PHẦN 2: LỒNG ĐÈN DA NGƯỜI
CHƯƠNG 25.2
Miễn bàn đến đám thôn dân thất học kia , đến người chơi lâu năm còn bị Mai Thanh tẩy sạch não nữa là . Mai Thanh miệng bắn như súng liên thanh , càng bắn càng hăng, nói thì nhiều vậy nhưng đến cuối cùng chỉ tổng kết một câu: "Chị Nguyên Tinh có thể đến thôn này , là mấy người có phúc lắm đó . Thế nên mấy người muốn gặp chị ấy thì cũng nên kính trọng người ta một chút đi . Người ta đâu phải muốn gặp là gặp được đâu. Mấy người về nhà chờ đi ! "
Thôn dân nào dám trở về.
Yên lặng lui ra sau cửa lớn canh giữ nhà Gia Đề , một tín ngưỡng mới dần lặng lẽ nảy mầm lên trong lòng họ .
Nhưng cũng có bộ phận thôn dân không tin lắm.
" Có ánh sáng vàng phát ra thật à ? Hay là mấy người hoang tưởng vậy ?"
Có người chém đinh chặt sắt thề: "Không có, tôi thấy rõ ràng mà , lúc đó con sài lang tinh kia giận dữ gầm lên , vồ đến nuốt sống con bé kia -- không , là Thánh Mẫu nương nương , kết quả là ngay lập tức , thân thể của Thánh Mẫu nương nương liền phát ra ánh sáng , chói đến nổi mắt tôi mở không lên , chờ lúc ánh sáng phai dần , sài lang tinh đã biến mất , nhưng bụng của Thánh Mẫu nương nương vẫn còn phát ra ánh sáng ......"
"Đó chính là tượng trưng của bậc trí tuệ, chú may mắn lắm đó , sau này chú cưới vợ , sinh con ra chắc cũng sẽ thông minh lắm đây ?"
Thôn dân vẫn luôn chờ đến màn đêm buông xuống, Trần Thải Tinh cũng chưa ra ngoài. Trời tối sầm , nỗi sợ hãi khắc sâu trong xương cốt của họ lại bị dấy lên , mọi người lục lục chạy về nhà trốn .Trần Thải Tinh thấy bên ngoài không có tiếng động gì nữa , mới khoan thai xuống lầu, nhìn Mai Thanh, khen , "Làm tốt lắm ."
Mai Thanh nghe thế vô cùng vui vẻ.
Nhà Hổ Tử cách vách còn chưa nấu cơm , vì thế mấy người Hạ Đình lại mặt dày qua cọ cơm chiều .
Cơm nước xong, Mai Thanh nói: " Chị Nguyên , chị thấy em biểu hiện thế nào ? Thế giới sau chị có thể mang em theo được không ?"
Nguyên Cửu Vạn không vui nhìn Mai Thanh. Nhưng Mai Thanh hoàn toàn không có phát hiện, trong mắt cô lúc này chỉ có chị Nguyên của cô thôi.
Trần Thải Tinh điên mới mang theo Mai Thanh chơi , nếu em gái này biết anh là nam , anh làm sao mà tự nhiên phát huy được chứ ? Vì thế khách khí cự tuyệt, "Chị chỉ muốn làm một con sói cô độc, không kết đội."
"Vậy em trai của chị Nguyên thì sao ?" Mai Thanh chưa từ bỏ ý định.
"Tiểu Cửu không giống, nó là em chị."
Nguyên Cửu Vạn nghe thế liền kiêu ngạo ưỡn ngực lên .
"Tất nhiên rồi , chị thích nhất em mà!"
Mai Thanh:. Được , cái thắng nhãi ranh này trâu bò nhỉ ? Mày lợi hại đó nhóc con !
"Vậy ngày mai chúng ta có thể trở về đúng không ?" Lý Hiên mở miệng hỏi, anh ta hơi buốn bã mất mác nhìn Nguyên Tinh đang ngồi uống nước đằng kia , khuôn mặt trắng nõn dưới ánh đèn dầu phiếm một tấng ánh sáng , xinh đẹp dịu dàng . Mỗi khi em trai làm nũng , Nguyên Tinh luôn mỉm cười bao dung , dùng ngón tay thon dài trắng muốt của mình cầm cái ly đưa đến miệng thằng bé .
Luồng càm xúc buồn bã mất mác trong lòng anh ngày càng mãnh liết lên. Lại sao anh không gặp được Nguyên Tinh sớm hơn , nếu bọn họ trong thế giưới hiện thực cũng quen nhau thì tốt rồi , nếu đứa bé mà Nguyên Tinh đang mang thai là con của anh thì tốt biết mấy ......
Trần Thải Tinh không phải người chết,ánh mắt của Lý Hiên rõ ràng như thế , anh không cảm nhận được mới là lạ !
Sao lúc anh là đàn ông thì không được đối xử như thế chứ ? Bây giờ có mang còn câu được mấy anh đẹp trai , không biết nên nói anh làm gay quá thất bại , hay là làm phụ nữ quá thành công .
"Chắc vậy." Trần Thải Tinh nhàn nhạt đáp lời, anh nghĩ đến mấy thứ đồ ăn đặc sàn vùng núi , cũng thấy buồn bã mất mác quá, nói thầm : "Sớm biết thế này liền đem theo ít tiền , tới cũng tới rồi, cũng nên mang ít đặc sản trở về."
Lý Hiên nghe thế ánh mắt sáng ngời, lập tức nói: "Anh có mang theo tiền mặt , Nguyên , anh cho em mượn , chờ trở lại hiện thực em lại trả cho anh ." Làm vậy liền có phương thức liên hệ của em ấy rồi ..
Anh chỉ muốn nhìn Nguyên Tinh một chút thôi , anh cũng không muốn khuấy đảo cuộc sống của em ấy , nếu là Nguyên Tinh sống không hạnh phúc , không được chồng đối xử tốt , anh có thể giúp Nguyên Tinh phần nào.
Trần Thải Tinh đang muốn mở miệng từ chối .
Nguyên Cửu Vạn liền đưa tay vào túi móc móc, sau đó ném một chồng tiền mười ngàn khối lên mặt bàn , bá đạo nói : "Chị , em có tiền , mua !" Dứt lời còn liếc mắt nhìn Lý Hiên.
Lấy tiền của chú làm gì !
Tôi không có tiền à ?!
Tinh Tinh muốn mua cái gì tôi đều có hết ! Đều mua!
Nhưng mà , Nguyên Cửu Vạn lại quên một chuyện , nhóc một đầu tóc xoăn xõa tung , khuôn mặt tròn tròn phúng phính , liếc Lý Hiên cũng chả có chúy lực uy hiếp nào.
Trần Thải Tinh nhìn mười ngàn khối trên bàn , anh nghĩ thay vì để Tiểu Cửu dùng tiền mua kẹo bánh linh tinh gì , thì để tiền đó cho anh mua đồ có ý nghĩa còn hơn. Anh xoa nhẹ đầu thằng nhóc , nhận lấy tiền , anh cũng chú ý giữ chút thể diện cho tiểu đệ nhà mình , không nói gì hơn .
Sài lang tinh không còn nữa , trong thôn lại vang lên từng đợt "hu hu",giống như tiếng các thiếu nữ khóc thút thít , lại như tiếng gió thổi lùa qua các vách tường ...
Thôn dân nào dám trở về.
Yên lặng lui ra sau cửa lớn canh giữ nhà Gia Đề , một tín ngưỡng mới dần lặng lẽ nảy mầm lên trong lòng họ .
Nhưng cũng có bộ phận thôn dân không tin lắm.
" Có ánh sáng vàng phát ra thật à ? Hay là mấy người hoang tưởng vậy ?"
Có người chém đinh chặt sắt thề: "Không có, tôi thấy rõ ràng mà , lúc đó con sài lang tinh kia giận dữ gầm lên , vồ đến nuốt sống con bé kia -- không , là Thánh Mẫu nương nương , kết quả là ngay lập tức , thân thể của Thánh Mẫu nương nương liền phát ra ánh sáng , chói đến nổi mắt tôi mở không lên , chờ lúc ánh sáng phai dần , sài lang tinh đã biến mất , nhưng bụng của Thánh Mẫu nương nương vẫn còn phát ra ánh sáng ......"
"Đó chính là tượng trưng của bậc trí tuệ, chú may mắn lắm đó , sau này chú cưới vợ , sinh con ra chắc cũng sẽ thông minh lắm đây ?"
Thôn dân vẫn luôn chờ đến màn đêm buông xuống, Trần Thải Tinh cũng chưa ra ngoài. Trời tối sầm , nỗi sợ hãi khắc sâu trong xương cốt của họ lại bị dấy lên , mọi người lục lục chạy về nhà trốn .Trần Thải Tinh thấy bên ngoài không có tiếng động gì nữa , mới khoan thai xuống lầu, nhìn Mai Thanh, khen , "Làm tốt lắm ."
Mai Thanh nghe thế vô cùng vui vẻ.
Nhà Hổ Tử cách vách còn chưa nấu cơm , vì thế mấy người Hạ Đình lại mặt dày qua cọ cơm chiều .
Cơm nước xong, Mai Thanh nói: " Chị Nguyên , chị thấy em biểu hiện thế nào ? Thế giới sau chị có thể mang em theo được không ?"
Nguyên Cửu Vạn không vui nhìn Mai Thanh. Nhưng Mai Thanh hoàn toàn không có phát hiện, trong mắt cô lúc này chỉ có chị Nguyên của cô thôi.
Trần Thải Tinh điên mới mang theo Mai Thanh chơi , nếu em gái này biết anh là nam , anh làm sao mà tự nhiên phát huy được chứ ? Vì thế khách khí cự tuyệt, "Chị chỉ muốn làm một con sói cô độc, không kết đội."
"Vậy em trai của chị Nguyên thì sao ?" Mai Thanh chưa từ bỏ ý định.
"Tiểu Cửu không giống, nó là em chị."
Nguyên Cửu Vạn nghe thế liền kiêu ngạo ưỡn ngực lên .
"Tất nhiên rồi , chị thích nhất em mà!"
Mai Thanh:. Được , cái thắng nhãi ranh này trâu bò nhỉ ? Mày lợi hại đó nhóc con !
"Vậy ngày mai chúng ta có thể trở về đúng không ?" Lý Hiên mở miệng hỏi, anh ta hơi buốn bã mất mác nhìn Nguyên Tinh đang ngồi uống nước đằng kia , khuôn mặt trắng nõn dưới ánh đèn dầu phiếm một tấng ánh sáng , xinh đẹp dịu dàng . Mỗi khi em trai làm nũng , Nguyên Tinh luôn mỉm cười bao dung , dùng ngón tay thon dài trắng muốt của mình cầm cái ly đưa đến miệng thằng bé .
Luồng càm xúc buồn bã mất mác trong lòng anh ngày càng mãnh liết lên. Lại sao anh không gặp được Nguyên Tinh sớm hơn , nếu bọn họ trong thế giưới hiện thực cũng quen nhau thì tốt rồi , nếu đứa bé mà Nguyên Tinh đang mang thai là con của anh thì tốt biết mấy ......
Trần Thải Tinh không phải người chết,ánh mắt của Lý Hiên rõ ràng như thế , anh không cảm nhận được mới là lạ !
Sao lúc anh là đàn ông thì không được đối xử như thế chứ ? Bây giờ có mang còn câu được mấy anh đẹp trai , không biết nên nói anh làm gay quá thất bại , hay là làm phụ nữ quá thành công .
"Chắc vậy." Trần Thải Tinh nhàn nhạt đáp lời, anh nghĩ đến mấy thứ đồ ăn đặc sàn vùng núi , cũng thấy buồn bã mất mác quá, nói thầm : "Sớm biết thế này liền đem theo ít tiền , tới cũng tới rồi, cũng nên mang ít đặc sản trở về."
Lý Hiên nghe thế ánh mắt sáng ngời, lập tức nói: "Anh có mang theo tiền mặt , Nguyên , anh cho em mượn , chờ trở lại hiện thực em lại trả cho anh ." Làm vậy liền có phương thức liên hệ của em ấy rồi ..
Anh chỉ muốn nhìn Nguyên Tinh một chút thôi , anh cũng không muốn khuấy đảo cuộc sống của em ấy , nếu là Nguyên Tinh sống không hạnh phúc , không được chồng đối xử tốt , anh có thể giúp Nguyên Tinh phần nào.
Trần Thải Tinh đang muốn mở miệng từ chối .
Nguyên Cửu Vạn liền đưa tay vào túi móc móc, sau đó ném một chồng tiền mười ngàn khối lên mặt bàn , bá đạo nói : "Chị , em có tiền , mua !" Dứt lời còn liếc mắt nhìn Lý Hiên.
Lấy tiền của chú làm gì !
Tôi không có tiền à ?!
Tinh Tinh muốn mua cái gì tôi đều có hết ! Đều mua!
Nhưng mà , Nguyên Cửu Vạn lại quên một chuyện , nhóc một đầu tóc xoăn xõa tung , khuôn mặt tròn tròn phúng phính , liếc Lý Hiên cũng chả có chúy lực uy hiếp nào.
Trần Thải Tinh nhìn mười ngàn khối trên bàn , anh nghĩ thay vì để Tiểu Cửu dùng tiền mua kẹo bánh linh tinh gì , thì để tiền đó cho anh mua đồ có ý nghĩa còn hơn. Anh xoa nhẹ đầu thằng nhóc , nhận lấy tiền , anh cũng chú ý giữ chút thể diện cho tiểu đệ nhà mình , không nói gì hơn .
Sài lang tinh không còn nữa , trong thôn lại vang lên từng đợt "hu hu",giống như tiếng các thiếu nữ khóc thút thít , lại như tiếng gió thổi lùa qua các vách tường ...
Last edited by a moderator: