Sắc chiều Chiều tà, sắc đỏ trời mênh mông, Đồng quê gió thổi đượm ánh hồng. Vi vu diều sáo, cao chót vót, Tựa đàn cò trắng giữa hoàng hôn.
Hôm nay trời nắng đẹp Mình ra ngoài dạo chơi Lạc vào nơi xa lạ Phải tìm đường ra thôi. Ô kìa! Tại sao trong chốc lát Lại tối đen như mực Bên chiếc đệm ngủ nhỏ Toàn những ổ cửa nhỏ Nhìn này! Bầu trời thiệt là nhỏ Chỉ có nửa đám mây Nhưng sao chẳng thấy nắng Thấy chuồn chuồn, bông hoa Thấy rừng xanh, mây trắng Thấy con đường về nhà. Nơi này thật nhỏ bé Tối tăm và lạnh lẽo Xung quanh toàn bè bạn Nhưng chẳng thấy ấm áp. Cậu đang nghĩ gì thế Còn không mau ăn đi Tại một nơi đầy nắng Đầy gió và hoa thơm Chuồn chuồn bay tung tăng Mẹ đang ngóng mình về ăn cơm. Hông thể ăn no được Phải về ăn cơm mẹ nấu.
Rung động Chợt làn tóc mây làm ai say đắm Hây hây hồng thắm, tắm nét giai nhân Lưu luyến bước chân, tôi dừng ở đó Trái tim bỏ ngỏ, chờ ngỡ trăm năm.
Ngủ đi em Ngủ đi em kẻo đêm sẽ trôi mau Đừng trằn trọc vì những điều vô thưởng Họ chẳng vất vưởng, chỉ mình em anh ách Tự nhốt mình trong được mất, ai hay?
Chia tay Cuối cùng mình cũng chia tay Chẳng may lỡ hẹn, không chung đường về Vốn dĩ chẳng một câu thề Giờ đây kỷ niệm để vào tiết thu Như đêm gió lạnh sương mù Tỉnh mỏng như liễu, phù dung chóng tàn Tình buồn bến đố tan hoang Hoa chẳng thoang thoảng, dở dang tình mình
Giận Anh chẳng còn chủ động hỏi thăm em Khiến năm canh, em lem nhem giọt lệ Em rất giận, chẳng muốn về đây nữa Nhưng thâm tâm vẫn lần nữa mong chờ Thấy bên ngoài lấp ló ánh sao mờ Và cơn gió ngẩn ngơ giờ qua ngõ Gói tình yêu, trái tim nhỏ ngóng tình.
Nước mắt sau cơn mưa đêm Tác Giả: Bạch Hồng Trần (accao239) -------------------------------------------------- Thu quyến rũ, sương phủ kín cành, Lòng vỡ tan nỗi nhớ bâng khuâng. Viết dòng thơ dài, hòa âm gió, Hương hoa cuốn theo cơn gió nhẹ, Kỷ niệm trong tim, thức trắng đêm khuya. Những cung đường xa, nắng vàng rơi, Nghe nhịp thở dài, trái tim mơ màng. Buồn vương nỗi nhớ, nhung nhớ dịu êm, Thời gian qua đi như gió, một qên. Mưa rơi như ong, vương trước bước chân, Đường chạm niềm vui, vấn vương trái tim. Trái tim đau thương, nỗi nhớ thể hiện, Bài thơ dài tình, hòa với mưa đêm. Ánh sáng trong tối, vừa lung linh một chút, Dòng thơ dài luôn rơi ngập trong nhớ. Nước mắt sau cơn mưa đêm ương ngạnh, Thấm vào lòng tan nát như cánh hoa. Viết bài thơ dài để than thở lòng uất, Vừa kỷ niệm ngọt ngào, vừa xoa dịu tâm hồn. Trên cánh hoa dặm đường vô tận, Nỗi buồn trôi đi, gió bay xa nhanh. Viết bài thơ dài, tạc nên dấu yêu, Tựa nước mắt sau cơn mưa cuối đêm. Đôi lời:
Tựa Như Đêm Phong Vũ Tác Giả: Bạch Hồng Trần (accao239) * * * Đêm mưa bão ác liệt về trời Gió thổi mạnh mẽ, mưa rơi đầy trời Trong tim ta bỗng nhớ về đời Nhìn ngắm nghĩ phận, lòng chơi vơi Đêm tối tăm, mưa rơi không ngừng Âm u trong lòng, ánh đèn mờ lung Tâm hồn ta trôi dạt giữa không gian Ngẫm suy về cuộc sống đầy thăng trầm Mưa rơi như giọt lệ trên kẻ thương Đôi mắt ướt nhòa, lòng đau thương Người đi vội vàng, bỏ lại nỗi buồn Mưa rơi như hòa cùng tiếng thở dài Cuộc đời như mưa rơi không ngừng Bão tố đến rồi lại qua đi thôi Người đi qua đời, không ai tránh khỏi Nhìn ngắm nghĩ phận, lòng càng thêm mỏi Bão tố cuộc đời không ngừng gõ cửa Người đi qua đời, bao nhiêu chông gai Trái tim ta đau như những vết thương Nhìn ngắm nghĩ phận, lòng càng thêm sầu Đêm mưa bão ác liệt như đêm tối Nhìn ngắm nghĩ phận, lòng càng thêm rối Cuộc đời như giấc mơ thoáng qua Nhìn ngắm nghĩ phận, lòng càng thêm mơ hồ Tựa như đêm phong vũ cuồn cuộn Tâm hồn ta trôi dạt giữa vũ trụ Nhìn ngắm nghĩ phận, lòng càng thêm lạc lõng Trong cuộc sống, ta chỉ là giọt mưa nhỏ.
Mẹ - ngọn đuốc sáng trong cuộc đời Tình yêu thương mãi mãi không phai Nuôi dưỡng con tim bằng ánh mắt Xua tan sầu thương, đắm say ngọt ngào. Đôi tay mẹ êm ái, nhẹ nhàng Lao xao chăm lo, dịu dàng vô vàn Vượt qua gian nan, khó khăn hiểm trở Mẹ vẫn kiên cường, không đổi thay. Mẹ là ánh sáng trong đêm tối Bờ vai ấm áp, nơi trú ngụ yên vui Dỗ dành con khóc bằng tiếng ru Ngọt ngào như giòng suối mát rượi. Mẹ như mùa xuân tràn đầy hơi thở Khiến tâm hồn con đầy hy vọng Giữa cuộc sống xô bồ, phức tạp Mẹ vẫn hiền như hoa dễ thương. Những bữa cơm nồng ấm từ tay mẹ Hương vị ngọt ngào tình thâm mến Mẹ ơi, con biết ơn mẹ vô cùng Vì sự hy sinh vạn ái, vô tận. Mẹ là người dẫn lối cho con đi Trên con đường đời, nắng mưa không rời Dẫu giông bão kéo đến thế nào Mẹ vẫn đứng cạnh, lắng nghe không ngại. Khó khăn, vất vả mẹ chịu đựng Cho con khát khao, mong mỏi thành công Cuộc đời trọn vẹn nhờ có mẹ Một tình yêu thương vô vàn bất phản. Mẹ ơi, con yêu mẹ tới trời cao Hãy để con vỗ cánh bay xa Bằng giá trị mẹ truyền dạy Vươn tới trái tim yêu thương mãi mãi.
"trời buồn trời đổ cơn mưa Ta buồn ta ngủ từ trưa đếchiều Ngủ xong ta lại ăn nhiều Ăn xong lại ngủ từ chiều đến mai.."