Trăng Trên Đảo Bình Ba Trăng lên trên đảo Bình Ba Màn mưa rũ xuống bỗng nhòa nhòa tan Áo dài em nắng thu vàng Níu dông gió lặng, thả hoàng hôn trôi. Thuyền xa khuất cuối chân trời Mây hôn sóng biếc vọng lời yêu thương Kìa em khuất cuối con đường Nhìn trăng... Có bóng ai buồn trên trăng? Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Lên thư viện TP.HCM (thư viện Khoa học Tổng hợp) tra cứu tài liệu, vô tình phát hiện một bài thơ đăng trên một tờ báo Làm bạn với máy vi tính đã lâu. Tác giả đã lén chụp ảnh tờ báo để lưu lại.
Khúc Hát Ngày Ra Trường Thôi, từ giã giảng đường Từ giã tuổi sinh viên Chúng mình ra đi để mang hoài nỗi nhớ Hoa phượng vĩ chiều nay tưng bừng nở Đỏ thắm ven trời. Những cánh chim bay. Ngày mai xa rồi ta biết nói gì đây Ánh mắt ấy nhìn ai chợt có gì khang khác! Tạm biệt nhé con đường về xanh mát Bao dấu chân xưa. Sao xao xuyến bồi hồi? - Em sẽ về miền đất ấy xa xôi... Lời nói khẽ như bao lời muốn nói Mái trường xa sẽ đón chào cô giáo mới Và tình yêu thoảng nhẹ trong chiều. Họ bên nhau chưa nói được nhiều Lòng mải hẹn những phương trời xa lắc! Để những ước mơ thầm thì khẽ hát Khúc - hát - vào - đời những mơ ước lứa đôi... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn nghệ Bạc Liêu
Bài Thơ Tặng Cô Giáo Địa Có phải em bước ra từ bức tranh Xuân Cô giáo địa với tà áo dài có những mảng màu hội họa? Nụ cười tỏa nắng trên sân trường chiều hạ Nét mi cong buồn làm chiếc lá me rơi. Quả địa cầu tròn sao kinh vĩ độ quá xa xôi Tọa độ trái tim bao năm đi tìm, ta vẫn lạc Sáng qua còn dò dẫm miền sa mạc Sahara bỏng cát Trưa nay đã nghe rì rào rừng tuyết lạnh taiga. Tiết địa qua rồi, màu áo dài ấy cũng rời xa Phấn trắng bảng đen vẫn thấp thoáng dáng hình cô giáo nhỏ Tiếng trống tan trường như hoàng hôn rụng vỡ Ta lặng lẽ quay về, chào nửa trái đất ngập bóng đêm. Ta vẫn hẹn chờ một cơn gió lạ dịu êm Có hương dạ lý ngát thơm ngoài khung cửa sổ Ta sẽ lên đường cùng la bàn, với tấm bản đồ đại dương xưa cổ Tìm Ngọc Trai Hồng Con tàu còn trầm tích dưới đáy biển xanh... 2025 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên trang điện tử Văn học Việt Nam - trang của Hội nhà văn Việt Nam, trang điện tử văn học lớn của cả nước.
Phòng Thí Nghiệm Chiều Giáng Sinh Phòng thí nghiệm mùa đông Như một ngôi nhà búp bê nhiều màu, nhiều ngăn, nhiều tủ Nắng xuân len lén len qua rèm khe cửa Rơi trên tà áo dài vàng dịu hoa cúc Cô giáo phòng thí nghiệm lặng lẽ nối rồi gỡ Gỡ rồi lại nối những chùm dây điện xanh xanh, đỏ đỏ... Phòng thí nghiệm chiều Giáng sinh Từng con lắc dây lờ đờ dao động Từng bóng đèn nhỏ to chập chờn nhấp nháy Những gương mặt học trò thả rơi đăm chiêu xuống trang giấy ghi đầy dữ liệu Ồn ào xê dịch ghế Ồn ào đọc chép Ồn ào tranh cãi... Tiết học cuối ngày tan Cô giáo nhặt những âm thanh áo trắng xếp vào ngăn tủ Có cây bút bi xanh gãy vụn Có chiếc nơ hồng bỏ quên Có mảnh giấy và những nét vẽ lăng nhăng Lăn lóc cười khúc khích. Cô giáo đóng cửa phòng thí nghiệm Chùm chìa khóa trên tay vung vẩy leng keng Tiếng chuông vang vang của chiếc xe được kéo bởi đàn tuần lộc Có ông già Nô en áo đỏ, tóc râu tuyết trắng Trên vai túi quà nặng trĩu Mở thả những ước mơ bay... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên trang điện tử Văn học Việt Nam - trang của Hội nhà văn Việt Nam, trang điện tử văn học lớn của cả nước.
Hò Trên Sông Câu hò bổng, nỗi đau chìm Trăng sao cũng rụng rủ tìm bến mơ Tìm duyên em chở thuyền thơ Thả chi giọt mắt dật dờ thuyền nghiêng? Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: bài thơ đã đăng trên trang thơ điện tử Lục bát Việt Nam