Truyện Ma [Edit] Âm Hôn Khó Chia Lìa - Tích Vân Khát Vũ

Discussion in 'Đã Hoàn' started by Mèo A Mao Huỳnh Mai, May 31, 2020.

  1. Last edited: Jan 29, 2023
  2. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,873
    Chương 188.1: Cơ hội đưa tới cửa.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  3. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,873
    Chương 188.2: Cơ hội đưa tới cửa.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**


    Vivian Hoang: Sao thấy mạc dật vô tình quá. Tội cho Vân thanh.

    Edit: : > đang hóng cô kia sống lại thì sẽ ra sao nữa kkk.
     
    Last edited: Feb 12, 2023
  4. Last edited by a moderator: May 29, 2023
  5. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,873
    Chương 191.1: Gặp nhau không quen biết?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhà họ Bố quy ẩn đã lâu, nhưng Bố Đạm Trần nếu có thể giúp Chấn Béo xem khách sạn gì đó, trong tay anh ta tự nhiên có người và tài chính, trên đường đi đã gọi mấy cuộc điện thoại, chờ chúng tôi đến nội thành, anh ta đã bàn bạc xong với mấy cửa hàng giấy, hương nến phụ cận miếu Hậu Thổ.

    Vị trí của miếu Hậu Thổ tương đối kỳ quái, cửa duy nhất còn bị một tảng đá lớn chặn lại, cho nên bảng hiệu Xem Hương Môn dán ở cửa hàng hương nến, ra vào miếu Hậu Thổ không tiện.

    Không khí quanh miếu Hậu Thổ cổ quái, Bố Đạm Trần lấy miếng vải ra, giúp tôi cắt may một bộ quần áo.

    Con rối của nhà họ Bố làm sống động như thật, nên làm trang phục cũng không phải việc gì khó, không đến một lúc lâu đã làm xong, nhìn một đạo bào đơn giản kia, lại nhìn kiểu áo tôn trung sơn tinh tế trên người Bố Đạm Trần, tôi đột nhiên có chút hoài nghi anh ta đang chỉnh tôi.

    "Bụng cô sẽ lớn lên từng ngày, đến lúc đó đạo bào này vẫn có thể mặc, hơn nữa cô xem hương cũng coi như nửa đạo bà, không mặc cái này thì cô muốn mặc cái gì?"

    Giọng Bố Đạm Trần tức giận, trực tiếp nhét đồ cho tôi.

    Tôi cầm quần áo thay xong, tuy nói không đẹp lắm, rộng thùng thình, nhưng mặc vào cũng rất thoải mái, nhất là thai quỷ trong bụng, ở dưới quần áo vui vẻ bơi lội, cũng không biết là bởi vì quần áo này, hay là bởi vì tránh được một kiếp.

    Nhìn Bố Đạm Trần không cần đo, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra kích cỡ của tôi, đôi mắt kia quả thật là tinh tường.

    Chỉ là anh ta nhìn tôi sửng sốt một chút, tựa hồ có chút xấu hổ nói:

    "Da của mỹ nữ xà không phải dễ làm như vậy, mấy ngày nay mỗi ngày cô phải thả hai viên thủy tinh rơi vào trong mắt."

    Tôi gật gật đầu, nhưng Bố Đạm Trần vẫn đứng ở nơi đó không động đậy, hình như muốn nói gì đó, tôi lập tức ngẩng đầu nhìn anh ta, nhưng anh ta còn chưa nói, lỗ tai đã từ từ đỏ lên.

    Điều này làm cho tôi có chút kinh ngạc, đối với Bố Đạm Trần mà nói, giết người nuôi nhện, lấy con rối khống chế người, làm việc này đều thuận vườn xuôi gió, thì còn có cái gì có thể làm cho anh ta đỏ mặt.

    Một lát sau, anh ta mới chắp tay sau lưng, nghiêm túc nói: "Cô đã có mang hơi hai tháng rồi, từ từ càng rõ, vì che mắt người khác, chúng ta giả bộ làm vợ chồng để thuận tiện làm việc."

    Sắc mặt anh ta chính trực, giọng nói nghiêm túc, nhưng lỗ tai lại càng đỏ.

    Tôi đột nhiên ngẩng ra, khẽ gật đầu, nghĩ đến truyền nhân của nhà chế con rối này, chưa từng trải qua chuyện tình cảm gì, cho nên khó nói ra loại chuyện này.

    Như vậy cũng tốt, ít nhất có thể che dấu thân phận của hai người.

    Sau khi bỏ thứ đó vào mắt, chuyện kế tiếp liền giao cho Bố Đạm Trần đi làm, ngày hôm sau bảng hiệu Xem Hương Môn được treo lên, Bố Đạm Trần vì để người ta chú ý tới, đặc biệt là có thể khiêu khích đến Long Hổ Sơn, Huyền Không Tự hoặc là những người khác có thể gây chú ý đến bọn người Mặc Dật, cư nhiên mời múa rồng múa sư tử, dàn nhạc yêu cổ, khua chiêng gõ trống thật là náo nhiệt.

    Chỉ là làm cho tôi có chút ngốc ra, anh ta rất thản nhiên đắn nói: "Làm buôn bán lớn, khai trương rất quan trọng."

    Nhưng tôi không nghĩ tới người đầu tiên bị thu hút tới lại là Vân Hương, sáng sớm hôm sau bà ta liền đến gõ cửa tiệm hương nến.

    Việc làm ăn nhỏ, hơn nữa hương nến dễ cháy, vì an toàn, tôi và Bố Đạm Trần ở trong gian phòng trên lầu, hơn nữa Vân Hương gõ cửa rất mạnh, lúc tôi bị bừng tỉnh đẩy cửa sổ ra, nhìn dưới lầu đã thấy bà ta, nhưng tôi cũng không vội vàng đi xuống mở cửa.

    Xem Hương môn là truyền thừa của nhà họ Vân, hiện tại nhà họ Vân cũng chỉ còn tôi và bà ta, hơn nữa tôi mới trốn thoát, Xem Hương môn này liền mở cửa, bà ta không đến xem mới là lạ.

    Đối với Vân Hương, tôi cũng không có bao nhiêu tình cảm, tôi cũng không giống thai quỷ ở trong bụng đến sinh ra đã có linh tính, cho nên mười tháng mang thai bà ta đối đãi với tôi thế nào tôi cũng không biết, tôi chỉ biết sau này bà ta không thèm liếc mắt nhìn tôi một lần nào, ném tôi cho bà ngoại.

    Hơn nữa bà ta tựa hồ đối với tôi cũng không có tình cảm gì, chỉ muốn giúp Mặc Dật để Vân Nga sống lại, cho nên giữa chúng tôi cũng không khác gì người dưng.

    Con gái rời giường sửa sang luôn chậm chạp, cho nên chờ tôi mặc xong đạo bào thùng thình kia đi xuống, lại cố ý soi gương xác định khuôn mặt kia quả thật dưới tác dụng của mắt thủy tinh trở nên không giống tôi, lúc này mới đi xuống.

    Vân Hương chờ đến mất kiên nhẫn, thấy tôi đi xuống, ánh lửa trên đầu ngón tay chợt lóe, một đạo phù giấy hiện lên, theo đó là một luồng khói mang theo mùi hương thoang thoảng đập vào mặt tôi.

    Bố Đạm Trần định ngăn cản, rồi lại rụt trở về. Nhìn khói trắng có mùi thơm quấn lấy tôi, cũng không để ý tới, lập tức ngồi xuống, tôi cảm giác được máu hoàn thân như muốn cô đặc lại, cảm giác giống như là mùa hè nóng bức ở bên ngoài phơi nắng đến lột da rồi đột nhiên đi vào phòng có điều hòa, toàn thân trong nháy mắt liền căng thẳng, da gà lập tức nổi lên.

    Trong lòng tôi yên lặng niệm kinh văn Vu xướng, nhìn khói kia tản đi, tiếp nhận ly nước Bố Đạm Trần đưa tới, rồi nhìn Vân Hương và cười khẽ, nói:

    "Bà là ai? Lại có thể khống chế hương thuật của Xem Hương môn tôi? Nhìn bộ dáng điểm hương của bà, tựa hồ dùng chính là Đạo gia phù thuật, hương thuật cùng phù thuật dung hợp cũng thích hợp, chỉ là không biết sư phụ bà từ đạo môn nhà nào?"

    .........
    Góc editor:
    Tui nghĩ ông nội họ Bố này vẻ ngoài chắc còn ngon zai mà sống lâu, chứ méo nào dám nhận làm vk ck với c n9. Cảm giác biến thái.

    Uyen. Hqvn. Cảm ơn bạn theo dõi truyện.
     
    Last edited by a moderator: May 29, 2023
  6. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,873
    Chương 191.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cách Vân Hương thắp hương không cần lửa, ngón tay vừa giương lên liền bốc cháy, đúng là phù thuật khi Tề Sở bọn họ dùng phù.

    Tôi cũng có mấy lần cố ý vô tình nhắc tới việc này, nhưng cũng không dễ nói rõ, dù sao phù thuật là đạo môn độc hữu, tôi muốn học nhưng Tề Sở cũng không nhất định chịu dạy người ngoài.

    Anh ta có lẽ cũng biết tôi mấy lần nhắc tới phù thuật là vì cái gì, nhưng anh ta cũng không vạch trần tôi, mà nhìn tôi mỗi lần dùng bật lửa thắp hương.

    Vân Hương tựa hồ bị tôi đánh ngược một cào làm cho tức giận, mạnh mẽ cắn rách ngón tay, làm một cái pháp quyết hướng tôi lạnh lùng nói:

    "Vân Thanh, đừng tưởng rằng thay đổi khuôn mặt, rồi thì không không phải cô, theo tôi trở về."

    Tôi nhướng mày, nhìn bà ta trầm giọng nói: "Bà là người nhà họ Vân sao? Không trấn Thi Môn chạy đến nơi này làm cái gì? Thảo nào mà Thi Môn trong vòng một tháng mở ba lần, nhà họ Vân càng ngày càng vô dụng."

    Bố Đạm Trần ho khan một tiếng, miễn cho tôi thật sự làm cho Vân Hương tức chết.

    Vân Hương thấy tôi không vào bẫy, hừ lạnh một tiếng, móc ra một viên hương, đem máu trên ngón tay bôi lên trên, nhẹ nhàng nhéo một cái.

    Mùi hương kia bốc lên, có chút ngọt ngào, lại giống như mang theo vị đắng ngây ngô.

    "Hạt sen trong lòng khổ.".

    Vân Hương hướng về phía tôi thổi một hơi, nhìn hương kia vây quanh tôi, mới hướng tôi trầm giọng nói:

    "Đây là hương liên (hương sen), lấy tâm sen chế chế kẹp trầm thủy hương, lấy máu làm dẫn, tâm mạch tương liên chi ý. Hương dẫn đường lấy hương tìm người, hương liên lấy hương giết người, so với độc hương cô sử dụng mạnh hơn nhiều."

    Bố Đạm Trần ở một bên thay đổi sắc mặt, đảo mắt nhìn tôi.

    Tôi sớm đã đoán được sau khi bảng hiệu xem hương môn treo lên, sớm muộn gì cũng sẽ như vậy, chỉ là không nghĩ tới Vân Hương lại hận tôi thấu xương, lấy xương máu tương liên đến giết người.

    Tôi uống nước mặc cho khói quấn quanh mình, nói với Bố Đạm Trần: "Còn không đi mua bữa sáng, chẳng lẽ anh còn muốn xem xong náo nhiệt? Vậy việc kinh doanh còn muốn làm không?"

    Bố Đạm Trần vội vàng gật đầu, giúp tôi đi ra ngoài mua bữa sáng.

    Tim sen kẹp trầm thủy hương có hương vị quả thật dễ ngửi, tuy nói tôi cả người là máu mủ của đế vu Vân Nga, nhưng chung quy là do Vân Hương mười tháng mang thai, nhất mạch tương thừa, tôi vốn đã bị thương nặng, ngực lại đau đến mức giống như lại bị xẻo tim, dù bị đau dữ dội mà diễn kịch thành thói quen, thì dù có đau cũng không có gì, tôi uống một ngụm nước lạnh đè xuống, vẻ mặt không thấy gì, đau đớn trên mặt so với bị người ta hắt lên một lần lại một lần nữa nước lạnh còn tốt hơn

    Chờ hương liên của Vân Hương đốt xong, tôi cũng vừa vặn uống hết nước trong ly.

    "Cô không phải Vân Thanh, làm sao có thể là người của Xem Hương Môn, tháo biển, việc này tôi không hỏi nữa."

    Cảm xúc của Vân Hương tựa hồ không ổn định, lạnh lùng nói với tôi: "Cô nếu biết tôi là người của Xem Hương Môn nhà họ Vân, chuyện Xem Hương Môn tự nhiên là do tôi quyết định."

    Tôi cười nhẹ, xoay người từ trên tủ phía sau rút một hương dây, đây là lúc chuyển nhượng cửa tiệm để lại, đây là nhà xưởng bình thường dùng dễ sản xuất hương dây.

    Dùng bật lửa châm lên, tôi nhìn khói hương bay lên, nhẹ giọng nói với Vân Hương:

    "Ám hương di động nhân tâm trầm, quỷ thần đến cung dễ khoan dung."

    Sắc mặt Vân Hương thay đổi, tôi nhẹ thổi vào hương: "Bà vừa tới đã dùng hai lần hương, tôi thế nào cũng phải đáp lễ một lần."

    Khói hương triều tới quấn lấy, nửa đường hóa thành một con rắn khói, đuôi rắn quấn lấy Vân Hương, đầu rắn há to miệng gào rống với mặt bà ta.

    Rắn khói đi thế quá nhanh, Vân Hương không khỏi lui về phía sau hai bước, nhưng đầu rắn rối kia còn chưa tới trước mặt bà, đã tan thành mây khói.

    Nhìn Vân Hương trầm mặt, tôi cúi đầu cười ra tiếng:

    "Nể tình bà và Vân Nga nhất mạch tương truyền, lại nuôi dưỡng thần hồn của nàng, việc này coi như xong, nếu có lần sau đừng trách tôi thủ hạ không lưu tình!"

    Vân Hương biến sắc, nhìn tôi muốn hỏi cái gì, lại nghe được bên ngoài ho nhẹ một tiếng, lập tức rũ mắt không lên tiếng nữa.

    Qua cánh cửa mở một nửa tôi thấy Mặc Dật mặc một bộ đồ đen giản dị, mái tóc ngắn gọn gàng, lẳng lặng nhìn tôi.

    Đối với Mặc Dật, Vân Hương vẫn mang theo kính ý, lui sang một bên, sau khi cúi đầu không hề động đậy nữa, chỉ là sắc mặt trở nên trắng bệch, giống như bị kinh hách.

    "Xem Hương môn?"

    Mặc Dật hai mắt nặng nề nhìn tôi, tựa hồ muốn nhìn ra cái gì, nhưng thủy tinh hàng là tà thuật Nam Dương, y nhất thời cũng không phát hiện ra cái gì.

    Vài bước bước đến bên cạnh bàn, ngắm nhìn hương dây đang cháy, rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh tôi.

    Y vừa ngồi, tôi liền cảm giác áp lực trên người tăng lên rất nhiều, thật giống như thái sơn áp đỉnh, làm người không thở nổi.

    Tôi đột nhiên có chút hiểu được vì sao Mặc Dật luôn có thể dùng hừ lạnh, hoặc là một ánh mắt làm cho người khác câm miệng.

    Thai quỷ trong bụng giật mình, rồi lại không dám động, có lẽ nó cảm giác được Mặc Dật tiếp cận, cũng biết nếu mình động mạnh, Mặc Dật sẽ có cảm giác, cho nên nó nằm thẳng căng cứng, làm bụng dưới đau.

    Sau lưng tôi bởi vì ngực liên tâm đau đớn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, may mắn Bố Đạm Trần làm quần áo rộng nhìn không ra tình huống bên trong, bằng không dù có giả vờ giống thì vẫn bị nhìn thấu.

    Mặc Dật cứ ngồi như vậy, nhìn hương dây đã cháy xong, lúc này mới chậm rãi nói: "Ta không ngờ tới Xem Hương Môn còn có truyền thừa khác, không biết tổ sư là ai?"

    Thủ đoạn thương nghiệp của Bố Đạm Trần quả nhiên là lợi hại, làm náo nhiệt một hồi đã câu được luôn cá lớn, còn ngay trong ngày.

    "Tự nhiên là sư tổ Chế Hương."

    Tôi cười lạnh một tiếng, nhìn Mặc Dật:

    "Tôn khách quá cao quý, tiệm nhỏ này của tôi không tiếp nổi, hiện Thi Môn liên tục mở cửa, xem hương môn không thể trường ẩn, mà tiệm nhỏ của tôi mới mở, tôn khách nếu không xem hương, kính mời rời đi."

    Tôi gằn từng chữ, không nhanh không chậm nói, hai mắt cùng Mặc Dật nhìn thẳng, không gợn sóng.

    Cho nên nói, tình a duyên a, nhận thứ rõ ràng thứ đó, kỳ thật cũng không có gì ghê gớm.

    Muốn không yêu, muốn che giấu, bị thương nhiều vài lần là đủ rồi.
     
    Last edited by a moderator: May 29, 2023
  7. Last edited by a moderator: May 29, 2023
  8. Last edited by a moderator: May 29, 2023
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...