Xuyên Không [Edit] Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử - Nam Phương Lệ Chi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi BánhMì trắng trẻo, 10 Tháng mười 2020.

  1. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 60: Bộ dáng của người làm chủ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  2. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 61: Vong ân bội nghĩa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng mười một 2020
  3. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 62: Nam nhân thúi không nói lý

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng ba 2021
  4. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 63: Tìm việc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng mười hai 2020
  5. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 64: Thịt viên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Trang16072007, Natra, tamryry47 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng mười hai 2020
  6. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 65: Cô em chồng đã trở lại

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 66: Không có đối tượng?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bây giờ không khí của mùa Tết sắp đến rất rõ ràng. Mọi gia đình đều có tiếng cười vui vẻ, những đứa nhỏ cũng rất hứng khởi.

    Lâm Thanh Hòa cũng không ngăn bọn đại oa ra ngoài chơi. Nhưng phải mặc quần áo ấm áp mới được đi.

    Có đốt pháo gì cô cũng không ngăn cản, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra thì không được đổ lỗi cho đồ vật.

    Cô còn cho Phi ưng đi theo ra ngoài để chăm sóc hai anh lớn Chu Khải và Chu Toàn. Còn bé út Chu Bách thì đợi đi, còn nhỏ như vậy thì cứ ở nhà với cô mà chơi.

    Chu Hiểu Mai là khách quen trong nhà, mỗi ngày đều lại đây, còn ở lại ăn cơm.

    Lâm Thanh Hòa tất nhiên muốn bóc lột cô ấy, kêu cô ấy trả phí thức ăn, nếu không thì cứ về nhà lão Chu gia ăn đi.

    "Tứ tẩu, sao ta cứ cảm thấy lần này ta về hình như tứ tẩu đã thay đổi rất nhiều" Chu Hiểu Mai thành thật nộp hơn hai khối tiền cho cô, nói.

    Lâm Thanh Hòa liền cười nói: "Ta thay đổi lớn cỡ nào"

    Cô không khách khí nhận tiền, lượng cơm ăn của Chu Hiểu Mai không nhỏ. Hơn nữa là một công nhân, tiền lương được cố định. Nhà cô sau vườn còn nuôi hai con heo, Chu Thanh Bách thì lao động, cô cũng không cần khách khí với Chu Hiểu Mai làm gì.

    "Ngươi trước kia sẽ không vây quanh chồng con như vậy" Chu Hiểu Mai nói.

    Hiện tại thấy tứ tẩu như thế này, cả ngày đều làm. Một ngày làm ba bữa cơm, thời gian ra ngoài còn không có. Bộ dáng trước kia nào có như bây giờ. Quả thực giống như trở thành một con người khác hoàn toàn.

    "Ngươi đại khái không biết thời gian qua ta đã trải qua những gì" Lâm Thanh Hòa thở dài nói.

    "Xảy ra chuyện gì?" Chu Hiểu Mai lập tức nói.

    "Ta và nhà mẹ đẻ đã từ mặt, năm nay ăn tết đều không có dự định trở về" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Ngươi đã làm gì?" Chu Hiểu Mai cứng đờ, nói.

    "Ngươi nào biết bọn họ đều là loại người vong ân bội nghĩa. Ta và tứ ca của ngươi hơi thiếu thốn một chút, nên ta trở về mượn chút tiền. Nhưng ngươi biết bọn họ nói thế nào không?" Lâm Thanh Hòa cười lạnh nói.

    Không cần thêm mắm thêm muối, đem toàn bộ sự việc nói ra hết, Chu Hiểu Mai nghe xong liền tức giận: "Trước kia tứ tẩu đối tốt với bọn họ như vậy, có thứ gì tốt đều nhớ đến bọn họ, bọn họ đáp trả lại như vậy với ngươi sao?"

    "Cho nên ta mới hiểu ra, trên thế giới này từ bỏ chồng và con của mình ra. Anh chị em gì đó thì để bỏ vứt một bên đi, đây đều là hiện thực. Đương nhiên đó là nhà họ Lâm của ta. Nhà lão Chu gia rất tốt, đều rất đoàn kết" Lâm Thanh Hòa nói.

    Chu Hiểu Mai gật đầu nói: "Ngoại trừ nhị tẩu hay háo thắng kia, thì đại tẩu và tam tẩu đều không tệ lắm" Ít nhất sẽ không giống nhà mẹ đẻ của tứ tẩu, chị em dâu đều vô tình nhẫn tâm.

    "Vì vậy ta sẽ không trở về nhà mẹ đẻ, ta còn như thế nào nữa? Tất nhiên là chăm sóc tốt cho gia đình, khiến cho nhà họ Lâm thấy hối hận. Nhưng về sau bọn họ đừng hòng mơ tưởng đến chỗ ta lấy đồ tốt gì, những thứ trước kia coi như cho chó đi" Lâm Thanh Hòa cười khẩy, nói.

    "Thật đáng buồn khi có gia đình như vậy" Chu Hiểu Mai gật đầu nói.

    "Ngươi ở nhà xưởng bên kia không có đối tượng à?" Lâm Thanh Hòa hỏi.

    "Không có" Chu Hiểu Mai lập tức nói.

    Phản ứng quá nhanh và quá lớn, Lâm Thanh Hòa liền nheo đôi mắt lại đánh giá Chu Hiểu Mai, nói: "Còn không thành thật khai báo, người đó như thế nào, trong nhà có bao nhiêu người và họ đang làm gì".

    Khóe miệng Chu Hiểu Mai giật giật: "Tứ tẩu, ngươi không phải đang tra hộ khẩu để phá án đâu"

    "Muốn theo đuổi cô em chồng của ta, ta đương nhiên muốn hỏi rõ ràng. Tính tình ta như thế nào ngươi cũng biết, cũng chính là coi ngươi như chị em ruột thịt mới nói nhiều như vậy. Nếu không ta sẽ không rảnh quan tâm ngươi" Lâm Thanh Hòa nhướng mày nói.

    Trên mặt Chu Hiểu Mai mang theo chút thẹn thùng: "Hắn cũng là công nhân, làm ở xưởng giày, 24 tuổi"

    Rất tốt, Lâm Thanh Hòa tiếp tục hỏi: "Còn mấy vấn đều sau?"

    "Vóc dáng rất cao, lùn hơn tứ ca một chút, có lẽ bằng tam ca" Gương mặt Chu Hiểu Mai ửng hồng.

    Cao khoảng 1m75, như vậy cũng không tính là lùn.

    Lâm Thanh Hòa nghĩ vậy, nhà lão Chu gia ai nấy cũng đều cao, cao nhất là Chu Thanh Bách 1m85, rồi tới tam ca, đến Chu đại ca, hơi lùn một chút là nhị ca. Nhưng nhìn chung bọn họ đều không thấp.

    "Còn nữa" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Hắn là con trưởng trong nhà, nhà còn cha mẹ. Cha hắn cũng là công nhân, mẹ hắn thì không phải. Trong nhà còn có hai em trai và hai em gái" Chu Hiểu Mai nói.

    Lâm Thanh Hòa liền nhíu mày.

    Chu Hiểu Mai nhìn cô nói: "Tứ tẩu, ngươi làm sao vậy?"

    "Ngươi cảm thấy điều kiện nhà họ có tốt không?" Lâm Thanh Hòa nhìn cô ấy nói.

    "Có một chút" Chu Hiểu Mai ngây ra một lúc, nhìn cô nói.

    "Hắn có nói muốn cùng ngươi kết hôn không, về sau tiền lương sẽ tính như thế nào?" Lâm Thanh Hòa cười nói.

    Chu Hiểu Mai lập tức nói: "Kết hôn rồi, đương nhiên tiền sẽ giao cho ta giữ"

    Lâm Thanh Hòa cười cười: "Đây là hắn cùng ngươi nói, hay tự ngươi nói đấy? Còn nữa, nhà hắn rộng rãi như thế nào, các ngươi kết hôn thì sẽ ở đâu?"

    "Hắn chưa nói, có lẽ sau kết hôn sẽ ở nhà hắn. Nhưng nhà hắn không rộng cho lắm" Chu Hiểu Mai nói.

    "Ngươi đã đi qua?" Lâm Thanh Hòa kinh ngạc nói.

    "Liền.. liền nhân cơ hội cha mẹ hắn không ở nhà đã đi qua một chút" Sắc mặt Chu Hiểu Mai đỏ ửng, nói.

    "Đi xem cũng không sao, nhưng không rộng rãi lắm thì sống như thế nào?" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Ta không thích nhà hắn, đến lúc đó nếu gả qua đó, sẽ rất bất tiện" Chu Hiểu Mai thành thật nói ra vấn đề này.

    "Ngươi có muốn nghe ta phân tích cho ngươi không?" Lâm Thanh Hòa nhìn cô ấy nói.

    "Tứ tẩu ngươi cứ nói" Chu Hiểu Mai gật đầu nói, cô cũng rất rối rắm vì điều này.

    "Vậy tứ tẩu đây cùng ngươi nói thẳng" Lâm Thanh Hòa nhìn cô ấy nói: "Ta cảm thấy người nam nhân này không thích hợp với ngươi"

    Chu Hiểu Mai nhấp môi, nói: "Kỳ thật người khá tốt"

    "Người khá tốt đúng là không tồi, nếu không đã không khiến ngươi thích. Nhưng tứ tẩu nói với ngươi, thích không mài ra được cơm ăn. Ngươi ngẫm lại xem, nếu ngươi gả cho hắn, vậy ngươi chỉ có thể sống ở nhà hắn. Ngươi đi làm ở thành phố, điều kiện trong thành phố như thế nào, không cần ta nói thì ngươi ngươi cũng biết rõ mà" Lâm Thanh Hòa nói.

    Chu Hiểu Mai không nói chuyện.

    Lâm Thanh Hòa nói: "Ngươi nói nhà hơi nhỏ, nhưng khẳng định là nhà rất nhỏ đúng chứ. Hơn nữa dưới hắn còn có em trai em gái, cả nhà đều chen chúc sống chung với nhau rất bất tiện, đây là điều thứ nhất. Điều thứ hai, tiền lương của hai vợ chồng các ngươi sau này sẽ có vấn đề. Nhà hắn chỉ có hắn và ba hắn đi làm, những người khác đều dựa vào họ mà sống. Ngươi cảm thấy nếu ngươi gả đi, đối tượng của ngươi hiện giờ sẽ đưa tiền lương cho ngươi sao? Đối tượng của ngươi không đưa tiền lương cho ngươi, tất nhiên ngươi sẽ sinh ra bất mãn. Đến lúc đó không tránh được cãi vã ầm ĩ. Ngươi cảm thấy mình có thể chịu đựng được bao nhiêu?"

    Chu Hiểu Mai muốn nói gì đó, Lâm Thanh Hòa liền ra hiệu, ý bảo cô ấy trước hết cứ nghe cô nói hết: "Hay ngươi đồng ý đem tiền lương của hắn cho gia đình hắn, nhưng ngươi cho rằng như vậy là xong rồi sao? Ngoại trừ tiền lương của hắn ra, đến lúc đó tiền lương của ngươi chưa chắc giữ được".

    "Tiền lương của ta như thế nào lại không giữ nổi!" Chu Hiểu Mai không khỏi nói.
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng mười một 2020
  8. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 67: Đêm giao thừa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Thanh Hòa nhướng mày nói: "Nếu mẹ chồng của ngươi không thoải mái, chẳng lẽ ngươi không dùng tiền của ngươi?"

    Chu Hiểu Mai ngây người ra một lúc.

    "Vốn dĩ ban đầu ngươi gả cho người thành phố là muốn trèo cao, ít nhất trong mắt những cô gái trong thành phố đều nghĩ như vậy. Nếu trèo cao vậy ngươi phải mang ơn đội nghĩa, phải hầu hạ cha mẹ chồng thật tốt, đối xử với em trai em gái của chồng tử tế. Nếu không ngươi sẽ bị nói là người không có gia giáo, không hiểu chuyện. Cô em chồng hiểu ý ta chứ?"

    Chu Hiểu Mai cắn răng nói: "Bọn họ dám!"

    "Ngốc" Lâm Thanh Hòa điềm đạm nói: "Khi đó ngươi đã gả cho người ta rồi, ngươi có thể khởi kiện sao? Hiện tại tuy rằng cũng có ly hôn, nhưng ngươi có chịu nổi việc ly hôn không?"

    Chu Hiểu Mai nói: "Ta đây trở về cùng hắn nói chuyện, nhân lúc còn sớm mà kết thúc!"

    "Đi trở về rồi nói sau, tự ngươi suy nghĩ kĩ lại. Ta đây chỉ giúp ngươi phân tích một chút. Ở hay đi là do ngươi quyết định. Nhưng theo ý ta, cô nhỏ ngươi là người xứng đáng gặp người tốt hơn" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Ta xuất thân như này, nơi nào có thể tốt hơn" Chu Hiểu Mai than khóc nhẹ.

    "Xuất thân của ngươi làm sao, làm nông, dòng dõi tốt nhất bây giờ, đi ra ngoài ai dám động vào ngươi?" Lâm Thanh Hòa cười nói: "Hơn nữa ngươi muốn dáng đẹp có dáng đẹp, muốn công việc có công việc. Bây giờ ngươi đang ở độ tuổi đẹp nhất, ngươi cần gì phải chịu thiệt chính mình, gả vào cái gia đình như vậy?"

    Chu Hiểu Mai được cô an ủi một phen, thần sắc khôi phục lên không ít.

    "Nói cho ta nghe một chút đi, tiểu tử kia theo đuổi ngươi như thế nào" Lâm Thanh Hòa rót ly nước ấm uống, nói nhiều như vậy thật sự có hơi khát nước.

    "Hắn tặng ta một cái kẹp" Chu Hiểu Mai nói.

    "Sau đó đâu?" Lâm Thanh Hòa gật đầu, ý bảo cô ấy nói tiếp.

    Chu Hiểu Mai nhìn cô nói: "Không còn gì nữa"

    Lâm Thanh Hòa liền nhìn cô ấy: "Hắn chỉ tặng mỗi cái kẹp cho ngươi liền xác định mối quan hệ? Sau đó liền cùng hắn kết hôn?"

    Giọng điệu rõ ràng khiếp sợ.

    Vẻ mặt Chu Hiểu Mai thấy nhiều không trách: "Tặng ta cái kẹp thì liền như vậy thôi"

    "Trời ơi" Lâm Thanh Hòa thật không thể tưởng tượng nổi.

    Chu Hiểu Mai vốn không cảm thấy có gì lạ, nhưng nhìn bộ dáng kinh ngạc của tứ tẩu như vậy, cũng có chút nhận ra vấn đề: "Hắn cũng không có dẫn ta đi xem phim!"

    Lâm Thanh Hòa cười lạnh: "Quen nhau như vậy chỉ tặng ngươi một cái kẹp tóc một, hai đồng. Sau đó liền tưởng có thể cưới ngươi về, tiền lương của ngươi cao như vậy, cưới về liền làm trâu làm ngựa hầu hạ cho hắn và cả gia đình hắn. Dự định này của hắn cũng thật khôn ngoan!"

    Sau đó nói: "Ngươi không cần suy xét, trên cơ bản thì ngươi có thể đá hắn rồi, còn giữ lại cùng ăn tết sao?"

    Mặc dù thời đại này nghèo nàn, mộc mạc đơn giản, nhưng như này thì đơn giản quá mức đi!

    Đều là công nhân, chỉ tặng mỗi cái kẹp? Đúng là nói giỡn mà, cứ như vậy liền cưới được vợ, cưới vào nhà rồi thì nào có một cuộc sống tốt chứ?

    "Lúc ấy tứ tẩu gả cho tứ ca, dường như cũng đâu có thân cận" Chu Hiểu Mai nói.

    "Các ngươi còn có thể so sánh với ta sao? Ta hiện tại còn có nhà riêng để ở, ngươi gả qua đó thì sẽ có sao?" Lâm Thanh Hòa nói: "Ngươi phải sống chung với gia đình hắn, đến lúc đó cả ngày ồn ào nhốn nháo. Được rồi, ta không nói chuyện với ngươi nữa, nếu ngươi muốn gả qua đó thì cứ gả. Đến lúc đó đừng trách ta không nhắc nhở ngươi là được. Hôm nay ta nói những này với ngươi, cũng không làm thất vọng cảm tình của hai ta nhiều năm như vậy. Tương lai là của ngươi, ngươi xem mà làm".

    Chu Hiểu Mai trước khi đi còn nói: "Chuyện này ngươi đừng nói với mẹ ta nha".

    "Ta nói làm gì, nhanh trở về đi, xem ngươi không có tiền đồ này ta đúng là đau lòng" Lâm Thanh Hòa xua tay nói.

    Chu Hiểu Mai nhịn không được nói: "Tứ tẩu ngươi sao lại là loại người như thế chứ!"

    "Ta loại nào?" Lâm Thanh Hòa hừ lạnh nói: "Muốn nói về sinh hoạt thì ta đã làm rất tốt rồi, không phải ta tự khen với ngươi, ở cái nhà này ta nói một không ai dám nói hai. Nếu ngươi muốn tốt thì ngươi phải học hỏi một chút. Giống như ngươi hiện tại, nếu đổi lại là ta thì không biết đối tượng của ngươi đã bị ta đá đến nơi nào. Tặng mỗi cái kẹp liền tưởng rằng cưới được vợ, trừ khi ngươi là củ cải trắng!"

    Chu Hiểu Mai cũng biết là tứ tẩu muốn tốt cho cô. Nhưng hiện tại được nghỉ, chờ đi làm lại sẽ nói rõ ràng với hắn sau.

    Bị tứ tẩu của cô nói như vậy, cô cũng cảm thấy hắn nhàm chán.

    Lâm Thanh Hòa vẫn không nhịn xuống được, nói với Chu Thanh Bách việc này: "Thật là, chưa thấy qua người nào như vậy. Tặng mỗi cái kẹp liền có thể cưới vợ về hầu hạ cho nhà hắn, cái kẹp kia của hắn làm bằng vàng sao".

    Chu Thanh Bách không quan tâm những việc này. Nhưng hiển nhiên vợ hắn đối với Chu Hiểu Mai rất tốt, nếu không sao có thể giúp Chu Hiểu Mai hiểu rõ vấn đề như vậy?

    "Nói đến cùng cũng là do cái tên nam nhân kia. Hắn nghĩ rằng mình là người thành phố thì giỏi giang hãnh diện lắm. Nếu không sao hắn dám như vậy với Chu Hiểu Mai? Người thành phố người thành phố, đúng là dễ nghe. Cả gia đình đều ở trong một căn nhà nhỏ, xì hơi một cái đều ngửi được, kiêu ngạo cái gì?" Lâm Thanh Hòa tiếp tục phun nước bọt, nói.

    "Thực sự không rộng rãi bằng nông thôn" Chu Thanh Bách phụ họa một câu.


    Thực tế ở nông thôn cũng tương tự, không dễ dàng gì xây một căn nhà. Phải tích góp tiền hơn nửa đời người, như thế mới có thể xây một căn nhà khác.

    Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến hắn lắm, chủ yếu phối hợp với vợ đang càu nhàu của hắn.

    "Không chỉ không sống được, ăn cũng không phải không giống nhau sao. Cái gì cũng cần phiếu, chợ đen thì giá càng đắt, còn không bằng ta ở nông thôn" Lâm Thanh Hòa nói.

    Nói với Chu Thanh Bách một hồi, lúc này mới kết thúc, cũng vừa vặn gói há cảo xong.

    "Năm nay không quay về?" Chu Thanh Bách nhìn cô nói.

    "Không về, về sau cũng sẽ không quay về. Ngoại trừ tam đệ, thì những người còn lại ta đều đoạn tuyệt quan hệ rồi" Lâm Thanh Hòa đặc biệt vô tình, nói.

    Vốn dĩ cô không phải là nguyên chủ. Nhìn nhà họ Lâm như thế, cô không phải người thích ngược thì lui tới với bọn họ làm gì, làm cho bọn họ đều cách xa cô một chút.


    Chu Thanh Bách cũng biết tính tình của cô, có lẽ là nói nói cười cười, qua một thời gian thì sẽ hết giận thôi.

    Nhưng Lâm Thanh Hòa hiển nhiên không phải hết giận thì sẽ giải quyết được vấn đề. Cô thật sự không muốn có quan hệ với những người vong ân bội nghĩa nhà họ Lâm kia, làm gì có chuyện sẽ tự mình quay lại đó.

    Còn việc người khác chỉ chỉ trỏ trỏ lại càng không quan tâm. Dù sao trong nhà có Chu Thanh Bách, yêu ma quỷ quái gì quát cũng không đứng dậy, huống hồ chi cô là nữ nhân, tùy hứng một chút thì có như thế nào.

    Vào đêm giao thừa, giờ ăn tối, Lâm Thanh Hòa cùng Chu Thanh Bách liền mang Chu Khải, Chu Toàn và bé út Chu Bách đến nhà Chu lão gia.

    Lâm Thanh Hòa kêu Chu Thanh Bách bưng hai cái ngạnh đồ ăn lại đây, một cái là thịt heo viên, một cái là há cảo.

    Hai món này đều ăn rất ngon, mang hai ngạnh đồ ăn này lại đây khiến cho cơm tất niên nhà Chu gia tăng lên không ít màu sắc.

    Những người lớn còn nhịn không được hướng lên bàn nhìn, đừng nói gì là bọn nhỏ.

    "Tứ tẩu, đây đều là người làm à? Tay nghề của ngươi tốt lên khi nào vậy?" Thời điểm ăn cơm, Chu Hiểu Mai ăn thịt viên, miệng đầy khen ngợi, nói.

    "Không phải mình ta làm, tứ ca của ngươi giúp một tay" Lâm Thanh Hòa nói, sau đó nói với cha mẹ Chu: "Cha, mẹ, các ngươi cũng nếm thử đi, hương vị không tồi đâu"

    Cha mẹ Chu cũng nói rất ngon, nhìn hiện giờ cả gia đình đều đoàn viên. Hai vợ chồng già hiển nhiên có tâm trạng cực tốt. Đặc biệt bây giờ Lâm Thanh Hòa, đứa con dâu "không hiểu chuyện nhất" này, đã có xu hướng thay đổi tốt hơn.
     
  9. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 68: Mùng một đầu năm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chu Khải, Chu Toàn và Chu Bách đều được nuôi dạy vô cùng tốt. Con trai Chu Thanh Bách của ông già này cũng đã trở về nhà. Cho nên bàn cơm tất niên đêm giao thừa năm nay thật sự rất vui vẻ.

    Cho dù nhị tẩu không có ở đây bây giờ cũng chẳng hề gì, bộ mặt đáng ghét như vậy chả ai thương tiếc đâu.

    Đúng là bất chấp ganh tỵ, hiếm có một bữa cơm ngon như vậy, ăn nhiều một chút còn không kịp, rốt cuộc cô ta muốn cái gì đây?

    Ăn xong cơm tất niên, thời gian còn lại chính là ngồi nói chuyện vui vẻ, xem đêm giao thừa.

    Nhưng Lâm Thanh Hòa không muốn ở lại mãi chỗ này. Hàn huyên một hồi, đến hơn chín giờ, liền mang theo mấy đứa nhỏ về nhà.

    Về phần gác đêm, có Chu Thanh Bách ở đây là được rồi.

    Mẹ Chu liền lôi kéo con trai Chu Thanh Bách vào trong nhà nói chuyện. Chủ yếu hỏi Lâm Thanh Hòa hiện tại thế nào.

    "Mẹ không cần lo lắng, vợ ta cô ấy rất tốt" Chu Thanh Bách nói.

    Mẹ Chu nói: "Mẹ cũng biết vợ ngươi có chiều hướng thay đổi tốt hơn rồi. Nhưng ngươi cũng nên chú ý một chút, vợ ngươi đối với chuyện ngươi rút lui vẫn còn để trong lòng. Nếu có chuyện gì thì nhường nhịn nó một tí".

    Chu Thanh Bách gật đầu.

    Vợ hắn lo liệu chi phí sinh hoạt, việc ăn uống cho cả nhà cũng không dễ dàng, hắn tất nhiên sẽ nhường nhịn cô.

    Mặc dù mẹ Chu không muốn con trai mình phải ăn nói khép nép với con gái nhà người ta. Nhưng không còn cách nào khác, bây giờ đã trưởng thành hết rồi, cũng đã có gia đình. Làm chủ của nhà này bà sao có thể không biết, nếu như nữ nhân làm chủ một nhà mà không đảm đương nổi, thì cả gia đình đừng nghĩ đến việc có thể yên ổn sống qua ngày.

    Uy lực của nữ nhân chính là chỗ này, điều này không thể bàn cãi.

    Cho nên mẹ Chu thà rằng để con trai mình tạm nhân nhượng vì lợi ích chung. Ít nhất trước mắt mà nói, vợ lão tứ này cũng không vì chuyện của hắn rút lui mà làm ầm ĩ.

    Điều này rất tốt, lúc đầu làm bà lo lắng gần chết, sợ vợ hắn sẽ gây phiền phức cho hắn.

    Bây giờ có thể nói là đã ổn rồi.

    Giữa đêm, Chu Thanh Bách về nhà.

    Chu Hiểu Mai liền cùng mẹ Chu nói rằng: "Mẹ, ngươi kêu tứ ca đi vào nói gì vậy?"

    "Không nói gì" Mẹ Chu không muốn nói quá nhiều cùng con gái này, nếu không.. lời nói gì cô cũng sẽ nói đến tai tứ tẩu.

    "Người không nói ta cũng biết, nhất định là muốn hắn cùng tứ tẩu sống hòa thuận nha!" Chu Hiểu Mai nói.

    Chu Hiểu Mai liếc nhìn cô: "Ngươi cầm tinh con khỉ à?"

    "Ta không phải cầm tinh con khỉ, ta là ăn ngay nói thật. Mẹ, người phải nói với tứ ca một chút, người như hắn, có thể lấy được người như tứ tẩu, thì chỉ có thể nói là do hắn mạng tốt, phải nói hắn biết quý trọng" Chu Hiểu Mai nói đạo lý.

    Mẹ Chu không vui nói: "Tứ ca ngươi có chỗ nào kém?"

    "Tứ ca không có kém, nhưng để so sánh với người như tứ tẩu thì có kém một chút. Điểm ấy ta tin ta không nói thì trong lòng mẹ cũng hiểu rõ. Một người có phong thái cùng kiến thức như tứ tẩu, mấy cô gái lớn lên trong thành phố còn không có cách nào so sánh được nha" Chu Hiểu Mai nói tiếp: "Mẹ, người không phát hiện tứ tẩu so với trước đây ngày càng xinh đẹp hơn à".

    Mẹ Chu liếc nhìn cô, không nói chuyện.

    Nhưng trong lòng bà sao có thể không biết, tướng mạo của vợ lão tứ thật đúng là mấy cô con gái trong thôn đều ngưỡng mộ, nhưng cũng không thể so sánh với lão tứ.

    Hơn nữa so với trước kia, con dâu lão tứ bây giờ về việc ăn nói hay làm việc cũng đều vô cùng dễ chịu. Buổi tối nay cả đại gia đình ăn cơm, liền đem theo hai món ăn qua đây. Dù cho vợ lão nhị có khiêu khích thì chỉ có á khẩu không nói được. Đây cũng coi như khéo léo.

    Nhưng dù thế nào đi nữa, con trai của bà cũng xứng đôi mà, nơi nào không xứng đôi giống như con gái bà đã nói.

    "Ta không nói là không xứng. Ta chính là muốn nói, người phải kêu tứ ca dỗ dành tứ tẩu cho tốt. Lần này ta trở về chứng kiến tứ tẩu rất quan tâm đến bọn đại oa. Nếu tẩu ấy không vui, lấy tính tình của tứ tẩu thì đúng thật sẽ chia tay với tứ ca. Người đừng nói là không thể, ta đối với tứ tẩu hiểu rõ hơn ai hết, người cũng đâu phải không biết" Chu Hiểu Mai nói.

    Mẹ Chu muốn nhéo cô, mắng: "Gần sang năm mới, ngươi đừng có nói mấy lời xui như này, ta thấy hắn hiện tại rất tốt".

    "Đúng là rất tốt. Vậy người cũng đừng để tẩu ấy chịu ủy khuất, nếu không.. Ngay cả nhà mẹ đẻ, tứ tẩu cũng đoạn tuyệt quan hệ, thì nhà chồng cũng có khả năng. Tướng mạo của tứ tẩu gả cho người trong thành không phải là không thể. Tẩu ấy lợi hại lắm, nhất định sẽ có chỗ đứng vững chắc. Lại nói tiếp, trước đây gả cho tứ ca có lẽ là vì đáp ứng được mộng đẹp của tứ tẩu. Bây giờ giấc mộng tan nát, lại không náo loạn, thật sự là hiếm thấy" Chu Hiểu Mai nói.

    Cô ở trong xưởng thực phẩm nghe nói tứ ca của cô xuất ngũ. Đã dự liệu được rằng tứ tẩu sẽ không dễ dàng bỏ qua.

    "Được rồi, mau ngủ đi" Mẹ Chu nhịn không được nói.

    Mẹ Chu liền trở về nói cùng cha Chu, cha Chu nói: "Ngươi cũng đừng quan tâm nhiều như vậy, đừng quản bên kia là được. Ta thấy Chu Thanh Bách với lão bà của hắn tình cảm rất tốt".

    Chủ yếu nhất vẫn là vợ lão tứ bây giờ đã để ý hơn đến bọn đại oa. Nhìn ba đứa cháu trai, cha Chu nhìn đều cảm thấy vui vẻ.

    Không thể không nói, nhan sắc cha mẹ thật sự rất quan trọng. Cha mẹ đẹp thì sinh con cũng không kém được.

    "Hôm nay ta nhìn ba anh em đại oa, cảm thấy mấy đứa nhỏ trong thành cũng như vậy" Cha Chu nói với tâm trạng vui vẻ.

    Nói đến cái này, mẹ Chu không nói gì. Mấy đứa cháu đời thứ ba, nhà lão đại, nhà lão nhị và lão tam cũng không thể so sánh được với nhà lão tứ.

    Không nói đến nhà lão Chu gia, những gia đình khác trong thôn cũng không có nhà nào so sánh được.

    Thực sự điều này là do có cha mẹ tốt.

    Nhà lão Chu gia bên này nói như vậy.

    Đến với nhà của Lâm Thanh Hòa bên kia.

    Chu Thanh Bách trở về thì thấy mẹ con bọn họ đều đã ngủ ngon rồi, hắn cũng liền cởi quần áo và đi lên giường nằm.

    Đại khái mấy ngày nay ngủ đã quen, Lâm Thanh Hòa không còn chống cự với vòng ôm của hắn. Cảm nhận được hơi thở của hắn liền tự động nhích lại gần, còn ôm sau lưng hắn, tìm một tư thế thoải mái để ngủ tiếp.

    Trong bóng tối, khuôn mặt lạnh lùng của Chu Thanh Bách dịu đi. Ôm eo, ngửi mùi tóc thơm ngát của cô, sau đó chìm vào giấc ngủ.

    Sáng hôm sau Lâm Thanh Hòa thức dậy, Chu Thanh Bách đã làm xong bữa sáng.

    Mặc dù là mùng một đầu năm, nhưng cũng không cần ăn quá đặc biệt, ăn cháo kê cùng với bánh bao là được.

    Lâm Thanh Hòa ôm bọn đại oa rời giường, nhưng ba anh em đều không muốn dậy. Chăn mùa đông ấm áp cực kỳ, hận không thể nằm mãi ở đây.

    Nhất là năm nay Lâm Thanh Hòa mang một chiếc chăn bông lớn như vậy, thật sự quá ấm áp.

    Phòng bên cạnh còn có một cái nhưng không dùng, bên này có một chiếc chăn lớn cộng thêm một chiếc chăn bốn cân đã đủ dùng.

    Kỳ thật Lâm Thanh Hòa cũng không muốn rời giường. Nhưng hôm nay là đầu mùng một, còn phải cho bọn nhỏ đi thăm chúc tết nha.

    Mặc quần áo và nón thật tốt cho bọn hắn, cho bọn hắn ăn sáng, ăn xong thì cho bánh kẹo và ra ngoài chơi.

    Còn tiền mừng tuổi thì mỗi người hai phần tiền. Bé út vẫn như cũ, tiền sẽ do cô giữ, còn hai đứa lớn thì không cần.
     
  10. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 69: Theo chân bố mẹ vào thành phố

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng sáu 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...