Ngôn Tình [Edit] Trọng Sinh Kiều Nương Làm Ruộng - Thời Gian Bất Biến

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Ruanqingshu, 26 Tháng mười hai 2020.

  1. Ruanqingshu

    Bài viết:
    9
    Chương 19: Canh trứng gà

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đối với vấn đề này, Lý Tứ Ngưu vui vẻ nghĩ, "Tôi đã đi hỏi thăm ngân hàng trên huyện, một lượng vàng có thể đổi được mười hai lượng bạc. Hai thỏi kim nguyên bảo của tôi có thể đổi hai mươi tư lượng bạc. Quế Hương, chúng ta không phải lo lắng nữa rồi, có thể thoải mái xây một căn nhà lớn để ở." Ông xúc động nắm lấy tay Vương Quế Hương. Ông ta cuối cùng cũng có thể thực hiện lời thề năm đó.

    Lý Tứ Ngưu và em gái Lý Đại Hoa là song thai, Lý Ngô thị lúc sinh anh em họ bị khó sinh chịu nhiều khổ cực, cho nên con cái trong nhà, bà ấy không thích nhất hai anh em họ. Lý Tứ Ngưu từ bé đã không được cưng chiều, khi trưởng thành, Lý Ngô thị vì tiết kiệm tiền mà lấy cho ông một cô vợ trên núi, một phân tiền sính lễ cũng không bỏ ra. Vương Quế Hương lớn hơn ông một tuổi, lúc đầu ông ấy còn không vui vẻ, không để ý đến bà ấy.

    Sau này xảy ra một việc, Lý Ngô thị sắp xếp hôn sự cho Đại Hoa, vậy mà là một người góa vợ, lớn hơn Đại Hoa tận 8 tuổi, lại còn có một đứa con gái. Lý Tứ Ngưu đã phản đối, đáng tiếc lại bị Lý Ngô thị đánh cho một trận, cổ đại hôn nhân đều theo ý của cha mẹ, lời của bà mai, làm gì có chỗ cho ông ấy nói.

    Sau đó Lý Ngô thị nhận của Tần gia hai lượng bạc tiền sính lễ, lại chỉ cho Đại Hoa của hồi môn đơn giản mà sơ sài, tiền áp đáy hòm cũng không đưa. Lý Tứ Ngưu sau khi biết chuyện đã trốn trong đống cỏ mà khóc. Lý Quế Hương đã tìm đến, bà ấy lấy ra của hồi môn của bản thân, 800 văn tiền áp hòm, nhét vào trong tay của Lý Tứ Ngưu, nói là tiền áp hòm cho em gái.

    Lý Tứ Ngưu khi đó đã ôm lấy Vương Quế Hương khóc lớn, trong tay nắm lấy tiền mà bà ấy đưa, thề rằng cả đời sẽ tốt với bà ấy, sau này sẽ để bà ấy ở trong căn nhà lớn, mỗi ngày đều ăn thịt.

    Hành động của Vương Quế Hương khiến ông ấy cảm nhận được sự dịu dàng mà trước nay chưa từng có, về sau, ông ấy cũng thực sự làm được như lời hứa, đối tốt với bà ấy. Vương Quế Hương sống trong núi từ nhỏ, sức lực lớn, làm việc cũng gắng sức, nhưng mà Lý Ngô thị chia cơm cho con dâu lại ít, bà ấy mỗi ngày đều ăn không đủ no, Lý Tứ Ngưu đành mỗi bữa trộm để lại một ít cơm cho bà ấy. Tình cảm của hai người bọn họ cũng ngày một sâu đậm thêm.

    Vương Quế Hương nghe lời chồng nói, cũng nghĩ về lúc mới làm dâu, vừa cảm động lại có chút kích động, mấy năm nay điểm tốt của Lý Tứ Ngưu chỉ có mình bà biết, bà ấy gả tới đây một chút cũng không thiệt thòi, đến nay trai gái đều đủ, lại sắp tự làm chủ một gia đình, rõ ràng là kiếm được món hời lớn.

    "Ừm, ừm, Tứ Ngưu, tôi rất vui." Vương Quế Hương nói ra lời nói từ tận đáy lòng.

    "Ục.. ục.." lúc mà hai người họ đang tình tứ, bụng của Mao Thảo lại kêu lên.

    Vương Quế Hương thấy trời đã tối rồi, bọn họ bận phân nhà phân dụng cụ, cơm trưa cũng không ăn, bây giờ chẳng phải đói bụng sao?

    "Tôi đi làm cơm tối, trong nhà không có gì, đành luộc cho mỗi người một quả trứng gà". Vương Quế Hương vô cùng vui vẻ, muốn trổ tài nấu một bữa ngon cho cả nhà, tiếc là không có nguyên liệu.

    "Nương, con đến giúp nương nhé, nếu không mỗi người một quả, nương cũng cần phải ăn. Thế này nha, chúng ta đập ba quả trứng, nấu thành canh trứng mọi người cùng ăn." Trong nhà chỉ có 20 quả trứng, còn không được chia gà. Luộc mỗi người một quả thì thật lãng phí, nếu luộc năm quả thì sau đó chỉ còn lại hơn nửa, mẹ cô khẳng định không lỡ, cho nên nấu canh trứng là hợp lý nhất.

    "Canh trứng." Vương Quế Hương thắc mắc.

    "Đúng vậy, nương không biết sao?" Không phải chứ, canh trứng cũng không biết, lần này lộ rồi.

    "Aizzz, trong nhà một năm đều không có trứng gà ăn, chỉ khi khách đến nhà mới được nếm chút súp, cha đều quên vị của trứng gà, mẹ con không biết cũng không có gì lạ."

    Quá tốt rồi, cha đúng là thần trợ công, "Cha, nương, hai người quả thực quá vất vả rồi, sau này phòng bếp giao cho con, con đảm bảo hai người mỗi ngày đều được ăn ngon." Mượn cơ hội này nhanh chóng quản lý phòng bếp, sau này không muốn ăn cơm heo nữa!

    "Haha.. được rồi, con gái ngoan, sau này cơm của cha đều giao cho con đấy!" Đúng là thần trợ công ba ba.
     
    Võ Tố Quyên thích bài này.
  2. Ruanqingshu

    Bài viết:
    9
    Chương 20: Đất xây nhà

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tối muộn, cả nhà được nếm thử tay nghề nấu nướng xuất sắc của Lý Hiểu Lam, cuối cùng nhất trí thông qua, sau này phòng bếp giao cho Lan Hoa. Vương Quế Hương và Lý Tứ Ngưu đặc biệt vui vẻ, cô nương thôn quê bọn họ có kĩ thuật nấu nướng tốt, sau này khi cưới gả sẽ có thêm ưu thế, Lan Hoa 10 tuổi rồi, ở đây 15, 16 là thời điểm có thể gả chồng, cũng cống hiến nửa sức lao động trong nhà.

    Tất nhiên, Lý Hiểu Lam nấu được nồi canh trứng gà này cũng không dễ dàng, bởi vì sống tách riêng rồi, nhà cô không có muối, mặc dù được chia một lọ gia vị, nhưng bên trong trống không.

    Người dân nghèo ở đây thông thường không quá để ý việc nấu cơm, chỉ là một nồi nước hầm, no bụng là được. Bụng còn chưa no, sức đâu để ý đến hương vị.

    Với nguyên liệu thiếu thốn như vậy dù tài nghệ nấu ăn có giỏi tới đâu cũng khó có thể thổi cơm, cuối cùng vẫn là Lý Hiểu Lam thông minh, nghĩ tới củ cải muối mà nương đã cho cô ấy ăn. Củ cải muối này là năm ngoái khi phơi ướp nương cô đã lén để lại, cũng chỉ có 1 ít, lúc nói nương cô còn hơi xấu hổ, Lý Hiểu Lam giơ ngón tay cái, cổ vũ nương cô ấy: Tuyệt vời! Vương Quế Hương ở cái nhà này làm việc như một người đàn ông, nhưng lượng cơm bà ấy được ăn còn ít hơn so với những người phụ nữ trong nhà, lao động và thành quả không cân đối, lấy một ít củ cải chả phải chuyện lớn gì. Trong lúc nhà bọn họ không biết gì, có người nào đó không biết đã lén lấy bao nhiêu trứng gà.

    Cuối cùng muối được thay thế bằng củ cải muối, một bát canh trứng gà đã chinh phục được dạ dày của mọi người.

    Cơm nước xong xuôi, mấy người đi ngủ sớm, cha cô cũng vất vả cả ngày, mọi người bàn bạc ngủ sớm mai dậy xem nhà.

    Dựa vào biểu hiện hôm nay của Lý Hiểu Lam, Lý Tứ Ngưu và Vương Quế Hương đã coi cô như một người thành niên, không khó nhận ra, Lý Hiểu Lam đã có tiếng nói riêng trong nhà. Quan trọng là Lý Tứ Ngưu và Vương Quế Hương cũng là lần đầu làm chủ gia đình, không hiểu rõ, nghĩ rằng mọi người đều cùng nhau thảo luận, rồi bổ sung và bù đắp thiếu sót.

    Hôm sau ăn xong bữa sáng đơn giản, mấy người cùng đi xung quanh xem xét.

    "Cha, ngài định mua miếng đất lớn cỡ nào?" Lý Hiểu Lam nghĩ, tốt nhất là nhà rộng chút, phòng nhiều một chút, sau này cho dù cha nương sinh thêm mấy đứa, cô vẫn có thể có một căn phòng riêng của mình.

    "Triều đình có quy định, một hộ nhiều nhất có nửa mẫu đất để định cư, nếu vượt quá quy định thì phải nộp phạt 3 lần số bạc, một mẫu đất là 6 lượng".

    "Đắt thế.." Lý Hiểu Lam tính thử, một mẫu là 666.7 m2, nửa mẫu là 333 m2. Thật tuyệt, có thể xây một căn nhà lớn, nhưng mà có chút đắt.

    "Triều Đại Kinh chúng ta quản lý đất đai nghiêm ngặt. Ruộng nước 12 lượng 1 mẫu, ruộng cạn 8 lượng 1 mẫu, đất xây nhà dựa theo đất hoang mà tính, vì đất sau khi khai hoang nếu canh tác tốt có thể biến thành ruộng nước hoặc ruộng cạn, cho nên không rẻ, muốn 6 lượng 1 mẫu. Chúng ta nếu khai hoang, cũng phải trả 6 lượng 1 mẫu, sau đó được miễn thuế 3 năm, sau 3 năm, đến huyện đăng kí, đất hoang sẽ thành ruộng nước hoặc ruộng cạn, đất đồi núi sẽ rẻ hơn 2 lượng 1 mẫu." Lý Tứ Ngưu thấy con gái ham học hỏi, cũng không ngại nói thêm mấy câu. Chỉ là càng nói càng cảm thấy hơi buồn, thỏi vàng kia cũng chỉ mua được 2 mẫu ruộng nước, quả nhiên vẫn phải càng thêm nỗ lực.

    "Vậy chúng ta mua đủ nửa mẫu, nếu tiền xây nhà không đủ, có thể xây trước một bức tường vây thật cao bao quanh, ngoài nhà, phần đất còn lại có thể trồng rau, sau 3 năm cũng không cần giao thuế." Bản thân Lý Hiểu Lam vẫn mong nhà to một chút, vì vậy lời nói có chút dụ dỗ lừa gạt.

    Lý Tứ Ngưu nghe xong cảm thấy có lý.

    "Cha, cha, chúng ta có thể quy hoạch lại, nhà lớn ở thoải mái nha".

    Lý Tứ Ngưu nghĩ đến căn nhà chật chội mình sống nửa đời cùng lời hứa với vợ, bất chợt quyết định: "Được, vậy nửa mẫu."
     
    meishuvn thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...