Trọng Sinh [Edit] Tà Đế Cuồng Phi: Tam Tiểu Thư Phế Sài Nghịch Thiên - Thủy Khanh Khanh

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Snowie cute, 28 Tháng sáu 2021.

  1. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 40: Thân phận bị vạch trần.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    _Sn_
     
    thuphuong4723Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 24 Tháng bảy 2021
  2. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 41: Nam nhân cường thế.

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Trong nháy mắt, quần áo sau lưng Hoàng Nguyệt Ly bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

    Nam nhân này... vậy mà lại nhìn ra thân phận của nàng!

    Sao có thể? Thuật dịch dung của nàng là do kiếp trước đạt được từ một viên tuyệt thế thần thâu, rất ít người có thể nhận ra.

    Quan trọng hơn là nam nhân này sao có thể liên hệ người bán Huyền khí với tam tiểu thư của Vũ Uy hầu phủ... với nhau?

    Hiện tại nàng là cái cực phẩm phế vật! Ai có thể nghĩ tới phế vật lại có thể luyện khí?

    Trên mặt Hoàng Nguyệt Ly cứng đờ lại nói : "Các chủ, lời ngài nói sao ta lại nghe không hiểu gì?"

    "Nghe không hiểu?" Nam nhân mỉm cười: "Cần ta nói rõ ràng hơn nữa sao?"

    "Có ý gì?"

    "Trùng hợp bản tọa cũng có chút nghiên cứu đối với luyện khí. Hai ngày trước, vật liệu ngươi mua Tinh Thiết là vật liệu tinh luyện trường kiếm, Tiêu Tương Trúc dùng để luyện chế Cửu Tiết Tiên, Bắc Xuyên Vân Mẫu là vật liệu cơ bản để chế Tụ Linh Thủ Xuyến ... Mỗi một loại đều vừa vặn, chẳng lẽ chỉ là ngẫu nhiên?"

    Hoàng Nguyệt Ly bình tĩnh cười nói: "Ý của các chủ... là có người mua những vật liệu này? Đây cũng chỉ là trùng hợp? Nhưng này người không phải ta, hôm nay là lần đầu tiên ta tới Thiên Trân Các ngươi nhận lầm rồi!"

    Nam nhân trùng mắt xuống, ánh mắt sắc bén như đao, khóe miệng vẫn treo một ý cười nhàn nhạt.

    "Ừm, mua cùng một loại vật liệu đương nhiên có thể là do trùng hợp . Chẳng qua, có chuyện còn trùng hợp hơn."

    Hắn chậm rãi nói: "Ngày ấy, bản tọa vừa vặn đi ngang qua Thiên Trân Các, cũng đúng lúc thấy Bạch tam tiểu thư từ trong tiệm rời đi. Chắc hẳn Tam tiểu thư đã từng nghe được, thực lực Võ giả đạt tới cấp độ nhất định có thể thông qua thần thức mà phân biệt thân phận, thuật dịch dung của ngươi ở trước mặt ta căn bản không có hiệu quả!"

    Hoàng Nguyệt Ly đột nhiên đứng lên, sắc mặt trở nên khó coi.

    Nam nhân này vậy mà có thể nhìn thấu thuật dịch dung của nàng, không phải hắn đang giả vờ!

    Nếu không phải tu vi của hắn quá cường đại thì chính là tu luyện công pháp tinh thần.

    Mà nàng còn ngây ngốc nghĩ rằng có thể lừa gạt hắn, thì ra nửa ngày nay nàng đều bị hắn chơi đùa!

    "Không sai, ta đúng là có dùng thuật dịch dung! Nhưng Các chủ đại nhân sao lại không buông tha? Ta cùng lắm chỉ là người bán đồ, quy củ của Thiên Trân Các là không tra hỏi thân phận của người mua bán, ngươi truy hỏi thân phận của ta như vậy là có ý gì?"

    Nam nhân ngồi trên ghế nhìn nàng từ trên xuống dưới, nhàn nhạt nói: "Tam tiểu thư làm gì phải kích động như vậy? Bản tọa cũng không có ý gì, chỉ muốn hợp tác với ngươi mà thôi!"

    "Hợp tác?"

    "Đúng vậy. Kỳ thật rất đơn giản, chỉ là cần ngươi hỗ trợ ta luyện chế Huyền khí đặc thù một chút mà thôi, đối với một vị luỵen khí sư có thể luyện chế ra một bộ huyền giáp cấp ba mà nói cũng không phải là việc khó gì."

    Gương mặt Hoàng Nguyệt Ly vẫn lạnh nhạt như cũ nói: "Các chủ đại nhân, ta thật sự không phải là người mà ngươi nói đến, cũng không thể luyện chế ra Huyền khí gì, ngươi tốt nhất nên mời một vị cao thủ khác đi! Cáo từ!"

    Nói xong nàng xoay người rời đi.

    Mặc kệ nam nhân này có nhìn thấu thân phận của mình hay chỉ lừa nàng thì nàng cũng sẽ không thừa nhận thân phận luyện khí sư của mình.

    Bởi vì nàng không muốn hợp tác với một vị cường giả mà nàng căn bản không khống chế được.

    Nhưng trong nháy mắt ngay khi nàng đi tới cánh cửa, một trận kình phong đột nhiên truyền đến.

    "Uỳnh" một tiếng thật lớn, cửa phòng đột nhiên bị huyền khí của nam đóng sập lại.

    Ngay sau đó, cơ thể Hoàng Nguyệt Ly mất cân bằng lưng nặng nề đụng phải vách tường choáng váng.

    Đợi đến khi nàng phản ứng kịp, hai cổ tay của nàng đã bị nam nhân một tay nắm chặt, vững vàng đặt lên đỉnh đầu.

    Thân hình cường kiện hữu lực của nam nhân bao phủ toàn bộ lên cơ thể nhỏ nhắn của nàng.

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 6 Tháng tám 2021
  3. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 42: Dùng hôn để đổi.

    Bấm để xem
    Đóng lại

    Cơ thể hai người gần như dán sát lại, mặc dù còn chưa trực tiếp đụng tới nhưng Hoàng Nguyệt Ly có thể rõ ràng cảm nhận được, trên người nam nhân có khí tức cường thế bá đạo, tràn ngập tính xâm chiếm.

    Nàng hoàn toàn không có sức lực phản kháng, dưới sự chênh lệch thực lực một cách tuyệt đối, bất kỳ thủ đoạn nào cũng không có tác dụng.

    Nam nhân cúi đầu xuống hướng đến bên tai nàng cười nhẹ nói: "Bạch tam tiểu thư, ngươi chạy cái gì? Lời của chúng ta... hình như còn chưa nói hết?"

    Khí tức nóng hổi thổi tới vành tai mẫn cảm của nàng, nhiệt độ trên mặt cũng dần dần tăng cao.

    Tim của nàng đập hụt một nhịp.

    Loại cảm giác vô cùng nguy hiểm lại không có cách nào phản kháng này đột nhiên khiến nàng có cảm giác vô cùng quen thuộc.

    Trong đầu nàng không tự chủ được lóe lên một ít chuyện của kiếp trước.

    ...

    Rất nhiều năm trước, tại hoang mạc Tây Lĩnh bên trong di tích thượng cổ, nàng lần đầu gặp Mộ Thừa Ảnh, chỉ vì tranh đoạt một viên nội đan của ma thú cấp chín mà ra tay đánh nhau.

    Khi đó, nàng là tuyệt thế thiên tài mà Ly Hỏa cung toàn lực bồi dưỡng, tự nhận vô địch bên với người cùng thế hệ, nhưng ở trước mặt Mộ Thừa Ảnh lại ngay cả ba chiêu cũng không thể ngăn cản.

    Nam nhân kia cũng như ép nàng vào tường như thế này, mập mờ cúi đầu khẽ nói bên tai nàng.

    "Một nụ hôn đổi lấy một viên nội đan cấp chín, mua bán này không thiệt chứ? Hả?"

    Hoàng Nguyệt Ly hận không thể một tay chụp chết hắn, nhưng Mộ Thừa Ảnh không biết dùng thủ đoạn gì phong bế kinh mạch của nàng.

    Dưới tình huống nàng không cách nào động đậy được, môi mỏng nam nhân nhẹ nhàng kéo lên ngăn bờ môi nàng, uyển chuyển mút vào, lưu luyến không buông...

    Cuối cùng, Mộ Thừa Ảnh lưu luyến không rời buông nàng ra, nhét nội đan vào vào lòng bàn tay của nàng, thở dài nói: "Đáng tiếc ta còn có chuyện quan trọng phải làm, nếu không ta cũng rốt muốn tiếp tục bồi ngươi, ngoan ngoãn, chờ ta đi tìm ngươi!"

    Hắn lưu luyến hôn nàng một cái sau đó nhánh chóng biến mất giữa không trung.

    "Ta chờ ngươi đi chết!"

    Lần đầu tiên Hoàng Nguyệt Ly bị bổ nhào như vậy, còn ăn thua thiệt lớn như thế, nàng thực sự giận điên lên.

    Nàng dùng hết sức ma sát bờ môi bị hôn đỏ cũng thay đổi được sự thật là nàng đã bị đoạt mất nụ hôn đầu tiên...

    ...

    "Tiểu nha đầu, đang suy nghĩ chuyện gì vậy?"

    Giọng nói nam nhân trầm thấp bỗng nhiên vang lên, Hoàng Nguyệt Ly mới phát hiện mình vậy mà lại thất thần.

    Thời khắc này, nàng vậy mà nghĩ đến Mộ Thừa Ảnh...

    Bởi vì khí thế của nam nhân trước mắt này cũng cường đại đến mức người ta phải run sợ giống như hắn sao?

    Hoàng Nguyệt Ly giật cổ tay, phát hiện lấy khả năng của nàng hoàn toàn không thể chống lại nam nhân này, chỉ có thể từ bỏ.

    Nàng cắn răng: "Ta đã nói ta không phải Bạch tam tiểu thư gì đó rồi!"

    "Không phải?"

    Nam nhân cười nhẹ, tiến tới trước mặt của nàng, cánh môi mỏng hoàn mỹ tiến lại gần như vậy, dường như chỉ một giây sau sẽ áp lên mặt nàng.

    Cả người Hoàng Nguyệt Ly đều cứng ngắc lại.

    "Ngươi muốn làm gì?"

    Chẳng lẽ... hắn cũng chuẩn bị cưỡng hôn nàng sao?

    Ngay sau đó, trên mặt nàng truyền đến xúc cảm ấm áp.

    Nhưng không phải môi của hắn dán sát vào mà là ngón tay hắn.

    Ngón tay thon dài hữu lực như bạch ngọc được điêu khắc thành tác phẩm nghệ thuật nhẹ nhàng di chuyển trên mặt nàng giống như đang vuốt ve.

    Nam nhân tỉ mỉ đem sờ khắp từng tấc da tấc thịt của nàng, sau đó nâng cằm nàng lên, đánh giá một hồi lâu mới nói: "Dáng dấp thực sự là... tạm được."

    Lúc đầu Hoàng Nguyệt Ly còn không rõ hắn đang làm gì, nhưng ngay sau đó nàng đã kịp phản ứng.

    Nam nhân này không biết dùng thủ đoạn gì mà đã tháo bỏ được lớp ngụy trang trên mặt nàng!

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Last edited by a moderator: 6 Tháng tám 2021
  4. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99

    Chương 43: Tư thế này không tệ.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thế thì cũng thôi đi đằng này hắn lại còn dùng giọng điệu ghét bỏ để bình luận về tướng mạo của nàng!

    Nói một cách công bằng, nàng trùng sinh vào thân thể này cũng không phải là mỹ nhân, cùng lắm chỉ được gọi là thanh tú.

    So với vẻ đẹp kinh diễm của nàng kiếp trước thì đúng là không đáng nhắc tới.

    Chẳng qua trong mắt Hoàng Nguyệt Ly, thực lực quan trọng hơn so với vẻ bề ngoài nhiều, chỉ dựa vào Bạch Nhược Ly là Hỏa linh thánh thể cũng có thể khiến nàng cao hứng hơn nhiều so với dung mạo tuyệt thế!

    Hơn nữa nam nhân này là cái thá gì? Đến lượt hắn xoi mói vẻ bề ngoài của mình sao?

    "Các chủ đại nhân, dáng dấp của ta thế nào hình như không liên quan đến chuyện hợp tác của hai chúng ta đúng không?"

    "Hợp tác?" Nam nhân buồn cười nói: "Ngươi nói hợp tác sao? Thế nhưng mới vừa nãy ngươi không phải không thừa nhận mình là Bạch Nhược Ly, còn nói mình sẽ không luyện chế Huyền khí à?"

    Nếu nàng đã bị vạch trần, còn cải trang cái củ tỏi gì nữa?

    Hoàng Nguyệt Ly tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, ngữ khí lại ngược lại thả lỏng hơn rất nhiều.

    "Các chủ đại nhân, đúng là ta lừa ngươi, nhưng ngươi cũng phải biết ta là một nữ tử nhu nhược như thế, đi ra ngoài rất dễ bị người bắt nạt, vì vậy ta mới dịch dung, cũng không phải cố ý muốn gạt người. Ngươi lại còn dùng sức nắm ta thực sự đau quá, trước hết ngươi thả ta ra có được không? Ngươi muốn hợp tác cái gì cũng đều dễ nói..."

    Nháy mắt khóe mắt nàng còn lóe lên mấy giọt nước mắt.

    Cái điệu bộ này phối hợp với thân thể gầy nhỏ của nàng, thật sự là yếu đuối khiến người ta cảm thấy yêu thương.

    Bất kỳ nam nhân nào gặp cũng đều sinh lòng thương tiếc, không muốn lại tổn thương nàng.

    Nam nhân suýt chút nữa bật cười.

    Tiểu hồ ly này xấu bụng giảo hoạt, tâm ngoan thủ lạt còn không biết xấu hổ nói mình là "nữ tử nhu nhược"? Lại còn sợ bị người khi dễ?

    Rõ ràng là nàng đi trên đường cái, người khác lo lắng sợ bị nàng khi dễ mới đúng chứ!

    Hơn nữa nếu hắn thật sự buông nàng ra, có lẽ một giây sau, tiểu nha đầu này sẽ phản kháng kịch liệt, nói không chừng còn xuất ra ám chiêu gì đó, hắn không ngốc đến mức đó đâu!

    Khóe miệng nam nhân cười nhẹ nói: "Ta cảm thấy cái tư thế này không tệ, không cần đổi cứ nói như vậy đi!"

    "Ngươi... được, ngươi nói đi."

    Gặp phải nam nhân không dễ dàng mắc mưu, Hoàng Nguyệt Ly cũng không cách nào chỉ có thể rửa tai lắng nghe.

    Nam nhân hỏi: "Những Huyền khí cấp ba này, rốt cuộc có phải ngươi luyện chế hay không?"

    Hoàng Nguyệt Ly gật nhẹ đầu.

    Nếu đã bị vạch trần, giả bộ cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

    "Nhưng bản tọa nghĩ mãi không ra, trên người ngươi đúng là không có bất kỳ huyền lực dao động nào, tinh thần lực cũng không cao, càng không phải song thuộc tính hỏa kim, vì sao ngươi có thể luyện khí? Hơn nữa còn có thể luyện chế ra Huyền khí cấp ba!"

    Hoàng Nguyệt Ly mấp máy môi: "Ta đây không thể nói cho ngươi. Nếu như ngươi có chấp muốn hỏi rõ nguyên nhân, thì cho dù ngươi muốn làm gì ta cũng không thể hợp tác với ngươi."

    Nam nhân lẳng lặng nhìn nàng một hồi, bỗng nhiên nở nụ cười.

    "Được thôi, vậy ta không hỏi nữa, mọi người đều có bí mật riêng, bản tọa cũng không phải cái gì cũng muốn biết."

    "Vậy là tốt rồi." Hoàng Nguyệt Ly nhẹ nhàng thở ra.

    Nhưng nàng không biết, trong lòng nam nhân lại nghĩ là: Bây giờ không biết cũng không sao, dù thế nào tiểu hồ ly này nhất định là người của hắn, tất cả mọi thứ liên quan tới nàng sớm muộn gì hắn cũng sẽ biết.

    Sao phải nhất thời nóng vội làm gì?

    Hoàng Nguyệt Ly nghĩ một lúc lại nói: "Ta có thể nói chính xác cho ngươi biết, giai đoạn hiện tại ta chỉ có thể luyện chế ra Huyền khí cấp ba, hơn nữa cũng chỉ có mấy loại, không biết rốt cuộc ngươi muốn luyện chế Huyền khí gì? Rất có thể ta căn bản không làm được."
    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
  5. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99

    Chương 44:Thực sự còn quá trẻ.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nam nhân cau mày nói: "Khi nào ngươi mới có thể thăng lên cấp bốn?"

    "Chuyện này... Ta cũng không biết, không chừng phải mất rất lâu?"

    "Thật sao?"

    Hoàng Nguyệt Ly cảm thấy có chút hi vọng thoát khỏi nam nhân này, khoa trương biểu thị: "Ngươi cũng biết, luyện khí sư thăng cấp đều rất khó khăn, từ cấp ba lên cấp bốn lại là ranh giới giữa luyện khí sư cấp thấp với luyện khí sư trung cấp, nhiều người có khi cả đời đều không vượt qua được!"

    "Không sao, bản tọa có thể chờ đến khi ngươi thăng cấp, ngươi thông minh như vậy chắc chắn sẽ thăng cấp rất nhanh."

    "Ngươi!"

    Hoàng Nguyệt Ly thật sự nghĩ không ra, rốt cuộc nam nhân này muốn gì, vì sao nhất định phải là nàng?

    Trên đời này luyện khí sư còn rất nhiều, đối với người Nam Việt Quốc mà nói, luyện khí sư cấp ba đã rất hiếm có, nhưng đối với cao thủ như hắn mà nói rất dễ dàng có thể tìm được luyện khí sư cao cấp hơn.

    Tại sao lại cứ phải là nàng?

    "Thế nào?"

    Nam nhân lại xích lại gần nàng.

    Tay hắn nâng khuôn mặt nàng lên, một mực không chịu buông ra.

    Mặc dù vừa nãy ngữ khí của hắn rất ghét bỏ, nhưng trong lòng thật ra vẫn rất hài lòng với tiểu hồ ly này.

    Tiểu hồ ly mặc dù không phải mỹ nhân nhìn thấy một lần đã làm người ta kinh diễm nhưng con mắt thông minh đa tình lại như biết nói chuyện, sóng mắt lưu chuyển, mị hoặc không nói ra được dường như có thể hút hồn của người ta.

    Mà làn da dưới tay hắn mịn màng giống như là tơ lụa thượng đẳng nhất, sờ lên xúc cảm rất tốt.

    Còn có cánh môi phấn nộn kia giống hoa anh đào nở rộ, mũm mĩm hồng hồng mềm mại ...

    Chỉ là dáng người đúng là quá trẻ con, vừa thấp lại vừa bằng phẳng, quả thực chính là phát dục không hoàn toàn.

    Quá ráp.

    ... Gặm không nổi.

    Phía sau Hoàng Nguyệt Ly mát lạnh, lại có cảm giác nguy hiểm, vội vàng mở miệng nói: "Ý của ngươi ta đã hiểu rõ. Như vậy đi, ngươi thấy đó dù sao hiện tại ta cũng không đạt đến cấp bốn, cho dù có đáp ứng ngươi cũng không được gì. Ngươi trước hết cứ tìm xem có luyện khí sư nào khác có thể giúp ngươi không, nếu thực sự tìm không thấy chờ ta thăng cấp lại nói tiếp..."

    Nam nhân khẽ cười một tiếng.

    Hắn sao có thể nghe không hiểu, tiểu nha đầu này đang suy nghĩ biện pháp chống chế.

    Chẳng qua vẫn là câu nói kia... Hắn không vội.

    "Được thôi, vậy bản tọa cho ngươi thêm chút thời gian để ngươi suy nghĩ thật kỹ..."

    Hoàng Nguyệt Ly nhẹ nhàng thở ra.

    Nam nhân này cũng không phải không nói đạo lý...

    "... Tuy nhiên, bản tọa sẽ không chấp nhận lời từ chối. Ngươi nhất định phải nắm chặt thời gian, suy nghĩ kỹ càng!"

    ahihi, đây không phải là muốn trêu đùa nàng sao? Thế này còn cân nhắc cái rắm!

    Đúng lúc này, Hoàng Nguyệt Ly phát hiện không biết từ lúc nào nàng đã có thể động, lập tức động thân nhấc chân đạp về phía hạ thân của nam nhân.

    Một cước này đánh ra bất ngờ, góc độ lại xảo trá, nhưng nam nhân phản ứng rất nhanh né tránh sang bên cạnh.

    Hoàng Nguyệt Ly cũng không trông cậy vào cú đá này có thể đá trúng hắn, thấy hắn lui lại, lập tức lách người một cái ra ngoài phòng.

    Ai ngờ vừa đi ra hai bước, bên hông nàng lại bị xiết chặt.

    Cánh tay cường kiện rắn chắc của nam nhân vòng bên hông nàng, vừa thu về phía sau đã khóa nàng vào trong ngực.

    Bên tai truyền đến âm thanh nghiến răng nghiến lợi của nam nhân: "Vật nhỏ, ngươi thật đúng là... đủ tâm ngoan! Cũng không sợ đã ta phế đi!"

    Hắn suýt chút nữa bị dọa chảy mồ hôi lạnh đầy người.

    Một cước kia của tiểu nha đầu rõ ràng có sử dụng huyền kỹ, hơn nữa lại kết hợp với kỹ xảo cao siêu, nếu không phải trong cơ thể nàng không có huyền lực, không có cách nào phát huy hoàn toàn hiệu quả của chiêu thức, chỉ sợ lúc ấy hắn đã trở tay không kịp chắc chắn sẽ bị đá trúng!

    Vị trí nàng đá vào còn tinh chuẩn xảo trá như vậy, chỉ là tưởng tượng thôi hắn đã ẩn ẩn cảm thấy đau.
    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
  6. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99

    Chương 45: Thiếu nữ xinh đẹp "yếu đuối".

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xem ra muốn theo đuổi tiểu hồ ly này cũng không đơn giản như vậy,hắn phải tốn thời gian rất dài rồi.

    Không cẩn thận, người không theo đuổi tới tay được, ngược lại còn bị nàng kéo xuống mương...

    Hoàng Nguyệt Ly vô cùng tiếc hận, sao lại không thể đã phế nam nhân này chứ! Vừa thấy mặt liền quấy rối thiếu nữ vô tôi, xem ra cũng không phải thứ gì tốt!

    Con ngươi nàng đảo qua một vòng, vô tội nói: "Các chủ đại nhân, ngươi đang nói gì vậy? Sao ta nghe không hiểu? Ta đá ngươi sao? Mới vừa nãy bởi vì lâu ta không nhúc nhích nên thân thể cứng ngắc lại, vì vậy mới hoạt động một chút bắp chân thôi!"

    "Thật sao? Vậy ngươi chạy đi làm gì?"

    Nam nhân từ phía sau lưng nhìn vành tai trắng nõn nhỏ nhắn của nàng, kiềm chế xúc động muốn cắn một ngụm.

    "Ta chạy sao? Chúng ta cũng đã bàn xong chuyện rồi, ta là định về nhà sớm để nghỉ ngơi!"

    "Thì ra là thế..."

    "Ừm, không sai, vậy thì ngươi nên buông ta ra!"

    Nam nhân này chẳng những không buông tay, ngược lại còn thu cánh tay lại, ôm nàng chặt hơn.

    Không biết tại sao thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lại mềm mại này vô cùng phù hợp ở trong ngực hắn, thời điểm chạm vào nàng vậy mà có thể khiến cho tâm tình lúc nào cũng bực bội bất an của hắn trong nháy mắt trở nên bình tĩnh.

    Hoàng Nguyệt Ly đợi một lát phát hiện hắn vẫn bất động, không khỏi nhíu mày.

    "Thả ta ra!"

    Nam nhân hoàn hồn, cúi đầu cười nói: "Thấy ngươi cũng là thiếu nữ xinh đẹp 'yếu đuối', ra ngoài rất dễ 'bị người ta bắt nạt, vì vậy bản tọa vẫn nên tự mình đưa ngươi về nhà. Không cần cảm kích ta!"

    "Không cần, ta nói không cần!"

    Nam nhân giả vờ ngoảnh mặt làm ngơ, ôm eo của nàng, dẫn nàng ra ngoài từ của sau, nhét vào trong xe ngựa.

    Nhìn thấy chiếc xe ngựa phong cách màu đen tại cửa ra vào, Hoàng Nguyệt Ly cuối cùng cũng biết, thân phận của mình sao lại bị lộ.

    Thì ra lần trước thời điểm nàng tới mua đồ, nam nhân này đã nhìn chằm chằm nàng.

    Thế nhưng lúc ấy, tất cả người đứng xem đều cảm thấy nàng chỉ là kẻ phá sản, không ai tin nàng có thể luyện ra Huyền khí, vì sao tên nam nhân này sẽ khẳng định được?

    Nàng trực tiếp hỏi.

    Nam nhân cười nhẹ: "Đây đại khái là... trực giác của nam nhân đi?"

    "Nghe ngươi nói nhảm! Không nói thì dẹp đi!"

    Hoàng Nguyệt Ly chép miệng, mặc kệ hắn ngồi vào trong xe ngựa, bắt đầu quan sát kết cấu trong xe và những hoa văn ma pháp khắc trên vách xe.

    Xe ngựa này là một loại Huyền khí di động, so với một bộ trang phục Huyền khí còn hiếm hơn gấp gấp trăm lần, luyện chế khó khăn còn cần một lượng vật liệu vô cùng trân quý.

    Bình thường đây đều là tác phẩm bí truyền của luyện khí tông sư cấp tám, đối với nàng mà nói cũng có chút giá trị tham khảo.

    Đã có cơ hội bước lên nàng cũng rất hứng thứ nhìn một lượt.

    Nam nhân thả lòng ngồi vào, nhìn tiểu nha đầu mình coi trọng này, hai mắt sáng lên đi tới đi lui trong xe ngựa, hết nhìn đông lại nhìn tây, trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm.

    "... Ây, kết cấu này xử lý rất tân tiến... A, cái trậ văn này cũng quá kém cỏi đi? Đã ảnh hưởng tới lực phòng ngự tổng thể của xe ngựa!"

    Mặc dù không biết tại sao dưới tình huống không có huyền lực mà nàng vẫn có thể trở thành luyện khí sư cấp ba.

    Nhưng tiểu nha đầu này... đúng là rất có thiên phú luyện khí!

    Hình như hắn đã vô tình nhặt được bảo vật.

    Ý cười trên khóe miệng nam nhân lại càng rõ ràng hơn, trong lòng tràn đầy ý chí quyết tâm.

    Hắn cầm ấm trà nhỏ trên bàn tự tay châm trà, đưa tới trước mặt Hoàng Nguyệt Ly.

    "Được rồi, đừng có chạy tới chạy lui nữa, uống trà đi. Ngươi nếu có hứng thú với chiếc xe ngựa này, về sau còn có rất nhiều cơ hội cho ngươi nhìn kỹ."
    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh ThưThùy Minh thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...