Thơ buồn không tên Ngày tháng khi xưa nay còn đâu Một người ra đi một người sầu Bao nhiêu nỗi buồn đành chôn dấu Biết đến bao giờ gặp lại nhau. Nguyễn văn Thẳm
Mưa của lòng em Mưa vô tìng rơi.. lòng người vô tình chạy.. Lòng người thay đổi hay dòng đời ngược trôi.. Mưa cuốn đi niềm đau và kéo luôn hạnh phúc.. Mưa vô tri nhưng làm người đau khổ.. Trân trân
Quá khứ và hiện tại Quá khứ ơi tao buông tay mày nhé.. Ôm mãi mày tao đau quá mày ơi.. Tao chờ hiện tại nối tiếp tương lai.. Chờ ngày mai vết thương trong tao lành hẳn.. Tao lai trở về cái thuở chẳng yêu ai.. Hoàng Thái Hiền
Rồi một ngày kỉ niệm cũng xanh rêu Ta không còn khóc khi về trên lối cũ Bao nỗi đam mê suốt một thời vất vả Rồi một ngày cũng thành những phôi pha.. Theo blog: Sevenlonely
Chuông Nguyện Người đi phố cũng lạ xa Nỗi buồn dấu kìn nay òa vỡ đau Hồi chuông nguyện đổ trên cao Gieo buồn quay quắt ai nào biết đâu! Gửi Xin tim thôi đừng trăn trở nhé Trống canh khua đã cuối đêm rồi Gửi ánh sao hôm về nơi đó Tiếng lòng em đã hóa mồ côi! Buồn Buồn chi quay quắt tháng ba Góc trời riêng đã vỡ ra ngậm ngùi Miên man trong nỗi buồn vui Điếng lòng chôn tiếng khóc vùi từ đây! Ngọc Vân
Tình yêu màu gì em biết không? Tình yêu là gì em biết không? Là những yêu thương tận đáy lòng Để lúc lạc nhau khi bề bộn Ta còn đứng đợi giữa phố đông." Tuấn Hạ
Gượng Cười Mỉm cười chia tay lòng tan nát Mở miện chúc phúc người tôi yêu Đêm về lặng lẽ mình tôi khóc Ngồi tựa vào tường lệ tuôn rơi. Minhha
Chỉ là.. Chỉ là mình đã lặng im Cho quên đi những êm đềm khi xưa Chỉ là hẫng một cơn mưa Để rồi tiếc cả ngày xưa ngọt lành Trần Việt Anh
Cạn Lệ Ngọc Vân Muốn khóc sao hồn ta cạn lệ Tiếng lòng như lụa xé đêm thu Mơ tan_ ảo ảnh trăng vàng ối Buồn khóa tim ta giữa ngục tù!
Bâng Khuâng Mùa Én Ngọc Vân Mấy buổi đi về trên lối nhớ Bâng khuâng mùa én chợt qua rồi Nuối tiếc dư hương ngày mộng cũ Buồn nào se sắt ở trên môi.