PHẦN 2 : LỒNG ĐÈN DA NGƯỜI
CHƯƠNG 20.2
Trần Thải Tinh cũng không ngăn cản , gật đầu .
Tô Đạt vốn định khuyên, nhưng nghĩ đến mấy thứ Nguyên Tinh vừa nói , nếu là đèn lồng thật sự vô dụng......
"Vậy tám giờ tối này , gặp ở trước cửa từ đường."
Từ giờ đến tám giờ tối còn rất lâu , mấy người bàn bạc xong ,hai anh em cũng tách ra ai làm việc nấy . Ánh mặt trời chiều quá gắt , Trần Thải Tinh vừa ăn no ,thấy hơi mệt , liền dắt Tiểu Cửu lên lầu nghỉ ngơi một lát. Chăn trong phòng anh đã được lấy đi phơi , hơn nữa không khí buổi trưa cũng rất ấm áp , Trần Thải Tinh vốn chỉ muốn nằm tạm , chợp mắt một lát , ai biết Tiểu Cửu lại nằng nặng đòi đi lấy chăn .
' Em bé trong bụng chị sẽ bị cảm lạnh ', Tiểu Cửu nguyên nhân.
Trần Thải Tinh: Tiểu Cửu , nhóc đã quên anh móc ra còn bự hơn nhóc à ?!
Nhưng anh chợt nghĩ đến lúc ở Viện bảo tàng tượng sáp , anh nói bụng mình múc ra còn bự hơn của Tiểu Cửu ...... Thôi.
Không lâu sau , Nguyên Cửu Vạn trở lại , còn ôm theo một cái chăn mỏng trước ngực , vừa nhìn liền biết là của con gái dùng , thoạt nhìn còn rất sạch sẽ .
Chăn này hẳn là của A Hương.
"Ai đưa ?"
"Anh Tô Nhạc đưa ." Nguyên Cửu Vạn bỏ chăn xuống , ngoan ngoãn bò lên trên giường, nói: "Chị ngủ một lát đi , buồn ngủ quá nha."
Trần Thải Tinh nựng nựng khuôn mặt phúng phính của nhóc , sau đó cũng thiếp đi từ lúc nào không hay .
Lúc hai người tỉnh lại , mặt trời đã sắp xuống đến chân núi , mùi đồ ăn cũng từ dưới lầu bay lên , Trần Thải Tinh đói bụng, xoa nhẹ đầu tóc xoăn của Tiểu Cửu , cùng nhau xuống lầu rửa mặt, vừa kịp lúc ăn cơm.
Trên bàn có canh cá hầm sữa , đặc biệt thơm ngon.
Trần Thải Tinh uống hai chén canh , anh liếc mắt nhìn Lư Châu và Mai Thanh, hai người cũng không ăn canh , chỉ gắp đồ ăn ăn .Lúc ăn xong , hai người làm vẻ mặt muốn nói lại thôi . Lúc này anh mới nhận ra , cá này là bắt trong sông ,mà trong sông không những có Thủy Quỷ mà còn có thi thể Tang Ba nữa !
......
Uống cũng uống rồi.
Nhưng mà anh cá cũng thật là ngon quá . Vì thếTrần Thải Tinh lại uống thêm một chén nữa cho đỡ sợ .
Mai Thanh nhìn Trần Thải Tinh cảm thấy hoang mang quá , chị này rốt cuộc là đại lão thâm tàng bất lộ , hay là gà mờ không sợ chết hả ?
Sau khi ăn cơm xong , hai anh em Tô Đạt liền đứng dậy thu dọn bát đữa . Trần Thải Tinh dắt Tiểu Cửu ra sân đi bọ tiêu thực , nhìn thấy Mai Thanh đang dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình , dịu dàng cười nói: "Bác sĩ nói, chị phải vận động nhiều , sau này dễ sinh . Ấy quên , em vẫn còn độc thân ,chuyện này , lớn lên em sẽ biết ."
Mai Thanh:!!!
Cái thai phụ này đầu óc có vấn đề à ?!
Vừa đến bảy giờ , hai anh em Tô Đạt và Tô Nhạc chuẩn bị đi qua nhà Tang Ba . Gia Đề nhíu chặt mày , ông ta hút rất nhiều thuốc ,nhìn hai đứa con trai , lúc họ sắp ra đến cửa , mới nói: "Nhớ cẩn thận , về sớm một chút ."
"Biết rồi , cha ." Tô Đạt đáp.
Còn Tô Nhạc lại không mở miệng.
Hai anh em vừa rời nhà , Gia Đề cũng trở về phòng . Chỉ còn người chơi còn đứng trong sân , Trần Thải Tinh ngồi trên ghế ăn trái cây , trái cây hái trong núi , anh không biết là trái gì , nhưng ăn rất ngon , chua chua ngọt ngọt , cắn một ngụm , cũng không có hạt , không khỏi cảm thán: "Biết sớm liền mang tiền theo rồi , lúc đi còn có thể mang một ít đặc sản về."
Mai Thanh nghe thế , ánh mắt nhìn Trần Thải Tinh cũng bắt đầu thay đổi , rết khó diễn tả
Trên núi , trời tối rất sớm , qua không lâu sau liền có tiếng kèn loe vang lên , cũng với tiếng phụ nữ khó than .
Tang lễ duy nhất trong thôn lúc này .
Nhà Tang Ba sắp đi mượn đèn lồng .
Xem ra nghi thức cử hành còn lâu mới xong , Trần Thải Tinh nghĩ thế liền quyết định đượi lát nữa mới đi từ đường . Kết quả ba người Lý Hiên và Chu Tử Hàm cũng tìm tới , Lý Hiên đi thẳng vào vấn đề, nói: "Đêm nay em muốn đi từ đường mượn đèn lồng à ? Việc này quá nguy hiểm ."
Buổi chiều , lúc Trần Thải Tinh nói chuyện với hai anh em nhà họ Tô , Lư Châu và Mai Thanh đều ở trong sân , không cần nghĩ cũng biết là hai người kia thi thèo lẻo , dù sao thì ba người chơi lâu năn kia cũng đáng tin hơn một thai phụ bụng bự như anh rồi.
"Em không đi , anh muốn đi à ?" Trần Thải Tinh hỏi lại.
Lý Hiên do dự, ăn ngay nói thật: "Cái chỗ kia rất tà môn , anh biết thời gian của cúng ta rấp gấp gáp , nhưng chúng ta có thể tìm tin tức kỹ hơn đã , rồi mới đi qua đó , hoặc là đợi đến sáng rồi qua , em cũng đừng đi mạo hiểm một mình như thế"
Ban ngày , Trần Thải Tinh cùng đi rồi , nơi đó trừ bỏ hơi âm u , cũng không có gì đặc biệt hết.
Anh cũng không nói rõ nơi đó có manh mối của đèn lồng da người , nhưng tin tức lúc sáng cho thấy , sau khi Thánh Nữ chết , xà ngang trong từ đường liền có thêm một cái đèn lồng . Cái đáp án rõ rành rành thế kia , ai cũng đoán được .
"Em đi đâu là chuyện của em , không liên quan đến anh ." Trần Thải Tinh không muốn tốn nhiều miệng lưỡi, dù sao mấy người này cũng không dám đi.
Lúc sáng Chu Tử Hàm bị sực , vì thế lúc này liền sự lại , giành trước nói : "Anh Hiên chỉ là có lòng tốt mới nói vậy ,cô còn không hiểu chuyện , cẩn thận một thi hai mệnh đó ."
"Cô trù tôi ?" Trần Thải Tinh ngữ khí không tốt.
Chu Tử Hàm ngoài mạnh trong yếu nói: "Thì , thì sao chứ ?"
"Không có gì." Trần Thải Tinh mỉm cười , dịu dàng nói: "Giờ tôi chỉ muốn nhắc cô một câu , trên vai cô đang có một nữ quỷ không có da , máu chảy đầm đìa , máu chảy thành dòng , cô ta đang thì thầm bên tai cô " cô cho tôi da của cô được không '......"
Chu Tử Hàm lúc trước từng gặp nữ quỷ không có da , vừa nghe đến đây , tưởng tượng cái hình ảnh kia liền sởn tóc gáy , tóc dựng ngược, vừa thét to vừa chạy ra ngoài , kêu to ' đừng đi theo tôi , đừng đi theo tôi, đi tìm Lily đổi da đi .
"Chậc , đúng là nhát gan ." Trần Thải Tinh xoa xoa nước trái cây dính trên tay , cười tủm tỉm nói: "Tôi chỉ kể chuyện xưa tôi ." Dắt Tiểu Cửu tay, nói: "Nên đi mượn đèn lồng rồi."
Một thai phụ dắt tay một đứa trẻ đi ra ngoài , nhưng lần này không ai ngăn đón.
Mọi người ánh mắt phức tạp, đặc biệt là Mai Thanh, Nguyên Tinh rốt cuộc là đại lạo hay là tép riu đây ? Cô lần đầu tiên thấy có thai phụ hung mãnh như cô ta đó !
Tô Đạt vốn định khuyên, nhưng nghĩ đến mấy thứ Nguyên Tinh vừa nói , nếu là đèn lồng thật sự vô dụng......
"Vậy tám giờ tối này , gặp ở trước cửa từ đường."
Từ giờ đến tám giờ tối còn rất lâu , mấy người bàn bạc xong ,hai anh em cũng tách ra ai làm việc nấy . Ánh mặt trời chiều quá gắt , Trần Thải Tinh vừa ăn no ,thấy hơi mệt , liền dắt Tiểu Cửu lên lầu nghỉ ngơi một lát. Chăn trong phòng anh đã được lấy đi phơi , hơn nữa không khí buổi trưa cũng rất ấm áp , Trần Thải Tinh vốn chỉ muốn nằm tạm , chợp mắt một lát , ai biết Tiểu Cửu lại nằng nặng đòi đi lấy chăn .
' Em bé trong bụng chị sẽ bị cảm lạnh ', Tiểu Cửu nguyên nhân.
Trần Thải Tinh: Tiểu Cửu , nhóc đã quên anh móc ra còn bự hơn nhóc à ?!
Nhưng anh chợt nghĩ đến lúc ở Viện bảo tàng tượng sáp , anh nói bụng mình múc ra còn bự hơn của Tiểu Cửu ...... Thôi.
Không lâu sau , Nguyên Cửu Vạn trở lại , còn ôm theo một cái chăn mỏng trước ngực , vừa nhìn liền biết là của con gái dùng , thoạt nhìn còn rất sạch sẽ .
Chăn này hẳn là của A Hương.
"Ai đưa ?"
"Anh Tô Nhạc đưa ." Nguyên Cửu Vạn bỏ chăn xuống , ngoan ngoãn bò lên trên giường, nói: "Chị ngủ một lát đi , buồn ngủ quá nha."
Trần Thải Tinh nựng nựng khuôn mặt phúng phính của nhóc , sau đó cũng thiếp đi từ lúc nào không hay .
Lúc hai người tỉnh lại , mặt trời đã sắp xuống đến chân núi , mùi đồ ăn cũng từ dưới lầu bay lên , Trần Thải Tinh đói bụng, xoa nhẹ đầu tóc xoăn của Tiểu Cửu , cùng nhau xuống lầu rửa mặt, vừa kịp lúc ăn cơm.
Trên bàn có canh cá hầm sữa , đặc biệt thơm ngon.
Trần Thải Tinh uống hai chén canh , anh liếc mắt nhìn Lư Châu và Mai Thanh, hai người cũng không ăn canh , chỉ gắp đồ ăn ăn .Lúc ăn xong , hai người làm vẻ mặt muốn nói lại thôi . Lúc này anh mới nhận ra , cá này là bắt trong sông ,mà trong sông không những có Thủy Quỷ mà còn có thi thể Tang Ba nữa !
......
Uống cũng uống rồi.
Nhưng mà anh cá cũng thật là ngon quá . Vì thếTrần Thải Tinh lại uống thêm một chén nữa cho đỡ sợ .
Mai Thanh nhìn Trần Thải Tinh cảm thấy hoang mang quá , chị này rốt cuộc là đại lão thâm tàng bất lộ , hay là gà mờ không sợ chết hả ?
Sau khi ăn cơm xong , hai anh em Tô Đạt liền đứng dậy thu dọn bát đữa . Trần Thải Tinh dắt Tiểu Cửu ra sân đi bọ tiêu thực , nhìn thấy Mai Thanh đang dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình , dịu dàng cười nói: "Bác sĩ nói, chị phải vận động nhiều , sau này dễ sinh . Ấy quên , em vẫn còn độc thân ,chuyện này , lớn lên em sẽ biết ."
Mai Thanh:!!!
Cái thai phụ này đầu óc có vấn đề à ?!
Vừa đến bảy giờ , hai anh em Tô Đạt và Tô Nhạc chuẩn bị đi qua nhà Tang Ba . Gia Đề nhíu chặt mày , ông ta hút rất nhiều thuốc ,nhìn hai đứa con trai , lúc họ sắp ra đến cửa , mới nói: "Nhớ cẩn thận , về sớm một chút ."
"Biết rồi , cha ." Tô Đạt đáp.
Còn Tô Nhạc lại không mở miệng.
Hai anh em vừa rời nhà , Gia Đề cũng trở về phòng . Chỉ còn người chơi còn đứng trong sân , Trần Thải Tinh ngồi trên ghế ăn trái cây , trái cây hái trong núi , anh không biết là trái gì , nhưng ăn rất ngon , chua chua ngọt ngọt , cắn một ngụm , cũng không có hạt , không khỏi cảm thán: "Biết sớm liền mang tiền theo rồi , lúc đi còn có thể mang một ít đặc sản về."
Mai Thanh nghe thế , ánh mắt nhìn Trần Thải Tinh cũng bắt đầu thay đổi , rết khó diễn tả
Trên núi , trời tối rất sớm , qua không lâu sau liền có tiếng kèn loe vang lên , cũng với tiếng phụ nữ khó than .
Tang lễ duy nhất trong thôn lúc này .
Nhà Tang Ba sắp đi mượn đèn lồng .
Xem ra nghi thức cử hành còn lâu mới xong , Trần Thải Tinh nghĩ thế liền quyết định đượi lát nữa mới đi từ đường . Kết quả ba người Lý Hiên và Chu Tử Hàm cũng tìm tới , Lý Hiên đi thẳng vào vấn đề, nói: "Đêm nay em muốn đi từ đường mượn đèn lồng à ? Việc này quá nguy hiểm ."
Buổi chiều , lúc Trần Thải Tinh nói chuyện với hai anh em nhà họ Tô , Lư Châu và Mai Thanh đều ở trong sân , không cần nghĩ cũng biết là hai người kia thi thèo lẻo , dù sao thì ba người chơi lâu năn kia cũng đáng tin hơn một thai phụ bụng bự như anh rồi.
"Em không đi , anh muốn đi à ?" Trần Thải Tinh hỏi lại.
Lý Hiên do dự, ăn ngay nói thật: "Cái chỗ kia rất tà môn , anh biết thời gian của cúng ta rấp gấp gáp , nhưng chúng ta có thể tìm tin tức kỹ hơn đã , rồi mới đi qua đó , hoặc là đợi đến sáng rồi qua , em cũng đừng đi mạo hiểm một mình như thế"
Ban ngày , Trần Thải Tinh cùng đi rồi , nơi đó trừ bỏ hơi âm u , cũng không có gì đặc biệt hết.
Anh cũng không nói rõ nơi đó có manh mối của đèn lồng da người , nhưng tin tức lúc sáng cho thấy , sau khi Thánh Nữ chết , xà ngang trong từ đường liền có thêm một cái đèn lồng . Cái đáp án rõ rành rành thế kia , ai cũng đoán được .
"Em đi đâu là chuyện của em , không liên quan đến anh ." Trần Thải Tinh không muốn tốn nhiều miệng lưỡi, dù sao mấy người này cũng không dám đi.
Lúc sáng Chu Tử Hàm bị sực , vì thế lúc này liền sự lại , giành trước nói : "Anh Hiên chỉ là có lòng tốt mới nói vậy ,cô còn không hiểu chuyện , cẩn thận một thi hai mệnh đó ."
"Cô trù tôi ?" Trần Thải Tinh ngữ khí không tốt.
Chu Tử Hàm ngoài mạnh trong yếu nói: "Thì , thì sao chứ ?"
"Không có gì." Trần Thải Tinh mỉm cười , dịu dàng nói: "Giờ tôi chỉ muốn nhắc cô một câu , trên vai cô đang có một nữ quỷ không có da , máu chảy đầm đìa , máu chảy thành dòng , cô ta đang thì thầm bên tai cô " cô cho tôi da của cô được không '......"
Chu Tử Hàm lúc trước từng gặp nữ quỷ không có da , vừa nghe đến đây , tưởng tượng cái hình ảnh kia liền sởn tóc gáy , tóc dựng ngược, vừa thét to vừa chạy ra ngoài , kêu to ' đừng đi theo tôi , đừng đi theo tôi, đi tìm Lily đổi da đi .
"Chậc , đúng là nhát gan ." Trần Thải Tinh xoa xoa nước trái cây dính trên tay , cười tủm tỉm nói: "Tôi chỉ kể chuyện xưa tôi ." Dắt Tiểu Cửu tay, nói: "Nên đi mượn đèn lồng rồi."
Một thai phụ dắt tay một đứa trẻ đi ra ngoài , nhưng lần này không ai ngăn đón.
Mọi người ánh mắt phức tạp, đặc biệt là Mai Thanh, Nguyên Tinh rốt cuộc là đại lạo hay là tép riu đây ? Cô lần đầu tiên thấy có thai phụ hung mãnh như cô ta đó !
Last edited by a moderator: