Quốc Âm Thi Tập - Nguyễn Trãi

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Thùy Minh, 22 Tháng mười một 2022.

  1. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 20

    Thế những cười ta rằng đứa thơ,
    Dại hoà vụng nết lừ cừ.
    Lừa tìm ngàn Bá nhờ mai bảo,
    Thuyền nổi dòng thu có nguyệt đưa.
    Ngoài cửa mừng người dầu cái vẹt,
    Trong nhà thết khách mặc con cờ.
    Áo dành một tấm cơm hai bữa,
    Phận ấy chưng ta đã có thừa.

    Cước chú:
    thế: đời
    thơ: thi ca
    dại hòa vụng: dại dột và vụng về
    lừ cừ: âm cổ của lừ khừ
    ngàn Bá: dịch chữ Bá ngạn (bờ sông Bá), trên sông Bá có cầu Bá
    dầu: tùy cho, mặc cho, tùy theo, tuân theo
    cái vẹt: chim vẹt
    con cờ: quân cờ
     
  2. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 21

    Làm người hay một hoạ hay hai,
    Mựa cậy sang mựa cậy tài.
    Tiết trực cho bằng đá sắt,
    Đường đi sá lánh chông gai.
    Miệng người tựa mật, mùi qua ngọt,
    Đạo thánh bằng tơ, mối hãy dài.
    Ngỡ ốc nhượng khiêm là mỹ đức,
    Đôi co ai dễ kém chi ai.

    Cước chú:
    hay: biết
    họa: may ra
    hay một họa biết hai: biết một, may ra biết hai
    mựa: chớ, không
    tiết trực: khí tiết, cương trực
    sá: hãy, nên
    qua ngọt: đắng ngọt (đối nhau)
    mối: đầu sợi dây
    ngỡ ốc: tưởng, nghĩ
    nhượng khiêm: khiêm nhường
    mỹ đức: đức đẹp
     
  3. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 22

    Đương cơ ai kẻ khứng nhường ai,
    Thua được tình cờ có một mai.
    Gạch quãng nào bày với ngọc,
    Sừng hằng những mọc qua tai.
    Làm lành mới cậy chớ làm dữ,
    Có đức thì hơn nữa có tài.
    Mấy kẻ tư văn sinh đất Việt,
    Đạo này nối nắm để cho dài.

    Cước chú:
    đương cơ: đứng trước cơ hội
    khứng: có thể, sẵn lòng, vui lòng
    thua được: chuyện mất, được
    một mai: rồi đây (tương lai gần), cấu trúc một mai = một sớm = một hôm. Ý chỉ chuyện được mất chỉ như trở bàn tay
    gạch: để xây nhà; quãng nào: khi nào; Ý cả câu: gạch(vốn tầm thường) có khi nào lại bày cùng với ngọc (vốn quý giá)
    Câu 4: sừng (của con vật) luôn mọc qua tai
    cậy: được nhờ
    Câu 6: có đức còn hơn có tài
    đạo này: đạo lí, đạo làm người
    nối nắm: nối lại, nắm giữ, giữ gìn
     
  4. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 23

    Nẻo xưa nay cũng một đường,
    Đây xốc xốc nẻo tam cương.
    Đạo này để trong trời đất,
    Nghĩa ấy bền chưng đá vàng.
    Gió gấp hay là cỏ cứng,
    Đục nhiều dễ biết đường quang.
    Tôi ngươi thì một lòng trung hiếu,
    Mựa để nghìn đời tiếng hổ hang.

    Cước chú:
    xốc xốc: chăm lo luôn luôn", "chăm chắm để tâm vào điều gì đó"
    tam cương: ba giềng, ba giềng mối chính của các mối quan hệ nhân luân là Vua - tôi, cha - con, vợ - chồng.
    Hai câu đầu: nẻo xưa hay nẻo nay thì chỉ có một đường luôn đeo đuổi: nẻo tam cương - nẻo đạo lí làm người.
    bền chưng đá vàng: bền như đá vàng
    Câu 5,6: nhìn gió thổi mạnh sẽ biết cỏ cứng (mềm); qua đường bụi bặm dễ nhận thấy đường quang; ý trải qua thăng trầm sẽ biết được những điều giá trị, tốt đẹp
    tôi - ngươi: tôi - bạn
    mựa: chớ
    hổ hang: tiếng xấu, đáng xấu hổ
     
  5. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 24

    Ngồi coi tháng lọn miễn ngày qua,
    Luống phụ triều đình luống phụ nhà.
    Đầu kế lăng căng những hổ,
    Thân hèn lục cục mỗ già.
    Giang san cách đường nghìn dặm,
    Sự nghiệp buồn đêm trống ba.
    Nợ cũ chước nào báo bổ,
    Ơn sày ơn chúa miễn ơn cha.

    Cước chú:
    lọn: vẹn, trọn, suốt, hết
    miễn: và, với
    luống phụ: không phụ
    đầu kế: đầu kết búi tóc ở
    lăng căng: <từ cổ> vẻ bệnh tật trầm trọng, xơ xác.
    hổ: xấu hổ, hổ thẹn
    lục cục: <từ cổ> thô lậu, quê kệch
    mỗ: tôi, ta
    trống ba: ba canh
    chước: cách, phương cách
    báo bổ: báo đáp
    sày (sư): thầy dạy; Câu 8: ơn thầy, ơn vua, lẫn ơn cha
     
  6. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 25

    Xin làm mỗ bậu quản giang san,
    Có biết đâu là sự thế gian.
    Củi hái mây dầu trúc múa,
    Cầm đưa gió mặc thông đàn.
    Ngày xem hoa rụng chẳng cài cửa,
    Tối rước chim về mựa lạc ngàn.
    Gưởi tính ngư tiều hai đứa lẩn,
    Của ai non nước khiến ta bàn.

    Cước chú:
    làm mỗ bậu: làm bạn
    mây: mây trời; củi hái mây: hái củi (trên núi) như đi trong mây, như hái cả mây
    dầu: tùy cho, mặc cho, tùy theo, tuân theo
    cầm: đàn
    mựa: chớ, không
    gưởi: gửi
    ngư tiều: người chài cá, người kiếm củi
     
  7. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 26

    Trời phú tính, uốn nên hình,
    Ắt đã trừng trừng nẻo khuở sinh.
    Há chẳng biến dời cùng thế thái,
    Những âu tây tối có thần minh.
    Cưu lòng nhụ tử làm thơ dại,
    Ca khúc Thương Lang biết trọc thanh.
    Xét sự đã qua hay sự đến,
    Bao nhiêu nơi nhục bởi nơi vinh.

    Cước chú:
    uốn: nắn thành, tạo nên
    trừng trừng: khư khư, khăng khăng
    khuở: lúc
    há: nào có, có lẽ đâu, liệu có
    thế thái: thói đời
    âu: lo
    tây tối có thần minh: <từ cổ> chỗ riêng tây tối tăm, cõi lòng sâu kín chỉ có mình và thần linh biết được
    cưu lòng: mang lòng, ôm lòng
    nhụ tử: trẻ con
    Thương Lang: dòng nước trong xanh, nơi Khuất Nguyên gặp ngư phủ.
    trọc thanh: đục trong
     
  8. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 27

    Thiêu hương, đọc sách, quét con am,
    Chẳng Bụt, chẳng tiên, ắt chẳng phàm.
    Ánh cửa trăng mai tấp tấp,
    Kề song gió trúc nồm nồm.
    Đầu non Thiếu Thất đen bằng mực,
    Dòng nước Liêm Khê lục nữa tràm.
    Tiêu sái mấy lòng đà mạc được,
    Bảo chăng khứng mạc một lòng thơm.

    thiêu hương: đốt hương
    con am: chiếc lều cỏ
    phàm: người phàm tục
    tấp tấp: (dáng cành mai theo từng cơn gió mà) đập đập (vào song cửa sổ)
    nồm nồm: vẻ (gió nồm thổi) ấm áp và hài hoà
    Thiếu Thất: ngọn núi ở phía bắc huyện đặng phong (Hà Nam, Trung Quốc) và ở phía tây ngọn Thái Thất, hai ngọn này được gọi chung là tung sơn. Đỉnh núi rêu phủ in thành ba chữ "văn bút phong", nét rêu đen như vết mực, cạo đi lại mọc đen như cũ.
    Liêm Khê: Chu Liêm Khê (1017-1073) nổi tiếng về việc đưa tư tưởng Đạo giáo vào đạo học.
    lục: xanh
    tràm: nhất nhựa của cây tràm, màu dùng để nhuộm vải.
    tiêu sái: thảnh thơi
    đà: đã
    mạc: <từ cổ> hình dung ra
    khứng (khẳng): <từ cổ> có thể, biểu thị sự đồng ý, thuận ứng, vui lòng, sẵn lòng làm gì.
     
  9. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 28

    Non tây bóng ác đã măng tằng,
    Dìn đỉnh tùng thu vãng chừng.
    Thư nhạn rạc rời khi gió,
    Tiếng quyên khắc khoải khuở trăng.
    Gia sơn cũ còn mường tượng,
    Thân sự già biếng nói năng.
    Khó ngặt qua ngày xin sống,
    Xin làm đời trị mỗ thái bình.

    Cước chú:
    non tây: núi tây
    bóng ác: bóng mặt trời
    măng tằng: lờ mờ, nhá nhem, chạng vạng tối, mơ hồ.
    dìn: thấy
    tùng thu: cây tùng và cây thu, hay trồng trong nghĩa trang, sau dùng để chỉ thay cho phần mộ, nhất là phần mộ của song thân.
    vãng: đi; chừng: quãng đường hoặc khoảng thời gian xác định đại khái.
    thư nhạn: chỉ thư tín buộc ở chân con nhạn.
    khuở: lúc, thuở
    gia sơn: núi nhà, trỏ quê nhà.
    thân sự: <từ cổ> tình trạng cơ thể
    khó ngặt: khó khăn, ngặt nghèo
     
  10. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    2,024
    Tự thán 29

    Phúc thay sinh gặp khuở thăng bình,
    Nấn ná qua ngày được dưỡng mình.
    Trong mắt những mừng ơn bậu bạn,
    Trên đầu luống đội đức triều đình.
    Tuổi cao tóc bạc, cái râu bạc,
    Nhà ngặt, đèn xanh, con mắt xanh.
    Ở thế đấng nào là của trọng,
    Vui chẳng đã đạo làm lành.

    Cước chú:
    Câu 1: Phúc thay sinh ra gặp thuở (vào thuở) thanh bình
    bậu bạn: bè bạn
    luống đội: những đội
    nhà ngặt: nhà khó khăn
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...