1 người đang xem

Thùy Minh

Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!
Bài viết: 2022 Tìm chủ đề
4694 496
Về thăm quê ngoại

Tác giả: Xuân Quỳ

Về thăm quê cũ - đề tài không phải là mới nhưng mỗi nhà thơ lại có cảm nhận riêng, cách thể hiện riêng và mang đến cho người đọc những trải nghiệm cảm xúc khác nhau cùng nhân vật trữ tình.

"Về thăm quê ngoại" kể lại một lần về quê ngoại của người cháu - có thể là nhân vật trữ tình, cũng có thể là chính tác giả. Cảm xúc của lần hồi hương quê ngoại gói trong câu thơ cuối: vui buồn lẫn lộn. Vui vì được gặp ngoại, buồn có lẽ vì thời gian xa cách đã quá dài chăng? Đã đủ để người cháu phải giật mình vì sự trôi chảy của thời gian và sự vô tình của chính mình.

Bởi vui buồn lẫn lộn, nên cảnh vật cũng theo đó mà tự sóng đôi hai sắc thái: vừa sùi sụt, chênh chao (chiều mưa, sóng cả, chòng chành), vừa tươi tắn, thân thương (đường cũ, dừa xanh, trĩu trịt cành sai, khói rơm, lối mòn...). Đặc biệt là hình ảnh của ngoại, chờ con trước cổng, ôm con nghẹn ngào gợi nhiều cảm xúc.

Bài thơ thể hiện tâm trạng của nhân vật trữ tình trong lần về thăm quê, qua đó thể hiện tình yêu đối với quê ngoại và với người bà kính yêu của nhân vật trữ tình.

FhAoz0C.jpg

Về quê thăm ngoại chiều mưa

Con đường cũ, mấy rặng dừa xanh xanh

Đò ngang sóng cả chòng chành

Lối mòn ngõ xóm quanh quanh ngắn dài.


Vườn nhà trĩu trịt cành sai

Kìa bóng ngoại, trước cổng ngoài chờ con

Bếp nhà thoang thoảng khói rơm

Lửa sôi ghế vội nồi cơm gạo mùa.


Lẫn trong hương bưởi hương dừa

Hương làng xóm, nghĩa cũ xưa ngọt bùi

Vòng tay ôm ngoại bùi ngùi

Nghe con tim hát buồn vui nghẹn ngào.

Nguồn: Xuân Quỳ thơ tuyển, NXB Văn học, 2011
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back