Bài viết: 11 

Chương 10
Không tới một nén hương, mọi người bên trong không biết nói gì với nhau nhưng cũng coi là em xuôi xong việc.
Chờ Tiêu Ngọc rời đi, Cố Trường Phong mới hỏi nhẹ Diễm Ly trong ngực. "Tiền bối, người vừa rồi là ai, ngài quen biết sao?"
Diễm Ly ngẩng mặt lên, không chút để ý trả lời. "Hắn là Tiêu Ngọc hình như đứng tầm 17, 18 gì đó trên Anh Kiệt bảng, không quá quen biết."
Cố Trường Phong gật gật đầu, hắn cũng chỉ muốn hỏi một chút chứ không quá quan tâm.
Lúc này, có bóng dáng Tống Tử Khiêm bước tới gần, nhìn thấy Cố Trường Phong, Tống Tử Khiêm liền vui vẻ thân thiết nói một tràng dài. "Tiểu Phong tử! Đã lâu không gặp, ngươi không biết đâu, lão cha ta ngay khi ta Trúc cơ liền nói muốn ta tới Vạn Pháp Đạo Tông nói muốn ta rèn luyện, ta thì không nghĩ vậy lão già thúi chỉ là không muốn ta cùng vị ' đại ca tốt' đụng độ thì có." Nói xong câu cuối vẻ mặt Tống Tử Khiêm tỏ rõ vẻ coi thường. "May mắn cho bọn họ là ta vừa lúc có hứng thú với Vạn Pháp Đạo Tông nên cũng liền thuận nước đẩy thuyền mà đến đây." Nói xong Tống Tử Khiêm mới để ý tới Diễm Ly đang tựa vào người huynh đệ nhà mình, hắn lập tức nhanh mồm hỏi. "Tiểu Phong tử, đây là đối tượng của ngươi sao, Cố thúc phụ có biết ngươi yêu đương không?"
Nghe một tràng dài xong Cố Trường Phong chưa kịp đau đầu đã nghe được câu cuối Tống Tử Khiêm hỏi, hắn trong lòng tuy vui vẻ nhưng ngoài mặt lại trừng Tống Tử Khiêm nói. "Đừng nói linh tinh, ta cùng tiền bối là bằng hữu!" Thời điểm chưa tới hắn chưa thể để Ly nhi biết mình có ý đồ với cậu được.
Diễm Ly trong lòng ngực Cố Trường Phong cũng nghe được câu Tống Tử Khiêm hỏi liền lập tức đẩy đẩy Cố Trường Phong thoát ra khỏi lòng hắn đứng thẳng, vốn đang có chút ngượng ngùng không biết làm sao thì nghe câu tiếp theo của Cố Trường Phong
Diễm Ly bỗng cảm thấy có chút không vui trong lòng, mím môi Diễm Ly có chút khó hiểu, sao cậu lại không vui chứ rõ ràng nhóc con nói đúng. Không muốn nghĩ thêm Diễm Ly ép xuống khó chịu lúc nãy bình thường trở lại.
Tống Tử Khiêm nghe nói không phải liền nhướng mày, cũng không giống là không phải nga, nhưng thôi Tống Tử Khiêm tự nhận mình là một tri kỉ thấu hiểu lòng người cũng không ép chặt làm rõ.
"Khụ khụ, quan hệ giữa ngươi và cha vẫn chưa tốt lên à." Cố Trường Phong nghĩ mãi mới lạc quẻ đánh trống lảng một câu.
Nhưng vấn đề này đúng vào điểm ngứa mồm của Tống Tử Khiêm muốn nói. "Cần thiết tốt lên sao, chúng ta không gây lộn đã tốt lắm rồi, ta cũng chả thiết tha gì ông ta, ông ta cùng con trai ông ta lúc nào cũng thích giả bộ trước mặt ta vì ta suy nghĩ đủ điều, kì thật chỉ cần bọn họ không đụng vào ta thì ta đã vui vẻ hơn biết bao rồi." Nói xong còn cảm thán. "Ha hả, may mà ta cùng mẹ không quá thường xuyên ở Tống gia nếu không đã bị bọn họ ghê tởm chết."
Nghe xong Tống Tử Khiêm nói Cố Trường Phong cũng chỉ cười vỗ vỗ vai bạn tốt chút rồi liền chào hỏi tạm biệt trở về nghỉ ngơi.
Chuyện Tống gia cũng bị truyền khắp tu chân giới làm truyện trong tửu lâu hay nghe kể, Cố Trường Phong là bằng hữu của Tống Tử Khiêm cũng coi như là hiểu rõ mọi chuyện tình hình.
Tống Tử Khiêm tuy họ Tống nhưng thực chất chỉ có thời gian trước 5 tuổi sinh hoạt ở Tống gia thời gian còn lại thì đều ở Tạ gia cư trú.
Chuyện kì thật cũng đơn giản, mẹ của Tống Tử Khiêm chính là Tạ Yến vốn là con gái út Tạ gia, ngày ấy chính là Tống Sinh-gia chủ bây giờ Tống gia nỗ lực theo đuổi muốn cưới nàng về, thời gian dài theo đuổi Tạ Yến cũng có tình cảm với Tống Sinh, hai người kết hôn không khác gì là Tạ gia cùng Tống gia liên hôn cùng nhau, Tạ gia cũng thuận lí thành chương giúp đỡ Tống Sinh trở thành gia chủ Tống gia.
Chuyện vốn đang rất tốt đẹp chỉ là sau 5 năm Tống Sinh lên làm gia chủ cũng là ngay ngày sinh nhật 5 tuổi của Tống Tử Khiêm, thì Tống Sinh lại toàn thể thông báo với mọi người ở đó là tìm thấy con trai vô tình có trước kia, màn giới thiệu này là ngày cái tên Tống Hạo Hiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Không cần nói Tạ Yến sốc cỡ nào, nhưng thân phận quý giá được giáo dục tốt đẹp Tạ Yến vẫn là đợi mọi người rời đi mới chất vấn Tống Sinh, dù sau khi biết Tống Hạo Hiên đã hơn trăm tuổi, có thể thời điểm ấy Tống Sinh chưa từng quen biết cô trước đó đã có người con này nhưng Tạ Yến tính cách vốn cứng rắn cùng có cảm tình thói ở sạch lập tức tách khỏi Tống Sinh mặc cho hắn xin lỗi trở về Tạ gia, Tống Tử Khiêm từ đó cũng chuyển tới Tạ gia.
Kì thật phần lớn nhất khiến Tạ Yến bỏ về Tạ gia không phải vì Tống Hạo Hiên như mọi người thường nghĩ, phần lớn nhất là vì Tống Sinh không giải thích được vì sao bỏ lại mẹ của Tống Hạo Hiên và vì sao không nói trước với nàng mà lại tự ý ngay ngày sinh nhật con trai nàng giới thiệu con riêng của hắn.
Tống Tử Khiêm từ đầu còn chưa ghét Tống gia như vậy, nhưng sau khi Tống Hạo Hiên xuất hiện thường khiến cậu cảm thấy khó chịu, khi nhỏ Tống Tử Khiêm không hiểu lớn lên mới biết mọi quan hệ xung quanh cậu Tống Hạo Hiên đều cố nhúng tay vào hơn nữa nói về cậu lúc nào cũng dùng giọng điệu dung túng bảo Tống Tử Khiêm có làm chút gì cũng xin lỗi, cậu chỉ là nghịch ngợm, cho bọn họ nghe đều như thể cậu tính cách háo thắng, ngang ngược lắm.
Mà Tống phụ cũng luôn tán thành Tống Hạo Hiên nói, lúc nào kể về cậu cũng là trẻ con không chịu thân thiết với ca ca của mình dù Tống Hạo Hiên rất tốt luôn quan tâm cậu.
Chờ Tiêu Ngọc rời đi, Cố Trường Phong mới hỏi nhẹ Diễm Ly trong ngực. "Tiền bối, người vừa rồi là ai, ngài quen biết sao?"
Diễm Ly ngẩng mặt lên, không chút để ý trả lời. "Hắn là Tiêu Ngọc hình như đứng tầm 17, 18 gì đó trên Anh Kiệt bảng, không quá quen biết."
Cố Trường Phong gật gật đầu, hắn cũng chỉ muốn hỏi một chút chứ không quá quan tâm.
Lúc này, có bóng dáng Tống Tử Khiêm bước tới gần, nhìn thấy Cố Trường Phong, Tống Tử Khiêm liền vui vẻ thân thiết nói một tràng dài. "Tiểu Phong tử! Đã lâu không gặp, ngươi không biết đâu, lão cha ta ngay khi ta Trúc cơ liền nói muốn ta tới Vạn Pháp Đạo Tông nói muốn ta rèn luyện, ta thì không nghĩ vậy lão già thúi chỉ là không muốn ta cùng vị ' đại ca tốt' đụng độ thì có." Nói xong câu cuối vẻ mặt Tống Tử Khiêm tỏ rõ vẻ coi thường. "May mắn cho bọn họ là ta vừa lúc có hứng thú với Vạn Pháp Đạo Tông nên cũng liền thuận nước đẩy thuyền mà đến đây." Nói xong Tống Tử Khiêm mới để ý tới Diễm Ly đang tựa vào người huynh đệ nhà mình, hắn lập tức nhanh mồm hỏi. "Tiểu Phong tử, đây là đối tượng của ngươi sao, Cố thúc phụ có biết ngươi yêu đương không?"
Nghe một tràng dài xong Cố Trường Phong chưa kịp đau đầu đã nghe được câu cuối Tống Tử Khiêm hỏi, hắn trong lòng tuy vui vẻ nhưng ngoài mặt lại trừng Tống Tử Khiêm nói. "Đừng nói linh tinh, ta cùng tiền bối là bằng hữu!" Thời điểm chưa tới hắn chưa thể để Ly nhi biết mình có ý đồ với cậu được.
Diễm Ly trong lòng ngực Cố Trường Phong cũng nghe được câu Tống Tử Khiêm hỏi liền lập tức đẩy đẩy Cố Trường Phong thoát ra khỏi lòng hắn đứng thẳng, vốn đang có chút ngượng ngùng không biết làm sao thì nghe câu tiếp theo của Cố Trường Phong
Diễm Ly bỗng cảm thấy có chút không vui trong lòng, mím môi Diễm Ly có chút khó hiểu, sao cậu lại không vui chứ rõ ràng nhóc con nói đúng. Không muốn nghĩ thêm Diễm Ly ép xuống khó chịu lúc nãy bình thường trở lại.
Tống Tử Khiêm nghe nói không phải liền nhướng mày, cũng không giống là không phải nga, nhưng thôi Tống Tử Khiêm tự nhận mình là một tri kỉ thấu hiểu lòng người cũng không ép chặt làm rõ.
"Khụ khụ, quan hệ giữa ngươi và cha vẫn chưa tốt lên à." Cố Trường Phong nghĩ mãi mới lạc quẻ đánh trống lảng một câu.
Nhưng vấn đề này đúng vào điểm ngứa mồm của Tống Tử Khiêm muốn nói. "Cần thiết tốt lên sao, chúng ta không gây lộn đã tốt lắm rồi, ta cũng chả thiết tha gì ông ta, ông ta cùng con trai ông ta lúc nào cũng thích giả bộ trước mặt ta vì ta suy nghĩ đủ điều, kì thật chỉ cần bọn họ không đụng vào ta thì ta đã vui vẻ hơn biết bao rồi." Nói xong còn cảm thán. "Ha hả, may mà ta cùng mẹ không quá thường xuyên ở Tống gia nếu không đã bị bọn họ ghê tởm chết."
Nghe xong Tống Tử Khiêm nói Cố Trường Phong cũng chỉ cười vỗ vỗ vai bạn tốt chút rồi liền chào hỏi tạm biệt trở về nghỉ ngơi.
Chuyện Tống gia cũng bị truyền khắp tu chân giới làm truyện trong tửu lâu hay nghe kể, Cố Trường Phong là bằng hữu của Tống Tử Khiêm cũng coi như là hiểu rõ mọi chuyện tình hình.
Tống Tử Khiêm tuy họ Tống nhưng thực chất chỉ có thời gian trước 5 tuổi sinh hoạt ở Tống gia thời gian còn lại thì đều ở Tạ gia cư trú.
Chuyện kì thật cũng đơn giản, mẹ của Tống Tử Khiêm chính là Tạ Yến vốn là con gái út Tạ gia, ngày ấy chính là Tống Sinh-gia chủ bây giờ Tống gia nỗ lực theo đuổi muốn cưới nàng về, thời gian dài theo đuổi Tạ Yến cũng có tình cảm với Tống Sinh, hai người kết hôn không khác gì là Tạ gia cùng Tống gia liên hôn cùng nhau, Tạ gia cũng thuận lí thành chương giúp đỡ Tống Sinh trở thành gia chủ Tống gia.
Chuyện vốn đang rất tốt đẹp chỉ là sau 5 năm Tống Sinh lên làm gia chủ cũng là ngay ngày sinh nhật 5 tuổi của Tống Tử Khiêm, thì Tống Sinh lại toàn thể thông báo với mọi người ở đó là tìm thấy con trai vô tình có trước kia, màn giới thiệu này là ngày cái tên Tống Hạo Hiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Không cần nói Tạ Yến sốc cỡ nào, nhưng thân phận quý giá được giáo dục tốt đẹp Tạ Yến vẫn là đợi mọi người rời đi mới chất vấn Tống Sinh, dù sau khi biết Tống Hạo Hiên đã hơn trăm tuổi, có thể thời điểm ấy Tống Sinh chưa từng quen biết cô trước đó đã có người con này nhưng Tạ Yến tính cách vốn cứng rắn cùng có cảm tình thói ở sạch lập tức tách khỏi Tống Sinh mặc cho hắn xin lỗi trở về Tạ gia, Tống Tử Khiêm từ đó cũng chuyển tới Tạ gia.
Kì thật phần lớn nhất khiến Tạ Yến bỏ về Tạ gia không phải vì Tống Hạo Hiên như mọi người thường nghĩ, phần lớn nhất là vì Tống Sinh không giải thích được vì sao bỏ lại mẹ của Tống Hạo Hiên và vì sao không nói trước với nàng mà lại tự ý ngay ngày sinh nhật con trai nàng giới thiệu con riêng của hắn.
Tống Tử Khiêm từ đầu còn chưa ghét Tống gia như vậy, nhưng sau khi Tống Hạo Hiên xuất hiện thường khiến cậu cảm thấy khó chịu, khi nhỏ Tống Tử Khiêm không hiểu lớn lên mới biết mọi quan hệ xung quanh cậu Tống Hạo Hiên đều cố nhúng tay vào hơn nữa nói về cậu lúc nào cũng dùng giọng điệu dung túng bảo Tống Tử Khiêm có làm chút gì cũng xin lỗi, cậu chỉ là nghịch ngợm, cho bọn họ nghe đều như thể cậu tính cách háo thắng, ngang ngược lắm.
Mà Tống phụ cũng luôn tán thành Tống Hạo Hiên nói, lúc nào kể về cậu cũng là trẻ con không chịu thân thiết với ca ca của mình dù Tống Hạo Hiên rất tốt luôn quan tâm cậu.