Thần chủ Ngũ châu đứng trên muôn vạn, thiên tư thông tuệ, quyền sinh sát nắm trong tay, băng thanh ngọc khiết trái ngược với vẻ ngoài đường bệ uy phong, suốt ngàn năm trôi qua hắn chưa từng nếm trải ái tình. Ẩn sau lớp mặt nạ bằng bạc là dung mạo như thế nào suốt ngàn năm trôi qua người đời vẫn chưa từng có ai nhìn thấy. Sở hữu năng lượng thuộc hệ Hỏa, chân thân Bạch Hỏa Thiên Long, mẫu thân xuất thân dòng dõi tộc Hỏa Long tôn quý, phụ thân Thần đế cai quản tam giới. Hắn là thái tử Thần giới. Hắn là Thần y Ngũ châu, hắn cai quản hơn hai mươi quốc gia sở hữu mạng lưới mật vệ phủ trùm rộng lớn, trọng trách đè nặng trên vai suốt ngàn năm dài đằng đẵng hắn chưa từng có ngày đúng mức nghỉ ngơi. Hắn là bậc thầy kết giới lẫn sức mạnh triệu hồi, hắn công tư phân minh, tình thâm giữ vẹn, nếu có thứ không biết thì chính là hắn chưa từng biết cách để chấp nhận một ai đó. Tôn nghiêm là thứ hắn coi trọng nhất, cũng vì hai chữ "tôn nghiêm" hắn đã bỏ lỡ người mà hắn yêu thương rất nhiều lần.. Khối lòng trắc ẩn của hắn ai hiểu cho đây? Men Say Bồ Đào Túy Rừng đào tháng ba nở Cảnh sắc động lòng người Thi nhân từ xa tới Vấn vương mãi chẳng rời Tay ngắt cánh hoa tươi Tay nâng bồ đào túy Nhấp một ngụm nồng cay Hỏi ai người tri kỉ Đến bên ta cùng say? [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của nguyễn ngọc nguyên
Đại Công Chúa Ngũ Châu Thiên Tư Mộng Mảnh khăn phong lan vương dòng máu đỏ Hoàng huynh ơi muội tử nạn ở Nguyệt Thiên cung Trái tim không còn muội lấy gì để yêu để nhớ? Nhớ về huynh một thuở ngàn năm chúng ta ở bên nhau. Đại công chúa Ngũ châu Thiên Tư Mộng sắc nước hương trời, vẻ ngoài và tính cách cùng giống huynh trưởng tới vài phần. Gọi hắn một tiếng biểu ca, hóa ra huyết thống cũng không gần đến thế, liệu có phải vì đã biết được bí mật động trời này nên mới nảy sinh tình cảm với huynh trưởng của mình hay không? Thuở hoàng kim xa xưa nơi xứ sở các vị thần tối thượng còn lưu dấu. Nếu nàng ấy còn sống, liệu huynh muội bọn họ còn có khả năng, tấm chân tình của nàng ấy có được đáp đền?
Cung Nữ Tiểu Y Tình Chôn Giấu Mối Phía Tây hoàng hôn chếch bóng Chạng vạng âm thầm mong ngóng người thương Tà dương tắt lịm vấn vương Người đi kẻ ở đôi đường phân li Hồng trần đau khúc biệt li Mang theo một mảnh tình si hỡi người.. Ngày ấy dẫn nàng đi mua son phấn thượng hạng, ngày ấy nàng tiễn chân y rời thành xuất chinh. Thấy nàng tươi cười rạng rỡ, y cứ ngỡ nàng đã đặt xuống chuyện chủ tử chết thảm, hóa ra vẫn canh cánh trong lòng, hóa ra chỉ là đóng kịch trước mặt y. Sinh thời tiểu Y cung nữ hầu hạ đại công chúa Ngũ châu không rời nửa bước, trước lúc tự vẫn để lại cho Triệu Hoài Ly một bức di thư, trong đấy chỉ có vỏn vẹn mấy dòng chữ nghĩa đơn giản. Mong rằng sau khi chết, thi thể được nằm cạnh chủ tử. Đây là di nguyện cuối cùng của nàng ấy, song cho tới cuối cùng Triệu Hoài Ly mãi mãi cũng chẳng thể nào thực hiện.
Thần Bách Độc Ra Đi Mang Theo Oán Niệm Ngàn Đời Ai đúng ai sai phân nhau một chữ cường Thế gian này mạnh được yếu thua Có phải không người anh hùng cái thế? Có phải chăng ta vô sỉ đê hèn? Ai hại gia ta nhà tan cửa nát, Chốn hồng trần tan tác đoạn hồn đan? Người về phương ấy đứng trên muôn vạn Ta ở phương này thân xác hoại tan. Ngàn năm thù hận hóa thành vô nghĩa Công tội đúng sai, cho tới tận cùng ta vẫn muốn hỏi người. Vù ù.. Cơn gió nhẹ thoảng qua tốc chiếc lá vàng bay lên xào xạc. Cứ lặng yên như thế, thần Bách Độc ngước nhìn bầu trời khuya xanh thẩm, ánh trăng tan dần vào trong đồng tử mắt long lanh. Mất một lúc lâu ông ấy mới chết hẳn, thân xác hóa thành tro bụi bay đi, mang theo mối huyết hải thâm cừu với Thần chủ Ngũ châu chìm dần nơi phía cuối đường chân trời, quên lãng, hư vô.