[Edit] Nghịch Thiên Cuồng Phi: Vương Gia Cấm Dục Thật Quyến Rũ - Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Lam Y Vũ, 25 Tháng mười 2020.

  1. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 20: Thẩm Tri Hàn cùng Diệp Bất Ngôn đánh nhau (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đông Phương Hi mãnh liệt lắc đầu: "Không được, ta phải che chở nàng, tiểu hồ ly không thể giết, muốn giết thì phải giết ta trước!"

    Hắn phải làm theo di ngôn của sư phụ trước khi lâm chung, đến giúp cái đầu gỗ A Hàn này, che chở chân mệnh thiên nữ của hắn, chỉ khi nàng tồn tại, A Hàn mới có thể tồn tại.

    "Cút ngay!" Thẩm Tri Hàn lạnh lẽo nhìn Đông Phương Hi, một bộ dáng ngươi cho rằng ta sẽ không giết ngươi?

    Đông Phương Hi kiên quyết không cho!

    Diệp Bất Ngôn khụ khụ ho vài tiếng, mới cảm thấy chính mình có thể hít thở thông thuận một chút, nếu không phải có người che chở nàng, một chiêu vừa rồi, nàng tuyệt đối bị đánh thành tro.

    "Vậy ngươi, cũng chết!"

    Dứt lời, linh lực trong lòng bàn tay nháy mắt biến thành một con cự hổ hung mãnh đánh tới Đông Phương Hi, không có chút nào lưu tình.

    Nhìn cự hổ đang đánh tới, Đông Phương Hi vội lắc mình tránh đi, rống giận: "Ngươi vậy mà thật làm a!"

    Vì cái nữ nhân này, thế nhưng triệu hoán thượng cổ thú hồn Bạch Trạch tới công kích hắn, có ai đối xử với huynh tốt của mình như Thẩm Tri Hàn không?

    Không ai ngăn trở, linh lực như gió xoáy trong lòng bàn tay Thẩm Tri Hàn, nháy mắt hóa thành một lưỡi dao sắc bén, cắt qua hư không, vèo thẳng đến chỗ Diệp Bất Ngôn.

    Lại là một chiêu lấy mạng!

    "Hôm nay nếu ta không đánh cái vương bát đản này, lão nương liền không làm người." Nhìn đến lưỡi dao sắc bén đang bay tới, Diệp Bất Ngôn lập tức quay thân mình tránh đi.

    Nhưng lưỡi dao sắc bén kia lại như có sinh mệnh, xoay một cái, lại bay về phía Diệp Bất Ngôn, nhìn có vẻ nếu nàng không chết, tuyệt không dừng lại.

    "Nửa nén hương, có thể đánh hắn hay không thì xem bản lĩnh của ngươi."

    Một giọng nói vang lên trong đầu, thân mình suy yếu của Diệp Bất Ngôn tức khắc tràn ngập lực lượng, nhìn lại lưỡi dao sắc bén đang bay tới, đôi mắt vô hại nháy mắt trở nên lãnh lệ, giơ tay, bỗng nhiên nắm lấy, ngay sau đó đem nó xé nát.

    Nhìn thấy Diệp Bất Ngôn tay không đem lưỡi dao sắc bén mà hắn cô đọng ra xé nát, Thẩm Tri Hàn hơi nhướng mi: "Ân?"

    Đây là phế sài Diệp Bất Ngôn?

    "Đồ thần kinh! Thẩm Tri Hàn ngươi có bệnh à, lão nương có phải xử nữ hay không liên quan cái rắm gì đến ngươi, ngươi có cần đến mức phải giết ta như muốn giết một nữ nhân hồng hạnh xuất tường hay không?"

    Tiếng rít gào phẫn nộ, khí thế như lửa, đánh ra một quyền, Diệp Bất Ngôn giống như thay đổi thành một người khác, Thẩm Tri Hàn nguy hiểm nheo lại hai tròng mắt, lắc mình đi ra, tay huyễn hóa ra mấy chục lợi kiếm, đem nàng vây quanh.

    Hôm nay, phải giết nàng!

    Diệp Bất Ngôn nhẹ liếc mắt một cái, nâng lên đôi tay mảnh khảnh, sau đó cầm mấy chục lợi kiếm vây quanh nàng như đồ chơi rồi ném lại về phía Thẩm Tri Hàn.

    "Khi ta tức giận, hậu quả cũng rất nghiêm trọng!"

    Nam nhân chết tiệt, hôm nay ta liền phải đánh ngươi một trận, ai thèm quan tâm ngươi là Ngự Vương, hay là Nuy Vương!

    Thẩm Tri Hàn lắc mình tránh đi, lại giương mắt nhìn Diệp Bất Ngôn cầm một lợi kiếm, mang theo khí thế chém chết thiên địa đi về phía hắn!

    Linh lực thật mạnh!

    Khí thế thật mạnh!

    Người này không phải Diệp Bất Ngôn, vậy càng đáng chết hơn!

    Thẩm Tri Hàn sát khí càng sâu, ra chiêu càng ngày càng hung ác, tuyệt sát, từng chiêu từng chiêu đều đánh vào điểm yếu của Diệp Bất Ngôn!

    Linh lực cường đại, còn có một con thượng cổ thú hồn, gần như tương đương với trận đánh của tứ đại siêu cường giả, ngoại trừ bọn họ, những người còn lại bị ảnh hưởng bởi linh lực, bị buộc phải nhắm lại hai mắt, không thấy được bất cứ thứ gì.

    Chỉ nghe được thanh âm vèo vèo cắt qua hư không, cảm giác được linh lực cường đại, liền biết đây là một trận đánh đáng sợ cỡ nào!

    Chỉ sợ linh lực cường đại kia lan đến gần bọn họ, đánh bọn họ thành cặn bã.

    Không biết qua bao lâu, chỉ nghe được oanh một tiếng, toàn bộ đại điện như run theo, linh lực tuỳ ý bay lên, trong nháy mắt tan đi, từng tiếng phanh phanh phanh vang lên, bức tường cung điện tức khắc sập xuống

    Chờ đến khi tro bụi tan đi, mọi người mới giương mắt nhìn lại..
     
  2. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 21: Thẩm Tri Hàn cùng Diệp Bất Ngôn đánh nhau (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thẩm Tri Hàn bất lực mà đứng, từng sợi tóc tuỳ ý rũ xuống, mà người đứng đối diện hắn là quốc sư Đông Phương Hi đã đỡ lấy Diệp Bất Ngôn đang thở dốc không thôi, giống như sắp tắt thở.

    Lúc này, cũng mới biết được, trong nháy mắt khi bọn họ đánh nhau, linh lực cường đại vừa rồi đã phá vỡ kết giới, mới lan đến gần bọn họ.

    Cho nên, đây là Ngự Vương cùng quốc sư đánh nhau?

    "Ngự Vương, nàng không thể chết được." Đông Phương Hi trầm giọng nói.

    Diệp Bất Ngôn mệt đến mức thở dốc, nhìn Thẩm Tri Hàn sát khí chưa giảm, tức giận mắng: "Ngươi phát điên cái gì, lão nương có phải xử nữ hay không liên quan cái rắm gì đến ngươi, còn nữa, ta còn chưa kịp biện giải, ngươi đánh cái gì. Ta còn là hoàng hoa khuê nữ, ta bị bôi nhọ, nếu muốn giết ta cũng phải để cho ta biện giải đã chứ."

    Thái y vừa mới nói xong, Ngự Vương này liền phát điên, trực tiếp ra tay giết nàng.

    Tuy rằng nàng đã phá thân, nhưng nàng đã sớm đoán được Thẩm Ngạn sẽ lấy trinh tiết của nàng ra nói, cho nên nàng đã sớm chuẩn bị tốt, trừ phi là có người hại nàng, mới có thể nghiệm chứng ra nàng không phải xử nữ.

    Thái y này chắc chắn đã bị thu mua, muốn nghiệm chứng ra nàng không phải xử nữ, căn bản không có khả năng!

    Thái y đang nói dối!

    Đông Phương Hi liếc mắt nhìn Diệp Bất Ngôn, thân là một hái hoa tặc lại có thể mặt không đổi sắc nói chính mình là hoàng hoa khuê nữ, không chột dạ chút nào sao?

    "Ngươi đáng chết!"

    Thấy Thẩm Tri Hàn còn muốn ra tay, Thẩm Vân Dật vội chạy đến bên người Diệp Bất Ngôn, lấy uy nghiêm của hoàng đế che chở nàng: "Tam đệ, Bất Ngôn là người trẫm muốn cưới, việc hôm nay, nàng là người bị hại, cho dù nàng không phải xử nữ, trẫm cũng muốn cưới nàng, cho nên liền không phiền tam đệ nhọc lòng."

    Thẩm Tri Hàn liếc bọn họ liếc mắt nhìn một cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Diệp Bất Ngôn dù đang đau đớn vẫn kiên trì, nhìn một cái thật sâu, hừ lạnh một tiếng, thu hồi tay.

    Thấy vậy, Thẩm Vân Dật cùng Đông Phương Hi đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, bọn họ thật sợ Thẩm Tri Hàn nể mặt mũi của bọn hắn.

    "Có bệnh!" Diệp Bất Ngôn xụi lơ dựa vào lòng ngực của Đông Phương Hi, Ngự Vương mới nãy cũng thật hung tàn, thật đúng với tin đồn tàn nhẫn thích giết chóc của hắn!

    Nhìn Diệp Bất Ngôn có chút không thở nổi, Thẩm Vân Dật gấp giọng gào thét: "Thái y, mau tới cứu Bất Ngôn."

    "Tuân." Thái y thiếu chút nữa bị linh lực lan đến, té ngã lộn nhào lăn tới.

    Thẩm Ngạn sao chịu buông tha cho cơ hội lần này, vội nói: "Hoàng Thượng, Diệp Bất Ngôn không phải tấm thân xử nữ, việc tối nay, khẳng định là nàng tính kế, về tình về lý, về công về tư, đều phải ban chết cho Diệp Bất Ngôn."

    Vừa mới trọng sinh được hai canh giờ ngắn ngủn, liền phải gặp nhiều chuyện như vậy, tính tình nóng nảy của Diệp Bất Ngôn rốt cuộc cũng nhịn không được.

    "Mẹ kiếp." Diệp Bất Ngôn nhìn Thẩm Ngạn, nếu không phải lúc này nàng suy yếu đến mức không đứng được, thật muốn một chân đá hắn, khiến cho hắn đoạn tử tuyệt tôn.

    "..."

    Mọi người sôi nổi cúi đầu, Hiền Vương chính là hoàng thân quốc thích a, Diệp Bất Ngôn đây chẳng phải là tìm chết sao.

    "Diệp Bất Ngôn, ngươi nhục mạ hoàng thân, tội thêm một bậc.."

    Diệp Bất Ngôn lười đi để ý Thẩm Ngạn thêm tội danh cho nàng, ngẩng đầu hỏi Đông Phương Hi: "Uy, có dược không?"

    "Dược gì?"

    Diệp Bất Ngôn tính tình nóng nảy gào thét: "Vô nghĩa, đương nhiên là dược có thể giúp lão nương khôi phục một chút, không lẽ lão nương cần mị dược sao?"

    Hiện tại nếu không khôi phục lại một chút, nàng rất nhanh sẽ ngất đi, một khi ngất đi thì cũng chỉ có thể mặc người xâu xé.

    Lãng phí nhiều thời gian như vậy, nhiều tinh lực như vậy, đều là do cái Vương gia khốn nạn kia làm hại, nàng sẽ nhớ kỹ hắn, chờ nàng cường đại lên, thế nào cũng phải cũng giết chết hắn!

    Nàng là một người rất mang thù!

    Thù này, nàng là nhất định phải báo!

    Thẩm Tri Hàn, ngươi chờ đó cho lão nương!
     
    datcompa1, AmiLeePhan Kim Tiên thích bài này.
  3. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 22: Thẩm Tri Hàn cùng Diệp Bất Ngôn đánh nhau (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Có." Đông Phương Hi trực tiếp lấy ra Tinh Lực đan ngũ phẩm trân quý của mình, trực tiếp đưa vào trong miệng Diệp Bất Ngôn: "Có thể cầm cự thêm nửa canh giờ."

    Lúc này đây, A Hàn cùng Diệp Bất Ngôn cũng đã kết một cái thù thật lớn.

    Chân mệnh thiên nữ a!

    Hắn đã thấy được con đường truy thê gian nan của A Hàn.

    A Hàn cũng nên giảm bớt nhuệ khí rồi.

    Một viên thuốc viên như vậy, thiếu chút nữa khiến Diệp Bất Ngôn nghẹn chết, bất quá vừa vào bụng, tức khắc lượng máu tăng lên, cả người đều có tinh thần hơn.

    Đan dược tốt!

    Diệp Bất Ngôn duỗi khuỷu tay, liền đứng thẳng dậy, đi đến trước mặt thái y, trực tiếp kéo tay áo lên: "Mở to mắt chó của ngươi mà nhìn cho kỹ, thủ cung sa của lão nương có còn hay không!"

    Đông Phương Hi nhìn Diệp Bất Ngôn, nhẹ nhướng mày, chỉ sợ đây mới là gương mặt thật của nàng đi.

    Một cái lạnh như băng, một cái nóng như lửa, thật đúng là tuyệt phối đâu!

    Thái y giương mắt liền nhìn thấy trên cánh tay nhỏ yếu xuất hiện một viên thủ cung sa màu đỏ, tức khắc ngây ngẩn cả người: "Này.." Sau đó xin giúp đỡ nhìn về phía hoàng đế Thẩm Vân Dật.

    "Sao có thể, ngươi sao có thể còn có thủ cung sa, ngươi tuyệt đối là dùng nam nhân giải độc, ngươi không có khả năng là xử nữ." Thẩm Ngạn không tin lắc đầu, hắn mười phần tin tưởng liều lượng chính mình hạ, hơn nữa thời gian phát tác, Diệp Bất Ngôn cho dù biết luyện giải dược, chắc chắn cũng không kịp.

    Cơ hội cứu mạng duy nhất chính là cùng nam nhân kết hợp!

    Diệp Bất Ngôn chưa hết giận, lại chạy đến trước mặt Thẩm Tri Hàn, đối mặt với người cao tám thước như hắn, chỉ có thể giơ tay của chính mình lên, tiến đến trước mặt hắn: "Ngươi cũng mở mắt chó.. mắt đẹp của người mà nhìn xem, thủ cung sa, chỉ có xử nữ mới có thủ cung sa!"

    Khi hai tròng mắt của nàng đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo mang theo sát khí của Thẩm Tri Hàn, Diệp Bất Ngôn liền lúng túng sửa miệng.

    Hiện tại nàng là kẻ yếu, nàng phải nhường hắn, chờ đến khi nàng cường đại lên, liền không cần phải nhường hắn, trực tiếp đánh hắn!

    Nữ tử báo thù, mười năm không muộn!

    Thẩm Tri Hàn mắt lạnh đánh giá Diệp Bất Ngôn, dùng linh lực dò xét thân thể của nàng, so sánh với lúc nãy đại chiến, nàng lúc này không hề có một tia linh lực nào, yếu như cỏ vậy, hơi gập lại là có thể gãy.

    Nếu không phải xác định vừa rồi không còn người nào khác, người cùng hắn giao chiến chính là Diệp Bất Ngôn trước mắt, hắn đã sinh ra hoài nghi liệu nàng có phải bị người khác đánh tráo hay không.

    Diệp Bất Ngôn bị hắn nhìn, chỉ cảm thấy cánh tay nhỏ yếu của mình giây tiếp theo là có thể bị hắn bẻ gãy, vội thu trở về: "Thấy rõ ràng chưa, ta là xử nữ!"

    Cái thủ cung sa này, là do nàng cố ý tìm dược điểm lên, trong khoảng thời gian ngắn là không thể rửa sạch.

    Nếu là chiêu này không được, nàng còn có hạ chiêu, dù sao hôm nay nàng đã chuẩn bị rất đầy đủ, nếu nàng không chuẩn bị tốt, sẽ bị Vương gia điên này nhắm trúng!

    Mới vừa sống lại, liền gặp phải một cái bệnh tâm thần như vậy, quả thực xui xẻo tám đời!

    "Ai sai sử ngươi?" Thẩm Tri Hàn mắt lạnh nhìn về phía thái y.

    Thái y bị nhìn liền run run, liếc mắt nhìn Thẩm Vân Dật một cái, sau đó vội quỳ xuống nói: "Là Hiền Vương, mong Hoàng Thượng tha cho thần một mạng."

    "Ngươi ngậm máu phun người!" Thẩm Ngạn nổi trận lôi đình, rất muốn đánh người, thái giám của Thái Y Viện kia, hắn nhận, nhưng thái y hắn nào dám đi sai sử.

    Thẩm Vân Dật duỗi tay ngăn cản Thẩm Ngạn đang muốn đánh người, lạnh giọng nói: "Việc hôm nay, dừng ở đây.."

    "Khởi bẩm Hoàng Thượng, thần nữ có chuyện quan trọng bẩm báo." Diệp Liễu Uyển đứng ra, thanh âm uyển nhu, đánh gãy lời nói của Thẩm Vân Dật.

    Thẩm Vân Dật không kiên nhẫn nhíu mày, hắn còn không có đồng ý, Diệp Liễu Uyển đã lập tức nói ra: "Bất luận Nhị muội thủ cung sa là thật hay giả, nhưng nữ nhi của Diệp gia chưa từng điểm thủ cung sa."

    "Hả?" Diệp Bất Ngôn ngây ngốc, cổ nhân đều không phải thích điểm thủ cung sa sao?

    Diệp Liễu Uyển đầy yêu thương nhìn thoáng qua Diệp Bất Ngôn, sau đó tỷ muội tình thâm nói: "Thần nữ may mắn tìm được một gốc hoa Xử Nữ, cần là một chén máu tươi của xử nữ tưới lên liền có thể nở hoa, thần nữ nguyện dâng ra hoa này, để chứng minh trong sạch cho nhị muội."
     
  4. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 23: Xữ nữ hoa (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Diệp Bất Ngôn giương mắt nhìn Diệp Liễu Uyển, thật là một tỷ tỷ tốt, rõ ràng chính là muốn hại nàng, nhưng lại diễn y như vì chứng minh nàng trong sạch, phải hy sinh lớn như vậy.

    Một đóa bạch liên hoa thật lớn a!

    "Trẫm nói, việc hôm nay chỉ đến đây thôi!" Thẩm Vân Dật hoàn toàn lạnh mặt, uy nghiêm vương giả, càng là phát ra.

    Diệp Liễu Uyển vội quỳ xuống: "Thần nữ nhất định phải cho nhị muội một cái trong sạch, nếu là đêm nay không nói rõ ràng, vậy nhị muội chắc chắn sẽ bị đồn đãi vớ vẩn, Hoàng Thượng nếu là thật sự yêu thương nhị muội, liền càng phải chứng minh trong sạch cho nàng mới phải."

    Thẩm Ngạn cũng bắt lấy cơ hội này, quỳ xuống nói: "Hoàng Thượng, việc tối nay, không chỉ liên quan đến Diệp Bất Ngôn, còn liên quan đến mặt mũi của hoàng thất, chỉ cần xác nhận Diệp Bất Ngôn là xử nữ, với ngài, với mọi người đều có lợi, tuyệt đối không thể để Diệp Bất Ngôn lừa dối qua như vậy, làm loạn huyết mạch hoàng thất, thỉnh Hoàng Thượng thận trọng."

    Diệp Húc cùng thê nữ cũng quỳ theo: "Thỉnh Hoàng Thượng thận trọng."

    "Thỉnh Hoàng Thượng thận trọng."

    Trong lúc nhất thời, trừ bỏ Thẩm Tri Hàn cùng Đông Phương Hi, cùng với Diệp Bất Ngôn, tất cả mọi người ở đây đều quỳ xuống thỉnh cầu.

    Thẩm Vân Dật bị chọc tức không nhẹ, nhưng hắn lại muốn cưới Diệp Bất Ngôn, vậy hôm nay hắn nhất định phải che chở nàng, cho dù nàng không phải tấm thân xử nữ, vậy cũng phải che chở cho nàng.

    "Bất Ngôn, nàng muốn nghiệm sao? Trẫm nghe nàng." Thẩm Vân Dật nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Bất Ngôn.

    Đối mặt hoàng đế sủng ái như thế, Diệp Bất Ngôn sắc mặt cũng không biến đổi, nhìn Diệp Liễu Uyển đi đầu quỳ, thản nhiên cười: "Nghiệm, ta một cái hoàng hoa khuê nữ, có gì mà không dám nghiệm."

    Rất tốt, phỏng chừng chuyện đêm nay, cũng không thoát khỏi can hệ với Diệp Liễu Uyển.

    Đông Phương Hi nhìn Diệp Bất Ngôn nói dối mà mặt cũng không đỏ: "Kỳ thật ngươi thừa nhận cũng không sao, có ta che chở, đây cũng không phải là chuyện lớn gì."

    Cùng lắm thì bị A Hàn ghét bỏ một đoạn thời gian, sau đó con đường truy thê của A Hàn xa xôi thêm một tý thôi.

    Diệp Bất Ngôn nhìn Đông Phương Hi híp mắt cười, nàng chính là không muốn thừa nhận, hiện tại Đông Phương Hi nhìn thì có vẻ là bảo hộ nàng, nhưng sau khi biết chân tướng, ai biết hắn có thể giống như tên điên Thẩm Tri Hàn kia muốn giết nàng hay không.

    Nhìn Diệp Bất Ngôn cười giảo hoạt như hồ ly, Đông Phương Hi cũng cười ý vị thâm trường: "Dù sao ngươi cũng trốn không thoát đâu, tiểu hồ ly."

    Diệp Bất Ngôn không hề để ý tới hắn, mà là nhìn Diệp Liễu Uyển dâng lên Xử Nữ hoa, chậu hoa tinh tế nhỏ xinh, thổ nhưỡng màu đỏ, cành khô nho nhỏ, cũng chỉ được khoảng một tấc, phía trên là nụ hoa hồng nhạt, gắt gao khép lại, giống như không muốn nở rộ.

    "Trên người xử nữ đều có một mùi hương riêng, Xử Nữ hoa gặp mùi hương này liền nở rộ hai cánh mang dấu răng, xử nữ để ngón tay vào, Xử Nữ hoa sẽ cắn hút máu tươi, khoảng chừng một chén, sau khi thực no, liền nở ra nụ hoa, hoa này nếu dùng để luyện dược, có thể bồi dưỡng thân thể, kéo dài tuổi thọ, còn có thể giải trăm độc, công dụng lớn nhất chính là khởi tử hồi sinh."

    Lời này của Diệp Liễu Uyển vừa nói ra, mọi người tức khắc ồ lên, sôi nổi ngẩng đầu nhìn nụ hoa hồng nhạt nho nhỏ kia.

    Bông hoa nhỏ thế này, vậy mà có công hiệu lớn như vậy.

    Thẩm Vân Dật nhẹ liếc mắt nhìn Xử Nữ hoa, tuy rằng dược hiệu nghe rất mê người, nhưng hắn cũng không tin bao nhiêu..

    "Thần nữ hiện tại dâng ra hoa này, một là muốn chứng minh trong sạch cho nhị muội, hai chính là không biết chân tướng đêm nay như thế nào, nhưng cầu Hoàng Thượng, Ngự Vương tha một mạng cho nhị muội, để thần nữ mang về nhà quản giáo lại cho thật tốt." Diệp Liễu Uyển hai tay dâng lên Xử Nữ hoa, tình thâm ý thiết nói.

    Người trọng tình nghĩa như thế, mọi người sôi nổi tán thưởng, thật không hổ là Diệp đại tiểu thư ôn nhu thiện lương.
     
  5. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 24: Xử nữ hoa (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Diệp Bất Ngôn nỗ lực khiến hai giọt nước mắt cảm động chảy ra: "Tỷ tỷ tốt, sau này ta nhất định báo đáp tỷ thật tốt, ta sẽ không khiến tỷ thất vọng."

    Bạch liên hoa, cho rằng nàng là ngốc tử dễ lừa gạt sao?

    Thảo dược, y lý mà nàng biết nhiều hơn nhiều so với bạch liên hoa.

    Xử Nữ hoa mang danh hoa trăm mạng.

    Hoa này, xác thật có công hiệu cứu người khởi tử hồi sinh, nhưng lại mười phần âm độc.

    Bởi vì nó cần một trăm xử nữ tới tưới máu, mới có thể nở hoa, nhưng sau khi một trăm xử nữ bị hút máu thì cực kỳ suy yếu, không sống quá ba mươi tuổi; nếu không phải xử nữ mà bị Xử Nữ hoa cắn, sẽ bị hút đi tinh khí, thân thể sẽ nhanh chóng suy kiệt, trong vòng nửa năm sẽ bị tử vong, cho dù tra thế nào cũng chỉ tra được là chết do bệnh tật mà thôi.

    Tóm lại, Diệp Liễu Uyển dâng ra Xử Nữ hoa, không phải thật sự muốn nó nở hoa, muốn chứng minh trong sạch của nàng, mà là thứ nàng ta muốn chính là mạng của nàng.

    Giết người trong vô hình, còn được thanh danh tỷ tỷ tốt.

    Đóa bạch liên hoa này đúng là thành tinh rồi, lại tu luyện thêm, có khả năng sẽ vô địch thiên hạ.

    Bất quá đáng tiếc, gặp phải người chuyên môn dẫm đạp bạch liên hoa – Diệp Bất Ngôn!

    Diệp Liễu Uyển cũng đau lòng rớt nước mắt, nhu nhu uyển uyển nói: "Chỉ cần có thể chứng minh trong sạch cho muội muội, có thể bảo vệ một mạng của muội muội, tỷ tỷ làm cái gì cũng nguyện ý, huống chi cũng chỉ là một đóa hoa nho nhỏ mà thôi."

    "Vậy tỷ có nguyện ý chết thay muội hay sao?" Diệp Bất Ngôn lạnh giọng hỏi.

    Diệp Liễu Uyển sửng sốt, không phải còn đang cảm động sao? Sao lúc này sẽ liền thay đổi sắc mặt?

    Nhưng diễn trò, vẫn là phải làm cho hết, Diệp Liễu Uyển lại tích ra nước mắt: "Đương nhiên là nguyện ý."

    Diệp Bất Ngôn cao hứng kéo tay của Diệp Liễu Uyển, tới gần Xử Nữ hoa: "Vậy tỷ tỷ thay ta nghiệm chứng một chút Xử Nữ hoa có phải thật sự kỳ lạ theo như lời tỷ nói, chắc chắn máu xử nữ của tỷ tỷ nhất định có thể làm nó nở rộ, trong chốc lát nó khép lại, muội lại nghiệm, như vậy liền không ai nói muội làm giả."

    Nhìn tay của mình càng ngày càng gần Xử Nữ hoa, Xử Nữ hoa nháy mắt liền mở ra hai cánh hoa với hàm răng sắc nhọn, mà tay của mình như có thể bị cắn được trong nháy mắt, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vội đẩy tay của Diệp Bất Ngôn ra, lại đẩy nàng ra.

    Diệp Bất Ngôn giả vờ lảo đảo hai bước, mới đứng vững, ngước mắt, hai mắt rưng rưng, ủy khuất nhìn Diệp Liễu Uyển sắc mặt còn trắng bệch: "Tỷ tỷ vì sao phải đẩy ra ta? Chính là vì sợ bị Xử Nữ hoa cắn sao? Nó có độc sao? Bị cắn có phải sẽ chết hay không?"

    Mới thế này liền bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, xem ra tu luyện còn chưa đủ, còn chưa đủ để thành tinh đâu.

    Diệp Liễu Uyển nhìn cánh hoa có chứa răng nanh của Xử Nữ hoa, nhìn Diệp Bất Ngôn ủy khuất lên án nàng, cái phế vật này, còn biết giả vờ hơn nàng, kém một chút hại nàng bị Xử Nữ hoa cắn được, thật là đáng chết!

    Thẩm Vân Dật phát hiện manh mối, lạnh giọng hỏi Diệp Liễu Uyển: "Nó có độc sao? Người bị cắn có thể chết hay không?"

    Bị chất vấn, Diệp Liễu Uyển vội hoàn hồn, thu lại cảm xúc, ôn nhu trả lời: "Hồi Hoàng Thượng, hoa này không độc, bị cắn cũng sẽ không chết, chỉ là hoa này, ba tháng mới hút một lần, thần nữ sợ chậm trễ chuyện chứng minh trong sạch của nhị muội, dưới tình thế cấp bách, mới đẩy muội ấy ra, thỉnh Hoàng Thượng thứ tội."

    Trả lời có tình có lý, có chút năng lực.

    "Trẫm dựa vào cái gì để tin ngươi, trẫm không muốn lấy sinh mệnh của Bất Ngôn đánh cuộc." Thẩm Vân Dật lạnh lùng nói.

    "Hoàng Thượng.." Diệp Liễu Uyển ủy khuất, hai tròng mắt rưng rưng nhìn Thẩm Vân Dật.

    Thẩm Tri Hàn vẫn luôn không nói chuyện, lạnh lùng mở miệng: "Xử Nữ hoa thật vô hại như lời nàng nói, Hoàng Thượng yên tâm."
     
  6. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 25: Xử Nữ hoa (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lời này vừa nói ra, Đông Phương Hi đau đầu kéo kéo tay áo của Thẩm Tri Hàn, nhắc nhở hắn nói ít thôi, bằng không chân mệnh thiên nữ của hắn, có khả năng thành của người khác!

    Diệp Bất Ngôn trừng mắt nhìn liếc Thẩm Tri Hàn một cái, Vương gia bệnh tâm thần này là muốn đối nghịch với nàng đi, bình thường đều không nói lời nào, vừa mở miệng liền đẩy nàng vào con đường chết.

    Nàng nhớ kỹ người này, sớm muộn gì cũng giết chết hắn!

    Đông Phương Hi vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Thẩm Tri Hàn đang kịch liệt chém giết với ánh mặt nóng như lửa của Diệp Bất Ngôn trong không khí thì càng đau đầu, mối nhân duyên này thật không dễ chắp vá a.

    "Tam đệ biết Xử Nữ hoa này sao?" Thẩm Vân Dật giương mắt hỏi Thẩm Tri Hàn, trước đây hắn vừa ra tay liền muốn giết Diệp Bất Ngôn, hẳn là sẽ không đoạt người với hắn đi, nhưng vẫn không nên thả lỏng cho chắc.

    Thẩm Tri Hàn ừ một tiếng: "Gặp qua, cũng gần như lời nàng ta nói, nghiệm ra được."

    Xử Nữ hoa lớn lên ở nơi cực hàn, lúc chưa nở hoa, có thể làm dịu đi thiên âm hỏa trong thân thể hắn, cho nên hắn đã dùng qua, chỉ là xử nữ tưới máu lên Xử Nữ hoa, là dược cũng là độc.

    Chỉ là, Diệp Liễu Uyển không đem chuyện nguy hiểm nhất nói ra mà thôi.

    Người bị cắn, đều sống không lâu.

    Nhưng sống chết của Diệp Bất Ngôn, có liên quan gì đến hắn đâu?

    Đông Phương Hi che đầu, hiện tại chỉ hy vọng Diệp Bất Ngôn không biết tác hại của Xử Nữ hoa, bằng không thù giữa hai người này lại tăng thêm một bậc. "

    Xác nhận không có hại, Thẩm Vân Dật mới yên tâm xuống:" Vậy nghiệm đi. "Quay đầu ôn nhu nói với Diệp Bất Ngôn:" Bất Ngôn đừng sợ, không đau. "

    Diệp Bất Ngôn vừa muốn tiến lên, lại bị Đông Phương Hi kéo lại:" Nếu không ngươi thừa nhận đi, cũng không phải chuyện ghê gớm gì. "

    Dù sao so với bị Xử Nữ hoa cắn, có phải xử nữ hay không cũng đều sống không lâu.

    Diệp Bất Ngôn rút tay lại, nheo hai mắt, nhìn Đông Phương Hi cười cười:" Không có việc gì. "Nàng đã có đối sách.

    Diệp Bất Ngôn đi đến trước Xử Nữ hoa, nhìn hai cánh hoa có chứa răng nanh kia, nhướng mày, ánh mắt nhẹ liếc mọi người một cái, thần sắc của tất cả bọn họ đều được nàng thu vào trong mắt, nhợt nhạt câu môi.

    Ai cũng đều đang xem trò hay.

    Thẩm Ngạn nhìn Diệp Bất Ngôn bất động, sốt ruột nói:" Diệp Bất Ngôn, ngươi nếu là không dám nghiệm, liền thoải mái thừa nhận, bổn vương vẫn là một câu đó, chỉ cần ngươi nhận, bổn vương tạm tha ngươi một lần, cũng hướng Hoàng Thượng cầu tình, tuyệt không truy cứu việc tối nay. "

    " Diễn thật tốt. "Diệp Bất Ngôn liếc hắn một cái, sau đó đem ngón trỏ đưa vào bên trong cánh hoa.

    Tay nàng đưa vào, hai cánh hoa răng nanh đầy răng nanh này tức khắc cắn lại, cắn ngón trỏ của Diệp Bất Ngôn, máu tươi của nàng càng tràn ra, nụ hoa hồng nhạt kia dần dần đỏ lên.

    Nhìn một màn này, mọi người sôi nổi đều khẩn trương lên, bọn họ chờ mong hoa nở, chứng kiến một chút sự mỹ lệ của loại hoa này; bọn họ mong chờ hoa không nở để xem trò khôi hài này.

    Trong đôi mắt đẹp của Diệp Liễu Uyển toàn là lạnh lùng âm hiểm, nhìn một màn này, nàng muốn Diệp Bất Ngôn chết, đây là cách chết tốt nhất, thật là tiện nghi nàng.

    Thẩm Ngạn nhìn Xử Nữ hoa vẫn không nở như cũ, trên mặt nhịn không được có vui mừng, hắn thực khẳng định Diệp Bất Ngôn không phải xử nữ, hoa này tuyệt đối sẽ không nở!

    Lúc này, Diệp Bất Ngôn chết chắc rồi!

    Nửa khắc trôi qua, nụ hoa hồng nhạt kia hoàn toàn nhiễm đỏ, giống như là được ăn uống no đủ, thả ngón trỏ của Diệp Bất Ngôn ra, sau đó lại đem cánh hoa khép lại, hoàn toàn không có bộ dáng sẽ nở rộ.

    Thẩm Ngạn nhìn Xử Nữ hoa chưa nở, cười to nói:" Ha ha ha, Diệp Bất Ngôn, Xử Nữ hoa không nở, lúc này, ngươi còn có lời gì để nói, vẫn là nên nhanh chóng nhận tội đi. "

    Diệp Bất Ngôn thân mình suy yếu như sắp đổ, lạnh giọng nói:" Vương gia cẩn thận bị vả mặt."
     
  7. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 26: Xử Nữ hoa (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đêm nay nàng gặp cũng thật nhiều chuyện, Mị Hoan độc, bị cắt cổ tay lấy máu, lại bị đâm đầu vào tường, sau đó lại bị Thẩm Tri Hàn đánh trọng thương hộc máu, hiện tại lại bị Xử Nữ hoa hút tinh huyết nhiều như vậy, nàng cảm giác như mình sắp mất máu mà chết rồi.

    Việc tối nay vẫn là nên tốc chiến tốc thắng, bằng không nàng thật sự sắp chịu không nổi nữa.

    Nhìn Xử Nữ hoa còn chưa nở rộ, Thẩm Ngạn hừ lạnh: "Xử Nữ hoa hút máu của ngươi, vậy mà còn chưa nở rộ, đây không phải là đã chứng thực ngươi đã là tàn hoa bại liễu, có thể bị vả mặt thế nào chứ."

    "Diệp đại tiểu thư nghĩ như thế nào?" Thẩm Vân Dật mắt lạnh nhìn về phía Diệp Liễu Uyển.

    Diệp Liễu Uyển nhìn thoáng qua Xử Nữ hoa tựa như sung huyết, xác định nó sẽ không nở, mới cung kính nói: "Hồi Hoàng Thượng, Xử Nữ hoa chưa nở, chứng minh nhị muội đã không phải là xử nữ, việc hôm nay, thỉnh Hoàng Thượng giáng tội, thần nữ nguyện thay nhị muội chịu tội."

    Thẩm Vân Dật nhíu mày, trầm giọng hỏi: "Thật sự không phải xử nữ?"

    "Xử Nữ hoa chưa nở, liền không phải xử nữ." Diệp Liễu Uyển xác định nói.

    Thẩm Tri Hàn ánh mắt lạnh lẽo như đao nhìn Diệp Bất Ngôn, tựa muốn xé xác nàng ra thành tám khối.

    Đông Phương Hi bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài nói với Diệp Bất Ngôn: "Không nghe khuyên bảo, hiện tại ngươi cưỡi lên lưng cọp càng khó leo xuống."

    Đã xác định, Thẩm Ngạn cũng không quên nhân cơ hội, vội nói: "Hoàng Thượng, thần đệ đã nhiều lần nhượng bộ Diệp Bất Ngôn, nàng lại xem chúng ta như ngốc tử trêu đùa, hiện giờ chứng cứ đầy đủ, tuyệt đối không thể tha cho nàng, nữ nhân hạ tiện như thế, một là biếm thành quân kỹ, hai là ban chết!"

    Thân mình Diệp Bất Ngôn gầy yếu mà kiên quyết, ngước mắt nhẹ liếc bọn họ, lạnh giọng mở miệng: "Làm phiền các ngươi trợn to mắt ra mà nhìn cho rõ, sau đó hẳn định tội cho ta được không?"

    "Kết cục đã định, còn có cái gì.." Thẩm Ngạn lời còn chưa nói xong, lại nghe đến từng tiếng kinh hô.

    "Nở, hoa nở, Xử Nữ hoa nở rồi."

    "Trời ạ, bông hoa thật mỹ lệ, tản ra thanh hương nhàn nhạt mà thấm vào ruột gan."

    "Dưới ánh trăng, tựa hồ còn có ánh huỳnh quang nhàn nhạt, đây là Xử Nữ hoa sao? Thật là Xử Nữ hoa có thể khởi tử hồi sinh sao?"

    "..."

    Nghe những tiếng kinh hô này, mấy người Diệp Liễu Uyển lại sôi nổi nhìn qua, chỉ thấy nụ hoa như máu lúc nãy giờ đã nở rộ, phiêu phiêu theo gió, tỏa ra thanh hương nhàn nhạt, còn có một chút ánh huỳnh quang nhợt nhạt.

    Từng cánh hoa đỏ như máu thật quyến rũ!

    Này, đó là Xử Nữ hoa nở rộ, cực kỳ xinh đẹp, cũng cực kỳ dụ hoặc, khiến người ta chỉ nghĩ đến việc đem bông hoa này giấu làm của riêng.

    Diệp Liễu Uyển khiếp sợ nhìn về phía Diệp Bất Ngôn, nàng cười nhạt mà đứng, tất cả chuyện này đều bị nàng nắm trong lòng bàn tay.

    Nhưng, Diệp Bất Ngôn thật là xử nữ sao?

    Người khiếp sợ đâu chỉ là Diệp Liễu Uyển, Thẩm Tri Hàn cùng Đông Phương Hi cũng đều ngây ngẩn cả người, bọn họ đều thực khẳng định, người tiến vào Hàn Băng động đêm nay là Diệp Bất Ngôn, nhưng hiện tại lại chứng minh nàng vẫn là xử nữ?

    Đang xảy ra chuyện gì vậy?

    Thẩm Ngạn không tin nhìn chằm chằm Xử Nữ hoa đón gió mà đứng một lúc lâu, sau đó ngẩng đầu giận dữ chỉ vào Diệp Bất Ngôn nói: "Không, cái này không phải Xử Nữ hoa, Diệp Bất Ngôn ngươi chắc chắn không phải là xử nữ, với lượng Mị Hoan độc kia không có khả năng giải độc, trừ phi là cùng nam nhân kết hợp."

    Liều lượng của Mị Hoan độc là do hắn đích thân hạ, cũng là tận mắt nhìn thấy Diệp Bất Ngôn uống, Diệp Bất Ngôn tuyệt đối không phải xử nữ.

    "Ngự Vương biết Xử Nữ hoa đúng không, không ngại nói cho Hiền Vương, kết quả nghiệm chứng lần này?" Diệp Bất Ngôn ngước mắt, cười lạnh nhìn Thẩm Tri Hàn.

    Bị áp chế lâu như vậy, nàng muốn phản công, nàng muốn ngược Thẩm Ngạn!

    Thẩm Tri Hàn lạnh giọng nói: "Là Xử Nữ hoa, thật là Xử Nữ hoa nở nhờ máu xử nữ."

    Diệp Bất Ngôn làm Xử Nữ hoa nở, vậy nàng chính là xử nữ.

    Nếu không phải là Diệp Bất Ngôn, vậy người tiến vào Hàn Băng động, lại là ai?
     
  8. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 27: Tranh đoạt huyết mạch thiên phú chí tôn (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngự Vương cũng đã mở miệng, ai còn dám phản bác?

    Hơn nữa cũng không cần phải phản bác, hắn nói, tất nhiên là thật, huống chi, Xử Nữ hoa nở rộ ngay trước mặt bọn họ, đây là sự thật!

    Nhưng mà Thẩm Ngạn vẫn là không chịu tin tưởng sự thật này, chuyện đêm nay là do một tay hắn thiết kế, hắn rất rõ liều thuốc mình hạ, càng biết rõ kết quả sẽ như thế nào.

    "Diệp Bất Ngôn, đây tuyệt đối không phải sự thật, ngươi chắc chắn không phải xử nữ, ngươi chắc chắn là dùng yêu thuật gì đó khiến cho Xử Nữ hoa nở, ngươi không phải Diệp Bất Ngôn, ngươi là yêu nữ!"

    Lúc nói những lời này, Thẩm Ngạn tựa như bắt được trọng điểm, hắn tức giận chỉ vào Diệp Bất Ngôn: "Đúng vậy, ngươi không phải Diệp Bất Ngôn, ngươi là yêu nữ, Diệp Bất Ngôn đã chết, cho dù không chết, ngươi cắt cổ tay đâm đầu vào tương, tại sao lại có thể sinh long hoạt hổ như bây giờ, ngươi đã bị yêu nữ nhập vào rồi!"

    Nhất định là như thế này, không có sai!

    Diệp Bất Ngôn nhẹ liếc nhìn Thẩm Ngạn một cái, sau đó nhìn về phía Thẩm Vân Dật: "Hoàng Thượng, thần nữ hôm nay nghe được một tin tức, muốn hỏi Hoàng Thượng một chút để biết được tin đó là thực hay là giả."

    "Bất Ngôn cứ việc hỏi, điều trẫm biết trẫm đều sẽ trả lời." Thẩm Vân Dật một bộ "sủng nịch" đáp.

    Thẩm Vân Dật đáp sảng khoái, Diệp Bất Ngôn cũng không ngượng ngùng, nhìn Thẩm Ngạn còn đang điên cuồng chỉ trích nàng là yêu nữ: "Hiền Vương lúc trích máu của ta cũng có nói với ta.."

    Thẩm Ngạn ý thức được nàng muốn nói gì, tức khắc luống cuống, rống giận nhằm phía Diệp Bất Ngôn: "Diệp Bất Ngôn, ngươi câm miệng!"

    Không, bí mật này, không thể nói ra!

    "Hiền Vương, lời nói của nàng còn chưa hết." Đông Phương Hi ra tay ngăn cản Thẩm Ngạn, đêm nay thật đúng là nhiều trò hay.

    "Hiền Vương nói với ta, Hoàng Thượng muốn cưới ta, đều không phải là thật lòng, mà là do trên người ta có.."

    Thẩm Vân Dật trầm giọng mở miệng: "Bất Ngôn, đừng nghe hắn nói bậy, nàng không nên cho là thật.."

    Diệp Bất Ngôn phảng phất như không nghe được lời nói của bọn họ, nói: "Trên người ta có huyết mạch thiên phú chí tôn."

    Lời này vừa nói ra, tức khắc mọi người liền kinh hô.

    "Huyết mạch thiên phú chí tôn?"

    "Là huyết mạch thiên phú chí tôn trăm năm khó gặp trong truyền thuyết sao?"

    "Trời ạ, điều này là thật sao? Trăm năm trước xuất hiện một người mang huyết mạch thiên phú chí tôn đã sáng lập nên Lăng Tiêu phái khiến cả Tinh Nguyệt đại lục phải kinh sợ."

    "Này.. Ta càng muốn tin rằng người có huyết mạch thiên phú chí tôn là Ngự Vương cùng Diệp Liễu Uyển, mà không phải phế sài Diệp Bất Ngôn a."

    "..."

    Có rất nhiều người không tin, dù sao nàng cũng là phế sài được mười mấy năm, lại là người có huyết mạch thiên phú chí tôn.

    Đông Phương Hi đánh giá Diệp Bất Ngôn, thân mình nhỏ xinh, lúc này lại có khí thế đỉnh thiên lập địa, nhìn nàng, lại không khỏi nhìn về phía Thẩm Tri Hàn bên cạnh, thấy mặt lạnh của hắn, dường như tất cả chuyện này đều không liên quan đến hắn.

    "Ngự Vương, nàng tốt xấu gì cũng là chân mệnh thiên nữ của ngươi, thiên phú như thế, ngươi không tỏ thái độ một chút?" Mong là đừng giống cái đầu gỗ, thực không thú vị.

    Thẩm Tri Hàn mắt lạnh liếc hắn, rất là ghét bỏ: "Yếu!"

    Có huyết mạch thiên phú chí tôn lại như thế nào, yếu đuối như thế, không có nửa điểm linh khí, vẫn là một cái phế sài như cũ.

    Huống chi, nếu hắn không thích, cho dù là chân mệnh thiên nữ lại như thế nào, với hắn cũng không có khác biệt gì.

    Đông Phương Hi cạn lời kéo kéo khóe miệng, khối đầu gỗ này không chịu thông suốt, hắn cũng không có biện pháp.

    Chân tướng bị nói ra, Thẩm Vân Dật lăng sau một lúc lâu, sau đó mới cười nói: "Sao có thể là vì nguyên nhân này đâu, trẫm cũng không biết việc này, huống chi nàng sớm đã được chứng thực là phế sài, trẫm tưởng cưới nàng là bởi vì khi còn bé từng có một đoạn duyên phận, không hề có ý gì khác."

    Tuyệt đối không thể để chuyện Diệp Bất Ngôn có huyết mạch thiên phú chí tôn truyền ra ngoài!
     
  9. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 28: Tranh đoạt huyết mạch thiên phú chí tôn (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Diệp Bất Ngôn nói ra chuyện về huyết mạch thiên phú chí tôn, cho dù là thật hay giả, nàng đều sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, lòng tham con người, tình nguyện thử một lần, cũng không muốn bỏ qua cơ hội như vậy.

    Sau này, số lượng người muốn đoạt Diệp Bất Ngôn càng là nhiều nhiều đếm không xuể!

    Thẩm Ngạn hoảng loạn đến cực điểm, mạnh mẽ trấn định xuống, hắn trào phúng cười nhìn Diệp Bất Ngôn: "Ai chẳng biết Diệp Bất Ngôn ngươi chỉ là một tiểu thư phế sài, lúc này là bị phát điên gì đó, mới dám nói ra chuyện huyết mạch thiên phú chí tôn, có thể có liêm sỉ một chút được không, đệ nhất thiếu nữ thiên tài cũng chưa dám nói chính mình là huyết mạch thiên phú chí tôn đâu."

    Quế di nương đột nhiên nhào ra, quỳ trên mặt đất dập đầu, than thở khóc lóc: "Thỉnh Hoàng Thượng thứ tội, Ngôn Nhi đêm nay gặp quá nhiều việc, bị kích thích quá nhiều, có chút điên khùng, khẩn cầu Hoàng Thượng để thiếp thân mang nó về quản giáo, để nó không nói ra những lời bậy bạ như vậy."

    "Bất Ngôn bị kích thích, nàng là Hoàng Hậu trẫm hợp ý, cho nên nàng liền ở lại cung đi, trẫm tự mình chiếu cố, chọn ngày lành thành hôn, mọi người đều giải tán đi." Thẩm Vân Dật trầm giọng nói.

    Vốn dĩ đêm nay sẽ hạ chỉ, lại chọn ngày lành thành hôn, nhưng tình huống đã thoát khỏi khống chế của bọn họ, Diệp Bất Ngôn cần lưu lại, chờ thân thể tốt lên, liền viên phòng, sau đó lại thành thân.

    Ở trong cung, là cách bảo vệ nàng tốt nhất.

    Bọn họ càng muốn một điều nhịn chín điều lành, Diệp Bất Ngôn càng không muốn thuận theo: "Nói vậy máu Hiền Vương trích từ trên người ta còn ở trên người ngươi, ngươi dám để người khác soát người sao? Chỉ cần lấy Huyền Linh thạch nghiệm chứng, liền có thể biết có phải huyết mạch thiên phú chí tôn hay không."

    Sợ chuyện nàng có huyết mạch thiên phú chí tôn truyền ra ngoài?

    Vậy nàng càng phải làm lớn mà truyền ra ngoài, khiến cho tất cả mọi người đều biết rằng Diệp Bất Ngôn nàng có huyết mạch thiên phú chí tôn!

    "Ngôn Nhi, con đừng lại nổi điên, nương cầu con, nương chỉ muốn con được sống tốt hơn, con làm như vậy, chẳng phải là muốn mạng của nương a!" Quế di nương bổ nhào xuống dưới chân của Diệp Bất Ngôn, ôm cẳng chân nàng, đau khổ cầu xin.

    Diệp Bất Ngôn hơi đảo hút thân mình, Quế di nương dùng sức véo cẳng chân nàng như vậy, đây thật sự là mẫu thân thân sinh sao?

    "Người tới, thỉnh thái y, trẫm mang Bất Ngôn hồi cung." Thẩm Vân Dật sắc mặt âm trầm, đi về phía Diệp Bất Ngôn.

    Chuyện đêm nay tuyệt đối không thể náo loạn nữa, càng không thể nháo lớn hơn nữa.

    Diệp Bất Ngôn nhấc chân đạp vào ngực Quế di nương một chút, sau khi thoát thân, nhanh chóng đi đến trước mặt Thẩm Ngạn..

    Thẩm Ngạn còn không chưa kịp phản ứng lại, liền cảm thấy hình như có cái gì đó bị lấy đi, vội cúi đầu nhìn lại, lại nhìn thấy một lọ máu sắp rơi xuống đất, sắc mặt biến đổi, vội duỗi chân đỡ lấy, kinh hô ra tiếng: "Máu của ta!"

    Đây chính là huyết mạch thiên phú chí tôn, một lọ máu này tuyệt đối không thể bị huỷ.

    Thẩm Ngạn không đỡ được lọ máu, lọ máu nhanh chóng lăn ra chỗ khác.

    "Trả máu lại cho ta." Thẩm Ngạn nhanh chóng lắc mình đi qua, muốn đoạt lại bình sứ, nhưng lại thấy Thẩm Tri Hàn lạnh như băng sơn, tay cầm bình sứ, khí thế kiêu ngạo kia tức khắc yếu đi, nhưng thái độ vẫn là rất cường ngạnh: "Tam đệ, đem bình sứ đưa cho nhị ca!"

    "Huyết mạch thiên phú chí tôn?" Thẩm Tri Hàn lạnh lùng liếc nhìn Diệp Bất Ngôn còn đang thở dốc, cơ hồ sắp chịu đựng không nổi một cái, sau đó lạnh giọng nói: "Người mà Lăng Tiêu điện muốn tìm kiếm, vậy bổn vương không thể mặc kệ."

    Thẩm Tri Hàn muốn xen vào, Thẩm Ngạn tức khắc liền luống cuống, vội nói: "Tam đệ, đây không phải huyết mạch thiên phú chí tôn gì, chỉ là ta bị bệnh, cần một loại thuốc dẫn."

    "Quốc sư, Huyền Linh thạch." Thẩm Tri Hàn không nói lời nào vô nghĩa.

    Đông Phương Hi không sợ chuyện lớn hơn, vội lấy ra Huyền Linh thạch, nhìn Diệp Bất Ngôn nói: "Diệp cô nương, chịu không được nữa thì ngất đi cũng được, có Ngự Vương ở đây, sẽ không xảy ra việc gì đâu."
     
  10. Lam Y Vũ

    Bài viết:
    75
    Chương 29: Tranh đoạt huyết mạch thiên phú chí tôn (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    A Hàn giúp nàng một chuyện, hy vọng có thể vãn hồi một chút ấn tượng đầu tiên của A Hàn trong mắt nàng.

    Diệp Bất Ngôn cả người vô lực dựa vào cái bàn, nàng không muốn nghĩ những chuyện vô nghĩa nữa, bởi vì nàng cũng thật sự sắp chịu không nổi nữa, dược hiệu của đan dược biến mất gần hết, nàng lúc này chính là liều mạng mà chịu đựng.

    Cho nên, hiện tại nàng chỉ muốn nhanh chóng nghiệm ra kết quả, nàng mới bắt đầu bước tiếp theo được.

    Thẩm Tri Hàn nhúng tay vào việc này, Thẩm Vân Dật cho dù là hoàng đế, cũng không thể ngăn trở, bởi vì sau lưng hắn là Lăng Tiêu Điện, ngay cả hắn, thậm chí toàn bộ Bạch Lăng Quốc cũng không thể trêu vào, cho dù là ai cũng phải nể Thẩm Tri Hàn ba phần.

    Thẩm Tri Hàn mở nút bình ra, đang muốn đem máu nhỏ xuống Huyền Linh thạch trắc nghiệm, Diệp Liễu Uyển lại đột nhiên đứng dậy: "Ngự Vương, xin đợi một chút."

    Thẩm Tri Hàn điểu cũng không quan tâm nàng, tiếp tục đem máu nhỏ xuống, mắt thấy giọt máu sắp rơi xuống Huyền Linh thạch lại là bị một bàn tay mảnh khảnh trắng ngần chặn lại.

    "Ngự Vương.."

    Diệp Liễu Uyển còn chưa có nói xong, liền cảm thấy ngực đau xót, cả người như diều đứt dây bay ra ngoài, nện thật mạnh lên mặt đất.

    Diệp Bất Ngôn trầm trồ khen ngợi, Thẩm Tri Hàn này, quả nhiên một lời không hợp liền đánh người, bất quá đánh Diệp Liễu Uyển, nàng vui vẻ!

    Diệp Liễu Uyển bị đánh bay, còn không kịp đứng lên đã vội vàng nói: "Ngự Vương không cần kiểm tra, máu đó là của ta, cũng xác thật là huyết mạch thiên phú chí tôn."

    Ngự Vương nói rằng Lăng Tiêu Điện tìm kiếm người mang huyết mạch thiên phú chí tôn, vậy chắc chắn có thể tiến vào Lăng Tiêu Điện, nàng không thể buông tha cơ hội lần này.

    "CMM!" Diệp Bất Ngôn tức giận, vậy mà muốn đoạt nàng dồ của nàng một lần nữa, mười lăm tuổi đoạt huyết mạch của nàng, hại nàng bị phế đi ba năm, hiện tại lại tới chiêu này?

    Có cái gì có thể giúp nàng chịu được thêm một lúc nữa không, chỉ cần nàng không ngất đi là được, nàng nhất định đấu một trần với tiểu bạch hoa này!

    Diệp Liễu Uyển che lại ngực đau nhức, đi đến trước mặt Thẩm Tri Hàn, vươn tay qua Huyền Linh thạch: "Hiện tại kiểm tra máu của ta đi."

    Một giọt máu tươi rơi xuống Huyền Linh thạch, sau đó Huyền Linh thạch tỏa ra quang mang màu đồng, rất là chói mắt, khiến tất cả mọi người kinh hô ra tiếng.

    "Ta nói rồi, Diệp Liễu Uyển mới là người sở hữu huyết mạch thiên phú chí tôn."

    "Diệp Bất Ngôn quả thực chính là si tâm vọng tưởng, quả nhiên là bị điên rồi, cái gì cũng làm được."

    "Náo loạn lớn như vậy, cuối cùng chỉ là một trò cười, chỉ là một thứ nữ ti tiện, phế sài xấu nữ, còn không biết xấu hổ nói chính mình là người sở hữu huyết mạch thiên phú chí tôn, buồn cười."

    "..."

    Diệp Bất Ngôn tức đến mức đầu choáng váng, Diệp Liễu Uyển cái lục trà biểu này, nếu không phải hiện tại nàng đến sức nói chuyện cũng không có thì làm gì có chuyện đóa bạch hoa nãy có thể đoạt nổi bật của nàng.

    "Nhị muội xác thật cũng có huyết mạch thiên phú chí tôn, nhưng đó là do lúc nãy ta truyền cho muội ấy, vì sợ muội ấy tiến cung không chỗ nào dựa vào, bị người khi dễ." Diệp Liễu Uyển giơ tay để cho mọi người nhìn vào tay mình, trên đó có một vết thương rất dữ tợn, ủy khuất thương tâm nói: "Chỉ là ta chưa từng nghĩ đến, lòng tốt của ta như vậy, nhị muội lại thiết kế Hiền Vương như vậy."

    Huyết mạch thiên phú chí tôn có thể truyền một lần, đây là chuyện mọi người đều biết, mà nàng nói lời này, cho dù Diệp Bất Ngôn nghiệm ra huyết mạch, vậy cũng là do nàng truyền qua, tất cả đều là công lao của nàng.

    Nghe đóa bạch liên nói nói như vậy Diệp Bất Ngôn bị chọc tức không nhẹ, hít sâu một hơi, chỉ vào bình sứ trong tay Thẩm Tri Hàn nói: "Nghiệm nó, huyết mạch thiên phú chí tôn cũng có phân cấp bậc, màu đồng là bậc thấp nhất của huyết mạch thiên phú chí tôn, màu bạc thứ hai, màu vàng đứng đầu."
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...