Chương 10: Trận chung kết.
Rốt cuộc, Đường Dĩ Hi cũng lên sân khấu, cậu bé đi lại rất thong dong, không một chút hoang mang đi đến chính giữa sân khấu, xoay người lễ phép chào mấy ngàn người đang ngồi dưới khán đài, trên màn hình lớn, khuôn mặt của cậu bé được phóng đại hết cỡ, 360 độ không có góc chết.
Khán giả bên dưới thở mạnh một hơi, không khỏi cảm thấy giận dỗi trước vẻ đẹp của cậu bé!
Là ai mà có thể sinh ra một đứa trẻ như vậy?
Đường Hùng vui đến chảy nước mắt, nhìn thấy cháu trai tài giỏi đang biểu diễn, ông thực sự cảm thấy rất kiêu ngạo, rất tự hào, đã rất lâu rồi ông không có cảm giác này. Một bên mẹ con Khâu Lâm chỉ biết nhìn nhau, cảm thấy có oán khí đang trào lên trong lòng, rõ ràng chỉ là một đứa con hoang, làm sao có thể tài giỏi như vậy? Cho dù Đường Tư Vũ cũng là một nghệ sĩ dương cầm, cũng không thể dạy cho cậu bé được như vậy, chơi đàn dương cầm tuyệt đến như vậy!
Hơn nữa! Đường Y Y cảm thấy khuôn mặt của cậu bé không giống Đường Tư Vũ một chút nào, chẳng lẽ người đàn ông cùng chị ta sinh ra đứa trẻ này, có bộ dạng rất tuấn tú sao?
Bây giờ cô ta đang rất là đố kị, nhưng đồng thời, cô ta cũng chỉ biết cười lạnh, điều này sao có thể?
Nói không chừng, đứa nhỏ này may mắn được thừa hưởng gien trội thôi! Nói không chừng khi lớn lên sẽ phá nét ngay, trường hợp giống như vậy cũng không phải là ít!
"Đúng là cháu trai của ta, rất bình tĩnh." Đường Hùng cảm thấy cậu bé chắc chắn đã nhận gien di truyền của ông.
Lúc này ở hậu trường, nơi mà người xem không thể thấy được bối cảnh phía sau sân khấu, Đường Tư Vũ đang khẩn trương siết chặt tay, nhìn thấy con mình trên sân khấu, thấy lo lắng dùm cho con, sợ con xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Tô Hi kéo nhẹ cô, khuôn mặt tinh xảo đặt nhẹ trên vai Đường Tư Vũ, nhìn theo con trai nuôi của nàng, vẻ mặt đầy vẻ sủng ái cùng ý cười.
Cậu nhóc kia lần này sẽ phát huy hết khả năng của mình, chính là khả năng chơi đàn cấp 6, sẽ chơi một khúc có độ khó vô cùng phức tạp, cho nên, khi nãy người dẫn chương trình cũng đặc biệt nhấn mạnh điều này, khiến người xem càng tò mò thêm về cậu bạn nhỏ này.
Chỉ là một cậu bé bốn tuổi, có thể đàn được một khúc dương cầm có độ khó cấp 6 hay sao? Chuyện này thật sự rất khiêu khích tính tò mò của người xem?
Càng là chuyện không có khả năng thành công, càng khiến cho người khác quan tâm, đây chính là lòng ham muốn của con người.
Chẳng những người trực tiếp tại trường quay, mà còn rất nhiều khán giả đang ngồi trước màn hình, khán giả cả nước đều trông mong màn biểu diễn này, đều chờ mong cậu bạn nhỏ phát huy khả năng hơn người, tin tưởng rằng thế giới có rất nhiều thiên tài.
Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi không có lòng muốn công danh lợi lộc gì, cậu bé đứng trên sân khấu này, cái muốn đạt được không phải là cảm giác thành tựu, cũng không phải là giải thưởng, cậu bé chỉ muốn người xem trong và ngoài nước biết đến tài năng của mình. Cho nên, cậu bé không định tranh đấu gì cả, cũng không bởi vì khẩn trương mà suy nghĩ lệch lạc, cậu bé hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn, ở trên sân khấu yên tĩnh nhìn máy ảnh ở phía dưới, thong dong bình tĩnh, ngũ quan còn rất đẹp đẽ, cậu bé không hề hay biết, bởi vì điều này mà cậu nhận được không ít nhân khí cùng với sự yêu thích của khán giả.
Bên cạnh đó ở nơi hậu trường, Đường Tư Vũ và Tô Hi hốc mắt đều đã có chút đã ươn ướt.
Mà ở dưới khán đài Đường Hùng cũng căng thẳng trong lòng, lắng nghe cháu trai biểu diễn, ông nghe thấy bên cạnh không ngừng có người nhỏ giọng tán thưởng, ông thực thật sự muốn nói to 'Đây chính là cháu trai của ta".
Sau khi một chuỗi dài phù âm dừng hẳn, dưới đài, trong nháy mắt hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên vang to như sấm kéo dài không ngừng. Mà lúc này nhóm các giám khảo cũng đang bắt đầu chọn ra người thắng cuộc, không thể nghi ngờ gì nữa, đã chọn Đường Dĩ Hi làm quán quân, bởi vì ngoại trừ cậu bé ra, thì không còn sự lựa chọn nào khác.
Khán giả bên dưới thở mạnh một hơi, không khỏi cảm thấy giận dỗi trước vẻ đẹp của cậu bé!
Là ai mà có thể sinh ra một đứa trẻ như vậy?
Đường Hùng vui đến chảy nước mắt, nhìn thấy cháu trai tài giỏi đang biểu diễn, ông thực sự cảm thấy rất kiêu ngạo, rất tự hào, đã rất lâu rồi ông không có cảm giác này. Một bên mẹ con Khâu Lâm chỉ biết nhìn nhau, cảm thấy có oán khí đang trào lên trong lòng, rõ ràng chỉ là một đứa con hoang, làm sao có thể tài giỏi như vậy? Cho dù Đường Tư Vũ cũng là một nghệ sĩ dương cầm, cũng không thể dạy cho cậu bé được như vậy, chơi đàn dương cầm tuyệt đến như vậy!
Hơn nữa! Đường Y Y cảm thấy khuôn mặt của cậu bé không giống Đường Tư Vũ một chút nào, chẳng lẽ người đàn ông cùng chị ta sinh ra đứa trẻ này, có bộ dạng rất tuấn tú sao?
Bây giờ cô ta đang rất là đố kị, nhưng đồng thời, cô ta cũng chỉ biết cười lạnh, điều này sao có thể?
Nói không chừng, đứa nhỏ này may mắn được thừa hưởng gien trội thôi! Nói không chừng khi lớn lên sẽ phá nét ngay, trường hợp giống như vậy cũng không phải là ít!
"Đúng là cháu trai của ta, rất bình tĩnh." Đường Hùng cảm thấy cậu bé chắc chắn đã nhận gien di truyền của ông.
Lúc này ở hậu trường, nơi mà người xem không thể thấy được bối cảnh phía sau sân khấu, Đường Tư Vũ đang khẩn trương siết chặt tay, nhìn thấy con mình trên sân khấu, thấy lo lắng dùm cho con, sợ con xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Tô Hi kéo nhẹ cô, khuôn mặt tinh xảo đặt nhẹ trên vai Đường Tư Vũ, nhìn theo con trai nuôi của nàng, vẻ mặt đầy vẻ sủng ái cùng ý cười.
Cậu nhóc kia lần này sẽ phát huy hết khả năng của mình, chính là khả năng chơi đàn cấp 6, sẽ chơi một khúc có độ khó vô cùng phức tạp, cho nên, khi nãy người dẫn chương trình cũng đặc biệt nhấn mạnh điều này, khiến người xem càng tò mò thêm về cậu bạn nhỏ này.
Chỉ là một cậu bé bốn tuổi, có thể đàn được một khúc dương cầm có độ khó cấp 6 hay sao? Chuyện này thật sự rất khiêu khích tính tò mò của người xem?
Càng là chuyện không có khả năng thành công, càng khiến cho người khác quan tâm, đây chính là lòng ham muốn của con người.
Chẳng những người trực tiếp tại trường quay, mà còn rất nhiều khán giả đang ngồi trước màn hình, khán giả cả nước đều trông mong màn biểu diễn này, đều chờ mong cậu bạn nhỏ phát huy khả năng hơn người, tin tưởng rằng thế giới có rất nhiều thiên tài.
Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi không có lòng muốn công danh lợi lộc gì, cậu bé đứng trên sân khấu này, cái muốn đạt được không phải là cảm giác thành tựu, cũng không phải là giải thưởng, cậu bé chỉ muốn người xem trong và ngoài nước biết đến tài năng của mình. Cho nên, cậu bé không định tranh đấu gì cả, cũng không bởi vì khẩn trương mà suy nghĩ lệch lạc, cậu bé hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn, ở trên sân khấu yên tĩnh nhìn máy ảnh ở phía dưới, thong dong bình tĩnh, ngũ quan còn rất đẹp đẽ, cậu bé không hề hay biết, bởi vì điều này mà cậu nhận được không ít nhân khí cùng với sự yêu thích của khán giả.
Bên cạnh đó ở nơi hậu trường, Đường Tư Vũ và Tô Hi hốc mắt đều đã có chút đã ươn ướt.
Mà ở dưới khán đài Đường Hùng cũng căng thẳng trong lòng, lắng nghe cháu trai biểu diễn, ông nghe thấy bên cạnh không ngừng có người nhỏ giọng tán thưởng, ông thực thật sự muốn nói to 'Đây chính là cháu trai của ta".
Sau khi một chuỗi dài phù âm dừng hẳn, dưới đài, trong nháy mắt hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên vang to như sấm kéo dài không ngừng. Mà lúc này nhóm các giám khảo cũng đang bắt đầu chọn ra người thắng cuộc, không thể nghi ngờ gì nữa, đã chọn Đường Dĩ Hi làm quán quân, bởi vì ngoại trừ cậu bé ra, thì không còn sự lựa chọn nào khác.
Chỉnh sửa cuối: