Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 210 :(b)
Đoạn cha phát tiết xong, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng không chút dao động của bác sĩ, chỉ cảm thấy mình đấm lên bông gòn:
- Bệnh viện các người.. a, tôi đã biết, muốn tiền phải không, được!
Đoạn cha thở hồng hộc muốn lấy ra thẻ ngân hàng ném lên mặt của bác sĩ, nhưng khi đụng lên người thì mới nhớ tới hiện tại hắn đang mặc quần áo bệnh nhân, chi phiếu, thẻ tín dụng hay di động đều không có trên người.
Trong nháy mắt xấu hổ, hắn khinh thường nhìn bác sĩ đứng trước mặt:
- Biết "Thiên Kiêu" không? Xí nghiệp dân doanh từng lấy được danh hiệu danh bài Hoa quốc, đứng trong năm trăm xí nghiệp mạnh nhất cả nước, phẩm bài quần áo đứng trong mười đại phẩm bài lớn nhất Hoa quốc.. tôi chính là chủ tịch Thiên Kiêu! Tôi có rất nhiều tiền! Không đủ tôi có thể cho thêm, nhanh mở ra kế hoạch trị liệu cho tôi!
Bác sĩ đột nhiên nghĩ tới câu nói trên mạng "Ta là Tần Thủy Hoàng, có tiền", vội vàng lại nhịn cười, nhìn Đoạn cha nhận chân đáp:
- Đoạn tiên sinh, thật sự là bệnh của ngài đã hoàn toàn vượt qua trình độ y học hiện hữu trong quốc nội.
Có đôi khi diễn cảm nhận chân thế này thật sự là rất làm giận, lúc này Đoạn cha có cỗ xúc động muốn xông tới đánh bác sĩ kia một trận tơi bời.
Ngay lúc Đoạn cha sắp nhảy dựng lên phát tiết, bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa.
Không đợi người trong phòng bệnh mời vào, bên ngoài có một bác sĩ hơi lớn tuổi, mái tóc hoa râm đi vào, phía sau hắn còn đi theo một nữ nhân vẻ mặt tiều tụy:
- Ngượng ngùng, quấy rầy một chút..
Hắn còn chưa nói xong thì chứng kiến dáng vẻ hùng hổ của Đoạn cha, nhíu mày hỏi:
- Tiểu Trương, chuyện gì đang xảy ra?
Bác sĩ tiểu Trương vội vàng nói:
- Chủ nhiệm, Đoạn tiên sinh yêu cầu bệnh viện chúng ta cung cấp kế hoạch trị liệu cho hắn, nhưng ngài cũng biết việc này hoàn toàn vượt qua trình độ y học của quốc nội chúng ta!
Chủ nhiệm còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Dương Mẫn mở miệng trước.
Chỉ thấy nàng vội vàng chạy tới bên cạnh Đoạn cha, chảy nước mắt:
- Cái gì? Tình huống thận của chồng tôi suy kiệt đã nghiêm trọng như vậy sao? Vậy sau này hắn chẳng phải sẽ..
- Câm miệng!
Lời của Dương Mẫn còn chưa nói hết, đã bị Đoạn cha hung tợn cắt đứt. Hắn hất văng tay của Dương Mẫn, đôi mắt lồi lên nhìn nàng, lỗ mũi co rụt lại vì phẫn nộ:
- Bà lớn tiếng như vậy làm gì! Sợ người khác không biết tôi bị bệnh thận phải không! Nhắc tới còn không tại bà xui xẻo sao! Lại có thể, lại có thể đi lây dính loại đồ vật kia! Làm hại tôi..
Cho dù đang ở trong trạng thái thịnh nộ, Đoạn cha còn nhớ rõ việc xấu trong nhà không thể lộ ra ngoài, huống chi đường đường chủ tịch "Thiên Kiêu" lại bị bệnh suy thận cấp tính, việc này có thể bãi ra ngoài sáng mà nói sao! Huống chi còn là bởi vì vợ của mình lại đi thờ tà thuật sư ăn bậy bạ đồ vật, kết quả lúc sinh hoạt vợ chồng con sâu đáng sợ kia đã chui vào trong thân thể của hắn, nghiêm trọng ảnh hưởng tới công năng thận của hắn..
Bết bát nhất chính là, Lina bị Tây Pháp đại sư đương trường giết chết, bản thân Tây Pháp đại sư cũng bị trọng thương.
Vẫn là đợi mặt sau có đại sư khác giúp hắn cùng Dương Mẫn lấy ra con sâu kia, tuy rằng con sâu sớm chết theo Lina trước đó.
Nghĩ tới quái trùng bị lấy ra khỏi thân thể của mình, cùng với quái trùng lấy ra trong thân thể Dương Mẫn, ánh mắt Đoạn cha căm thù nhìn Dương Mẫn.
Nếu không nể tình nàng sinh một trai một gái cho mình, nhất là sinh đứa con trai làm cho hắn kiêu ngạo, hắn đã sớm cùng nàng ly hôn!
Dương Mẫn bị ánh mắt chán ghét của hắn nhìn qua chợt run lên, nàng muốn nói chính nàng cũng không biết chuyện, đoạn thời gian kia Đoạn cha không phải cũng thật hưởng thụ sao? Nhưng nàng không dám phản bác, thậm chí còn sợ Đoạn cha đòi ly hôn, chỉ có thể anh anh khóc.
Hiệu quả cách âm trong phòng bệnh VIP tốt lắm, chỉ cần đóng cửa bên trong nói gì bên ngoài cũng không nghe được.
Nhưng dù không nghe được, nhìn vào cửa sổ cũng hoàn toàn tưởng tượng ra bầu không khí gươm tuốt vỏ nỏ giương dây bên trong đang trình diễn.
- Bệnh viện các người.. a, tôi đã biết, muốn tiền phải không, được!
Đoạn cha thở hồng hộc muốn lấy ra thẻ ngân hàng ném lên mặt của bác sĩ, nhưng khi đụng lên người thì mới nhớ tới hiện tại hắn đang mặc quần áo bệnh nhân, chi phiếu, thẻ tín dụng hay di động đều không có trên người.
Trong nháy mắt xấu hổ, hắn khinh thường nhìn bác sĩ đứng trước mặt:
- Biết "Thiên Kiêu" không? Xí nghiệp dân doanh từng lấy được danh hiệu danh bài Hoa quốc, đứng trong năm trăm xí nghiệp mạnh nhất cả nước, phẩm bài quần áo đứng trong mười đại phẩm bài lớn nhất Hoa quốc.. tôi chính là chủ tịch Thiên Kiêu! Tôi có rất nhiều tiền! Không đủ tôi có thể cho thêm, nhanh mở ra kế hoạch trị liệu cho tôi!
Bác sĩ đột nhiên nghĩ tới câu nói trên mạng "Ta là Tần Thủy Hoàng, có tiền", vội vàng lại nhịn cười, nhìn Đoạn cha nhận chân đáp:
- Đoạn tiên sinh, thật sự là bệnh của ngài đã hoàn toàn vượt qua trình độ y học hiện hữu trong quốc nội.
Có đôi khi diễn cảm nhận chân thế này thật sự là rất làm giận, lúc này Đoạn cha có cỗ xúc động muốn xông tới đánh bác sĩ kia một trận tơi bời.
Ngay lúc Đoạn cha sắp nhảy dựng lên phát tiết, bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa.
Không đợi người trong phòng bệnh mời vào, bên ngoài có một bác sĩ hơi lớn tuổi, mái tóc hoa râm đi vào, phía sau hắn còn đi theo một nữ nhân vẻ mặt tiều tụy:
- Ngượng ngùng, quấy rầy một chút..
Hắn còn chưa nói xong thì chứng kiến dáng vẻ hùng hổ của Đoạn cha, nhíu mày hỏi:
- Tiểu Trương, chuyện gì đang xảy ra?
Bác sĩ tiểu Trương vội vàng nói:
- Chủ nhiệm, Đoạn tiên sinh yêu cầu bệnh viện chúng ta cung cấp kế hoạch trị liệu cho hắn, nhưng ngài cũng biết việc này hoàn toàn vượt qua trình độ y học của quốc nội chúng ta!
Chủ nhiệm còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Dương Mẫn mở miệng trước.
Chỉ thấy nàng vội vàng chạy tới bên cạnh Đoạn cha, chảy nước mắt:
- Cái gì? Tình huống thận của chồng tôi suy kiệt đã nghiêm trọng như vậy sao? Vậy sau này hắn chẳng phải sẽ..
- Câm miệng!
Lời của Dương Mẫn còn chưa nói hết, đã bị Đoạn cha hung tợn cắt đứt. Hắn hất văng tay của Dương Mẫn, đôi mắt lồi lên nhìn nàng, lỗ mũi co rụt lại vì phẫn nộ:
- Bà lớn tiếng như vậy làm gì! Sợ người khác không biết tôi bị bệnh thận phải không! Nhắc tới còn không tại bà xui xẻo sao! Lại có thể, lại có thể đi lây dính loại đồ vật kia! Làm hại tôi..
Cho dù đang ở trong trạng thái thịnh nộ, Đoạn cha còn nhớ rõ việc xấu trong nhà không thể lộ ra ngoài, huống chi đường đường chủ tịch "Thiên Kiêu" lại bị bệnh suy thận cấp tính, việc này có thể bãi ra ngoài sáng mà nói sao! Huống chi còn là bởi vì vợ của mình lại đi thờ tà thuật sư ăn bậy bạ đồ vật, kết quả lúc sinh hoạt vợ chồng con sâu đáng sợ kia đã chui vào trong thân thể của hắn, nghiêm trọng ảnh hưởng tới công năng thận của hắn..
Bết bát nhất chính là, Lina bị Tây Pháp đại sư đương trường giết chết, bản thân Tây Pháp đại sư cũng bị trọng thương.
Vẫn là đợi mặt sau có đại sư khác giúp hắn cùng Dương Mẫn lấy ra con sâu kia, tuy rằng con sâu sớm chết theo Lina trước đó.
Nghĩ tới quái trùng bị lấy ra khỏi thân thể của mình, cùng với quái trùng lấy ra trong thân thể Dương Mẫn, ánh mắt Đoạn cha căm thù nhìn Dương Mẫn.
Nếu không nể tình nàng sinh một trai một gái cho mình, nhất là sinh đứa con trai làm cho hắn kiêu ngạo, hắn đã sớm cùng nàng ly hôn!
Dương Mẫn bị ánh mắt chán ghét của hắn nhìn qua chợt run lên, nàng muốn nói chính nàng cũng không biết chuyện, đoạn thời gian kia Đoạn cha không phải cũng thật hưởng thụ sao? Nhưng nàng không dám phản bác, thậm chí còn sợ Đoạn cha đòi ly hôn, chỉ có thể anh anh khóc.
Hiệu quả cách âm trong phòng bệnh VIP tốt lắm, chỉ cần đóng cửa bên trong nói gì bên ngoài cũng không nghe được.
Nhưng dù không nghe được, nhìn vào cửa sổ cũng hoàn toàn tưởng tượng ra bầu không khí gươm tuốt vỏ nỏ giương dây bên trong đang trình diễn.