Đam Mỹ [Edit] Tôi, Huyền Học Cải Mệnh - Sa Đề

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, Oct 13, 2024.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 240 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hơn nữa kẻ săn trộm cũng không chỉ có một hai người, mà là một đoàn thể được huấn luyện nghiêm chỉnh, tiếng xấu rõ ràng, là đoàn thể săn trộm bị lên danh sách sổ đen quốc tế.

    Đối với bọn hắn mà nói, ở trong hoàn cảnh cực đoan như vậy là có thể bí quá hóa liều, đáng lẽ đều là kẻ gan lớn tâm đen, trộm săn cùng giết người cũng đã ở giới hạn mơ hồ. Bởi vậy khi bọn hắn phát hiện Tạ Bách bọn họ rơi vào hiện trường săn trộm của bọn hắn, liền tính toán hoặc là không làm, đã làm phải làm tới mức giết người diệt khẩu.

    Dù sao Nam Cực vốn là nơi có hoàn cảnh lạnh khủng khiếp, thậm chí bởi vì địa vực đặc thù này, cho dù là hoàng tử công chúa đi tới nơi đây mà chết cũng là chuyện thật bình thường.

    Đoàn thể công tác của Tạ Bách phần lớn là một đám yếu gà có tế bào nghệ thuật phong phú, mặc dù có Hoàng ca từng đi lính, nhưng song quyền cũng khó địch lại bốn tay, đối mặt với đối phương dùng súng thật đạn thật còn có được con thuyền phá băng, thật sự là không có chút lực phản kích.

    Nhưng không thể không phản kháng, bởi vì nếu không phản kháng thì chỉ còn cái chết.

    Tạ Bách vì thế đã phải dùng hết toàn lực.

    Quá trình gian nan khúc chiết như thế nào thì không cần phải nói, cuối cùng đoàn người của Tạ Bách chiếm cứ thượng phong.

    Nhưng bọn họ trả giá thật thảm trọng, nhất là Tạ Bách cơ hồ biến thành người máu.

    Dưới tình huống không đủ vũ khí, Tạ Bách vận dùng năng lực khống chế băng cùng thủy của chính mình.

    Tạ Bách là vận dụng tinh thần lực, tuy rằng bởi vì hoàn cảnh địa lý đặc thù của Nam Cực làm cho hắn đạt được lợi thế, nhưng nhân số kẻ địch đông đảo, cuối cùng vẫn vì sử dụng lực lượng quá độ mà hôn mê.

    Vừa bất tỉnh liền một mực nằm trên giường bệnh hơn một tháng – mặc dù không phải luôn nằm trong trạng thái hôn mê, nhưng cũng là mới xuống giường hoạt động trong vài ngày này.

    Hơn nữa bởi vì trước khi Tạ Bách hôn mê đã căn dặn đoàn thể của mình che giấu chuyện này, nhất là đối với Ngụy Diễn, cho nên tuy trong lòng Hoàng ca thật khẩn cấp, nhưng không thể không nghe theo sắp xếp của hắn.

    Mà Ngụy Diễn thì cứ cho rằng sở dĩ Tạ Bách không kịp trở về là do thời tiết khắc nghiệt của Nam Cực, điều kiện quá hà khắc, làm cho tiến trình quay chụp chậm chạp, mặc dù trong lòng có chút oán trách tiến độ quay chụp quá thấp, nhưng bởi vì bên Nam Cực cũng không có tín hiệu tốt, cho nên mặc dù hắn có hoài nghi nhưng cũng không thật sự đi nghiệm chứng.

    Nhưng hắn cũng có thử xem bói qua tình huống của Tạ Bách – có lẽ ý trời trêu người, ngày hắn xem bói là ngày Tạ Bách được đưa ra khỏi phòng cấp cứu, tình huống đã tốt hơn rất nhiều.

    Xem bói chỉ có thể biểu hiện được kết quả cuối cùng, cũng không thể biểu hiện quá trình, bởi vậy Ngụy Diễn cũng không biết quẻ tượng biểu hiện "An" là chuyển nguy thành an, "Cát" là gặp dữ hóa lành.

    Điều này cũng làm cho Ngụy Diễn bỏ qua cơ hội biết được chân tướng sự thật.

    Nhưng cũng bởi vì Tạ Bách tỉnh lại thì phát hiện thời gian trôi qua lâu như vậy, cho nên bất chấp hết thảy lập tức bay trở về, vì thế tuy rằng muộn một chút nhưng cũng vừa đối mặt liền bị Ngụy Diễn nhận ra tình huống thật sự của hắn, ngay tiếp theo hắn cũng không còn cách nào giấu diếm chuyện mình tìm được đường sống trong chỗ chết.

    - Băng hàn khí bên Nam Cực là người bình thường có thể chịu đựng được sao? Cho dù là đạo sĩ Trúc Cơ kỳ đi qua cũng là tứ cố vô thân, khó thể xoay sở. May mắn lực lượng thuộc tính của anh phù hợp với hoàn cảnh chỗ ấy.

    Cho nên tuy rằng bị tiêu hao thật lớn, nhưng cũng lấy được thắng lợi cuối cùng.

    - Bách ca bị hao tổn lực lượng lại không trực tiếp bị thần hồn vẫn lạc, ngược lại ở trong hoàn cảnh kia phá rồi lại lập, lấy được ưu đãi cũng là mắt thường có thể thấy được..

    Tạ Bách làm sao không nghe ra được trong phương diện này cũng có thành phần thổi phồng hắn, lập tức biểu lộ vẻ vui mừng, sau đó liền bị giội nước lạnh:

    - Nhưng đối với thực lực giai đoạn này của Bách ca vẫn rất miễn cưỡng – cũng không phải nói anh yếu, mà là hoàn cảnh bên kia rất tồi tệ, đối với cơ năng thân thể của anh hao tổn thật lớn.

    Ngữ khí của Ngụy Diễn trầm trọng, bàn tay đặt lên lồng ngực của Tạ Bách, đoán được có thể cảm giác nhịp tim của đối phương rõ ràng là chậm hơn người bình thường gấp đôi:

    - Đừng cao hứng quá sớm! Nền nhiệt độ cơ thể của anh bây giờ, nhịp tim đập cực kỳ thong thả cùng với mái tóc biến trắng, toàn bộ đều do anh hấp thu băng hàn khí nhưng lại không chuyển hóa thành lực lượng cho mình dùng nên tiết lộ ra ngoài. Những điều này là do hàn khí quá nặng, nếu không thể đúng lúc luyện hóa, anh cuối cùng sẽ biến thành một tòa băng tượng!

    Biến thành tượng băng, chẳng phải đã chết rồi sao?

    Tạ Bách còn chưa nói gì, Hoàng ca lo lắng:

    - Ngụy thiên sư, cậu nhất định phải cứu hắn a!

    Kỳ thật lúc kiểm tra sức khỏe thì chỉ tiêu thân thể của Tạ Bách cũng đã không bình thường, nhưng bọn họ đều nghĩ Tạ Bách đã bước lên con đường tu luyện, sẽ khác với người thường, sẽ có một chút dị tượng cho nên cũng không quá mức lo sợ, lại không biết tình huống đã nghiêm trọng tới như thế.
     
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 241 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dù sao theo Tạ Bách cùng những người khác xem ra, hắn cũng đã tỉnh dậy, đây chẳng phải nói rõ đã chuyển biến tốt đẹp rồi sao?

    Tựa như là rất nhiều người bệnh đã thức tỉnh, nếu tỉnh được chính là dấu hiệu dần dần khôi phục sự khỏe mạnh?

    Ngụy Diễn:

    - Bạn trai của tôi tôi nhất định sẽ đem hết toàn lực.

    Hắn dừng một chút:

    - Bắt đầu từ đêm nay, Bách ca đẩy toàn bộ những chuyện khác, em sẽ gọi Bạch Thứ trở về một chuyến, uống thuốc tu dưỡng bên ngoài, trước tiên đem lực lượng trong cơ thể anh chải vuốt một phen rồi nói sau.

    Tạ Bách:

    - Chúng ta?

    Ngụy Diễn:

    - Bằng không thì thế nào? Một mình anh biết làm sao chải vuốt sao?

    Tạ Bách liên tục lắc đầu, ngoan ngoãn thật sự.

    Ngụy Diễn ăn mềm không ăn cứng, huống chi hắn thích nam nhân này, bởi vậy nhìn thấy bộ dạng đáng thương của đối phương, nguyên bản mười phần lửa giận cũng chỉ còn lại năm sáu phần.

    Nhưng hắn không thể để cho Tạ Bách nhìn ra, nếu không sau này còn xuất hiện những chuyện tương tự, bởi vậy hắn nghiêm mặt quở trách:

    - Nếu lúc mới xảy ra chuyện anh sớm liên hệ em, tình huống cũng sẽ không biến thành nghiêm trong như vậy – lúc hô hấp mang theo cảm giác băng hàn rất khó chịu đi?

    Tạ Bách tận đáy lòng nói:

    - Thật xin lỗi, a Diễn, anh sai lầm rồi, anh, anh không nên gạt em.

    Ngụy Diễn nhìn thấy hắn thật tâm nhận thức sai lầm của mình, cơn tức cũng giảm hai phần, nhưng lập tức nghĩ tới Tạ Bách biết rõ là sai mà vẫn muốn đi làm, là loại "anh sai lầm rồi, nhưng anh vẫn dám", loại thái độ này không phải càng làm cho người ta tức giận sao?

    Cũng may lúc này xe đã ngừng lại, làm cho Ngụy Diễn cũng không tính toán tiếp tục gõ Tạ Bách.

    Tạ Bách lớn như vậy, lại giống như là cô vợ nhỏ cùng nhau xuống xe:

    - Ân? A Diễn, nơi này..

    Ngụy Diễn:

    - Làm sao vậy? Chỗ này không phải là nhà của anh sao?

    Tạ Bách ngượng ngùng:

    - Nhưng mà tạo hình hiện tại của anh có thể hù dọa chú cùng Nhạn Nhạn hay không?

    Ngụy Diễn:

    - Em cảm thấy tạo hình băng hoàng tử của anh còn rất không sai đâu, hơn nữa trước đó lòng tự tin anh nói với em tạo hình này là vì cần cho công tác, cỗ tự tin đó đi đâu rồi?

    Tạ Bách chột dạ nói:

    - A Diễn..

    Ngữ khí Ngụy Diễn dịu đi:

    - Tình huống thân thể của anh đã cấp bách, nhưng chỗ Nhạn Nhạn cũng xảy ra chút chuyện.

    Dừng một chút sắc mặt hắn có chút hồng:

    - Dù sao cũng không phải là lần đầu tiên ngủ lại trong nhà!

    Cho dù Soái Soái vẫn còn ở nước ngoài, không có biện pháp "nói ra chân tướng", nhưng nhờ nhân mạch cường đại của Tạ Bách ban tặng, Ngụy gia rất nhanh biết rõ thân thế của Ngụy Nhạn.

    Cô bé vốn đã hoài nghi cha mẹ ruột của mình bởi vì nguyên nhân trọng nam khinh nữ mà từ bỏ chính mình – ngay lúc biết được mình không phải con gái ruột của Ngụy gia thì nàng cũng không nghĩ nhiều như vậy, cũng không cảm thấy được cha mẹ của mình là phú hào, nhưung lúc còn ở huyện Nguyên Khẩu nàng từng nhìn thấy rất nhiều gia đình trọng nam khinh nữ, cho nên có lẽ cha mẹ ruột của nàng cũng là một thành viên trong số những người đó.

    Nhưng không nghĩ tới sự thật càng thêm châm chọc hơn cả suy nghĩ của nàng, nguyên lai Đoạn Kỳ Thụy cùng nàng trao đổi thân phận, nàng còn tưởng cha mẹ ruột đơn thuần vì nàng là bé gái cho nên ném bỏ không cần, nguyên lai là vì "thay mận đổi đào", mẹ đẻ của nàng càng thêm ác độc hơn cả sự tưởng tượng của nàng.

    Hiện giờ biết được chính mình thật ra là bị mẹ ruột ném bỏ, lý do là vì vinh hoa phú quý, Ngụy Nhạn đều hận toàn bộ Đoạn gia.

    Đừng nói cái gì mà cha mẹ ruột đã ly hôn, lúc trước sở dĩ mẹ ruột của nàng có thể gả vào Đoạn gia không phải cũng là vì vừa ý nàng sinh được con trai sao?

    Đừng nói Đoạn cha giận dữ vì chính mình bị vợ lừa gạt mười mấy năm cho nên trong lòng thật khổ tâm gì đó, kỳ thật đều thuộc mặt hàng trọng nam khinh nữ!

    Cho nên Ngụy Nhạn quyết định chủ ý, mặc kệ đối phương dùng viên đạn bọc đường gì, nàng cũng sẽ không tiếp chiêu.

    Nhưng vượt ngoài dự kiến của nàng chính là, sau lần trước Đoạn cha đến trường học gặp nàng, đối phương cũng không còn tin tức.

    Nhưng đối phương càng không có tin tức thì Ngụy Nhạn càng lo lắng đối phương đang chuẩn bị đại chiêu – trên ti vi không phải đều diễn như vậy sao? Sự yên tĩnh trước cơn bão táp, những kẻ bại hoại đứng phía sau luôn chuẩn bị âm mưu quỷ kế.

    Dù sao cô bé lịch duyệt thiếu, Ngụy Diễn nhìn thấy tâm tư của nàng có chút phân tán, lo lắng ảnh hưởng cuộc thi của nàng, liền đi tìm Bạch Thứ mua túi hương ngưng thần tĩnh khí ngủ yên, phối hợp với thanh tâm phù của hắn, ít nhất không làm cho nàng bị chậm trễ cuộc thi.

    Đợi Ngụy Nhạn thi xong, bên Tạ Bách cũng có tin tức.
     
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 242 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thấy nữ trợ lý bộ dáng toàn tâm tranh thủ cho Đoạn tổng, Ngụy Diễn nói thêm vài câu:

    - Hơn nữa tôi cũng khuyên cô không cần đem toàn bộ vốn liếng đều đặt cược lên người Đoạn tổng, cô cùng hắn không có kết quả.

    Trong lòng nữ trợ lý nhảy dựng, theo bản năng phản bác:

    - Tôi không hiểu anh đang nói cái gì.

    Nhưng vẻ mặt giấu đầu hở đuôi lại bán rẻ nàng.

    Ngụy Nhạn nhất thời càng cảm thấy buồn nôn – là nhằm vào Đoạn cha.

    Ngụy Diễn mặc kệ nữ trợ lý lừa mình dối người:

    - Tôi cũng không phải đang nói chuyện giật gân, kỳ thật đối với ai cũng đều là như vậy. Nhìn cô ngũ quan đoan chính, nguyên bản mắt một mí cùng vùng cằm rộng vuông gia tăng thêm độ công nhận cho cô đồng thời cũng sẽ mang tới phúc vận trôi chảy cho cô, có thể giúp cô trôi chảy cả đời trong sự nghiệp cùng tình yêu. Nhưng sau khi bị cô phẫu thuật thẩm mỹ bị phá tướng, nói chuyện tình yêu cũng vô dụng, rất khó đi vào điện phủ hôn nhân.

    Có chút người nào chỉ từ diện mạo mà xem cũng không hoàn mỹ, tỷ như mông có nốt ruồi, hoặc là mũi quá lớn, hoặc là khuôn mặt ngắn lại rộng.. nhưng những người này lại có thể đi tới thành tựu mà người thường không thể đạt được, trở thành siêu sao giới giải trí, hoặc đầu sỏ trong thương giới, hay là đại lão của ngành sản xuất nào đó.

    Những người này ở trong mắt người bên ngoài đều có chỗ "thiếu hụt", nhưng vừa lúc lại bổ trợ cho chính bản thân bọn họ.

    Nhưng càng nhiều là diện mạo trời sinh có chỗ thiếu hụt, bởi vậy mới cần được điều chỉnh.

    Tối dễ hiểu càng thêm trắng ra chính là "điểm nốt ruồi".

    Nhưng ở thời đại bây giờ, toàn bộ trai lẫn gái đều động dao kéo lên mặt mình, sớm không phải vì vận thế, mà là cảm thấy được ngũ quan của mình không đủ hoàn mỹ, cho nên muốn điều chỉnh diện mạo.

    Kỳ thật vô luận nam nữ, lòng thích cái đẹp ai cũng có, đây là điều không thể chỉ trích.

    Phàm là chuyện gì cũng có mức độ giới hạn, tốt quá hóa lốp.

    Huống hồ còn phải chú ý "khí" cùng "tướng" hài hòa thống nhất, không thể nhìn thấy người khác có đôi mắt to, mắt hai mí, sống mũi cao cùng miệng anh đào nhỏ nhắn thì bản thân mình cũng muốn biến thành như vậy.

    Vì thế bỏ số tiền lớn độn trán của mình, lót mũi, tăng lớn hai mắt của mình.. từ dung mạo nhìn lại, đẹp thì đẹp rồi, lại không có linh hồn.

    Bết bát nhất chính là, còn đem vận may của mình biến thành vận rủi, quả thực là mất nhiều hơn được.

    Theo Ngụy Diễn xem ra, nữ trợ lý chính là loại người này.

    Nguyên bản nàng có được một cuộc sống yêu đường trôi chảy, kết hôn, có người chồng yêu mình cùng nhi đồng hiếu thuận.

    Nhưng nàng lại luẩn quẩn trong lòng đi làm mắt hai mí mở rộng tầm mắt lại nạo đi xương cằm.

    Loại phẫu thuật thẩm mỹ này đối với nàng mà nói biến thành phá tướng, mở ra khóe mắt cùng mí mắt làm gia tăng diện tích tròng trắng mắt to ra, biến thành đôi tròng mắt trắng nhiều hơn đen rất nhiều, cũng chính là tiêu chuẩn trợn mắt nhìn người; lại gọt sạch xương cằm làm cho cằm dài hơn, còn nhô ra về phía trước – từ xem thường người còn biến thành cằm lồi, là khuôn mặt của người cô độc suốt đời.

    Giống như từ một loại cực đoan tiến vào một loại cực đoan khác còn tương đối ít thấy, cho nên Ngụy Diễn nhịn không được nhắc nhở một câu, nhưng nhìn qua đối phương cũng không lĩnh tình.

    Biểu tình trên mặt nữ trợ lý không còn cách nào duy trì.

    Hắn làm sao biết mình nguyên lai là mắt một mí cùng cằm vuông?

    Thấy sau khi Ngụy Diễn nói ra lời này những người khác đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn mình, nàng nhịn không được nóng nảy phủ nhận:

    - Anh đang ăn nói bừa bãi gì vậy! Cái gì mà phẫu thuật thẩm mỹ? Cái gì mà lại phá tướng phá mặt!

    Cái gì mà rất khó đi vào điện phủ hôn nhân, đây không phải nguyền rủa nàng đời này không có biện pháp quang minh chính đại tiến thêm một bước, phất lên thành phượng hoàng sao?

    Giống như là vì chứng minh Ngụy Diễn cố làm ra vẻ huyền bí, nữ trợ lý khinh thường liếc mắt:

    - Không thể nói chuyện tình yêu? Vậy anh nói sai rồi, tôi có một người bạn thanh mai trúc mã nói chuyện tình yêu đã được bảy tám năm, vẫn là mối tình đầu đâu!

    Ngụy Diễn không nhanh không chậm, ngữ khí thản nhiên nói:

    - Nhưng không phải sau khi cô làm phẫu thuật gọt xương cằm xong, hắn liền chia tay sao?

    Nữ trợ lý theo bản năng bưng kín cằm của mình, nhưng trong ánh mắt nhìn Ngụy Diễn lại không tự chủ được toát ra vẻ khiếp sợ cùng bất an.

    Nữ trợ lý đích xác có một bạn trai cũ là thanh mai trúc mã đã yêu nhau bảy tám năm, nhưng đối phương gia cảnh bình thường, bọn họ đi vào Hoa Đô đều dốc sức làm việc, chỉ có thể hai người cùng thuê một phòng nhỏ rộng chừng 15m2 ở lại.

    Nhưng nàng đi tới thủ đô là vì muốn vượt qua cuộc sống càng tốt hơn, làm sao cam tâm cuộn tròn trong căn phòng nhỏ như vậy, thậm chí muốn tắm rửa đi vệ sinh đều phải xếp hàng xài chung với người khác?
     
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 242 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nàng tự tin bộ dạng của mình cũng không tệ lắm, đầu óc cũng thông minh, năng lực nghiệp vụ cũng có, tuy nhiên vẫn còn kém hơn những mỹ nhân bình hoa, nhìn thấy các nàng mỗi ngày cười hi hi ha ha đem công tác biến thành thời gian tiêu khiển, lại mỗi tháng vẫn lấy được tiền lương cao gấp nhiều lần mà nàng cực khổ tăng ca mới lấy được, còn có thể mua được túi xách trang sức hàng hiệu hoặc thường xuyên đi ra nước ngoài du lịch, trong lòng của nàng càng ngày càng không thăng bằng.

    Rốt cục có một ngày, nàng đem số tiền hơn trăm ngàn mà nàng cùng bạn trai để dành, vốn định ngày sau dùng mua nhà đi làm phẫu thuật thẫm mỹ.

    Khi đó nàng tự an ủi mình như vậy – hơn một trăm ngàn này không đủ trả tiền đợt đầu mua nhà, nhưng lại có thể cho nàng thay da đổi thịt, đợi khi nàng có được vẻ xinh đẹp kinh người, hơn nữa năng lực nghiệp vụ của nàng, thu nhập của nàng rất nhanh là có thể đem chút tiền ấy kiếm trở về.

    Mà sự tình ban đầu cũng dựa theo suy nghĩ của nàng mà phát triển.

    Nhưng đợi khi thu nhập của nàng đã rất cao, nàng mới phát hiện còn chưa đủ.

    Được voi đòi tiên, nói chính là ý tứ này.

    Nhất là sau khi nếm được tiện lợi do vẻ xinh đẹp mang tới, nàng dần dần thói quen với cách sống hư vinh như vậy.

    Trong bất tri bất giác nàng sống thành bình hoa di động mà nàng từng xem thường, dựa vào mặt dùng cơm.

    Bạn trai ngày càng xa cách nàng, cuối cùng khi nàng quyết định đi phẫu thuật gọt cằm, hắn đã mở miệng nói lời chia tay với nàng.

    Nữ trợ lý cũng không tiếc hận, bởi vì trước đó nàng đã vứt bỏ lòng tự trọng cùng liêm sỉ, nương một lần tụ họp trong công ty cùng Đoạn tổng xảy ra quan hệ.

    Nàng hiện tại đã một đường mây xanh lên thẳng, từ một tiểu trợ lý trong ban thư ký vô danh biến hóa nhanh chóng trở thành đặc trợ bên người Đoạn tổng.

    Mà nữ trợ lý sau khi chia tay với bạn trai cũ cũng đem phần công tác "đặc trợ bên người" làm được phong sinh thủy khởi, thậm chí còn làm cho Đoạn thái thái Dương Mẫn sản sinh cảm giác nguy cơ, mất đi bình tĩnh đi tìm tà thuật sư trợ giúp.

    Bị trạc phá riêng tư, nữ trợ lý đại loạn. Nàng vừa sợ hãi Ngụy Diễn đã biết tin tức gì, vừa bị lời tiên đoán của Ngụy Diễn nói tiểu tâm tư muốn thượng vị của nàng sẽ không thành, đủ loại cảm xúc hỗn loạn làm cho nàng nói bừa:

    - Hừ, có tâm tư bố trí chuyện của tôi, còn không bằng lo lắng chính các người đi! Năng lượng của Đoạn gia cũng không phải một tiệm ăn bình dân như các người có thể chống cự!

    Lời còn chưa dứt, thanh âm băng sương lại khinh thường giễu cợt từ sau lưng nàng truyền đến:

    - A, năng lượng Đoạn gia? Có bản lĩnh thì sử dụng ra cho tôi được kiến thức, bản thân tôi cũng muốn nhìn xem năng lượng đó lớn bao nhiêu.

    Nữ trợ lý run lên, cảm thấy được thanh âm kia có chút quen thuộc.

    Nàng cứng ngắc quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân cao lớn tuấn mỹ từ ngoài cửa đi tới, sau đó cũng không thèm liếc mắt nhìn nàng, lập tức đi tới chỗ người Ngụy gia ngồi đối diện, thân mật ngồi xuống bên cạnh Ngụy Diễn vừa làm cho nàng khó chịu nổi.

    - Tạ, Tạ, Tạ..

    Nữ trợ lý vừa nhìn, liền lắp bắp:

    - Tạ Bách!

    Buột miệng kêu lên, nàng khẩn cấp vội vàng nói:

    - Tạ tổng, ngài..

    Nàng thật ngoài ý muốn, trải qua điều tra, con gái ruột của Đoạn tổng chỉ là con nuôi của một tiểu gia đình mở tiệm ăn bình dân, không ngờ còn có quan hệ tốt như vậy với Tạ Bách!

    Thời gian qua nhanh, trong nháy mắt hai năm vội vàng lướt qua.

    - Đinh linh linh..

    Theo thanh âm tiếng chuông tan học vang lên, nguyên bản vườn trường im lặng nháy mắt lại nhấc lên một trận sóng nhiệt hoan hô:

    - Âu âu – tốt nghiệp!
     
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 243 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Tốt nghiệp rồi!

    - Tạm biệt trường học!

    - A a a a a!

    Nương theo sau đủ loại tiếng gào khóc thảm thiết, báo chí cùng sách vở từ trên lầu rơi xuống như tuyết, làm cho học sinh lớp 11 cùng lớp 10 ghen tỵ lại hướng tới:

    - Học sinh lớp 12 giống như bị phát điên vậy.

    - Rốt cục giải thoátrồi, phải "điên" một phen mới tốt.

    - Còn hai ngày mới thi đâu, lại trước tiên kêu gào lên.

    Học sinh lớp 11 ngoài miệng nói xong, trong lòng lại thầm nghĩ chờ sang năm mình lên lớp 12 cũng sẽ điên như vậy.

    Học sinh lớp 10 càng ghen tỵ lẫn hâm mộ.

    - Trường học của chúng ta chỉ tiêu thi đỗ có cao hay không?

    - Nói cũng phải, trường chúng ta càng để ý chính là có thể đi ra trạng nguyên hay không thôi.

    - Hẳn là không thành vấn đề đi, nghe nói từng đoạt vị trí nhất nhì trước kia.

    - Ai, tin tức này của cậu lạc hậu rồi, nghe nói năm kia đã có đâu.

    - Năm kia, khoan khoan, năm kia hẳn là ở lớp 11 a.

    - Làm sao vậy, còn không cho phép người ta nhảy lớp sao?

    - Oa nga, trường học chúng ta lại có nhân tài như thế, cũng có thể nhảy lớp?

    - Vừa nhìn cậu cũng không phải từ trường trung học cơ sở của trường chúng ta đi lên.

    - Làm sao vậy, còn phải làm kỳ thị địa vực sao?

    - Đừng căng thẳng, tôi không có nói như vậy, tôi chỉ là đơn thuần biểu đạt cậu không phải từ bên dưới trung học cơ sở của trường thi lên, cho nên không biết có hai người khoác lác tới bao nhiêu – bằng không sao gọi người ta là học bá đây?

    - Dùng học bá còn không đủ hình dung, người ta không chỉ là nhảy lớp, hơn nữa cũng chưa từng bỏ sót các trận thi đấu, giải thưởng lấy được cũng không ít!

    - Tôi biết cậu đang nói tới ai! Là Ngụy Nhạn sư tỷ cùng Từ Tử Lâm sư huynh đi! Hai người này quả thật chính là nữ thần cùng nam thần ở trong lòng tôi đâu! Học giỏi không nói bộ dạng cũng rất đẹp!

    - Đáng tiếc dù đẹp cũng là của người khác, nam thần cùng nữ thần đều tự mình nội bộ tiêu hóa, không có phần của chúng ta – người khác nói thương yêu thì thành tích trượt, hai người bọn họ nói thương yêu thì càng nói thành tích càng tốt, còn cùng nhau nhảy lớp..

    - Nghe cha tôi nói, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, năm nay khoa nghệ thuật thi vào trường cao đẳng Hoa Đô lấy được trạng nguyên đều ổn, liền xem bọn họ có tiến vào trong cả nước hay không. Oa, cậu nói, nếu thật sự bắt được trạng nguyên khoa nghệ thuật cả nước, đây chẳng phải trở thành tình lữ học thần quốc dân sao?

    - Ha ha ha ha, đây là cái tên tổ hợp tuyệt thế gì vậy..

    Khuôn mặt Ngụy Nhạn đỏ bừng.

    Cố tình mặt ngoài Từ Tử Lâm ổn trọng, nội tâm lại khiêu thoát, sửng sốt lôi kéo nàng chậm rãi đi qua những người đang bàn tán kia.

    Hiện tại đã là hơn 9h tối gần 10h, cho dù có đèn đường cũng không còn sáng ngời như lúc ban ngày, hơn nữa người xung quanh tranh cãi ầm ĩ, mọi người cũng không chú ý đương sự mình đang nói ở ngay bên người.

    - Nhạn Nhạn, ngày mai phải đi nhà em ôn tập hay đi nhà anh ôn tập đây?

    Từ Tử Lâm nắm chặt tay cô bạn gái nhỏ của mình, trong lòng vui vẻ.

    Hắn thật vất vả mới truy được cô gái mà mình yêu thích, nếu không phải hắn cũng không dám lơi lỏng trong việc học tập, nhảy lớp cũng là cùng nhau nhảy lớp, hắn cũng sẽ không dễ dàng ôm được mỹ nhân về đâu.

    Khụ, cũng không thể nói là hoàn toàn ôm được mỹ nhân về, dù sao hai người bọn họ chỉ là trộm ở chung một chỗ, người nhà của họ còn chưa biết đâu.

    Ngụy Nhạn lo lắng người nhà nói nàng yêu sớm, bởi vậy cùng Từ Tử Lâm ước hẹn, đợi thi xong trường cao đẳng, thi đậu trường học mình ngưỡng mộ mới tiếp tục cùng người nhà thẳng thắn chuyện hai người ở cùng một chỗ.

    Điều kiện này theo Từ Tử Lâm xem ra quả thực cũng giống như không phải điều kiện đó thôi.

    - Chúng ta vẫn tự ở nhà mình ôn tập đi, anh thường xuyên chạy qua nhà em, anh của em đều có chút hoài nghi đâu.

    Ngụy Nhạn ngượng ngùng nói.

    Từ Tử Lâm thập phần tôn kính Ngụy Diễn, nhưng trong chuyện này cũng không tránh khỏi lẩm bẩm:

    - Rõ ràng chính Ngụy đại ca cùng Tạ đại ca đều là yêu sớm, chỉ cho quan đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn.

    Ngụy Nhạn vốn là huynh khống đương nhiên không chút nghĩ ngợi biện giải:

    - Làm sao là yêu sớm, anh ấy cùng Tạ Bách ca cũng đợi tới đại học mới ở chung một chỗ.

    Bởi vì trước đó Hoa quốc đã thông qua luật hôn nhân cùng giới tính, vì vậy đối với việc Ngụy Diễn cùng Tạ Bách ở chung một chỗ người nhà cùng bạn bè dù kinh ngạc nhưng rất nhanh đều tiếp nhận rồi, hơn nữa còn có một loại cảm giác đương nhiên – không có biện pháp, phía trước còn cảm thấy Tạ Bách rất dính Ngụy Diễn, khi đó cảm thấy dùng từ bạn tốt hay là anh em tốt hình dung cũng chưa đủ, hiện tại dùng tiểu tình lữ nói thương yêu đều nói được thông.
     
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 243 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngụy cha cũng không phải lão cũ kỹ chỉ mong đứa con nối dõi tông đường, sau khi xác định Ngụy Diễn cùng Tạ Bách đã chuẩn bị cuộc sống tương lai sẽ luôn cùng nhau thì cũng gật đầu đồng ý.

    Chỉ là trong việc làm sinh ý lòng hăng hái của hắn càng lớn – hắn không có nói với bất cứ ai, nhưng trong lòng nghĩ tới vạn triệu gia tài sau lưng Tạ Bách, dù sao bên mình cũng cần chuẩn bị chút lòng tự tin cho đứa con. Huống hồ hắn còn có một cô con gái luôn xem như là châu báu đâu!

    Từ Tử Lâm lúc này đương nhiên sẽ không cùng bạn gái tranh cãi:

    - Anh cảm thấy được kỳ thật trong lòng Ngụy đại ca cũng nắm chắc, bởi vì anh cảm thấy được gần đây hắn luôn làm cho sư huynh bọn họ tăng thêm bài học cho anh đâu.

    Cho nên hắn cảm thấy được Ngụy Diễn đây là giả bộ hồ đồ chèn ép hắn.

    Ngụy Nhạn:

    - Gần đây anh ấy luôn bận rộn chuyện hội giao lưu còn không quên làm cho anh tăng thêm thực lực, anh hẳn nên cảm kích mới phải, bằng không tới lúc đó người tài ba dị sĩ của các quốc gia nhiều như vậy, tuy anh chỉ là theo chân đi trường kiến thức, nhưng nếu không cẩn thận trêu chọc ai, cũng không đến nỗi sẽ không có lực đánh trả.

    Nói xong lời cuối cùng nàng còn có chút hâm mộ, đáng lẽ nàng cũng muốn đi mở rộng tầm mắt, nhưng anh trai nói nàng còn chưa đủ tiêu chuẩn bước vào đường tu hành, thật kiên định cự tuyệt, cho nên đối với việc bạn trai của mình có thể tiến vào trong lòng nàng cũng ghen tỵ.

    Từ Tử Lâm lộ vẻ mỉm cười, nhưng không thể không thừa nhận Ngụy Nhạn nói đúng, Hoa quốc là quốc gia lễ nghi, chú ý khiêm tốn nội liễm, nhưng tình hình của quốc gia khác thì không giống, có người thích khoe khoang cùng khiêu khích, mặc dù có nhân viên hộ vệ đặc biệt, nhưng chân chính cần bản thân tự có đủ thực lực khiến cho người ngoài không dám dễ dàng giở trò mới tốt.

    Trong lúc Ngụy Nhạn cùng Từ Tử Lâm đang nói về chuyện của Ngụy Diễn bọn họ, lúc này Ngụy Diễn cũng đang cùng Tạ Bách nói về Ngụy Nhạn.

    Nhưng cũng không phải nói về đôi tiểu tình lữ Ngụy Nhạn cùng Từ Tử Lâm, mà là..

    - Đoạn Kỳ Thụy về nước.

    Hai năm trước.

    Từ ngày đó nữ trợ lý đến làm thuyết khách cho Đoạn cha lại bị Tạ Bách (kim đùi di động), không, là tiểu kim nhân hung hăng kinh sợ một phen, cuối cùng chỉ đành ngượng ngùng không công mà lui, Ngụy Nhạn còn lo lắng Đoạn gia sẽ dùng thủ đoạn hãm hại mình cùng người nhà.

    Nhưng nàng vẫn là đánh giá thấp thanh danh của Tạ Bách hiện giờ - dù sao cũng tự tay đem gia đình chú ruột biến thành nhà tan cửa nát hơn nữa đem tập đoàn Tạ thị "phá vỡ nuốt chửng", đại bộ phận mọi người đều kiêng kỵ lòng dạ độc ác của hắn (lúc đó Tạ Bách đang bộ dạng uể oải nằm trên đầu gối của Ngụy Diễn ăn trái cây: Gâu gâu)

    Đoạn gia cũng không ngoại lệ, không nói trước ban đầu Đoạn gia cùng Tạ gia chênh lệch bao nhiêu, chỉ nói hiện tại Tạ Bách cũng đã nắm quyền, mà Đoạn gia từ sau khi Đoạn cha nằm viện, giá trị phẩm bài "Thiên Kiêu" của Đoạn gia cũng rung chuyển, Đoạn Kỳ Thụy cùng Đoạn Hân Duyệt còn chưa kịp tiếp xúc nghiệp vụ của công ty, hiện giờ chỉ có thể đem mấy cao tầng kiềm chế lẫn nhau ra so sánh, Đoạn cha cũng không dám thật sự dùng cứng đối cứng.

    Cho nên cuối cùng Đoạn cha chẳng những không tiếp tục phái người đi uy bức lợi dụ Ngụy Nhạn làm kiểm tra đối xứng, cũng không dám làm cái gì với "tiệm ăn bình dân" của Ngụy gia.

    Có thời gian đi làm phiền, sau đó gặp phải Tạ Bách, còn không bằng lưu trữ thời gian cùng tinh lực đi tìm một quả thận khác thích hợp với chính mình.

    Nhưng Đoạn Kỳ Thụy cùng Đoạn Hân Duyệt từng đi tìm Ngụy Nhạn một lần, nhưng Ngụy Nhạn cũng không đem hai người này đặt trong lòng, nhất là đối với việc Đoạn Hân Duyệt luôn miệng nói:

    - Tôi chỉ thừa nhận anh trai, cô đừng hòng buộc tôi nhận thức người chị như cô!

    Ngụy Nhạn thầm nghĩ mắng thô tục một tiếng sau đó nói:

    - Tôi cũng chỉ thừa nhận anh trai của tôi, cô đừng mong tôi thừa nhận cô em gái như cô!

    Nghĩ nàng thích nhận người Đoạn gia lắm sao?

    Về phần Đoạn Kỳ Thụy nói gần nói xa muốn khuyên giải nàng kính dâng cho cha ruột của mình, nàng hoàn toàn cho rằng đối phương đang phóng cái rắm thúi hoắc – nàng cũng không rõ Đoạn Kỳ Thụy làm sao còn có mặt mũi đối diện với khổ chủ như nàng nói ra những lời này.

    Vì tránh cho hai người này luôn mãi dây dưa, Ngụy Nhạn nhân lúc thành tích còn chưa có liền quay về quê thăm Tương Điềm cùng Lưu Đan Đan, ai ngờ còn chưa kịp trở lại, thì nhận được tin tức người Đoạn gia ra nước ngoài.

    - Nghe nói là Đoạn lão đầu tìm được nguồn cung thận, chẳng qua ở nước ngoài, người ta không muốn đi Hoa quốc, cho nên chỉ có thể làm cho hắn nhân nhượng người ta. Vì vậy Đoạn Kỳ Thụy cùng Đoạn Hân Duyệt cũng cùng đi theo, Nhạn nha đầu không cần lo lắng.

    Soái Soái bá bá nói, ăn quả dưa bát quái ăn thật rộn ràng.

    Kỳ thật mãi tới khi về nước Soái Soái cùng Huyết tộc cũng không tìm được Dorothy, đối phương thật sự là giảo hoạt, lại trơn tuột như là cá chạch tìm mãi không thấy.
     
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 244 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cũng may bởi vì xác nhận chỉ còn Dorothy đang lẩn trốn, vả lại tòa thánh cũng biết đầu sỏ gây nên không phải Huyết tộc, cho nên nhân viên thần chức cũng điều chỉnh thái độ, cùng nhau hành động treo giải thưởng cùng đuổi bắt Dorothy.

    Nhờ vậy áp lực của Soái Soái chợt giảm, đợi thêm hai tháng phỏng chừng Dorothy không dám tiếp tục ló đầu ra, vì thế hắn ăn hambuger cùng tảng thịt bò đều ăn nôn, Soái Soái liền khẩn cấp về nước.

    Vừa lúc để cho hắn kịp ăn quả dưa về nhà giàu có.

    Nhưng Soái Soái mặt ngoài cộc lốc ăn quả dưa, trên thực tế nội tâm đối với sự phát triển của tình hình đều cảm khái rất nhiều.

    Đừng nhìn chuyện này hiện tại không có ảnh hưởng gì với Ngụy Diễn cùng Ngụy gia, nhưng ở kiếp trước, khoảng cách giữa Đoạn gia cùng Ngụy gia giống như lạch trời, vả lại khi đó Ngụy gia liên tiếp xảy ra sự cố, Ngụy Diễn còn bị nhốt vào trong ngục giam.

    Cho dù Ngụy cha có lòng đập nồi bán sắt cung cấp nuôi dưỡng Ngụy Nhạn đi học, nhưng vẫn không cách nào gom đủ tiền học phí cho Ngụy Nhạn.

    Chẳng những trong kinh tế họa vô đơn chí, còn phải thừa nhận lời đồn đãi nhảm nhí của người bên ngoài.

    Dưới tình huống như vậy, Ngụy gia chẳng những không có năng lực cò kè mặc cả, bản thân Ngụy Nhạn cũng muốn trở về Đoạn gia.

    Dù sao khi đó trừ bỏ Ngụy cha, trong ký ức của Ngụy Nhạn không có điều gì tốt đẹp, chỉ có khốn cùng, quẫn bách cùng cuộc sống gian nan.

    Ở thời điểm cuộc sống đều sống không nổi, cũng không còn biện pháp nói tới chuyện gì tốt đẹp.

    Huống chi kiếp trước Đoạn gia cũng không bị nhiệt náo gió tanh mưa máu như vậy, ở trong mắt người ngoài chính là mẹ hiền con hiếu, gia đình hòa thuận, vui vẻ hạnh phúc, khi đó Ngụy Nhạn thiếu yêu làm sao lại không có chờ mong đối với quan hệ huyết thống ruột thịt?

    Đương nhiên đây chỉ là trí nhớ của kiếp trước, không có nửa điểm liên hệ với đời này.

    Ngụy Nhạn không có "ngại bần yêu phú" trở về Đoạn gia, gặp phải Đoạn thái thái cùng em gái chướng mắt luôn soi mói nàng, sinh tồn trong giày vò biến thành đen hóa, ngược lại Đoạn gia tự mình vợ xa con tán, Đoạn Kỳ Thụy cùng Đoạn Hân Duyệt từ sau lần thay Đoạn cha tìm Ngụy Nhạn rồi cùng Đoạn cha xuất ngoại đi du học ở nước ngoài.

    Nghe nói Đoạn Kỳ Thụy còn ở nước ngoài hỗn được phong sinh thủy khởi.

    Mà lần này Đoạn Kỳ Thụy về nước, không phải vì học tập, mà là vì tham gia đại hội giao lưu năm nay.

    - Nghe nói hắn dùng thân phận thành viên của đội nước Mỹ dự thi.

    Tạ Bách là một trong những nhà đầu tư đại hội lần này, tự nhiên có con đường bắt được danh sách thành viên dự thi của các quốc gia.

    - Lại có thể gia nhập đội ngũ của người ngoại quốc!

    Soái Soái nổi giận hô.

    Không đợi Ngụy Diễn nói gì, đôi mắt Soái Soái vừa chuyển:

    - Vừa lúc cho tôi một quyền đánh bạo hắn!

    Hắn vừa nói vừa nhe răng trợn mắt, bộ dạng nóng lòng muốn thử.

    Tuy không biết giữa Soái Soái cùng Đoạn Kỳ Thụy có thù oán gì, nhưng Tạ Bách cũng không có cảm giác gì đặc biệt với Đoạn Kỳ Thụy, tự nhiên chỉ giúp người nhà không cần đạo lý:

    - Tôi nhìn xem đại hội lần này, vẫn là tổng an bài như những lần trước, toàn bộ thành viên tham gia tiến lên một hòn đảo đơn độc, sau đó mỗi ngày đều có hạng mục cần vượt qua, khảo nghiệm linh lực mỗi người lớn nhỏ, hơn nữa mỗi ngày đều sẽ đào thải một nhóm người, cuối cùng tuyển ra người cực mạnh nhất trở thành quán quân.

    Soái Soái kinh hô:

    - Mỗi ngày đều phải khảo nghiệm?

    Tạ Bách:

    - Phải, vậy cũng là khảo nghiệm một việc, nếu lực lượng bình thường thì căn bản không chịu nổi tiết tấu cao áp như vậy.

    Soái Soái:

    - Còn có thể kết hợp tổ đội đi?

    Tạ Bách:

    - Việc này không có quy định cứng nhắc. Nhưng lúc ban đầu khẳng định đều là đoàn thể tác chiến, dù sao còn đại biểu cho mỗi quốc gia đâu.

    Nhưng lại chỉ có một quán quân, cho nên cuối cùng vẫn sẽ là trận chiến một chọi một.

    Soái Soái:

    - Nếu như vậy.

    Hắn nói xong liền hướng Ngụy Diễn ôm quyền hành lễ:

    - Diễn ca, mời mang theo tôi theo làm tiểu đệ đi!

    Ngụy Diễn:

    - Cậu không thể lý tưởng rộng lớn hơn một chút, định ra tiểu mục tiêu, tỷ như được quán quân chẳng hạn?

    Tháng sáu nóng bức khô ráo ập thẳng vào mặt, làm cho Đoạn Kỳ Thụy vừa xuống máy bay không khỏi nheo mắt lại, thật sâu thở ra một hơi, sau đó mở to hai mắt, tinh quang nhấp nháy – hắn đã trở lại!

    Nghĩ đến hai năm trước hắn chật vật rời đi Hoa quốc, nội tâm của hắn dâng lên phẫn hận – đối với Ngụy Nhạn, đối Tạ Bách, còn đối với Ngụy Diễn.

    Nhất là Ngụy Diễn, từ khi biết được hắn chính là người luôn nhiều lần cắt đứt chuyện tốt của sư phụ, đối phương đã trở thành nhân vật phản diện trong lòng Đoạn Kỳ Thụy.

    Là không thể biến chiến tranh thành tơ lụa, là nhất định phải tiêu diệt mới xong.
     
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 244 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mà lần này, không biết Ngụy Diễn có tham dự đại hội giao lưu hay không, tốt nhất là tham gia, như vậy hắn có thể quang minh chính đại đem đối phương đánh cho thất bại thảm hại!

    - Saivi, đây là tổ quốc của anh sao?

    Thanh âm ngọt ngào từ phía sau vang lên, rất nhanh một đôi tay trắng tinh khoác lên cánh tay Đoạn Kỳ Thụy, đồng thời một đôi đại bạch thỏ cũng cọ lên làn da tay của hắn.

    Sắc mặt Đoạn Kỳ Thụy hoàn toàn không có vẻ thẹn thùng hoặc là ngượng ngùng, ngược lại nhìn nàng gật đầu cười, giống như đã tập mãi thành thói quen:

    - Phải, Sophie, đây là tổ quốc của anh.

    Cô gái nhìn qua đã hơn hai mươi, nhưng trên thực tế nàng mới 16 tuổi, còn nhỏ hơn Đoạn Kỳ Thụy một chút, chẳng qua bởi vì nhân chủng Âu Mỹ luôn trưởng thành sớm, cho nên nhìn qua nàng giống như chị của Đoạn Kỳ Thụy.

    Mái tóc vàng của nàng hơi xoăn, đôi ánh mắt xanh lam, lại có thân hình trưởng thành sớm thập phần uyển chuyển, là loại hình vưu vật tóc vàng được hâm mộ nhất ở trong quốc gia của nàng.

    - Nhưng sau này nước Mỹ mới là tổ quốc của anh vậy, Saivi, dù sao anh đại biểu cho nước Mỹ xuất chiến.

    Bên cạnh Đoạn Kỳ Thụy là một cô gái đeo kính mắt, tóc màu hạt dẻ mắt màu nâu, sống mũi có tàn nhang, nhưng không làm hao tổn dung nhan của nàng, ngược lại càng thêm đáng yêu, là loại hình mẫu Lolita khác với vẻ đầy đặn của Sophia.

    Nàng tên là Alice, lớn hơn Đoạn Kỳ Thụy một tuổi, nhưng bởi vì cũng là mặt trẻ con cho nên nhìn qua chỉ khoảng mười bốn mười lăm tuổi.

    - Ha ha, lúc này cũng không cần Alice biểu hiện vẻ « bác học » của mình.

    Sophia bất mãn phản bác, dùng ánh mắt cười nhạo dáng người « vô nguyên liệu » của đối phương.

    Alice nhếch môi, đồng dạng khinh thường nhìn đối phương « ngực lớn nhưng không có đầu óc ».

    Kỳ thật mặc dù nói là đội ngũ đại biểu cho quốc gia, nhưng trên thực tế cũng không phải nói thành viên tham dự đại hội giao lưu đều có quan hệ thân thiện với quốc gia, chẳng qua là từ trong quốc thổ kia đi ra mà thôi.

    Tựa như đội ngũ nước Mỹ, bên trong chỉ có một bộ phận là anh hùng do quốc gia cung cấp nuôi dưỡng, một bộ phận khác hoàn toàn là người có năng lực tự do dưới dân gian. Chẳng qua vì vinh dự quốc gia, cho nên khi đại hội tiến tới gần quốc gia sẽ tiến hành chiêu mộ nhân tài, sau đó tạo thành một đội ngũ lâm thời.

    Mà những người có năng lực lại tự do này cũng bởi vì cần lấy quốc tịch dự thi, cho nên mới cùng quốc gia lâm thời hợp tác.

    Vì vậy đừng xem bọn hắn là cùng một đội ngũ, nhưng cũng không đồng lòng.

    Trên thực tế, tình huống của những đội ngũ giống như vậy ở trong này cũng không hiếm thấy.

    Nhìn hai nữ một nam lại tiếp tục tu la tràng trong đoàn thể, những người khác cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy, không nhịn được cảm thấy đau đầu.

    Trong đoàn thể ba người này tuổi nhỏ nhất, ngoài ra đều từ 20 – 60 tuổi.

    Bởi vậy trong mắt những người trưởng thành tự cao chỉ là đang xem náo nhiệt, nhưng cũng có một ít người hâm mộ ghen tỵ hận, dù sao nữ tính trong đội ngũ cũng không nhiều, mà Sophia cùng Alice xem như có bề ngoài xuất chúng.

    Tỷ như trong đó có một người mập mạp tóc quăn lộn xộn, luôn xum xoe với cô gái tóc vàng, theo đuổi không có kết quả không ngờ nữ sinh mà hắn thích lại nhìn trúng nam thanh niên khác, vì thế hắn biến thành chanh tinh, hướng thủ trưởng oán trách nói:

    - Thật không biết Sophia cùng Alice trúng ý tên kia ở điểm nào, còn không phân rõ là con heo da vàng..

    Lời còn chưa dứt dúm lông quăn trên đầu đã bị điện cháy!

    Hắn không chút nghĩ ngợi nhìn nam nhân anh tuấn cao lớn đi phía trước nhất trong đội ngũ, nhưng đối phương cũng không thèm nhìn thẳng vào hắn.

    Đoạn Kỳ Thụy:

    - Anh đây là kỳ thị chủng tộc hay là kỳ thị người da màu? Toby?

    Vừa dứt lời, trong đội ngũ có mấy đội viên làn da rám nắng hoặc màu đen, chủng tộc Do Thái đều nhìn hướng gã mập mạp.

    Trong lòng Đoạn Kỳ Thụy cười lạnh, tuy rằng hắn gia nhập quốc tịch Mỹ, nhưng cũng không cho phép người khác vũ nhục Hoa quốc, gã mập mạp này dọc theo đường đi luôn khiêu khích hắn nhiều lần, rõ ràng khiến cho hắn lần này có đến mà không có về là được.

    Thịt béo trên người gã mập run run một chút, ánh mắt nhìn nam nhân mang theo vẻ kinh sợ cùng xin giúp đỡ:

    - Field..

    Nói thế nào bọn họ đều là người Mỹ, hẳn nên đứng chung một phía a?

    Nhưng Krillin Field hoàn toàn không có ý tứ đứng thành hàng:

    - Đội ngũ của chúng ta, vô luận là xuất thân từ nơi nào, đều là người có tài năng làm chủ.

    Thanh âm của hắn lạnh lùng mà khinh miệt.

    Thái độ đem những người khác xem như con kiến, cao cao tại thượng, loại hành động giống như chỉ cần là hắn cao hứng hoặc là bất mãn là có thể nghiền nát người khác, tàn nhẫn vô tình, làm cho người có mặt lông tóc dựng đứng, sau lưng không khỏi phát lạnh, không ngừng rùng mình.
     
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 245 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hắn cũng không phải công chính, mà là bởi vì nhìn người đang ngồi đều là cặn bã, cho nên khinh thường làm bạn – dù sao hắn không chỉ là đội trưởng dẫn đội lần này, còn là người xuất sắc của lần trao đổi giao lưu kỳ trước.

    Vô luận là địa vị hay là thực lực bọn họ đều không dám khiêu khích.

    Đừng nhìn Đoạn Kỳ Thụy ở trong đội ngũ mọi việc đều suôn sẻ, nhưng thực lực cũng không phải cao nhất, nhất là đối mặt uy áp của Krillin, đều cảm giác có chút không khỏe – đối phương là một dị năng giả, thuộc tính là lôi điện.

    Cố tình chiêu số tu hành của hắn hay là Vô Thiên tán nhân đang ám ảnh trong ngọc bội trên người hắn, đối với "Lôi điện" đều so sánh mẫn cảm.

    Nhưng hắn cũng không uể oải, hiện giờ sư phụ sớm đã có thân thể, tốc độ tu hành tiến triển cực nhanh, mà hắn cũng cố ý áp chế thực lực giả heo ăn cọp, hắn tới tham gia đại hội giao lưu lần này không chỉ riêng vì chức quán quân cùng phần thưởng cuối cùng, người tham dự có thực lực cường đại đều là mục tiêu của hắn đâu.

    Thấy xôn xao trong đội ngũ rất nhanh bị trấn áp, Krillin vừa lòng gật gật đầu, đồng thời bất mãn nhìn nhân viên công tác phụ trách ngoại giao đứng một bên – còn nói là sẽ phụ trách hậu cần cho bọn họ đâu, kết quả không có tác dụng gì!

    Bị hắn nhìn, mấy nhân viên công tác da trắng đều đỏ mặt – có biện pháp nào? Bọn hắn chỉ là nhân loại bình thường mà thôi, thế nhưng những người này đều có siêu năng lực, nếu không cẩn thận chọc giận bọn họ, đến lúc đó mạng nhỏ của bọn hắn cũng khó thể bảo toàn!

    Ngay lúc không khí biến thành xấu hổ, mặt sau lại truyền tới thanh âm ồn ào.

    Đoạn Kỳ Thụy nhìn lại thấy một đám nam nữ mặc áo choàng màu đen có mũ trùm đầu đang đi nhanh tới, bên cạnh còn có thần phụ cùng nữ tu sĩ đi cùng.

    - Đều là tiểu trùng tử lông mềm như nhung.

    Một nam giới thân hình cao lớn trong đội ngũ nước Mỹ chán ghét nhún nhún mũi, tướng mạo của hắn anh tuấn kiệt ngạo bất tuần, răng trắng lại sắc nhọn, lông rậm đầy người, mang theo cỗ gợi cảm ngỗ ngược.

    - Huyết.. Huyết tộc?

    Krillin liền phân tích được hàm ý che giấu trong lời nói của hắn, Quapaw là một gã người sói, có thể làm cho hắn phản ứng rõ ràng như vậy, trừ bỏ trăng tròn cũng chỉ có Huyết tộc đối địch trời sinh.

    - Huyết tộc thật sự sẽ sợ ánh mặt trời sao? Xem bọn hắn che phủ kín như vậy?

    Alice đẩy kính mắt, rất có tinh thần nghiên cứu học thuật:

    - Nhược điểm này rõ ràng như vậy, vậy đối thủ của bọn họ chỉ cần làm cho bọn họ phơi nắng mặt trời không phải sẽ đại hoạch toàn thắng sao?

    Dù sao đại hội giao lưu cũng không hoàn toàn tổ chức trong phòng kín hay là ban đêm.

    - Ánh mặt trời cũng không phải nhược điểm của bọn họ.

    Nhân viên công tác tranh thủ thời gian mở miệng, chứng minh bọn họ cũng không phải là không dùng được.

    - Trong truyền thuyết nói tỏi, ánh mặt trời, nước thánh cùng giá chữ thập linh tinh, sẽ tạo thành thương tổn cho Huyết tộc mới sinh, nhưng sẽ không trí mạng, mà Huyết tộc tham dự đại hội, khẳng định đều là Huyết tộc đẳng cấp cao.

    Nói cách khác, toàn bộ những điều mà mọi người đều biết đối với bọn họ đều không thể thương tổn, nếu quả thật đi tin lời đồn đãi đem những vật kia đối phó bọn họ, chỉ sợ kết quả có hại ngược lại là chính mình.

    - Xem bọn hắn tuy không thân mật với những thần phụ cùng nữ tu sĩ, nhưng bầu không khí thật hài hòa, bọn hắn hẳn là thánh Markus Huyết tộc.

    Nhân viên công tác bổ sung nói, sau đó nhận được ánh mắt khen ngợi của Krillin giống như muốn nói "các anh cũng không tới nỗi hoàn toàn vô dụng", điều này làm cho tinh thần nhân viên công tác rung lên, sau đó khi kịp phản ứng lại chán nản – không đúng, đối phương rõ ràng là đang khinh thị chính mình, hắn lại cảm giác vinh hạnh làm gì a!

    - Đám nhân loại sống chung cùng đám thối cẩu (chó thối), đều là một ít món thập cẩm a.

    Mephis cùng Phoeny xì xào bàn tán, Huyết tộc bởi vì đặc tính chủng tộc, kỳ thật cũng không dựa vào khuôn mặt phân biệt, nếu chỉ dựa vào hương vị của máu, hơn nữa bọn hắn vốn là hút máu, máu tươi chính là lương thực của bọn họ, cho nên bên nước Mỹ hội tụ lực lượng bất đồng tạo thành đội ngũ lâm thời, truyền vào trong lỗ mũi Huyết tộc không phải chính là món thập cẩm sao.

    Tuy đội ngũ nước Mỹ nghe không được, nhưng dựa theo thính lực siêu cường của Huyết tộc, cái gọi là "nói thầm" kỳ thật ở trong tai Huyết tộc đều nghe được thật rõ ràng.

    Nhưng cũng không sao cả, dù sao những Huyết tộc khác cũng cho rằng như vậy.

    - Quốc gia của bọn hắn vốn là hỗn hợp nhiều chủng tộc, tự nhiên cũng có đủ kiểu lực lượng hệ thống, nhưng mọi người cũng đừng vì như vậy mà xem thường bọn họ, người đi đầu trước nhất chính là quán quân kỳ trước.

    Heidi mở miệng nói.

    - Lần trước hắn lấy được phần thưởng có thể tăng trưởng mấy chục năm thực lực, nếu ăn vào như vậy lực lượng của hắn so với trước kia càng mạnh! Tuyệt đối không thể phớt lờ.
     
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 245 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lôi điện là một loại lực lượng thật đặc biệt, chủ yếu không có chủng tộc nào hoàn toàn miễn dịch, cho dù không chết, trọng thương cũng rất khó chịu.

    Mephis ngây ngốc hỏi:

    - Sẽ càng mạnh? Mạnh bao nhiêu? Có thể so sánh với Heidi các hạ hay không?

    Heidi không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt ý bảo hắn tự suy nghĩ.

    Phoeny vỗ đầu hắn:

    - Nghe xem anh đang nói cái gì! Hắn làm sao so sánh được với Heidi các hạ!

    Heidi nói:

    - Tôi cũng chưa đánh qua với hắn, thắng bại cũng không biết.

    Lần trước tuy Heidi cũng đi tham dự đại hội giao lưu, nhưng bởi vì địa vị sau trưởng lão, hơn nữa tuổi thọ hạn chế, nàng chỉ làm người xem cũng không tự mình tham dự. Hơn nữa lần đó Huyết tộc của bọn họ vừa lúc chống lại người sói, đánh lưỡng bại câu thương, cũng không có cơ hội giao thủ cùng tiểu tử biết lôi điện kia.

    Lúc này vốn đến lượt những người khác đi, nhưng nàng nhận được tin tức dị giáo đồ ác ma Dorothy sẽ xuất hiện trong đại hội giao lưu lần này, nàng tự giác việc tiêu diệt đối phương là trách nhiệm của nàng, bởi vậy chủ động muốn đi cùng đội ngũ.

    Nhưng không nghĩ tới bên nước Mỹ trực tiếp đổi thành quán quân kỳ trước dẫn đội, cũng không biết là vì tự tin hay là tự đại.

    Nghe được lời của Heidi, những Huyết tộc khác nhất là Huyết tộc lần trước không thể tới tham gia, ánh mắt nhìn Krillin không khỏi thận trọng hơn rất nhiều.

    Mephis lại nói:

    - Nhưng so sánh với đám người kia, tôi càng chờ mong người của quốc gia Soái Soái bọn họ, hắn nói thực lực của hắn trong quốc gia của họ cũng không tính là cố chấp, thật hiếu kỳ cường giả trong quốc gia của họ lợi hại bao nhiêu a.

    Đến bây giờ hắn còn băn khoăn máu dưỡng sinh của người Hoa quốc, chỉ là lúc hắn ở trên máy bay ngửi qua, mới phát hiện không phải toàn bộ người Hoa quốc đều có mùi máu tươi mê người như của Ngụy gia.

    Mephis cùng Soái Soái xem như là đánh nhau xong mới thành bạn bè, ban đầu hai người nhìn nhau ghét, ai ngờ mặt sau một mình Soái Soái ở lại Ý lại dần dần trở thành bạn thân tính tình hợp nhau với Mephis đây?

    Mephis cũng không biết, máu của người Ngụy gia sở dĩ có lực hấp dẫn lớn như vậy đối với hắn, đều do Ngụy Diễn sáng sớm dùng linh lực cọ rửa qua nước trà, nguyên liệu nấu ăn cùng Bạch Thứ mỗi tuần một hai lần dùng thuốc thiện điều dưỡng ra tới.

    Người Ngụy gia cũng cảm giác thân thể của mình ngày càng tinh thần, càng ngày càng nhẹ nhàng, càng ngày càng trẻ tuổi, đối với Huyết tộc chuyên lấy máu làm thực vật mà nói không phải là "càng ngày càng mỹ vị" sao?

    Đương nhiên, Huyết tộc của thánh Markus gia tộc là Huyết tộc biết giảng quy củ, sẽ không giống như hai gia tộc khác bị thèm tới mức chỉ nghĩ muốn hút máu đâu.

    Phoeny:

    - Phía trước họ Ngụy luôn đi cùng hắn không phải là rất lợi hại sao? Còn có Leo.

    Nhắc tới, Phoeny sau đó mới biết được Tạ Bách còn là siêu người mẫu Leo rất nổi danh tại Ý, hơn nữa đối phương còn có công ty cùng của cải riêng mình, ở trong xã hội nhân loại cũng là một nhân vật nổi tiếng.

    Heidi:

    - Đều nghe mọi người nhắc tới nhiều lần, cũng nghe Ngụy Tuấn (tên trên giấy tờ của Soái Soái) nói vài lần, anh trai của hắn thật sự lợi hại như vậy sao?

    Mephis cùng Phoeny liếc nhìn nhau, Mephis mở miệng nói:

    - Kỳ thật tôi cũng không rõ ràng lắm, nhưng hắn chỉ một chiêu đã bắt được tôi, hơn nữa hắn còn có thể làm ra một ít đồ chơi kỳ quái, dưới tay hắn, tôi cảm giác mình giống như là một con rối gỗ hoàn toàn không thể phản kháng.

    Phoeny chưa từng giao thủ với Ngụy Diễn, nhưng thái độ của nàng cũng thật nhất trí:

    - Trong những quốc gia phương đông, Hoa quốc đích thật là thần bí nhất.

    Người sống trong Hoa Đô đột nhiên phát hiện, trong khoảng thời gian này tựa hồ có rất nhiều người nước ngoài đến du lịch không ít.

    Nhất là ở tại sân bay, đối với cảm thụ này càng thêm rõ ràng.

    Hơn nữa những người nước ngoài này đều có vẻ vội vàng, sắc mặt nghiêm túc, cách ăn mặc còn rất có đặc sắc.

    Làm cho bọn họ đầy bụng nghi ngờ, lo lắng có phải có đại sự gì cần phát sinh.

    Nhưng khi bọn hắn lên mạng tìm kiếm, cũng không phát hiện có tin tức gì tương quan.

    Nhưng may mắn loại tình huống này chỉ kéo dài ba năm ngày, liền khôi phục lại như bình thường trước kia.

    Mà lúc này đám nhân sĩ đặc biệt bị nhân dân Hoa Đô chú ý kia, sau khi đến Hoa quốc liền có ngành đặc thù an bài nhân viên tiếp đãi mang theo bọn họ đi tới một hòn đảo đơn độc.

    Hòn đảo đơn độc này kỳ thật cũng là sân thi đấu, là một tòa đảo đơn độc thần bí còn chưa được khai phát nằm trong biên giới Hoa quốc – kỳ thật không chỉ riêng Hoa quốc, các nơi trên thế giới đều có địa phương mà nhân loại chưa từng đặt chân tới. Các dị năng giả tài cao gan cũng lớn, tự nhiên là đi trước nhân loại bình thường.
     
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...