng một dòng sông phải không?"

    .

    Yến Vô Sư: "Ngươi mơ thấy gì vậy, mặt đầy xuân sắc, hai mắt ngập nước như vậy."

    Thẩm Kiều: "..."

    Yến Vô Sư: "Mặt nóng như vậy, nhất định là mộng xuân, mơ thấy bản tọa rồi?"

    Thẩm Kiều: "Cũng không phải, khiến Yến tông chủ thất vọng rồi, chỉ là mơ thấy phải đánh nhau với nhiều người, nên khi tỉnh lại vẫn rất uể oải mà thôi."

    Yến Vô Sư: "Đánh nhau? Đánh nhau ở chỗ nào thế, là ở trên giường hả?"

    Thẩm Kiều: "Nếu Yến tông chủ còn nói chuyện cợt nhả như vậy, bần đạo sẽ không nói chuyện với ngươi nữa!".

    .

    [​IMG]

    Yến Vô Sư: "A Kiều khát không nào?"

    Thẩm Kiều: "Không khát, đa tạ Yến tông chủ đã quan tâm."

    Yến Vô Sư: "Ta cũng thấy vậy, vừa rồi lúc ngươi ngủ, ta đã đút cho ngươi chút nước mật ong rồi."

    Thẩm Kiều: "Đút thế nào?"

    Yến Vô Sư: "Tất nhiên là đưa chén kề miệng đút rồi, ngươi còn muốn đút thế nào nữa? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta dùng miệng đối miệng sao? A Kiều a, xưa nay ngươi chính nhân quân tử, từ khi nào lại biến thành xấu xa hạ lưu như vậy?"

    Thẩm Kiều: "..."

    .

    "A Kiều thật lạ đó, ôm cũng ôm rồi, sờ cũng sờ rồi, đút cũng đút rồi, trên người ngươi còn chỗ nào bản tọa chưa từng chạm qua, nắn nắn một chút thì làm sao? Ta thấy ngươi thường ngày cũng không giống đám khuê nữ tô son điểm phấn, hai má lại bóng loáng nhẵn mịn hơn hẳn các nàng. Nếu như đổi lại thành nữ tử, nhất định cũng là xinh đẹp tuyệt luân."

    "Ngươi xem, rõ ràng ngươi cũng có cảm giác, sao cứ phải khổ sở lừa mình dối người, nhiều lần phủ nhận? A Kiều, lúc ngươi gặp nạn, ta ngàn dặm xa xôi tới cứu giúp, chẳng lẽ còn chưa đủ chứng minh tấm lòng chân thành của bản tọa với ngươi sao? Ta biết ngươi vì chuyện trước kia, cho nên có rất nhiều khúc mắc với ta. Chỉ là hiện giờ ta đối với ngươi, từ lâu đã đổi thành chân tình thật sự, chính là ở lâu mới thấy chân tình, ngươi không phải cũng cảm nhận được rồi sao? Nếu ngươi không tin, tự mình đào ra nhìn không phải sẽ biết sao. Từ nay về sau, chỗ này đều là của ngươi."

    "Vậy thì không được, một khi mở huyệt đạo cho ngươi, ngươi liền chạy mất. Ta không muốn ép ngươi quá mức, nhưng ngươi cũng đừng có nghĩ tới cái chủ ý gì mà giang hồ quên nhau. Người ta muốn, cho dù trốn đến trong mộ Kỳ Phượng Các, ta cũng sẽ đem cả mộ Kỳ Phượng Các đào ra!"

    "Chúng ta cũng đâu có đang nói chuyện yêu đương. Ngươi quá nông cạn rồi. Chúng ta đây phải gọi là đạo lữ cùng chung chí hướng. Ta cũng không ép ngươi cưới, nếu ngươi thích, gả cũng được nha."

    "Ta nói dối lúc nào? Từ đầu tới cuối ta chỉ nói đúng hai câu, ngươi cũng nghe thấy rõ ràng, chúng ta không phải huynh đệ, chẳng lẽ câu này có gì sai sao? Hay là A Kiều muốn xưng huynh gọi đệ với ta sao? Câu giận dỗi thứ hai càng không hề sai, là chưởng quỹ kia đầu óc đen tối tự mình hiểu lầm, thực sự không thể trách ta a."

    "Yêu cầu của ngươi, ta đều đã làm, sao lại vẫn không hài lòng? A Kiều, đời này người bản tọa kính trọng vài phần không nhiều, nguyện ý nhân nhượng thì càng không có, ngươi là người duy nhất."

    "Yêu thích một người, lẽ nào cần nguyên nhân sao, giống như chán ghét một người, nhìn mặt hắn đã thấy ghét, chẳng cần biết lý do, đạo lý này không phải giống hệt nhau sao? Ngươi không thể chỉ vì ta luôn nói cười trêu chọc ngươi mà cho rằng tấm chân tình của ta là giả, như vậy thì ta làm sao chịu nổi chứ?"
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng sáu 2023
  2. Bán Nguyệt Vẫn một mình làm bạn với cô đơn...

    Bài viết:
    232
    Thật sự quá u mê Thẩm Kiều rồi, làm sao đây? *vno 22*
     
  3. Hạ Tử Duệ9791 Tiểu Motor Tiểu Phi Hiệp

    Bài viết:
    247
    Chắc tui dùng cả quãng đời còn lại để chờ phần tiếp theo của phim hoạt hình nữa
     
  4. Bán Nguyệt Vẫn một mình làm bạn với cô đơn...

    Bài viết:
    232
    Mòn dép hóng từ năm ngoái lun á bạn! Mà đồ họa quá chất lượng lun. Tui không còn ưng đồ họa bất cứ bộ nào, vì không bộ nào đẹp ngang bộ này!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...