- Xu
- 13,809,213


Bài thơ:
Thuở nhỏ giờ anh học Quốc Văn
Là thương vô hạn tủi vô ngần
Tiếng là tiếng mẹ con ngồi học
Mà ở chương trình học ngoại văn...
Buổi ấy anh yêu tiếng nước nhà
Là yêu hơi thở của ông cha
Yêu hồn nước đọng trong vần điệu
Yêu thiết tha mà lại xót xa.
Tiếng Việt nuôi con như sữa mẹ
Nuôi con từng thớ thịt tâm hồn
Cuộc đời chỉ trở thành xương máu
Khi nói qua lời mẹ của con.
Thế đó em ơi lớp tuổi xanh
Yêu văn dân tộc xót tâm tình
Yêu cha ông bốn nghìn năm lẻ
Giữ nước mình lo giữ tiếng mình.
Tiếng nói cha ông trao các em
Giữ gìn em nhé trau dồi thêm
Nói bằng tiếng Việt đời thêm đẹp
Như máu hồng tươi trở lại tim.
Ai đâu chọn được quê sinh đẻ
Chọn tiếng yêu thương mới đến đời
Nhưng nếu mai sau mà sống lại
Lòng anh tiếng Việt lại đầu thai.
Trong thời kì Pháp thuộc, với âm mưu đồng hóa ngôn ngữ của thực dân Pháp, tiếng Việt bị chèn ép, trở thành ngôn ngữ "Ngoại văn", còn tiếng Pháp được sử dụng trong các lĩnh vực giáo dục, văn hóa, chính trị, ngoại giao. Điều đó khiến cho những người yêu đất nước, yêu ngôn ngữ dân tộc cảm thấy xót xa.
Cần đăng nhập và nhấn Thích để xem tiếp
Bài thơ thể hiện niềm tự hào về tiếng Việt, đồng thời lay thức tình yêu tiếng Việt trong tâm hồn mỗi con người Việt Nam. Bởi yêu và gìn giữ tiếng nói mẹ đẻ cũng chính là yêu quê hương, đất nước.
Last edited by a moderator: