Xuyên Không Vua Của Hai Thế Giới - Ami

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Dl.hoang.96, 5 Tháng bảy 2020.

  1. Dl.hoang.96

    Bài viết:
    0
    Chương 10: Ban ngày gặp truy sát

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau cuộc đấu đó, Trung cũng đã thăng lên 3 sao.

    "Thông tin cá nhân"

    Đinh Chí Trung.

    Cấp độ :3 sao

    Hệ: Hắc Ám

    Võ tướng: 0/2

    Binh sĩ: 388/2000

    Kỹ năng: Hỏa Long Trảm (2) ; Nhiệt Huyết Sôi Trào (1) ; Ảo Ảnh Chiến (1) ; Lôi Động Cửu Thiên (1).

    Võ tướng tăng lên hai người rồi à. Làm sao để chiêu mộ võ tướng đây.

    Trung nhớ lại mấy lần trước hô lên như thằng điên.

    Võ tướng triệu hồi.

    Triệu hồi võ tướng.

    Triệu hồi.

    Vừng ơi mở ra, võ tướng triệu hồi cho ta.

    Có lần cậu ta đi vào Thị Trấn Evans và hỏi người dân có muốn làm võ tướng của cậu không.

    Đấy là một trong những kí ức sai lầm của Trung.

    Thôi việc gì đến sẽ đến. Bây giờ trở về chắc sẽ gặp nhiều nguy hiểm đây.

    Lão Hùng và Mị Hồ sẽ về sau Trung. Bởi vì Lão Hùng cũng đã nhận ra việc nguy hiểm lần này.

    Sicula cũng đã hỏi thăm và định giúp đỡ nhưng Trung đã từ chối.

    Cơ hội thăng cấp đây chứ đâu nữa. Mình còn tuyệt kỹ chưa tung ra nữa đấy. Hehe.

    Trung tràn đầy tự tin. Bởi vì chuẩn bị đây cậu sẽ sử dụng thêm 10000 điểm quân huy vì vừa được hệ thống thưởng nhờ việc tăng cấp lên 3 sao.

    "Cửa hàng, mở"

    Binh chủng:

    Thương Binh. 10 quân huy.

    Nỏ Binh. 100 quân huy.

    Kỵ Binh. 400 quân huy.

    (Chọn)

    Lần này không biết random sẽ ra gì đây.

    Ánh sáng tím huyền ảo hiện lên rồi biến mất.

    Binh chủng:

    Thương Binh. 10 quân huy.

    Nỏ Binh. 100 quân huy.

    Kỵ Binh. 400 quân huy.

    Ngưu Giác Binh. 1000 quân huy.

    Ngưu Giác Binh đã bằng giá với Hỏa Long Trảm.

    Có lẽ sẽ mạnh lắm.

    Cũng may bây giờ mình đang cần thực lực chống chọi kẻ địch phía trươc.

    Triệu hồi 10 Ngưu Giác Binh.

    Trung không mua thêm kỹ năng vì một cái Lôi Động Cửu Thiên cũng ngốn Trung một phần tư thể lực rồi.

    Còn dùng mua trang bị à? 2 món Hồ Điệp Kiếm với Ái Mộng Y chưa đủ sao?

    Triệu hồi xong giả gái quyến rũ kẻ địch à?

    Vì vậy 10 Ngưu Giác Binh là rất hợp lí rồi.

    10 Ngưu Giác Binh xuất hiện.

    10 người cơ bắp đúng như tên gọi. Người nào người nấy cao 2 mét. Trang bị trông rất chắc chắn, kín đáo.

    Trên tay người cầm rìu, người cầm búa. Cái nào cái nấy nặng cả trăm cân.

    Chiếc mũ có hai sừng trâu nhô ra hai bên uy mãnh.

    Buồn cười thay là họ không biết cởi ngựa, vì nếu cưỡi ngựa, trang bị của họ chắc đè bẹp con ngựa mất.

    Vì vậy nên họ đi xe kéo.

    2 người một chiếc xe ngựa. Thế là Trung mua 5 chiếc xe kéo để chở 10 Ngưu Giác Binh.

    Bởi vì biết rõ sẽ có phục kích cho nên Trung chọn đường vòng mà đi.

    Trên chuyến hành trình trở về, kẻ địch luôn phải đổi nơi phục kích, cuối cùng mất kiên nhẫn liền chặn đường cho nhanh chóng.

    Và điều này đúng như Trung muốn.

    Tên phục kích là một cấp 3 đỉnh cao. Lần này hắn tính phục kích cho mọi việc diễn ra dễ dàng nhưng tên Trung này rất xảo huyệt.

    Cho nên thôi phải tốn tí sức vậy.

    Hắn là một tên cấp 3 đỉnh cao, theo sau là 2 tên cấp 3 khác. Cùng 20 người cấp 2.

    Hình như kiếm rất được ưa chuộng nên ai nấy đều dùng vũ khí là kiếm.

    Riêng tên cầm đầu lại dùng một cây thương. Trên cây thương có phát ra lửa. Cho nên Trung dễ nhận ra cây thương này có dung hợp với Hỏa Tinh Thạch.

    Lần trước đánh ở đấu trường với Skovic thì được đột phá.

    Giết con Báo Đen thì được thưởng 2000 quân huy.

    Lần này giết đám người này không biết được thưởng gì nhỉ.

    Trung nở một nụ cười nhìn vào trông rất

    Là nham hiểm.

    "Chết đến nơi rồi mà còn cười được"

    Tên cầm đầu vung đôi chùy nện xuống đất. Mặt đất nổ tung từng đợt tiến tới Trung.

    Ngựa hí vang, sợ hãi, ngay cả ngựa của Trung cũng vậy. Riêng 10 con ngựa của kỵ Binh thì lại tĩnh lặng lạ thường.

    Trung rất bất ngờ, ánh mắt nhìn đám kỵ binh có vẻ thèm thuồng.

    Hôm nào phải kiếm con ngựa mới được.

    Đám kỵ binh bây giờ sợ hãi, bởi vì chủ nhân của họ nỗi tiếng lấy đồ của binh sĩ nha. Lần trước một binh sĩ đã bị lấy hết trang bị rồi sau đó tự kỉ một thời gian. Mới đây khi Chủ nhân có đồi mới mới trả đồ lại cho cậu ta.

    Không biết lần này là ai xấu số đây.

    Trung xuống ngựa, 10 Ngưu Giác Binh cũng xuống xe ngựa dàn hàng ngang.

    Mở đầu bằng cú oanh tạc hào nhoáng, sau đó đám người cấp 3 đỉnh cao tiến đến.

    Trung đang ngưng tụ hắc khí từ hai lòng bàn tay. Sau đó chụm lại với nhau.

    "Lôi Động Cửu Thiên"

    Trên không trung liền xuất hiện một tia sét màu đen đường kính hai mét giáng xuống đầu tên cầm đầu.

    Cảm ứng được nguy hiểm hắn dùng thổ nguyên tố phòng ngự bản thân.

    Nhưng uy lực của Lôi Động Cửu Thiên rất khủng khiếp. Trung mới lên cấp 3 nhưng đã thi triển được kỹ năng có uy lực gần đạt cấp 3 đỉnh phong.

    Điều này làm tên cầm đầu có chút ngạc nhiên, nhưng hiện tại hắn vẫn đang cố gắng chống đỡ đòn vừa rồi.

    Vụ nổ oanh tạc. Hai tên cấp 3 đứng gần tên cầm đầu cũng thuộc hệ Thổ Nguyên Tố, nhưng sức bộc phá quá lớn, liền không thể chống chọi mà bị trọng thương văng ra xa.

    Mấy tên cấp 2 may mắn ở đằng sau nên kịp thời né tránh được.

    Tên cầm đầu đỡ được Lôi Động Cửu Thiên thành công, liếc nhìn Trung đang thở gấp vì tung đòn vừa rồi.

    "Ha ha, hắn hết sức rồi, anh em lên, lấy đầu hắn là tối nay no say"

    Cả đám lao lên đầy dũng mảnh. Bởi vì chúng biết 20 tên tùy tùng kia của Trung cũng chỉ mới là Cấp 1, nên đôi mắt đầy sự khát máu.

    10 Ngưu giác binh đứng thành hàng làm rào chắn.

    Ngay lúc 20 tên địch đang gần áp sát.

    Ùynh!

    10 Ngưu Giác Binh đập vũ khí mạnh xuống đất tạo ra một vụ nổ lớn.

    20 tên địch thấy uy lực trước mắt vội lùi lại.

    Nhưng sau khi mất đà lùi lại thì đã bị mũi thương từ đâu xuyên vào cơ thể.

    Đó là 10 Kỵ Binh, thừa dịp vụ nổ vừa rồi, cho nên đã lao đến tấn công tức khắc. Với tốc độ của ngựa lao về phía trước, dù là trang bị có cứng rắn cũng bị xiêng một lỗ lớn.

    10 tên còn lại hoảng sợ thấy đồng đội bị xiêng như vậy liền hoảng hốt tháo chạy.

    Đưa lưng cho địch là điểm yếu chí mạng. 10 Ngưu Giác Binh thấy kẻ địch bỏ chạy liền ném vũ khí ra.

    Phải biết rằng mỗi một cái rìu, mỗi một cái búa đều nặng 100 cân.

    Thử hỏi bị ném vào người có sao không?

    Có đấy, kẻ trúng đòn bị chết tức tưởi.

    Màn phối hợp vừa rồi cũng là do Trung nghĩ ra, và chỉ cho mọi người cách đánh.

    May mắn là kẻ địch phối hợp với ta rất ăn ý.

    Tên cầm đầu bấy giờ tức điên.

    Hắn cũng ở gần đó thấy 20 thuộc hạ chết ngay tức khắc. Lòng đau như cắt, nước mắt sắp đầm đìa.

    "Oanh Tạc Tháp"

    Tên cầm đầu hét lên. Tay hắn kết ấn, sau đó dưới mặt đất nhô nên một gò đất. Sau đó từ gò đất này nổi lên những cọc nhọn bằng đất cứng rắn tiến tấn công đội kỵ binh.

    Họ không kịp rút kiếm ra chống đỡ. Bởi vì trên tay họ vừa nhuốm máu kẻ thù xong nên chưa chuẩn bị gì.

    10 Kỵ Binh bị đâm văng xuống ngựa trọng thương. May mắn có giáp kín nên không bị trí mạng.

    "10 Ngưu Giác Binh đưa họ về, xe ngựa"

    Trung vội vàng hét lên, trong tay nắm chặt cây Đao lao về phía tên cầm đầu.

    "Haha, mày cũng có lá gan đó sao?"

    Hai bên chém vào nhau. Vũ khí va chạm phát ra âm thanh lớn. Không khí chấn động.

    Vì tên kia mạnh hơn Trung nên Trung bị đẩy lùi vài bước. Sau đó là nhiều pha trao đổi chiêu thức bình thường.

    Nhưng mỗi lần va chạm Trung lại bị đẩy lùi.

    "Mau chóng đưa họ đi về phía trước, sẽ đến thị trấn Evans, chữa trị cho họ"

    "Chết đến nơi mà còn đòi cứu người, đừng hòng chạy"

    Tên cầm đầu lao đến chỗ xe ngựa nhưng bị Trung cản lại. Kết quả cậu bị đánh văng ra sau.

    Xe ngựa kịp tẩu thoát, lúc này Trung mới an tâm.

    Tên cầm đầu quay lại, mặt đầy căm hận.

    "Mày được lắm, vậy là mày sẽ phải chết thêm hai mươi lần nữa"

    Trung không nói không rằng, tay trái ôm ngực, tay phải cầm Đao chống cơ thể lên.

    Tên cầm đầu lại lao đến.

    "Bạo Hành Thổ"

    Mỗi bước chạy của tên cầm đầu đều phát ra tiếng nổ ầm ầm.

    Mặt đất rung chuyển, cho đến khi hắn lại gần Trung.

    "Hỏa Quang Trảm"

    Âm thanh va chạm lại một lần nữa vang lên. Lần này nơi vạ xuất hiện hai luồng khí đang cấu xé nhau. Một đỏ của lửa và một đen của hắc ám.

    Kết quả luồng hắc khí màu đen bị nuốt trọn.

    Trung văng ra vài chục mét, phun ra một ngụm máu tươi.

    Đây là trận chiến chật vật nhất của Trung.

    Aa! Đau quá, ngực đau quá.

    Trung lấy sức đứng dậy, hai tay lại một lần nữa ngưng tụ hắc khí.

    "Lại là chiêu đó à?"

    Tên cầm đầu đã phát hiện ra Trung sẽ sử dụng chiêu Lôi Động Cửu Thiên vừa nãy, canh cơ hội Trung thi triển liền né qua một bên.

    Thế nhưng vì nổ quá lớn nên tên cầm đầu bị chấn động văng sang một bên.

    Thừa dịp Trung lao lên.

    "Ảo Ảnh Chiến"

    Trước mặt tên cầm đầu có hai ảo ảnh, không biết đâu là thật đâu là giả.

    Nhưng có một cái ảo ảnh lại đang chuẩn bị sử dụng chiêu đó.

    M* nó, mày lại dùng chiêu này nữa sao?

    Hắn ta cố gắng né tránh đòn Lôi Động Cửu Thiên. Nhưng ngay lúc này ảo ảnh còn lại đã áp sát hắn.

    Xui cho tên cầm đầu ảo ảnh đang gần hắn mới chính là Trung.

    "Hỏa Long Trảm"

    Lưỡi Đao xuất hiện dòng hắc khí chạy dài sau đó bao trọn lại lưỡi đao. Cung một chém ngay đầu, chỉ thấy còn xót lại một hình ảnh mờ ảo của gần giống một con rồng đen.

    Tên cầm đầu không kịp phòng bị từ trước. Chỉ vội dùng sức mạnh bản thể ngưng tụ Thổ Khí tại vùng cổ nơi xảy ra vết chém vừa rồi.

    Mặc dù thoát khỏi chí mạng nhưng cũng bị thương nặng.

    Hắn phun ra một ngụm máu tươi.

    "Mày cũng giỏi đấy, giờ thì mày nên chết đi"

    Trung vì vừa bị thương, vừa tung ra hai lần Lôi Động Cửu Thiên đã rất kiệt sức.

    Vậy là chỉ còn có thể dùng chiêu đó thôi.

    "Nhiệt Huyết Sôi Trào"

    Cả người Trung bốc lên khắp cơ thể từng cột khí màu đen. Đôi lúc nó lại tạo thành dòng quấn quanh cơ thể.

    Trung cảm thấy sức sống mãnh liệt. Liền lao đến tấn công tên Cầm Đầu.

    Từng vết chém xuống, tên Cầm Đầu cố gắng đỡ nhưng bị đánh lùi liên tục. Đến khi xác định hắn đã không thể linh hoạt nữa, Trung ngưng tụ khí ở nơi hai lòng bàn tay.

    "Lôi Động Cửu Thiên"

    Uy lực của kỹ năng lần này đã đạt đến cấp 4. Là do trang thái Nhiệt Huyết Sôi Trào đã thúc đẩy bản thân Trung.

    Vụ nổ xuất hiện, xác của tên Cầm Đầu bị đánh nát bét.

    Trung dùng chút hơi sức cuối cùng, kết liễu hai tên cấp 3 đang trọng thương lúc nãy.

    Sau đó, Trung ngã gục bất tỉnh.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng bảy 2020
  2. Dl.hoang.96

    Bài viết:
    0
    Chương 11: Trở Về.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bầu trời trong xanh, không khí trong lành. Dòng sông Thủy Hà vẫn cứ êm đềm chảy. Đâu đó trên dòng sông, một đám binh sĩ đang săn bắt cá chép. Phải nói là thu hoạch rất khấm khá.

    Vì nước sông khá là trong cho nên tiện thể khát nước cũng có thể cuối xuống dòng sông làm vài hớp.

    Ngày hôm nay, người dân thị trấn Evans đổ xô ra dòng sông lấy nước về sinh hoạt.

    Một số nhà khá giả thì có thể mua nước từ các cửa hàng.

    Các cửa hàng kinh doanh nước không cần đi lấy nước từ sông, mà chỉ cần một người tu luyện Thủy nguyên tố là có thể sản xuất ra nước để bán.

    Phải nói là nước từ các cửa hàng ngon hơn nước lấy từ dòng sông gấp bội.

    Tuy nhiên, không có tiền thì phải chịu khổ cực đi xa lấy nước, mặc dù nước không tinh khiết nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến sức khoẻ.

    Cho nên, ven bờ sông Thủy Hà hôm nay lại đông vui tấp nập.

    Các xe ngựa chở nước trải dài bên bờ sông, họ múc đầy nước cho các thùng chứa rồi chất lên xe chở về thị trấn.

    Hôm nay là ngày thứ 25 Trung đến với Lục Huyền Thế Giới. Bây giờ cậu ấy vẫn đang nằm nghỉ ngơi sau cuộc truy sát đó.

    May mắn, Trung chỉ là bị kiệt sức và bị thương nhẹ, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi.

    10 Ngưu Giác Binh đã thành công đem 10 Kỵ Binh kịp thời cứu chữa. Họ cũng đã tỉnh lại nhưng chưa thể vận động mạnh.

    Trong căn phòng điều hành căn cứ. Trung tỉnh dậy thì trước mặt Trung chính là bàn tay thô kệch của Thế Vinh.

    Trung hốt hoảng, người nảy mạnh dậy, miệng hét lên.

    "Ô, Chủ Nhân tỉnh dậy rồi"

    "Tôi ngủ mấy ngày rồi"

    "Chỉ mới 4 ngày thôi ạ"

    "Còn mọi người sao rồi?"

    Thế Vinh nở nụ cười như hoa mai.

    "Mọi người đều an toàn, các anh em cũng đang mong chờ Chủ Nhân tỉnh dậy đấy"

    "Được, tôi cũng phải khởi động một xíu chứ"

    Nói rồi Trung bước xuống dường, mặt lên phục trang, bước ra khỏi phòng.

    Ánh sáng chiếu vào mắt Trung làm cậu ấy có một chút không quen. Chính là do nằm quá lâu trên giường bệnh.

    Trung tỉnh dậy đi thăm quan căn cứ, các binh sĩ rất vui mừng, ai nấy cũng quan tâm đến chủ nhân của mình.

    Thế Vinh điều hành căn cứ rất tốt. Các binh sĩ đi săn đều đặn, chia tay từng nhóm săn bắt.

    Mặc dù có bị thương nhưng hầu hết đều được chữa trị dễ dàng.

    68 người sống sót lúc chiến đấu với zombie bao gồm cả Thế Vinh cũng đều đã thăng lên hai sao.

    Trung cảm thấy khá hài lòng với kết quả vừa rồi.

    Hiện tại Trung đang có trong tay quân đội gồm:

    68 Thương Binh hai sao.

    300 Thương Binh một sao.

    10 Nỏ Binh một sao.

    10 Kỵ Binh một sao.

    10 Ngưu Giác Binh một sao.

    Trung cũng đã được lão Hùng cân nhắc việc thành lập Binh Đoàn để được nhận một số ưu đãi từ Quốc Gia.

    Tuy nhiên phí thành lập là 10000 đồng vàng. Lại chịu sự ràng buộc bởi Quốc Gia. Nếu có chiến tranh sẽ phải đi chiến đấu vì đất nước.

    Trung bắt đầu phân vân. Nếu phân tích về lợi và hại thì lợi nhiều hơn. Trước mắt cứ từ từ đã, vì bây giờ ở đây cũng không ai bắt ép gì.

    Giờ anh đây đã là bằng hữu của tiểu thư Sicula rồi đấy, đụng vào anh?

    Đã hỏi ý kiến của bằng hữu anh chưa?

    Lượng cá thu thập từ sông Thủy Hà rất lớn, cho nên thừa rất nhiều. Trung quyết định đem lượng cá dư vào Thị Trấn bán.

    Mỗi một con cá to bằng một phần tư cơ thể người. Vậy mà trên xe chở hàng là 100 con cá chép. Kì lạ là các con cá mặc dù chết đã lâu nhưng vẫn tươi mới.

    Cá chép là nguồn thực phẩm cho người giàu, bởi vì nếu như người dân đi bắt cá rất là tốn công sức. Sông Thủy Hà cách thị trấn khá xa, cá chép lại khó săn bắt. Vì vậy người có điều kiện mới bỏ tiền ra để thu hồi cá chép.

    Ấy vậy mà trên chợ lại trưng bày ra 100 con cá chép, con nào con nấy tươi roi rói.

    Người dân đổ xô lại xem, việc này đến tai các nhà giàu có. Các nhóm đánh thuê cũng tập trung lại.

    Lão Hùng cũng đi ra xem, Mị Hồ thì cười cười nói nói lại gần chỗ ông chủ Thế Vinh chỉ chỉ con cá.

    "Quoa, anh giỏi quá, cá chép bắt tận nhường này con"

    Trung gãi gãi đầu ngượng ngiụ, cười đáp.

    "Hì hì, đều là công sức của các anh em cả đấy. Mà này, chỗ này nên bán thế nào?"

    Mị Hồ cũng không ngạc nhiên lắm. Bèn híp mắt cười.

    "20 đồng bạc/ 1 cân"

    Phải biết là 2 đồng bạc đã đủ một bữa ăn đầy đủ của người bình thường. Một cân cá chép chính là 10 bữa ăn.

    "Không được, Chủ Nhân bảo chỉ bán nguyên con, đồng giá"

    Thế Vinh đành lắc đầu bác bỏ.

    Mị Hồ cũng đắn đo suy nghĩ một lúc lâu. Bởi vì Trung trong mắt của cô chính là thần tượng. Việc bán nguyên con cá mà không bán theo cân thịt chắc là có huyền diệu trong đó.

    Cuối cùng Mị Hồ cũng tìm ra đáp án.

    Vì số lượng cá lớn, cho nên nếu bán theo cân thịt những người có nhu cầu ăn chỉ mua lượng thịt họ cần.

    Một con cá trung bình 15 cân, nếu như ai đó tò mò về thịt cá chép, buộc phải mua nguyên con về mà ăn thử.

    Nhưng điều quan trọng ở đây chính là đồng giá.

    Có con 20 cân, có con lại 12 cân. Chính vì không đồng đều về số cân mà lại đồng giá bán. Vì vậy sẽ có người mua vì hám lợi.

    Mặt bằng chung là 20 bạc / 1 cân. Vì vậy đồng giá một con cá 15 cân là 300 bạc tương đương 3 đồng vàng.

    Đúng là thần tượng của mình.

    "Vậy thì bán 3 đồng vàng một con đi"

    Mị Hồ tươi cười bởi vì đã hiểu thấu được huyền cơ trong lời nói của Trung.

    Nhưng nào ngờ thực tế, Trung chỉ cảm thấy số cá dư thừa này bỏ đi sẽ phí phạm, nên bán hết đi cho rồi. Mà binh sĩ lại không biết cắt thịt cá chép nên phải bán nguyên con.

    Mặc dù giá 20 đồng bạc / 1 cân thịt cá chép là giá thị trường. Nhưng đó chỉ là giá bán ở vùng lân cận. Bởi vì họ gần sông nên đánh bắt cá được và buôn bán.

    Nhưng xét về thị trường ở Thị Trấn Evans, vì xa sông nên không ai buôn bán cá. Cho nên 3 đồng vàng một con cá là cái giá hết sức rẻ, chấp nhận được.

    Chưa tính cá chép có độ tươi lâu, cho nên mua nhiều về trữ ăn vài ngày cũng tốt.

    "Haha, con trai, hôm nay chúng ta có thịt cá chép ăn thử cho biết rồi"

    "Anh em, nhậu cá chép thôi"

    "Hội Trưởng, ông cũng mua một con về ăn đi"

    Thế Vinh thấy Mị Hồ cũng tỏ vẻ thèm thuồng liền tặng cho Mị Hồ một con cá chép.

    Mặc dù Mị Hồ ngại nhưng Thế Vinh cứ đùn đẩy.

    Cuối cùng, lão Hùng cũng ra tay thu hồi con cá giúp Mị Hồ.

    Số cá chép nhanh chóng bị mua hết. Nhóm của Thế Vinh quay về, cũng không quên mua thêm một số vật dụng cho căn cứ.

    Nói đúng ra, căn cứ của Trung và thị trấn Evans đã bắt đầu xây dựng một liên kết kinh tế.

    Căn cứ của Trung cung cấp thịt từ Vĩnh Hằng Sâm Lâm và sông Thủy Hà, rồi tiêu thụ các mặt hàng trong thị Trấn. Cho nên cả hai nơi đều đang dần dần phát triển.

    * * *

    Thời gian thấm thoát trôi qua, mọi việc ở Lục Huyền Thế Giới đều diễn ra suông sẻ. Hôm nay là ngày cuối cùng, chỉ còn mấy phút nữa là sẽ tới giờ dịch chuyển về giới cũ.

    Trung đang rất hồi hộp. Cậu ngồi một mình trong phòng điều hành đợi chờ giây phút đó đến.

    Mặt trời lên tới đỉnh điểm, thời gian 12 giờ cũng đã đến.

    Trong căn phòng điều hành, tiếng gõ bàn, tiếng thở dài, tiếng kẻo kẹt của cái ghế biến mất. Người trong đó cũng biến mất theo.

    * * *

    Trái đất, một ngôi trường bán trú nằm tại một vùng quê. Bây giờ đang là 12 giờ trưa.

    Khi các học sinh đang chìm vào giấc ngủ trưa, để có sức khoẻ tiếp tục học tập vào giờ kế tiếp.

    Đồng chí Nguyễn Chí Trung đã biến mất trong tích tắc, mà tích tắc đó lại bằng 30 ngày ở Lục Huyền Thế giới, nay bỗng xuất hiện trở lại.

    Từ tư thế nằm ngủ trước đó, Trung giật mình ngồi dậy. Ánh mắt cậu mở ra quan sát xung quanh.

    Ồ, vậy là trở về thật rồi. Thằng Việt vẫn nằm đây, vẫn xấu trai như vậy.

    À thời gian, bây giờ là mấy giờ rồi nhỉ.

    Trung nhìn đồng hồ báo lịch trên tường.

    12 giờ 0 phút, ngày 23 tháng 7 năm 2020. Chính xác là ngày mà Trung đã xuyên không.

    Trung bắt đầu kiểm tra hệ thống.

    Đinh Chí Trung.

    Cấp độ :3 sao

    Hệ: Hắc Ám

    Võ tướng: 0/2

    Binh sĩ: 398/1000 (khóa)

    Kỹ năng: Hỏa Long Trảm (2) ; Nhiệt Huyết Sôi Trào (1) ; Ảo Ảnh Chiến (1) ; Lôi Động Cửu Thiên (1).

    Hừm, vậy là binh sĩ đã bị khóa, nhưng sao võ tướng lại không bị khóa nhỉ.

    Lẽ nào võ tướng được chiêu mộ ở thế giới này?

    Rất có thể nha, bởi vì bản thân mình cũng chẳng phải là một võ tướng hay sao?

    Trung bắt đầu mở cửa hàng nhưng cũng đã bị hệ thống khóa mất chức năng.

    Sau khi suy nghĩ, bây giờ chỉ còn mỗi việc là Trung có dùng được kỹ năng của mình hay không, bởi vì trên bảng trạng thái nó không bị khóa.

    Mà nếu như sử dụng kỹ năng ở đây thì không được, sẽ ảnh hưởng đến mọi người xung quanh. Lỡ phá hỏng thứ gì không biết đền bao nhiêu.

    A, trông học về quá đi.

    Tiếng chuông vào lớp vang lên, các học sinh cũng đã vệ sinh cá nhân sau đó tiến vào lớp học.

    Vừa bước vào lớp học, Trung bị va phải một bóng hình thân quen.

    Đó là Nguyễn Ngọc Kiều, hình như cô ấy đang rất vội vã, mắt còn đỏ hoe.

    Nhưng mà điều làm Trung chú ý hơn đó chính là dòng thông báo hệ thống hiện lên.

    Thu nhận Nguyễn Ngọc Kiều làm võ tướng?

    Có – Không

    Ơ, cái hệ thống này bắt ép người hay sao? Tốt nhất là để nó qua một bên.

    Cơ mà, nếu như cô ấy làm võ tướng của mình thì..

    Hehe.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...