Rất nhanh, cuối cùng thì ngày nhập học ở Học viện Tinh Hoa cũng đã đến.
Học viện Tinh Hoa, học viện cao cấp nhất dành cho những người ưu tú nhất của vương quốc Ánh Sáng nói riêng và cả thế giới bên này nói chung.
Nơi đây quy tụ tất cả những người giỏi nhất, ưu tú nhất từ khắp các nước, tập hợp rất nhiều chủng tộc khác nhau trông rất đa dạng, phong phú. Và cũng tràn ngập ánh sáng Mặt trời nữa, rất ấm áp.
"Thật không ngờ chúng ta lại có thể đến được một nơi như thế này!"
"Anh cũng không ngờ một nơi như vậy lại có thể tồn tại trên đời này!"
Đứng trước cổng lớn Tinh Hoa Học viện, hai anh em Hải Dương và Hải Thụy không kìm được mà thốt lên vài câu cảm thán cho sự xinh đẹp này.
Hải Thụy? Anh cũng tham gia vào học viện này à? Hình như là không! Nhớ không nhầm thì khi biết Hải Dương sẽ nhập học ở đây thì Hải Thụy cũng đã làm ầm lên, anh hoàng toàn không đồng ý chuyện này, mà nói đúng hơn thì, ngoài Hải Hà ra thì không ai đồng ý chuyện này cả.
Nhưng biết làm so được, trong tình hình này thì chắc rằng chỉ có mỗi Hải Dương mới có đủ khả năng thực hiện thôi vì dù sao, khi nói về cây cối hay trồng trọt thì có ai trong vương quốc Bóng Tối này có thể qua anh nữa kia chứ.
Còn Hải Thụy, anh đã quậy tung lên, thiếu điều lật cả cái cung điện Hoàng gia lên để phản đối chuyện này.
Không còn cách nào khác, vua cha đành sắp xếp cho anh nhập học cùng Hải Dương để đi theo "bảo vệ" cậu em trai quý báo này.
Hải Dương nhìn anh hào hứng như vậy cũng bất giác mà cười theo.
* * *
"Xin chào, tôi là Lý Hạo, hội trưởng Hội học sinh Học viện Tinh Hoa, đến đây để chào đón các bạn!"
"Còn tôi là Bách Hoa, hội viên của Hội học sinh và cũng là thư ký của hội."
Từ bên trong cổng lớn của Học viện, hai thanh niên một nam một nữ bước ra mà cất tiếng chào mừng.
"Xin chào, tôi là Hải Dương - sinh viên năm ba khoa Sinh học Học viện Ma Thuật."
"Còn tôi là Hải Thụy đến từ Học viện Kỵ sĩ Hoàng Gia vương quốc Bóng Tối."
Lý Hạo gật đầu, đưa tay mời hai người vào trong tham quan một vòng trước khi đến lớp báo danh.
"Đây là phòng học!"
"Đây là sân luyện tập!"
"Đây là phòng thí nghiệm của chúng tôi!"
* * *
Tham quan một hồi gần nửa ngày trời mà vẫn chưa đi hết học viện. Cái học viện này quả là to lớn không ngờ làm cho Hải Dương đi đến nỗi đôi chân muốn rũ rời.
"Mệt rồi à?"
Bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa đầu Hải Dương thật ấm áp.
"Dạ!"
"Vậy anh cõng em nha?"
"Ơ? Không được đâu anh, không được đâu!"
"
Nhóc này? Chẳng phải mọi lúc em mệt trước đây anh đều cõng em à? Hôm nay sao vậy?"
Hải Dương đưa tay đẩy Hải Thụy ra xa khỏi người mình, đỏ mặt nói:
"Nhưng bây giờ là ở xứ người ta! Anh làm quá người ta dị nghị đó anh à!"
"Ha ha, ngại gì chứ, anh em chúng ta thân thiết thì người khác ghen tị thôi!"
"Ghen tị chết bọn họ nè, haha!"
"Được rồi, đừng trêu em nữa mà!"
"Hihi!"
"Ơ, suỵt!"
Phát hiện Lý Hạo và Bách Hoa đang nhìn mình, Hải Dương ngượng thật sự, đẩy anh trai ra thật nhanh, không để Hải Thụy nghịch tóc mình nữa và càng không để hai người kia nhìn thấy khung cảnh ngượng ngùng này.
"Khụ khụ!"
"Hôm nay như vậy cũng mệt rồi nhỉ, hay là tôi đưa hai vị đến nhận phòng ký túc xá trước đã. Rồi ngày mai chúng ta làm thủ tục sau có được không?"
"Ơ? Ngay mai làm thủ tục vẫn được ạ? Không có vấn đề gì sao?" Hải Dương không yên tâm hỏi lại.
"Haha, tôi không nghĩ nó có vấn đề gì đâu. Dù sao hai vị cũng đã đi trễ hai tháng hơn so với ngày nhập học của chúng tôi rồi chẳng phải sao?"
Bách Hoa che miệng tủm tỉm cười, vừa cười vừa khúc khích nói.
"Trễ hơn hai tháng sao?"
"Có hả, em xem lịch gì kì vậy?" Hải Thụy chớp chớp đôi mắt tròn xoe nhìn Hải Dương với một dấu chấm hỏi to đùng trong đầu.
"Em có kiểm tra lịch trình đàng hoàng chứ, nhưng không hiểu tại sao lại trễ nữa a." Hải Dương gãi đầu khó hiểu, rõ ràng anh đã xem qua lịch trình mà lại có thể để mắc phải một lỗi đơn giản như thế kia chứ?
"Hiểu rồi ha!" Hải Thụy khinh khỉnh cười.
"Chật!" Rõ ràng Lý Hạo đang khó chịu với cặp anh em này, lông mày anh ta rõ ràng đang nheo lại đến nỗi không nhìn cũng có thể cảm nhận được.
"Chắc có lẽ là do khung thời gian của hai thế giới khác nhau nên mới có sự nhầm lẫn này, cũng không đáng kể gì đâu, nên hai vị không cần suy nghĩ nhiều đến vấn đề này đâu."
"Thôi, để tôi đưa hai vị về ký túc xá trước nha." Lý Hạo nói, đưa tay nhận danh sách phòng ký túc xá từ tay Bách Hoa, trông vẻ mặt cô nàng có chút khó xử.
"Chuyện này.. Chuyện này!"
"Do là chúng tôi chỉ tiếp nhận hồ sơ nhập học trước đó của bạn Hải Dương thôi, còn sau đó thì.."
"Nên hiện tại chúng tôi chỉ còn thừa một giường của phòng hai người ở thôi ạ!" Bách Hoa khó xử giải thích.
"Ha!"
"Tuy là tôi đăng ký nhập học sau, nhưng tôi nhớ là mình cũng đã đăng ký các thủ tục cần thiết rồi mà nhỉ? Hình như trong đó cũng có cả đăng ký sống trong ký túc nha!"
Hải Thụy trông có vẻ khó chịu vì cách làm việc có phần vô trách nhiệm của người tự xưng là đến từ Hội học sinh này. Thật là làm người khác mất thời gian a.
"À, chuyện này là do bạn làm thủ tục trễ quá, chúng tôi không kịp sắp xếp phòng cho bạn, do số học sinh đã lắp đầy ký túc xá rồi ạ!" Bách Hoa vội vàng giải thích.
Hết chương 7
Hi