Nếu cứ nói chia tay là quên được Thì em đâu để mắt ướt thế này Những giọt buồn rơi cho nỗi đắng cay Cho một ngày mây ngừng bay mãi mãi.
Rồi ngày mai hai đứa mình tan vỡ Anh buồn không khi dang dở kiếp này Sẽ chẳng còn những đêm trắng nồng say Môi hôn quyện tay trong tay hạnh phúc.
Tình chúng mình như hoa nở trái mùa Nên em biết rồi cũng nhanh tàn úa Tình đẹp mấy cũng thương đau ngày cuối Buồn không anh mọi thứ kết thúc rồi?
Chuyện đã rồi đành phải cố quên đi Hãy chấp nhận những gì nơi thực tại Dẫu con tim đôi lúc còn ngây dại Kí ức buồn mãi khắc khoải khôn nguôi.
Giờ ăn năn cũng không kịp nữa rồi Bởi chúng ta đã thành người xa lạ Chỉ mong rằng mình đừng thêm vội vã Như một thời nơi quá khứ xa xôi.
Nếu đường về đã chẳng thể sánh đôi Thì hãy chúc cho nhau lời hạnh phúc Vậy nhé em.. khi tình ta kết thúc Trả nhau về cái lúc chẳng hề quen.
Đừng giận hờn.. oán trách chi nhau Chẳng thể bên nhau thì chia ly.. xa cách Chuyện bình thường.. có gì đâu đáng trách Cố dối lòng.. đâu phải cách yêu thương.
Đừng cố giả vờ vẫn nhớ.. vẫn thương Hãy buông tay.. nhường cho người kế tiếp Đừng cố níu khi tình yêu đã hết Sẽ chỉ cho nhau thêm mỏi mệt.. tổn thương.
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa Em chỉ sợ rồi trời sẽ mưa Xóa nhòa hết những điều anh hứa Mây đen tới, trời chẳng còn xanh nữa Nắng không trong, như nắng buổi ban đầu. Lưu Quang Vũ
Nếu Ai Còn Nhớ Nếu ai còn nhớ khi tôi chết Xin bước chân nhẹ trên cỏ xanh Nếu ai còn nhớ khi tôi sống Xin trải lòng ra chớ để dành.. Sưu tầm