Trọng Sinh [Edit] Tà Đế Cuồng Phi: Tam Tiểu Thư Phế Sài Nghịch Thiên - Thủy Khanh Khanh

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Snowie cute, 28 Tháng sáu 2021.

  1. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 10: Dạy dỗ cậu bé.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hắn ta ra sức vùng vẫy hai chân ngắn ngủn, khuôn mặt bánh bao nhíu lại, giãy dụa qua lại.

    "Thả ta xuống, thả ta xuống! Con người xấu xí này, đồ ngốc này, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi không lập tức thả ta ra, cung kính quỳ xuống đất cầu xin tha thứ thì ta sẽ cho ngươi biết tay!"

    Hoàng Nguyệt Ly cười nói: "Ha, tuổi còn nhỏ mà tính tính lại vô cùng nóng nảy, tên nhãi như ngươi muốn ăn đòn phải không, coi chừng ta đánh vào mông ngươi bây giờ!"

    Trên mặt khuôn mặt bánh bao đáng yêu của cậu bé lộ ra thần sắc không dám tin, càng giãy dụa mạnh hơn, kêu lên: "Con người xấu xí, ngươi chờ đó cho ta! Ngươi vừa nãy cũng nhìn thấy, nguyên thân của tiểu gia ta là một con Phượng Hoàng xinh đẹp mạnh mẽ như vậy, hiện tại chỉ là Huyền lực của ta không đủ nên mới thu nhỏ lại, chờ đến khi tiểu gia ta khôi phục thực lực, một ngón tay của ta cũng đủ để bóp chết ngươi!"

    "Ngươi lợi hại vậy sao?"

    Hoàng Nguyệt Ly nhếch miệng thả lỏng tay, thân thể tròn vo của cậu bé sắp rơi xuống đất, chỉ cần rơi xuống là thảm nào mông cũng sẽ nở hoa.

    Cậu nhóc cuống quít ôm lấy cánh tay của nàng không dám buông, thân thể nho nhỏ run rẩy không ngừng, ngoài miệng vẫn còn phách lối kêu lên: "Ngươi đúng là muốn hại chết ta! Ngươi cứ chờ đó!"

    Hoàng Nguyệt Ly nói: "Không phải vừa nãy người bảo ta thả ngươi ra sao? Bây giờ sao lại không chịu buông tay?"

    Cậu bé trợn mắt nhìn nàng.

    Hoàng Nguyệt Ly nói: "Được rồi, đừng giả bộ nữa, ta đã sớm nhìn ra hư ảnh Phượng Hoàng lúc nãy căn bản không phải là của ngươi đúng không?"

    "Đương nhiên đó chính là ta!"

    "Phượng Hoàng vốn là Thần thú thượng cổ chỉ có ở Thần giới, cường đại vô song, nếu như ngươi đúng thật là Phượng Hoàng trưởng thành thì dù có bị thương khiến cho thực lực giảm lớn, cũng chỉ cần một ánh mắt là có thể khiến ta quỳ xuống đất thổ huyết, còn cần phải uy hiếp ta sao? Ta thấy đó chỉ là một đoạn ý niệm của cường giả thời kỳ thượng cổ để lại bị ngươi lấy ra giả dạng đúng không?"

    Cậu nhóc: "..."

    Hai người nhìn chằm chằm lẫn nhau một hồi lâu, rốt cuộc cậu bé cũng chịu thua.

    "Được... Tốt ... Con người xấu xí, thì ra ngươi cũng có chút đầu óc đó... Mặc dù... Mặc dù cái hư ảnh này không phải là ta, nhưng đó cũng là của ca ta!"

    Hoàng Nguyệt Ly kinh ngạc nói ra: "Đó là ca của ngươi sao? Không thể nào? Người ta nhìn thế nào cũng ra dáng cao thủ, còn ngươi... Tên nhóc con như ngươi nên thành thật lại nếu không đừng trách tỷ tỷ ta phải dạy dỗ ngươi một bài học."

    "Ta không gạt ngươi!" Cậu bé nổi giận phồng má nói: "Mặc dù tuổi của ta vẫn còn nhỏ nhưng ta cũng là một con Phượng Hoàng có huyết thống thuần khiết không thể giả được! Chờ đến khi ta trưởng thành, nhất định sẽ lợi hại và soái như ca ta!"

    Hoàng Nguyệt Ly vẫn không quá tin tưởng nói: "Thần thức của ngươi yếu như vậy, sao có thể là Thần thú thượng cổ được chứ?"

    Cậu bé không cam lòng nói: "Ta đúng thật là Phượng Hoàng, chỉ là ta còn đang ở thời kỳ ấu niên. Khi ta vừa sinh ra không bao lâu thì xảy ra chiến tranh, ca ca dẫn theo ta chạy đi rất xa, sau này khi gặp nguy hiểm, ca ca liền phong ấn linh thể của ta vào trong vòng Thiên Hoàng ..."

    "Chờ một chút, ngươi nói chúng ta bây giờ đang ở bên trong vòng Thiên Hoàng sao?"

    Hoàng Nguyệt Ly kinh ngạc.

    Kiếp trước, sau khi nàng vào một di tích thượng cổ đã nhặt được một Thần khí không trọn vẹn là vòng Thiên Hoàng. Từ đó nàng nghĩ hết mọi biện pháp, dùng đủ loại thiên tài địa bảo để luyện hóa, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có cách nào có thể khiến cho vòng Thiên Hoàng nhận chủ. Bây giờ vô duyên vô cớ nó lại bị kích hoạt sao?

    Cậu bé đắc ý ưỡn bộ ngực nhỏ nói: "Hừ hừ, không sai! Vòng Thiên Hoàng cũng không phải là một Thần khí bình thường, không thể nào nhận chủ bằng cách nhỏ máu, chỉ khi chủ nhân phân một phần nguyên thần để dung hợp với Thần khí thì mới được. Coi như ngươi may mắn, sau khi nguyên thần tự bạo lại có thể trở thành chủ nhân của vòng Thiên Hoàng!"

    _Sn_
     
    Last edited by a moderator: 5 Tháng bảy 2021
  2. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 11: Công pháp nghịch thiên.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đến giờ phút này Hoàng Nguyệt Ly mới hiểu nói: "Thì ra là thế, nói như vậy chắc là do vòng Thiên Hoàng nên sau khi nguyên thần của ta tự bạo, ta vẫn có thể đoạt xác sống lại đúng không?"

    "Chuyện này... Nguyên thần tự bạo gần như không có cách nào có thể cứu được, cho dù là vòng Thiên Hoàng cũng không có năng lực này. Thời điểm ngươi tự bạo, ý thức của ta vẫn còn đang ngủ say, chờ đến khi ta tỉnh lại đã phát hiện vòng Thiên Hoàng nhận chủ thành công, đúng lúc cơ thể của Bạch Nhược Ly vừa mới chết lại là thánh thể Hỏa linh nghịch thiên, ta bèn tranh thủ thời gian dùng chút Huyền lực còn sót lại để ngươi có thể vào trong này."

    Hoàng Nguyệt Ly nghe vậy càng khó hiểu.

    Ngay cả Thần khí thượng cổ như vòng Thiên Hoàng cũng không thể cứu vớt được nguyên thần tự bạo của nàng, vậy thì rốt cuộc thứ gì có thể khiến nàng sống lại?

    Ngay sau đó nàng lại phát hiện ra một điểm kì lạ khác thường.

    "Tiểu tử kia, ngươi có nhầm lẫn gì hay không? Ngươi nói Bạch Nhược Ly là người có thể chất nghịch thiên gì chứ? Rõ ràng nàng là một kẻ phế vật!"

    Cậu bé lập tức bày ra một biểu cảm ghét bỏ nói: "Ngươi thì biết cái gì? Thiên phú thể chất của Bạch Nhược Ly này cho dù ở Thần giới cũng vô cùng đặc biệt, vô cùng nghịch thiên!"

    "Thật sao?" Nét mặt Hoàng Nguyệt Ly tràn đầy vẻ không tin.

    Cậu bé tức giận nói: "Đương nhiên! Ở hạ giới của các ngươi, thiên phú cấp chín đã được xem là siêu cấp thiên tài, nhưng ở Thần giới còn có thiên phú cao cấp hơn đó chính là thiên phú thể chất! Hơn nữa Hỏa linh thánh thể chính là một trong những thiên phú cao cấp nhất của thuộc tính Hỏa!"

    Hoàng Nguyệt Ly thấy hắn nói rõ ràng đâu ra đấy, nhưng nàng vẫn không tin tưởng lắm.

    "Chuyện ngươi nói cũng rất có lý, thế nhưng thân thể này cảm ứng rất kém với Huyền khí cũng là sự thật..."

    "Đó là bởi vì phương pháp tu luyện của ngươi không đúng thôi!"

    "Không đúng chỗ nào?"

    Đôi mắt to tròn đen láy của cậu bé liếc qua liếc lại vài lượt nói: "Ha ha, ngươi muốn biết chuyện này sao? Trên mảnh đại lục này chỉ có một mình tiểu gia ta biết thôi! Hiện tại còn phải xem thái độ của ngươi đã, vừa nãy ngươi thô bạo với ta như vậy, hiện tại tiểu gia ta tạm thời đang mất trí nhớ!"

    Nghe lời này, Hoàng Nguyệt Ly nhẹ buông tay, thả hắn nhẹ nhàng trên đất.

    Tiểu chính thái đắc ý nói: "Hừ hừ, hiện tại ngươi mới biết mình sai phải không? Hối hận không kịp phải không? A? Ta nói cho ngươi biết ... oái, ngươi làm cái gì vậy?"

    Hoàng Nguyệt Ly lật người hắn đè xuống đất, dùng sức vỗ mạnh vào mông.

    "Bốp bốp bốp!"

    Âm thanh thanh thúy vang vọng trong không gian.

    Cậu nhóc hét rầm lên: "Con người xấu xí, nữ ma đầu! Ngươi thả ta ra! Ngươi mà dám đánh ta nữa thì ta sẽ không bao giờ nói cho ngươi phương pháp tu luyện đâu? Cả đời ngươi sẽ phải làm một kẻ phế vật!"

    Hoàng Nguyệt Ly cười lạnh nói: "Tên nhóc này, ngươi tưởng ta không biết sao? Ta đã là chủ nhân của vòng Thiên Hoàng, còn ngươi chỉ là một khí linh của vòng Thiên Hoàng, chỉ cần một ý niệm của ta cũng có thể chế trụ được ngươi, ngươi làm gì có cửa mà cò kè mặc cả với ta!"

    "Ngươi!"

    "Thế nào, có muốn thành thật hơn chưa?"

    Cậu nhóc kìm nén hai hàng nước mắt, thống khổ che lấy cái mông, suy nghĩ một lát, chỉ có thể lựa chọn khuất phục dưới dâm uy nữ ma đầu.

    Hắn từ bên trong góc phòng lôi ra một quyển sách cổ xưa đặt trước mặt Hoàng Nguyệt Ly.

    Hoàng Nguyệt Ly cầm lên xem xét phát hiện trên bìa quyển sách viết bốn chữ lớn: Thiên Hoàng cửu biến.

    "Đây là công pháp hệ Hỏa cao cấp nhất ở Thần giới, là bí mật không truyền ra bên ngoài của hoàng tộc, nếu không phải ngươi giẫm phải vận sh*t chó nhặt được vòng Thiên Hoàng thì còn lâu ngươi mới biết được, vận khí của ngươi đúng là quá tốt!"

    Cậu nhóc chua chát nói.

    _Sn_
     
    Last edited by a moderator: 5 Tháng bảy 2021
  3. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 12: Nữ ma đầu thật đáng sợ.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoàng Nguyệt Ly cười ha hả: "Thật xin lỗi, vận khí của tỷ tỷ đây từ trước đến nay đều rất tốt."

    Nàng cầm cuốn sách lật lật xem, ở trang đầu tiên có giải thích chi tiết về Hỏa linh thánh thể.

    Nghe nói người có thiên phú cần dùng các loại thảo mộc cùng thuộc tính để kích thích huyết mạch trong cơ thể, còn phải phối hợp với công pháp thần cấp như Thiên Hoàng cửu biến để tu luyện, nếu không chẳng những không có ưu thế, trái lại sẽ giống như phế vật, không thể cảm nhận được Huyền khí của thiên địa.

    Thảo nào Bạch Nhược Ly vẫn bị người ta coi là phế vật.

    Hoàng Nguyệt Ly vỗ vỗ đầu tiểu hài tử, cười nói: "Không ngờ, vật nhỏ này của ngươi vẫn có chút tác dụng, sau này tỷ tỷ sẽ đối tốt với ngươi một chút. Nếu không còn chuyện gì, ta đi ra ngoài tu luyện đây."

    "Này, khoan, chờ đã!"

    Thấy Hoàng Nguyệt Ly chuẩn bị rời đi, tiểu hài tử vội vàng từ mặt đất nhảy cẫng lên, ôm chặt lấy đùi nàng.

    "Ngươi làm cái gì vậy?"

    Tiểu hài tử nâng khuôn mặt nhỏ nhắn, cất giọng: "Ngươi không thể đi một mình, mang ta ra ngoài cùng đi! Ta đã ở trong miếng ngọc bội này mấy trăm năm rồi! Chán chết tiểu gia! Ta muốn ra ngoài hít thở không khí!"

    "Cái này..." Hoàng Nguyệt Ly giả vờ do dự, "Tự nhiên dẫn thêm một tiểu hài tử không rõ lai lịch, ta làm sao giải thích với người khác?"

    Tiểu hài từ nói: "Điều nay ngươi khỏi cần lo lắng, ta có thể biến trở về bản thể."

    Khuôn mặt bánh bao của tiểu hài tử đột nhiên biến mắt, kim quang lóe lên, xuất hiện tại chỗ đó một con tiểu Phượng Hoàng to chừng bàn tay, trên người chưa đủ lông cánh, đỏ rực, như một quả cầu nhỏ.

    Ánh mắt Hoàng Nguyệt Ly nhất thời sáng rực.

    Tiểu Phượng hoàng kêu chíp chíp hai tiếng, vỗ cánh, cảm thấy mình quá đáng yêu.

    Nữ nhân đều có ấn tượng tốt với vật nhỏ dễ thương, tuy nữ ma đầu này thủ đoạn độc ác, nhưng chỉ cần nhìn qua ánh mắt của nàng, đối với mình nàng vẫn rất có hảo cảm?

    Hoàng Nguyệt Ly hai tay đỡ tiểu Phượng Hoàng lên, nhìn từ trên xuống dưới, thiếu chút nữa là chảy nước miếng.

    "Thịt này chất lượng rất tươi, làm món gà hầm nấm, hẳn là rất ngon."

    Tiểu Phượng Hoàng trong nháy mắt hóa đá.

    "...Chà, hay làm món gà chiên giòn, cũng ngon đấy chứ?"
    Ca ca, cứu mạng! Nữ ma đầu nãy thực sự rất đáng sợ!Hắn muốn về nhà!

    ...

    Hoàng Nguyệt Ly cầm pháp quyết, trở lại phòng ngủ, thấy trời đã hửng sáng.

    Nàng cử động chân tay có chút cứng ngắc, lại phát hiện tay của mình đụng phải cái gì đó rất lạnh.

    Vòng Thiên Hoàng một lần nữa biến thành miếng ngọc bội bình thường, lẳng lặng nằm ở cạnh nàng, nhìn bề ngoài pháp quyết Thiên Hoàng cửu biến đã trở thành cuốn sách rách rưới.

    Tiểu Phượng Hoàng lông tơ đang đứng cạnh ngọc bội, nghiêng người liếc nhìn nàng, vỗ vỗ cánh, bay đến trên cửa sổ chơi đùa.

    Nàng ôm vòng Thiên Hoàng vào trong lòng, giấu ở bên trong người, sau đó lật Thiên Hoàng cửu biến ra tỉ mỉ nghiên cứu.

    Vừa rồi ở trong vòng Thiên Hoàng, không kịp nhìn kĩ, hiện tại xem ra, muốn tu luyện môn công pháp này, thật đúng là không đơn giản.

    Thiên Hoàng cửu biến tổng cộng có chín lần biến hóa quan trọng, mỗi một biến hóa ứng với chín cảnh giới tu luyện Huyền Khí.

    Hỏa linh thánh thể là điều kiện thể chất tốt nhất để tu luyện công pháp thần cấp này, chỉ là, bởi vì thể chất đặc thù và công pháp cao cấp, mỗi lần thăng một cấp, tài nguyên cần tu luyện cũng tăng theo cấp số nhân.

    Để Hỏa linh thánh thể có thể cảm ứng được với Huyền khí của thiên địa phải cần hơn hai mươi loại thảo dược, hơn nữa còn cần số lượng rất lớn.

    Ngoài ra, còn cần một loại dược liệu quý hiếm thượng hạng Hỏa Vân Châu làm thuốc dẫn.

    Chuyện quan trọng nhất lúc này là nhanh thu thập những thảo dược ấy.

    Nàng ghi chép các vị thuốc trong công pháp sau đó mang theo danh sách ra ngoài.

    <3 <3 <3
     
    Last edited by a moderator: 5 Tháng bảy 2021
  4. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 13: Bạc đưa tới cửa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại cửa hàng lớn nhất Nam Việt Quốc Thiên Trân Các.

    Khách hàng tới đây rất nhiều.

    Mặc dù Hoàng Nguyệt Ly là tiểu thư Hầu phủ, nhưng bởi vì nàng ăn mặc rất bình thường nên cũng không có ai chú ý.

    Nàng dạo qua một vòng trong tiệm phát hiện đây quả không hổ danh là cửa hàng lớn nhất ở Nam Việt Quốc, hầu hết dược liệu trên danh sách của nàng đều có ở đây, chỉ là... giá tiền quả thật là muốn giết người.

    Chẳng hạn như Tử Tô Thảo cấp một cũng phải tám lượng bạc một gốc, Hỏa Quỳ Hoa cũng tám lượng bạc một bông...

    Đây mới chỉ là phẩm chất kém nhất, những loại thảo dược có phẩm chất tốt hơn một chút thì giá tiền cũng phải đắt gấp mấy lần..

    Mà trong danh sách con Phượng Hoàng kia đưa cho chỉ là hai thứ này thôi đã cần đến một trăm gốc mỗi loại. Đừng nói đến các loại dược liệu cao cấp khác, chỉ kiếm đủ chỗ này thôi cũng phải mất ít nhất ba vạn lượng bạc.

    Hoàng Nguyệt Ly sờ chiếc túi xẹp lép của mình, nàng cảm thấy nên đi mua điểm tâm ăn lót dạ.

    Trước khi ra ngoài, nàng đã hỏi qua nha hoàn Thải Vi mới biết được đường đường là quận chúa Trường An được hoàng thượng phong như nàng thực chất lại vô cùng nghèo..

    Từ sau khi Bạch Lưu Phong mất tích, sản nghiệp trong nhà đều bị nhị thúc Bạch Lưu Cảnh dùng đủ loại lý do để "tiếp quản".

    Hiện tại, một phần tiền dư Bạch Nhược Ly cũng không có, bình thường toàn bộ số tiền sinh hoạt hàng ngày đều là do đổi một chút đồ cổ mới có được.

    Trong túi nàng bây giờ cũng chỉ có năm mươi lượng bạc, đây cũng chính là tiền mà hôm qua đòi được của Bạch Nhược Nghiên, số tiền này chỉ đủ mua năm gốc Tử Tô Thảo.

    Chẳng qua, nàng cũng không trông cậy có thể dựa vào năm mươi lượng bạc này để mua được nhiều dược liệu, nàng đã nghĩ kỹ, kiếp trước mình thân là luyện khí sư giỏi nhất đại lục, mặc dù bây giờ thực lực của nàng đã sớm không bằng lúc trước, ngay cả Huyền lực còn không thể hấp thu được nhưng nàng vẫn dư sức có thể làm ra mấy thứ đồ chơi cấp thấp để đổi lấy tiền.

    Nhưng sau khi đi dạo một vòng, nàng chán nản phát hiện.

    Mình không chỉ nghèo mà phải là rất nghèo!

    Không ngờ mấy vật liệu luyện khí cấp thấp cũng đắt như vậy, căn bản nàng không thể mua nổi!

    Một cái lô cấp thấp để luyện khí trong mắt nàng không khác gì đống sắt vụn lại có giá tám trăm lượng bạc, còn về các vật liệu khác lại càng hố người hơn!

    Thật ra nàng không ý thức được cái nghề luyện khí sư này vốn là nghề kiếm được một đống tiền.

    Kiếp trước, nàng vừa sinh ra đã ở trong tôm môn lớn, lại còn là đệ tử nòng cốt có thiên phú hơn người, các loại tài nguyên đều có thể dễ dàng đến tay đương nhiên nàng sẽ thấy mấy đồ vật này chướng mắt. Nhưng sau khi nàng đến một quốc gia nhỏ ở sát biên giới như Nam Việt Quốc, cho dù là vật liệu cấp thấp cũng là vật phẩm xa xỉ chỉ có quý tộc hoàng gia mới có thể tiêu sài.

    Hoàng Nguyệt Ly đang nghĩ cách xem nên kiếm tiền như thế nào thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc bên cạnh vang lên.

    "Thanh Huyền binh này bao nhiêu tiền?"

    Nàng vừa quay đầu lại đã phát hiện Bạch Nhược Nghiên đang đứng sau lưng.

    Hoàng Nguyệt Ly lập tức nở một nụ cười, xem ra vận may của nàng không tệ, vừa nói không biết kiếm tiền như thế nào thì bạc lại tìm tới cửa.

    Lúc này Bạch Nhược Nghiên cũng thấy nàng, trong nháy mắt biểu cảm trên mặt nàng ta trở nên dữ tợn.

    "Bạch Nhược Ly! Tiện nhân như ngươi sao lại ở chỗ này?"

    Hoàng Nguyệt Ly cười nói: "Đầu óc ngươi có phải bị úng nước không? Chuyện này mà còn phải hỏi nữa? Đến cửa hàng đương nhiên là để mua đồ."

    Bạch Nhược Nghiên cười lạnh: "Chỉ bằng ngươi sao? Ngươi mà có thể mua được đồ vật trân quý? Một kẻ nghèo như ngươi có khi ngay cả một gốc thảo dược cũng không mua được đi?"

    Hoàng Nguyệt Ly cười nói: 'Ta có mua nổi hay không cũng không có liên quan gì đến ngươi. Chẳng qua ta lại cảm thấy rất kì lạ, có một số người... hôm qua còn xảy ra chuyện xấu hổ như vậy mà hôm nay lại dám đi ra ngoài. Đúng là mặt còn dày hơn cả tường thành!"

    Nhắc tới chuyện hôm qua, Bạch Nhược Nghiên lại hận khổng bóp chết nàng: "Ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta! Hôm qua... Chuyện ngày hôm qua chính là do ngươi giở trò quỷ đúng không? Ngươi dám làm nhục ta như thế, ta phải quất chết con tiện nhân như ngươi!"

    Nói xong, nàng ta rút roi bên người vung về phía Bạch Nhược Ly.

    Hoàng Nguyệt Ly đã đề phòng từ trước, nhấc chân cái đã tránh được.

    Bạch Nhược Nghiên tức đến mức thở hổn hển rút roi đánh liên tiếp nhưng đến góc áo của Hoàng Nguyệt Ly cũng không động đến được.

    Nàng ta càng nổi giận hơn, nghĩ đến cảm giác xấu hổ hôm qua bị mọi người trên đường chỉ chỉ trỏ trỏ suýt nữa không về được đến nhà, nàng ta phải giết chết Hoàng Nguyệt Ly mới có thể giải tỏa được mối hận trong lòng!

    _Sn_
     
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng bảy 2021
  5. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 14: Tức giận không nói nên lời.
    Bấm để xem
    Đóng lại


    Bạch Nhược Nghiên chỉ đánh người để trút giận, nàng ta căn bản không để ý đến roi của mình không quất lên người Hoàng Nguyệt Ly mà lại dọa khách hàng của Thiên Trân Các sợ hãi.

    Hộ vệ của Thiên Trân Các vội vàng lao đến ngăn cản các nàng.

    "Hai vị tiểu thư,Thiên Trân Các chúng tôi không cho phép có người đánh nhau gây chuyện ở đây. Nếu các cô không tới mua đồ thì mời rời khỏi nơi này!"

    Ông chủ phía sau Thiên Trân Các nghe đồn là khách quý trong hoàng cung, vì vậy quy củ do ông ta đặt ra không ai dám làm trái.

    Thấy hộ vệ nói vậy, dù không cam lòng đến đâu Bạch Nhược Nghiên cũng chỉ có thể thu roi lại.

    "Hôm nay tha cho tiện nhân ngươi một mạng! Ngươi cứ chờ đó cho ta!"

    Nói xong, nàng ta vừa quay người hỏi chưởng quỹ vừa chỉ về phía Hoàng Nguyệt Ly nói: "Chưởng quỹ Tôn, Thiên Trân Các của các người không phải có tiếng là cao cấp, khách hàng bước vào đều là người có thân phận sao? Nữ nhân này là một tên quỷ nghèo, nàng ta căn bản không mua nổi đồ vật ở đây đâu, nàng ta chỉ đến đây gây sự, ông mau đuổi nàng ta đi!"

    Chưởng quỹ Tôn nhận ra nàng chính là Tứ tiểu thư của Võ Uy Hầu phủ.

    Võ Uy Hầu phủ mặc dù không thể so sánh với năm đó khi Bạch Lưu Phong lúc còn sống, nhưng dù sao cũng là thế gia có công lao lớn của Nam Việt Quốc, tiểu thư Bạch gia đương nhiên không thể nào đắc tội.

    Ông ta quay đầu nhìn về phía Hoàng Nguyệt Ly: "Vị tiểu thư này..."

    Ông còn chưa kịp đuổi người thì Hoàng Nguyệt Ly đã làm ra vẻ đáng yêu, thấp giọng nói: "Tứ muội, sao muội có thể nói như vậy..."

    Sắc mặt chưởng quỹ Tôn kinh ngạc.

    Tứ muội sao?

    Chẳng lẽ vị này chính là con gái duy nhất của Bạch Lưu Phong, phế vật tam tiểu thư Bạch Nhược Ly trong truyền thuyết sao?

    "Thì ra nàng chính là tam tiểu thư của Bạch gia?"

    "Nghe nói các vị tiểu thư của Bạch gia không thích nàng, hiện tại Vũ Uy Hầu cũng đối với cô cháu gái này không tốt, chẳng lẽ tin này là thật?"

    "Có thể là giả sao? Nhìn vị kia tứ tiểu thư lúc nãy trực tiếp lấy roi quất đường tỷ của mình đã biết nàng ta không có giáo dục đến mức nào rồi. Chậc chậc, đúng là người đi trà lạnh, Vũ Uy Hầu phủ năm đó dựa vào Bạch Lưu Phong mới lập nên cơ nghiệp, hiện tại người ta mất tích, ngay cả con gái ông cũng bị bắt nạt..."

    "Tứ tiểu thư Bạch gia không phải con thứ sao? Vậy mà dám oai phong như thế! Quả là ỷ thế hiếp người!"

    "Không phải nhị tiểu thư Bạch gia muốn gả cho Thái tử sao? Người như thế này sao có thể làm Thái Tử Phi được?"

    Bạch Nhược Nghiên thấy mọi người xung quanh nghị luận ầm ĩ, sắc mặt càng ta ngày càng đỏ.

    Rõ ràng tiểu tiện nhân này hôm qua làm chuyện như vậy khiến nàng ta mất mặt bị ném đến nhà bà ngoại, cho dù quất chết nàng ta cũng không đủ, sao bây giờ lại thành nàng ỷ thế hiếp người?

    Nhưng hết lần này tới lần khác nàng lại không thể giải thích, loại chuyện như thế này...

    Hoàng Nguyệt Ly cẩn thận từng li từng tí nhìn nàng sau đó yếu ớt mở miệng.

    "Tứ muội muội, ta biết muội vì chuyện hôm qua mà tức giận, nhưng tỷ thật sự không biết sao lại trở nên như thế, tỷ có thể giải thích cho muôi. Thật ra, chuyện là như thế này..."

    "Ngươi im miệng cho ta!"

    Bạch Nhược Nghiên nghe thấy nàng nhắc đến chuyện hôm qua vội vàng ngắt lời.

    Vẻ mặt Hoàng Nguyệt Ly ấm ức, cắn môi nói: "Chuyện đó... tứ muội, muội thiếu tiền của ta... lúc nào mới định giả?"

    Bạch Nhược Nghiên khẽ giật mình: "Tiền gì?"

    "Muội quên rồi sao? Hôm qua muội còn viết phiếu nợ."

    Hoàng Nguyệt Ly lôi ra một tờ giấy quơ quơ.

    Bạch Nhược Nghiên lập tức nhận ra tấm giấy nợ mà hôm qua lúc thần trí của nàng vẫn còn mơ hồ đã bị Bạch Nhược Ly lừa ký vào!

    Chuyện ngày hôm qua, nàng không giết Bạch Nhược Ly là đã may cho nàng ta rồi mà nàng ta lại còn dám lấy tờ giấy đó ra đòi nợ!

    Bạch Nhược Nghiên giận dữ xông đến muốn đoạt phiếu nợ.

    _Sn_
     
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng bảy 2021
  6. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 15: Trả nợ
    Bấm để xem
    Đóng lại


    Hoàng Nguyệt Ly nhẹ nhàng tránh được.

    "Tứ muội, muội làm gì vậy? Thiếu nợ thì phải trả đây là chuyện bình thường, chẳng lẽ muội đường đường là tiểu thư của Võ Uy hầu phủ lại muốn quỵt nợ sao?"

    Bạch Nhược Nghiên không bắt được người đã vô cùng tức giận lại còn phải nghe nàng ta ngồi một bên châm chọc càng muốn phát tiết cơn giận hơn!

    "Ngươi đúng là cái loại tiểu tiện nhân âm hiểm, tờ giấy nợ này căn bản không phải do ta tự nguyện ký! Mau giao nó ra nếu không đừng trách ta xé xác ngươi!"

    Bạch Nhược Nghiên liên tục ra đòn nhưng Hoàng Nguyệt Ly lại giống như con cá trạch tránh được, nàng ta căn bản không đụng được đến cả một sợi lông tơ của Bạch Nhược Ly.

    Bạch Nhược Ly hết lần này tới lần khác né tránh, còn ủy khuất nói: "Tứ muội, trên tờ giấy này rõ ràng viết tên của muội mà? Đây mà không phải là tự nguyện ký hay sao? Chẳng lẽ tỷ tỷ ta là phế vật không thể tu luyện lại còn có thể bắt muội ký à? Tỷ làm gì có năng lực này chứ?"

    "Đúng đấy, tứ tiểu thư Bạch gia này đúng là quá phận, ngay cả nợ tiền cũng không chịu trả!"

    "Đúng vậy, tu vi của tứ tiểu thư Bạch gia không hề thấp, cũng là Huyền khí cấp bốn, sao tam tiểu thư có thể ép buộc được nàng? Nàng ta đây là muốn nói dối trắng trợn sao?"

    "Đúng là con thứ, chuyện xấu gì cũng có thể làm được, nàng ta làm mất hết mặt mũi của Vũ Uy Hầu phủ rồi!"

    Bạch Nhược Nghiên suýt nữa phun ra một ngụm máu!

    Hôm qua, mặc dù nàng không biết Hoàng Nguyệt Ly đã dùng thủ đoạn gì, nhưng lúc ký tên thần chí của nàng đúng là không được tỉnh táo, những lời nàng nói đều là sự thật, sao không ai tin nàng?

    Không chỉ thế, trên mặt mọi người đều lỗ rõ vẻ mặt căm ghét và khinh thường nàng, hơn nữa lại còn đồng tình với Bạch Nhược Ly, ngay cả hộ vệ của Thiên Trân Các cũng chủ động đứng phía trước Bạch Nhược Ly bảo vệ nàng ta phí sau!

    Hoàng Nguyệt Ly thò đầu ra từ phía sau hộ vệ, nhút nhát nói: "Tứ muội muội, tỷ biết muội có hiểu lầm với tỷ, chuyện ngày hôm qua thật ra tỷ có thể giải thích!"

    "Ngươi có gì để giải thích?"

    "Hiện tại đúng lúc có nhiều người như vậy, tỷ sẽ kể lại từ đầu đến cuối chuyện khi đó, đúng sai thế nào có thể để cho mọi người phán xét! Trước mặt nhiều người như vậy, nếu tỷ mà nói dối một câu sẽ bị cả ngàn người chỉ trích."

    Trong lòng Bạch Nhược Nghiên lộp bộp lo lắng.

    Chuyện ngày hôm qua... là nỗi nhục nhã lớn nhất đời nàng!

    Nàng hận không thể vĩnh viễn giấu đi thế mà Bạch Nhược Ly lại còn định kể hết từ đầu đến cuối?

    Kể gì chứ? Kể chuyện nàng khỏa thân chạy trên đường sao?

    Những người có mặt trên đường ngày hôm đó chỉ toàn là những người dân nghèo khổ không có kiến thức, cho dù có thấy trò hề của nàng thì cũng không nhận ra nàng là ai, mà nếu có nhận ra cũng không dám chắc chắn.

    Nhưng khách hàng của Thiên Trân Các lại không như vậy, bọn họ không phải quý tộc thì cũng là thương nhân giàu có.

    Nếu Bạch Nhược Ly thật sự kể hết mọi chuyện ra ở đây, vậy thì trò cười của nàng sẽ truyền đi toàn bộ đất nước!

    Nhưng quần chúng vây xem ở đây lại càng thêm tán thưởng đối với Bạch Nhược Ly.

    "Đúng vậy, nếu làm thế này ai đúng ai sai chẳng phải sẽ biết sao?"

    "Tam tiểu thư quả không hổ danh là con gái của Bạch Lưu Phong, đúng là người quang minh lỗi lạc, cuối cùng mọi chuyện là như thế nào mau nói cho chúng tôi biết đi."

    "Đúng, chúng ta cũng không thể để tứ tiểu thư oan uổng được! Tốt nhất vẫn nên nói ra tình huống lúc đó đi! Thế này mới công khai được!"

    Sắc mặt Bạch Nhược Nghiên tái nhợt.

    Thấy thế Bạch Nhược Ly gật nhẹ đầu nói: "Được, chuyện ngày hôm qua là như vậy..."

    _Sn_
     
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng bảy 2021
  7. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 16: Sao ngươi không ăn cướp luôn đi?
    Bấm để xem
    Đóng lại


    "... Thời điểm tứ muội đến nhà ta, ta đang ở trong phòng ngủ, nha đầu Thải Vi của ta không hiểu quy củ nên không hầu hạ tứ muội thật tốt, tứ muội tốt bụng thay ta dạy dỗ nha hoàn thiếp thân, nhưng lại không cẩn thận làm hỏng mấy món đồ cổ mà cha để lại cho ta, vậy nên mới phải viết phiếu nợ..."

    Nghe đến đó, không ít người tỉnh táo lại.

    "Tứ tiểu thư Bạch gia này thật phách lối? Thừa dịp lúc tỷ tỷ nghỉ ngơi liền đến viện của người ta trộm đồ, còn đánh nha hoàn của người ta..."

    "Chậc chậc, đúng là ngang ngược càn rỡ không có chút nào giáo dưỡng nào! Nhà ai cưới phải nữ nhân như vậy đúng là khổ tám đời!"

    "Bạch Tam tiểu thư thật sự quá đáng thương..."

    Bạch Nhược Nghiên không thể nhịn được nữa, roi trong tay nhịn không được lại vung lên, giận dữ hét: "Ngậm máu phun người, ngươi im miệng cho ta!"

    Hoàng Nguyệt Ly xê chân, nhẹ nhàng tránh sau đó che ngực nói: "Tứ muội, tỷ thật sự không hề nói láo, lúc ấy ở trên đường cái trước cổng viện của tỷ có rất nhiều người đều nhìn thấy ngươi không mặc..."

    "Im miệng im miệng im miệng!"

    Bạch Nhược Nghiên nổi trận lôi đình, rốt cuộc kiềm chế không được lửa giận trong lòng, cũng không để ý đây là nơi nào nữa, chỉ muốn bổ nhào qua đánh người.

    "Bạch Nhược Ly ngươi ngậm miệng, ngươi dám nói thêm một câu, ta sẽ khiến ngươi phải chết!"

    Mọi người ở đây thế nàng ta như vậy làm sao còn không hiểu chuyện gì xảy ra nữa?

    Bạch Nhược Nghiên không cho Bạch Nhược Ly nói chuyện, rõ ràng chính là do nàng ta chột dạ.

    "Đây chính là gia giáo của Võ Uy Hầu phủ sao? Thiếu nợ không trả thì thôi đi lại còn ở đây nhục mạ đường tỷ..."

    "Thật khiến người ta không thể nhìn nổi!"

    Trong lúc nhất thời, Bạch Nhược Nghiên và Võ Uy Hầu phủ thành công bị mọi người khinh bỉ.

    Mặt Bạch Nhược Nghiên đỏ như muốn bốc cháy, lại không có biện pháp nào đối phó với Bạch Nhược Ly.

    Hoàng Nguyệt Ly lúc này mới nói: "Được thôi, tứ muội không cho ta nói thì ta sẽ không nói, đều là người một nhà sao phải dùng đến roi làm gì?"

    "Hừ, ai là người một nhà với ngươi? Biết sợ là tốt, nếu ngươi còn dám nói lung tung thì cứ chờ xem ta xử lý ngươi thế nào!"

    Bạch Nhược Nghiên thấy Bạch Nhược Ly cắn môi không nói còn tưởng rằng nàng thật sự sợ mình trả thù, lập tức cười lạnh.

    Chẳng qua, nàng ta cũng không có mặt mũi nào ở chỗ này nữa, quẳng lại một câu hung ác sau đó định quay người rời đi.

    "Tứ muội , chờ một chút..."

    Bạch Nhược Ly vội vàng gọi nàng ta: "Cái phiếu nợ kia..."

    Một tờ giấy lại được đưa đến trước mặt Bạch Nhược Nghiên.

    Lần này dưới con mắt chăm chú của mọi người, Bạch Nhược Nghiên không dám lấp liếm nữa, không phải chẳng may Hoàng Nguyệt Ly lại nói ra chút gì...

    Nàng ta sờ bên hông vứt ra một túi tiền nhỏ.

    "Xem như ngươi lợi hại! Cầm lấy đi!"

    Bạch Nhược Ly đón được cái túi, dưới ánh mắt giết người của nàng ta đổ số bạc ra đếm sau đó nhẹ nhàng buông ra hai chữ: "Chưa đủ!"

    Bạch Nhược Nghiên mở to hai mắt nhìn: "Ngươi nói cái gì?"

    Hoàng Nguyệt Ly vô tội nháy nháy mắt, nói ra: "Tứ muội, bên trên phiếu nợ viết rõ ràng là một ngàn lượng, sao muội lại chỉ đưa cho ta một trăm lượng bạc?"

    "Một ngàn lượng? Sao ngươi không đi ăn cướp luôn đi?"

    "Thế nhưng, bên trên phiếu nợ viết như thế mà? Nếu muội không thừa nhận, tỷ có thể đi tìm người làm chứng..."

    "Được rồi!"

    Bạch Nhược Nghiên cắn răng ngắt lời nàng, cảm thấy tay của mình đang không ngừng run lên.

    Một ngàn lượng tuyệt đối không phải một con số nhỏ.

    Nàng chỉ là tiểu thư con thứ của Hầu phủ, số bạc một tháng nàng ta nhận được chẳng qua cũng chỉ có năm mươi lượng.

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh ThưJoens HB thích bài này.
  8. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 17: Biết đây là cái gì không?
    Bấm để xem
    Đóng lại


    Nhưng hôm nay, trên người nàng ta có đúng một ngàn lượng bạc.

    Khoản bạc này nàng ta phải đòi hỏi vất vả một năm liền, xin Võ Uy Hầu Bạch Lưu Cảnh cho nàng ta.

    Mấy năm gần đây, các học viện Võ giả lớn ở Nam Thiên Vực đều đã bắt đầu tuyển học sinh, Bạch Nhược Nghiên có thiên phú cấp 2, tu vi đạt đến Khí Huyền cấp 4, trong thế hệ trẻ nàng ta cũng được xem là tương đối xuất sắc.

    Nếu như có thể thi đậu một trong bảy học viện lớn, chắc chăn thực lực và giá trị của nàng ta đều sẽ tăng lên rất nhiều.

    Bởi vậy, nàng ta mới nghĩ hết mọi cách muốn một ngàn lượng bạc này đến tay, hi vọng có thể lựa chọn một món Huyền khí ở Thiên Trân Các có thể gia tăng thực lực của mình, đến đợt chiêu mộ học sinh sang năm nàng ta có thể bộc lộ tài năng.

    Nếu không phải sốt ruột muốn mua Huyền khí, dưới tình huống vừa xảy ra hôm qua tuyệt đối nàng ta sẽ không đi ra ngoài!

    Sao có thể nghĩ đến tiền này nàng ta còn chưa kịp cầm nóng tay lại gặp phải cái kẻ sao chổi Bạch Nhược Ly này!

    Chẳng lẽ phải đưa tiền cho nàng thật sao?

    Bạch Nhược Nghiên cảm nhận được trái tim mình đang chay máu!

    Thế nhưng nếu chuyện trên đường hôm qua bị truyền đi, lại còn bị Bạch Nhược Ly tìm người làm chứng, vậy thì trong sạch của nàng ta sẽ bị hủy hết, nàng ta sẽ phải thân bại danh liệt!

    Dù là nàng có thể thi đậu học viện Tinh Diệu nổi danh nhất thì cũng không có khả năng có thể bước chân vào gia tộc quyền quý!

    Dù bận nhưng Bạch Nhược Ly vẫn ung dung mà nhìn nàng ta.

    Trong lòng Bạch Nhược Nghiên đau như cắt giãy dụa một hồi lâu mới lấy ra một cái túi lớn.

    "Đây là một ngàn lượng, một tay giao tiền một tay giao phiếu nợ!"

    Bạch Nhược Ly cũng không tiếp tục nói gì nữa, sau khi nhận được bạc liền thẳng thắn giao phiếu nợ ra, hai tay đưa đến trước mặt Bạch Nhược Nghiên.

    "Tứ muội, muội phải cất thật kĩ, tuyệt đối không được làm mất tránh bị người khác lừa tiền nha!"

    Nàng mỉm cười nhìn vào túi tiền: "Quả nhiên là một ngàn lượng không thiếu một đồng nào! Không hổ là con gái của Hầu gia, một ngàn lượng bạc này nói cho là cho, muội quả nhiên không thiếu tiền, chả bù cho tỷ! Về sau tỷ còn cần tứ muội chiếu cố nhiều hơn!"

    Bạch Nhược Nghiên bị nàng chế nhạo một trận không nhịn được, hai mắt tối đen, nhịn không được ngất đi.

    "Tứ tiểu thư!" Nha hoàn đi cùng vội vàng đỡ nàng ta.

    Bạch Nhược Ly cũng không ở lại đây nữa, phất ống tay áo rời đi.

    Đám người vây xem cũng lập tức giải tán lập tức.

    Sau ngày hôm nay, chuyện Võ Uy Hầu bắt nạt con gái của huynh trưởng mất tích truyền đi khắp toàn bộ quốc đô, khiến cho toàn bộ thanh danh của Võ Uy Hầu phủ mất sạch.

    Sau khi Bạch Nhược Ly lấy được một ngàn lượng bạc liền bắt đầu chọn mua những thứ mình cần.

    Chưởng quỹ Tôn lần đầu tiên nhìn thấy vị Bạch tam tiểu thư này đi vào Thiên Trân Các, cũng không biết một phế vật không có khả năng tu luyện như nàng rốt cuộc muốn mua thứ gì.

    Dù sao, Thiên Trân Các chủ yếu bán các loại Huyền khí, đan dược dành cho Võ giả.

    Xuất phát từ lòng hiếu kì, chưởng quỹ Tôn tự mình đi theo bên cạnh Bạch Nhược Ly.

    "Bạch Tam tiểu thư, xin hỏi ngài muốn mua thứ gì?"

    Hoàng Nguyệt Ly tiện tay chỉ vào một cái lô luyện khí bình thường nhất ở bên trên kệ hàng.

    "Cái lô này phiền ông đưa đến biệt viện của Võ Uy Hầu phủ cho ta."

    Luyện khí lô bình thường đều cao bằng hai người trưởng thành, nặng đến mấy trăm cân, do cửa hàng bán đưa đến tận nơi.

    Chưởng quỹ Tôn lập tức ngây người: "Cái này... Bạch tiểu thư, ngài biết cái này dùng làm gì không?"

    "Không phải đây là luyện khí lô à?" Bạch Nhược Ly nhìn ông ta một cách kì lạ.

    Cho dù đây vẫn chỉ là một sản phẩm lỗi, kết cấu không hợp lý, dễ bị nổ.

    Chưởng quỹ Tôn nói: "Vậy ngài còn mua cái này làm cái gì? Ngài có biết cái luyện khí lô này là vật rèn đúc Huyền khí mà các luyện khí sư hay dùng, người bình thường mua về không có bất kì tác dụng nào cả!"

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh ThưJoens HB thích bài này.
  9. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 18: Luyện khí sư địa vị cao quý.
    Bấm để xem
    Đóng lại


    Hoàng Nguyệt Ly nói: "Đương nhiên là ta biết. Sao vậy? Chẳng lẽ ta không thể mua cái lô luyện khí này sao?"

    Chưởng quỹ Tôn khẽ giật mình: "Bạch tiểu thư, nếu như ngài thực tình muốn mua, cửa hàng chúng tôi đương nhiên sẽ bán..."

    "Sao lại không chứ? Đây là tám trăm lượng bạc, ông mau tìm người giao hàng cho ta đi."

    Hoàng Nguyệt Ly không kiên nhẫn ngắt lời ông ta.

    Chưởng quỹ Tôn nhận bạc, vừa giật mình lại vừa bất đắc dĩ.

    Mọi người đồn rằng tam tiểu thư Bạch gia là kẻ phế vật, bây giờ xem ra nàng không chỉ là kẻ phế vật mà còn là một tên phá của!

    Loại đồ vật đắt như luyện khí lô mà nàng lại tiện tay vung tiền ra để mua, cũng không nghĩ đến cái đồ này nàng mua về cũng vô dụng, cũng không có tí giá trị thưởng thức, tiền này không khác gì đổ xuống sông xuống biển?

    Tám trăm lượng bạc còn có thể mua được mấy bình đan dược chữa thương cấp một.

    Chẳng qua, chưởng quỹ Tôn cũng sẽ không cản trở việc kiếm bạc, gặp được Hoàng Nguyệt Ly thoải mái trả tiền, ông ta vội vàng nói: "Vâng vâng vâng, Bạch tiểu thư, ngài cứ yên tâm, dịch vụ chuyển hàng của Thiên Trân Các chúng tôi tuyệt đối nhanh chóng, an toàn, đáng tin cậy! Cam đoan buổi chiều sẽ đưa đến cho ngài!"

    Hoàng Nguyệt Ly "Ừ" một tiếng sau đó lại đi đến một quầy hàng tiếp theo.

    Khách xung quanh nhao nhao ngó lại xem Hoàng Nguyệt Ly phá sản.

    Tất cả mọi người đều chỉ nghĩ Hoàng Nguyệt Ly nhiều tiền không có chỗ tiêu mới mua lô luyện khí, căn bản không ai nghĩ đến chuyện nàng thật sự biết luyện chế Huyền khí.

    Bởi vì luyện khí sư ở đại lục Thiên Lăng là một loại chức nghiệp vô cùng ít ỏi lại vô cùng cao quý.

    Dù chỉ là luyện khí sư cấp một cũng là nhân vật hết sức quan trọng trong nước nhỏ.

    Tầm quan trọng của Huyền khí vô cùng rõ ràng khi thực lực của Võ giả tăng lên, hai Võ giả ngang cấp mà một người có được một thanh Huyền khí phù hợp với bản thân sẽ chiếm được ưu thế tuyệt đối, có thể giết ngược lại đối phương!

    Mà điều kiện tiên quyết để trở thành luyện khí sư là nhất định phải có đồng thời thuộc tính Hỏa và thuộc tính Kim, hơn nữa còn nhất định phải có tinh thần lực cường đại, thiếu một trong hai thứ đều không được.

    Võ giả có hai thuộc tính vốn trong trăm người chỉ có một, còn phải đúng thuộc tính Hỏa và Kim, những người có thiên phú về tinh thần lực lại càng ít, kết hợp hai điều kiện lại, xác suất có thể tìm được một luyện khí sư hiếm không khác gì đi đường bị sét đánh!

    Hơn nữa khi đẳng cấp của luyện khí sư cao lên cũng cần hao phí một số lượng lớn vật liệu, nếu phía sau không có tông môn hoặc gia tộc cường đại chống đỡ, căn bản không ai có đủ tài lực như vậy.

    Bởi vì luyện khí sư thưa thớt khiến cho thân phận của bọn họ như nước chảy thuyền trôi đi tới chỗ nào cũng sẽ được mọi người kính trọng.

    Nghĩ cũng biết, một kẻ phế vật rác rưởi nổi tiếng cả nước như tam tiểu thư Bạch gia làm sao có thể là luyện dược sư cao quý được?

    Hoàng Nguyệt Ly cũng mặc kệ suy nghĩ của người khác, không để ý đến ai đi đến khu vật liệu luyện khí.

    Khu vực này vừa nãy nàng vào của hàng đã đi dạo qua, sớm đã tìm thấy đồ vật mà nàng muốn mua.

    "Chưởng quỹ, ta muốn một cây Tiêu Thương Trúc, một khối Giả Sắc Tích Thạch, hai mươi mảnh Bắc Xuyên Vân Mẫu, ba khối Tinh Thiết..."

    Nghe Hoàng Nguyệt Ly nói rõ ràng tên của từng loại vật liệu, tròng mắt chưởng quỹ Tôn kinh ngạc sắp rớt xuống đất.

    Đây đúng là những vật liệu luyện khí thường gặp!

    Bạch Tam tiểu thư mua luyện khí lô, bây giờ lại tới mua vật liệu luyện khí!

    Điều này chứng tỏ cái gì?

    Chẳng lẽ nàng định tự mình luyện khí sao!

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh ThưJoens HB thích bài này.
  10. Snowie cute Giá như có ai đó hiểu được lòng tôi!

    Bài viết:
    99
    Chương 19: Kiểu gì nàng cũng phải khóc!
    Bấm để xem
    Đóng lại


    Chưởng quỹ Tôn giật mình hỏi: "Bạch tiểu thư, ngươi mua những thứ này... Chẳng lẽ định chuẩn bị luyện khí sao?"

    Hoàng Nguyệt Ly tùy ý gật gật đầu.

    Chưởng quỹ Tôn nói: "Ngươi phải suy nghĩ kỹ càng, luyện khí sao có thể đơn giản như vậy? Ngươi không có thuộc tính Hỏa và Kim, không có thiên phú tinh thần lực cấp ba trở lên, cũng chưa từng học qua phương pháp luyện khí, lãng phí vật liệu chỉ là việc nhỏ, nhỡ may nổ chết người cũng không phải chưa từng xảy ra!"

    Nghe thế, Hoàng Nguyệt Ly hơi kinh ngạc.

    "Luyện Huyền khí cấp một cũng sẽ bị nổ sao?"

    Huyền khí đẳng cấp càng thấp sẽ cần trình độ tinh thần lực trong quá trình luyện chế càng thấp, khả năng cũng bị nổ cũng hiêm vô cùng.

    Theo Hoàng Nguyệt Ly, khả năng Huyền khí cấp một bị nổ gần như bằng không.

    Nhưng chưởng quỹ Tôn thấy biểu cảm của nàng còn tưởng Hoàng Nguyệt Ly căn bản không tin ông ta, không khỏi âm thầm lắc đầu.

    Những thiếu gia tiểu thư quý tộc này đúng là đầu óc ngu si lại ngây thơ, không hiểu gì về luyện khí, đầu óc nóng lên là muốn mua cái lô luyện khí học người ta luyện khí sao?

    Bọn họ cũng quá coi trọng mình đi?

    Nếu luyện khí mà đơn giản như vậy, giá trị của luyện khí sư sẽ cao như vậy sao?

    Đừng để một mẩu Huyền khí còn chưa luyện ra đã làm cho mạng nhỏ đi mất rồi!

    Chưởng quỹ Tôn khuyên nhủ: "Bạch tiểu thư, ta cũng không phải đang hù dọa ngươi, luyện chế Huyền khí cũng có nguy hiểm nhất định, không chỉ bị nổ mà nếu như trình tự để vật liệu vào không đúng còn có thể sinh ra khí độc..."

    Hoàng Nguyệt Ly ngắt lời ông ta: "Chưởng quỹ, những lời ông nói ta đều biết. Làm phiền ông giúp ta bọc lại mấy vật liệu lúc nãy đi!"

    Chưởng quỹ Tôn thấy nàng hồ đồ ngu ngốc cũng không tiếp tục khuyên, sai nhân viên cửa hàng cầm vật liệu đến cho nàng.

    "Chờ một chút!" Hoàng Nguyệt Ly bỗng nhiên kêu lên.

    Chưởng quỹ Tôn và nhân viên cửa hàng đều quay đầu nhìn nàng.

    Hoàng Nguyệt Ly sờ lên túi tiền hơi xẹp của mình tiếc rẻ nói: "Ta không đủ tiền, những vật liệu này chọn đổi cho ta phẩm chất kém nhất là được..."

    Đám người hoàn toàn phục.

    "Không có tiền? Không có tiền mà còn tiêu nhiều như vậy để mua luyện khí lô, lại còn nhất định phải luyện khí?"

    "Một nha đầu phế vật không có chút Huyền lực chưa hề học qua luyện khí, lại còn cần những vật liệu phẩm chất thấp nhất, nếu có thể luyện ra Huyền khí thì đúng là có quỷ!"

    "Thôi, đừng nói nữa, ai bảo người ta có tiền nên thích tùy hứng? Đến lúc bị nổ kiểu gì nàng ta chả khóc!"

    Hoàng Nguyệt Ly coi như không nhìn thấy anh mắt khác thường của người khác, đổi tất cả vật liệu lúc nãy thành vật liệu luyện khí phẩm cấp thấp nhất, sau đó dẫn theo bao lớn bao nhỏ rời khỏi Thiên Trân Các.

    Trên đường cái, đám người rộn rộn ràng ràng.

    Một chiếc xe ngựa vừa lúc dừng tại cổng Thiên Trân Các, cũng không biết ngừng bao lâu.

    Hoàng Nguyệt Ly nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua.

    Chiếc xe ngựa này thật sự quá phong cách.

    Toàn bộ thân xe được làm từ gỗ trầm đen, một tấc ngắn đã trị giá vạn kim!

    Có tám con ngựa đen trước xe, chúng là ma thú cấp năm Lưu Vân Câu, là thú cưỡi yêu thích của cường giả cảnh giới Địa Huyền, nhưng bây giờ bọn chúng lại giống ngựa đen bình thường bị người ta dùng để kéo xe!

    Quần chúng vây xem sợ hãi thán phục vì độ phô trương của chủ nhân chiếc xe, nhưng Hoàng Nguyệt Ly lại thật sự kinh hãi.

    Bởi vì nàng đã nhìn ra, bản thân chiếc xe ngựa này chính là một loại Huyền khí cực phẩm vừa có thể công cũng vừa có thể thủ, cực kỳ cường đại.

    Chỉ dựa vào món Huyền khí này cũng có thể nhẹ nhõm đánh bại cao thủ cảnh giới Thiên Huyền!

    Thân phận của chủ xe ngựa nhất định không hề tầm thường!

    _Sn_
     
    Hải Nguyệt Linh Thư thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng bảy 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...