Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 31 Tháng năm 2023.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 32:

    Hắn lục trong quầy lấy ra một cái hộp nhựa, dùng tiểu đao cắt nhỏ xúc xích bỏ vào trong hộp, đẩy tới cho con mèo nhỏ kia.

    Nhìn cái hộp trượt tới trước mặt, con mèo nhỏ không xác định nhìn lên Quý Hủ, không thả lỏng cảnh giác.

    Quý Hủ cũng cầm một cây xúc xích xé mở bắt đầu ăn:

    - Ăn đi.

    Con mèo nhỏ nhìn thấy Quý Hủ đã ăn, vươn móng vuốt kéo cái hộp nhựa.

    Sau đó nó dùng móng vuốt ghim vào xúc xích bắt đầu ăn, miệng không ngừng, vẫn thật cảnh giác.

    Quý Hủ lấy ra một hộp sữa uống, con mèo ăn xong xúc xích lại trơ mắt nhìn hộp sữa, vị mùi vị làm thèm vô cùng.

    Con mèo nhỏ trành một lát thấy nhân loại không có ý cho nó uống, lại đem hộp nhựa đẩy trả trở về.

    Con mèo rất đói rất đói, cũng bởi vì quá đói nên mới đi ra tìm thực vật, cho dù bị thương cũng thế.

    Quý Hủ nhìn sữa.

    - Mèo hẳn là không thể uống sữa tinh khiết đi? Cậu muốn uống sao?

    Quý Hủ chuyển hộp sữa qua cho nó, con mèo nhỏ vươn móng vuốt, meo meo muốn uống sữa.

    Hộp sữa bị hai tiểu móng vuốt ôm lấy, con mèo học bộ dạng của Quý Hủ, ngậm ống hút uống sữa.

    Quý Hủ:

    * * *

    Thêm kiến thức, lần đầu tiên nhìn thấy.

    Đã dị hóa, ăn thực vật của nhân loại hẳn là không sao chứ?

    Uống xong nửa hộp sữa, con mèo lại trơ mắt nhìn Quý Hủ, hiển nhiên còn muốn ăn.

    Quý Hủ thử thăm dò đưa tay, con mèo nhỏ bàn tay kia, không trốn, Quý Hủ sờ sờ bụng của nó, mới biết nó gầy bao nhiêu, xương sườn lộ rõ ràng, thật sự chỉ dựa vào bộ lông chống đỡ.

    Quý Hủ nói:

    - Đói quá lâu không thể một lần ăn nhiều lắm, cậu ngoan một chút, tôi xem tổn thương cho cậu.

    Trong mắt con mèo mang theo ngây thơ, Quý Hủ sờ nhẹ vết thương của nó, nó đau đến xù lông, một móng vuốt vỗ lên tay Quý Hủ nhưng chỉ dùng đệm thịt, không lộ móng vuốt.

    Mèo con cảm nhận được thiện ác, Quý Hủ không có ác ý, nó cảm thụ được.

    - Đừng nhúc nhích, cho tôi xem xem.

    Con mèo thật nghe lời, ngoan ngoãn nằm bất động, thật sự đau đớn mới meo ô vài tiếng, sợ đưa tới kẻ săn mồi.

    Một chân sau của nó bị cắn huyết nhục mơ hồ, vết cắn rất sâu, xung quanh còn bị xé rách tổn thương.

    Quý Hủ tìm được một cái kéo dùng tinh thần năng lượng gia cố, cẩn thận cắt bỏ lông xung quanh miệng vết thương, sau đó khử trùng cùng đơn giản băng bó.

    Quý Hủ có chút hối hận, chuẩn bị nhiều vật tư như vây lại quên mất thuốc cho sủng vật.

    Cũng may con mèo dị hóa, năng lực khôi phục cố chấp, không có dược vật hẳn cũng có thể tự lành.

    Quý Hủ băng bó xong, lại thả xuống vách tường ngăn cách, sau đó đi xử lý cuồng thi bị nhốt trong tường, trở về đem túi thạch anh khiêng lên xe.

    Con mèo giãy dụa đứng lên, khập khiễng đi tới cửa thật cẩn thận nhìn hắn.

    Quý Hủ khóa toa xe, vươn tay:

    - Muốn đi với tôi không?

    Một con mèo con dị hóa lưu lạc vốn khó thể sống sót, huống chi còn bị thương, một mình không có khả năng sinh tồn.

    Con mèo chần chờ vươn móng vuốt khoát lên lòng bàn tay của Quý Hủ.

    Quý Hủ nắm chặc, lộ vẻ tươi cười:

    - Chú mèo ngoan!

    Đem con mèo bế lên xe, đặt bên ghế lái, con mèo quá nhỏ nên dây an toàn không buộc được người nó, Quý Hủ đành dùng ba lô ngăn chặn sợ lỡ phanh xe làm nó bị bay ra ngoài.

    Phong hóa tường vây, Quý Hủ lái xe đi tiệm bán đồ dùng sủng vật lớn nhất thành phố, dù thực vật bị ăn mòn nhưng cũng không ảnh hưởng bao nhiêu đối với mèo dị hóa, nhiều lắm là ăn không ngon mà thôi.

    Đi tới nơi, lại bao vây toàn bộ cửa tiệm, Quý Hủ đi xuống khuân vác đồ vật.

    Hắn vơ vét toàn bộ đồ vật lên xe, đồ chơi đồ dùng đều mang đi.

    Quý Hủ lái xe đi thương trường, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra nơi đó hẳn sẽ có người sống sót tụ tập, không biết Tần Nghiễn An có ở nơi đó hay không.

    Xe vận tải dừng ở cửa thương trường, Quý Hủ dặn dò con mèo lưu lại trên xe, đeo ba lô cầm gậy bóng chày xuống xe.

    Trong lúc xung quanh đều là xe hư hỏng, một chiếc xe còn chạy được tuyệt đối gây chú ý, Quý Hủ vừa rời đi liền có người muốn tới trộm xe.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 33:

    Quý Hủ cầm gậy bóng chày một đường rửa sạch cuồng thi vọt thẳng lên lầu hai.

    Lối vào siêu thị toàn bộ dùng quầy hàng kệ hàng ngăn chặn, người sống sót trốn sau quầy dùng ánh mắt kinh sợ lại chết lặng nhìn thấy Quý Hủ chạy tới.

    Thương trường này là một vòng tròn, Quý Hủ lưu lại cuồng thi chạy như điên trên lầu hai, đem từng con đá văng xuống lầu.

    Rửa sạch xong cái đuôi, Quý Hủ quanh quẩn một vòng quay lại cửa siêu thị, xuyên thấu qua kệ hàng nhìn vào bên trong, không thấy được người quen biết, bọn hắn hẳn là chưa chạy tới bên này.

    Những vách tường thuỷ tinh cùng kệ hàng cũng không ngăn được cuồng thi, siêu thị này từng bị công phá nhiều lần, mỗi lần chết đi không ít người.

    Lúc đó Quý Hủ dựa vào phòng riêng mà hắn từng chút gia cố, sau làn tập kích đầu tiên sống sót, người may mắn cùng trốn trong phòng cũng đều sống sót. Chính vì vậy người vây xung quanh hắn ngày càng nhiều, cuối cùng đại bộ phận người lựa chọn cùng hắn rời đi.

    - Xin hỏi một chút, nơi này có ai tên là Tần Nghiễn An hay không?

    Một mảnh im lặng, không ai trả lời hắn, cũng không ai thả hắn đi vào, lạnh lùng nhìn lên cuồng thi lại chen chúc đi lên.

    Quý Hủ kêu một tiếng:

    - Tần Nghiễn An, anh có ở đây hay không?

    Được, không trả lời tức là không có.

    Quý Hủ chạy xuống thang cuốn, rời khỏi thương trường.

    Quý Hủ vừa vòng qua đầu xe, liền nhìn thấy máu tươi đầy đất, trên cửa xe có dấu tay máu, một đám cuồng thi vây quanh một thi thể cắn xé.

    Quý Hủ nhẹ chân nhẹ tay mở khóa, động tĩnh vẫn hấp dẫn cuồng thi, hắn nhanh chóng lên xe, còn tặng hai viên thạch anh, thân xe bị xung kích run rẩy một trận.

    Mèo con ngao ô một tiếng, hai tiểu móng vuốt không ngừng múa may, còn thường thường chỉ vào cửa xe.

    Quý Hủ vội vàng lái xe:

    - Tôi đã biết, có người xấu muốn trộm xe, kết quả bị quái vật làm thịt.

    Mèo con cáo trạng xong lại tiếp tục ăn cơm.

    Quý Hủ lái xe sang đường khác, bị xe hỏng ngăn đường lại phải rẽ sang đường bên cạnh.

    Khi hắn nhìn vào kính chiếu hậu, chợt sửng sốt trên nóc xe của hắn không biết khi nào thì hiện lên một con mèo tam thể, nhìn hình thể thật cao, tuyệt đối là mèo dị hóa trưởng thành!

    Quý Hủ:

    -!

    Hắn liếc nhanh qua mèo con, mèo con còn đang vui vẻ ăn cơm, hoàn toàn không biết tân gia trưởng của mình đang khẩn trương như thế nào.

    Kính chắn gió xuy một tiếng, Quý Hủ vừa nhìn qua liền tiếp xúc ánh mắt một con mèo dị hóa toàn thân tối đen.

    Ánh mắt nó hung ác, lộ ra răng nanh, nằm ngang trên kính chắn gió, móng vuốt còn lưu lại ba dấu móng vuốt trên kính chắn gió vốn đã được gia cố!

    Nóc xe đông một tiếng, có vật gì rơi lên trần xe.

    Quý Hủ:

    * * *

    Kháo, hắn bị đàn mèo dị hóa bao vây!

    Quý Hủ chỉ có thể dừng xe.

    Mèo con nhìn thấy mèo đen, có chút hung phấn, bò đi ra muốn vươn tiểu chân ngắn đi sờ vào con mèo lớn bên ngoài.

    Động tĩnh bên này hấp dẫn cuồng thi, Quý Hủ ôm mèo con, mèo đen tránh ra một khe hở cho hắn lái xe đi về phía trước.

    Từng con mèo dị hóa đu bám trên xe, có con dùng móng vuốt mở sọ não cuồng thi sau đó đuổi theo xe tải chạy như điên.

    Quý Hủ cảm giác mình cần xong, nhiều mèo dị hóa như vậy hắn hoàn toàn làm không qua.

    Mèo đen vỗ vỗ thuỷ tinh giơ móng vuốt chỉ vào một phương hướng.

    Quý Hủ cũng không biết mèo dị hóa muốn mang hắn đi chỗ nào, trên xe treo đầy mèo dị hóa, muốn bỏ cũng không xong, chỉ đành theo mèo đen chỉ dẫn càng chạy càng xa, thẳng tới khi lái vào một nhà xưởng bỏ hoang.

    Cỏ dại bên trong đều là màu đen, nơi này tuyệt đối bùng nổ sự kiện xâm lấn diện tích thật lớn, bằng không sẽ không có vật chất hắc ám nồng đậm như vậy.

    Xe chạy tới trước một loạt nhà xưởng.

    Mèo dị hóa nhảy xuống đất, đứng thẳng đi tới, đem xe vận tải vây quanh.

    Quý Hủ:

    * * *

    Vì giữ mạng, hắn chắc chắn sẽ không xuống xe.

    Có mèo dị hóa đi vào nhà xưởng, rất nhanh lại có mèo dị hóa đi ra, trong đàn mèo thân cao đều ở 1m60, một nhân loại thân hình cao lớn anh tuấn khôi ngô hỗn bên trong thật dễ dàng nhận ra.

    Quý Hủ:

    -!

    Quý Hủ không nghĩ tới, Tần Nghiễn An lại đang ở chỗ này!

    Tần Nghiễn An cũng nhìn thấy Quý Hủ, hắn lướt qua đàn mèo, lập tức đi tới bên cửa xe.

    Nhìn Quý Hủ làn da trắng nõn, quần áo sạch sẽ, còn có một xe vận tải trong tay, hiển nhiên quả thật không sai, là hắn quá lo lắng.

    Quý Hủ hạ cửa kính xe, phi thường cẩn thận:

    - Tại sao anh lại ở chỗ này?

    Cho dù đi ra tìm hắn, cũng không tới nỗi đi tới tận nơi này tìm đi?
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 34:

    Tần Nghiễn An có chút bất đắc dĩ:

    - Ra một chút lầm lỗi.

    Hắn cảm giác được bên này có sợ hãi ngưng kết, tưởng là người sống sót, đi qua mới phát hiện là đàn mèo.

    Tần Nghiễn An vẫn luôn nhìn xe của Quý Hủ, khi phát hiện trong nhà có thể che chắn cảm xúc, hắn liền hoài nghi có người cố ý làm, nếu hắn không thể cảm ứng được nỗi sợ hãi cũng sẽ không biết, nhưng bởi vì có thể cảm giác được nên mới biết có người muốn bảo vệ người trong nhà, nhưng hắn lại không có ở nhà, hắn đi ra ngoài.

    Từ trong nhà xưởng đi ra, Tần Nghiễn An lại cảm giác tình huống trên xe, như hắn suy nghĩ hoàn toàn rỗng tuếch, cảm giác của hắn không thể xuyên thấu xe vận tải. Khi cửa kính xe hạ xuống một đường nhỏ, cảm giác của Tần Nghiễn An không còn là trống trơn, tuy Quý Hủ không sợ hãi nhưng con mèo nhỏ trong xe lại đang phi thường sợ hãi, sợ hãi tới mức lạnh run.

    Tần Nghiễn An không biết Quý Hủ làm sao làm được, nhưng chuyện che chắn cảm xuc khẳng định có quan hệ với hắn.

    - Anh không có chuyện gì sao?

    Theo biểu tượng mà xem, làn da của Tần Nghiễn An sạch sẽ, không thấy chấm đen, điều này không thể phát sinh trên thân người thường trong cuối thời, chỉ có dị hóa nhân mới có thể đem vật chất hắc ám hấp thu.

    Quý Hủ không quên vết cào trong nhà Tần bà bà, dị hóa vật có móng vuốt cũng rất nhiều, hắn đầu tiên nghĩ tới là đọa biến thú, cũng bởi vì đọa biến thú quá mạnh mẽ quá kinh khủng, lưu lại bóng ma tâm lý quá lớn, đó tuyệt đối là đỉnh cấp thực vật liên hiện giờ.

    Chân thân của đọa biến thú luôn là một mê đoàn, có thể đọa biến ra quái vật cường đại như vậy, năng lượng xâm lấn phải mạnh bao nhiêu? Ngay cả nhân loại xâm lấn bình thường còn không thể chống được, quá nhiều nguòi chết trong xâm lấn, ngay thi thể cũng không lưu lại, huống chi là năng lượng xâm lấn đọa biến thú?

    Làm cho Quý Hủ hơi có chút cảm giác an tâm chính là, trước khi toàn cầu xâm nhập bắt đầu, Tần Nghiễn An đã có móng vuốt, khi đó vật chất hắc ám không đủ để chống đỡ xâm lấn đọa biến, vật chất hắc ám loãng chỉ đủ ăn mòn nhân loại sợ hãi vượt chỉ tiêu mà thôi.

    Không phải đọa biến thú, vậy cũng chỉ có thể là năng lực dị hóa ra thú thái, không hề nghi ngờ năng lực thú thái có tính nguy hiểm hoàn toàn không cùng cấp bậc với đọa biến thú.

    Tần Nghiễn An:

    - Tôi không sao, có muốn đi xuống xem hay không?

    Quý Hủ đảo qua đại lão mèo, hắn dám sao?

    Mèo dị hóa thật không thân thiện với nhân loại, từng con hung ác nhe răng gầm gừ, tuỳ thời sẽ nhào đi lên tranh cao thấp với Quý Hủ.

    Tần Nghiễn An tránh ra:

    - Chúng nó sẽ không thương tổn cậu.

    Quý Hủ ý bảo hắn xem kính chắn gió, đây là bộ dáng sẽ không thương tổn hắn sao? Nếu như không có kính chắn gió, lúc này hắn phỏng chừng đã bị cào thành tua cờ.

    Tần Nghiễn An nhìn trong lòng Quý Hủ:

    - Chúng nó sẽ không chủ động nổi lên xung đột với nhân loại, có lẽ nghĩ là cậu bắt mèo con làm con tin, cậu có thể thả con mèo ra trước.

    Quý Hủ:

    * * *

    Nhìn mèo con lạnh run trong tay mình, đây có phải là nói lộn là ai bắt cóc ai rồi hay không?

    Tần Nghiễn An nhìn chằm chằm bàn tay của Quý Hủ, trên tay đeo nhẫn thạch anh tự chế thật hấp dẫn ánh mắt.

    Tần Nghiễn An:

    - Thích mèo như vậy sao?

    Quý Hủ nhìn hắn:

    - Đây không phải là mèo bình thường, là mèo dị hóa thông minh cường đại.

    Quý Hủ cũng rất mắt thèm mèo dị hóa trưởng thành, đáng tiếc chỉ có thể nhìn xem, nhiều lắm chỉ dám nuôi một con mèo con, mèo dị hóa trưởng thành nghĩ cũng đừng nghĩ. Hiện tại ngay cả mèo con cũng phải mất đi, mèo dị hóa trưởng thành xem bộ dáng sẽ không cho hắn mang đi mèo con.

    Tần Nghiễn An:

    - Con mèo con này là do đàn mèo chiếu cố, nếu cậu quả thật thích, có thể cùng chúng nó thương lượng một chút xem có nguyện ý đem mèo con giao cho cậu nuôi nấng hay không.

    Quý Hủ nhìn đàn mèo dị hóa ánh mắt hung ác, đừng nói thương lượng, ánh mắt kia căn bản là không có ý muốn nói chuyện.

    Vì mèo con, Quý Hủ không thể không mạo hiểm xuống xe, chuỗi thạch anh trên cổ tay cũng rơi vào lòng bàn tay.

    Không đợi Quý Hủ mở miệng, mèo đen xoay người đi vào nhà xưởng, đàn mèo đi theo, thường thường quay đầu nhìn Quý Hủ, ý tứ thật rõ ràng, để cho hắn đuổi theo.

    Quý Hủ ôm mèo con đi theo sau.

    Bên trong nhà xưởng đặt thật nhiều lồng sắt lớn nhỏ, có lồng sắt đã bị tổn hại, bên trong đặt từng chồng xác mèo thật dày, còn có lồng sắt giam giữ mèo cuồng hóa bị ăn mòn, có chút ngoại hình đã bị dị hóa, biến thành tiểu quái vật.

    Hai tầng lồng sắt bên trong đã nghiêm trọng biến dạng tổn hại, chỉ trông vào hai tầng ngoài vây khốn tiểu quái vật, bên ngoài lồng sắt hiển nhiên là do Tần Nghiễn An trùm lên, vì ngăn cản mèo cuồng hóa chạy ra ngoài.

    Trên xà ngang nhà xưởng cúp một loạt thi thể mèo bị thối rữa, hiển nhiên là bị lặc chết trước cuối thời.

    Cho dù sớm biết điều kiện xâm lấn, chứng kiến tình cảnh bi thảm trước mắt Quý Hủ vẫn bị đả kích, mèo dị hóa sẽ không tin tưởng nhân loại, Quý Hủ không khả năng mang đi mèo con.

    Nhìn mèo con ngoan ngoãn rúc trong ngực mình, Quý Hủ thật lưu luyến.

    Nhưng hắn vẫn còn muốn thử cố gắng một phen.

    - Tôi cùng con mèo con này rất hợp duyên, muốn nhận nuôi nó, tôi sẽ chiếu cố tốt cho nó, lời nói suông các vị chưa chắc tin tưởng.

    - Tôi có một trụ sở, nếu các vị lo lắng có thể theo tôi cùng nhau trở về. Nếu không muốn sống chung với nhân loại, tôi cũng sẽ xây dựng một trụ sở thuộc loại các vị bên trong căn cứ. Hiện giờ nơi nơi đều là quái vật ăn thịt người, có một chỗ ở yên ổn không dễ dàng, các vị có thể suy nghĩ lại.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 35:

    Quý Hủ tự biết không có năng lực thu phục chúng nó, nếu mèo dị hóa thật nguyện ý cùng hắn trở về, ở bên ngoài trụ sở vây ra một khối cho chúng nó ở lại, không cần thu phục, sự hiện hữu của chúng nó đã là một loại kinh sợ.

    Mèo dị hóa quả thật nghe hiểu tiếng người, đàn mèo có chút xôn xao, thanh âm meo meo nổi lên bốn phía, như đang thương lượng đối sách.

    Chợt nghe một thanh âm khàn khàn của một chị cả:

    - Buông Bố tể, cậu có thể đi.

    Quý Hủ:

    * * *

    Quý Hủ nhìn mèo đen vừa nói chuyện, hắn vẫn cho rằng mèo đen là đại ca, không ngờ là một vị chị cả.

    Phương án giải quyết của Quý Hủ không được chấp nhận, chúng nó không cần chỗ ở yên ổn, cũng không muốn cùng nhân loại làm giao dịch, mỗi một con mèo mắt lộ hung quang, nhe răng vươn móng vuốt, đe dọa nhân loại buông mèo con cút ra khỏi địa bàn của chúng nó.

    - Nếu không thể đồng ý, vậy để cho mèo con chính mình tuyển. Nếu nó lựa chọn đi theo các vị, tôi lập tức bước đi, nếu nó muốn đi theo tôi, cho dù các vị ngăn trở tôi cũng sẽ mang nó rời đi.

    Quý Hủ đem mèo con cẩn thận đặt xuống đất, mèo con toàn thân run rẩy gắt gao bám chặt tay Quý Hủ không buông, meo ô meo ô rất là đáng thương.

    Thanh âm chị cả lại vang lên:

    - Bố tể, lại đây.

    Mèo con quay đầu nhìn mèo đen, động tác chần chờ giống như đang tự hỏi muốn đi theo bên nào.

    Tần Nghiễn An tiến lên, mèo con ô một tiếng ôm lấy tay Quý Hủ, tiểu thân thể run rẩy dữ dội, ba móng vuốt cùng sử dụng bò lên người Quý Hủ, thầm nghĩ đem mình ẩn núp đi.

    Mèo đen nhìn nam nhân đột nhiên đi tới, đồng tử co rút lại, chòm râu run lên, cuối cùng không mở miệng.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Nếu mèo con đã có lựa chọn, cứ như vậy.

    Quý Hủ nhìn mèo đen, thấy trong mắt nó đều là không cam lòng, lại không dám mở miệng, ôm Bố tể xoay người rời đi.

    Đàn mèo không đi theo, Quý Hủ mở cửa xe đặt mèo con lên giường phía sau ghế ngồi. Hắn mở toa xe, cầm đồ chơi cùng vò dành cho mèo đặt lên giường áp an ủi cho mèo con.

    Từ buổi sáng gây sức ép tới bây giờ, Quý Hủ cũng đói bụng, cầm bánh mì cùng nước chuyển một phần cho Tần Nghiễn An.

    Bánh mì của Quý Hủ, nhan sắc bình thường.

    Tần Nghiễn An không cự tuyệt, ăn ngụm thứ nhất liền dừng lại, bánh mì mềm mại, miệng đầy mùi sữa, đây mới thật sự là bánh mì.

    Quý Hủ cân nhắc làm sao giải thích việc dùng tiền. Hắn nghe Tần bà bà nói qua một ít chuyện của Tần Nghiễn An, Tần bà bà thật tình đối đãi hắn nhưng không có nghĩa cháu của bà cũng vậy.

    - Tần bà bà đem tiền gởi ngân hàng đưa cho tôi, muốn tôi chuyển giao cho anh, mấy ngày trước cuối thời rất nhiều người đều độn vật tư, tôi cũng làm theo, không đủ tiền nên đã lấy tiền mà Tần bà bà để lại cho anh. Tôi định chuẩn bị cùng bạn bè mở công ty vận chuyển, đều đã mua xe vận tải trở về, cũng may còn có thể dùng, vật tư cùng xe vận tải đều phân cho anh một nửa.

    Nghĩ nghĩ lại giải thích một câu:

    - Phía trước chưa nói là nghĩ lúc đó anh cũng không có tâm tình nghe những việc này.

    Thực tế Tần Nghiễn An cũng không để ý tiền bị dùng vào việc gì, mấy năm nay nhiều ít nhờ Quý Hủ chăm sóc bà nội, ngay cả hậu sự của bà nội cũng phải phiền toái Quý Hủ, theo lý hắn phải cảm tạ. Bà nội đem tiền lưu cho Quý Hủ là đương nhiên, hắn lại làm sao lấy xe cùng vật tư đây?

    Trong nhật ký của bà nội luôn nhắc tới Quỷ Hủ, vô cùng yêu thích hắn. Bà nội muốn đem nhi đồng tốt như vậy giới thiệu cho hắn, cho dù ngày nào đó bà mất, hắn cũng sẽ không cô đơn, ít nhất còn có một người cùng hắn.

    - Không cần, bà nội đem tiền đưa cho cậu thì là của cậu, cậu mua gì đó đều là của cậu, tôi không cần.

    Quý Hủ nghĩ nghĩ, hắn có thể cho một nửa vật tư, Tần Nghiễn An cũng không mang đi được, nhiều lắm lái một xe vật tư mà thôi. Nhiều vật tư mang ra ngoài thật dễ bị cướp đoạt, không duyên cớ tiện nghi cho người khác.

    - Anh có thể nói không cần, tôi lại không thể không cấp, tôi cũng không thể nhìn thấy cháu trai của Tần bà bà không có thực vật ăn ngủ đầu đường. Nếu không có chỗ để đi anh có thể cùng tôi cùng nhau quay về căn cứ.

    Tần Nghiễn An nhìn hắn, trong đôi mắt mang theo suy tư, hắn có địa phương để đi, hơn nữa còn là không thể không đi, hắn không biết căn cứ mà Quý Hủ nói như thế nào, có chút lo lắng đem hắn bỏ lại một mình trong Thanh Giang thị.

    Quý Hủ nói:

    - Tôi muốn đi bắc giao một chuyến, muốn đi cùng không?

    Tần Nghiễn An:

    - Đi bắc giao có chuyện gì sao?

    - Tôi mua một ít thùng đựng xăng plastic, chuẩn bị chở về căn cứ, thuận tiện lại đi tìm người.

    - Cùng nhau đi.

    Quý Hủ nhìn phía nhà xưởng, cũng may không có xung đột chính diện, mèo con của hắn vẫn còn.

    Một mảnh này đều là nhà xưởng, Quý Hủ lái xe trải qua một đám nhà xưởng, rốt cục tìm được đại xe vận tải trong một nhà xưởng tạo giấy.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 36:

    Xe vận tải bại lộ bên ngoài nên đã phế bỏ, nhưng container còn dùng được.

    Trong nhà xưởng hoàn toàn vắng vẻ, không thấy người sống cũng không thấy có cuồng thi.

    Quý Hủ lái xe vận tải đi vào, điều chỉnh phương hướng trong nhà xưởng, một đầu đánh lên đầu xe đại vận tải, hai người đều bị bật nhào về phía trước nhưng lại bị dây an toàn kéo về. Bố tể meo ô một tiếng dán lên ghế dựa của Quý Hủ.

    Tần Nghiễn An:

    * * *

    Bố tể:

    * * *

    Quý Hủ chuyển xe, điều chỉnh vị trí muốn tiếp tục làm thêm một lần. Tần Nghiễn An vội vàng ngăn cản.

    - Cậu muốn làm gì? Tôi giúp cậu.

    Quý Hủ hồ nghi nhìn hắn:

    - Anh biết lái xe vận tải?

    Tần Nghiễn An:

    - Biết một chút.

    Quý Hủ nhảy xuống xe:

    - Đụng gãy đầu xe này, tôi muốn lấy container.

    Tần Nghiễn An cũng xuống xe, ngồi vào tay lái, phanh một tiếng đánh lên chỗ nối tiếp đầu xe cùng toa xe, đầu xe cùng toa xe xuất hiện một cái góc, rõ ràng bị chặt đứt.

    Tần Nghiễn An lại chuyển xe, đầu xe bị đẩy ra, chuyển hướng, rút lui, toa xe lại đối diện với xe vận tải của bọn họ.

    Tần Nghiễn An xuống xe tìm kiếm móc nối, đem móc nối liên kết với xe vận tải cùng toa xe.

    Nhưng chỉ như vậy cũng không được, móc nối cùng toa xe đều thật giòn, không an toàn.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Qua đây đi.

    Quý Hủ đi qua:

    - Anh biết tôi có thể gia cố?

    - Không biết, cậu muốn toa xe, khẳng định có biện pháp mang đi.

    Tinh thần năng lượng lan tràn, chỉ thoáng chốc đã gia cố xong.

    Tần Nghiễn An đứng bên cạnh, ánh mắt nhìn không ra khác thường, lại cảm nhận được năng lượng dao động phủ kín toa xe cùng móc nối, năng lượng dao động rất nhanh biến mất.

    Quý Hủ ngồi vào ghế lái phụ, lại tiếp tục hợp thêm một đoạn toa xe, sau đó giao tay lái cho Tần Nghiễn An.

    Quý Hủ ngồi bên cạnh chỉ đường, Bố tể mang theo đồ chơi cùng ăn vặt của mình muốn bò tới chỗ tay lái phụ.

    Xe của họ kéo theo toa xe gây ra động tĩnh quá lớn, không trực tiếp đi trạm xăng dầu của Mạnh Trọng mà đi tới chỗ gởi thùng plastic.

    Đợi xe dừng lại Quý Hủ lại thả một vòng tường vây ngăn cản cuồng thi.

    - Năng lực thật đặc biệt, phải chú ý an toàn.

    - Yên tâm, tôi có thể xây, cũng có thể tháo dỡ.

    Tần Nghiễn An xuống xe vừa đi vừa đeo bao tay, sau đó Quý Hủ chứng kiến nam nhân dùng tay ninh đầu quái vật, thoải mái vô cùng.

    Quý Hủ mở ra cổng kho hàng, dùng xe tải vận chuyển thùng plastic, mỗi thùng cũng nặng hơn trăm cân, hai người nâng lên bỏ vào toa xe. Thùng rất nhiều, một lần chở không hết, chỉ đành chứa đầy toa xe, lưu lại lần sau tới khuân vác.

    Trước khi trở về, Quý Hủ muốn đi trạm xăng dầu của Mạnh Trọng nhìn xem một chút, vì an toàn hắn đem toa xe chứa thùng plastic tháo xuống, chỉ lái xe vận tải đi qua, nhẹ nhàng lại rất nhanh.

    Nhưng mà càng đến gần trạm xăng dầu tình huống xe hỏng càng nhiều cũng không xuất hiện, hai bên đường sạch sẽ, không có một chiếc xe hư hỏng nào.

    - Còn xa lắm không?

    Quý Hủ nhìn ra cửa sổ:

    - Ở phía trước.

    Rất nhanh bọn họ liền biết tại sao hai bên đường sạch sẽ như vậy, toàn bộ trạm xăng dầu bị xe hỏng vây lại, tạo thành bức tường xe, chồng chất cùng một chỗ.

    Có người thò đầu ra nhìn, chứng kiến có xe đi tới ánh mắt lửa nóng, rất nhanh không thấy bóng dáng.

    Tần Nghiễn An hạ thấp cửa kính, cảm xúc sợ hãi chen chúc tới, chỉ có mười mấy đạo, có mạnh có yếu, chỉnh thể là yếu.

    Tần Nghiễn An:

    - Người cậu muốn tìm ở trong này?

    Nơi này là trạm xăng dầu của Mạnh Trọng, mà hắn có ở đây hay không Quý Hủ cũng không xác định, có thể đem xe hỏng tạo thành tường vây hiển nhiên chỉ là nhân loại làm ra, hơn nữa còn là dị hóa nhân có năng lực dị hóa.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 37:

    - Không nhất định, tìm người hỏi một chút.

    Trên đống xe xuất hiện một người, hướng xe vận tải ném ra một đồ vật, Tần Nghiễn An né tránh, đồ vật rơi xuống đất lập tức bốc cháy lên.

    Tần Nghiên An:

    - Là bình xăng.

    Giống như là một tín hiệu, một đám bình xăng cháy rực ném hướng xe tải, cho dù kỹ thuật lái xe của Tần Nghiễn An thật giỏi cũng không thể hoàn toàn tránh né, vừa định chuyển hướng lại có một chiếc xe trống rỗng nện xuống, ngăn cản xe vận tải rời đi, không đợi Tần Nghiễn An cho xe lui ra sau, đường lui cũng bị một chiếc xe vứt đi nện xuống ngăn cản.

    Bình xăng rơi vãi xung quanh xe tải, lợi dụng ngọn lửa vây khốn, Tần Nghiễn An đành phải dừng xe.

    Trên tường vây đống xe xuất hiện một nam nhân đầu trọc, bên má trái có một vết sẹo dữ tợn kéo tới tới gáy, mí mắt Quý Hủ nhảy dựng, hắn không nghĩ tới gặp được tên điên này ở đây.

    Người này tên Phạm Bảo, là một lưu manh, bị tù vài năm ra tù thì gặp cuối thời, đều nói vật họp theo loài, người đi theo hắn từng là bạn tù của hắn, còn có tiểu đệ mới thu sau này. Cuối thời hỗn loạn là địa ngục của người thường, lại thành thiên đường của những tên côn đồ này.

    Kiếp trước căn cứ Săn Bắn nổi danh Thanh Giang thị chính là người này xây dựng, mục tiêu bọn hắn săn bắn không phải là quái vật dị hóa, mà là người sống sót, bọn hắn chuyên đánh cướp tiểu đội người sống sót ra ngoài thu thập vật tư, chỉ cần gặp gỡ, ngoại trừ vật tư cùng nữ nhân, sẽ không lưu người sống.

    Căn cứ Săn Bắn làm nhiều việc ác, bị mấy căn cứ liên hợp bao vây tiễu trừ, Quý Hủ cũng tham gia. Bọn hắn không hề nhân tính, đem người thường bắt về tra tấn nổi điên, sau đó xua đuổi ngăn chặn đội ngũ tiễu trừ, lợi dụng sự sợ hãi của bọn họ hấp dẫn quái vật.

    Cuộc chiến lần đó hỗn loạn, không biết trình độ sợ hãi lên tới cấp bậc nào lại hấp dẫn một con đọa biến thú đi tới.

    Đọa biến thú lao xuống, bị cắn nuốt, chụp vỡ, áp phát nổ không biết bao nhiêu người. Quý Hủ ở bên ngoài, bị kềnh càng lôi cuốn cơn lốc nhấc bay ra ngoài, đau đớn làm cho hắn nhặt về thần trí, trực tiếp thả ra phòng nhỏ đem người xung quanh bao trùm đi vào. Khi đó cũng bất chấp nhiều như vậy, một lòng chỉ muốn mạng sống.

    Phạm Bảo đứng trên tường vây, bị thủ hạ vây quanh, một đám quơ bình xăng đốt cháy lớn tiếng kêu la.

    - Xe! Xe! Chúng ta có xe!

    - Lão đại mau ra tay! Không thể để cho xe đưa tới cửa lại chạy!

    - Lão đại anh minh! Trạm xăng dầu quả nhiên là vùng đất trù phú, coi chừng nơi này sẽ không sầu không có xe đưa tới cửa!

    - Bắt! Bắt! Bắt!

    Một đám người kêu lên quát to.

    Phạm Bảo nhếch môi, hướng xe vận tải cách không chộp tới – xe vận tải không chút sứt mẻ!

    Phạm Bảo sửng sốt, lại chộp tới, xe vận tải vẫn ở nguyên tại chỗ, ngay cả xe hư hỏng hắn vẫn có thể bắt tới xây tường, không đạo lý xe hoàn hảo lại bắt không được.

    Phạm Bảo không biết một việc, nếu là xe bình thường nhất định sẽ bị hắn bắt đi, nhưng xe được năng lực "thành luỹ" gia cố qua, tính chất đã thay đổi. Trừ phi hắn có thể khắc chế năng lực của Quý Hủ, đáng tiếc hắn không làm được.

    Thanh âm ồn ào dần dần nhỏ, thủ hạ cẩn thận quan sát biểu tình của lão đại, thấy bộ mặt hắn dữ tợn, toàn bộ đều câm như hến.

    - Đi đem xe đẩy trở về!

    Phạm Bảo ra lệnh một tiếng, thủ hạ kêu gào xông qua.

    Đôi mắt Quý Hủ tối sầm:

    - Đụng thẳng qua!

    Tần Nghiễn An:

    - Xác định sẽ không xe huỷ người vong?

    Quý Hủ cười lạnh:

    - Đừng xem thường xe mà tôi đã gia cố qua, đụng!

    Tần Nghiễn An khởi động xe đụng thẳng tới xe chặn đường, đẩy luôn xe hỏng lao ra vòng vây ngọn lửa, đốm lửa văng khắp nơi, phế xe nhanh chóng bốc cháy lên, xe vận tải hướng thẳng tường vây đánh tới!

    Ánh mắt Phạm Bảo âm tàn, hắn thật vất vả mới tạo thành tường vây, nếu bị huỷ còn phải xây lại..

    Da mặt Phạm Bảo run lên, một chiếc phế xe bị đánh bay ra ngoài, đánh thẳng tới xe vận tải xông tới. Một tiếng ầm vang, xe bị đụng sụp một khối.

    Phạm Bảo loạng choạng chật vật nhảy xuống, không ngờ còn có người liều mạng hơn cả hắn, thật có can đảm thẳng tắp đụng qua.

    Đám thủ hạ trợn tròn mắt.

    Phạm Bảo nổi giận:

    - Thất thần làm gì? Giết chết bọn hắn!

    Thủ hạ lập tức quơ bình xăng muốn xông tới.

    Xe vận tải nổ vang, gian nan di chuyển về phía trước.

    Tần Nghiễn An:

    - Sẽ không xe huỷ người vong, nhưng sẽ bị giữ lại!

    Quý Hủ:

    * * *

    Tần Nghiễn An xuống xe, trước mặt có thân ảnh đánh tới, cánh tay biến thành màu xanh lục, giống như một thanh đại đao màu lục chém thẳng vào đầu Tần Nghiễn An.

    Quý Hủ nhíu mày, tên này là đao phủ bên người Phạm Bảo – Đao Khánh!

    Người này ra tay chỉ đơn giản là vì giết người.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 38:

    Quý Hủ vừa muốn nhắc nhở, chỉ thấy đao cánh tay lục sắc vừa đánh xuống liền bị một bàn tay vững vàng bắt lấy, tay phải Tần Nghiễn An đã biến thành móng vuốt, lớp vảy màu đen lan tràn qua cổ tay, đang thong thả tràn lên cánh tay.

    Bàn tay Tần Nghiễn An dùng sức, ngay tiếp theo Đao Khánh liền bị suý bay ra ngoài, hung hăng tạp trên mặt đất.

    Ngay lúc nà một chiếc phế xe đột nhiên di động, đánh lên Tần Nghiễn An, móng vuốt đè xuống chiếc xe, nhưng bởi vì xe rất giòn liền bị nắm vỡ.

    Phế xe đẩy mạnh Tần Nghiễn An, hung hăng đụng lên xe vận tải sau người, góc nhọn sắc bén phá nát cắt qua cánh tay của hắn, không có đổ máu, miệng vết thương mọc ra từng phiến vảy màu đen, đôi mắt hắn chợt dựng thẳng, cảm xúc bạo lực muốn phá huỷ hết thảy sinh vật sống lập tức lan tràn..

    Quý Hủ chợt quát:

    - Lên xe!

    Tần Nghiễn An không lên xe, ném đi phế xe, khí lực lớn tới kinh người, lập tức lao về hướng Đao Khánh, một quyền đem người đánh bay ra ngoài, cánh tay lục sắc che kín vết rạn, máu thẩm thấu đi ra, đao cánh tay tuỳ thời đều sẽ vỡ vụn.

    Chỉ cần Tần Nghiễn An rời xa xe vận tải, Quý Hủ liền có không gian thao tác.

    Hắn đem thạch anh ném xuống đất, nháy mắt kích thích, xe vận tải nhảy dựng lên một chút, những xe kẹt lại xung quanh liền dập nát, lại liên tiếp ném ra mấy viên, toàn bộ kích thích, những xe vây quanh chặn đường hoàn toàn bị phá huỷ.

    Lúc thạch anh bị kích thích không chút thanh âm, chỉ có năng lượng cường đại đập vào, bởi vậy rơi vào trong mắt người ngoài toàn bộ phế xe vô duyên vô cớ vẩy ra, vỡ thành bụi phấn, căn bản không biết chuyện gì xảy ra.

    Quý Hủ leo lên ghế lái, nhìn thấy Phạm Bảo đứng trên cao, lại đang vận dụng năng lực ném xe hướng Tần Nghiễn An – Quý Hủ lại ném ra hai viên thạch anh lên không trung cùng chỗ Phạm Bảo, tinh thần năng lượng chia làm hai cỗ đồng thời kích thích.

    - Né tránh!

    Quý Hủ lớn tiếng nhắc nhở Tần Nghiễn An.

    Năng lượng nổ tung, mảnh vụn tung toé bốn phía!

    Tần Nghiễn An động tác lưu loát lăn một vòng tại chỗ, tránh bị năng lượng đập vào, vừa đứng lên thì Phạm Bảo cùng những người khác bị tung bay, thủ hạ khoảng cách gần bị mảnh vụn cắm đầy trên thân, tử vong tại chỗ.

    Quý Hủ nhấn ga lao tới chỗ tiểu siêu thị tiện lợi, hoành xe ngang cửa tiệm, cầm gậy bóng chày nhảy xuống xe lập tức đánh ngã hai thủ vệ.

    Dị hóa nhân có lẽ hắn không làm được gì, người thường thì dư dả.

    Quý Hủ đá văng cửa thuỷ tinh xông vào, trước mặt là từng đôi mắt hoảng sợ, phần lớn là những cô gái trẻ tuổi, làn da tràn ngập điểm đen.

    Nếu không nhờ nơi này từng được gia cố qua, những người này sớm biến thành món ăn của quái vật, không thì tự bản thân cũng bị ăn mòn.

    Quý Hủ nhìn một vòng, không phát hiện Mạnh Trọng:

    - Có ai nhận thức ông chủ trạm xăng dầu này hay không? Hắn tên Mạnh Trọng.

    Một nữ nhân ngồi trong góc tường chậm rãi nhấc tay, quần áo bị xé rách, miễn cưỡng còn chút vải che thân.

    - Tôi.. tôi nhận thức, tôi là công nhân nơi này..

    Nữ nhân run rẩy.

    Quý Hủ:

    - Hắn có tới qua nơi này sao?

    - Không có, ông chủ ngẫu nhiên sẽ đi qua, sau cuối thời cũng chưa từng qua đây.

    - Cô có biết nhà hắn ở nơi nào không?

    Nữ nhân lắc đầu.

    Cửa bị đẩy ra, là Tần Nghiễn An đi vào.

    - Những người đó đâu?

    - Không tìm được đầu trọc, có lẽ đã chạy. Tìm được người không?

    - Hắn không ở trong này.

    Quý Hủ cởi ra quần áo phòng nắng ném cho nữ công nhân.

    - Những người đó hẳn còn sẽ trở về, nơi này không thể ở lâu, các vị đi thôi.

    Những cô gái rụt rè đứng lên chạy ra ngoài, rất nhanh không còn ai ở lại.

    Trong cuối thời, người so với quái vật đáng sợ hơn.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 39:

    Quý Hủ đẩy cửa đi ra ngoài, thả ra một mặt tường toàn bộ phong bế, một hình chữ nhật xuất hiện, đem trạm xăng dầu hoàn toàn phong bế bên trong, không chỉ là mặt đất mà ngay cả lòng đất cũng bị phong tỏa.

    Cho dù đám người Phạm Bảo trở về cũng đừng mong lấy được thêm chút xăng dầu nào.

    Tần Nghiễn An đứng bên cạnh xe nhìn hắn.

    Quý Hủ xoay người tiếp xúc ánh mắt sâu thẳm của nam nhân.

    Quý Hủ:

    -?

    Tần Nghiễn An:

    - Còn có chỗ nào bị gia cố qua? Không bằng cùng nhau phong tỏa.

    Quý Hủ nguyên bản thầm nghĩ lấy xăng dầu, nhưng hành vi của Phạm Bảo nhắc tỉnh hắn, toàn bộ trạm xăng dầu Thanh Giang thị không có khả năng hoàn toàn lấy hết. Thùng xăng của hắn có hạn, không chứa được nhiều xăng dầu như vậy, mặc kệ trạm xăng dầu như vậy sẽ có người dùng đủ loại thủ đoạn đem xăng dầu lãng phí.

    Không có xăng, xe mua được đều phế đi.

    Đám người Phạm Bảo biết xăng dầu còn có thể dùng, rời khỏi nơi này cũng sẽ mò tìm qua nơi khác.

    Quý Hủ:

    - Quả thật nên phong tỏa.

    Nếu không thể toàn bộ mang đi, cũng chỉ có thể phong tỏa lại.

    Trong tay Mạnh Trọng có xe được gia cố qua, có xe liền cần xăng, trạm xăng này Quý Hủ sẽ không động, đợi khi tìm được Mạnh Trọng lại đem trạm xăng cùng siêu thị tiện lợi trả lại cho hắn, trước khi tìm được người chỉ có thể phong tỏa.

    Hai người lại đi tìm trạm xăng dầu.

    Hai người gia cố không được vài chỗ thì trời đã tối đen.

    Hai người ăn chút gì lại ở trong xe qua đêm, Quý Hủ ôm Bố tể chen chúc trên giường. Tần Nghiễn An thân cao chân dài, ngồi tại chỗ một đêm, xe vận tải gia cố qua có thể so sánh với một thành luỹ loại nhỏ, phi thường an toàn.

    Đúng như Quý Hủ suy nghĩ, sau khi hai người rời đi Phạm Bảo lại dẫn người trở lại, bọn hắn đều bị thương không nhẹ, tuy nói sau khi bị xâm nhập ô tô biến thành giòn da, nhưng so sánh với huyết nhục của nhân loại giòn da cũng là vũ khí sắc bén.

    Nhưng chờ khi bọn hắn nhìn thấy rõ tình huống của trạm xăng dầu, đều trợn tròn mắt, không ngờ lúc này trạm xăng dầu lại bị "xi măng" phong kín.

    Ngay cả siêu thị tiện lợi cũng bị phong tỏa, đừng nói thức ăn nước uống, bây giờ cũng không thể đi vào.

    Phạm Bảo phất tay cho thủ hạ đập tường, nhưng mặc cho bọn hắn đào móc như thế nào cũng đừng mong phá hư "thành luỹ".

    Tới hừng đông hai người tiếp tục đi phong tỏa trạm xăng dầu, có chút nằm ở góc hẻo lánh đừng nói là người sống sót, dù là cuồng thi cũng không bao nhiêu. Quý Hủ cũng bỏ qua những nơi này, lưu lại cho người sống sót.

    Nghe nói xe cải trang đầu tiên xuất ra từ tay một thợ sửa xe, bởi vì không có xăng dùng nên phải nghĩ cách tìm nguồn năng lượng mới, vì vậy mới nghĩ ra làm xe cải trang.

    Quý Hủ cũng không cần phải xuống xe, ngồi trong xe vẫn có thể phong tỏa được trạm xăng dầu.

    Có lẽ cuối thời mới vài ngày, người sống sót chỉ lo thu thập vật tư cùng sinh tồn, khi biết toàn bộ xe đều báo hỏng, xăng biến thành nhựa cao su, trạm xăng dầu cũng không còn trọng yếu, trừ phi ngoài ý muốn phát hiện có trạm xăng còn có thể sử dụng.

    Xe vận tải vòng vo cả ngày trong Thanh Giang thị, trừ bỏ những trạm xăng dầu cố ý bỏ qua, toàn bộ đều bị hắn niêm phong hoàn toàn.

    Những trạm xăng dầu bị bỏ qua đều nằm xa bắc giao, đám người Phạm Bảo dù muốn tìm trạm xăng cũng phải có mạng đi tìm mới được.

    Hai người một con mèo lại qua đêm trên xe, hừng đông đi kéo toa xe quay về trấn Bạch Loan.

    Chung Trì cùng Chung Phong Dân từ hai ngày trước về căn cứ luôn chờ Quý Hủ cùng Trình Mạch, còn tưởng hai người ngày hôm sau sẽ về nhưng chờ tới ngày thứ tư làm cho Miêu Lập Thu cùng Trình gia cha mẹ đều thật lo lắng.

    Sáng sớm hôm nay nghe được tiếng còi xe tải, Miêu Lập Thu cùng Trương Hữu Đức đang chuẩn bị điểm tâm, vừa nghe liền chạy ra cửa, đợi xe tới gần mới mở cổng lớn.

    Xe vận tải lập tức chạy vào, hai vợ chồng vội vàng đóng cửa lại, khóa trái, đem cuồng thi đuổi theo xe nhốt bên ngoài.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 40:

    Tần Nghiễn An xuống xe, nhìn tường vây cao lớn, rõ ràng ý thức được năng lực của Quý Hủ, so với ý nghĩ của hắn càng mạnh càng thêm quan trọng.

    Địa phương nào có Quý Hủ, chính là nơi an toàn.

    Quý Hủ ôm Bố tể đi xuống, dì Thu cùng Trương thúc nhìn thấy con mèo rất là kinh ngạc.

    Quý Hủ giới thiệu Tần Nghiễn An:

    - Đây là cháu trai của Tần bà bà.

    Dì Thu cùng Trương thúc bởi vì quan hệ với Quý Hủ, đều biết Tần bà bà, dì Thu nhiệt tình mời họ vào ăn điểm tâm, vừa mới làm xong.

    Hiện giờ không có điện không có gas, nấu cơm chỉ phải dùng than củi. Quý Hủ ngửi được mùi vị bánh bao, đói bụng kêu thầm thì, ở bên ngoài chỉ ăn vặt cho đỡ đói, căn bản ăn không đủ no.

    Chứng kiến bếp lò sơ sài trước cửa, Quý Hủ chợt nhớ mình có mua bếp củi, loại hai nồi một nồi đều có, lúc đi quên đưa cho dì Thu, cũng không biết họ tìm đâu ra thùng xăng cũ nát như vậy.

    - Đây là chị dâu Chung gia tìm cho dì, đừng nhìn bên ngoài khó xem, dùng rất tốt, nấu cơm xào rau đều ăn ngon.

    - Vào nhà rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

    Miêu Lập Thu nói.

    Trương Hữu Đức đã chuẩn bị nước rửa tay, bên này có nhà kính ruộng vườn, mỗi nhà đều có giếng nước, nhưng cũng cần dùng máy bơm mới có thể bơm nước lên, vậy là phải dùng điện.

    Nhà Quý Hủ có hai nhà kính còn có nhiều giếng nước, trong viện còn có một giếng nước dùng tay múc nước, chỉ cần có sức lực là có thể áp nổi nước dâng lên.

    - Trương thúc, nước này..

    Quý Hủ chứng kiến trong phòng đặt một dãy thùng nước trong veo, có thùng đã dùng xong.

    Trương Hữu Đức nói:

    - Nhà Chung Trì có một máy phát điện nhỏ, vừa vặn trong nhà còn dầu ma dút, vì vậy dùng máy bơm rút nước giếng, ba nhà đều tự chứa một ít.

    Quý Hủ gật đầu cũng không nhiều lời, đi vào thế giới ý thức tìm được mô hình giếng nước, những thứ này là do trước kia hắn dùng tinh thần năng lượng xây dựng ra tới.

    Sau cuối thời thiếu lương thiếu nước nghiêm trọng, không lương thực đói vài ngày không chết được, nhưng trời rất nóng không nước sẽ thật sự chết người. Lúc trước hắn trốn trong nhà, cũng bởi vì đói khát mà phải mạo hiểm ra ngoài tìm kiếm, cho nên mới chạy tới thương trường.

    Sau khi xây dựng căn cứ đầu tiên là cần giải quyết vấn đề nguồn nước. Thực vật nước uống trên mặt đất đều bị ăn mòn nghiêm trọng, hàm lượng vật chất hắc ám đều thuộc nguy cấp, ngược lại nguồn nước giấu dưới ngầm trải qua nhiều tầng mặt đất lọc ra nên hàm lượng khá thấp, vì vậy Quý Hủ cũng nghĩ tới việc đào giếng.

    Trấn Bạch Loan nguồn nước sung túc, chỉ cần hơn mười thước là có nước, dùng nước giếng thật phương tiện.

    Bữa sáng ăn bánh bao nhân rau dưa, cà rốt, bầu, trứng gà cùng mộc nhĩ, bột không bị ăn mòn làm ra bánh bao ăn ngon thật sự.

    Trong nhà kính không có cà rốt cùng bầu, là nhà Chung Trì mang tới.

    - Tay nghề dì Thu thật tốt quá, đặc biệt ăn ngon.

    Miêu Lập Thu cười nói:

    - Cả ngày chạy bên ngoài, khẳng định đói bụng lắm rồi, ăn nhiều một chút.

    - Cách thật xa đã ngửi được mùi đồ ăn thật thơm, tay nghề này của Lập Thu, có rảnh phải dạy cho tôi một chút, đồng dạng đồ ăn chị làm đúng là thơm.

    Trình mẫu còn chưa đến thì thanh âm tới trước.

    Không nhìn thấy Trình Mạch, bà liền hỏi:

    - Mạch Mạch đâu?

    Quý Hủ ăn xong bánh bao:

    - Còn trong thành, cháu mang một đám thùng xăng về trước, tiếp tục trở về đón hắn.

    - Mạch Mạch đang ở đâu? An toàn không?

    - Ở trong nhà của cháu, trong nhà có ăn có uống, chỉ cần không ra khỏi cửa sẽ không gặp nguy hiểm.

    Trình mẫu:

    * * *

    Bà lo lắng đứa con ngu ngốc của mình sẽ tự chạy ra ngoài.

    - Chừng nào các cậu lại đi nội thành? Tôi có thể cùng đi hay không?

    Miêu Lập Thu nói:

    - Văn Nhân, bọn họ cần đi vận chuyển xăng dầu trở về, đều là việc tốn sức, chúng ta làm không được, chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt căn cứ chờ bọn họ về là được.

    Chợt nhớ ra gì đó, Miêu Lập Thu nói:

    - Đúng rồi, ngày con đi ra ngoài, có một đám người tới gõ cửa cầu cứu, nói là người sống sót trong trấn, muốn vào căn cứ tị nạn, con đi vắng nên mọi người không dám mở cửa.

    Quý Hủ gật đầu:

    - An toàn quan trọng nhất.

    Trong trấn có địa phương tị nạn, thay vì mạo hiểm bị quái vật làm thịt chạy tới bên nà, hiển nhiên đi trong trấn càng gần hơn còn an toàn.

    Có tiếng bước chân, là cha con Chung gia cùng Trình Kỳ Phùng tới.

    Ăn xong, một đám người theo Quý Hủ rời đi, nhiều thùng xăng như vậy, cần kho hàng đặc biệt tồn trữ mới được.

    Quý Hủ dẫn bọn họ đi tới kho hàng lớn.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 41:

    Kho hàng lớn bị chia thành sáu kho hàng độc lập, mỗi kho đều có cửa lớn, kho hàng số một chính là kho hàng chứa xăng dầu.

    Cha con Chung gia xoay người đi lái xe, vợ chồng Trương Hữu Đức cùng Tần Nghiễn An đi theo Quý Hủ dỡ hàng.

    Trình Kỳ Phùng còn bị thương không thể vận động mạnh, chỉ có thể cầm vòi nhựa đi hút xăng.

    Chờ làm xong đã tới giữa trưa, mọi người tự về nhà mình chuẩn bị nấu cơm, thuận tiện tắm rửa.

    Lúc này Quý Hủ mới mở cửa ra mang Tần Nghiễn An vào nhà.

    - Trong nhà có máy nước nóng năng lượng mặt trời, anh có thể tắm nước nóng.

    Quý Hủ mang người vào phòng tắm:

    - Anh tắm trước đi, tôi đi tìm bộ quần áo cho anh.

    Quý Hủ đi xuống tầng hầm, nơi này cũng được xây dựng thêm, bên trong phân một ít vật tư đều là từ kho hàng dưới đất phân ra tới, đỡ phải thường xuyên đi kho hàng ngầm lấy đồ vật, bại lộ kho hàng tồn tại.

    Quý Hủ chuẩn bị không ít quần áo cùng vớ giày, bốn mùa đều có, trong ngoài đầy đủ, số đo cũng toàn diện chủ yếu là vì sau này hắn trường cao hoặc lớn hơn còn có để mặc.

    Quần áo bị xâm nhập bên ngoài nhan sắc tối tăm, thoạt nhìn rất cũ kỹ. Có thể mặc nhưng không quá rắn chắc, nói không chừng vừa khom người liền biến thành mặc tã, không muốn xấu hổ cũng chỉ có thể trước tiên tích trữ một ít.

    Tần Nghiễn An thân cao chân dài, Quý Hủ chỉ có thể lấy số đo lớn nhất cho hắn.

    - Đây là số đo lớn nhất, tạm dùng thôi.

    - Cảm ơn.

    Quý Hủ đi kho hàng, hắn lưu lại trang bị năng lượng mặt trời trong kho, lo lắng căn cứ cùng nhà kính cần dùng điện, hắn mua không ít tấm pin hấp thu năng lượng cùng cái giá.

    Cho dù sau này xuất hiện tân nguồn năng lượng, nhưng không phải ai cũng dùng được nổi, nguồn năng lượng mặt trời miễn phí, Quý Hủ không có khả năng buông tha.

    Tần Nghiễn An tắm rửa xong không tìm được Quý Hủ trong nhà, đi ra liền nhìn thấy hắn đang khuân vác tấm pin năng lượng mặt trời.

    Tần Nghiễn An đi qua nhìn thấy đồ vật chất đầy kho hàng, có chút ngoài ý muốn.

    - Cậu không sợ nếu cuối thời không tới, những vật tư này áp ở trong tay?

    Quý Hủ:

    * * *

    Nếu như không có nắm chắc, hắn cũng không dám tiêu tiền như vậy, nhưng lại không thể nói thế với Tần Nghiễn An.

    - Đương nhiên sợ, nhưng cho dù cuối thời không tới, những vật tư này tôi cũng sẽ nghĩ biện pháp chuyển bán đi, không sợ áp trong tay.

    Tần Nghiễn An cũng không hỏi tiếp, cùng Quý Hủ khuân vác đồ vật.

    Quý Hủ đem tấm năng lượng mặt trời đặt trên nóc nha, cùng nhau làm việc tốc độ rất nhanh, chờ dì Thu đến tìm bọn họ ăn co đã cơ bản lắp ráp xong.

    Ăn cơm xong cần đi nội thành khuân vác đồ vật, Quý Hủ đi gọi Chung Trì ra cửa.

    Có Tần Nghiễn An gia nhập, Chung Phong Dân không cần đi theo, ba người đều là dị hóa nhân, xác suất bị xâm lấn cũng thấp hơn.

    Trước cửa nhà Chung gia phơi nắng không ít rau xanh, tràn đầy một xe vận tải căn bản ăn không hết, trời nóng như vậy nếu không nhanh chóng xử lý sẽ thối rữa, hơn nữa trong nhà ấm còn không ngừng sản xuất, điều này làm Chung gia vô cùng lo lắng.

    Hiện giờ thiếu nhất chính là thực vật, những thức ăn này không thể lãng phí, Chung mẫu cùng Miêu Lập Thu bàn bạc đem loại có thể phơi nắng thì phơi khô, có thể nấu chín thì nấu chín, không thì làm rau ngâm, tận khả năng bảo tồn xuống dưới.

    Muốn làm rau ngâm cần thật nhiều gia vị cùng bình, Chung mẫu căn dặn Chung Trì nhớ tìm trở về.

    Ba người đang định rời khỏi, chỉ thấy Chung Phong Dân ôm một giỏ lớn đi ra.

    - Đợi một chút, đem theo cái này ăn đi.

    Chung Phong Dân đem giỏ nho đặt xuống, quả nho biến thành màu đen, mỗi quả dài khoảng một lóng tay, nhìn phi thường mê người.

    Vẻ mặt Chung Phong Dân ưu sầu:

    - Hiện tại là mùa nho chín, suốt năm mẫu cây nho a, ăn lại ăn không hết, bán cũng bán không được, mang theo trên đường ăn giải khát, còn bổ sung đường phân.

    Quý Hủ cầm một quả bỏ vào miệng, ăn thật ngon.

    Đối với người khác mà nói cuối thời chưa được bao lâu, đối với Quý Hủ đã được ba năm, suốt ba năm hắn đều không có nếm qua thực vật bình thường, đừng nói là hoa quả.

    Trong nhà ấm Chung gia còn có thanh long cùng táo, quả táo chín sớm, thanh long cũng sắp chín, hiện tại cần xử lý là quả nho.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...