Chương 580: Thánh địa Đông Vực Bấm để xem Đáy mắt Nam Cung Hi lóe qua hàn quang, "Ngươi muốn bắt ta?" Lâm lão cười tươi nói: "Chủ tử thật sự của ta là Điện chủ, cho nên các ngươi muốn vào thánh địa ta sẽ giúp! Ta có thể dẫn các ngươi vào, nhưng tại thánh địa nếu không có thân phận bị tra ra cũng không thể ở lại lâu. Cho nên lão đầu ta có một cách." "Cách gì?" Sở Cửu Ca hỏi. "Đó chính là lão phu hoàn thành nhiệm vụ, dẫn Nam Cung thiếu chủ ngươi về." "Ta căn bản không có lấy cắp Hồn Châu!" Nam Cung Hi nói. "Nhưng người toàn tộc đều biết là ngươi trộm, hơn nữa còn có nhân chứng, nhân chứng chính là vị hôn thê thanh mai trúc mã của ngươi Dư Vi." Lâm lão nói. Sắc mặt Nam Cung Hi rất khó coi, Lâm lão nói: "Đông Phương gia chúng tôi sẽ không bạc đãi Nam Cung thiếu chủ ngươi, ngươi chỉ có trở về mới có thể tra rõ chân tướng sự việc, trả lại sự trong sạch cho ngươi! Việc này càng kéo dài, càng khó lật ngược tình thế. Lấy phương thức này trở về, có lẽ sẽ khiến ngươi chịu chút ủy khuất, nhưng cũng hơn cứ thế kéo dài." "Cửu Ca!" Nam Cung Hi nhìn Sở Cửu Ca. Hắn biết Sở Cửu Ca chủ ý nhiều, cho nên mọi thứ đều giao cho cô quyết định là được. Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Được, chỉ cần có cơ hội đi vào thánh địa, vậy thì sự trong sạch của Nam Cung Hi cũng không phải là việc khó gì, việc này ta sẽ rất nhanh xử lý, sẽ không để ngươi ở trong lao ngục quá lâu đâu." Nam Cung Hi nói: "Ân!" Nam Cung Hi tin tưởng Sở Cửu Ca có biện pháp làm được, hơn nữa người hãm hại hắn muốn đen đủi rồi. Lâm lão cũng không biết Sở Cửu Ca vì sao tự tin như vậy, nhưng vị thiếu nữ này Điện chủ đặc biệt xem trọng, nhất định có điểm hơn người. Hắn đáp: "Được! Vậy bây giờ ta liền truyền tin tức về, nói rằng ta đã bắt được Nam Cung Hi, hai vị đã hỗ trợ ta bắt được Nam Cung Hi, bởi vì thiên phú các ngươi quá tốt, cho nên ta liền mời các ngươi gia nhập Đông Phương gia tộc của ta." "Không vấn đề!" Ngày hôm sau họ liền xuất phát, Sở Cửu Ca nói: "Nam Cung Hi và Lâm lão có thể nói với ta một số việc của thánh địa không?" Nam Cung Hi nói: "Được!" "Thánh địa có ngũ đại gia tộc, Nam Cung gia ta, kể từ khi phụ thân ta mất, Nam Cung gia liền do sư đệ của phụ thân ta Mộc sư thúc đảm nhận, sau đó liền là Hạ Hầu gia, Bắc Nguyệt gia, Tây Môn gia, Đông Phương gia, Đông Phương gia chủ là giao hảo với mẫu thân và phụ thân ta, ta bị Đông Phương gia tộc dẫn đi cũng tốt hơn là bị Nam Cung gia và Hạ Hầu gia dẫn về." "Thánh vật Hồn Châu của thánh địa chúng ta đã không ai sử dụng nó được rồi, nghe nói nó sở hữu linh hồn lực rất mạnh, nếu có thể sử dụng nó, liền trở thành chúa tể Đông Vực, nhưng đây chỉ là truyền thuyết mà thôi.." Sở Cửu Ca biết sau khi vào thánh địa liền có một trận chiến phải đối mặt, nhất định phải trả lại sự trong sạch cho Nam Cung Hi, như vậy họ mới có thể điều tra việc của hộp bất tử trong thánh địa. Thế nhưng trên đường trở về thánh địa cũng không yên bình, có người giữa đường đối phó đội ngũ của Đông Phương gia, mục đích là vì giết Nam Cung Hi, có lẽ để tránh rơi vào trong tay Đông Phương gia, sinh thêm việc ngoài ý muốn. Lục Lục nói: "Vậy ta đi hội hội đám sát thủ từ thánh địa." Kỳ thực khi vừa bắt đầu Nam Cung Hi có chút muốn động thủ, nhưng hắn bị Sở Cửu Ca ngăn cản rồi, Sở Cửu Ca nói: "Đến bây giờ ngươi vẫn phải ngụy trang thành bản thân không thể sử dụng linh lực, như vậy ngươi dù có trở thành tù nhân thì cũng có thể lưu lại bài tẩy, tránh có nguy hiểm gì đó." "Được, không phải là không thể sử dụng linh lực thôi sao? Ta sớm đã quen rồi." Nam Cung Hi đáp. Người bắt được không hỏi ra được lai lịch, Lâm lão để Đông Phương gia tộc bí mật phái người đến hộ tống, cuối cùng họ đã thành công đến được thánh địa. Linh lực trong thánh địa đã hoàn toàn không giống với những nơi khác của Đông Vực rồi, Nam Cung Hi cảm thấy ba động linh lực quen thuộc, hít sâu một hơi, hắn trở về rồi. Người của Đông Phương gia tộc tiếp Lâm lão và bọn Nam Cung Hi, một đường này đương nhiên cũng có không ít người chú ý đến Nam Cung Hi. Có người xem thường, có người khinh miệt, có người tiếc thay, có người hả hê khi người gặp họa. Cho dù là thế, Nam Cung Hi phát hiện tâm cảnh của bản thân đã có chút biến hóa. Trải qua việc sống sót trong tử cảnh, vượt qua chông gai vươn lên, suy nghĩ của những người ngoài này, căn bản không đáng cho hắn để ý. Sau khi đi vào Đông Phương gia tộc, Đông Phương gia chủ nói: "Hi nhi!" "Đông Phương thúc thúc!" Nam Cung Hi nói. "Ta tin không phải con làm, con là nhi tử do Lạc nhi dạy dỗ ra, sao có thể làm ra việc này được. Nhưng Dư Vi tiểu nha đầu đó làm chứng, Nam Cung gia tộc cũng mặc nhiên trừng phạt con, Lạc nhi còn đang bế quan không thể chống lưng cho con, cộng thêm thực lực con, cho nên chúng cảm thấy con dễ ức hiếp." Đông Phương gia chủ nói. Đông Phương gia chủ trong ngũ đại gia tộc vẫn luôn ở thế trung lập, thực lực không trên không dưới, một mình nhà hắn tin không có tác dụng, bởi vì gia tộc Nam Cung mà Nam Cung Hi lớn lên cũng đã quyết định từ bỏ hắn rồi. Nam Cung Hi nói: "Con hiểu, con không thẹn với lòng, mọi thứ đều sẽ được sáng tỏ thôi." Nam Cung gia từ bỏ hắn đích thực khiến cho hắn có chút tổn thương, xưa nay hắn vẫn luôn là thiếu chủ Nam Cung gia, là thiên tài đỉnh cao của Nam Cung gia. Mộc thúc cũng rất tốt với hắn, thế nhưng đến khi đối mặt với việc như vậy, họ không chút do dự từ bỏ hắn, ngược lại Đông Phương thúc thúc lại tin tưởng hắn. "Chỉ đành trước ủy khuất con ở trong lao ngục của Đông Phương gia tộc, nếu không chúng sẽ không bỏ qua. Nam Cung Hi bị đưa đến lao ngục, Đông Phương gia chủ nhìn Lâm lão nói:" Hai vị này nếu đã do ngươi dẫn đến, giúp ngươi bắt được Nam Cung Hi cũng xem như lập đại công, ngươi sắp xếp cho họ đi! Trong lần xếp hạng thiên tài thánh địa lần sau họ nếu có thể lọt vào danh sách, liền để họ trở thành người thánh địa chúng ta. " " Vâng! "Lâm lão nói. " Đáng chết! Đám phế vật các ngươi, phái đi nhiều người như vậy bắt Nam Cung Hi, kết quả lại để Đông Phương gia đắc thủ rồi. "Lúc này trong Nam Cung gia, một âm thanh âm độc truyền ra. " Chúng tôi cũng không biết tên Lâm lão kia của Đông Phương gia tộc kia sử dụng thủ đoạn gì bắt được Nam Cung Hi, vẫn mong gia chủ tha mạng! " " Sư phụ, làm sao đây? Nam Cung Hi trở lại rồi, hơn nữa Đông Phương gia chủ hiển nhiên là có ý che chở hắn, nếu xảy ra vấn đề gì thì không tốt rồi. "Một nữ tử áo trắng lo lắng nói. " Nam Cung Hi không còn cơ hội đó nữa, Nam Cung gia ta ngày mai sẽ đi đòi người, sau đó nhanh chóng giải quyết tên Nam Cung Hi. Trước khi Lạc nhi còn chưa có xuất quan khiến cho mọi thứ đã không còn thay đổi được, Đông Phương gia chủ lại là thứ gì, hắn dám che chở hắn sao! " Hạ Hầu thiếu chủ biết được tin tức này cũng đặc biệt phẫn nộ," Nam Cung Hi mạng thật lớn, cứ để hắn sống thêm một ngày tại Đông Phương gia đi, ngày mai chính là ngày chết của Nam Cung Hi. " Đêm đã sâu, Sở Cửu Ca chuẩn bị rời khỏi, Lục Lục nói:" Cửu muội muội, muội cẩn thận! " " Yên tâm, ta là Đệ nhất thần trộm, mục đích lần này là trộm viên Hồn Châu đó, lại không phải đại khai một trận với đám người thánh địa, không có vấn đề gì đâu."Sở Cửu Ca đáp.
Chương 581: Hồn Châu vào tay Bấm để xem Hồn Châu bị trộm, Nam Cung Hi nói rằng ngày hôm đó là vị hôn thê Dư Vi hẹn hắn đi đến thánh địa mạo hiểm, họ cũng rất hiếu kỳ với Hồn Châu đó, người đồng hành liền có Hạ Hầu thiếu chủ. Sau đó hắn bị Dư Vi đánh lén, Hạ Hầu thiếu chủ chủ công, hắn liều mạng chạy trốn, chạy khỏi thánh địa nhưng lại bị bắt lại, sau đó tu vi bị phế. Hạ Hầu thiếu chủ dường như là cố ý giày vò hắn, cho nên phế đi tu vi nhưng không lập tức giết hắn, độc câm hắn, đánh đập hắn, hắn nhịn nhục cuối cùng tìm được cơ hội chạy trốn, hủy đi gương mặt mình, trà trộn vào một tông môn tam lưu đã bị diệt, cuối cùng bị người ta xem thành nô dịch bán đến Hoang Hải Thành. Từng là đệ nhất thiên tài của Nam Cung gia tộc, một trong các vì sao sáng nhất tại thánh địa, nhưng lại bị một đôi cẩu nam nữ tính kế rơi khỏi thần đàn, rơi vào vũng bùn, nếu không phải Sở Cửu Ca có quen biết với Nam Cung tiền bối, có lẽ thực sự sẽ bị chúng đắc thủ, vĩnh viễn không thể lật người. Đi vào chỉ có ba người bọn họ, nay thánh địa lại nói Hồn Châu bị trộm mất, vậy thì nằm trong tay Hạ Hầu thiếu chủ và Dư Vi tương đối lớn. Hạ Hầu thiếu chủ là người thừa kế tương lai của Hạ Hầu gia, Dư Vi lại là đệ tử của Mộc Luyện tộc trưởng Nam Cung gia tộc, hai người thì rất hiển nhiên là Hạ Hầu thiếu chủ thân phận cao hơn, Sở Cửu Ca lựa chọn đầu tiên ghé thăm Hạ Hầu gia tộc. Thân ảnh cô như quỷ mị phóng vào Hạ Hầu gia, nhưng không hề khiến cho thủ vệ Hạ Hầu gia phát hiện, Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát động tĩnh các phía. Ở thế lực nhất lưu của Đông Vực tông chủ chỉ mới có thực lực Huyền Hư cảnh, thế nhưng ở đây cường giả Huyền Hư cảnh lại đầy rẫy, ẩn nấp trong bóng tối rất nhiều. Sở Cửu Ca lúc này không thể tùy tiện hành động tại đây như ở thế lực nhất lưu, mỗi một bước đều phải rất cẩn thận, cuối cùng đã tiếp cận nơi Hạ Hầu thiếu chủ ở. Hạ Hầu thiếu chủ đã ngủ, Sở Cửu Ca rất thuận lợi đem phòng hắn lật một phen, phàm là nơi có thể giấu đồ tuyệt đối sẽ không bỏ qua, cuối cùng Sở Cửu Ca ở trong một ngăn bí mật tìm được thứ mà Nam Cung Hi mô tả, Hồn Châu! Quả nhiên ở trong tay Hạ Hầu thiếu chủ, sau khi đắc thủ Sở Cửu Ca nhanh chóng rời khỏi, không hề khiến ai phát giác. Sở Cửu Ca trở về Đông Phương gia, Lục Lục nói: "Cửu muội muội, đắc thủ rồi!" "Ân, đắc thủ rồi, Hạ Hầu thiếu chủ có lẽ cũng không để lão cha của hắn biết, nếu không cũng sẽ không len lén giấu, mà sẽ được Hạ Hầu gia chủ bảo vệ! Cho nên lấy được tương đối nhẹ nhàng." Sở Cửu Ca đáp. "Vậy xem Hồn Châu này rốt cuộc trông như thế nào?" Lục Lục hiếu kỳ nói. Viên châu trắng sữa nửa trong suốt, Sở Cửu Ca có thể cảm nhận được linh hồn lực cực mạnh trên đó, lúc này Sở Cửu Ca phát hiện hộp bất tử đệ ngũ tộc kia lại có động tĩnh rồi. "Nam Cung Kỳ tiền bối!" Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra. Cô lấy ra hộp bất tử đệ ngũ tộc, Nam Cung Kỳ nói: "Ta.. ta đây là đang ở đâu?" Khi Sở Cửu Ca đưa hắn rời khỏi nghĩa trang phế tích, hắn đã lâm vào ngủ sâu, không biết khi nào mới tỉnh, nhưng cảm nhận được linh hồn mình không có biến mất, hắn biết hắn có cơ hội rồi. Nay tỉnh lại rồi! Sở Cửu Ca mở ra hộp bất tử, linh hồn Nam Cung Kỳ từ trong hộp bất tử xuất hiện, dáng vẻ của hắn lớn giống như người sống. "Đây là thánh địa! Ta lại trở về thánh địa rồi!" Cảm nhận được khí tức quen thuộc nơi này, đây là nơi hắn từng sinh ra, lớn lên, thành gia lập nghiệp, cho dù không biết đã qua bao nhiêu năm, hắn cũng sẽ không quên. "Thứ này Nam Cung tiền bối cũng biết chứ?" Sở Cửu Ca đáp. "Hồn Châu!" Nam Cung Kỳ hoàn toàn không ngờ hắn vừa tỉnh lại, Sở Cửu Ca liền khiến hắn sợ giật nảy mình. "Làm bậy! Cửu Ca, ngươi sao lại đi cướp Hồn Châu của thánh địa, ngươi đây là muốn bị toàn thánh địa truy sát sao." Nam Cung Kỳ vội rồi. Lục Lục nói: "Trộm thánh vật Hồn Châu của thánh địa bị truy sát đúng là không sai, nhưng trước đó bị thánh địa truy sát không phải là Cửu muội muội nhà ta, mà là nhi tử Nam Cung Hi của ngươi!" "Cái gì? Hi nhi!" Sắc mặt Nam Cung Kỳ đại biến. "Đây rốt cuộc là thế nào?" Nam Cung Kỳ hỏi. "Ta không hứng thú với viên Hồn Châu này, tạm thời có thể giao cho ngươi bảo quản." Sở Cửu Ca đem Hồn Châu nhét vào trong tay Nam Cung Kỳ. Nam Cung Kỳ đột nhiên cảm thấy mình sau khi đến gần Hồn Châu, cảm nhận được hồn thể mình trở nên mạnh hơn rất nhiều. Lúc trước hắn thân là gia chủ Nam Cung gia, đều không cảm nhận được điểm đặc biệt của viên hồn Châu này, nay trở thành hồn thể, hắn có thể cảm nhận được viên Hồn Châu này cho hắn nguồn lực lượng vô cùng vô tận. "Hồn Châu này quả nhiên có thể sửa chữa linh hồn Nam Cung tiền bối người!" Sở Cửu Ca cười nói. "Việc của ta trước đừng quản, Hi nhi rốt cuộc thế nào rồi?" Nam Cung Kỳ hỏi. Sở Cửu Ca hỏi: "Vậy Nam Cung tiền bối từ từ nghe ta kể lại nhé!" Nam Cung Kỳ mới biết hắn ở nghĩa trang phế tích lâu như vậy, nhưng Đông Vực mới trải qua hơn mười năm, nhi tử hắn cũng từ một đứa trẻ trở thành một thiên tài tuyệt sắc mới hơn hai mươi, giống như hắn tinh thần vời vợi năm đó. Nhưng lại không giống hắn, không còn sự che chở của phụ thân, dù cho có thiên phú hơn nữa thì cũng sẽ chịu sự bài xích, gần đây càng thảm, còn bị vị hôn thê và bạn tốt của mình tính kế, tu vi mất hết, thiếu chút mất mạng. "Hạ Hầu gia thật to gan! Còn có Mộc Luyện, lúc trước hắn âm thầm tính kế lấy mạng ta, nay không những trở thành người nắm quyền Nam Cung gia ta, còn để đồ đệ hắn hại nhi tử ta! Đáng chết!" Trong mắt Nam Cung Kỳ bùng cháy ngọn lửa hận thù, hắn đều muốn trực tiếp xông đến Hạ Hầu gia và Nam Cung gia thu thập những người đó. Tuy rằng trạng thái linh hồn hắn không yếu, nhưng vẫn không đủ để đối phó cao thủ của hai gia tộc, nhiều năm qua đi, hắn cũng không rõ thực lực kẻ địch của mình thế nào? Manh động ra tay quá nguy hiểm. Nam Cung Kỳ cũng không ngờ, người thiếu nữ hắn gặp được ở nghĩa trang phế tích lại trở thành một người quý nhân trong vận mệnh cuộc đời nhi tử hắn, may thay.. Nam Cung Kỳ cảm thấy cực may mắn khi lúc trước kiên trì sống sót ở nghĩa trang phế tích, nếu không hài tử của mình không biết sẽ phải đối mặt với những gì. Nam Cung Kỳ nói: "Ân tình ngươi đối với cả nhà ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên, đồ ngươi muốn chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực giúp ngươi tìm được! Hộp bất tử ngươi muốn, trước đó ta thấy qua trong tay Mộc Luyện." Lục Lục nói: "Mộc Luyện, họ Mộc! Đúng, ta nhớ người hồi trước cướp đi hộp bất tử đệ lục tộc ta chính là người Mộc gia, Mộc Luyện này có lai lịch gì?" "Mộc Luyện lúc trước bị thương được phụ thân ta nhặt được, cũng như tuổi của Cửu Ca, phụ thân thấy thiên phú hắn tốt liền thu hắn làm đệ tử, trở thành sư đệ ta! Thiên phú của hắn rất kinh người, từ nhỏ đến lớn tuy rằng ta là đệ nhất thiên tài Nam Cung gia, kỳ thực đều là do hắn che giấu không bại lộ thực lực, nói rằng không muốn át mất hào quang đệ nhất thiên tài Nam Cung thiếu chủ của ta." Nam Cung Kỳ đáp.
Chương 582: Biện pháp ứng đối Bấm để xem "Nếu hắn thực sự xuất thân từ Mộc gia Bát đại thánh tộc, thiên phú tốt hơn ngươi cũng không lạ. Người Mộc gia cuối cùng đã bị ta tìm được rồi." Đáy mắt Lục Lục lóe qua hàn quang. "Trước giải quyết tình huống bên Nam Cung Hi đã, còn về Mộc Luyện, đợi sau khi Nam Cung Hi khôi phục được thân phận thiếu chủ Nam Cung gia, liền có cơ hội thám thính hắn! Dù có hoài nghi thân phận hắn thì chúng ta không thể cứng đối cứng, hai chúng ta không chống lại được cả Nam Cung gia, hắn bây giờ là tộc trưởng Nam Cung gia." Sở Cửu Ca nói. Nam Cung Kỳ cũng rất bức bối, kẻ địch ngày trước nay đã thành tộc trưởng Nam Cung gia tộc, nhi tử hắn bị tính kế như vậy, không biết thê tử hắn có phải chịu ủy khuất nào không? Nam Cung Kỳ lúc này muốn len lén đi Nam Cung gia tìm thê tử mình, kết quả Sở Cửu Ca nói với hắn thê tử hắn giờ đang bế quan, đừng nghĩ nữa. "Cửu Ca ngươi từ tên Hạ Hầu tiểu tử kia trộm lấy Hồn Châu, chuẩn bị làm sao lấy lại trong sạch cho nhi tử ta, nếu đem Hồn Châu giao ra, thì càng chắc chắn hắn trộm đi Hồn Châu!" Nam Cung Kỳ hỏi. "Nam Cung Kỳ tiền bối, ta muốn hỏi làm thế nào để các đại gia tộc cảm ứng được sự tồn tại của Hồn Châu. Ngày mai các đại gia tộc nhất định sẽ có hành động, thẩm vấn hơn nữa quyết định xử trí Nam Cung Hi thế nào, cho dù Đông Phương gia chủ có thể kéo dài, nhưng chỉ có thể kéo dài một ngày, ta chuẩn bị ngày mai trong lúc thẩm vấn, đem viên Hồn Châu này tặng về cho Hạ Hầu thiếu chủ, sau đó khiến cho lực lượng Hồn Châu bạo phát, bại lộ trước mắt mọi người, để tất cả mọi người chính mắt nhìn Hồn Châu đang trong tay ai, đương nhiên liền có thể trả lại trong sạch cho Nam Cung Hi." "Nên biết Nam Cung Hi vẫn luôn bị nhốt trong lao ngục, hơn nữa ở thánh địa lại không cách nào hoàn thủ, không có khả năng hãm hại Hạ Hầu thiếu chủ đó, đến lúc đó Hạ Hầu thiếu chủ bị bắt tại trận, tuyệt đối trăm miệng khó giải." Sở Cửu Ca đem kế hoạch của mình nói với Nam Cung Kỳ. Lục Lục bái phục sát đất, "Cửu muội muội lợi hại, lại có thể nghĩ ra biện pháp hay như vậy!" "Bây giờ vấn đề khó nhất chính là làm sao khiến Hồn Châu bại lộ, nếu để nó rơi ra từ trong tay Hạ Hầu thiếu chủ, mức độ chấn kinh này chưa đủ mạnh! Muốn Hồn Châu bạo phát ra lực lượng cường đại, vậy mới đủ chấn kinh, đương nhiên nếu thực sự không có cách nào vậy thì chỉ có thể rơi ra rồi." Sở Cửu Ca bất lực nói. Nam Cung Kỳ nói: "Biện pháp này của ngươi tốt, có thể trả lại trong sạch cho Hi nhi hiệu quả nhất, hơn nữa còn ở trước mặt nhiều người như vậy. Thôi động lực lượng Hồn Châu tộc trưởng ngũ đại gia tộc đều biết, ta vừa hay là tộc trưởng trước đó của Nam Cung gia, dù bây giờ ta là linh hồn thể, ta vẫn có thể làm được! Nhưng tiểu nha đầu, có một vấn đề khó chính là ở trước mặt mọi người đem Hồn Châu đặt lên người Hạ Hầu tiểu tử đó, cao thủ tại hiện trường quá nhiều, còn phải làm đến không chút dấu vết, thực sự quá khó rồi, ngươi vẫn chưa rõ điểm lợi hại của cao thủ Huyền Hư cảnh thánh địa." Lục Lục cười nói: "Nam Cung Kỳ tiền bối, điểm này người không cần lo! Đối với Cửu muội muội nhà ta hoàn toàn là chuyện nhỏ, muội ấy có thể lấy thực lực hóa đan cảnh lẻn vào Hạ Hầu gia trộm đi Hồn Châu, thì muốn ở trước mắt mọi người đem Hồn Châu trả về thì không khó chút nào, đến lúc đó người chỉ cần trong thời khắc mấu chốt khiến cho động tĩnh của Hồn Châu lớn một chút là được, tốt nhất là kinh động đến cả nguyên lão của thánh địa các người." Nam Cung Kỳ cũng biết tiểu nha đầu Sở Cửu Ca này cực yêu nghiệt, cũng không nói thêm gì, hắn nói: "Không vấn đề!" Hắn cầm lấy Hồn Châu, viên Hồn Châu này khiến hắn rất thoải mái, hắn muốn thử đi vào Hồn Châu, sau đó thành công đi vào. "Nam Cung tiền bối!" Nhìn thấy Nam Cung tiền bối biến mất bên trong Hồn Châu, Sở Cửu Ca có chút kinh ngạc. "Không sao! Ta chỉ là để linh hồn ta ôn dưỡng bên trong Hồn Châu thôi, đây là thánh vật của thánh địa chúng tôi, đồng căn đồng nguyên với ta, lợi ích so với khi ở trong hộp bất tử lớn hơn nhiều! Nếu ta có thể ở đây nhanh chóng hồi phục, có lẽ có một ngày ta có thể thực sự sống lại, hơn nữa sở hữu năng lực đánh bại Mộc Luyện, báo thù cho bản thân và nhi tử." Sở Cửu Ca ý thức được lợi ích của Hồn Châu đối với Nam Cung Kỳ, cực kỳ kích động. Lục Lục nói: "Nam Cung đại thúc, gia hỏa đó nếu là người Mộc gia, thì là con mồi của ta! Không được cướp với ta!" "Vậy ít nhất để ta đánh hắn nửa chết!" Nam Cung Kỳ nói. "Không vấn đề!" Lục Lục cười nói. Lúc này hai người đang thương lượng làm sao xử trí Mộc Luyện, Mộc Luyện đang ở tại Nam Cung gia sau lưng đột nhiên lạnh buốt. "Được rồi! Việc sau đó sau này hẳn nói, bây giờ mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt! Đợi ngày mai cần phải diễn một vở kịch hay!" Sở Cửu Ca nói. "Ân!" Quả nhiên, ngày hôm sau Nam Cung gia, Hạ Hầu gia, Bắc Nguyệt gia còn có Tây Môn gia tìm đến rồi, để Đông Phương gia chủ dẫn theo Nam Cung Hi đi thánh đường của thánh địa thẩm vấn, quyết định làm sao xử trí Nam Cung Hi. Đông Phương gia chủ chỉ có thể đáp ứng, hắn nói: "Bốn vị đi thánh đường trước đi, ta rất nhanh liền đưa tội nhân Nam Cung Hi qua đó." Đông Phương gia chủ cho người dẫn Nam Cung Hi từ nhà lao thả ra, và cho người giúp hắn ăn mặc sạch sẽ tinh tươm, dù là tù nhân hắn bây giờ vẫn là phong tư thiếu chủ Nam Cung gia ngày đó. Đông Phương gia chủ nói: "Hi nhi, thời gian thẩm vấn hãy đem mọi thứ nói ra hết, tranh thủ cơ hội cho bản thân." Dù biết lời biện giải nào cũng bị họ xem là lời giảo biện, nhưng có thể tranh thủ thì vẫn phải tranh thủ. "Ân!" Nam Cung Hi nói. Lục Lục làm một thủ thế với Nam Cung Hi, đó là mọi việc đã xong, ý là đợi xem kịch vui, chút ăn ý này họ vẫn có. Trên mặt Nam Cung Hi lộ ra vẻ vui mừng, hắn tin tưởng năng lực của Cửu Ca, kể từ ngày gặp được cô, hắn chưa từng thấy Sở Cửu Ca làm gì thất bại qua. Lúc này Nam Cung Kỳ đang trong Hồn Châu nói: "Gia hỏa Đông Phương gia cũng không tồi! Hắn trước kia là tình địch của ta, vẫn luôn tranh đua với ta, không ngờ người sư đệ vẫn luôn tốt với ta, phản bội ta, muốn hại chết nhi tử ta thì hắn lại bảo vệ hắn như vậy." Lần nữa trở lại thánh địa, Nam Cung Kỳ cảm khái rất lâu. Sở Cửu Ca và bọn Lục Lục cùng Nam Cung gia chủ đi đến thánh đường, đây là nơi ngũ đại gia tộc cùng nhau nghị sự, quyết định đại sự, vừa đến cổng liền chạm mặt Hạ Hầu thiếu chủ và Dư Vi. Hạ Hầu thiếu chủ có chút kinh ngạc nhìn Nam Cung Hi, rõ ràng Nam Cung Hi đã trở thành phế vật, tù nhân, người sắp chết, nhưng lại không thấy chút vẻ suy sụp hay tuyệt vọng. Đôi mắt băng lạnh đó cứ thế nhìn chằm chằm, khiến cho Hạ Hầu thiếu chủ có một loại dự cảm không tốt, Nam Cung Hi nói: "Đã lâu không gặp." Hạ Hầu thiếu chủ trông như một thanh niên ôn hòa, bề ngoài trông rất thuần lương. "Hi ca ca!" Dư Vi nhìn Nam Cung Hi nói. Trực giác của nữ nhân nói với cô Nam Cung Hi dường như có chút không giống lúc trước nữa, vốn cho rằng sẽ nhìn thấy hắn trong dáng vẻ chật vật nhất, nhưng lại phát hiện hắn bây giờ so với lúc trước càng tuấn tú. "Xin lỗi, Hi ca ca! Muội không dám nói dối sư phụ, cho nên không có giúp huynh che giấu việc trộm Hồn Châu, huynh chỉ cần thừa nhận, nhận sai, đem Hồn Châu giao ra, sư phụ nhất định sẽ cầu tình cho huynh." Dư Vi nhẹ giọng nói.
Chương 583: Trăm miệng khó giải Bấm để xem Sau khi họ gặp mặt, không ít người đều đến xem kịch hay. "Dư mỹ nhân quả là thiện lương! Nam Cung Hi cũng đã luân lạc đến bước đường này, vẫn quan tâm hắn như thế!" "Bây giờ Dư tiểu thư là thiếu phu nhân tương lai của Hạ Hầu gia, sớm đã giải trừ hôn ước với Nam Cung Hi rồi." "Dư tiểu thư và Hạ Hầu thiếu chủ mới là trời sinh một đôi, Nam Cung Hi sao xứng với đệ nhất mỹ nhân thánh địa chúng ta!" Sở Cửu Ca đánh giá vị hôn thê đã từng này của Nam Cung Hi, dung mạo tuyệt sắc, mặt như hoa đào, eo như bồ liễu, mắt như nước thu, âm thanh dịu dàng như mưa phùn, không hổ là đệ nhất mỹ nhân của thánh địa. Sẽ không ai tin một mỹ nhân lương thiện như vậy sẽ đối phó với vị hôn phu của mình, cũng sẽ không ai tin vị Hạ Hầu thiếu chủ vẫn luôn ôn hòa lại là người ác độc. Hai người họ đều đang mang mặt nạ không ai biết, danh tiếng so với Nam Cung Hi cao ngạo, lãnh khốc lại mất cha trước đó thì tốt hơn nhiều. Cho nên Nam Cung Hi đem mọi chuyện kể chi tiết lại, có lẽ cũng sẽ không ai tin hắn. Cho nên muốn trở mình, vậy thì bắt buộc phải một chiêu giải quyết quân địch. Nam Cung Hi lạnh nhạt nhìn Dư Vi nói: "Ta vẫn chưa có mất trí, việc các ngươi đã làm ta rõ mồn một, đừng nói nhảm nhiều như vậy." Dư Vi có chút tổn thương nhìn Hạ Hầu thiếu chủ nói: "Hu hu hu, Hi ca ca nhất định là giận muội, muội biết là muội làm sai rồi." Hạ Hầu thiếu chủ nói: "Vi nhi đừng khóc, đây không phải lỗi của muội!" Mọi người cũng rất xem thường Nam Cung Hi, gia hỏa này chết đến nơi vậy mà vẫn giận lẫy Dư mỹ nhân, đem người chọc khóc, thực khiến người ta muốn đem hắn hận hận đánh một trận. "Hi nhi đừng khóc, chúng ta trước vào đó!" Hạ Hầu thiếu chủ chuẩn bị kéo Dư Vi đi vào trong thánh đường, thế nhưng Nam Cung Hi lại nhanh hơn hắn một bước. Hắn lạnh giọng nói: "Chó ngoan không cản đường!" Đội ngũ Đông Phương gia cũng cùng đi vào, trùng hợp gặp phải Hạ Hầu thiếu chủ, Sở Cửu Ca đi trong đội ngũ của Đông Phương gia tộc đi ngang Hạ Hầu thiếu chủ, cực kỳ thuận lợi đem Hồn Châu nhét lên người Hạ Hầu thiếu chủ. Nam Cung Kỳ đang ẩn trong Hồn Châu còn chưa ý thức được ra sao, phút chốc đã ở trên người của Hạ Hầu thiếu chủ rồi, hắn cực kỳ ngạc nhiên, đây rốt cuộc là tốc độ gì! Quả thực là chuyện nhỏ, không ai phát hiện, cho dù là bản thân thằng nhóc Hạ Hầu, hắn bây giờ vẫn đang dỗ mỹ nhân đây! Cái gì cũng không biết. Nam Cung Kỳ đem linh hồn lực bao trùm lấy Hồn Châu, để trước khi kịch hay bắt đầu, không cho thằng nhóc Hạ Hầu gia phát hiện nhiều thêm một thứ trên người hắn. Nam Cung Hi đi vào đại điển, nhìn tộc trưởng và trưởng lão ngũ đại gia tộc ngồi phía trên. Một nam tử tuấn tú ưu nhã trong số đó nói: "Hi nhi, còn không quỳ xuống! Phạm phải sai lầm lớn như vậy ngươi lại không sớm thúc thủ chịu trói, còn chạy nhảy ở bên ngoài lâu như vậy, ngươi thực sự khiến ta quá thất vọng rồi, cũng khiến cho sư huynh mất mặt!" Người này chính là Mộc Luyện, sở hữu dung mạo còn xinh đẹp hơn cả Nam Cung Hi. Lục Lục băng lạnh nhìn người đó, tên này hình như là người Mộc gia của Bát đại thánh tộc. Nam Cung Kỳ đang ẩn nấp trong Hồn Châu cực kỳ phẫn nộ, tiện nhân này lại dám giáo huấn nhi tử hắn, rõ ràng trong đó rất có khả năng là quỷ kế do hắn gây ra, thật biết ngụy trang! Hắn lúc này đều muốn xông ra xé nát mặt nạ giả nhân giả nghĩa của tên nam nhân kia, nhưng thực lực hắn bây giờ vẫn chưa đủ, chỉ có thể nhẫn nại! Nam Cung Hi không có quỳ xuống, mà đứng rất thẳng, kiêu ngạo nói: "Mộc thúc, ngươi nhìn ta trưởng thành, có lẽ rõ việc ta làm ta sẽ nhận, không do ta làm ta tuyệt đối không thừa nhận! Ta đúng là nhất thời bướng bỉnh đi vào cấm địa, nhưng ta tuyệt đối không có trộm Hồn Châu!" Hạ Hầu gia chủ nói: "Trộm sao có thể tự nhận mình trộm, người đâu, hắn không muốn quỳ, vậy thì đánh gãy chân hắn khiến hắn quỳ!" Chân mày Đông Phương gia chủ khẽ nhíu nói: "Không cần như vậy! Hi nhi dù sao cũng là chúng ta nhìn thằng bé lớn lên." "Người như vậy, căn bản không xứng là người ngũ đại gia tộc ta, hắn không xứng, đánh gãy chân hắn thì sao?" Hạ Hầu gia chủ nói. Chính vào lúc chúng muốn động thủ, Nam Cung Kỳ phẫn nộ không thôi, nhịn không được thôi động Hồn Châu. Nhất thời Hồn Châu đó bạo phát ra cường đại linh hồn lực, những người có mặt linh hồn lực tương đối yếu đều chịu phải sự xung kích cường đại, cảm thấy hoa mắt chóng mặt! Tộc trưởng ngũ đại gia tộc ngẩn ra, "Đây.. đây là Hồn Châu, cuối cùng đã tìm được rồi." Thế nhưng chúng vừa nhìn, lực lượng Hồn Châu không phải ở trên người Nam Cung Hi bạo phát ra, mà là từ trên người Hạ Hầu thiếu chủ bên cạnh bạo phát ra. Hạ Hầu thiếu chủ chịu phải xung kích lớn nhất, lúc này linh hồn hắn đau nhói, đầu óc trắng xóa, hoàn toàn không biết phát sinh chuyện gì. Đợi khi hắn hồi thần lại, phát hiện mọi người đồng loạt nhìn chằm chằm hắn, hắn vẻ mặt ngơ ngác. Hắn cảm thấy trong tay áo mình có gì đó, đưa tay ra sờ, lấy ra được một viên châu màu trắng sữa nửa trong suốt to như trứng ngỗng, hắn cảm thấy bản thân chóng mặt muốn ngất đi mất. "Aaaaaaa! Nó sao lại ở trên người ta? Ta rõ ràng đem nó.." "Hạ Hầu ca ca!" Sắc mặt Dư Vi trở nên trắng bệch, vội vàng nói, ngăn cản Hạ Hầu tiếp tục ngốc. Hạ Hầu thiếu chủ cầm lấy viên Hồn Châu, giống như khoai nóng muốn ném đi. Một giọng hét lớn truyền ra, "Nghịch chướng, đây là thánh vật thánh địa chúng ta, ngươi thử ném nó xem!" Mấy vị lão giả phút chốc xuất hiện, họ là mấy vị thủ tịch trưởng lão của thánh địa, được ngũ đại gia tộc cung phụng. Họ bởi vì ba động linh hồn lực chưa từng có do Hồn Châu bạo phát ra, mới phút chốc chạy đến đây, không ngờ vừa đến liền nhìn thấy có người muốn ném Hồn Châu. "Rầm!" Hạ Hầu thiếu chủ cầm Hồn Châu không dám ném, dưới uy áp cường đại của mấy vị thủ tịch trưởng lão, trực tiếp hai chân mềm nhũn quỳ xuống. Lúc này tất cả mọi người đều trợn to mắt, hôm nay lần thẩm vấn tại thánh đường này là vì xử trí Nam Cung Hi người trộm đi Hồn Châu! Chúng muốn tra hỏi Nam Cung Hi, để Nam Cung Hi giao ra Hồn Châu đã trộm. Kết quả thẩm vấn vừa bắt đầu, Hồn Châu liền tự bại lộ rồi, hơn nữa còn được phát hiện trên người Hạ Hầu thiếu chủ. Nhìn nét mặt trắng bệch của Hạ Hầu thiếu chủ, Nam Cung Hi cảm thấy trong lòng cực thống khoái. Cửu Ca làm việc quả là hay, phút chốc khiến cho Hạ Hầu lâm vào tình trạng trăm miệng khó giải. Nam Cung Hi nói: "Bây giờ các ngươi cũng thấy rồi đấy, ta không có nói dối! Hồn Châu không phải ta trộm, vẫn mong các vị trưởng lão, các vị tộc trưởng và thủ tịch trưởng lão trả lại trong sạch cho ta." Hạ Hầu thiếu chủ phẫn nộ nói: "Nam Cung Hi, nhất định là ngươi vu hại ta, nhất định là ngươi!" Mọi người cảm thấy Hạ Hầu thiếu chủ đây hoàn toàn là mở mắt nói dối! Đông Phương gia chủ không thể nhìn tiếp được nữa, hắn nói: "Hi nhi vừa về đến thánh địa, liền bị nhốt vào địa lao Đông Phương gia! Ngươi nói với ta, nó làm sao giá họa cho ngươi! Hạ Hầu thiếu chủ ngươi đi đến đâu cũng có cao thủ hộ tống, với thực lực Hi nhi, ngươi cảm thấy nó có cơ hội ra tay sao?"
Chương 584: Thành thật khai báo Bấm để xem Lúc này Hạ Hầu thiếu chủ trăm miệng khó giải, viên Hồn Châu này hắn là đặt ở nơi an toàn. Hắn không có mất trí, tuyệt đối không mang theo bên mình, nó chẳng lẽ sẽ tự mình chạy đến trên người hắn không bằng! "Hồn Châu này là giả, giả đó!" Hạ Hầu thiếu chủ nói. "Nói bậy! Hồn Châu có thể bạo phát ra linh hồn lực mạnh như vậy, sao có thể là giả được! Cả Đông Vực tuyệt đối tìm không ra viên thứ hai." Những thủ tịch trưởng lão giận dữ nói. Viên Hồn Châu đó được thủ tịch trưởng lão bảo tồn, Nam Cung Kỳ cẩn thận dè dặt che giấu khí tức, tránh cho bị những thủ tịch trưởng lão này phát hiện. "Đem Hạ Hầu Kiệt bắt lại cho ta!" Thủ tịch đại trưởng lão hạ lệnh. Thủ tịch đại trưởng lão đã hạ lệnh, cho dù là Hạ Hầu gia chủ cũng không dám không nghe, không dám ngăn cản. Hắn hận sắt không thành thép nhìn nhi tử mình, rõ ràng muốn đem Nam Cung Hi hại chết, tại sao lại xuất hiện vấn đề. Trộm đi Hồn Châu không nói với người làm cha là hắn đây thì thôi, vậy mà còn trong ngày trọng đại như vậy đem Hồn Châu mang theo bên người. Hạ Hầu Kiệt bị bắt lại, lúc này dù hắn có giải thích ra sao cũng vô dụng, trước mặt mọi người phát hiện Hồn Châu trên người hắn, tiếp đến không phải là thẩm vấn Nam Cung Hi nữa, mà là tiến hành thẩm vấn hắn. Thế nhưng hắn chết cũng không thừa nhận, thủ tịch trưởng lão từng người một cũng không phải là người ăn chay, chuẩn bị dụng hình! Hạ Hầu gia chủ nói: "Kiệt nhi nhà ta là thiếu chủ Hạ Hầu gia, dụng hình có phải không thích hợp hay không?" "Người như vậy, không xứng là thiếu chủ Hạ Hầu gia, một là thành thật khai báo, hai là dụng hình." Hạ Hầu Kiệt lúc này cũng hoảng loạn rồi, hình phạt thánh địa nếu thực sự dùng rồi, không phải hắn có thể chịu đựng được đâu, thực sự sẽ lấy mạng đó! "Kiệt nhi, ngươi vẫn là thành thật khai báo đi, như vậy sẽ giảm thiểu thống khổ. Ngươi thực sự khiến ta thất vọng." Lúc này, Hạ Hầu gia chủ biết bản thân điều gì nên bỏ nên giữ. "Hạ Hầu ca ca!" Lúc này Dư Vi có chút hoảng loạn nhìn Hạ Hầu Kiệt. Hạ Hầu Kiệt nếu đem cô khai ra, vậy cô cũng xong đời. Hắn thua rồi, thua một cách vô duyên vô cớ, Hạ Hầu Kiệt lúc này cũng tuyệt vọng rồi. Nhìn dáng vẻ mị nhan như tơ của mỹ nhân, không nỡ để cô chịu khổ chung. Hắn nói: "Ta khai! Ta khai. Là ta cố ý dẫn Nam Cung Hi đi cấm địa, sau đó đánh lén hắn, sau đó lấy đi Hồn Châu và giấu đi, đổ tội cho Nam Cung Hi đang chạy trốn." Mọi người ngẩn ra, không ngờ một Hạ Hầu thiếu chủ sáng lạn lại là người như vậy. Lại hãm hại Nam Cung thiếu chủ như vậy, nếu không phải Hồn Châu trên người hắn đột nhiên bạo phát ra khí tức, hôm nay Nam Cung Hi liền xong đời. "Vậy nhân chứng thì sao?" Ánh mắt Nam Cung Hi rơi vào trên người Dư Vi. Đối với người phản bội mình, hắn không dự tính thủ hạ lưu tình. "Hu hu hu! Hi ca ca, là muội có lội với huynh!" Dư Vi trực tiếp quỳ xuống, khóc đến đáng thương. "Muội là bị Hạ Hầu Kiệt ép buộc, cho nên mới không thể không làm chứng, hu hu hu!" Dư Vi khóc càng thêm đáng thương. Thánh địa của họ vậy mà lại xảy ra chuyện như vậy, thủ tịch trưởng lão cũng rất tức giận. Hắn phất tay nói: "Người đâu! Trước đem hai người này đi xuống, đợi bị xử phạt!" Đông Phương gia chủ nói: "Mọi thứ đã được sáng tỏ, thủ tịch trưởng lão vậy ủy khuất và nỗi khổ Hi nhi đã chịu thì tính thế nào? Phải trả lại công đạo cho Hi nhi!" "Nam Cung gia chủ!" Thủ tịch đại trưởng lão nhìn Mộc Luyện, để một người khác họ làm tộc trưởng, thủ tịch trưởng lão vẫn luôn bất mãn với Nam Cung gia. Lúc trước đích hệ Nam Cung gia tộc chỉ có mình Nam Cung Kỳ, những người của chi phụ không ai so được với Mộc Luyện, thế nên tộc trưởng trước của Nam Cung gia sau khi Nam Cung Kỳ chết liền để hắn làm tộc trưởng. Mộc Luyện nói: "Hi nhi, thời gian này khổ cho con rồi, yên tâm, dù cho tu vi con bị phế, chỉ cần không phải là con trộm đi Hồn Châu, vậy thì Nam Cung thiếu chủ vẫn sẽ là con." Mọi người thì thầm không ngớt, đường đường là đệ nhất thiên tài Nam Cung gia trở thành phế vật, một phế vật dù cho vẫn là thiếu chủ, e là cũng ngồi không vững mấy hôm. Khẩu khí này của Mộc Luyện giống như vị trí thiếu chủ trả lại cho hắn là ân tình trời ban vậy, sắc mặt Nam Cung Hi có chút không tốt, Nam Cung Kỳ muốn bị tức chết rồi. Khi việc này qua một thời gian, Hạ Hầu gia chủ và Mộc Luyện đều đang liều mạng bảo vệ nhi tử và đệ tử của mình. Hạ Hầu Kiệt triệt để xong đời rồi, bị nhốt trong một huyệt động hàn băng tại thánh địa cấm túc trăm năm, trăm năm Hạ Hầu Kiệt có còn mạng hay không còn là vấn đề. Nhưng bởi vì Dư Vi là bị ép buộc, cộng thêm sư phụ cô ra sức, cô ngược lại tốt hơn nhiều, toàn bộ tài nguyên tu luyện bị ngưng lại hết. Dù cho không có tài nguyên của thánh địa, cô có một tộc trưởng Nam Cung gia làm sư phụ, những điều này đều không phải là vấn đề. Sở Cửu Ca cười lạnh, "Xem ra Mộc Luyện cũng khá che chở cho người đệ tử này của hắn!" Nam Cung Hi tiếp tục làm thiếu chủ Nam Cung gia, thế nhưng sau lưng lại có người trào phúng nói hắn là phế vật, Nam Cung Hi hoàn toàn không quan tâm. Hắn đã ăn đan dược của Sở Cửu Ca để che giấu thực lực, cho dù là Mộc Luyện cũng không có phát hiện thực lực bị phế của hắn đã trở lại. Sở Cửu Ca và Lục Lục thân là bạn của thiếu chủ Nam Cung gia, cũng vào ở Nam Cung gia tộc. Từ giúp Lâm lão bắt Nam Cung Hi trở thành bạn của Nam Cung Hi, Đông Phương gia chủ không hề nói gì cả. Sở Cửu Ca nói: "Ta còn có một việc quan trọng cần nói với ngươi! Ngươi đi một chuyến đến cấm địa đi! Đi nhìn nhìn viên Hồn Châu đó, sẽ có kinh hỉ!" Hồn Châu bị thủ tịch trưởng lão đưa về lại cấm địa, bảo vệ thật tốt. Sở Cửu Ca không có biện pháp trộm đồ từ trong tay đám lão quái vật đó, vậy thì chỉ đành để Nam Cung Hi đi đến đó thôi. "Còn đi cấm địa?" Nam Cung Hi cũng đã có ám ảnh tâm lý về cấm địa rồi, dù sao trắc trở đời này của hắn cũng là từ cấm địa bắt đầu. "Ngươi cứ nói với thủ tịch trưởng lão, lần này ngươi có thể lấy lại trong sạch, đều nhờ Hồn Châu hiển linh, cho nên ngươi muốn đi tế bái một cái! Họ nhất định sẽ thả ngươi vào, ngươi không đi sẽ hối hận đó." Sở Cửu Ca nói với hắn. Nam Cung Hi đáp: "Được! Ta đi!" Quả nhiên, thủ tịch trưởng lão nghe thấy lời này của hắn, đã thả hắn đi vào. Kể từ khi sự việc Hồn Châu bị trộm, nơi này thủ vệ sâm nghiêm, họ không tin một người không hề có chút tu vi có thể dưới mí mắt họ trộm đi Hồn Châu. "Vào đi!" Nam Cung Hi đi vào cấm địa, hắn rất hiếu kỳ Sở Cửu Ca vì sao muốn hắn đến đây. "Đại trưởng lão, sao lại để Nam Cung Hi đi vào?" Một người trong đó hỏi. "Lần này Hồn Châu đột nhiên bạo phát nhất định là có nguyên nhân, không phải vì tên Hạ Hầu Kiệt kia, có lẽ thực sự là tổ tiên chúng ta muốn bảo vệ Nam Cung Hi." Khi Nam Cung Hi nhìn thấy Hồn Châu, Hồn Châu đột nhiên bạo phát ra linh hồn lực cực cường hãn, khiến người ta không dám đến gần. Thủ tịch đại trưởng lão nói: "Hồn Châu có dị động, quả nhiên có quan hệ với Nam Cung Hi!" "Nhưng hắn rõ ràng là một phế vật đã bị phế!" "Đừng khinh thiếu niên nghèo, có thể được Hồn Châu tộc ta thừa nhận, cho dù lúc này bị phế, sau này cũng không chắc! Thánh địa chúng ta bây giờ trông như rất mạnh, kỳ thực vấn đề nội bộ rất lớn, nếu không xuất hiện một người thống lĩnh đủ mạnh, cuối cùng sẽ có ngày tàn đi. Hồn Châu dị biến, có lẽ thực sự là tổ tiên gợi ý cho chúng ta, chúng ta không thể bỏ qua được!"
Chương 585: Gặp được phụ thân Bấm để xem Sợ là Nam Cung Hi cũng không biết, bản thân sẽ ở một khắc này được vị thủ tịch đại trưởng lão mặt lạnh vô tình xem trọng. Nguyên nhân ba động linh hồn của Hồn Châu mạnh lên kỳ thực là bởi vì Nam Cung Kỳ gặp được nhi tử mình quá kích động rồi. Nam Cung Hi nhìn thấy một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, dung mạo người này cho hắn một loại cảm giác rất quen thuộc. Hắn khẽ ngẩn ra, trầm thấp nói: "Người.. người.." Nam Cung Kỳ nói: "Hi nhi đã lớn rồi, xin lỗi đã bỏ lỡ con nhiều năm như vậy, khiến cho mẫu tử hai người chịu khổ rồi." "Phụ thân!" Nam Cung Hi nói. Cửu Ca nói có kinh hỉ dành cho hắn, đây chính là kinh hỉ. Cô nói hắn sẽ có cơ hội gặp được phụ thân mình, bây giờ thực sự gặp được, nhưng phụ thân vì sao sẽ xuất hiện từ trong Hồn Châu. Dáng vẻ phụ thân với dáng vẻ trong kí ức lúc nhỏ giống y như đúc, dường như căn bản không có gì biến hóa, hơn nữa hắn cảm thấy có điều không đúng.. Nam Cung Kỳ nói: "Ừm! Cha không ngờ vẫn còn có thể gặp được con, mẫu thân con vẫn tốt chứ?" "Người một chút cũng không ổn! Người rốt cuộc đi đâu rồi? Mộc Luyện nói người đã chết." Nam Cung Hi thẳng thắn nói. Nam Cung Kỳ khàn giọng đáp: "Ta là chết rồi!" "Vậy người bây giờ.." Nam Cung Hi cũng phát hiện rồi đây không phải là nhục thân, mà là linh hồn thể. Dù gì cũng đã từng tu luyện qua công pháp linh hồn lực, đương nhiên rất rõ. "Việc này phải kể từ việc ta và Mộc Luyện cùng nhau đi đến bí cảnh lịch luyện bắt đầu.." Nam Cung Kỳ đem mọi chuyện giải thích rõ ràng, Nam Cung Hi mới biết, Mộc Luyện là kẻ thù giết cha của hắn. Sau khi phụ thân chết, hắn trở thành người được lợi lớn nhất, trở thành gia chủ Nam Cung gia, cũng rất chiếu cố mẫu thân và hắn. Trước khi bị Dư Vi phản bội hắn ta là trưởng bối mà hắn tôn kính, không ngờ mọi thứ đều là ngụy trang. May thay phụ thân gặp được Cửu Ca, từ nơi đó đi ra, hơn nữa trở về thánh địa. Hồn Châu bạo phát ra lực lượng lớn nhất, là phụ thân hắn giúp, thế nên Hạ Hầu Kiệt mới không còn khả năng trở mình nữa. Nam Cung Kỳ nói: "Ta biết con nhất định hận ta, đợi ta, ta ở trong Hồn Châu tu luyện rất nhanh, đợi ta sở hữu đủ thực lực, ta liền trở về bên người mẫu tử các con bảo vệ hai người, không để bất kỳ ai ức hiếp hai người." Nam Cung Hi lắc đầu nói: "Con mới không hận người, con muốn cảm ơn người, cảm ơn người kiên trì sống tiếp, dù là dưới trạng thái linh hồn thể, mẫu thân gặp được người nhất định sẽ rất vui." Phụ tử hai người nói chuyện một hồi, Nam Cung Hi liền rời khỏi. Các vị thủ tịch trưởng lão đối với hắn cũng khá khách khí, Sở Cửu Ca nói: "Trở về rồi!" "Cửu Ca, cảm ơn ngươi, thực sự rất cảm ơn ngươi!" Nam Cung Hi kích động nói. Sở Cửu Ca nói: "Phụ tử hai người cũng thật là, ta biết rồi, lần này là lần cuối đấy." "Được!" Nam Cung Hi đáp. Tiếp theo Nam Cung Hi vẫn sẽ đi cấm địa gặp phụ thân, mà Nam Cung Kỳ dạy Nam Cung Hi làm sao tìm lại những người thủ hạ cũ của mình, lôi kéo những thủ hạ từng trung thành với hắn, trước làm cho Mộc Luyện chỉ nắm giữ vị trí mà không có thực quyền. Đồ của phụ tử họ, tuyệt đối không thể giao cho tên lòng lang dạ sói đó, nhất định phải giành lại. Việc nhà Nam Cung gia, Sở Cửu Ca tin tưởng phụ tử họ liên thủ có lẽ không vấn đề, cho nên cô liền ở nơi thánh địa tràn đầy linh lực này tu luyện, đây đích thực là một nơi tốt. Để Nam Cung Hi bức ép Mộc Luyện, có lẽ bản thân Mộc Luyện sẽ tự lộ ra dấu vết. Mộc Luyện cũng phát giác sau khi Nam Cung Hi trở về giống như thay đổi thành một người khác, ngày thường đối với sự vụ của Nam Cung gia một chút cũng không để tâm, chỉ lo tu luyện! Mà nay hắn sử dụng quyền lợi thiếu chủ của hắn, cướp mất một số quyền lợi của hắn. Hắn ngược lại có chút năng lực, đã trở thành một tên phế vật, mà còn có thể thu thập lòng một số người. Hắn chỉ là cảm thấy sau khi Nam Cung Hi chịu khổ, bởi vì không thực lực nên mới có dã tâm với quyền lực, thế nhưng hắn hoàn toàn không đem tiểu tử này đặt trong lòng. Đấu với hắn, còn quá non rồi. Mộc Luyện hoàn toàn không ngờ hắn đấu không chỉ là Nam Cung Hi, còn có vị sư huynh trước kia của hắn, Nam Cung Kỳ, phụ tử hai người họ cùng đối phó hắn. Bởi vì sau khi sự việc của hai người kia bại lộ, Dư Vi điệu thấp một thời gian, sau khi trang điểm một phen liền đi tìm Nam Cung Hi. "Hi ca ca!" Dư Vi nói. Nam Cung Hi trực tiếp ngó lơ cô, Dư vi nói: "Hi ca ca, muội biết huynh vẫn còn giận muội, nhưng việc cũng đã qua rồi, huynh cũng tiếp tục là Nam Cung thiếu chủ. Muội cũng là có nỗi khổ, huynh tại sao không thể tha thứ cho muội. Muội bây giờ thực sự đau lòng, chúng ta hãy giống như trước có được hay không?" "Điều đó là không thể nào!" Nam Cung Hi nói. "Hi ca ca huynh tha thứ cho muội đi! Muội quỳ xuống xin huynh có được hay không, huynh muốn muội làm gì cũng được." Dư Vi tội tội nghiệp nghiệp nói. Nam Cung Hi lạnh giọng nói: "Muốn bản thân ngươi tự phế đi ngươi, ngươi cũng nguyện ý?" "Muội.." "Nam Cung Hi, ngươi vậy thì không hiểu rồi, ngươi lẽ ra nên bảo cô ta hủy đi gương mặt này có chịu hay không?" Sở Cửu Ca đi ra hít thở không khí, kết quả liền phát hiện Dư Vi không biết xấu hổ dây dưa với Nam Cung Hi. Lần đầu thấy có một nữ nhân da mặt dày như vậy, Sở Cửu Ca cũng phục rồi. Cô lấy ra một viên đan dược ném cho Dư Vi nói: "Xin lỗi không phải chỉ cần khóc là đủ thành ý, viên đan dược này có thể khiến mặt ngươi phút chốc trở nên già nua, ngươi nguyện ý nuốt xuống, ta liền để Nam Cung Hi tha thứ cho ngươi, thế nào?" Dư Vi phẫn nộ nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca thân là bạn của Nam Cung Hi tạm thời sống ở Nam Cung gia, vẫn luôn tu luyện cũng xem như điệu thấp, Dư Vi đánh giá mặt người thiếu nữ này, cảm thấy cô đặc biệt xinh đẹp. Đệ nhất mỹ nhân thánh địa là cô ở trước mặt cô ta cũng cảm thấy nhạt nhòa đi, cô nói: "Hi ca ca dựa vào gì nghe ngươi? Hi ca ca tuyệt đối sẽ không tàn nhẫn với ta như vậy." Nam Cung Hi nói: "Ta đương nhiên nghe Cửu Ca, Cửu Ca nói không sai, ngươi nếu thành ý xin lỗi thì ăn đan dược đó đi, nếu không đừng đến phiền ta, ta nể tình gia chủ không động ngươi, không đại biểu ta thực sự quên việc ngươi đã làm." "Muội là bị ép! Hạ Hầu Kiệt súc sinh đó ép ta." Dư Vi khí khái nói. "Bị ép, ta không nhìn ra đâu!" Nam Cung Hi đáp. "Hu hu hu! Huynh chính là không tin muội, từng câu muội nói đều là sự thật. Hi ca ca huynh nhất định vì người nữ nhân này nên mới không thích muội, muội biết cô ta xinh đẹp hơn muội, huynh thích cô ấy cũng đúng thôi!" Dư Vi khóc rời khỏi, cô nhìn ra được Nam Cung Hi sẽ không bỏ qua, cô ở lại cũng chỉ là tự rước lấy nhục. Nam Cung Hi nói: "Thực là một nữ nhân điên!" Sở Cửu Ca nói: "Lớn lên cùng người nữ nhân như vây, ngươi cũng không dễ gì!" "Trước kia tiếp xúc với cô ta không nhiều, hơn nữa giống như kẻ mù bị lừa rồi." Nam Cung Hi bây giờ có một loại xung động muốn trở về quá khứ đấm cho bản thân một quyền. Ngày tháng bình yên không qua được mấy hôm, Mộc Luyện tìm đến nói: "Hi nhi, đây là bạn con! Cô ta đã trêu chọc người không nên chọc, lập tức để cô ta rời khỏi thánh địa!"
Chương 586: Nguyệt Lạc xuất quan Bấm để xem Nam Cung Hi lạnh giọng nói: "Tuyệt đối không thể! Ta tuyệt đối không để Cửu Ca rời khỏi thánh địa." "Ta đây là nghĩ cho Nam Cung gia chúng ta, con đừng bướng bỉnh nữa, Hi nhi, con biết người nữ nhân này đắc tội người gì không? Ngươi biết trên người cô ta có thứ gì không?" Mộc Luyện lăng lệ nói. Hắn cũng có chút ngạc nhiên, Nam Cung Hi lại làm bạn với một người như vậy, thực là tự tìm đường chết. "Người đâu! Đem tiểu nha đầu và tiểu tử này mời khỏi Nam Cung gia." "Ta xem ai dám!" Nam Cung Hi chặn trước mặt Sở Cửu Ca. Họ một người là thiếu chủ Nam Cung gia, một người là gia chủ Nam Cung gia, cứ vậy giằng co. Còn chưa đợi Mộc Luyện cho người động thủ, đột nhiên khí tức cường hoành cuồn cuộn mà đến. Mấy đạo thân ảnh màu bạc đột nhiên xuất hiện, mấy người vừa đến nói: "Nam Cung gia chủ, không phải chúng tôi không cho ngươi mặt mũi, mà là không muốn vì một con kiến hôi lãng phí thời gian!" "Chúng ta liền trực tiếp động thủ tại đây, tổn thất tạo ra, chúng tôi Vô Nhã thánh điện sẽ bồi thường cho ngươi." Vô Nhã thánh vệ cường đại nhường nào, họ đương nhiên xem thường chút bồi thường này. Lần này trận doanh đến có chút lớn, chúng âm độc nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ngươi sống đủ lâu rồi, Thánh tử điện hạ chúng ta đã đợi không nổi nữa rồi, cho nên vẫn là sớm giải quyết ngươi, đem thi thể ngươi đưa về cho Thánh tử chúng ta." Chúng khí thế bức người, giết vào thánh địa Đông Vực, chúng không chỉ có một Huyền Hư cảnh. Chính vào thời điểm chúng giết đến, Nam Cung Hi nói: "Mong các vị trưởng lão giúp đỡ, bảo vệ bạn ta." "Thiếu chủ, những người này là người của Vô Nhã thánh điện, thánh địa Đông Vực chúng ta không đắc tội được." Sắc mặt Nam Cung Hi trầm xuống, nói: "Vô luận ra sao, ta cũng phải bảo vệ bạn ta. Nếu ngay đến bạn của mình cũng không cách nào bảo vệ, vậy thì ta có tư cách gì trở thành gia chủ Nam Cung gia sau này. Các vị trưởng lão nếu tin tưởng ta, vậy thì hãy nghe theo lệnh của ta, nếu không tin tưởng, vậy thì tùy mọi người!" Mộc Luyện trong lòng mừng thầm, tiểu tử này hoàn toàn đem đám ngươi nâng đỡ hắn đẩy ra ngoài. Hắn bây giờ ngoại trừ họ Nam Cung, không hề có chút ưu thế nào, còn dám bướng bỉnh như vậy! Vì một người nữ nhân. Có một số người thất vọng với Nam Cung Hi, Nam Cung Hi thầm nói, xem ra những gia hỏa này không đáng giao trọng trách. Mà một số người lại từ trên người hắn nhìn thấy bóng dáng Nam Cung Kỳ, kiên định đứng bên hắn. Họ nói: "Thiếu chủ, chúng tôi đã rõ." Nam Cung Hi lạnh giọng nói: "Nơi này là địa bàn của thánh địa Đông Vực chúng ta, vô luận các ngươi đến từ phương thế lực nào, muốn đối phó bạn của ta, Nam Cung Hi ta không đáp ứng, hoặc là các ngươi lập tức rời khỏi, hoặc là tử chiến một trận!" Những Vô Nhã thánh vệ xem thường nói: "Chỉ một thánh địa Đông Vực nhỏ nhoi, cũng muốn bảo vệ người mà thánh chủ và thánh tử chúng tôi muốn giết, thực là mơ mộng hão huyền, kiến hôi, toàn bộ đều cút cho ta!" "Ầm!" Linh lực khủng bố bạo phát ra, nhất thời truyền ra âm thanh rung chuyển đất trời. Không hổ là người của Vô Nhã thánh điện, những gia hỏa này thực sự cường đại! Những trưởng lão này nếu đã đồng ý giúp thiếu chủ, cũng chỉ có thể liều mình xông lên. "Tiểu Kim, Hắc Viêm, lên!" Sở Cửu Ca cũng không có rảnh, gia nhập vào chiến đấu, để cho linh thú lục tinh Tiểu Kim và Hắc Viêm chém giết với đám Quy Nguyên cảnh. Lục Lục cũng động thủ rồi, những người này truy sát đến đây cũng nằm trong dự liệu của họ. Sở Cửu Ca kéo lấy Đế Ma Cung, trường tiễn đỏ sẫm bay ra, một tên thánh vệ được giải quyết. Thủ hạ của Mộc Luyện chuẩn bị sẵn sàng rồi, người của hắn không phải dùng để đối phó Vô Nhã thánh vệ. Hắn nói: "Người đâu! Đem mấy vị trưởng lão kia mời qua đây cho ta, họ để cho Hi nhi làm bậy, bổn gia chủ thì không! Đắc tội Vô Nhã thánh điện đối với Nam Cung gia chúng ta hoàn toàn là nạn diệt vong." Việc này họ biết dù thế nào cũng sẽ bất lợi. Những trưởng lão đó cũng bất lực, "Gia chủ, ngươi!" Đông Phương gia bên kia cũng cảm nhận được động tĩnh của Nam Cung gia, Đông Phương gia chủ cũng phái người đến giúp. Hắn cần phải biết tình huống ra sao, hắn cũng giật nảy mình. "Đông Phương thúc thúc!" Nam Cung Hi cầu xin. Đông Phương gia chủ nói: "Nơi này là địa bàn của thánh địa Đông Vực chúng ta, Vô Nhã thánh điện các ngươi muốn chấp hành nhiệm vụ, cũng không nên ở nơi này động thủ!" Người Đông Phương gia xuất thủ rồi, thế nhưng người Hạ Hầu gia đến. Hắn hận chết Nam Cung Hi khiến cho nhi tử hắn rơi vào kết cục kia, đương nhiên là sẽ đến bỏ đá xuống giếng. Ngoài ra hai gia tộc khác yên tĩnh quan sát, Sở Cửu Ca luồn lách né tránh những đòn công kích nguy hiểm, kéo lấy Đế Ma Cung tổn thương Vô Nhã thánh vệ. Tình hình bây giờ đối với họ mà nói rất bất lợi, Sở Cửu Ca nói: "Lục Lục, trước rời khỏi Nam Cung gia!" Giờ không còn là họ đơn độc đối phó Vô Nhã thánh vệ nữa rồi, có thêm ba đại gia tộc gia nhập vào càng thêm phức tạp, dẫn chúng đến một nơi yên tĩnh hơn đem chúng cùng lúc giải quyết. "Được!" "Sở Cửu Ca, ngươi đi đâu?" Đám Vô Nhã thánh vệ sao có thể tha cho Sở Cửu Ca, trực tiếp đuổi theo. Lúc này một âm thanh lạnh liệt truyền đến, "Nam Cung gia rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Trên không xuất hiện một nữ tử bạch y ưu nhã, Nam Cung Hi nói: "Mẫu thân, người xuất quan rồi." Đây là một nữ tử cực mỹ lệ. Nhìn Dư Vi giống như đang mô phỏng theo cô ấy. Nhưng bây giờ vừa nhìn, chỉ là bắt chước mà thôi, loại ưu nhã từ trong xương cốt ra Dư Vi là học theo không được, nhiều lắm chỉ là lừa gạt chút hảo cảm của thanh niên Nam Cung Hi mà thôi. "Hi nhi!" Bế quan đã lâu, gặp lại nhi tử của mình, trên mặt Nguyệt Lạc nở một nụ cười dịu dàng. "Ở Nam Cung gia sao lại xuất hiện nhiều cường giả xa lạ như vậy?" Chân mày Nguyệt Lạc nhíu lại. Nam Cung Hi nói: "Những tên này là đến truy sát bạn con, mẫu thân, gia chủ không chịu bảo vệ cho bạn của con, còn ngăn cản đủ điều, mong người giúp con! Họ là ân nhân cứu mạng của con!" Ân nhân cứu mạng! Những ngày cô không ở, nhi tử cô chẳng lẽ gặp việc nguy hiểm tính mạng. Cô nhìn hai thiếu nữ, thiếu niên dáng mạo cực kỳ xuất chúng, đó là gương mặt xa lạ. Nhưng nhi tử lần đầu tiên cầu xin cô như vậy, cô đương nhiên sẽ không từ chối. Vô luận ra sao đều phải cứu hai tiểu gia hỏa này! Trong chớp mắt, khí tức cường hoành của Nguyệt Lạc bạo phát ra. Bản thân cô vốn là cường giả nữ đời thứ nhất của thánh địa, sau lần xuất quan này càng mạnh hơn rồi, khiến cho ba vị gia chủ có mặt tại hiện trường đều có chút đổ mồ hôi. Chúng dường như bị một nữ tử vượt mặt rồi, Nguyệt Lạc nói: "Hai tiểu gia hỏa này ta che chở chắc rồi đó, các ngươi lập tức cút khỏi Nam Cung gia cho ta, cút khỏi thánh địa Đông Vực!" "Lo chuyện bao đồng!" Những tên thánh vệ đó âm độc nói. "Roẹt roẹt roẹt!" Lực lượng cường hoành quét qua, Nguyệt Lạc cùng với đám thánh vệ đánh lên. "Mạnh quá! Nguyệt Lạc đại nhân vậy mà lợi hại như vậy." Mọi người kinh hô. Mẫu thân mình sau khi xuất quan trở nên mạnh lên, Nam Cung Hi cũng mừng cho người, đợi phiền phức lần này được giải quyết, hắn muốn nói với mẫu thân một tin tốt hơn nữa.
Chương 587: Dung Uyên đến rồi Bấm để xem "Ầm ầm ầm!" Có thêm Nguyệt Lạc giúp đỡ, giảm thiếu rất nhiều áp lực cho bọn Sở Cửu Ca. Nguyệt Lạc lạnh giọng nói: "Người Nam Cung gia, người nhà mình động thủ làm gì? Dừng tay lại cho ta!" Thân là tiền nhiệm chủ mẫu, lời nói của Nguyệt Lạc vẫn là có chút phân lượng. Chúng trước đó nghe lời Mộc Luyện ra tay, giờ đây đều ngừng lại hết rồi. Trên mặt Mộc Luyện lộ ra vẻ giận dữ, nhìn về người nữ nhân cường đại đó, trong mắt lóe qua vẻ phức tạp, Nguyệt Lạc.. Đông Phương gia chủ nói: "Hạ Hầu, hai nhà chúng ta cũng đừng nháo nữa, đánh nhau để người khác chê cười." Chỉ có một mình Nguyệt Lạc đối phó những cao thủ Huyền Hư cảnh của Vô Nhã Thiên, dưới Huyền Hư cảnh, Sở Cửu Ca và Lục Lục bọn họ có thể tự mình giải quyết. "Sở Cửu Ca, ta khuyên ngươi vẫn là thúc thủ chịu trói đi! Ta có thể cho ngươi lưu cái toàn thây!" Một tên thánh vệ nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca. "Ngươi nằm mơ đi!" Lục Lục đột nhiên xuất hiện, vô số hạt xúc xắc bay ra. "Ầm ầm ầm!" Từng trận nổ vang lên. "Tiểu tử này là ai? Tuổi còn trẻ như vậy lại có thực lực Quy Nguyên cảnh cửu trọng đỉnh phong!" Đi vào thánh địa Đông Vực, thực lực Lục Lục có thể ít bị áp chế một chút, chỉ là vẫn không thể đến Huyền Hư cảnh được, chỉ có thể đạt đến Quy Nguyên cảnh cửu trọng đỉnh phong. Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát hành động của chúng, băng tuyết chi lực bạo phát ra, Đế Ma Cung lần nữa bắn ra một mũi tên. "Tiểu nha đầu đó cũng là một mầm mống tốt! Tuy rằng cấp bậc có chút thấp, nhưng tốc độ lại cực nhanh, tiễn thuật lại nhất lưu, là một cường nhân vượt cấp chiến đấu." "Phụt phụt phụt!" Vô Nhã thánh vệ vẫn là cường hãn hơn chút, một mình Nguyệt Lạc có chút quá sức. Cô ứ hự một tiếng, sắc mặt băng lạnh, dốc hết toàn lực chiến đấu. "Mẫu thân!" Nam Cung Hi cũng có chút lo lắng cho an nguy của mẫu thân mình. Mộc Luyện nói: "Nguyệt Lạc, muội đừng để cho Nam Cung Hi bướng bỉnh nữa, muội biết họ là ai không? Người của Vô Nhã thánh điện, cho dù là muội đã đạt đến thực lực Huyền Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong, cũng không thể đắc tội người Vô Nhã thánh điện. Muội biết Vô Thượng thiên giai của vô Nhã thánh điện có bao nhiêu người không?" Nguyệt Lạc có chút ngạc nhiên, "Thế mà lại là người của Vô Nhã thánh điện! Vậy các ngươi chính là thánh vệ!" "Nữ nhân, nếu ngươi đã biết chúng ta là thánh vệ, vậy thì còn không mau cút! Nếu chúng ta có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, liền không tính toán với ngươi!" Sự thực, chúng cũng rất khó giải quyết người nữ nhân này, không muốn cứng đối cứng với cô. Tuổi còn trẻ mà đã có thể tu luyện đến thực lực như vậy, người nữ nhân này đích thực rất mạnh. "Phụt phụt phụt!" Một bên khác, từng tên hóa đan cảnh bị thu thập, nhân số thánh vệ chúng đông, nhưng từng người của đối phương lại rất bưu hãn, ba tên chủ chiến, một người phụ trách đánh lén! Những người bị mũi tên bắn trúng, từng người đều bị rút cạn hết huyết dịch, thập phần quỷ dị! Thánh vệ chúng đã liên tiếp thất bại rất nhiều lần rồi, lần này chỉ có thể thành công, tuyệt đối không cho phép thất bại, trên mặt chúng lóe qua vẻ âm độc. "Sở Cửu Ca, người đừng quá đắc ý, lần này chúng ta đặc biệt trước sau đến hai nhóm người, chính là để giết chết ngươi!" Đột nhiên, lại có vô số khí tức cường đại ngập trời ập đến, Nguyệt Lạc nói: "Các ngươi mau chạy! Nguy hiểm!" Vài tên cường giả Huyền Hư cảnh đạp không mà đến, tạo cho Sở Cửu Ca và Lục Lục cảm giác nguy cơ rất mạnh. Lục Lục nói: "Ta liều với chúng, Cửu muội muội mau chạy trước đi!" "Sao lại cần ngươi liều với chúng, ta có biện pháp!" Sở Cửu Ca lấy ra một bức tranh, chính là bức tranh thứ ba của Không Hồn. Tuy rằng sử dụng tại đây sức mạnh của bức tranh đó rất gây chú ý, nhưng lúc này thoát hiểm quan trọng hơn, cũng không còn biện pháp khác. Chính vào lúc Sở Cửu Ca muốn mở ra bức tranh thứ ba, đột nhiên một thân ảnh màu trắng lóe qua, lực lượng cường hoành trực tiếp đem những tên Vô Nhã thánh vệ đó đánh bay ra ngoài. Những thánh vệ đó ngẩn ra, "Ngươi.." Nam tử với gương mặt vô cùng yêu nghiệt đó, thực lực hắn đã cực tiếp cận với Vô Thượng thiên giai, chỉ có Vô Nhã Thiên có thể có thực lực Vô Thượng thiên giai. Hắn không thể đạt đến không phải vì thực lực không đủ, mà là do vấn đề địa vực. Mạnh quá! "Ầm ầm ầm!" Trời đất vì hai đạo lực lượng cường đại va chạm dẫn đến rung chấn, lực lượng như vậy khiến cho người của thánh địa rất là chấn kinh, đây cũng quá mạnh đi! Lục Lục nói: "Gia hỏa đó là một mãnh nhân a!" Hắn phát hiện Cửu muội muội nhà mình ánh mắt đều bị người nam tử đó hấp dẫn mất. Lục Lục nói: "Cửu muội muội, kỳ thực ta cũng có thể lợi hại như vậy! Ta đến lúc đó đợi muội dùng ánh mắt sùng bái như vậy nhìn ta!" Ánh mắt Lục Lục không được tốt, ánh mắt đó của Sở Cửu Ca không phải là sùng bái, xem như là kích động, vui mừng, còn có nhớ nhung, hắn đến rồi! "Dung công tử! Đây.." Chúng đánh được một lúc, thủ tịch đại trưởng lão dẫn theo người đến, nhìn thấy khách quý Dung gia đánh nhau với một đám người. Thủ tịch đại trưởng lão nói: "Không cần biết các ngươi là người gì? Cút khỏi thánh địa Đông Vực chúng ta!" "Chúng ta là người của Vô Nhã thánh điện!" Danh hiệu Vô Nhã thánh điện này, dù là ở đâu cũng rất vang dội, những người này nhất định sẽ rất biết điều, thế nhưng thủ tịch đại trưởng lão mới không thèm quan tâm! "Lập tức rời khỏi!" Vô Nhã thánh vệ rất nhiều, nhưng cao thủ thánh địa cũng không yếu, như vậy mà liều đánh, chúng cũng không đạt được chút điểm tốt nào. Chúng cũng không ngờ người của thánh địa lại đột nhiên che chở cho mục tiêu nhiệm vụ, chỉ có thể lựa chọn rời khỏi. "Sở Cửu Ca, ngươi tốt nhất vĩnh viễn đừng rời khỏi thánh địa Đông Vực, cầu mong người thánh địa một mực che chở ngươi, nếu không ngươi chết chắc!" Người Vỗ Nhã thánh điện rời khỏi thánh địa, khi chúng rời khỏi gặp phải một nhóm người hung hãn phục kích. Chúng trợn to mắt nói: "Các ngươi.. các ngươi là người của Ưu Minh Điện." "Lại giải quyết một nhóm! Chủ tử ta có lẽ có thể ở chung với Vương phi nhà ta một thời gian rồi, thánh địa Đông Vực cũng không phải là nơi Vô Nhã thánh vệ có thể tùy tiện đến." "Nhưng chủ tử nếu như quá trầm mê vào mỹ sắc cũng không ổn! Chúng ta còn đang đợi chủ tử chủ trì đại cục đó!" "Lời này ngươi có gan thì đi nói với chủ tử ấy! Xem chủ tử có diệt đi ngươi hay không." Vô Nhã thánh vệ biến mất, thủ tịch đại trưởng lão nói: "Dung công tử, không ngờ ngươi vừa đến thánh địa Đông Vực liền xảy ra chuyện loạn như vậy, khiến ngươi chê cười rồi." Dung Uyên lạnh giọng nói: "Từ nay về sau, không cho phép người của Vô Nhã thánh điện vào thánh địa Đông Vực các ngươi." "Vâng! Việc này đối với chúng ta không khó." Mọi người đều có chút hiếu kỳ, rốt cuộc là thần thánh phương nào, có thể khiến cho những thủ tịch trưởng lão này cung cung kính kính như vậy. Trận chiến đã hạ màn, Dung Uyên tạm thời rời khỏi với đám người thủ tịch trưởng lão. Nhưng đôi tử mâu đó của hắn nhìn Sở Cửu Ca một cái, hiển nhiên hắn đang biểu thị hắn rất nhớ cô rồi, hắn sẽ đến tìm cô. Nhìn Nam Cung gia đang tan nát, trước đó đám thánh vệ là nói bồi thường, nhưng tiền đề là chúng có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nay những tên thánh vệ đó nhiệm vụ đã thất bại rồi, bồi thường mới lạ.
Chương 588: Cực kỳ nhớ nàng Bấm để xem Mộc Luyện nói: "Nam Cung gia chúng ta không thể tiếp đãi người mang trên mình thánh quang truy mạng, tiểu nha đầu mong ngươi lập tức rời khỏi Nam Cung gia." Những người khác kinh ngạc không thôi, thánh quang truy mạng, tiểu nha đầu này rốt cuộc đã làm gì? Nam Cung Hi nói: "Cửu Ca là bạn của ta, cô ấy nếu không muốn rời khỏi Nam Cung gia, ta tùy thời hoan nghênh cô ấy lưu lại thánh địa Đông Vực, lưu lại Nam Cung gia." "Không được! Ta mới là gia chủ." Mộc Luyện lãnh liệt nói. Nguyệt Lạc trở về bên người nhi tử, nói với Nam Cung Hi: "Hi nhi, rốt cuộc có chuyện gì? Con nói vị cô nương này là ân nhân cứu mạng của con, nếu cô ấy thực sự là ân nhân cứu mạng con, chúng ta nhất định phải có ân tất báo, tuyệt đối không thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa." Nam Cung Hi nói: "Mẫu thân, chúng ta đổi một nơi nói chuyện đi." Nguyệt Lạc nói: "Mộc Luyện, dù sao ngươi đuổi người cũng không vội trong một lúc, không ngại ta và nhi tử nói chuyện một chút chứ!" Mộc Luyện nói: "Có thể! Nhưng ta hy vọng muội không làm ra quyết định sai lầm, dù sao muội là chủ mẫu của Nam Cung gia, cần phải suy nghĩ cho Nam Cung gia." "Đây đương nhiên không cần ngươi nhắc!" Nguyệt Lạc băng lạnh nói. Đi đến nơi không còn ai, Nguyệt Lạc nói: "Có thể nói rồi chứ!" Nam Cung Hi thực sự không muốn mẫu thân mình sau khi biết một số chuyện lo lắng, nhưng việc này sớm muộn sẽ biết, cho nên hắn bắt đầu kể từ lúc hắn bị ám toán.. Nghe xong những việc của Nam Cung Hi, lòng bàn tay Nguyệt Lạc không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Nhi tử duy nhất của cô thế mà lại trải qua những ngày tháng tuyệt vọng, cô thiếu chút đã không thể gặp lại nhi tử mình. "Sở cô nương.." Nguyệt Lạc kích động nhìn Sở Cửu Ca. "Nguyệt Lạc tiền bối, lời cảm tạ đã có người nói qua rất nhiều lần rồi, cho nên người không cần cảm ơn nữa, hôm nay ta thực sự rất cảm kích người đã dốc hết toàn lực giúp ta." Sở Cửu Ca cười nói. "Những gì ta làm đâu tính là gì. So với việc ngươi giúp Hi nhi nhà ta mà nói hiển nhiên không đáng gì." Nguyệt Lạc nói. "Ngươi nhất định phải ở lại thánh địa Đông Vực, thủ tịch trưởng lão thả ra những lời đó, vậy thì Vô Nhã thánh vệ nhất định không thể vào, nơi này đối với ngươi mà nói là an toàn! Trước khi ngươi có được thực lực có thể đối kháng với chúng, ta nhất định sẽ không để bất kì ai đuổi ngươi rời khỏi thánh địa! Nhưng những người khác nhất định sẽ không đáp ứng, cho nên ta muốn thu ngươi làm đệ tử, trên danh nghĩa cũng được. Nếu ngươi trở thành đệ tử ta, ta không muốn ngươi đi, chúng cũng không thể đuổi ngươi đi." Nguyệt Lạc nói. Sở Cửu Ca đáp: "Được! Vậy làm phiền Nguyệt Lạc sư phụ rồi!" Ngoan ngoãn gọi một tiếng Nguyệt Lạc sư phụ, trên mặt Nguyệt Lạc lộ ra nụ cười từ ái. Sở Cửu Ca ngược lại không phải sợ Vô Nhã thánh vệ truy sát, cô muốn ở lại đây để điều tra tung tích hộp bất tử, nên không thể rời khỏi. Hơn nữa có một sư phụ lợi hại lại xinh đẹp như vậy cũng không thiệt. Rất nhanh, Nguyệt Lạc tuyên bố cô đã thu Sở Cửu Ca làm đệ tử. Nếu ai còn dám đề ra kêu Sở Cửu Ca rời khỏi thánh địa Đông Vực, vậy thì hãy đánh bại cô trước. Nên biết lần này Nguyệt Lạc bế quan thực lực đột phá, Nam Cung gia thực không có bao nhiêu người là đối thủ của cô. Nếu là có, cũng không ai muốn vì một tiểu nha đầu đối đầu đến chết với cô, bại lộ bài tẩy của mình. Sắc mặt Mộc Luyện đen như đáy nồi, hắn nói: "Muội quá chiều Hi nhi rồi, cũng không sợ chuốc lấy họa!" "Ở thánh địa Đông Vực, chúng ta không cần sợ Vô Nhã thánh vệ. Chúng có nhiều Vô Thượng thiên giai hơn nữa, đến nơi này thực lực cũng bị giảm đi nhiều, chúng ta không thể nâng cao chí khí người khác, diệt uy phong bản thân được." Nguyệt Lạc đáp. Sở Cửu Ca trở mình liền trở thành thân truyền đệ tử của Nguyệt Lạc trưởng lão một trong mấy đại cao thủ đỉnh cao tại thánh địa Đông Vực. Hơn nữa Nam Cung Hi đang thương lượng với Sở Cửu Ca xem làm sao nói chuyện của phụ thân hắn. Không đi cấm địa tận mắt nhìn phụ thân, hắn cảm thấy mẫu thân sẽ không tin. Nhưng cấm địa không phải hắn muốn vào là vào, hắn muốn vào, thủ tịch đại trưởng lão đặc biệt khai ân, nhưng mẫu thân hắn thì không nhất định. Sở Cửu Ca nói: "Ngươi trước giấu vài hôm, đợi hôm nào ta phát hiện thủ vệ tương đối làm biếng, ta đi trộm ra là được, sau đó trước khi họ phát hiện trả trở về!" "Vẫn là thôi đi! Thủ vệ nơi đó sao có thể lỏng lẻo, ta lại nghĩ biện pháp khác vậy!" Đêm sâu, Dung Uyên cuối cùng cũng đến. Có khí tức người lạ, Lục Lục bật dậy, kẽ ngón tay kẹp lấy một tấm thẻ bài bay ra. Hắn cho rằng người Nam Cung gia không có ý tốt đến đánh lén Cửu muội muội, nhưng lại thấy người nam tử dưới ánh trăng như yêu tinh đứng trước cửa phòng Cửu muội muội nhà hắn gõ cửa. "Là ngươi.. cường giả ban ngày! Ngươi nửa đêm canh ba đến tìm Cửu muội muội nhà ta làm gì?" Lục Lục cảnh giác nói. Đáy mắt Dung Uyên lóe qua ám quang, những tiểu tử của Bất tử cửu tộc này thật phiền, tên này lại là một tên trông rất xinh đẹp. Khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười tà, nói: "Ta muốn làm gì? Gõ cửa đó! Ngươi không thấy sao?" "Cửu nhi, ta có thể vào không?" Dung Uyên hỏi. "Ta nói không thể, chẳng lẽ chàng sẽ không vào sao?" Sở Cửu Ca đáp. "Đương nhiên là không, ta rất nhớ nàng, cực kỳ nhớ nàng." Dung Uyên rất không biết xấu hổ đẩy cửa đi vào, Sở Cửu Ca lúc này còn chưa ngủ, nhìn tên yêu nghiệt đang đi vào. "Cửu muội muội! Các ngươi quen biết!" Lục Lục kinh ngạc nói. Hắn rất rõ, đây không chỉ đơn giản là nhận biết như vậy! Sở Cửu Ca nói: "Lục Lục, giới thiệu cho ngươi, vị này chính là Dung Uyên vị hôn phu của ta, còn đây là Lục Lục của đệ lục tộc." Lục Lục ngẩn ra, "Ngươi.. ngươi chính là tên Dung Uyên đó, Quỷ Vương của Ưu Minh Điện. Nhất Nhất nói rồi, Cửu thúc đặc biệt giao phó, nếu như gặp được ngươi liền để ngươi cách Cửu muội muội xa một chút." Cửu muội muội của họ, còn chưa gặp được bao lâu, liền bị tên nam nhân khác bắt mất, thực sự không thể nhịn được mà. Dung Uyên nhíu mày nói: "Sao khiến ta cách xa Cửu nhi một chút?" "Đương nhiên là.." đánh! Nhưng vừa nghĩ đến thực lực gia hỏa này, ai đánh ai còn chưa biết đâu! Họ lại không phải là Cửu thúc! Sở Cửu Ca nói: "Lục Lục, ngươi mau trở về nghỉ ngơi đi! Chúng tôi đã lâu không gặp, ta nói chút chuyện riêng với hắn." Lục Lục nói: "Được!" "Rầm!" Âm thanh trực tiếp đóng cửa truyền ra, hắn cảm thấy không nên như vậy mà! Cho dù là vị hôn phu, nam nữ ở chung một phòng cũng không được. "Lục Lục, ngươi nửa đêm canh ba ở trước phòng Cửu Ca làm gì thế?" Nam Cung Hi nói. "Ta đang nghĩ làm sao mới có thể đánh bại tên cường giả bạch y xuất hiện hôm nay?" Lục Lục đi qua nói. Nam Cung Hi nói: "Có một biện pháp." Lục Lục hứng thú hỏi: "Cách gì?" "Ngươi bây giờ đi ngủ, sau đó nằm mơ! Không phải liền có thể sao." Nam Cung Hi đáp. Trời biết thực lực nam nhân hôm nay sâu không lường được nhường nào, Lục Lục vậy mà muốn đối phó hắn, trừ khi nằm mơ thì còn có biện pháp gì. "Được đó! Nam Cung Hi, ngươi học hư rồi, lại dám trào phúng ta! Ta muốn đấu một trận với ngươi!" Lục Lục tức giận nói. Trong lòng hắn có khổ khó nói, Cửu thúc sao lại giao cho hắn một nhiệm vụ không thể hoàn thành như vậy a! Hắn không cam lòng Cửu muội muội bị người ta giành mất. Cửa vừa đóng, Sở Cửu Ca liền bị Dung yêu nghiệt ép lên sau cửa, không muốn lãng phí thêm chút thời gian nào, Dung Uyên trực tiếp hôn lên! "Ưm!"
Chương 589: Do ta che chở Bấm để xem Dung Uyên giải nỗi khổ tương tư, mà đám thủ tịch trưởng lão của thánh địa Đông Vực lại cung cung kính kính với hắn như vậy, là vì hắn trước đó có ân với thánh địa Đông Vực. Trong một trận nguy hiểm có thể hủy diệt đi thánh địa Đông Vực, Dung Uyên đã ra tay giúp đỡ thánh địa, mới để cho thánh địa đến nay còn có thể tồn tại được. "Có ta ở, không ai có thể khiến cho Cửu nhi rời khỏi thánh địa Đông Vực." Dung Uyên nói. "Ân! Dung yêu nghiệt chàng là đại lão, chàng là lợi hại nhất rồi, còn ta, liền nhờ hết vào chàng rồi!" Sở Cửu Ca nói. "Vị hôn thê của ta, đương nhiên do ta che chở." Ngày hôm sau, Dung Uyên đã rời khỏi. Sở Cửu Ca thân là đệ tử của cường giả nữ đầu tiên của thánh địa nên khiến cho rất nhiều người chú ý, dù sao Sở Cửu Ca mới vào thánh địa chưa lâu, vẫn là nhờ quan hệ với Nam Cung thiếu chủ mới vào được. Thánh địa Đông Vực là một nơi tu luyện rất tốt, Sở Cửu Ca một bên chú ý động tĩnh của Mộc Luyện, một bên tu luyện, đêm đến Dung Uyên lại đến làm ấm giường. Ở nơi này không còn người của Vô Nhã thánh vệ đến làm phiền, trôi qua vẫn rất yên bình. Viên Hồn Châu của thánh địa đó mọi người trân quý cực, nhưng Dung Uyên nói rằng viên Hồn Châu đó đã bị tổn hại, hắn muốn để bên người tu bổ vài hôm, những tên thủ tịch trưởng lão của thánh địa liền hai tay dâng lên. Đối với tồn tại cường đại như Dung công tử, dù cho viên Hồn Châu với thánh địa họ là bảo bối, người ta căn bản không thèm quan tâm, cho nên các vị trưởng lão cũng không sợ Dung Uyên đem Hồn Châu chiếm mất. Sở Cửu Ca nói: "Nguyệt Lạc sư phụ, ta cho người một kinh hỉ nhé, người trước nhắm mắt lại." Sở Cửu Ca và Dung Uyên là quan hệ vị hôn phu thê, Nguyệt Lạc và Nam Cung Hi cũng đã biết, cho nên nhìn thấy Dung Uyên ở bên Sở Cửu Ca, cũng không kinh ngạc. "Được!" Nguyệt Lạc nhắm lại đôi mắt, cũng rất hiếu kỳ người đệ tử này của cô sẽ cho cô kinh hỉ thế nào. Nam Cung Hi cũng rất kích động, mẫu thân cuối cùng cũng có thể gặp được phụ thân rồi. Sở Cửu Ca nói: "Dung yêu nghiệt, lấy ra đi!" Dung Uyên đem chí bảo của thánh địa lấy ra, xung quanh viên Hồn Châu đó chập chờn ba động linh hồn lực, Nam Cung Kỳ tiền bối đã xuất hiện ở trước mặt mọi người. Lúc này Nam Cung Kỳ đã nhìn thấy người nữ tử ở trước mặt, vui mừng khôn xiết, không nói hai lời trực tiếp ôm lấy. Nguyệt Lạc đang nhắm mắt phát giác được đột nhiên xuất hiện một người, còn chưa kịp phản ứng liền phát hiện cô bị người ôm lấy rồi. Cô thân là cường giả nữ thứ nhất của thánh địa, vậy mà lại có người dám khinh bạc cô như vậy, tìm chết.. Toàn thân cô tản mát ra sát khí băng lạnh, vừa muốn động thủ, một thanh âm quen thuộc rơi vào trong tai Nguyệt Lạc, "Lạc nhi.." Nguyệt Lạc ngẩn ra rồi, không dám tin vào tai mình, Cửu Ca nói: "Nguyệt Lạc sư phụ, người có thể mở mắt ra rồi." Nguyệt Lạc mở mắt ra, nhìn thấy gương mặt không thể quen thuộc hơn nữa kia, "Nam Cung Kỳ.. Nam Cung Kỳ.." Cô nhìn chằm chằm gương mặt đó, kiểm tra xem là thật hay là giả. Nam Cung Kỳ nói: "Lạc nhi nàng xa cách với ta rồi sao, không phải nên gọi ta là phu quân sao?" "Chát!" Phu quân không có gọi, một tiếng tát vang dội trực tiếp chiếu cố hắn. "Ta biết ta sai rồi, xin lỗi nàng! Bên đây đánh tiếp đi!" Nam Cung Kỳ xoay mặt qua bên kia. "Chát!" Nguyệt Lạc hận hận đánh thêm một cái, nước mắt không khống chế được chảy ra. "Tên hỗn đản này, giả chết có ý nghĩa sao? Chàng để lại mẫu tử chúng ta lâu như vậy, chàng còn trở về làm gì?" Nguyệt Lạc khàn giọng nói. Nam Cung Hi nói: "Mẫu thân, đây là phụ thân con, hàng thật giá thật, hai người từ từ nói chuyện, chúng con ra ngoài trước." Phu thê đoàn tụ, họ có rất nhiều lời phải nói, bọn Sở Cửu Ca cũng không muốn làm phiền họ. "Ta lần đầu mới thấy mẫu thân ta phát hỏa lớn như vậy!" Nam Cung Hi nói. Dung Uyên nói với Sở Cửu Ca: "Cửu nhi, nếu sau này ta chọc nàng tức giận, không cần nàng ra tay, đau tay! Ta tự mình đến, nàng đừng không quan tâm ta là được." Sở Cửu Ca nói: "Vậy cũng phải xem là việc gì đã." "Vô luận ra sao, cũng không thể không để ý ta, nàng cũng đã là thê tử chưa qua cửa của ta rồi." Dung Uyên ôm chặt Sở Cửu Ca nói. Nam Cung Hi một tên độc thân từ trong bụng mẹ có chút chịu không được, hai cặp đang thể hiện ân ái, hắn chỉ có thể an an phận phận lách đi. Hắn đối với Lục Lục đang ở một bên nghĩ cách làm thế nào không để Dung Uyên và Sở Cửu Ca thân mật, nói: "Cửu Ca và Dung công tử quan hệ rất tốt, rất hạnh phúc, ngươi muốn chia cách hai người như vậy là không đúng! Trừ khi ngươi yêu thầm Cửu Ca." Lục Lục nói: "Yêu thầm Cửu Ca? Ta sao dám lớn mật như vậy, Cửu thúc tuyệt đối sẽ phế đi ta đó, Cửu Ca chỉ là muội muội ta. Chỉ là Cửu thúc cực kỳ, cực kỳ không thích Dung Uyên mà thôi!" Nguyệt Lạc và Nam Cung Kỳ nói rất lâu, Nam Cung Kỳ trở về Hồn Châu rồi. Nguyệt Lạc đã lau đi nước mắt, nâng niu Hồn Châu, dè dặt đi ra ngoài. Cô đem Hồn Châu giao lại cho Dung Uyên, nói: "Đa tạ Dung công tử, đã tạ Cửu Ca con. Thực sự rất cảm kích, không chỉ giúp cho nhi tử ta sống tốt, còn giúp cho một nhà chúng ta được đoàn tụ." "Mộc Luyện, hắn tốt nhất đừng để ta bắt được lỗi lầm, hại chết trượng phu ta, hại nhi tử ta, ta nhất định sẽ không tha cho hắn." Nguyệt Lạc lạnh giọng nói. Nam Cung Hi nói: "Mẫu thân, còn có con! Chúng ta cả nhà đều ở, nhất định sẽ để tên âm hiểm xảo trá, lang tâm cẩu phế đó trả giá đắt." Mấy vị thủ tịch trưởng lão của thánh địa Đông Vực tuyên bố một việc, đó chính là bí cảnh của thánh địa Đông Vực sắp mở ra. Đó là một nơi để đệ tử thánh địa Đông Vực đi lịch luyện, thiên tài thánh địa chưa tròn trăm tuổi, thực lực dưới Huyền Hư cảnh mới có tư cách vào, tổng cộng chỉ có danh ngạch một trăm người. Trong đó thân truyền đệ tử của trưởng lão Huyền Hư cảnh đỉnh phong, thiếu chủ các đại gia tộc có thể trực tiếp có được danh ngạch. Cũng chính là nói Nam Cung Hi và Sở Cửu Ca không cần thông qua tuyển chọn, liền có thể đạt được tư cách vào bí cảnh mà thiên tài thánh địa cầu cũng không được. Những thiên tài nội định của thánh địa chúng cũng không có ý kiến, dù sao thực lực họ đích thực rất mạnh. Thế nhưng một tiểu nha đầu vừa vào thánh địa Đông Vực, một Nam Cung thiếu chủ bị phế, chúng liền không phục. "Sở Cửu Ca tiểu nha đầu này thực lực không biết cao bao nhiêu, nếu quá yếu chỉ là một Hóa Đan cảnh, vào bí cảnh cũng lãng phí." "Chúng tôi đối với việc xảy ra trên người Nam Cung thiếu chủ biểu thị rất đồng tình, nhưng để một người tu vi bị phế vào bí cảnh, vậy không phải là còn cần phải sắp xếp thêm vài người bảo vệ Nam Cung thiếu chủ sao, đây không phải là chậm trễ người khác sao?" Cũng không biết có phải có người dẫn đầu hay không, những thanh âm như vậy càng ngày càng lớn, các vị tộc trưởng dẫn đầu là Hạ Hầu gia chủ, nêu lên ý kiến với các vị trưởng lão. Nam Cung Hi nói: "Chúng tôi không cần danh ngạch nội định, nếu mọi người đối với việc ta có được tư cách vào bí cảnh có dị nghị, vậy thì Nam Cung Hi ta liền quang minh chính đại dùng thực lực đạt được tư cách là được." "Ta Sở Cửu Ca cũng thế, cũng không thể để một mình Lục Lục nhà ta tham gia tuyển chọn! Chúng ta bồi hắn." Sở Cửu Ca nói.