Xuyên Không [Edit] Mau Xuyên Công Lược: Anh Trai Bệnh Kiều, Soái Nghịch Thiên - Tần Tư

Discussion in 'Truyện Drop' started by Bạch Tử Vi, Mar 21, 2019.

  1. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 476: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (40)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Trên bàn ăn đặt một chén sứ màu xanh nhạt đựng canh giải rượu mới vừa nấu xong.

    Ánh mắt Tần Úc Bạch rơi trên đó, hơi trầm xuống.

    "Ca ca ta hồi phủ?"

    Lão quản gia cung kính nói: "Vâng, nhị gia, tướng quân say quá nên lão hủ cố ý kêu phòng bếp chuẩn bị một chén canh giải rượu." Quả thực chính là quản gia cổ đại tri kỷ.

    "Ừ, đưa canh cho ta đi, ta mang qua." Tần Úc Bạch mím môi, tiếp nhận bàn ăn và đèn lồng.

    Cùng ở một phủ, liên tiếp mấy ngày mỗi ngày gặp mặt, lại ít giao tiếp, này thực sự không phù hợp với tác phong của huynh đệ bọn họ.

    Cho nên, hắn muốn nói rõ ràng với ca ca của hăn.

    Ngón tay như ngọc của tướng quân thiếu niên siết chặt mép bàn ăn, đốt ngón tay hơi hơi trắng bệch.

    Hắn biết giữa ca ca hắn và Tiên Tiên, có lẽ đã phát sinh cái gì.

    Nếu ca ca cũng thích Tiên Tiên --

    Hắn liền mang Tiên Tiên dọn ra ngoài ở.

    Hắn và Tiên Tiên nhất kiến chung tình, hắn cũng không muốn người thê tử cưới hỏi đàng hoàng cho người khác, mặc dù người kia là ca ca của hắn..

    Cũng quyết không được!

    Bước chân của Tần Úc Bạch dần dần lộ ra ý kiên định, trong bóng đêm, bộ thanh y xẹt qua ánh sáng xanh nhàn nhạt, đi về hướng sân của Tần Úc Dã.

    Thính lực của người tập võ tương đối tốt, dần dần đến gần, âm thanh ái muội phát ra do nam nữ hôn môi, liền rơi vào trong tai thiếu niên.

    Mắt phượng hẹp dài của Tần Úc Bạch nhíu lại, cực nhanh hiện lên một tia kinh ngạc.

    Ca có nữ nhân?

    Chẳng lẽ những chuyện kia đều là do hắn hiểu lầm?

    Tần Úc Bạch rũ mắt, ngừng thở đến gần phòng ngủ, đẩy nhẹ cửa phòng ra.

    Tuy rằng nội tâm có chút xin lỗi, bất quá Tần Úc Bạch vì chứng thực ý nghĩ trong lòng --

    Vẫn là đột nhiên cầm lấy đèn lồng.

    Ngọn đèn dầu mờ nhạt soi sáng bóng đêm, hình ảnh trên giường, toàn bộ bị Tần Úc Bạch thu vào đáy mắt.

    Cùng thời khắc đó, Tần Úc Dã bỗng nhiên nhấc đệm chăn lên, che khuất Tiên Tiên dưới thân.

    "Úc Bạch." Hắn quay đầu lại, nghiêm khắc nhìn về phía Tần Úc Bạch: "Ngươi đang làm cái gì?"

    Tần Úc Bạch hơi hơi tiếc nuối, đưa bàn ăn ra phía trước: "Ca, canh giải rượu."

    Tức giận trên người Tần Úc Dã nháy mắt rơi đến điểm không, hắn đứng dậy từ trên giường, đi đến trước mặt Tần Úc Bạch, con ngươi đen nhánh nhìn canh giải rượu, nói tiếng "Cảm ơn."

    Uống một hơi cạn sạch.

    Thiếu niên đột nhiên nói: "Ca, người trên giường là tẩu tử của ta?"

    Tần Úc Dã thiếu chút nữa bị sặc canh giải rượu, nhưng hắn tận lực giả bộ như không có việc gì, ừ một tiếng.

    "Không giới thiệu cho ta xem sao?"

    Thiếu niên đối diện với Tần Úc Dã.

    Hai tròng mắt Tần Úc Dã nhíu lại, nhàn nhạt nói: "Có cơ hội đệ sẽ nhìn thấy."

    "Ồ." Thiếu niên thuận thế lấy đi bàn ăn cùng chén canh, nói: "Vậy ta đi đây."

    Tần Úc Dã gật đầu: "Ừ."

    Đèn lồng không bị lấy đi, lưu lại phòng ngủ, bị Tần Úc Dã tắt đi.

    Một chén canh giải rượu xuống bụng, cảm giác say rượu của Tần Úc Dã tiêu tán không ít.

    Hắn hít sâu một ngụm khí lạnh bên ngoài, đóng chặt cửa phòng, nhìn về phía giường.

    Tiên Tiên đã đẩy đệm chăn ra, ngồi dậy.

    "Rất chột dạ đúng không? Chỉ là ôm một cái, ngươi liền chột dạ như vậy, ta đây thích chàng, nếu chúng ta thật sự ở bên nhau, có phải chàng căn bản không dám đối mặt với Úc Bạch không?" Ngữ khí của Tiên Tiên mang theo châm chọc.

    Yêu chính là yêu, yêu còn không dám nhận, quả thực là người nhu nhược!

    Loại đại móng heo này, nếu không phải là người mà nàng muốn công lược, có lẽ nàng đều sẽ không thèm liếc nhìn hắn một cái.

    Sắc môi của Tần Úc Dã tái nhợt, nửa quỳ trên mặt đất, một tay nắm lấy tay Tiên Tiên, một tay cầm lấy giày thêu trên giường, mang vào cho nàng.

    "Thực xin lỗi. Nhưng hiện tại còn không phải thời điểm bị phát hiện." Ánh mắt Tần Úc Dã thâm trầm nhìn nàng: "Nếu vừa rồi bị Úc Bạch thấy được.. Hắn sẽ điên."

    Tiên Tiên trầm mặc nhìn hắn một cái: "Ta đi đây."

    "Ta tiễn nàng."

    "Không cần, chàng không sợ bị Úc Bạch nhìn đến sao?"

    Nói xong, Tiên Tiên lập tức đẩy cửa phòng ra.

    Nhưng vừa rời khỏi sân viện của Tần Úc Dã, dưới ánh trăng, Tiên Tiên liền nhìn đến tướng quân thiếu niên đang dựa vào đình, nhàn nhạt nhìn nàng.
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 3 others like this.
    Last edited: Jan 6, 2023
  2. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 477: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (41)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Ánh trăng như nước, trong đình lục giác đặt bàn ăn cùng chén canh trống không.

    Tướng quân thiếu niên dựa vào cây cột màu đỏ, ánh mắt lẳng lặng trông lại đây, như hồ nước không hề gợn sóng.

    - - loại hiện trường lật xe siêu lớn này.

    Ngay cả Ngân Hà đều cảm thấy xấu hổ muốn chết, trầm mặc giả chết.

    Tiên Tiên lại dường như không có việc gì nhìn lại thiếu niên: "Đợi bao lâu?"

    "Không lâu." Tần Úc Bạch cũng là dường như không có việc gì nhìn nàng, tiếng nói thanh triệt, nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Đi thôi, ta đưa nàng trở về." Lại chỉ có ngón tay cuộn chặt như muốn đâm thủng lòng bàn tay trong ống tay áo của thiếu niên, mới có thể tỏ rõ nội tâm không bình tĩnh của hắn.

    Khi đẩy cửa vào phòng, ánh sáng đèn lồng hắt lên giường, Tần Úc Dã xác thật đem người dưới thân che kín mít.

    Nhưng dưới giường, một đôi giày thêu quen thuộc được thiết kế đặc biệt kia của thiếu nữ, lại khiến Tần Úc Bạch hận không thể nổi điên ngay tại chỗ!

    Hắn phải dùng tự chủ lớn lao, mới giả bộ như người không có việc gì rời khỏi đó.

    Mà cho tới bây giờ.

    Tần Úc Bạch vẫn như cũ không nghĩ đâm thủng một tầng giấy kia.

    Hắn sợ, hắn thật sự sợ.

    Hắn sợ chính mình trở thành người hai bàn tay trắng kia..

    Hắn đi qua đó giữ chặt tay Tiên Tiên, tròng mắt đang run, tay lại vững vàng bắt lấy tay nàng, muốn mang nàng trở lại phòng ngủ.

    "Đi thôi, chúng ta trở về."

    Sâu trong mắt thiếu niên run rẩy, phảng phất đụng một cái là có thể phá thành từng mảnh nhỏ.

    Hắn một bộ thanh y, rõ ràng như cũ là tướng quân thiếu niên kinh tài tuyệt diễm, khuynh đảo bắc thành, giờ này khắc này, lại mất đi kiêu ngạo, cực kỳ hèn mọn.

    Tiên Tiên thu tay lại, không để hắn bắt lấy.

    Nếu Tần Úc Bạch đã biết chuyện của nàng cùng Tần Úc Dã, hiện tại nên nói rõ tất cả sự thật.

    Tình nguyện tàn nhẫn một ít, cũng không thể gạt người lừa mình.

    Tiên Tiên rũ con ngươi, nghiêm túc nói: "Úc Bạch, ta biết chàng thấy được, chàng nghe ta nói."

    "Tiên Tiên, đừng nói!" Hốc mắt thiếu niên đột nhiên đỏ, hốt hoảng nhìn nàng, nhanh chóng đi tới muốn che lại miệng: "Cầu xin nàng đừng nói!"

    Hắn không muốn nghe!

    Hắn tình nguyện lừa mình dối người cái gì cũng không biết!

    "..."

    Nhưng đã muộn rồi.

    "Lòng ta duyệt Tần Úc Dã, trong hai tháng chàng rời đi này, chúng ta yêu nhau."

    Tiên Tiên lui ra phía sau một bước, thản nhiên nhìn hắn, tận lực dùng ngữ khí không thương tổn hắn, ôn hòa bình tĩnh nói:

    "Chàng cho ta một phong hưu thư, bỏ ta đi."

    Bàn tay duỗi đến nửa đường của thiếu niên như con bướm bị gãy cánh, đột nhiên rơi xuống.

    Hắn giống như đứa trẻ mờ mịt vô thố nhìn nàng, nhất thời mất đi tiếng nói.

    Nhìn dáng vẻ này của hắn, Tiên Tiên cảm thấy có chút khó làm.

    Nàng rõ ràng không phải nguyên chủ, vì sao một hai phải lưng đeo phần cảm tình này.

    Tần Úc Bạch cũng vậy, nếu là chân ái, như thế nào không nhận ra thê tử của mình là ai?

    Đối mặt với thiếu niên đang bị tổn thương, nàng vẫn là dừng một chút, chuẩn bị khuyên giải an ủi hắn hai câu.

    Nhưng lúc này.

    Đôi mắt thiếu niên càng ngày càng hồng, cặp mắt phượng xinh đẹp kia cơ hồ bị tơ máu che kín.

    Hắn đánh gãy lời nói sắp ra khỏi miệng của nàng.

    Tần Úc Bạch như là không nghe được những gì nàng mới nói, vội vàng cho thấy cõi lòng:

    "Trước khi gặp được nàng, ta tưởng số mệnh của ta chắc chắn không khác gì người Tần gia, sinh ở sa trường, chết ở sa trường, chiến đấu đến giọt máu cuối cùng..

    Nhưng sau khi gặp được nàng, ta không nỡ chết, ta muốn ở bên nàng, Tiên Tiên.. Hai tháng trước khi ở sa trường, ta vốn dĩ muốn chết, chính là ta nghĩ, nàng còn ở nhà chờ ta."

    "Nàng còn ở nhà chờ ta.."

    Tiếng nói của tướng quân thiếu niên hơi hơi khàn khàn.

    "Ta liền không nỡ chết."

    "Cho nên.."

    Khi Tiên Tiên bừng tỉnh hoàn hồn, phát hiện Tần Úc Bạch không biết khi nào đã đến gần.

    Hắn giơ tay ôm lấy nàng, ôm chặt lấy.

    Hắn ở bên tai nàng, nhẹ giọng nỉ non:

    "Cho nên, không cần phản bội ta.. Cầu xin nàng."
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 2 others like this.
  3. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 478: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (42)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Tướng quân thiếu niên luôn luôn thần thái phi dương, khí phách hăng hái, lúc này ôm chặt lấy thiếu nữ, từ bỏ kiêu ngạo của mình, tha thiết khẩn cầu.

    Tiên Tiên lại từng chút đẩy hắn ra.

    Theo động tác của nàng, sắc mặt Tần Úc Bạch càng thêm trắng bệch.

    "Dựa vào cái gì.." Đôi mắt phượng hẹp dài của hắn chứa đầy ánh nước, ngữ khí khàn khàn mà mờ mịt: "Rõ ràng nàng là thê tử của ta.. dựa vào cái gì muốn ta nhường nàng cho đại ca? Dựa vào cái gì ta phải thành toàn cho các ngươi bỉ dực song phi*? Dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì a!"

    *bỉ dực song phi: Nghĩa là đôi chim liền cánh cùng nhau bay lượn, ngụ ý vợ chồng tâm đầu ý hợp, cùng nhau sống hạnh phúc đến khi đầu bạc.

    Nước mắt rơi xuống.

    Hai mắt hắn lại sáng quắc như lửa, phảng phất muốn đốt Tiên Tiên thành tro tàn.

    Trái tim Tiên Tiên nhảy dựng, đột nhiên ghé mắt, nương theo ánh trăng thấy được dưới khóe mắt Tần Úc Bạch --

    Có một nốt ruồi đỏ nhạt nhẽo gần như không thể nhìn thấy..

    Yêu phi nương nương đột nhiên muốn mắng người.

    Mợ bà nóa!

    Ngân Hà, ngươi ra đây, chúng ta phải nói chuyện cho ra lẽ!

    Ngân Hà trầm mặc nửa ngày, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không phải đã sớm nói, lần này là công lược huynh đệ Tần thị sao? Hai người bọn họ đều là mảnh nhỏ linh hồn của thần đại nhân, là tự nương nương.. Ở kia lo tự mình nói một cái tình thân một cái tình yêu -- nô tài nhưng chưa nói à nha." Cuối cùng còn làm ra vẻ ngoan ngoãn.

    # thế nhưng còn có loại tao thao tác này #

    Tiên Tiên lần đầu tiên cảm nhận được, cái gì gọi là kẻ thông minh nghĩ đến nghìn điều, tất vẫn có điều sơ sót.

    "Úc Bạch.." Nàng mới vừa đẩy ra hắn, lại đột nhiên khựng lại mà muốn giữ chặt hắn.

    Tần Úc Bạch rũ mắt, nhìn bàn tay Tiên Tiên duỗi tới, hô hấp hơi hơi cứng lại.

    Nàng tiếp thu mình sao?

    Trong lòng hắn vừa vui vừa buồn, trong đầu trống rỗng, chỉ có thể tuân theo bản năng, đầu ngón tay run run mà chạm đến tay nàng --

    Lại đột nhiên.

    Tần Úc Dã từ phía sau hai người đi tới.

    Lúc hai người Tiên Tiên nói rõ sự thật, không cẩn thận nháo ra tiếng động, đưa tới Tần Úc Dã ở sân viện cách đó không xa.

    Tần Úc Dã đi đến trước người Tiên Tiên, kéo nàng đến phía sau, đôi mắt đen nhánh nhìn thiếu niên đột nhiên nắm phải hư không, ngữ khí trầm thấp nói: "Úc Bạch, thực xin lỗi.. Nếu đệ đã biết việc này.. Ta muốn nói.. Ta không có cách nào buông tay.."

    Tần Úc Bạch nghe tiếng nói đứt quãng bên tai, ngây ngốc nhìn bàn tay trống không của mình.

    Cái gì hắn cũng không nắm được..

    Cái gì cũng không có..

    Chợt, mắt phượng của hắn hung hăng nhíu lại, từ bên hông rút ra nhuyễn kiếm đâm về hướng Tần Úc Dã.

    "Chỉ kém một chút như vậy, chỉ kém một chút.."

    Hắn liền có thể nắm lấy bàn tay nàng đưa qua!

    Đối diện với hai mắt đỏ tươi của thiếu niên, Tần Úc Dã hít sâu một hơi, rút kiếm đón lấy.

    Tiên Tiên bị hai huynh đệ đẩy qua một bên.

    "..."

    Từ sau khi biết hai huynh đệ là cùng một người, tâm tình Tiên Tiên cực kỳ phức tạp.

    Cùng một linh hồn lại có hai nhân cách, làm nàng cảm giác mình phảng phất thật sự rất bạc đãi hai người.

    Hơn nữa, thần đại nhân tự ăn dấm của mình thật sự tốt sao?

    Tiên Tiên: ".. Bổn cung có thể nói cho bọn họ, bọn họ kỳ thật là cùng một người sao?"

    Ngân Hà: "Không thể!"

    Liền ở thời điểm Tiên Tiên tiến hành hằng ngày mắng hệ thống, Tần Úc Bạch giống như nổi điên đâm về hướng Tần Úc Dã.

    Tần Úc Dã ngoài mặt là triền đấu cùng thiếu niên, ngầm lại dỡ xuống tất cả phòng bị, để mặc thiếu niên thương tổn mình.

    "Thực xin lỗi." Tần Úc Dã một bên nhẹ nhàng ngăn chặn, một bên nói: "Úc Bạch, ta cho đệ nửa cái mạng, từ nay về sau cùng đệ công bằng cạnh tranh."

    Khóe môi thiếu niên kéo ra độ cong trào phúng lại khổ sở, nghẹn giọng nói: "Dựa vào cái gì? Nàng vốn dĩ chính là thê tử của ta, dựa vào cái gì ta phải cạnh tranh công bằng?"

    "Là ta tìm được nàng trước!"

    "Là ta cưới nàng trước!"

    "Là ta a! Ca!"

    Tiếng gào rống khàn khàn vang vọng toàn bộ bầu trời đêm yên tĩnh.

    Tần Úc Bạch một chiêu đẩy kiếm của Tần Úc Dã ra, ngay sau đó trường kiếm đâm vào ngực hắn, thân hình nam nhân cứng lại, ầm ầm một tiếng, quỳ một gối xuống đất.
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 3 others like this.
    Last edited: Jan 6, 2023
  4. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 479: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (43)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Sau khi trường kiếm đâm vào, ngay cả Tần Úc Bạch đều chưa từng dự đoán được, chính mình thế nhưng thật sự đâm huynh trưởng của mình.

    Hắn ngây ngốc rút kiếm ra.

    Tiên Tiên vội vàng nhào qua, dùng tay đè miệng vết thương của Tần Úc Dã lại. Máu tươi nhiễm hồng đôi tay nàng, Tần Úc Dã nắm lấy tay nàng, ho nhẹ một tiếng nói: "Ta không có việc gì."

    "Úc Bạch!" Tiên Tiên quay đầu lại kêu một tiếng.

    Nhìn một màn trước mắt, Tần Úc Bạch trong nháy mắt trở nên so với Tần Úc Dã còn muốn chật vật hơn, trên mặt lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

    Thiếu niên một bộ thanh y ném kiếm xuống, đối với thiếu nữ vươn tay.

    "Tiên Tiên, lại đây, được không?"

    "Ca sẽ không chết, nàng lại đây, được không?"

    Hắn cầu xin.

    Hắn cỡ nào hy vọng nàng có thể lại đây!

    Hắn cỡ nào hy vọng có thể quay ngược lại, mọi chuyện đều chưa phát sinh!

    Nếu trở lại lúc trước, hắn tình nguyện kháng chỉ không tiếp, cũng muốn canh gác bên cạnh nàng..

    Nghe vậy, Tiên Tiên bừng tỉnh phát giác.

    Bọn họ là cùng cái linh hồn. Nhưng mặc dù là cùng cái linh hồn, là một đôi huynh đệ, những gì đã trải qua và số mệnh quỹ đạo, chung quy là tạo thành hai nhân cách khác nhau.

    Tần Úc Dã cùng Tần Úc Bạch không giống nhau.

    Con ngươi đen nhánh của Tần Úc Dã nhìn Tiên Tiên, thấp giọng nói: "Nàng muốn qua đó sao?"

    Hơi thở của người trong tay từng chút một suy yếu.

    Hiện tại đâu phải là thời điểm lựa chọn? Tiên Tiên lấp kín miệng vết thương của Tần Úc Dã, hướng về phía thiếu niên nói: "Úc Bạch, ca của chàng bị thương, mau đi gọi người."

    Tần Úc Bạch cô đơn buông tay, xoay người đi gọi người, nhưng mà hắn --

    * * * Không lại trở về.

    Tần Úc Dã bị hạ nhân nâng đến phòng ngủ.

    Có đại phu tiến đến băng bó vết thương cho hắn, đại phu vừa băng bó vừa than thở: "Sức lực của người cầm kiếm khống chế vừa vặn tốt, kiếm lệch đi một tấc, vừa lúc không tổn thương đến chỗ yếu hại."

    Tiên Tiên đột nhiên nghĩ đến lời nói của thiếu niên "Ca sẽ không chết, nàng lại đây, được không?"

    Nàng ngồi bên cạnh giường, một tay chống cằm, bất đắc dĩ nhìn Tần Úc Dã.

    Cổ đại có huynh đệ vì bổn cung rút kiếm đánh nhau, rõ ràng là cùng cá nhân, còn ghen nhau thực cần mẫn.

    Nội tâm của Tiên Tiên: Bổn cung tưởng lẳng lặng.

    Tần Úc Dã nằm trên giường, nhìn Tiên Tiên, thấp giọng hỏi: "Nàng hối hận sao? Sớm biết ta không có việc gì, nàng liền đi theo Úc Bạch rồi."

    "Không hối hận." Tiên Tiên vâng chịu đạo lý ở bên cạnh ai liền dỗ người đó trước, nhẹ giọng nói.

    "Ừ." Tần Úc Dã nhẹ nhàng câu môi: "Ta cũng không hối hận."

    Nhưng hai người đều không nghĩ đến.

    Hôm sau trên triều đình, có người khải tấu, đại quân man di lại lần nữa đột kích.

    Sau khi Khả Hãn chết, quý tộc man di liền nâng đỡ con trai của Khả Hãn kế vị, ngay sau đó tập kết đại quân, ngóc đầu trở lại.

    Hoàng đế lập tức đặt ánh mắt trên người Tần Úc Dã, bàn tay vung lên, uy nghiêm thật sâu: "Tần ái khanh, lần này man di lại muốn tới xâm phạm vạn dặm giang sơn của trẫm, ức hiếp bá tánh của trẫm, chư vị võ tướng, các ngươi có tự tin đuổi bọn họ về hang ổ không?"

    Hoàng đế tiếp theo nói một ít lời ủng hộ lòng tin.

    Sắc mặt Tần Úc Dã trắng bệch, đang muốn bước ra khỏi hàng, tiếp nhận thánh chỉ nắm giữ ấn soái xuất chinh.

    Lại vào lúc này.

    "Thần tiếp chỉ."

    Là tướng quân thiếu niên không mặc triều phục, như cũ một bộ thanh y kia lẳng lặng bước ra khỏi hàng võ tướng, quỳ một gối nói.

    Hoàng đế vỗ tay cười to, nói ba tiếng: "Tốt!"

    "..."

    Tần Úc Bạch tiếp được ý chỉ, buổi trưa ngày đó liền muốn suất quân rời đi.

    Sau khi hạ triều, Tần Úc Dã đi về hướng thiếu niên: "Úc Bạch, man di vì đệ mà mất đi Khả Hãn, hận đệ vô cùng, nếu bọn họ biết người dẫn quân đánh với họ chính là đệ, nhất định sẽ ôm ý niệm muốn báo thù điên cuồng phản công đệ.. đệ, đừng đi."
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 2 others like this.
  5. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 480: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (44)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Một đêm qua đi, quan hệ của huynh đệ Tần gia trở nên có chút mới lạ.

    Bất quá, Tần Úc Dã vẫn quan tâm đệ đệ như cũ.

    Nghe vậy, Tần Úc Bạch rũ lông mi mảnh dài xuống, tạo nên một mảnh bóng ma nhàn nhạt dưới mắt.

    Lông mi hắn run rẩy, nhẹ giọng nói: "Ta không phải đứa trẻ, ta biết nên lựa chọn như thế nào. Nhưng thật ra ca ca, đều bị ta đâm bị thương, còn giả vờ mạnh mẽ cái gì?"

    Nói xong, thiếu niên đi lướt qua Tần Úc Dã.

    Tần Úc Dã nhìn bóng dáng của hắn, đột nhiên nói: "Đệ đi gặp Tiên Tiên đi."

    Thân mình của Tần Úc Bạch chợt khựng lại, nghiêng đầu, cũng nói: "Ca, ta không có thua bởi huynh."

    Tần Úc Dã nhướng mày, lộ ra một tia nghi hoặc.

    "Ta còn chưa từ bỏ Tiên Tiên, cho nên ta còn chưa tính là thua." Tần Úc Bạch nâng con ngươi lên, nhợt nhạt ôn nhu, hắn xoay người đối mặt với Tần Úc Dã, giương giọng nói: "Liền tính chúng ta cạnh tranh công bằng, người thắng, cuối cùng nhất định là Tần Úc Bạch ta!"

    Ánh mặt trời mạ vàng dừng trên người thiếu niên, hắn như cũ là tướng quân thiếu niên thần thái phi dương kia!

    Tần Úc Dã đột nhiên bật cười.

    Sau khi cười xong, trong lòng có chút khổ.

    Tướng quân chết trận, tráng sĩ mười năm không về.

    Ai biết, lần này Tần Úc Bạch đi rồi, còn có cơ hội trở về không..

    -

    Dưới sự an bài của Tần Úc Dã, Tiên Tiên cùng Tần Úc Bạch thừa dịp trước khi hành quân gặp nhau một lần.

    Đột nhiên được thông báo rằng Tần Úc Bạch muốn nắm giữ ấn soái xuất chinh, Tiên Tiên còn có chút đột nhiên không kịp phòng ngừa, lòng nói hôm qua rõ ràng không có việc gì, hôm nay.. Quả thực thế sự vô thường.

    Nàng ngồi lên kiệu tiến đến cửa thành, xuống kiệu, trước tiên liền nhìn đến Tần Úc Bạch thay một bộ giáp bạc, cầm trong tay hồng anh thương, tướng quân thiếu niên vẫn như lúc trước, khí phách hăng hái.

    Nhìn thấy nàng chậm rãi lại đây, bên môi Tần Úc Bạch nở rộ một nụ cười, rất ôn nhu xinh đẹp.

    Chờ Tiên Tiên đi vào, Tần Úc Bạch rũ con ngươi, đầu tiên là thấp giọng nói: "Ta có thể xin nàng một thứ không?"

    Trong lòng Tiên Tiên nghi hoặc, giương mắt xem hắn: "Ngươi nói đi."

    Tần Úc Bạch đột nhiên rút kiếm, cắt đi một đoạn tóc đen của nàng.

    Sau đó cầm sợi tóc nàng nói: "Cái này!"

    Thật đúng là tiền trảm hậu tấu a..

    "Ta còn muốn xin nàng thêm một thứ nữa." Cuối cùng, Tần Úc Bạch lại nói.

    Tiên Tiên chớp chớp mắt, lui về sau một bước: "Ngươi nói trước."

    "Khăn tay, bọc cái này lên." Tần Úc Bạch giơ tóc đen lên, vẻ mặt vô hại.

    Nhưng mà hắn không thực hiện được.

    Tần Úc Dã đứng ở một bên, mặt vô biểu tình hừ lạnh một tiếng, phân phó cấp dưới đi đến cửa hàng bên cạnh mua cái khắn tay mới cho Tần Úc Bạch.

    Tần Úc Bạch hừ một tiếng, thành thành thật thật dùng khăn tay bọc lọn tóc lại, bỏ vào trong ngực.

    Ngân Hà thả một bài tình ca trong đầu Tiên Tiên, chậm rãi nói: "Nương nương, Tần Úc Bạch đều phải đi rồi, ngươi tốt xấu nói hai câu cho hắn lưu lại chút niệm tưởng đi?"

    Ừm, kỳ thật Tiên Tiên luôn luôn không quen ly biệt cùng người khác.

    Nàng cũng biết bởi vì đủ loại quan hệ, chính mình còn chưa xử lý tốt đoạn quan hệ tam giác này, hết thảy liền bởi vì yếu tố bên ngoài mà đột nhiên im bặt.

    Tiên Tiên nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn tiến lên một bước, nhón mũi chân, vỗ vỗ bả vai Tần Úc Bạch.

    "Ta chờ ngươi trở về."

    Âm thanh mềm nhẹ chảy xuôi trong không khí, làm hốc mắt Tần Úc Bạch đột nhiên nóng lên.

    Đại quân đã chờ đợi thật lâu, Tần Úc Bạch cuối cùng là một lời chưa nói xoay người lên ngựa, tướng quân thiếu niên mặc khôi giáp bạc, cầm hồng anh thương trong tay, thúc ngựa rời đi, ngày về không chừng.

    Chỉ là, chờ cái đuôi của đại quân mới biến mất từ trước mặt Tiên Tiên, một người một ngựa liền từ phía trước vòng vèo chạy về.

    Tần Úc Bạch bay nhanh lại đây, ở trong tiếng kinh hô của Tiên Tiên, một tay đem nàng vớt lên ngựa.

    Theo sau chạy như điên về phía trước.

    Tần Úc Dã: "?"

    Thằng nhãi ranh này!

    Tần Úc Dã bất chấp thương thế trên người, trực tiếp đoạt lấy ngựa của thuộc hạ, xoay người lên ngựa theo sát sau đó.
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 3 others like this.
    Last edited: Jan 9, 2023
  6. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 481: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (45)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Tiên Tiên bị Tần Úc Bạch đột nhiên bế lên ngựa, ngay sau đó giục ngựa chạy như điên, nàng bị rót một miệng đầy gió.

    Này rốt cuộc là cái tao thao tác gì?

    Tiên Tiên nhìn cảnh vật đang lùi về phía sau, khụ giọng nói: "Tần Úc Bạch, Tần Úc Bạch! Ngươi muốn mang ta lên chiến trường sao?"

    Hai trong mắt của tướng quân thiếu niên dưới ánh mặt trời rực rỡ lấp lánh, hắn buộc chặt cánh tay, cười một chút: "Không, ta chỉ là không nghĩ làm ca ca của ta quá đắc ý, dọa dọa hắn."

    Ngươi quậy như vậy người nhà ngươi biết không?

    Một đường chạy như điên đến cuối đại quân, Tần Úc Bạch nghe được động tĩnh Tần Úc Dã cũng đang điên cuồng đuổi theo phía sau.

    Hắn kéo kéo khóe môi, nghiêng đầu, thấp giọng ôn nhu nói: "Tiên Tiên."

    Tiên Tiên ghé mắt xem hắn.

    Chỉ thấy thiếu niên nhợt nhạt cười, sáng như nắng gắt: "Nàng còn thiếu ta một đêm động phòng hoa chúc, nếu ta trở về.. Ta sẽ đòi lại!" Tiếng nói thanh triệt, là câu trần thuật.

    Mới vừa đuổi theo bọn họ Tần Úc Dã nghe một phen lời nói như vậy, ánh mắt thâm trầm nhìn Tần Úc Bạch.

    Tần Úc Bạch khiêu khích nhìn ca ca hắn một cái.

    Rồi sau đó trong chớp nhoáng, hắn đem Tiên Tiên giao lại cho Tần Úc Dã.

    Tiên Tiên nhắm mắt, lại mở, chỉ có thể nhìn đến bóng dáng Tần Úc Bạch rời đi.

    Tướng quân thiếu quân cuối cùng lưu lại một câu: "Đại ca! Ta gửi gắm thê tử cho huynh, huynh phải giúp ta chiếu cố nàng thật tốt! Chờ ta trở lại!"

    Tần Úc Dã: "..."

    Tiểu tử này, trước khi đi còn muốn chơi hắn một vố.

    Nhìn bóng dáng đại quân rời đi, Tiên Tiên cùng Tần Úc Dã vòng vèo trở về thành.

    Trên đường, có xe ngựa vào kinh xếp thành một con rồng dài.

    Tiên Tiên vô tình thoáng nhìn, nhìn đến một tú tài xốc màn xe lên, nhìn về hướng bên này.

    Nhìn đến thân ảnh của bọn họ, trong mắt tú tài dâng lên kinh diễm.

    Đây chẳng phải là tên gà luộc mà sau này nguyên chủ gả cho sao?

    Tiên Tiên cùng Ngân Hà nghiên cứu cốt truyện, phát hiện từ mấy tháng này tới nay, tiến độ hiện tại đã là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược với cốt truyện.

    Rốt cuộc thoát khỏi cốt truyện sợ bị tú tài đánh chết kia, Ngân Hà vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

    Tiên Tiên lại không phải muốn cười như vậy, lãnh diễm câu môi: "Rác rưởi hệ thống, hủy nhân sinh của ta!"

    Ngân Hà nghĩ nghĩ, nói: "Nương nương, làm cặn bã không tốt sao?"

    Đối mặt loại hệ thống không có mục đích theo đuổi nhân sinh này, Tiên Tiên lạnh lùng a một tiếng, mặc kệ hắn.

    * * *

    Trở lại tướng quân phủ, hai người vừa lúc nhìn thấy Trương Thanh Hà giấu ở trong ngõ nhỏ, lén lút nhìn về hướng phủ đệ.

    Nữ nhân này thật đúng là bẻ gãy trăm lần cũng không phục mà.

    Tiên Tiên cùng Tần Úc Dã cùng đi qua đó.

    Nàng vỗ vỗ bả vai Trương Thanh Hà.

    Trương Thanh Hà hoảng sợ, vừa thấy là hai người Tiên Tiên, nàng thế nhưng lập tức quỳ xuống, ai thiết nói:

    "Ta không phải tới tìm phiền toái! Là cha ta, cha ta bởi vì mua bán quan chức bị bắt, phải bị kéo đi ngồi tù, Tần tướng quân.. đại bá ta mặc kệ nhà chúng ta, ta không còn đường nào có thể đi, chỉ có thể cầu ngươi cứu cha ta.. Cầu xin ngươi.."

    Sinh hoạt gian nan đã mài giũa Trương tiểu thư đã từng cao ngạo tùy hứng, biến thành một đóa hoa khô héo tàn.

    Từ một người trên người, thế nhưng phải trải nghiệm nhân sinh trăm sắc thái.

    Tiên Tiên nhìn như vậy, thế nhưng đối với Trương tiểu thư không có phiền chán, nàng ngước mắt nhìn về phía Tần Úc Dã.

    Tần Úc Dã gật đầu, nhàn nhạt nói: "Ta có thể giúp cha ngươi tránh khỏi cái chết, nhưng từ đây bị biếm thành dân thường, ba đời nhà ngươi không được làm quan."

    Trương Thanh Hà lập tức gật đầu.

    Vì thế, ơn nợ liên quan tới lá thư tiến dẫn lúc trước đến đây đặt một dấu chấm.

    * * *

    Tuy rằng Tần Úc Bạch đã suất quân rời đi.

    Tiên Tiên cùng Tần Úc Dã lại không khôi phục đến trạng thái cùng ở cùng ăn trong quá khứ.

    Thẳng đến sau khi đại quân rời đi ba tháng.

    Đêm đó, Tiên Tiên nhìn thấy Tần Úc Dã phong trần mệt mỏi trở về.

    Trong tay hắn nắm chặt một phong chiến báo, trầm mặc nửa ngày, gian nan nói: "Úc Bạch.. Chết trận."
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 3 others like this.
    Last edited: Jan 11, 2023
  7. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 482: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (46)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Tần Úc Bạch.. Chết trận?

    Thiếu niên thần thái phi dương, trước khi đi còn nói với cô "Thiếu ta một đêm động phòng hoa chúc" kia, chết trận?

    Nghe vậy, Tiên Tiên thậm chí đều không phản ứng lại, ánh mắt dừng ở trên người người đứng phía sau Tần Úc Dã.

    Đó là người đưa chiến báo, tám trăm dặm kịch liệt, liều mạng chạy về.

    Tần Úc Dã nghiêng người tránh đi, người đưa tin tiến lên một bước, kể lại tình hình trên chiến trường lúc trước.

    Người đưa tin cúi người hành lễ với Tiên Tiên.

    Chợt, trong đêm tối, chỉ còn lại âm thanh hơi khàn của người đưa tin chảy xuôi.

    "Hai tháng trước, Tần tiểu tướng quân dẫn dắt quân sĩ vây đổ đại quân man di, đánh một trận chiến xinh đẹp, tù binh hơn một ngàn, còn có bộ phận man di quỳ xuống đất xin tha, bị Tần tiểu tướng quân thu vào dưới trướng.."

    "Những man di đó mỗi ngày nhóm lửa xách thương cho các quân sĩ, tư thái khiêm tốn, khiến người thả lỏng cảnh giác.."

    "Cho nên, căn bản không ai nghĩ đến bọn họ thế nhưng là gián điệp."

    "Các quân sĩ rõ ràng đã cẩn thận soát người bọn chúng, lại chưa từng đoán được có người thế nhưng giấu độc trong hàm răng, sau đó đặt trong nước, may mắn Tần tiểu tướng quân cái khó ló cái khôn, cứu các quân sĩ.."

    Hành quân đánh giặc là việc thiên biến vạn hóa, người đưa tin nói, khiến Tiên Tiên nghe đến hãi hùng khiếp vía.

    Người đưa tin nói: "Tần tiểu tướng quân cùng man di lấy sông Phù Đồ làm giới tuyến, bắt đầu triển khai đánh giằng co.. Rốt cuộc, sau hai tháng, hắn dẫn dắt đại quân chiến thắng man di, thừa thắng xông lên.."

    - - đó là một đêm mưa, Tần Úc Bạch dẫn người đuổi theo tàn quân của man di.

    Lúc ấy trời quá tối, lại còn mưa, không có chút ánh sáng nào.

    Nhưng tiếng gió lại đưa nguy hiểm vào trong tai Tần Úc Bạch, hắn nghe được có người kéo cung bắn tên, âm thanh mũi tên cắt qua không khí, lập tức kéo tham tướng bên cạnh một cái.

    Dưới chân tham tướng lảo đảo một cái, hoảng sợ, quay đầu lại, lại nhìn thấy Tần Úc Bạch vì hắn chắn một mũi tên.

    "Tướng quân!" Tham tướng khiếp sợ kêu lên.

    Mũi tên sắc bén đâm vào cánh tay Tần Úc Bạch, bị nhổ xuống.

    Tướng quân thiếu niên sờ soạng trên mũi tên một phen, vẫy vẫy tay nói không có việc gì, nhìn thời tiết, hắn tiếp tục thấp giọng nói: "Hôm nay khí hậu bất lợi, ngày mai lại thu thập tàn quân man di, trở về đi."

    "Vâng tướng quân, ta cõng ngài!" Tham tướng lập tức cõng Tần Úc Bạch lên, suất lĩnh bộ đội đi về phía doanh địa.

    Lại vào lúc này, Tần Úc Bạch ở bên tai hắn thấp giọng nói: "Có gian tế."

    Tham tướng cả người căng thẳng, lặng lẽ thối lui đến phía sau bộ đội.

    Nhưng âm thanh mũi tên cắt qua không khí tiếp tục truyền đến, giáp bạc trên người Tần Úc Bạch vừa lúc trở thành vật sáng lên trong đêm, hắn thân trúng hai mũi tên, gắt gao cắn răng, đau đến đôi mắt đỏ bừng.

    Bọn họ rốt cuộc tìm được gian tế trong bộ đội, Tần Úc Bạch từ trên lưng tham tướng nhảy xuống, hít một hơi thật sâu, một tay nhổ xuống mũi tên trên lưng.

    Hắn không thể chết được.

    Hắn còn phải đi về..

    Tiên Tiên và đại ca còn ở nhà chờ hắn!

    Lại chưa từng đoán được, ở trong quá trình này, sớm đã có man di lặng yên ẩn núp ở bên cạnh hắn.

    Đêm mưa đen đặc, Tần Úc Bạch quay đầu đối diện với một đôi mắt đỏ tươi.

    "Vì ngô vương (Khả Hãn), báo thù!"

    Man di hô to một tiếng, rút đao đâm vào ngực Tần Úc Bạch, đẩy hắn xuống sông Phù Đồ bên cạnh.

    * * *

    Người đưa tin thanh âm càng ngày càng thấp: "Đêm đó, mưa thật sự là quá lớn.. Tham tướng giết chết gian tế cùng tàn quân man di, suốt đêm suất quân tìm kiếm Tần tiểu tướng quân, không có kết quả.. Mấy ngày sau, vẫn như cũ không có kết quả.."

    Tần Úc Dã nói: "Đại quân đã ở trên đường quay về."

    Đại quân đã thắng lợi trở về.

    Tướng quân thiếu niên, lại không ở trong hàng ngũ này.

    Người không ở, nay cả thi thể cũng không ở.

    Tiên Tiên nhanh chóng muốn đi ra ngoài.

    Tỳ nữ kinh ngạc kêu lên: "Phu nhân, ngài muốn đi đâu?"

    Thân thể Tiên Tiên chợt dừng, âm thanh hơi khàn: "Ta muốn đi tìm hắn."

    Nửa ngày, nàng quay đầu lại, lẩm bẩm nói: ".. Một mình hắn ở trong sông, nên có bao nhiêu lạnh lẽo a."
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 4 others like this.
    Last edited: Jan 11, 2023
  8. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 483: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (47)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Lúc trước, Tiên Tiên cùng Tần Úc Dã chính mắt nhìn theo thiếu niên dứt khoát rời đi. Đại quân đi xa, trong màn tro bụi mù mịt, bóng dáng tướng quân thiếu niên giục ngựa khắc sâu vào đáy mắt bọn họ, ngay sau đó, bọn họ đau khổ chờ đợi ba tháng --

    Lại chờ đến tin tức hắn chết trận.

    Tư vị trong đó, không thể miêu tả.

    Người khác càng thêm vô pháp đồng cảm như bản thân mình cũng bị với câu nói ' anh hùng không chỉ là anh hùng, cũng là người thân của bọn họ ' này.

    Con người đen nhánh của Tần Úc Dã khóa chặt lấy bóng dáng yểu điệu của Tiên Tiên.

    Hắn đột nhiên giữ chặt cổ tay tinh tế của nàng, gắt gao.

    Tiên Tiên quay đầu lại xem hắn, hầu kết nam nhân lăn lăn, nửa ngày phát ra một tiếng thở dài: "Cùng đi."

    Thế lực của Tần Úc Dã trong hơn nửa năm qua đã trải rộng khắp triều dã, mặc dù hắn phải rời khỏi kinh thành một đoạn thời gian, cũng không có người dám can đảm xen vào.

    -

    Ngày hôm sau, trước khi đại quân khải hoàn hồi triều, Tiên Tiên cùng Tần Úc Dã an bài tốt hết thảy, ngồi trên xe ngựa, bay nhanh chạy tới chiến trường.

    Thời tiết vừa vào đông, cực kì lạnh.

    Tiên Tiên khoác áo khoác lông hạc trắng, ôm lò sưởi nhỏ làm bằng ngọc tím, cả người cuộn trong một góc xe ngựa.

    Thẳng đến cả người đều nổi lên chút ấm áp, nàng mới xốc màn xe lên, trong gió lạnh thổi vào nhìn cảnh tượng đen đặc bên ngoài, trên vòm trời ngay cả một ngôi sao cũng không có.

    - - nàng không phải không hỏi qua Ngân Hà về tình huống của Tần Úc Bạch, vừa lúc là bởi vì hỏi, Ngân Hà không có đưa ra tin tức xác thực, Tiên Tiên mới nổi lên ý muốn đi một chuyến đến chiến trường.

    [ Huynh đệ Tần gia là cùng một linh hồn, thiếu ai, đều không hoàn chỉnh]

    Nàng tưởng dựa theo trái tim làm việc một lần, nàng muốn đi một chuyến đến sông Phù Đồ.

    Tần Úc Dã một bộ áo khoác màu đen, dung sắc lạnh lùng như màn đêm, bên hông treo trường kiếm, làm cả người hắn có vẻ càng thêm sắc bén.

    Hắndựa vào vách tường xe ngựa, đôi mắt đen nhánh vẫn luôn dừng trên người thiếu nữ đối diện.

    Hai người tĩnh tọa nửa ngày không tiếng động, cuối cùng, từ Tần Úc Dã đánh vỡ an tĩnh.

    "Chân lạnh không?"

    Tiên Tiên nghĩ nghĩ, thành thật nói thanh: "Lạnh."

    Tần Úc Dã bắt được cổ chân nàng, liền giống như lúc trước khi mới tới kinh thành, bỏ đôi chân mang vớ của nàng lên ngực mình dùng áo choàng phủ lên.

    Gần nửa năm thời gian trôi qua, lòng hắn đã nổi lên biến hóa.

    Có lẽ là thấy quá nhiều cảnh tàn nhẫn, chính mình cũng trở nên tàn nhẫn.

    Úc Bạch chết trận, lại làm trong lòng hắn lại lần nữa nổi lên loại cảm xúc này, vì cái gì chết không phải chính mình.

    "..."

    Tiên Tiên cuộn thành một đoàn, hỗn độn ngủ mất.

    Trong lúc ngủ mơ, phảng phất có một thiếu niên mặc áo choàng xanh, đạp mộng mà đến.

    Tướng quân thiếu niên đứng trước mặt nàng, mắt phượng hẹp dài sáng ngời, nhợt nhạt cười, rất là ôn nhu: "Chờ ta trở lại."

    "Chờ ta trở lại."

    "Chờ ta.."

    Tiếng nói thanh triệt nhu hòa quanh quẩn bên tai Tiên Tiên, nàng muốn bắt được ống tay áo hắn, hỏi: "Đã nói là chờ, chàng như thế nào có thể chết ở sông Phù Đồ?"

    Chỉ là, không đợi nàng hỏi ra lời, xe ngựa dồng thật mạnh một cái, nàng từ trong mộng tỉnh lại.

    Không biết khi nào, Tần Úc Dã đã ngồi ở ngoài xe ngựa, hắn nghe được tiếng độngbên trong xe, xốc màn xe lên nhìn Tiên Tiên một cái.

    "Tỉnh?"

    Tiên Tiên ừ một tiếng, mắt sắc nhìn thấy trên vai hắn có chút sắc trắng.

    Thần sắc nàng cứng lại, kinh ngạc hỏi: "Tuyết rơi?"

    Một ngụm khí trắng từ giữa môi Tần Úc Dã tràn ra, hắn gật gật đầu.

    Ngàn dặm đóng băng, vạn dặm phiêu tuyết.

    Có thuộc hạ cưỡi ngựa đón gió tuyết mà đến, đối với Tần Úc Dã thấp giọng nói: "Tướng quân, tuyết rơi.. Chúng ta trở về thành đi."

    Tuyết rơi.

    Mặt sông Phù Đồ đóng băng..

    Như thế nào đi xuống tìm Tần Úc Bạch?

    Tần Úc Dã không chỉ phải suy xét vì hắn cùng Tiên Tiên, còn phải suy xét vì đám cấp dưới đi theo bọn họ.

    Hắn nhìn Tiên Tiên, gian nan nói ra tiếng: "Chúng ta trở về đi."
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 3 others like this.
  9. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 484: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần (48)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 6 others like this.
    Last edited: Jan 22, 2023
  10. Bạch Tử Vi

    Messages:
    15
    Chương 485: Phiên ngoại Úc Bạch

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hienhien88, huna.ri, Trang 08 and 7 others like this.
    Last edited: Jan 22, 2023
Trả lời qua Facebook
Loading...