Tác giả: 2 Ám Bạch
Edit + beta: Thất Sắc
Mặc dù mẹ tôi luôn nói tôi không đứng đắn tí nào nhưng thực chất bên trong, tôi là một người đàn ông vô cùng có trách nhiệm. Dù sao tôi cũng là thanh niên tài năng anh tuấn Vương Hiểu Minh mà.
Nếu tôi đã quyết định theo đuổi Lâm Ý Nhất vậy thì tôi phải có trách nhiệm với cậu ấy, tôi muốn cậu ấy có thể yêu đương với tôi không chút lo lắng nào. Thế là một giây sau, tôi quỳ bịch một tiếng ngay trước mặt mẹ tôi.
Mẹ tôi: ".. Con làm gì vậy!"
"Mẹ! Con không đáng làm người! Nhất Nhất hận chết con mất! :
Mẹ tôi:"... "
Sau đó, trong vòng năm phút, tôi dùng phương thức sinh động linh hoạt nhất để nói cho mẹ tôi biết rằng tôi phát hiện tôi là gay, còn thừa dịp say rượu chà đạp Lâm Ý Nhất, còn là cái loại chà đạp không chừa chỗ nào nên giờ cậu ấy muốn từ chức.
Mẹ tôi ngây ra như phỗng, dùng nửa giờ bà gọi đầy đủ bố tôi, anh tôi về nhà. Có thể tưởng tượng được, tôi, ba mươi tám, giờ bị người bố càng già càng dẻo dai liên hợp với anh tôi đánh cho tôi một trận, nhốt trong nhà không cho ra ngoài, bắt tôi ngày mai phải khiêng roi đi nhận lỗi với Lâm Ý Nhất. Bố tôi còn nói, nếu Nhất Nhất không tha thứ, ông ấy sẽ cho tôi vào tù ngồi. Tôi đúng là con ruột của hai người mà.
Đến đêm, tôi ôm mặt mũi bầm dập, ngủ không yên nên lấy điện thoại của Lâm Ý Nhất ra nghiên cứu, thử mấy lần vẫn sai mật khẩu nên tôi đành tìm đến anh tôi. Anh tôi làm bên kỹ thuật điện tử, tôi nói hết lời chỉ thiếu mỗi bước đòi thắt cổ, anh ấy mới chịu mở mật khẩu cho tôi.
Đúng vậy, tôi biết tôi đang xâm phạm đời tư của Lâm Ý Nhất nhưng thật sự tôi rất muốn biết cái người trên mạng mà cậu ấy đòi về Thành Đô gặp là ai. Dù sao cũng có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà. Lâm Ý Nhất hoặc là làm thư ký của tôi, hoặc là trở thành đàn ông của tôi, không có con đường thứ ba đâu. Tôi thề, tôi không xem nhiều, tôi chỉ xem một chút xíu thôi.
Sau đó, tôi xem ròng rã ba tiếng đồng hồ.
Ngạc nhiên là, tôi hoàn toàn không tìm được chút vết tích tồn tại nào của tên đàn ông kia. Lịch sử trò chuyện trên WeChat - chỉ toàn tin nhắn và lì xì của tôi, QQ - chỉ toàn tin spam công việc của tôi, Zhihu - cái chọn nhiều nhất là ứng đối với sếp thế nào, cách làm sếp hài lòng, sếp ngang ngược không nói đạo lý là cảm giác gì.
Cuối cùng tôi nhấp vào Weibo. Bình thường tôi không chơi Weibo, tôi cảm giác trên Weibo có đủ loại thiểu năng trên toàn Trung Quốc dùng. Vậy mà không ngờ Lâm Ý Nhất lại có tài khoản Weibo, tên tài khoản của cậu ấy là Nhất Ý Cô Hành, còn có khoảng gần mười nghìn fan. Cậu ấy chỉ đăng hơn ba mươi bài viết, tôi bắt đầu đọc từ bài viết đầu tiên, bài viết đó được đăng lên vào năm năm trước.
* * *" Có mấy lời, giấu trong lòng thật sự rất khó chịu, thậm chí còn ảnh hưởng đến trạng thái làm việc của tôi, cứ như vậy anh ấy sẽ rất tức giận nên tôi đành viết những lời này ở đây đi, hi vọng có thể mau chóng điều chỉnh trạng thái làm việc.
Tôi thích sếp của tôi, nhưng anh ấy là trai thẳng. Anh ấy lớn tuổi hơn tôi, thường xuyên không cạo râu, lôi thôi lếch thếch nhưng vóc dáng rất cao, cánh tay cũng rất khỏe. Tôi vẫn mãi không quên được giây phút anh ấy ôm tôi ra khỏi vực sâu kia, anh ấy ôm rất chắc, tựa như hằng số Planck (*) cho tôi cảm giác an toàn vô cùng. Thật ra, anh ấy vốn là một người trầm lặng rất có uy nghiêm nhưng gần đây lại luôn luôn thích lảm nhảm với tôi. Có đôi khi, tôi sẽ cảm thấy mình là người đặc biệt, sinh ra chút ảo giác rằng kỳ thật anh ấy cũng có chút thích tôi. Nhưng hôm qua tôi mới biết không phải, hóa ra thái độ với người quen của anh ấy vốn là như thế. Nhất định tôi phải khắc chế chút thích của mình lại, không thể để anh ấy phát hiện ra. Tôi còn nợ tiền anh ấy nữa, bao giờ trả hết nợ mới có thể rời khỏi anh ấy. "
(*) Hằng số Planck: Là một hằng số cơ bản của vật lý, xuất hiện trong các bài toán của vật lý lượng tử.
-" Tôi không khắc chết được mình, tôi ở chung với ông chủ rồi. Bây giờ, chuyện thường ngày phải làm là giúp sếp đeo cà vạt, nấu cơm cho sếp, còn chuyện thay đổi là gọi sếp dậy. Có đôi khi lúc tôi qua, sếp đã dậy, đang rửa mặt trông không vui lắm. Sau đó, mỗi sáng tôi sẽ dậy sớm một chút, ngắm dáng vẻ sếp ngủ. Lúc ngủ sếp đáng yêu vô cùng, có điều tôi lại sinh chút lòng tham rồi, tôi nghĩ nếu tôi có thể nằm cạnh ấy thì tốt biết mấy. Tôi thích nấu cơm cho sếp, mức độ thích tương đương với viễn cảnh tôi được tặng một cái máy gia tốc hạt. Kỳ thật sếp rất dễ nuôi, cái gì cũng ăn cả. Hôm nay sinh nhật tôi, sếp đưa tôi đi ăn đồ Pháp, tôi ăn không quen, lúc về sếp lại nấu cho tôi một tô mì, thả rất nhiều nấm truffle và thịt, không ngon lắm, phẩm vị của ông chủ đúng là chuẩn trai thẳng nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc. "
-" Hôm nay sếp gọi tôi là bà xã, anh ấy nghĩ rằng tôi tức giận, kỳ thật tôi không có giận, tôi còn bồi thêm một câu ông xã trong lòng nữa. Ông xã, tôi thật sự rất muốn gọi anh ấy như vậy nhưng tôi không có tư cách đó, tôi chỉ có thể gọi anh ấy là sếp. Mỗi lần tôi gọi anh ấy là sếp, tôi đều thấy rất ngượng. Có đôi khi tôi sẽ sợ. Tôi luôn cảm thấy anh ấy biết tâm tư của tôi, anh ấy thường thường nói như vậy có lẽ là trêu tôi cho vui thôi. Nếu thật sự như vậy, tôi cũng không tức nổi, chỉ thấy có chút sợ nhưng chí ít anh ấy biết tâm ý của tôi là được. "
-" Hôm qua sếp uống say, tôi dìu anh ấy đi ngủ, anh ấy vẫn lảm nhảm, kể lại câu chuyện năm đó. Anh ấy còn khen tôi, nói cả công ty, anh ấy thích tôi nhất. Sau đó tôi hỏi lại anh ấy, anh thích ai nhất, anh ấy nói: Tôi thích cậu nhất. Tôi dùng điện thoại quay lại được rồi! "
-" Tôi trộm giấu áo ngủ cũ của ông chủ, tôi không giặt mà treo nó cùng một chỗ với quần áo của tôi. Quần áo của tôi ở trong, quần áo của sếp ở ngoài, tựa như sếp đang ôm tôi vậy. Tôi rất áy náy, tôi cảm thấy mình thật biến thái, nhưng tôi không nhịn được. "
-" Tôi thấy rất nhiều bạn nói tôi hãy dũng cảm một chút, theo đuổi tình yêu của mình đi. Sợ là phải khiến các bạn thất vọng rồi, tôi sẽ không thổ lộ với sếp đâu. Thứ nhất, sếp thật sự là trai thẳng, anh ấy có xem loại phim đó. Thứ hai, tôi rất thích người nhà của sếp, là họ cho tôi sự ấm áp của người nhà, tôi không thể chịu nổi ánh mắt thất vọng thậm chí là ruồng rẫy của họ. Cuối cùng, đơn phương là chuyện riêng của tôi, sếp đối với tình cảm của tôi giống như 'con mèo của Schrödinger' (*) vậy. Có đôi khi tôi cảm thấy anh ấy thích tôi, có đôi khi tôi cảm thấy anh ấy không thích tôi, trạng thái không xác định này khiến cảm xúc của tôi vô cùng không ổn định nhưng tôi lại không muốn phá bỏ nó. Tôi có thể làm thư ký cho sếp cả đời, mãi mãi không cần biết con mèo kia sống hay chết. Tôi là một tên hèn nhát, xin các bạn dân mạng đừng giục cưới.
(*) Con mèo của Schrödinger: Là một thí nghiệm tưởng tượng nghĩ ra bởi Erwin Schrödinger để cho thấy sự thiếu hoàn hảo của những cách hiểu về cơ học lượng tử vào thời của ông, mà đại khái là họ cho một con mèo vào hòm cùng thuốc độc và làm thí nghiệm, sau thí nghiệm khi mở hòm ra mới biết con mèo sống hay chết (chi tiết tìm hiểu Wikipedia). Ở đây Nhất Nhất ví thái độ của sếp với tình cảm của mình như con mèo nhốt trong hòm ở thí nghiệm trên, nếu không mở hòm ra sẽ không biết tình trạng của con mèo ra sao.
- "Đã lâu rồi bệnh đau dạ dày của sếp không tái phát nữa, thật tốt. Tôi thì không được rồi, gần đây hay sây sẩm mặt mày, có thời gian phải tới bệnh viện xem sao. Tôi phải rèn luyện thân thể thật tốt để sau này còn dưỡng lão cho sếp nữa.
-" Sếp sắp kết hôn. "
-" Có vài người, tình cảm tựa như
hạt Higgs (*), trăm triệu dặm mới chọn được một, gặp được như chẳng thể cầu. Tôi cảm thấy chúng tôi tựa như
rối lượng tử (*), chẳng ngờ giữa sự gắn bó chúng tôi lại là
tương tác yếu (*). "
(*) Chi tiết tìm hiểu google, ý của câu này là có vài người tình cảm khó kiếm, Nhất Nhất cho rằng Nhất Nhất và sếp luôn luôn có liên hệ với nhau dù có cách xa tới đâu, chẳng ngờ liên hệ đó thực ra rất mong manh.
-" Kỳ thật sếp không thích cô ấy chẳng qua vì sếp cảm thấy cô ấy phù hợp mà thôi. Nếu như tôi là phụ nữ thì tốt biết mấy. Chí ít cũng có thể yêu đương quang minh chính đại. Giấy đăng ký kết hôn chín tệ chín, đối với tình yêu khác phái là thứ bình thường cỡ nào. Nhưng đối với tôi, nó là hi vọng xa vời cả một đời. Có điều, được nhìn thấy sếp kết hôn đã tốt lắm rồi, tôi là phù rể, tôi sẽ đứng cạnh sếp, có thể trộm tưởng tượng trong đầu rằng người kết hôn với anh ấy là tôi. "
-" Hơn nữa, sếp kết hôn cũng có chỗ tốt, đó là sếp sẽ có con của mình. Con anh ấy có thể nhận tôi làm bố nuôi, anh ấy là bố, tôi là bố nuôi. Ừm, thật tốt. "
-" Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, tôi không sao, bây giờ vấn đề tình cảm của tôi đã không còn là mâu thuẫn chủ yếu nữa. Trong đầu tôi có một khối u, loại lành tính nhưng nó đè lên dây thần kinh, xác suất giải phẫu thành công không cao. Tôi quyết định từ chức. Tôi không ngờ, tôi không làm được phù rể rồi, cũng chẳng làm được bố nuôi nữa.
Tôi cảm thấy mình thật xui xẻo. Nhưng ngẫm lại, kỳ thật tôi rất may mắn, tôi được sống bảy năm. Sếp chưa từng ý thức được, bảy năm trước, khi tôi trần trụi nằm trên bàn, tôi phát hiện ra cửa sổ phòng đang mở, 37 tầng. Tôi đã nghĩ, chờ sếp ra khỏi phòng, tôi sẽ nhảy lầu, đến cả tư thế tôi cũng chuẩn bị xong rồi. Nhưng sếp đã quay lại ôm tôi đi. Cho nên trước đó, các bạn mắng sếp của tôi là đàn ông cặn bã, tôi đều nghiêm túc giải thích, có đôi khi còn mắng người. Anh ấy là người tốt nhất toàn thế giới, thật sự. Anh ấy luôn nói anh ấy là một nhà tư bản không có tình cảm nhưng anh ấy là tốt nhất, nếu như bạn phản bác, tôi sẽ mắng bạn. "
-" Tôi sẽ không nói cho sếp của tôi đâu, các bạn đừng ồn ào nữa. Anh ấy sắp kết hôn rồi, sao có thể nói cho anh ấy biết chuyện xúi quẩy như vậy. Chắc anh ấy sẽ khóc mất, ông chủ thiểu năng. Nói thế nào, tôi cũng không nỡ khiến anh ấy khó chịu, hơn nữa, nếu anh ấy biết nhưng không khó chịu, còn tôi lại thấy đau lòng. Quá làm khổ người ta, thôi cứ để tôi tới Thành Đô yên ổn đi vậy. Tôi muốn chúc anh ấy những lời chúc phúc đẹp nhất, sẽ không làm phiền anh ấy nữa. "
-" Lúc viết Weibo này, tôi đang ngắm sao ở ban công. Hướng đi của ánh sao qua mấy nghìn tỉ năm mắt người mới thu được, trong lúc đó, hạt có thể sẽ tiêu tan, có thể sẽ bị chặn lại cho nên để nhìn thấy được là chuyện vô cùng khó khăn. Thứ chúng ta nhìn thấy vạn năm trước là hằng tinh, có lẽ hiện tại hằng tinh kia đã sớm suy biến, chỉ còn ánh sao chứng minh nó đã từng tỏa sáng. Thật tốt, ông chủ đã từng nhìn thấy ánh sáng của tôi, lãng mạn biết mấy. Trên đời này luôn có rất nhiều chuyện chẳng thể cưỡng cầu, tôi có rất nhiều tiếc nuối nhưng tôi không hối hận. Tôi chỉ thấy có chút không nỡ."
-
Tác giả có lời muốn nói:
Lãng mạn mà Lâm Ý Nhất dùng ở vị trí cuối cùng, không phải cậu ấy cảm thấy yêu đơn phương rất đẹp, lãng mạn cậu ấy lý giải là từ gốc: Romance, bắt nguồn từ văn học kỵ sĩ, giữa kỵ sĩ và quý phu nhân mãi mãi sẽ không có kết quả, không thể thành mà cũng chẳng thể kìm nén tình yêu.
-
Hu hu, nhiều kiến thức vật lý quá, làm một đứa ngu lý như mình phải vận dụng 100% tế bào não mới edit xong:((
~30/9/2020~