Có người từng nói: "Trong một cuộc tình, người không được yêu mới chính là kẻ thứ ba." Vậy theo mọi người câu nói này có đúng hay không? Và nếu như chính sự xuất hiện của người thứ ba làm một mối quan hệ đổ vỡ thì người có lỗi nhất sẽ là ai. Là cô gái không thể giữ được trái tim người đàn ông mình yêu thương? Là người đàn ông trong một phút nông nổi đã không thể kìm chế được chính dục vọng của bản thân? Hay từ đầu đến cuối, tất cả mọi lỗi lầm đều do người mang danh là "Kẻ thứ ba"?
Xin mời các cao nhân!
Sai rồi nói kẻ thứ ba,
Yêu nào có tội, ngã ba cuộc tình.
Không do ai cả, do mình.
Yêu người không được, tội tình quá thay!
Yêu người, người ngó lơ này.
Người thương kẻ khác, ở đây một mình.
Chúc người viên mã cuộc tình.
Mong người hạnh phúc, đắm mình yêu thương?
Còn Ta? Ở ngã ba đường!
Cố quên mà nhớ, dẫu thương đắng lòng!
Yêu người có phải tội không?
Bởi vì đơn giản: Người không thương mình.
Chớ nào cố ý rập rình,
Thứ ba thứ bốn cuộc tình chen ngang?
Chắc gì người đã đeo mang.
Ta thương người đấy, đâu đàng người thương?
Người thương đâu đã được thương?
Anh thương người đó, họ vương tơ tình.
Phải chăng anh cũng rập rình,
Làm người ba, bốn cuộc tình người ta?
Nói một xin hãy nghĩ ba:
Đem ra bàn luận, thứ ba? Rất xàm!
Chẳng ai là phải tiểu tam.
Tiểu tam hai chữ, nhúng chàm hùa nhau.
Công bằng mà nói: Yêu nhau,
Do duyên tiền định, khiến sầu tương tư.
Nào đâu ai muốn phá nhừ,
Gia can hạnh phúc riêng tư của người.
Cho nên xem quá, ngẫm cười.
Bàn chi vô nghĩa, chỉ mười phần sai!
Tình yêu chẳng của riêng ai,
Đôi tim chung nhịp, đúng-sai chẳng bàn.
Yêu người, người chẳng vương mang.
Đơn phương thì chịu, mơ màng ngày mai!
Chứ nào ai đúng, ai sai.
Làm gì bàn luận để rày tới đâu?
Tình yêu vốn rất nhiệm màu.
Chỉ người trong cuộc khắc sâu đáy lòng.
Ngoài cuộc chớ có chỉ, trông.
Rồi bình, rồi phán, là không trải đời!