Truyện Ngắn Tuyển Tập Các Truyện Ngắn Hay Nhất Về Cuộc Sống - Sơ Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi SoNguyet, 14 Tháng hai 2021.

  1. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Ly Và Nước

    Ly nói: "Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút Nước nào!".

    Chủ hỏi: "Được, cho ngươi Nước rồi, ngươi sẽ không cô quạnh nữa phải không?".

    Ly đáp: "Chắc vậy!"

    Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.

    Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.

    Một lát Nước chỉ còn ấm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.

    Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.

    Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là "an bài" của duyên phận.

    Ly kêu lên: "Chủ nhân, mau đổ Nước ra đi, tôi không cần nữa!"

    Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu.

    Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất.

    Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nhìn thấy, mỗi mảnh của Ly đều đọng Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nà
    o để đưa Nước, nguyên vẹn trở vào trong lòng được nữa.

    Ly bật khóc, lệ hòa vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa.

    Chủ về, ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra.

    Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân trọng?

    Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải mất hết tất cả, không còn cách gì vãn hồi nữa mới chịu buông xuôi?

    Sưu tầm
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng hai 2021
  2. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Khoảng Cách Xa Nhất

    Khoảng cách xa nhất không phải là sống và chết mà là gần nhau mà không hiểu được nhau.

    Khoảng cách xa nhất không phải là ở ngay trước mắt mà là mến nhau lại không giữ được.

    Khoảng cách xa nhất không phải là mến thương không giữ được mà là tình thương không được đáp lại.

    Khoảng cách xa nhất không phải là tình thương không được đáp lại mà là đem trái tim lạnh giá để đối với người yêu thương mình.

    Người sống bên cạnh mình mà không thể hiểu được mình, lại không thể yêu mến nhau và yêu mến nhau không thể nói ra được.. đó là xa.

    Khoảng cách gần nhất cũng dễ dàng là xa nhất nếu ta không biết sự tồn tại của nó.

    Khoảng cách xa nhất đôi khi lại rất gần nhất vì nó giúp người ta yêu nhau mãnh liệt hơn.

    Sưu tầm
     
  3. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Đừng Bao Giờ Quên

    Sự hiện hữu của bạn là món quà cho thế giới này. Bạn là duy nhất và không ai thay thế được bạn. Cuộc đời bạn là tất cả những gì bạn muốn, bạn hãy sống trọn vẹn từng ngày ngay từ bây giờ.

    Hãy luôn sống trong những niềm vui, chứ không phải là những phiền toái, và bạn sẵn sàng đương đầu với những gì sẽ đến. Trong bạn hẳn sẽ luôn có quá nhiều câu hỏi, hoài nghi.. Nhưng hãy hiểu, hãy dũng cảm.. bạn sẽ thành người mạnh mẽ.

    Đừng tự giới hạn mình. Những giấc mơ của bạn đang chờ bạn đánh thức và chinh phục. Đừng rời bỏ những quyết định quan trọng để tạo ra cơ hội của ngày mai. Bạn hãy vươn đến đỉnh cao và giá trị của chính mình.

    Không có gì lãng phí năng lượng sống cho bằng sự lo lắng. Bạn càng ưu tư bao nhiêu, bạn càng trĩu nặng tâm hồn bấy nhiêu. Đừng cho mọi vấn đề quá nghiêm trọng - hãy sống một cuộc đời "trời quang mây tạnh", chứ không phải sống trong những âu sầu hối tiếc.

    Hãy nhớ rằng một tình yêu nhỏ sẽ không thể tồn tại, hãy nhớ rằng rất nhiều quy luật tuần hoàn là điều không tránh khỏi. Hãy nhớ rằng tình bạn là một sự đầu tư khôn ngoan, và kho báu cuộc đời là chúng ta.. được ở bên nhau.

    Có sức khỏe và hy vọng và hạnh phúc. Hãy dành thời gian ước nguyện đến một vì sao. Và đừng bao giờ quên.. chúng ta đặc biệt đến thế nào!

    Sưu tầm
     
  4. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Hãy Yêu Tha Thiết

    Đây là bức thư của một người cha gửi cho con gái của mình trước khi từ bỏ cuộc sống của mình để đi về cõi vĩnh hằng:

    ".. Con ơi, dù con sợ tình yêu nhưng tình yêu cứ đến. Nếu đây là niềm vui thì con cứ nâng niu như người mẹ ôm ấp đứa con thơ. Nếu đây là vết thương lòng cũng có thể tâm hồn con vương vấn. Con đừng bao giờ tự hỏi con rằng người con đang yêu có xứng đáng với con không? Cái thứ tình yêu mà mặc cả như món hàng ngoài chợ thì cái đó không còn là tình yêu nữa. Khi con yêu con đừng đắn đo tính toán.

    Nếu người yêu con là người nghèo khổ thì con sẽ cùng người ấy lao động xây đắp tô thắm cho tình yêu.

    Nếu người yêu con già hơn con thì con sẽ làm cho người ấy trẻ lại với con. Nếu người yêu của con bị cụt chân thì con sẽ là cái nạng vững chắc của họ. Tình yêu đẹp nhất sẽ đến với con nếu như con làm đúng theo lời cha dạy. Con phải luôn cảnh giác xem thử người đó yêu con vì cái gì?

    Nếu người đó yêu con vì sắc đẹp thì con nên nhớ rằng: Sắc đẹp của con rồi sẽ tàn.

    Nếu người đó yêu con vì con có chức cao thì con hãy khẳng định rằng: Người đó không yêu con. Con hãy tự bảo họ rằng:" Địa vị không bao giờ đem lại hạnh phúc cho con người, chỉ có tự túc chân chính mới thỏa mãn lòng người chân chính ". Con phải độ lượng và giàu lòng tha thứ nếu như họ hối hận thật sự. Con hãy chung thủy với người yêu xây dựng cuộc đời riêng.

    Nếu con làm mất hai chữ quý báu đó thì con sẽ hổ thẹn và không được quyền tự hào với chính con, với xã hội.

    Nếu con để cho một người nào khác chồng con đặt cái hôn ranh mãnh bẩn thỉu lên môi con thì trước khi hôn họ sẽ khinh con và nhất là sau khi hôn họ sẽ càng khinh con hơn.

    Ai sẽ vì con mà chăm sóc đời con, vui khi có tin mừng, buồn khi con gặp sự không may. Đó chính là chồng của con." CON HÃY YÊU ĐI, YÊU THA THIẾT NHƯ NGÀY XƯA MẸ ĐÃ YÊU CHA"!

    Sưu tầm
     
  5. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Đơn Giản Hãy Gọi Người Là Mẹ

    Có một đứa bé sắp chào đời. Nó bèn hỏi Thượng Đế:

    - Họ nói ngày mai Người sẽ đưa con xuống trần gian, nhưng làm sao con sống nổi ở đó khi mà con quá nhỏ bé và bất lực như thế này?

    Thượng Đế đáp:

    - Trong số những thiên thần, ta đã chọn cho con một người. Thiên thần của con sẽ đợi con và săn sóc con chu đáo.

    Đứa bé lại nài nỉ:

    - Nhưng này con không phải làm việc gì ngoài ca hát và vui cười hạnh phúc chứ?

    Thượng Đế đáp:

    - Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và cũng sẽ tươi cười với con mỗi ngày. Con sẽ cảm nhận được tình thương của người dành cho con và con sẽ thấy rất hạnh phúc.


    Đứa bé lại hỏi:

    - Và làm sao con có thể hiểu được khi họ nói chuyện với con bằng một ngôn ngữ mà con chưa hề biết đến?

    Thượng Đế trả lời:

    - Thiên thần của con sẽ nói với con bằng những ngôn từ nhẹ nhàng và đẹp đẽ nhất mà con chưa từng được nghe, đồng thời với sự nhẫn nại và cẩn trọng, thiên thần của con sẽ dạy con biết nói.

    - Con nghe nói chốn trần gian lắm kẻ xấu xa. Ai sẽ bảo vệ con?

    - Thiên thần của con sẽ hộ trì con ngay cả khi điều đó đe dọa đến tính mạng của người.

    - Nhưng con sẽ rất buồn vì không còn được nhìn thấy Ngài nữa.

    - Thiên thần của con sẽ luôn nói với con về Ta, và dạy con cách thức quay về với Ta dù rằng Ta luôn cận kề con.

    Vào giây phút đó, ở nơi thiên đường ngập tràn an lạc nhưng người ta vẫn có thể nghe thấy những tiếng gọi vang vọng từ cõi thế, và đứa bé vội vàng hỏi Thượng Đế:

    - Thưa Ngài, nếu con phải đi ngay bây giờ, xin hãy cho con biết tên thiên thần hộ mạng của con.

    - Tên của người không quan trọng, con chỉ đơn giản gọi người là "Mẹ".

    Sưu tầm
     
  6. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Dẫu Thế Nào Đi Nữa

    Nếu tỏ ra khoan dung, sẽ có người cho là bạn dễ dãi. Dẫu thế, bạn hãy tha thứ cho họ.

    Nếu tỏ ra tử tế với mọi người, sẽ có người nghĩ bạn có động cơ gì đó. Dẫu thế, bạn hãy cứ sống thật với người khác và với chính mình.

    Nếu sống chân thật, sẽ có người muốn lừa dối bạn. Dẫu thế, bạn hãy cứ sống thật với người khác và với chính lmình.

    Nếu thành công, sẽ có những kẻ cơ hội tìm đến với bạn. Dẫu thế, bạn hãy luôn vươn đến thành công.

    Nếu tìm thấy hạnh phúc, sẽ có người ghen tị và tìm cách phá hoại. Dẫu thế, bạn hãy cứ đi tìm và nâng niu hạnh phúc đang có.

    Những điều tốt đẹp bạn thực hiện hôm nay có thể bị lãng quên vào ngày mai. Dẫu thế, hãy tiếp tục làm những điều tốt đẹp.

    Bạn mất nhiều năm để vun đắp một cái gì đó và rồi một người khác có thể phá hủy nó trong phút chốc. Dẫu thế, bạn hãy làm những điều bạn tâm đắc.

    Có lúc bạn sẽ thất vọng vì đặt lòng tin không đúng chỗ. Dẫu thế, đừng bao giờ tỏ ra bi quan hay chán nản cuộc sống thà bị lừa còn hơn không dám tin một lần.


    Bạn tặng cho cuộc đời tất cả những gì tốt đẹp nhất của mình, nhưng thường thì người đời vẫn chưa cảm thấy hài lòng. Dẫu thế, bạn hãy cứ tặng những gì tốt đẹp nhất.

    Dẫu thế nào đi nữa, hãy bỏ qua những điều làm bạn bị xúc phạm, bị tổn thương hay những điều bất công mà người khác có thể đối xử với bạn để tiếp tục sống theo cách mà bạn cho là tốt và đúng nhất. Như thế, dẫu bất cứ lúc nào, và bất kể điều gì có thể xảy ra, bạn vẫn luôn ngẩng cao đầu và không bao giờ phải hỗ thẹn hay hối tiếc khi đối diện với lương tâm của chính mình.

    Sưu tầm
     
  7. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Xin Cô Tha Thứ

    Mấy năm liền trong năm cấp hai tôi luôn đứng hạn cuối lớp, nên không muốn học nữa. Tuy nhiên ở cái tuổi đó dù có ở nhà cũng chẳng làm được gì, chỉ tổ lêu lổng, nên cậu mợ tôi cho tôi đến trường như một hình thức "tống khứ" đứa cháu. Từ ngày ngoại tôi mất, mẹ tôi cũng bặt tăm, sự ghẻ lạnh cay nghiệt của mợ và đòn roi của cậu đã biến tôi thành một đứa chai lì, bướng bỉnh thậm chí "mất dạy" như lời cậu vẫn bảo. Mà có ai dạy bảo gì tôi! Ở lớp không ai chơi với một thằng vừa nghèo, vừa học dốt, còn hay đổ quậu như tôi. Thầy cô nói mãi không được cũng bỏ mặc.. Nếu ngày đó không có cô, không biết cuộc đời tôi sẽ ra sao?

    Lần mò mãi thì tôi cũng tìm được chùm mắt mèo trong nghĩa địa để đem về bôi lên ghế của cô ở lớp. Thật tình tôi không ghét cô, cô rất xinh lại hiền, nhưng tôi cáu vì trận đòn của cậu hôm qua, và tự nhủ với lòng là "sẽ trả thù" vì cô đã đến nhà méc tội của tôi với cậu! Nhìn cô khổ sở đứng ngồi không yên, tôi cảm thấy thích thú! Trước lúc ra khỏi lớp, cô nhìn thật lâu vào tôi - hình như thế - và như có giọt nước long lanh nào đó trong mắt cô? Giọng cô nghe nặng trĩu: "Các em còn rất trẻ, sai lầm là đương nhiên nhưng mỗi khi các em sắp làm một điều gì đó, cô xin các em nhớ một điều: Cô sẽ buồn lắm!". Ánh mắt đó cùng với tấm lòng đó của cô đã làm thay đổi cuộc đời của tôi..

    Một mình vừa học vừa làm, chật vật hơn 15 năm với cơm áo gạo tiền, có lúc tôi cảm thấy thật mệt mỏi, ý nghĩ buông xuôi đã đôi lần thấp thoáng trong đầu, nhưng ánh mắt và câu nói ngày xưa của cô lại hiện ra trước tôi, cả những chén cháo bỏ tí đường vàng vàng cùng ca nước lạnh những đêm tôi co ro học bài ở nhà cô đã vực tôi dậy.

    Tám tuổi mẹ tôi đã lấy chồng khác, mãi không về nữa. Với tôi, mẹ chỉ là một khái niệm mơ hồ. Tôi chỉ có một người mà tôi kính trọng là cô. Tôi quyết tâm một ngày nào đó khi thành đạt trở về sẽ quỳ xin lỗi cô, để nói với cô rằng thằng học trò mà cô đã đến nhà nó không biết bao nhiêu lần, phải bảo lãnh với nhà trường để nó khỏi bị kỷ luật vì hành động vô lễ, cái thằng đã ngồi suốt năm học lớp 9 từ chiều đến 10 giờ đêm ở nhà cô để cô khảo bài cho nó, cái thằng đã trét mắt mèo vào ghế cô và cũng là cái thằng khóc ròng khi cầm trên tay chiếc áo trắng mới tinh cô gửi vào đầu năm lớp 10 - nó đã không phụ lòng cô..

    Tôi đã đi hết con đường cô mong đợi. Tôi có gần như nhiều thứ trong đời, nhưng mãi mãi lời xin lỗi cô tôi không bao giờ có được.. Cô đã không chờ đợi được đến khi tôi có thể nói lời xin lỗi. Mãi mãi cho đến hết cuộc đời này, tôi vẫn không bao giờ còn có cơ hội xin cô tha lỗi! Cô giáo tôi đã đi mãi, rất xa, khi còn rất trẻ..

    Sưu tầm
     
    Mèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng ba 2021
  8. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Trái Tim Người Mẹ

    Vòng tay mẹ chính là chiếc nôi tuyệt vời nhất vỗ về tâm hồn con - khuyết danh

    Tôi là một cô bé bướng bỉnh và nóng tính. Mỗi khi gặp chuyện không vừa ý, tôi thường tỏ ra giận dỗi bằng cách chạy về phòng và đóng sầm cửa lại. Lần này cũng vậy. Sau khi cãi nhau với mẹ, tôi hét lên:

    - Mẹ không hề yêu con! Mẹ không bao giờ quan tâm tới con và chẳng làm gì cho con hạnh phúc cả!


    Mặc dù thoáng thấy đôi mắt mẹ ngấn nước, tôi vẫn ngoan cố chạy vụt đi. Nhưng thay vì về phòng như mọi khi, tôi lao thẳng ra cửa và chạy một mạch đến công viên gần nhà.

    Tôi ngồi một mình trên ghế đá, suy nghĩ về những chuyện vừa xảy ra. Tôi giận mẹ vì bà đã từ chối không mua cho tôi chiếc váy mà tôi rất thích, bất chấp việc tôi đã nài nỉ suốt mấy giờ đồng hồ. Cảm giác giận dỗi trào dâng trong tôi. Làm sao mẹ có thể từ chối tôi một cách thẳng thừng như vậy được chứ. Càng nghĩ tôi càng cảm thấy thất vọng. Thế nhưng, khi nhớ đến ánh mắt của mẹ lúc nãy, tôi bỗng thấy bồn chồn. Tôi lang thang một mình trong công viên, mãi đến tối mịt mới nặng nhọc lê bước về nhà.

    Tôi rón rén bước vào phòng vì không muốn gặp mẹ lúc này. Tôi ngồi phịch xuống giường, chẳng buồn nghĩ ngợi gì. Nhưng rồi tôi chợt nhìn thấy trên đầu giường có một cái hộp lạ. Tôi tò mò mở ra xem. Trong đó là một xấp thư với những trang giấy đã ngả màu. Tôi cầm lên đọc, và nước mắt cứ thế tuôn rơi. Đó là những lá thư mẹ viết cho tôi từ khi tôi còn trong bụng mẹ.

    Ngày 12 tháng 8

    Còn yêu của mẹ, còn có cảm nhận được tình yêu mẹ dành cho con không? Dù lúc này con vẫn còn bé xíu và đang sống ở một thế giới yên bình ngay bên trong cơ thể mẹ nhưng mẹ tin con có thể hiểu mẹ yêu con rất nhiều. Bố mẹ mong muốn thế giới của con sau này sẽ thật hoàn hảo, không có hận thù, không có chiến tranh và tất cả những điều không hay khác. Ôi! Làm sao mẹ có thể đợi đợi thêm 6 tháng nữa mới được ôm ấp con trong vòng tay của mẹ chứ? Còn biết không, mẹ yêu con, bố bố cũng yêu con rất nhiều nhưng lúc này bố vẫn chưa thể cảm nhận được còn đâu, con yêu ạ!

    Ngày 3 tháng 9

    Vậy là con đã được 4 tháng tuổi thai rồi đấy con yêu. Bây giờ, mẹ đã thấy dễ chịu hơn trước rồi. Mẹ có thể cảm nhận được rằng con đang lớn lên từng ngày trong bụng mẹ. Mẹ hy vọng con sẽ khỏe mạnh và sống thật êm ấm trong đó. Mẹ chăm sóc mình rất cẩn thận vì mẹ không muốn có bất cứ điều gì ảnh hưởng không tốt đến sự phát triển của con. Dạo này thời tiết hơi bất thường, nhưng mẹ không cảm thấy khó chịu chút nào. Phải chăng chính con đã tiếp thêm sức mạnh cho mẹ? Mẹ luôn nghĩ đến con và mẹ yêu con rất nhiều con yêu của mẹ.

    Ngày 7 tháng 10

    Chẳng hiểu sao mẹ lại rơi vào tâm trạng buồn bã như thế này, ? Mẹ cảm thấy cô đơn và đôi lúc còn khóc nữa. Nhưng con biết không, ngay khi mẹ nhớ đến việc con đang lớn lên từng ngày trong bụng mẹ thì mọi ưu phiền của mẹ đều tan biến. Mẹ cảm nhận được sự chuyển động của con khi con xoay tròn, và đạp vào bụng mẹ. Mỗi chuyển động của con đều rất đặc biệt. Mẹ tin con của mẹ sau này sẽ khỏe mạnh và rất hiếu động. Mẹ yêu con biết bao, con yêu của mẹ.

    Ngày 15 tháng 11

    Mẹ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều rồi con ạ. Cái oi bức của mùa hè đã đi qua. Tiết trời trở nên mát mẻ hơn với những cơn gió nhẹ. Con có thích không, con yêu? Càng ngày, mẹ càng cảm nhận được chuyển động của con thường xuyên hơn. Thật hạnh phúc khi biết con vẫn đang lớn lên mạnh khỏe. Tuần trước bố và mẹ đã nghe nhịp tim con đập thật mạnh tại phòng khám của bác sĩ đấy. Bây giờ và cả sau này nữa, con phải luôn mạnh khỏe như thế nhé, con yêu của mẹ!

    23h 06 phút ngày 2 tháng 2

    Con gái yêu của bố mẹ đã ra đời! Bố mẹ đặt tên con là Sasha. Mẹ đã trải qua 22h đầy khó nhọc, và bố đã luôn bên cạnh mẹ. Bố đã giúp mẹ thả lỏng, hít thở và động viên mẹ thật nhiều. Không có ngôn từ nào có thể diễn đạt hết niềm hạnh phúc của bố mẹ khi tận mắt nhìn thấy con, được bế hình hài bé bỏng của con trên tay, và chào đón con - thành viên đặc biệt của gia đình chúng ta. Xin chào con, đứa con đầu lòng của mẹ. Bố mẹ yêu con biết nhường nào!

    Những dòng chữ nhòa đi trước mắt tôi. Tôi khóc vì sự nông nổi của mình. Chưa bao giờ tôi nghĩ mẹ lại yêu thương mình đến thế. Tôi nhớ đến những lần tôi ương bướng, cố chấp, nhớ đến ánh mắt buồn bã, thất vọng của mẹ.. Nước mắt lưng tròng, tôi gõ cửa phòng mẹ. Đèn vẫn sáng, mẹ ngồi đó, như chờ đợi tôi tự lúc nào. Tôi ùa vào lòng mẹ, khóc nức nở.

    - Mẹ ơi, con chưa bao giờ biết rằng mẹ đã yêu thương con nhiều như thế. Làm thế nào mà mẹ có thể yêu con nhiều như vậy hả mẹ? Con xin lỗi mẹ, con sai rồi.

    Mẹ ôm tôi vào lòng, đưa tay vuốt nhẹ tóc tôi. Mẹ cũng khóc, nước mắt mẹ chảy xuống trán tôi, nóng hổi. Tôi nhận ra không có gì thiêng liêng và cao cả hơn tình mẹ. Trong vòng tay mẹ, tôi chợt nhớ đến lời nhắn gửi mà mẹ đã đính kèm những lá thư:

    "Mẹ biết con thường hay giận dỗi mẹ, nhưng mong con đừng quên giây phút mẹ yêu con.

    Mẹ không quan tâm đến việc con đã nói gì, làm gì hay nghĩ gì.

    Bởi mẹ tin với tình yêu và sự chở che của mẹ, con sẽ trưởng thành và sẽ sống bao dung.

    Mẹ yêu con rất nhiều, con gái của mẹ.

    Mẹ của con."
     
    Mèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng ba 2021
  9. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Cha

    Khi con..

    4 tuổi: Cha của con làm được tất cả mọi thứ! Cha là người vĩ đại nhất.

    6 tuổi: Điều gì cha cũng biết! Con ngưỡng mộ cha nhất.

    8 tuổi: Có vẻ như không phải chuyện gì cha cũng có thể giải thích được.

    12 tuổi: Chuyện này chắc cha không biết đâu.

    15 tuổi: Cha tôi ấy à? Ông lạc hậu mất rồi!

    21 tuổi: Cha tôi cổ hủ lắm. Tôi không nghĩ cha có thể giúp được mình trong hoàn cảnh này.

    28 tuổi: Chà.. Hình như cha mình cũng biết một chút về chuyện này đấy.

    33 tuổi: Có lẽ, chúng ta nên hỏi ý kiến cha thế nào.

    40 tuổi: Kiên nhẫn một chút, tốt nhất là chúng ta nên hỏi ý kiến của cha trước khi làm điều gì đó.

    50 tuổi: Tôi tự hỏi cha sẽ nghĩ thế nào về chuyện này. Ắt hẳn ông sẽ có cách giải quyết. Cha vốn là người hiểu biết mà.

    60 tuổi: Cha quả là người biết hết mọi chuyện.

    65 tuổi: Giá mà cha còn ở đây để tôi có thể chuyện trò cùng ông. Tôi thật sự rất nhớ ông.

    Sưu tầm
     
    Mèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
  10. SoNguyet

    Bài viết:
    350
    Sư Phụ Dạy Con Ba Chữ

    Con Hãy: "Hạ Mình - Cúi Đầu - Im Lặng"

    SƯ PHỤ đã từng nói với con:

    Vẻ đẹp của đại dương, mang rất nhiều bí ẩn. Tất cả dòng sông rồi sẽ chảy về biển lớn, vì biển hạ mình thấp hơn mọi con sông..

    Vẻ đẹp của cánh đồng, mang rất nhiều bài học. Tất cả lúa non đều vươn thẳng lên trời, nhưng lúa càng chín càng cúi đầu..

    Vẻ đẹp của thành công, mang rất nhiều thất bại. Vì vậy mà kẻ kém cỏi thường thể hiện bằng âm thanh, còn người thành công tỏa sáng trong im lặng..

    Chỉ khi nào con thực sự biết hạ mình, biết cúi đầu, biết im lặng để bỏ được cái ta và tự ngã, chính lúc đấy tự thân con sẽ là biển lớn, là đồng lúa chín, là người thành công..

    Con nhớ nhé, ta dùng 3 từ "biết" để nhấn mạnh.

    "Biết" nghĩa là đúng chuyện chứ không phải là hồ đồ ngây dại mà hạ mình, cúi đầu, im lặng trước cái xấu cái ác..

    Sưu tầm
     
    Mèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...