The road not taken - Robert Frost - Mỹ Bấm để xem Two roads diverged in a yellow wood, And sorry I could not travel both And be one traveler, long I stood And looked down one as far as I could To where it bent in the undergrowth; Then took the other, as just as fair, And having perhaps the better claim, Because it was grassy and wanted wear; Though as for that the passing there Had worn them really about the same, And both that morning equally lay In leaves no step had trodden black. Oh, I kept the first for another day! Yet knowing how way leads on to way, I doubted if I should ever come back. I shall be telling this with a sigh Somewhere ages and ages hence: Two roads diverged in a wood, and I- I took the one less traveled by, And that has made all the difference. Dịch thơ: Nguyễn Xuân Khuy Con đường chia hai ngả giữa rừng thu Nhưng than ôi, đành phải theo một lối Tôi làm kẻ lữ hành phân vân mãi Đưa mắt nhìn xuống lối chạy về xa Tới khúc cong khuất sau lùm cây bụi. Tôi lựa chọn nẻo thứ hai sau đấy Có thể là còn hấp dẫn hơn kia Vì cỏ mọc đầy cần bước chân đi Mặc dù cả hai con đường nằm đấy Có vết mòn cả đường nọ, đường kia. Và hai con đường trong buổi sớm mai Lá phủ đầy, chưa có bàn chân bước Tôi dành ngả đầy tiên vào dịp khác Dù thâm tâm vẫn biết được sau này Quay trở lại, chắc gì còn có dịp. Tôi sẽ kể chuyện này trong tiếng nấc Rằng đâu đó rất nhiều năm về trước: Hai ngả đường chia lối ở trong rừng Tôi chọn con đường có ít bước chân Và điều đó đã làm nên khác biệt.
Sand dunes-Robert Frost Bấm để xem Sea waves are green and wet, But up from where they die, Rise others vaster yet, And those are brown and dry. They are the sea made land To come at the fisher town, And bury in solid sand The men she could not drown. She may know cove and cape, But she does not know mankind If by any change of shape, She hopes to cut off mind. Men left her a ship to sink: They can leave her a hut as well; And be but more free to think For the one more cast-off shell. Dịch thơ: Cồn Cát-Nguyễn Tâm Biển cuộn sóng xanh rờn ướt át Nhưng ven bờ nơi sóng vừa tan Lại xuất hiện nhiều con sóng khác Còn lớn hơn, màu nâu, khô ran Đó là vùng đất biển bồi lên Để mở rộng thêm làng chài lưới Và chôn sâu trong lòng cát sỏi Những người chưa chết đuối ngoài khơi Dù tường tận mọi địa hình mũi vịnh Biển nào đâu hiểu được con người Biển cứ ngỡ khi thay hình dạng Con người sẽ bị mất hồn thôi Người bỏ lại con thuyền trên biển Mặc cho chìm, bỏ nốt cả lều tranh Người càng được thảnh thơi suy nghĩ Nhờ vứt thêm một cái vỏ của mình
Wind and Window Flower-Robert Frost-Mỹ Bấm để xem Lovers, forget your love, And listen to the love of these, She a window flower, And he a winter breeze. When the frosty window veil Was melted down at noon, And the caged yellow bird Hung over her in tune, He marked her through the pane, He could not help but mark, And only passed her by To come again at dark. He was a winter wind, Concerned with ice and snow, Dead weeds and unmated birds, And little of love could know. But he sighed upon the sill, He gave the sash a shake, As witness all within Who lay that night awake. Per chance he half prevailed To win her for the flight From the firelit looking-glass And warm stove-window light. But the flower leaned aside And thought of naught to say, And morning found the breeze A hundred miles away. Dịch thơ: Nguyễn Hoàng Ái Người đang yêu, xin hãy tạm quên tình Và bạn hãy lắng nghe câu chuyện kể: Nàng – là bông hoa trên cửa sổ Còn chàng – cơn gió lạnh mùa đông. Gió để ý và nhìn thấy hoa hồng Khi mặt trời mùa đông xuất hiện Ánh mặt trời làm tan băng trên kính. Và chim oanh đã thức dậy trong lồng Gió nhìn thấy bông hoa trong cửa sổ Nhưng gió không biết được phải làm gì Nhìn thấy hoa rồi gió đã bay đi Để đêm khuya lại quay về nơi đó. Bởi vì gió chỉ là cơn gió Đã đành, cơn gió lạnh mùa đông Chỉ biết vùi đầu trong tuyết miên man.. Không hay biết tình yêu là gì cả. Nhưng dù sao ngọn gió cứ thấy buồn Ngọn gió lung lay khung cửa sổ Để cho hoa hồng không thể ngủ Khi nơi này ngọn gió đến trong đêm. Để biết đâu, bông hoa sẽ xiêu lòng Rồi cùng gió biến vào đêm vắng Về cái nơi dịu êm và tĩnh lặng Nơi có bàn có bếp lửa và gương. Nhưng bông hoa đã không nói không rằng Biết lấy gì để đáp lời ngọn gió Và trăm ngàn dặm cách xa, sau đó Ngọn gió sang ngày gặp buổi bình minh.
Choose something like a star-Robert Frost- Mỹ Bấm để xem O Star (the fairest one in sight), We grant your loftiness the right To some obscurity of cloud- It will not do to say of night, Since dark is what brings out your light. Some mystery becomes the proud. But to the wholly taciturn In your reserve is not allowed. Say something to us we can learn By heart and when alone repeat. Say something! And it says, 'I burn.' But say with what degree of heat. Talk Fahrenheit, talk Centigrade. Use Language we can comprehend. Tell us what elements you blend. It gives us strangely little aid, But does tell something in the end And steadfast as Keats' Eremite, Not even stooping from its sphere, It asks a little of us here. It asks of us a certain height, So when at times the mob is swayed To carry praise or blame too far, We may choose something like a star To stay our minds on and be staid. Dịch thơ: Bằng Việt Hỡi ngôi sao, chói sáng từ xa thẳm, Dù ban ngày, có lúc bị mây che, Nhưng giữa đêm, ánh sáng ngươi nổi bật Lặng lẽ, xanh trong, huyền ảo hiện về! Ngươi soi sáng mà không cần mở miệng Không khoe gì bí ẩn của đời riêng, Chỉ tỏ khẽ niềm vui, khi đôi lần nhấp nháy Để báo rằng: Năng lượng sáng còn nguyên! Ai biết ánh sáng sao nóng lạnh bao nhiêu độ Đo bằng độ Xenxi hay độ Farenhai? Cũng chẳng thể đo lượng vật chất nào đã trải Trong ánh sao rọi khắp Thiên hà! Chẳng đòi hỏi gì, Ngươi luôn lặng lẽ Làm tấm gương kiên trì, soi vũ trụ gần xa.. Chẳng bận tâm, ai bỉ báng hay ca ngợi Cũng chẳng bận tâm lời xu phụ thấp hèn, Ngươi cứ đúng là Sao - như thế gian đã chọn Giữ vĩnh viễn vòng quay và rọi sáng đêm đen!
Stopping by woods on a snowy evening-Robert Frost-Mỹ Bấm để xem Whose woods these are I think I know. His house is in the village though; He will not see me stopping here To watch his woods fill up with snow. My little horse must think it queer To stop without a farmhouse near Between the woods and frozen lake The darkest evening of the year. He gives his harness bells a shake To ask if there is some mistake. The only other sound's the sweep Of easy wind and downy flake. The woods are lovely, dark and deep, But I have promises to keep, And miles to go before I sleep, And miles to go before I sleep. Dịch thơ: Nguyễn Xuân Khuy Rừng của ai dường như ta đã biết Nhà của người này nằm ở ven làng Người không thấy là ta đang dừng chân Ngắm khu rừng của người nằm dưới tuyết. Con ngựa của ta nghĩ rằng kỳ cục Dừng chân ở nơi trang trại không gần Bên là rừng, bên hồ nước đóng băng Vào một buổi chiều đông tăm tối nhất. Nên ngựa của ta rung chòm lục lạc Như hỏi xem đấy có phải sai lầm Không lời đáp, chỉ có tiếng thì thầm Rên khe khẽ trong lời cơn gió tuyết. Rừng tuyệt vời, rừng sâu và mờ mịt Nhưng còn đây lời hứa giữ con đường Còn bao nhiêu dặm trước khi lên giường Còn bao nhiêu dặm trước khi yên giấc.
A Prayer in Spring-Robert Frost-Mỹ Bấm để xem Oh, give us pleasure in the flowers to-day; And give us not to think so far away As the uncertain harvest; keep us here All simply in the springing of the year. Oh, give us pleasure in the orchard white, Like nothing else by day, like ghosts by night; And make us happy in the happy bees, The swarm dilating round the perfect trees. And make us happy in the darting bird That suddenly above the bees is heard, The meteor that thrusts in with needle bill, And off a blossom in mid air stands still. For this is love and nothing else is love, The which it is reserved for God above To sanctify to what far ends He will, But which it only needs that we fulfil. Dịch thơ: Lê Ngọc Bửu Lời nguyện muôn hoa nở rực chào Niềm riêng khép kín chuyện mai sau Neo thân ta với khung trời rộng Tỏa ánh hồn nhiên xuân ước ao Xuân ngát hồn ta sắc tuyết lê Lung linh hư ảo thoáng đêm về Reo vui ngàn tiếng ong vi vút Ngào ngạt hương rừng khắp nẻo quê Lời nguyện tưng bừng muôn tiếng oanh Đỉnh cao vang vọng giữa trời xanh Ngàn hoa hé nụ mời chim hót Đứng lặng chim trao khúc nhạc lành Là chính Tình yêu rất nhiệm màu Tình yêu dâng trọn Đấng trên cao Tình yêu thánh hóa muôn sinh vật Ngự trị trong ta xuân nguyện cầu
Love and a question-Robert Frost-Mỹ Bấm để xem A stranger came to the door at eve, And he spoke the bridegroom fair. He bore a green-white stick in his hand, And, for all burden, care. He asked with the eyes more than the lips For a shelter for the night, And he turned and looked at the road afar Without a window light. The bridegroom came forth into the porch With, 'Let us look at the sky, And question what of the night to be, Stranger, you and I.' The woodbine leaves littered the yard, The woodbine berries were blue, Autumn, yes, winter was in the wind; "Stranger, I wish I knew." Within, the bride in the dusk alone Bent over the open fire, Her face rose-red with the glowing coal And the thought of the heart's desire. The bridegroom looked at the weary road, Yet saw but her within, And wished her heart in a case of gold And pinned with a silver pin. The bridegroom thought it little to give A dole of bread, a purse, A heartfelt prayer for the poor of God, Or for the rich a curse; But whether or not a man was asked To mar the love of two By harboring woe in the bridal house, The bridegroom wished he knew. Dịch thơ: Nguyễn Hoàng Ái Người xa lạ gõ cửa trong chiều vắng Đấy – ngôi nhà của một đôi uyên ương. Cây gậy của người có màu trắng và xanh Còn trong lòng một nỗi lo đè nặng. Người xa lạ bằng mắt nhiều hơn miệng Hỏi chàng rể cho nghỉ lại đêm này Đôi mắt người nhìn con đường xa xôi Những ánh lửa khắp nơi đều tắt ngấm. Và chàng rể liền bước ra ngoài cổng: "Ta hãy cùng nhau ngó vào bầu trời Có một câu hỏi cho anh và tôi Mà bầu trời đêm hãy còn giấu kín". Những chiếc lá của kim ngân rụng xuống Quả mọng kim ngân đang thẫm màu xanh Ngọn gió mùa thu như gió mùa đông "Người xa lạ, tôi đây mong biết lắm". Cô dâu một mình trong nhà im lặng Khát khao như bếp lửa trước mặt nàng Bếp lửa làm cho đôi má thêm hồng Và ý nghĩ - trong tim đầy ước muốn. Chàng rể ngó nhìn con đường xa vắng Nhưng nghĩ suy chỉ quanh quẩn bên nàng Mong giữ trái tim yêu trong lồng vàng Và chốt bạc đem chốt ngoài cửa đóng. Chàng rể nghĩ rằng hãy còn ít lắm Chia sẻ bánh mỳ, chia sẻ hầu bao Thành tâm cầu Chúa giúp cho người nghèo Hay trừng phạt kẻ giàu cho đích đáng. Và liệu có phải đấy là số phận Khách đến mang hạnh phúc cho hai người Hay tai họa sẽ đổ xuống đêm nay Thì câu trả lời chàng mong biết lắm.
Song for the luddites- George Gordon Byron -Anh Bấm để xem As the liberty lads o'er the sea Bought their freedom, and cheaply, with blood, So we, boys, we Will die fighting, or live free, And down with all kings but King Ludd! When the web that we weave is complete, And the shuttle exchanged for the sword, We will fling the winding sheet O'er the despot at our feet, And dye it deep in the gore he has poured. Though black as his heart its hue, Since his veins are corrupted to mud, Yet this is the dew Which the tree shall renew Of Liberty, planted by Ludd! Dịch thơ: Nguyễn Xuân Thơm Như những chàng trai bên kia bờ đại dương Mua tự do bằng máu xương, rẻ đấy! Nào ta, trai tráng, lên đường Đả đảo tất cả các nhà vua, trừ Vua Phá máy Khi tấm vải ta dệt đã xong xuôi Ta rời con thoi và thanh gươm cầm lấy Cho hắn, ta sẽ ném tấm vải liệm lên người Và nhuốm tấm vải trong vũng máu từ tim hắn chảy Dù tấm vải liệm sẽ đen như tim bậc đế vương Vì huyết quản hắn là bùn nhơ mục nát Nhưng đây chính là giọt sương Tắm cho xanh tươi đưới ánh dương Cây tự do được trồng bởi Ludd!
When we two parted-Geogre Gordon Byron-Anh Bấm để xem When we two parted In silence and tears, Half broken-hearted To sever for years, Pale grew thy cheek and cold, Colder thy kiss; Truly that hour foretold Sorrow to this. The dew of the morning Sunk chill on my brow- It felt like the warning Of what I feel now. Thy vows are all broken, And light is thy fame: I hear thy name spoken, And share in its shame. They name thee before me, A knell to mine ear; A shudder comes o'er me- Why wert thou so dear? They know not I knew thee, Who knew thee too well: Long, long shall I rue thee, Too deeply to tell. In secret we met- In silence I grieve, That thy heart could forget, Thy spirit deceive. If I should meet thee After long years, How should I greet thee? With silence and tears. Dịch nghĩa Khi chúng ta chia tay Trong im lặng và nước mắt Nửa mảnh hồn tan vỡ Chia cho nhau từng tháng năm Má em trở thành tái nhợt và lạnh Nụ hôn của em còn lạnh hơn Đó là giờ báo được nói trước một cáh trung thực Cho nỗi đau buồn này Có giọt sương buổi sớm nào Thấm lạnh trên vầng trán của anh Có cảm giác như lời cảnh báo Cho những gì anh đang cảm thấy Lời thề của em đã tan vỡ Em đã coi nhẹ cả thanh danh Anh nghe tên em được đề cập đến Và chia xẻ phần nào trong sự xấu hổ đó Họ nhắc tên em trước tên anh Như tiếng chuông đánh bên tai Gây cho anh sự rùng mình ngơ ngác Tại sao em lại như thế hỡi em yêu? Họ đâu biết rằng anh hiểu em Hiểu em đến vô cùng Và kéo dài triền miên trong nỗi hối hận Để nói lên những lời sâu thẳm tự đáy lòng Chúng ta bí mật gặp nhau Trong im lặng và đau buồn Dẫu trái tim em có thể quên Lòng em mang lừa dối Nếu anh còn được gặp em Sau những năm dài xa cách Anh biết chào em thế nào? Hay chỉ im lặng và nước mắt! Dịch thơ: Thái Bá Tân Nhớ không em thuở nọ, Khi đôi ta chia tay- Hai đứa cùng đau khổ Nhìn nhau lệ tuôn đầy. Và ngày ấy hôn em, Hôn đôi môi buốt lạnh, Anh đã thấy trong tim Những tháng năm hiu quạnh. Phải chăng giọt sương rơi Trên mi anh buổi nọ Đã theo anh suốt đời Và nay thành giông tố? Hai ta giấu tình yêu Để không người được biết, Anh thầm đau khổ nhiều Vì yêu em tha thiết. Nếu ta còn gặp nhau Sao bao năm xa vắng, Biết đón em thế nào Ngoài nước mắt, im lặng?