

Truyện: Vì Em Khác Chị Ấy
Tác giả: Mọt Muối Mặn
Thể loại: Truyện Teen
Link thảo luận - góp ý: Các Tác Phẩm Của Mọt Muối Mặn 511
Chương 1: Myng
Tác giả: Mọt Muối Mặn
Thể loại: Truyện Teen
Link thảo luận - góp ý: Các Tác Phẩm Của Mọt Muối Mặn 511
Chương 1: Myng
- Em chào chị ạ!
- A em ngồi vào bàn đi em! Em ăn suất mấy để chị lấy?
- Dạ tô 20k thôi chị! Nhiều hơn thì em ăn không hết ạ!
Ôi dễ thương quá, tóc xõa ngang vai, váy trễ vai màu hồng, răng khểnh duyên duyên.
- Ngẩn ra đấy à, bưng ra cho cô bé kia nào!
Chị Minh huých Nhân ra bưng tô bún riêu cho khách.
- Bàn nào chị?
- Mày ngẩn à, khách mới tới có vài người, có mỗi bàn cô bé kia là chưa có gì!
Nhân lật đật bưng ra.
- A em cảm ơn ạ!
Cô bé cười tít mắt, nhanh chóng kéo tô bún về phía mình và ăn. Một vài sợi tóc xõa rủ xuống. Theo phản xạ, Nhân vội vén lên..
- Ơ anh xin lỗi! Chỉ là tóc lỡ nó quệt vào tô bún thì không hay lắm..
- A dạ! Em cảm ơn! May quá, hì!
Lại cái răng khểnh ấy lộ ra, mắt cười nhắm tịt lại, cong cong. Nhân ngẩn ra.
- Ê Nhân lại giúp tao bê cái chậu đĩa này lên giàn giá coi nào!
- Đợi tí!
Nhân chạy sang giúp Phong bê cái chậu sắp đầy đĩa lên giá đỡ.
- Ê dễ thương ghê mày!
- Răng khểnh dễ cưng mày ơi!
- Thì đấy! Nhìn quen nhỉ!
- Mày thì ai chả quen!
- Không quen thật! Để tao nhớ coi.. ưm.. Myng?
- Myng? Tên nó thế á?
- Không tên nick face! Hình như mày cũng có gửi lời mời mà.
- Tao gửi gái nhiều quá nhớ ai đâu!
- Ừa, tao mệt quá, xin chị Minh nghỉ tí đã được không ta?
Phong ý ới gọi chị Minh xin nghỉ chân chút, chị càu nhàu nhưng vẫn cho.
- Hehe nghỉ tí mày, mười phút thôi. Ki bo dễ sợ!
- Ừ, mà ngày nào lên nhận lớp mày? 16 phải không?
- Ừ mốt lên nè, tao lên coi danh sách lớp đã. Đợi tí đọc cho mày nghe.
Phong lôi điện thoại ra lướt. Nhân nhấm nháp bịch đậu rang vừa ngó trộm sang cô bé kia. Vừa ăn vừa đọc sách, ngộ heng. Ngộ ở đây là ăn bún riêu đọc sách mà mang đồ màu hồng. Nhưng người đẹp thì cái gì cũng chấp được hết. Nhân lấy điện thoại ra lén chụp, ngộ nghĩnh vãi. Cậu ta bật cười.
- Cười gì mày? Tự kỷ à?
Phong ngước lên thấy Nhân cười tủm tỉm. Nhân lắc đầu.
- Bọn con Mai, thằng Vinh vẫn chung lớp với mình. Ê tụi nó bảo sắp có hot face học lớp mình. Hóng ghê!
- Tia gái là nhiệm vụ của hai đứa mình mà, càng tốt!
Nhân tặc lưỡi đáp lại. Lớp có người đẹp để ngắm thì vui rồi.
- Tao hỏi rồi, ảnh nè. Để tao mở đã!
Nhân xúm lại gần ngó vào coi. Ơ.. chẳng phải là.. Lập tức Nhân và Phong ngước lên nhìn nhau và sau đó cùng nhìn về một phía. Myng?
- Queo, queo, quèo. Thú vị nha, đúng gu luôn!
- Ông trời có mắt, trúng ngay em ấy. Tao ngẩn từ cái nhìn đầu tiên luôn!
- Tật mê gái không bỏ được! Ê tên My nè này, khác chữ "ng" thôi!
Thì ra tên My, người cute, tên cũng cute nốt!
- Hai đứa vô làm, hết giờ rồi!
Chưa gì đã làm rồi. Ngắm gái chưa đã mà chị..
Nhân lững thững đi dọn đống tô đĩa tại các bàn. Cố tình đi ngang qua My để nhìn rõ cô. Chợt..
- Anh ơi, tính tiền!
Choang!.. Nhân giật mình làm rơi cái đĩa, vỡ tan tành. Tội tia gái không không để ý đường đi. My chợt ngước lên lúc cậu đang đi qua nhìn lén nên khiến Nhân lúng túng vấp làm rơi đĩa.
- Nhân!
- Dạ chị, em xin lỗi! Trừ vào lương em cũng được!
Nhân mếu máo. Tội dại gái gây ra.
- Em xin lỗi làm anh giật mình. Để em thanh toán ạ!
My định rút tờ tiền ra đền. Chị Minh bảo thôi, không sao làm Nhân nhẹ nhõm. Phong thì cười hô hố. Mất dạy! Bạn bị khổ thế mà còn cười được.
- Anh! Em xin lỗi! Cho em xin số điện thoại được không ạ? A để tiện xin lỗi ý ạ!
Xin số để xin lỗi ư? Lạ lùng nhỉ! Nhưng gái đẹp xin thì ngu gì không cho. Máu dại gái trong Nhân càng tăng hơn nữa.
- Bạn ơi, thằng này không có điện thoại đâu! Xin số mình cũng được này!
Thằng cơ hội đây rồi. Nhân lườm lườm, mối của cậu mà cứ sân si!
- Vậy thì anh sài face không ạ? Xin nick cũng được ạ!
Chộ ôi! Dễ cưng ghê á. Phong mặt thồn tuổi gì tranh cậu Nhân nhà ta.
- Có chứ, tên Nhân Lăng nạ!
- Em, cả anh nữa này! Anh thì tên là Phong Mén nha!
Chen, chen! Tên Phong này không ăn đòn là không được!
- Dạ dạ, cả hai anh luôn. Hì! Thôi em về ạ! Chào chị, chào hai anh!
- Chào em!
Người gì đâu dễ thương tợn. Cả người cả nết. Sau này còn cùng lớp nữa! Vui phết! Nhân nhà ta huýt sáo vui vẻ.
- Ê em ơi, tiện thể chúng ta cùng.. ơ.. ưm.. ả a (thả ra). Chó Nhân!
Nhân vội bịt miệng thằng bạn tọc mạch. Lắm mồm! Ai nhờ mày nói không? Định bất ngờ mà cứ!
- Nhân chó! Sao bịt miệng tao?
- Im mồm, tao có chuyện vui mà mày cứ tọc mạch! Hỏng bét à!
Phong tặc lưỡi.
- Này! Tranh thủ trốn việc à, chị trừ lương hai đứa giờ! Làm ngay!
* * * Tối 7h Nhân với Phong bạn mình đi bộ từ quán làm về. Nhân ảo não vặn vẹo người. Xương cậu sắp gãy đến nơi rồi, cả ngày chạy bưng bê đồ ăn, thanh toán tiền nên xương cốt rã rời.
- Tao vô trước nha, mày đi cẩn thận!
- Ừa bye!
Phong lững thững vào nhà trước, Nhân tiếp tục đi bộ về. Nhà cậu hơn nhà Phong một đoạn. Nhà nhà lên đèn. Cậu rụt đầu vào cổ áo dựng đứng, hai tay đút sâu hơn vào túi. Dù không lạnh nhưng khiến cậu thấy an toàn. Nhìn sang hai bên đường, cậu thấy lũ mèo nhà đang gầm gừ nhau, hai ông cụ ngồi chơi cờ, cô bán bắp với khoai, cặp tình nhân, vợ chồng cầm tay con đi dạo. Cậu chợt thấy lòng ấm áp nhưng lại không biết tại sao.
- Ba, má. Mua con kẹo bông nha! Kia kìa!
- Tối rồi, đau răng đấy! Mai mẹ mua cho nha!
- Ứ ừ! Không chịu đâu! Mẹ mua mà! Huhu.
- A rồi! Mua! Bảo ba đi con.
- Ba, mua!
- Một cái thôi nghe chưa!
Đứa bé vòi ba mẹ mua kẹo bông. Làm nũng dễ thương thật. Đúng là trẻ con, đòi gì được nấy. Thích thật! Nhân cũng từng được như thế, nhưng.. nghĩ tới lại chạnh lòng. Cậu bước nhanh đi về!
- Nhân nhanh con! Ông sắp về tới rồi, đi tắm đi!
- Dạ ngoại! Ngoại nấu gì ngoại?
- Món anh thích. Đi tắm nhanh!
Nhất ngoại rồi! Nhân hôn chụt vào má bà ngoại rồi chạy lên phòng. Vớ đại bộ quần áo trong tủ ra rồi bước vào phòng tắm. Thoải mái thật, nước lạnh! Xong xuôi cậu xuống ăn tối.
- Ăn đi con!
- Nhân biết lớp chưa con?
- Dạ rồi ông, lớp chọn ạ!
- Tốt! Lên cấp ba rồi thì siêng học hơn nữa đi!
Ông à, con đã và đang siêng hết sức có thể rồi. Con còn trẻ, phải được ăn và chơi chứ ông!
- Dạ, con biết rồi!
- À có ai cùng lớp với con không? Bạn cũ ấy?
- Vẫn là thằng Phong ngoại ạ!
- Mong là có ai để ý cháu tôi, không là ế chết!
- Bà này! Nó còn đi học, yêu đương gì sớm!
Nhân bật cười.. Nhắc bạn mới nhớ.. My! Không biết đã gửi lời mời chưa. Nhân vội ăn nhanh rồi xin phép lên lầu. Vừa tới phòng chộp ngay cái laptop mở face lên. 23 thông báo! Để coi.. 7 lời mời kết bạn. Mong trong đó có My!.. Và, không có!
"Ê My gửi tao rồi"
Phong nhắn đến.
"Tao chưa"
"Kém vậy ba, mày nhạt nhẽo quá: ( ("
"Cút"
"Haha"
Phong rồi sao Nhân vẫn chưa?
Vào nick cô bé xem. Mới đăng ảnh 4 phút trước. Coi nào, cute thế chứ nị! Trời má! 4 phút 141 like. Hot face có khác. Nhân vào bình luận.. 2 phút sau có lời mời kết bạn.. Là My! Xác nhận ngay và ngày.
"Anh"
Là My, ngọt dữ!
"Anh đây"
"Xin lỗi giờ mới gửi anh, sáng nay nữa! Em áy náy lắm!"
"Không sao nạ"
"Dạ

, xin lỗi ba tim luôn nha"
Ôi dễ thương quá!
"Thôi em học đây, bye anh, muoa"
Cái icon thấy ghét vậy đó, hôn hít nữa!
"Học đi"
"Dạ, tí anh ngủ ngon nha, mơ đẹp. Mơ em cho vui"
Mơ được bên em quá, dẹp đi, anh muốn luôn chứ không mơ nữa quá. Thính độc dễ sợ hà!
"Em cũng ngủ ngon, Myng!"
Tối đó Nhân nhà ta mơ được ôm My thật nhưng trớ trêu thay khi sắp tới đoạn hay là hôn thì My bỗng biến thành Phong! Buồn cho thanh niên..
* * *
Lần đầu rung động thật sự. Cái răng khểnh duyên tinh nghịch. Mắt cười tít, má hây đỏ. Em dễ thương quá My ơi!
* * * Nhưng chợt nhận ra đâu phải mình tôi là khen em, cả tá người kia! Nhưng tôi vẫn cứ bon chen. Đơn giản vì rung động mà: )) )
- A em ngồi vào bàn đi em! Em ăn suất mấy để chị lấy?
- Dạ tô 20k thôi chị! Nhiều hơn thì em ăn không hết ạ!
Ôi dễ thương quá, tóc xõa ngang vai, váy trễ vai màu hồng, răng khểnh duyên duyên.
- Ngẩn ra đấy à, bưng ra cho cô bé kia nào!
Chị Minh huých Nhân ra bưng tô bún riêu cho khách.
- Bàn nào chị?
- Mày ngẩn à, khách mới tới có vài người, có mỗi bàn cô bé kia là chưa có gì!
Nhân lật đật bưng ra.
- A em cảm ơn ạ!
Cô bé cười tít mắt, nhanh chóng kéo tô bún về phía mình và ăn. Một vài sợi tóc xõa rủ xuống. Theo phản xạ, Nhân vội vén lên..
- Ơ anh xin lỗi! Chỉ là tóc lỡ nó quệt vào tô bún thì không hay lắm..
- A dạ! Em cảm ơn! May quá, hì!
Lại cái răng khểnh ấy lộ ra, mắt cười nhắm tịt lại, cong cong. Nhân ngẩn ra.
- Ê Nhân lại giúp tao bê cái chậu đĩa này lên giàn giá coi nào!
- Đợi tí!
Nhân chạy sang giúp Phong bê cái chậu sắp đầy đĩa lên giá đỡ.
- Ê dễ thương ghê mày!
- Răng khểnh dễ cưng mày ơi!
- Thì đấy! Nhìn quen nhỉ!
- Mày thì ai chả quen!
- Không quen thật! Để tao nhớ coi.. ưm.. Myng?
- Myng? Tên nó thế á?
- Không tên nick face! Hình như mày cũng có gửi lời mời mà.
- Tao gửi gái nhiều quá nhớ ai đâu!
- Ừa, tao mệt quá, xin chị Minh nghỉ tí đã được không ta?
Phong ý ới gọi chị Minh xin nghỉ chân chút, chị càu nhàu nhưng vẫn cho.
- Hehe nghỉ tí mày, mười phút thôi. Ki bo dễ sợ!
- Ừ, mà ngày nào lên nhận lớp mày? 16 phải không?
- Ừ mốt lên nè, tao lên coi danh sách lớp đã. Đợi tí đọc cho mày nghe.
Phong lôi điện thoại ra lướt. Nhân nhấm nháp bịch đậu rang vừa ngó trộm sang cô bé kia. Vừa ăn vừa đọc sách, ngộ heng. Ngộ ở đây là ăn bún riêu đọc sách mà mang đồ màu hồng. Nhưng người đẹp thì cái gì cũng chấp được hết. Nhân lấy điện thoại ra lén chụp, ngộ nghĩnh vãi. Cậu ta bật cười.
- Cười gì mày? Tự kỷ à?
Phong ngước lên thấy Nhân cười tủm tỉm. Nhân lắc đầu.
- Bọn con Mai, thằng Vinh vẫn chung lớp với mình. Ê tụi nó bảo sắp có hot face học lớp mình. Hóng ghê!
- Tia gái là nhiệm vụ của hai đứa mình mà, càng tốt!
Nhân tặc lưỡi đáp lại. Lớp có người đẹp để ngắm thì vui rồi.
- Tao hỏi rồi, ảnh nè. Để tao mở đã!
Nhân xúm lại gần ngó vào coi. Ơ.. chẳng phải là.. Lập tức Nhân và Phong ngước lên nhìn nhau và sau đó cùng nhìn về một phía. Myng?
- Queo, queo, quèo. Thú vị nha, đúng gu luôn!
- Ông trời có mắt, trúng ngay em ấy. Tao ngẩn từ cái nhìn đầu tiên luôn!
- Tật mê gái không bỏ được! Ê tên My nè này, khác chữ "ng" thôi!
Thì ra tên My, người cute, tên cũng cute nốt!
- Hai đứa vô làm, hết giờ rồi!
Chưa gì đã làm rồi. Ngắm gái chưa đã mà chị..
Nhân lững thững đi dọn đống tô đĩa tại các bàn. Cố tình đi ngang qua My để nhìn rõ cô. Chợt..
- Anh ơi, tính tiền!
Choang!.. Nhân giật mình làm rơi cái đĩa, vỡ tan tành. Tội tia gái không không để ý đường đi. My chợt ngước lên lúc cậu đang đi qua nhìn lén nên khiến Nhân lúng túng vấp làm rơi đĩa.
- Nhân!
- Dạ chị, em xin lỗi! Trừ vào lương em cũng được!
Nhân mếu máo. Tội dại gái gây ra.
- Em xin lỗi làm anh giật mình. Để em thanh toán ạ!
My định rút tờ tiền ra đền. Chị Minh bảo thôi, không sao làm Nhân nhẹ nhõm. Phong thì cười hô hố. Mất dạy! Bạn bị khổ thế mà còn cười được.
- Anh! Em xin lỗi! Cho em xin số điện thoại được không ạ? A để tiện xin lỗi ý ạ!
Xin số để xin lỗi ư? Lạ lùng nhỉ! Nhưng gái đẹp xin thì ngu gì không cho. Máu dại gái trong Nhân càng tăng hơn nữa.
- Bạn ơi, thằng này không có điện thoại đâu! Xin số mình cũng được này!
Thằng cơ hội đây rồi. Nhân lườm lườm, mối của cậu mà cứ sân si!
- Vậy thì anh sài face không ạ? Xin nick cũng được ạ!
Chộ ôi! Dễ cưng ghê á. Phong mặt thồn tuổi gì tranh cậu Nhân nhà ta.
- Có chứ, tên Nhân Lăng nạ!
- Em, cả anh nữa này! Anh thì tên là Phong Mén nha!
Chen, chen! Tên Phong này không ăn đòn là không được!
- Dạ dạ, cả hai anh luôn. Hì! Thôi em về ạ! Chào chị, chào hai anh!
- Chào em!
Người gì đâu dễ thương tợn. Cả người cả nết. Sau này còn cùng lớp nữa! Vui phết! Nhân nhà ta huýt sáo vui vẻ.
- Ê em ơi, tiện thể chúng ta cùng.. ơ.. ưm.. ả a (thả ra). Chó Nhân!
Nhân vội bịt miệng thằng bạn tọc mạch. Lắm mồm! Ai nhờ mày nói không? Định bất ngờ mà cứ!
- Nhân chó! Sao bịt miệng tao?
- Im mồm, tao có chuyện vui mà mày cứ tọc mạch! Hỏng bét à!
Phong tặc lưỡi.
- Này! Tranh thủ trốn việc à, chị trừ lương hai đứa giờ! Làm ngay!
* * * Tối 7h Nhân với Phong bạn mình đi bộ từ quán làm về. Nhân ảo não vặn vẹo người. Xương cậu sắp gãy đến nơi rồi, cả ngày chạy bưng bê đồ ăn, thanh toán tiền nên xương cốt rã rời.
- Tao vô trước nha, mày đi cẩn thận!
- Ừa bye!
Phong lững thững vào nhà trước, Nhân tiếp tục đi bộ về. Nhà cậu hơn nhà Phong một đoạn. Nhà nhà lên đèn. Cậu rụt đầu vào cổ áo dựng đứng, hai tay đút sâu hơn vào túi. Dù không lạnh nhưng khiến cậu thấy an toàn. Nhìn sang hai bên đường, cậu thấy lũ mèo nhà đang gầm gừ nhau, hai ông cụ ngồi chơi cờ, cô bán bắp với khoai, cặp tình nhân, vợ chồng cầm tay con đi dạo. Cậu chợt thấy lòng ấm áp nhưng lại không biết tại sao.
- Ba, má. Mua con kẹo bông nha! Kia kìa!
- Tối rồi, đau răng đấy! Mai mẹ mua cho nha!
- Ứ ừ! Không chịu đâu! Mẹ mua mà! Huhu.
- A rồi! Mua! Bảo ba đi con.
- Ba, mua!
- Một cái thôi nghe chưa!
Đứa bé vòi ba mẹ mua kẹo bông. Làm nũng dễ thương thật. Đúng là trẻ con, đòi gì được nấy. Thích thật! Nhân cũng từng được như thế, nhưng.. nghĩ tới lại chạnh lòng. Cậu bước nhanh đi về!
- Nhân nhanh con! Ông sắp về tới rồi, đi tắm đi!
- Dạ ngoại! Ngoại nấu gì ngoại?
- Món anh thích. Đi tắm nhanh!
Nhất ngoại rồi! Nhân hôn chụt vào má bà ngoại rồi chạy lên phòng. Vớ đại bộ quần áo trong tủ ra rồi bước vào phòng tắm. Thoải mái thật, nước lạnh! Xong xuôi cậu xuống ăn tối.
- Ăn đi con!
- Nhân biết lớp chưa con?
- Dạ rồi ông, lớp chọn ạ!
- Tốt! Lên cấp ba rồi thì siêng học hơn nữa đi!
Ông à, con đã và đang siêng hết sức có thể rồi. Con còn trẻ, phải được ăn và chơi chứ ông!
- Dạ, con biết rồi!
- À có ai cùng lớp với con không? Bạn cũ ấy?
- Vẫn là thằng Phong ngoại ạ!
- Mong là có ai để ý cháu tôi, không là ế chết!
- Bà này! Nó còn đi học, yêu đương gì sớm!
Nhân bật cười.. Nhắc bạn mới nhớ.. My! Không biết đã gửi lời mời chưa. Nhân vội ăn nhanh rồi xin phép lên lầu. Vừa tới phòng chộp ngay cái laptop mở face lên. 23 thông báo! Để coi.. 7 lời mời kết bạn. Mong trong đó có My!.. Và, không có!
"Ê My gửi tao rồi"
Phong nhắn đến.
"Tao chưa"
"Kém vậy ba, mày nhạt nhẽo quá: ( ("
"Cút"
"Haha"
Phong rồi sao Nhân vẫn chưa?
Vào nick cô bé xem. Mới đăng ảnh 4 phút trước. Coi nào, cute thế chứ nị! Trời má! 4 phút 141 like. Hot face có khác. Nhân vào bình luận.. 2 phút sau có lời mời kết bạn.. Là My! Xác nhận ngay và ngày.
"Anh"
Là My, ngọt dữ!
"Anh đây"
"Xin lỗi giờ mới gửi anh, sáng nay nữa! Em áy náy lắm!"
"Không sao nạ"
"Dạ



Ôi dễ thương quá!
"Thôi em học đây, bye anh, muoa"
Cái icon thấy ghét vậy đó, hôn hít nữa!
"Học đi"
"Dạ, tí anh ngủ ngon nha, mơ đẹp. Mơ em cho vui"
Mơ được bên em quá, dẹp đi, anh muốn luôn chứ không mơ nữa quá. Thính độc dễ sợ hà!
"Em cũng ngủ ngon, Myng!"
Tối đó Nhân nhà ta mơ được ôm My thật nhưng trớ trêu thay khi sắp tới đoạn hay là hôn thì My bỗng biến thành Phong! Buồn cho thanh niên..
* * *
Lần đầu rung động thật sự. Cái răng khểnh duyên tinh nghịch. Mắt cười tít, má hây đỏ. Em dễ thương quá My ơi!
* * * Nhưng chợt nhận ra đâu phải mình tôi là khen em, cả tá người kia! Nhưng tôi vẫn cứ bon chen. Đơn giản vì rung động mà: )) )
Last edited by a moderator: