Cổ Đại [Dịch] Nghịch Thiên Thần Y Phi - Phụng Tử

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi gia đình của tôi, 17 Tháng tư 2021.

  1. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 580: Thánh địa Đông Vực

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đáy mắt Nam Cung Hi lóe qua hàn quang, "Ngươi muốn bắt ta?"

    Lâm lão cười tươi nói: "Chủ tử thật sự của ta là Điện chủ, cho nên các ngươi muốn vào thánh địa ta sẽ giúp! Ta có thể dẫn các ngươi vào, nhưng tại thánh địa nếu không có thân phận bị tra ra cũng không thể ở lại lâu. Cho nên lão đầu ta có một cách."

    "Cách gì?" Sở Cửu Ca hỏi.

    "Đó chính là lão phu hoàn thành nhiệm vụ, dẫn Nam Cung thiếu chủ ngươi về."

    "Ta căn bản không có lấy cắp Hồn Châu!" Nam Cung Hi nói.

    "Nhưng người toàn tộc đều biết là ngươi trộm, hơn nữa còn có nhân chứng, nhân chứng chính là vị hôn thê thanh mai trúc mã của ngươi Dư Vi." Lâm lão nói.

    Sắc mặt Nam Cung Hi rất khó coi, Lâm lão nói: "Đông Phương gia chúng tôi sẽ không bạc đãi Nam Cung thiếu chủ ngươi, ngươi chỉ có trở về mới có thể tra rõ chân tướng sự việc, trả lại sự trong sạch cho ngươi! Việc này càng kéo dài, càng khó lật ngược tình thế. Lấy phương thức này trở về, có lẽ sẽ khiến ngươi chịu chút ủy khuất, nhưng cũng hơn cứ thế kéo dài."

    "Cửu Ca!" Nam Cung Hi nhìn Sở Cửu Ca.

    Hắn biết Sở Cửu Ca chủ ý nhiều, cho nên mọi thứ đều giao cho cô quyết định là được.

    Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Được, chỉ cần có cơ hội đi vào thánh địa, vậy thì sự trong sạch của Nam Cung Hi cũng không phải là việc khó gì, việc này ta sẽ rất nhanh xử lý, sẽ không để ngươi ở trong lao ngục quá lâu đâu."

    Nam Cung Hi nói: "Ân!"

    Nam Cung Hi tin tưởng Sở Cửu Ca có biện pháp làm được, hơn nữa người hãm hại hắn muốn đen đủi rồi.

    Lâm lão cũng không biết Sở Cửu Ca vì sao tự tin như vậy, nhưng vị thiếu nữ này Điện chủ đặc biệt xem trọng, nhất định có điểm hơn người.

    Hắn đáp: "Được! Vậy bây giờ ta liền truyền tin tức về, nói rằng ta đã bắt được Nam Cung Hi, hai vị đã hỗ trợ ta bắt được Nam Cung Hi, bởi vì thiên phú các ngươi quá tốt, cho nên ta liền mời các ngươi gia nhập Đông Phương gia tộc của ta."

    "Không vấn đề!"

    Ngày hôm sau họ liền xuất phát, Sở Cửu Ca nói: "Nam Cung Hi và Lâm lão có thể nói với ta một số việc của thánh địa không?"

    Nam Cung Hi nói: "Được!"

    "Thánh địa có ngũ đại gia tộc, Nam Cung gia ta, kể từ khi phụ thân ta mất, Nam Cung gia liền do sư đệ của phụ thân ta Mộc sư thúc đảm nhận, sau đó liền là Hạ Hầu gia, Bắc Nguyệt gia, Tây Môn gia, Đông Phương gia, Đông Phương gia chủ là giao hảo với mẫu thân và phụ thân ta, ta bị Đông Phương gia tộc dẫn đi cũng tốt hơn là bị Nam Cung gia và Hạ Hầu gia dẫn về."

    "Thánh vật Hồn Châu của thánh địa chúng ta đã không ai sử dụng nó được rồi, nghe nói nó sở hữu linh hồn lực rất mạnh, nếu có thể sử dụng nó, liền trở thành chúa tể Đông Vực, nhưng đây chỉ là truyền thuyết mà thôi.."

    Sở Cửu Ca biết sau khi vào thánh địa liền có một trận chiến phải đối mặt, nhất định phải trả lại sự trong sạch cho Nam Cung Hi, như vậy họ mới có thể điều tra việc của hộp bất tử trong thánh địa.

    Thế nhưng trên đường trở về thánh địa cũng không yên bình, có người giữa đường đối phó đội ngũ của Đông Phương gia, mục đích là vì giết Nam Cung Hi, có lẽ để tránh rơi vào trong tay Đông Phương gia, sinh thêm việc ngoài ý muốn.

    Lục Lục nói: "Vậy ta đi hội hội đám sát thủ từ thánh địa."

    Kỳ thực khi vừa bắt đầu Nam Cung Hi có chút muốn động thủ, nhưng hắn bị Sở Cửu Ca ngăn cản rồi, Sở Cửu Ca nói: "Đến bây giờ ngươi vẫn phải ngụy trang thành bản thân không thể sử dụng linh lực, như vậy ngươi dù có trở thành tù nhân thì cũng có thể lưu lại bài tẩy, tránh có nguy hiểm gì đó."

    "Được, không phải là không thể sử dụng linh lực thôi sao? Ta sớm đã quen rồi." Nam Cung Hi đáp.

    Người bắt được không hỏi ra được lai lịch, Lâm lão để Đông Phương gia tộc bí mật phái người đến hộ tống, cuối cùng họ đã thành công đến được thánh địa.

    Linh lực trong thánh địa đã hoàn toàn không giống với những nơi khác của Đông Vực rồi, Nam Cung Hi cảm thấy ba động linh lực quen thuộc, hít sâu một hơi, hắn trở về rồi.

    Người của Đông Phương gia tộc tiếp Lâm lão và bọn Nam Cung Hi, một đường này đương nhiên cũng có không ít người chú ý đến Nam Cung Hi.

    Có người xem thường, có người khinh miệt, có người tiếc thay, có người hả hê khi người gặp họa.

    Cho dù là thế, Nam Cung Hi phát hiện tâm cảnh của bản thân đã có chút biến hóa.

    Trải qua việc sống sót trong tử cảnh, vượt qua chông gai vươn lên, suy nghĩ của những người ngoài này, căn bản không đáng cho hắn để ý.

    Sau khi đi vào Đông Phương gia tộc, Đông Phương gia chủ nói: "Hi nhi!"

    "Đông Phương thúc thúc!" Nam Cung Hi nói.

    "Ta tin không phải con làm, con là nhi tử do Lạc nhi dạy dỗ ra, sao có thể làm ra việc này được. Nhưng Dư Vi tiểu nha đầu đó làm chứng, Nam Cung gia tộc cũng mặc nhiên trừng phạt con, Lạc nhi còn đang bế quan không thể chống lưng cho con, cộng thêm thực lực con, cho nên chúng cảm thấy con dễ ức hiếp." Đông Phương gia chủ nói.

    Đông Phương gia chủ trong ngũ đại gia tộc vẫn luôn ở thế trung lập, thực lực không trên không dưới, một mình nhà hắn tin không có tác dụng, bởi vì gia tộc Nam Cung mà Nam Cung Hi lớn lên cũng đã quyết định từ bỏ hắn rồi.

    Nam Cung Hi nói: "Con hiểu, con không thẹn với lòng, mọi thứ đều sẽ được sáng tỏ thôi."

    Nam Cung gia từ bỏ hắn đích thực khiến cho hắn có chút tổn thương, xưa nay hắn vẫn luôn là thiếu chủ Nam Cung gia, là thiên tài đỉnh cao của Nam Cung gia.

    Mộc thúc cũng rất tốt với hắn, thế nhưng đến khi đối mặt với việc như vậy, họ không chút do dự từ bỏ hắn, ngược lại Đông Phương thúc thúc lại tin tưởng hắn.

    "Chỉ đành trước ủy khuất con ở trong lao ngục của Đông Phương gia tộc, nếu không chúng sẽ không bỏ qua.

    Nam Cung Hi bị đưa đến lao ngục, Đông Phương gia chủ nhìn Lâm lão nói:" Hai vị này nếu đã do ngươi dẫn đến, giúp ngươi bắt được Nam Cung Hi cũng xem như lập đại công, ngươi sắp xếp cho họ đi! Trong lần xếp hạng thiên tài thánh địa lần sau họ nếu có thể lọt vào danh sách, liền để họ trở thành người thánh địa chúng ta. "

    " Vâng! "Lâm lão nói.

    " Đáng chết! Đám phế vật các ngươi, phái đi nhiều người như vậy bắt Nam Cung Hi, kết quả lại để Đông Phương gia đắc thủ rồi. "Lúc này trong Nam Cung gia, một âm thanh âm độc truyền ra.

    " Chúng tôi cũng không biết tên Lâm lão kia của Đông Phương gia tộc kia sử dụng thủ đoạn gì bắt được Nam Cung Hi, vẫn mong gia chủ tha mạng! "

    " Sư phụ, làm sao đây? Nam Cung Hi trở lại rồi, hơn nữa Đông Phương gia chủ hiển nhiên là có ý che chở hắn, nếu xảy ra vấn đề gì thì không tốt rồi. "Một nữ tử áo trắng lo lắng nói.

    " Nam Cung Hi không còn cơ hội đó nữa, Nam Cung gia ta ngày mai sẽ đi đòi người, sau đó nhanh chóng giải quyết tên Nam Cung Hi. Trước khi Lạc nhi còn chưa có xuất quan khiến cho mọi thứ đã không còn thay đổi được, Đông Phương gia chủ lại là thứ gì, hắn dám che chở hắn sao! "

    Hạ Hầu thiếu chủ biết được tin tức này cũng đặc biệt phẫn nộ," Nam Cung Hi mạng thật lớn, cứ để hắn sống thêm một ngày tại Đông Phương gia đi, ngày mai chính là ngày chết của Nam Cung Hi. "

    Đêm đã sâu, Sở Cửu Ca chuẩn bị rời khỏi, Lục Lục nói:" Cửu muội muội, muội cẩn thận! "

    " Yên tâm, ta là Đệ nhất thần trộm, mục đích lần này là trộm viên Hồn Châu đó, lại không phải đại khai một trận với đám người thánh địa, không có vấn đề gì đâu."Sở Cửu Ca đáp.
     
  2. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 581: Hồn Châu vào tay

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hồn Châu bị trộm, Nam Cung Hi nói rằng ngày hôm đó là vị hôn thê Dư Vi hẹn hắn đi đến thánh địa mạo hiểm, họ cũng rất hiếu kỳ với Hồn Châu đó, người đồng hành liền có Hạ Hầu thiếu chủ.

    Sau đó hắn bị Dư Vi đánh lén, Hạ Hầu thiếu chủ chủ công, hắn liều mạng chạy trốn, chạy khỏi thánh địa nhưng lại bị bắt lại, sau đó tu vi bị phế.

    Hạ Hầu thiếu chủ dường như là cố ý giày vò hắn, cho nên phế đi tu vi nhưng không lập tức giết hắn, độc câm hắn, đánh đập hắn, hắn nhịn nhục cuối cùng tìm được cơ hội chạy trốn, hủy đi gương mặt mình, trà trộn vào một tông môn tam lưu đã bị diệt, cuối cùng bị người ta xem thành nô dịch bán đến Hoang Hải Thành.

    Từng là đệ nhất thiên tài của Nam Cung gia tộc, một trong các vì sao sáng nhất tại thánh địa, nhưng lại bị một đôi cẩu nam nữ tính kế rơi khỏi thần đàn, rơi vào vũng bùn, nếu không phải Sở Cửu Ca có quen biết với Nam Cung tiền bối, có lẽ thực sự sẽ bị chúng đắc thủ, vĩnh viễn không thể lật người.

    Đi vào chỉ có ba người bọn họ, nay thánh địa lại nói Hồn Châu bị trộm mất, vậy thì nằm trong tay Hạ Hầu thiếu chủ và Dư Vi tương đối lớn.

    Hạ Hầu thiếu chủ là người thừa kế tương lai của Hạ Hầu gia, Dư Vi lại là đệ tử của Mộc Luyện tộc trưởng Nam Cung gia tộc, hai người thì rất hiển nhiên là Hạ Hầu thiếu chủ thân phận cao hơn, Sở Cửu Ca lựa chọn đầu tiên ghé thăm Hạ Hầu gia tộc.

    Thân ảnh cô như quỷ mị phóng vào Hạ Hầu gia, nhưng không hề khiến cho thủ vệ Hạ Hầu gia phát hiện, Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát động tĩnh các phía.

    Ở thế lực nhất lưu của Đông Vực tông chủ chỉ mới có thực lực Huyền Hư cảnh, thế nhưng ở đây cường giả Huyền Hư cảnh lại đầy rẫy, ẩn nấp trong bóng tối rất nhiều.

    Sở Cửu Ca lúc này không thể tùy tiện hành động tại đây như ở thế lực nhất lưu, mỗi một bước đều phải rất cẩn thận, cuối cùng đã tiếp cận nơi Hạ Hầu thiếu chủ ở.

    Hạ Hầu thiếu chủ đã ngủ, Sở Cửu Ca rất thuận lợi đem phòng hắn lật một phen, phàm là nơi có thể giấu đồ tuyệt đối sẽ không bỏ qua, cuối cùng Sở Cửu Ca ở trong một ngăn bí mật tìm được thứ mà Nam Cung Hi mô tả, Hồn Châu!

    Quả nhiên ở trong tay Hạ Hầu thiếu chủ, sau khi đắc thủ Sở Cửu Ca nhanh chóng rời khỏi, không hề khiến ai phát giác.

    Sở Cửu Ca trở về Đông Phương gia, Lục Lục nói: "Cửu muội muội, đắc thủ rồi!"

    "Ân, đắc thủ rồi, Hạ Hầu thiếu chủ có lẽ cũng không để lão cha của hắn biết, nếu không cũng sẽ không len lén giấu, mà sẽ được Hạ Hầu gia chủ bảo vệ! Cho nên lấy được tương đối nhẹ nhàng." Sở Cửu Ca đáp.

    "Vậy xem Hồn Châu này rốt cuộc trông như thế nào?" Lục Lục hiếu kỳ nói.

    Viên châu trắng sữa nửa trong suốt, Sở Cửu Ca có thể cảm nhận được linh hồn lực cực mạnh trên đó, lúc này Sở Cửu Ca phát hiện hộp bất tử đệ ngũ tộc kia lại có động tĩnh rồi.

    "Nam Cung Kỳ tiền bối!" Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra.

    Cô lấy ra hộp bất tử đệ ngũ tộc, Nam Cung Kỳ nói: "Ta.. ta đây là đang ở đâu?"

    Khi Sở Cửu Ca đưa hắn rời khỏi nghĩa trang phế tích, hắn đã lâm vào ngủ sâu, không biết khi nào mới tỉnh, nhưng cảm nhận được linh hồn mình không có biến mất, hắn biết hắn có cơ hội rồi.

    Nay tỉnh lại rồi!

    Sở Cửu Ca mở ra hộp bất tử, linh hồn Nam Cung Kỳ từ trong hộp bất tử xuất hiện, dáng vẻ của hắn lớn giống như người sống.

    "Đây là thánh địa! Ta lại trở về thánh địa rồi!" Cảm nhận được khí tức quen thuộc nơi này, đây là nơi hắn từng sinh ra, lớn lên, thành gia lập nghiệp, cho dù không biết đã qua bao nhiêu năm, hắn cũng sẽ không quên.

    "Thứ này Nam Cung tiền bối cũng biết chứ?" Sở Cửu Ca đáp.

    "Hồn Châu!" Nam Cung Kỳ hoàn toàn không ngờ hắn vừa tỉnh lại, Sở Cửu Ca liền khiến hắn sợ giật nảy mình.

    "Làm bậy! Cửu Ca, ngươi sao lại đi cướp Hồn Châu của thánh địa, ngươi đây là muốn bị toàn thánh địa truy sát sao." Nam Cung Kỳ vội rồi.

    Lục Lục nói: "Trộm thánh vật Hồn Châu của thánh địa bị truy sát đúng là không sai, nhưng trước đó bị thánh địa truy sát không phải là Cửu muội muội nhà ta, mà là nhi tử Nam Cung Hi của ngươi!"

    "Cái gì? Hi nhi!" Sắc mặt Nam Cung Kỳ đại biến.

    "Đây rốt cuộc là thế nào?" Nam Cung Kỳ hỏi.

    "Ta không hứng thú với viên Hồn Châu này, tạm thời có thể giao cho ngươi bảo quản." Sở Cửu Ca đem Hồn Châu nhét vào trong tay Nam Cung Kỳ.

    Nam Cung Kỳ đột nhiên cảm thấy mình sau khi đến gần Hồn Châu, cảm nhận được hồn thể mình trở nên mạnh hơn rất nhiều.

    Lúc trước hắn thân là gia chủ Nam Cung gia, đều không cảm nhận được điểm đặc biệt của viên hồn Châu này, nay trở thành hồn thể, hắn có thể cảm nhận được viên Hồn Châu này cho hắn nguồn lực lượng vô cùng vô tận.

    "Hồn Châu này quả nhiên có thể sửa chữa linh hồn Nam Cung tiền bối người!" Sở Cửu Ca cười nói.

    "Việc của ta trước đừng quản, Hi nhi rốt cuộc thế nào rồi?" Nam Cung Kỳ hỏi.

    Sở Cửu Ca hỏi: "Vậy Nam Cung tiền bối từ từ nghe ta kể lại nhé!"

    Nam Cung Kỳ mới biết hắn ở nghĩa trang phế tích lâu như vậy, nhưng Đông Vực mới trải qua hơn mười năm, nhi tử hắn cũng từ một đứa trẻ trở thành một thiên tài tuyệt sắc mới hơn hai mươi, giống như hắn tinh thần vời vợi năm đó.

    Nhưng lại không giống hắn, không còn sự che chở của phụ thân, dù cho có thiên phú hơn nữa thì cũng sẽ chịu sự bài xích, gần đây càng thảm, còn bị vị hôn thê và bạn tốt của mình tính kế, tu vi mất hết, thiếu chút mất mạng.

    "Hạ Hầu gia thật to gan! Còn có Mộc Luyện, lúc trước hắn âm thầm tính kế lấy mạng ta, nay không những trở thành người nắm quyền Nam Cung gia ta, còn để đồ đệ hắn hại nhi tử ta! Đáng chết!" Trong mắt Nam Cung Kỳ bùng cháy ngọn lửa hận thù, hắn đều muốn trực tiếp xông đến Hạ Hầu gia và Nam Cung gia thu thập những người đó.

    Tuy rằng trạng thái linh hồn hắn không yếu, nhưng vẫn không đủ để đối phó cao thủ của hai gia tộc, nhiều năm qua đi, hắn cũng không rõ thực lực kẻ địch của mình thế nào? Manh động ra tay quá nguy hiểm.

    Nam Cung Kỳ cũng không ngờ, người thiếu nữ hắn gặp được ở nghĩa trang phế tích lại trở thành một người quý nhân trong vận mệnh cuộc đời nhi tử hắn, may thay..

    Nam Cung Kỳ cảm thấy cực may mắn khi lúc trước kiên trì sống sót ở nghĩa trang phế tích, nếu không hài tử của mình không biết sẽ phải đối mặt với những gì.

    Nam Cung Kỳ nói: "Ân tình ngươi đối với cả nhà ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên, đồ ngươi muốn chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực giúp ngươi tìm được! Hộp bất tử ngươi muốn, trước đó ta thấy qua trong tay Mộc Luyện."

    Lục Lục nói: "Mộc Luyện, họ Mộc! Đúng, ta nhớ người hồi trước cướp đi hộp bất tử đệ lục tộc ta chính là người Mộc gia, Mộc Luyện này có lai lịch gì?"

    "Mộc Luyện lúc trước bị thương được phụ thân ta nhặt được, cũng như tuổi của Cửu Ca, phụ thân thấy thiên phú hắn tốt liền thu hắn làm đệ tử, trở thành sư đệ ta! Thiên phú của hắn rất kinh người, từ nhỏ đến lớn tuy rằng ta là đệ nhất thiên tài Nam Cung gia, kỳ thực đều là do hắn che giấu không bại lộ thực lực, nói rằng không muốn át mất hào quang đệ nhất thiên tài Nam Cung thiếu chủ của ta." Nam Cung Kỳ đáp.
     
  3. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 582: Biện pháp ứng đối

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nếu hắn thực sự xuất thân từ Mộc gia Bát đại thánh tộc, thiên phú tốt hơn ngươi cũng không lạ. Người Mộc gia cuối cùng đã bị ta tìm được rồi." Đáy mắt Lục Lục lóe qua hàn quang.

    "Trước giải quyết tình huống bên Nam Cung Hi đã, còn về Mộc Luyện, đợi sau khi Nam Cung Hi khôi phục được thân phận thiếu chủ Nam Cung gia, liền có cơ hội thám thính hắn! Dù có hoài nghi thân phận hắn thì chúng ta không thể cứng đối cứng, hai chúng ta không chống lại được cả Nam Cung gia, hắn bây giờ là tộc trưởng Nam Cung gia." Sở Cửu Ca nói.

    Nam Cung Kỳ cũng rất bức bối, kẻ địch ngày trước nay đã thành tộc trưởng Nam Cung gia tộc, nhi tử hắn bị tính kế như vậy, không biết thê tử hắn có phải chịu ủy khuất nào không?

    Nam Cung Kỳ lúc này muốn len lén đi Nam Cung gia tìm thê tử mình, kết quả Sở Cửu Ca nói với hắn thê tử hắn giờ đang bế quan, đừng nghĩ nữa.

    "Cửu Ca ngươi từ tên Hạ Hầu tiểu tử kia trộm lấy Hồn Châu, chuẩn bị làm sao lấy lại trong sạch cho nhi tử ta, nếu đem Hồn Châu giao ra, thì càng chắc chắn hắn trộm đi Hồn Châu!" Nam Cung Kỳ hỏi.

    "Nam Cung Kỳ tiền bối, ta muốn hỏi làm thế nào để các đại gia tộc cảm ứng được sự tồn tại của Hồn Châu. Ngày mai các đại gia tộc nhất định sẽ có hành động, thẩm vấn hơn nữa quyết định xử trí Nam Cung Hi thế nào, cho dù Đông Phương gia chủ có thể kéo dài, nhưng chỉ có thể kéo dài một ngày, ta chuẩn bị ngày mai trong lúc thẩm vấn, đem viên Hồn Châu này tặng về cho Hạ Hầu thiếu chủ, sau đó khiến cho lực lượng Hồn Châu bạo phát, bại lộ trước mắt mọi người, để tất cả mọi người chính mắt nhìn Hồn Châu đang trong tay ai, đương nhiên liền có thể trả lại trong sạch cho Nam Cung Hi."

    "Nên biết Nam Cung Hi vẫn luôn bị nhốt trong lao ngục, hơn nữa ở thánh địa lại không cách nào hoàn thủ, không có khả năng hãm hại Hạ Hầu thiếu chủ đó, đến lúc đó Hạ Hầu thiếu chủ bị bắt tại trận, tuyệt đối trăm miệng khó giải." Sở Cửu Ca đem kế hoạch của mình nói với Nam Cung Kỳ.

    Lục Lục bái phục sát đất, "Cửu muội muội lợi hại, lại có thể nghĩ ra biện pháp hay như vậy!"

    "Bây giờ vấn đề khó nhất chính là làm sao khiến Hồn Châu bại lộ, nếu để nó rơi ra từ trong tay Hạ Hầu thiếu chủ, mức độ chấn kinh này chưa đủ mạnh! Muốn Hồn Châu bạo phát ra lực lượng cường đại, vậy mới đủ chấn kinh, đương nhiên nếu thực sự không có cách nào vậy thì chỉ có thể rơi ra rồi." Sở Cửu Ca bất lực nói.

    Nam Cung Kỳ nói: "Biện pháp này của ngươi tốt, có thể trả lại trong sạch cho Hi nhi hiệu quả nhất, hơn nữa còn ở trước mặt nhiều người như vậy. Thôi động lực lượng Hồn Châu tộc trưởng ngũ đại gia tộc đều biết, ta vừa hay là tộc trưởng trước đó của Nam Cung gia, dù bây giờ ta là linh hồn thể, ta vẫn có thể làm được! Nhưng tiểu nha đầu, có một vấn đề khó chính là ở trước mặt mọi người đem Hồn Châu đặt lên người Hạ Hầu tiểu tử đó, cao thủ tại hiện trường quá nhiều, còn phải làm đến không chút dấu vết, thực sự quá khó rồi, ngươi vẫn chưa rõ điểm lợi hại của cao thủ Huyền Hư cảnh thánh địa."

    Lục Lục cười nói: "Nam Cung Kỳ tiền bối, điểm này người không cần lo! Đối với Cửu muội muội nhà ta hoàn toàn là chuyện nhỏ, muội ấy có thể lấy thực lực hóa đan cảnh lẻn vào Hạ Hầu gia trộm đi Hồn Châu, thì muốn ở trước mắt mọi người đem Hồn Châu trả về thì không khó chút nào, đến lúc đó người chỉ cần trong thời khắc mấu chốt khiến cho động tĩnh của Hồn Châu lớn một chút là được, tốt nhất là kinh động đến cả nguyên lão của thánh địa các người."

    Nam Cung Kỳ cũng biết tiểu nha đầu Sở Cửu Ca này cực yêu nghiệt, cũng không nói thêm gì, hắn nói: "Không vấn đề!"

    Hắn cầm lấy Hồn Châu, viên Hồn Châu này khiến hắn rất thoải mái, hắn muốn thử đi vào Hồn Châu, sau đó thành công đi vào.

    "Nam Cung tiền bối!" Nhìn thấy Nam Cung tiền bối biến mất bên trong Hồn Châu, Sở Cửu Ca có chút kinh ngạc.

    "Không sao! Ta chỉ là để linh hồn ta ôn dưỡng bên trong Hồn Châu thôi, đây là thánh vật của thánh địa chúng tôi, đồng căn đồng nguyên với ta, lợi ích so với khi ở trong hộp bất tử lớn hơn nhiều! Nếu ta có thể ở đây nhanh chóng hồi phục, có lẽ có một ngày ta có thể thực sự sống lại, hơn nữa sở hữu năng lực đánh bại Mộc Luyện, báo thù cho bản thân và nhi tử." Sở Cửu Ca ý thức được lợi ích của Hồn Châu đối với Nam Cung Kỳ, cực kỳ kích động.

    Lục Lục nói: "Nam Cung đại thúc, gia hỏa đó nếu là người Mộc gia, thì là con mồi của ta! Không được cướp với ta!"

    "Vậy ít nhất để ta đánh hắn nửa chết!" Nam Cung Kỳ nói.

    "Không vấn đề!" Lục Lục cười nói.

    Lúc này hai người đang thương lượng làm sao xử trí Mộc Luyện, Mộc Luyện đang ở tại Nam Cung gia sau lưng đột nhiên lạnh buốt.

    "Được rồi! Việc sau đó sau này hẳn nói, bây giờ mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt! Đợi ngày mai cần phải diễn một vở kịch hay!" Sở Cửu Ca nói.

    "Ân!"

    Quả nhiên, ngày hôm sau Nam Cung gia, Hạ Hầu gia, Bắc Nguyệt gia còn có Tây Môn gia tìm đến rồi, để Đông Phương gia chủ dẫn theo Nam Cung Hi đi thánh đường của thánh địa thẩm vấn, quyết định làm sao xử trí Nam Cung Hi.

    Đông Phương gia chủ chỉ có thể đáp ứng, hắn nói: "Bốn vị đi thánh đường trước đi, ta rất nhanh liền đưa tội nhân Nam Cung Hi qua đó."

    Đông Phương gia chủ cho người dẫn Nam Cung Hi từ nhà lao thả ra, và cho người giúp hắn ăn mặc sạch sẽ tinh tươm, dù là tù nhân hắn bây giờ vẫn là phong tư thiếu chủ Nam Cung gia ngày đó.

    Đông Phương gia chủ nói: "Hi nhi, thời gian thẩm vấn hãy đem mọi thứ nói ra hết, tranh thủ cơ hội cho bản thân."

    Dù biết lời biện giải nào cũng bị họ xem là lời giảo biện, nhưng có thể tranh thủ thì vẫn phải tranh thủ.

    "Ân!" Nam Cung Hi nói.

    Lục Lục làm một thủ thế với Nam Cung Hi, đó là mọi việc đã xong, ý là đợi xem kịch vui, chút ăn ý này họ vẫn có.

    Trên mặt Nam Cung Hi lộ ra vẻ vui mừng, hắn tin tưởng năng lực của Cửu Ca, kể từ ngày gặp được cô, hắn chưa từng thấy Sở Cửu Ca làm gì thất bại qua.

    Lúc này Nam Cung Kỳ đang trong Hồn Châu nói: "Gia hỏa Đông Phương gia cũng không tồi! Hắn trước kia là tình địch của ta, vẫn luôn tranh đua với ta, không ngờ người sư đệ vẫn luôn tốt với ta, phản bội ta, muốn hại chết nhi tử ta thì hắn lại bảo vệ hắn như vậy."

    Lần nữa trở lại thánh địa, Nam Cung Kỳ cảm khái rất lâu.

    Sở Cửu Ca và bọn Lục Lục cùng Nam Cung gia chủ đi đến thánh đường, đây là nơi ngũ đại gia tộc cùng nhau nghị sự, quyết định đại sự, vừa đến cổng liền chạm mặt Hạ Hầu thiếu chủ và Dư Vi.

    Hạ Hầu thiếu chủ có chút kinh ngạc nhìn Nam Cung Hi, rõ ràng Nam Cung Hi đã trở thành phế vật, tù nhân, người sắp chết, nhưng lại không thấy chút vẻ suy sụp hay tuyệt vọng.

    Đôi mắt băng lạnh đó cứ thế nhìn chằm chằm, khiến cho Hạ Hầu thiếu chủ có một loại dự cảm không tốt, Nam Cung Hi nói: "Đã lâu không gặp."

    Hạ Hầu thiếu chủ trông như một thanh niên ôn hòa, bề ngoài trông rất thuần lương.

    "Hi ca ca!" Dư Vi nhìn Nam Cung Hi nói.

    Trực giác của nữ nhân nói với cô Nam Cung Hi dường như có chút không giống lúc trước nữa, vốn cho rằng sẽ nhìn thấy hắn trong dáng vẻ chật vật nhất, nhưng lại phát hiện hắn bây giờ so với lúc trước càng tuấn tú.

    "Xin lỗi, Hi ca ca! Muội không dám nói dối sư phụ, cho nên không có giúp huynh che giấu việc trộm Hồn Châu, huynh chỉ cần thừa nhận, nhận sai, đem Hồn Châu giao ra, sư phụ nhất định sẽ cầu tình cho huynh." Dư Vi nhẹ giọng nói.


     
  4. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 583: Trăm miệng khó giải

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi họ gặp mặt, không ít người đều đến xem kịch hay.

    "Dư mỹ nhân quả là thiện lương! Nam Cung Hi cũng đã luân lạc đến bước đường này, vẫn quan tâm hắn như thế!"

    "Bây giờ Dư tiểu thư là thiếu phu nhân tương lai của Hạ Hầu gia, sớm đã giải trừ hôn ước với Nam Cung Hi rồi."

    "Dư tiểu thư và Hạ Hầu thiếu chủ mới là trời sinh một đôi, Nam Cung Hi sao xứng với đệ nhất mỹ nhân thánh địa chúng ta!"

    Sở Cửu Ca đánh giá vị hôn thê đã từng này của Nam Cung Hi, dung mạo tuyệt sắc, mặt như hoa đào, eo như bồ liễu, mắt như nước thu, âm thanh dịu dàng như mưa phùn, không hổ là đệ nhất mỹ nhân của thánh địa.

    Sẽ không ai tin một mỹ nhân lương thiện như vậy sẽ đối phó với vị hôn phu của mình, cũng sẽ không ai tin vị Hạ Hầu thiếu chủ vẫn luôn ôn hòa lại là người ác độc.

    Hai người họ đều đang mang mặt nạ không ai biết, danh tiếng so với Nam Cung Hi cao ngạo, lãnh khốc lại mất cha trước đó thì tốt hơn nhiều.

    Cho nên Nam Cung Hi đem mọi chuyện kể chi tiết lại, có lẽ cũng sẽ không ai tin hắn.

    Cho nên muốn trở mình, vậy thì bắt buộc phải một chiêu giải quyết quân địch.

    Nam Cung Hi lạnh nhạt nhìn Dư Vi nói: "Ta vẫn chưa có mất trí, việc các ngươi đã làm ta rõ mồn một, đừng nói nhảm nhiều như vậy."

    Dư Vi có chút tổn thương nhìn Hạ Hầu thiếu chủ nói: "Hu hu hu, Hi ca ca nhất định là giận muội, muội biết là muội làm sai rồi."

    Hạ Hầu thiếu chủ nói: "Vi nhi đừng khóc, đây không phải lỗi của muội!"

    Mọi người cũng rất xem thường Nam Cung Hi, gia hỏa này chết đến nơi vậy mà vẫn giận lẫy Dư mỹ nhân, đem người chọc khóc, thực khiến người ta muốn đem hắn hận hận đánh một trận.

    "Hi nhi đừng khóc, chúng ta trước vào đó!" Hạ Hầu thiếu chủ chuẩn bị kéo Dư Vi đi vào trong thánh đường, thế nhưng Nam Cung Hi lại nhanh hơn hắn một bước.

    Hắn lạnh giọng nói: "Chó ngoan không cản đường!"

    Đội ngũ Đông Phương gia cũng cùng đi vào, trùng hợp gặp phải Hạ Hầu thiếu chủ, Sở Cửu Ca đi trong đội ngũ của Đông Phương gia tộc đi ngang Hạ Hầu thiếu chủ, cực kỳ thuận lợi đem Hồn Châu nhét lên người Hạ Hầu thiếu chủ.

    Nam Cung Kỳ đang ẩn trong Hồn Châu còn chưa ý thức được ra sao, phút chốc đã ở trên người của Hạ Hầu thiếu chủ rồi, hắn cực kỳ ngạc nhiên, đây rốt cuộc là tốc độ gì!

    Quả thực là chuyện nhỏ, không ai phát hiện, cho dù là bản thân thằng nhóc Hạ Hầu, hắn bây giờ vẫn đang dỗ mỹ nhân đây! Cái gì cũng không biết.

    Nam Cung Kỳ đem linh hồn lực bao trùm lấy Hồn Châu, để trước khi kịch hay bắt đầu, không cho thằng nhóc Hạ Hầu gia phát hiện nhiều thêm một thứ trên người hắn.

    Nam Cung Hi đi vào đại điển, nhìn tộc trưởng và trưởng lão ngũ đại gia tộc ngồi phía trên.

    Một nam tử tuấn tú ưu nhã trong số đó nói: "Hi nhi, còn không quỳ xuống! Phạm phải sai lầm lớn như vậy ngươi lại không sớm thúc thủ chịu trói, còn chạy nhảy ở bên ngoài lâu như vậy, ngươi thực sự khiến ta quá thất vọng rồi, cũng khiến cho sư huynh mất mặt!"

    Người này chính là Mộc Luyện, sở hữu dung mạo còn xinh đẹp hơn cả Nam Cung Hi.

    Lục Lục băng lạnh nhìn người đó, tên này hình như là người Mộc gia của Bát đại thánh tộc.

    Nam Cung Kỳ đang ẩn nấp trong Hồn Châu cực kỳ phẫn nộ, tiện nhân này lại dám giáo huấn nhi tử hắn, rõ ràng trong đó rất có khả năng là quỷ kế do hắn gây ra, thật biết ngụy trang!

    Hắn lúc này đều muốn xông ra xé nát mặt nạ giả nhân giả nghĩa của tên nam nhân kia, nhưng thực lực hắn bây giờ vẫn chưa đủ, chỉ có thể nhẫn nại!

    Nam Cung Hi không có quỳ xuống, mà đứng rất thẳng, kiêu ngạo nói: "Mộc thúc, ngươi nhìn ta trưởng thành, có lẽ rõ việc ta làm ta sẽ nhận, không do ta làm ta tuyệt đối không thừa nhận! Ta đúng là nhất thời bướng bỉnh đi vào cấm địa, nhưng ta tuyệt đối không có trộm Hồn Châu!"

    Hạ Hầu gia chủ nói: "Trộm sao có thể tự nhận mình trộm, người đâu, hắn không muốn quỳ, vậy thì đánh gãy chân hắn khiến hắn quỳ!"

    Chân mày Đông Phương gia chủ khẽ nhíu nói: "Không cần như vậy! Hi nhi dù sao cũng là chúng ta nhìn thằng bé lớn lên."

    "Người như vậy, căn bản không xứng là người ngũ đại gia tộc ta, hắn không xứng, đánh gãy chân hắn thì sao?" Hạ Hầu gia chủ nói.

    Chính vào lúc chúng muốn động thủ, Nam Cung Kỳ phẫn nộ không thôi, nhịn không được thôi động Hồn Châu.

    Nhất thời Hồn Châu đó bạo phát ra cường đại linh hồn lực, những người có mặt linh hồn lực tương đối yếu đều chịu phải sự xung kích cường đại, cảm thấy hoa mắt chóng mặt!

    Tộc trưởng ngũ đại gia tộc ngẩn ra, "Đây.. đây là Hồn Châu, cuối cùng đã tìm được rồi."

    Thế nhưng chúng vừa nhìn, lực lượng Hồn Châu không phải ở trên người Nam Cung Hi bạo phát ra, mà là từ trên người Hạ Hầu thiếu chủ bên cạnh bạo phát ra.

    Hạ Hầu thiếu chủ chịu phải xung kích lớn nhất, lúc này linh hồn hắn đau nhói, đầu óc trắng xóa, hoàn toàn không biết phát sinh chuyện gì.

    Đợi khi hắn hồi thần lại, phát hiện mọi người đồng loạt nhìn chằm chằm hắn, hắn vẻ mặt ngơ ngác.

    Hắn cảm thấy trong tay áo mình có gì đó, đưa tay ra sờ, lấy ra được một viên châu màu trắng sữa nửa trong suốt to như trứng ngỗng, hắn cảm thấy bản thân chóng mặt muốn ngất đi mất.

    "Aaaaaaa! Nó sao lại ở trên người ta? Ta rõ ràng đem nó.."

    "Hạ Hầu ca ca!" Sắc mặt Dư Vi trở nên trắng bệch, vội vàng nói, ngăn cản Hạ Hầu tiếp tục ngốc.

    Hạ Hầu thiếu chủ cầm lấy viên Hồn Châu, giống như khoai nóng muốn ném đi.

    Một giọng hét lớn truyền ra, "Nghịch chướng, đây là thánh vật thánh địa chúng ta, ngươi thử ném nó xem!"

    Mấy vị lão giả phút chốc xuất hiện, họ là mấy vị thủ tịch trưởng lão của thánh địa, được ngũ đại gia tộc cung phụng.

    Họ bởi vì ba động linh hồn lực chưa từng có do Hồn Châu bạo phát ra, mới phút chốc chạy đến đây, không ngờ vừa đến liền nhìn thấy có người muốn ném Hồn Châu.

    "Rầm!" Hạ Hầu thiếu chủ cầm Hồn Châu không dám ném, dưới uy áp cường đại của mấy vị thủ tịch trưởng lão, trực tiếp hai chân mềm nhũn quỳ xuống.

    Lúc này tất cả mọi người đều trợn to mắt, hôm nay lần thẩm vấn tại thánh đường này là vì xử trí Nam Cung Hi người trộm đi Hồn Châu! Chúng muốn tra hỏi Nam Cung Hi, để Nam Cung Hi giao ra Hồn Châu đã trộm.

    Kết quả thẩm vấn vừa bắt đầu, Hồn Châu liền tự bại lộ rồi, hơn nữa còn được phát hiện trên người Hạ Hầu thiếu chủ.

    Nhìn nét mặt trắng bệch của Hạ Hầu thiếu chủ, Nam Cung Hi cảm thấy trong lòng cực thống khoái.

    Cửu Ca làm việc quả là hay, phút chốc khiến cho Hạ Hầu lâm vào tình trạng trăm miệng khó giải.

    Nam Cung Hi nói: "Bây giờ các ngươi cũng thấy rồi đấy, ta không có nói dối! Hồn Châu không phải ta trộm, vẫn mong các vị trưởng lão, các vị tộc trưởng và thủ tịch trưởng lão trả lại trong sạch cho ta."

    Hạ Hầu thiếu chủ phẫn nộ nói: "Nam Cung Hi, nhất định là ngươi vu hại ta, nhất định là ngươi!"

    Mọi người cảm thấy Hạ Hầu thiếu chủ đây hoàn toàn là mở mắt nói dối!

    Đông Phương gia chủ không thể nhìn tiếp được nữa, hắn nói: "Hi nhi vừa về đến thánh địa, liền bị nhốt vào địa lao Đông Phương gia! Ngươi nói với ta, nó làm sao giá họa cho ngươi! Hạ Hầu thiếu chủ ngươi đi đến đâu cũng có cao thủ hộ tống, với thực lực Hi nhi, ngươi cảm thấy nó có cơ hội ra tay sao?"
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...