Buổi sáng luôn làm con người ta cảm thấy dễ chịu, một giấc ngủ dài đã cân bằng hài hoà những bộn bề của ngày cũ đễ đón ngày mới với đầy những bất ngờ
Nhưng đối với Tử Đan thì đêm qua không phải là lúc nghĩ ngơi, Triệu Vỹ liên tục đòi hỏi cậu, nhưng không bao giờ anh làm cậu đau, anh dịu dàng trong từng động tác, có thể nói người đàn ông hư hõng như anh luôn hấp dẫn. Bây giờ anh vẫn còn say sưa ngủ, dáng vẻ của anh rất hiền lành, không như lúc tĩnh đôi mắt luôn phức tạp, tất nhiên là không đối với cậu.
Đan khẽ cười khi nhìn nụ cười nhẹ của anh, đàn ông khi họ ngủ cho dù là có già dặn đi chăng nữa thì họ điều trông như trẻ con vô cùng đáng yêu.
Tử Đan hôn nhẹ lên trán anh, rồi bước xuống giường cậu hít hà mùi hương trên áo của anh rồi mặc vào đi xuống nhà. Buổi sáng không khí ở vườn rất dễ chịu, những bức tường hoa hồng trắng thau nhay toả hương ngào ngạt
Tử Đan bỏ giày đặt bàn chân trắng tinh xuống nền cỏ xanh, cậu khẽ cười vì cảm giác mềm mại của nó
Đan vươn vai múa, cơ thể mềm mại uốn éo những động tác đầy điêu luyện.
- Cậu là ai?
Tử Đan hốt hoảng, quay lại. Trước mắt cậu là một người phụ nữ chắc bằng tuổi mẹ cậu, vô cùng sang trọng ở bà toát lên vẻ quyền lực khó cưỡng lại.
- Dạ dạ
- Mẹ về đấy à
Triệu Vỹ từ đâu bước ra, đầu tóc vẫn còn hơi rối
- Ai vậy con trai
Vỹ khẽ cười ôm bà một cái
- Bảo bối của con
Bà Minh Tuyết lườn con trai mình. Bà biết tên con trai này không hề nói chơi, với lại bà biết nó ăn chơi bên ngoài nhưng không bao giờ cho tình nhân về nhà riêng. Hơn nữa cậu trai này còn mặc áo của nó xem ra hôm qua đã vận động rất nhiều
- Bảo bối..
- Ưm Tử Đan lại đây
Đan ngây ngốc tiến lại
- Cháu cháu chào cô
- Rất xinh đẹp, không hổ hổ danh là con trai của Hoắc Triệu thật khéo chọn.
- Haha con của mẹ mà. Mà mẹ về đây có gì không.
- Về định bắt con cưới, nhưng xem ra mong ước đó tan nát rồi
- Haha con có thể sinh cháu cho mẹ ẫm bồng
- Con sinh á
- Con là Hoắc Triệu Vỹ mà
- Mặc con chứ có cháu cho mẹ đi rồi hã nói.
- Tử Đan, tên thật đẹp, con bao nhiêu tuổi rồi, nhà ở đâu
- Dạ con 20 tuổi nhà con ở Vung Nam
- Hã 20 tuổi vậy là nhỏ hơn thằng quỷ này đến 10 tuổi. Quê con ở Sóc Trăng vậy là cùng quê với cô rồi
- Dạ
- Tử Đan
Mẹ Tử Đan không thấy hai người xuống ăn sáng bèn đi tìm
Nghe tiếng gọi cả ba cùng quay lại.
Bà Minh Tuyết sững người đây không phải Ngọc Quyên người bạn thân đã mất liên lạc từ lâu sao
- Ngọc Quyên
- Minh Tuyết
Hai người đàn bà đồng thanh, chạy lại ôm nhau mừng rỡ
- Tôi đi tìm bà mãi mà không gặp, vẫn khỏe chứ
- Tôi khoẻ tôi khỏe, gặp lại bà tôi mừng quá
- Thôi vào nhà nói chuyện
Hai người cùng nhau vui vẻ đi vào nhà.
Triệu Vỹ khẽ cười tiến lại bế Tử Đan lên, đặt lên chiếc xích đu
- Sao không mang giày
- Hihi em muốn múa một chút
- Lạnh chân rồi sao
Anh bóp bóp bàn chân đã lạnh ngắt của Đan
- Mẹ em với mẹ anh..
- Mẹ anh cứ nhắc người bạn thân thân của bà hoài mà anh bận quá nên không đi tìm được, không ngờ lại là mẹ em
- Ưm thật tình cờ nha
- Đó là duyên phận
- Mẹ anh bảo muốn anh cưới, còn muốn có cháu đễ ẫm bồng kìa
Tử Đan thoáng buồn
- Em em..
- Anh và em cùng sinh cho bà đứa cháu bụi bẫm có được không
- Nhưng nhưng em
- Anh có cách..
- Vỹ à..
- Làm vợ anh có được không, anh không muốn xa em giây phút nào nữa rồi
Triệu Vỹ ôm chặt Tử Đan, bây giờ anh rất cần tên nhóc này bên cạnh
Tử Đan cứng đờ, ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn anh
- Anh anh..
- Chỉ cần gật đầu thôi
Tử Đan vô cùng rối bời, anh làm cậu quá bất ngờ, anh muốn cưới cậu..
Đan gục ngã trước đôi mắt chờ mong của anh khẽ gật đầu.
Triệu Vỹ vô cùng vui sướng bế Tử Đan vào nhà.
- Mẹ mẹ con muốn cưới
Hai người phụ nữ giật mình quay lại, thấy Triệu Vỹ ôm Tử Đan cả hai cùng mĩm cười
- Nhanh như vậy sao
- Chẳng phải mẹ muốn con cưới vợ rồi sinh con sao
- Haha cái thằng này
- Bà tính sao, có gã Tử Đan cho tôi à không cho con trai tôi không
- Tôi sao cũng được tùy hai đứa nhỏ thôi
- Vậy là đồng ý rồi nha
- Mẹ cưới nhanh cho con
- Từ từ cái thằng này
- Hehe con ôm vợ con đi lên đây chào hai mẹ
Triệu Vỹ như đứa trẻ vui vẻ ôm Đan đi lên lầu. Còn Tử Đan cậu đỏ mặt tía tai vì những lời nói của Triệu Vỹ
- Khương, chuẩn bị lễ cưới thật lớn cho tôi, tôi sắp cưới vợ
Tuấn Khương ở bên kia suýt nữa bị sốc tim cứ tưởng mình nghe lầm
- Chuyện gì vậy Khương
Phát thấy mặt Khương là lạ sợ có chuyện gì
- Em yêu Triệu Vỹ cưới Tử Đan kìa, hay chúng ta cũng..
- A A ai thèm cưới anh chứ
- Em dám
* * *
Triệu Vỹ lật từng trang tạp chí chờ Tử Đan thay vest cưới. Trong lòng anh hân hoan đến lạ, chưa bao giờ anh thấy mình kiên nhẫn đến vậy chờ cậu gần một tiến đễ đi chăm sóc da rồi phải chờ gần nữa tiếng đễ cậu trang điểm và thay đồ, nhưng trong anh là sự nôn nóng chứ không phải bực bội, anh nôn nóng chờ thiên thần của anh bước ra đễ anh ngắm.
Tử Đan bước ra cậu đã làm sáng bừng cả căn tiệm đồ cưới, Đan vốn đã xinh đẹp nay lại được nhân viên chăm sóc da tận tình chăm sóc bằng thảo dược càng làm cho làn da cậu trắng hồng và căng mịn, bộ vest trắng của nhà thiết kế nỗi tiếng hàng đầu dường như dành riêng cho cậu. Những đường nét mềm mại của Tử Đan khéo léo được bộ trang phục tôn lên hết
- Vỹ Vỹ..
Triệu Vỹ ngây ngốc từ từ tiến lại chỗ cậu. Anh vòng tay xoay Đan quay lại tấm kính. Anh chết chân khi bàn tay mình chạm vào người cậu nó quá mềm mại
- Đan của anh quá xinh đẹp
- Thật không
- Rất đẹp, rất thơm, biết vậy anh đã đưa Đan đi Spa mỗi ngày rồi
Bàn tay mềm mại của Tử Đan áp lên bàn tay thô ráp của anh.
Trong gương một cặp đôi đẹp như thiên thần đang mĩm cười hạnh phúc, họ làm cho bất cứ ai cũng phải ghen tị
- Hai người thật đẹp đôi, xin mời qua đây đễ chúng tôi chụp cho hai anh vài kiểu ảnh
Người nhân viên thoát khỏi sự mê hoặc của hai chàng trai, lên tiếng kêu họ chụp ảnh.
- Bây giờ Đan muốn đi đâu
Triệu Vỹ muốn điên lên vì cơ thể mềm mại ngát hương của Tử Đan mất, anh không thể tưởng tượng được khi đi Spa da cậu lại mịn màng như vậy, khắp nơi trên người tên nhóc này điều là mùi hương làm cho đàn ông phải chết mê chết mệt
Vừa lên xe anh đã nhấc cậu lên người mình đễ có thể thoải mái mà hít hà mùi cơ thể cậu. Tại tên nhóc này không thích chứ không là anh đã lột trần cậu ngay tức khắc rồi
- Anh còn muốn em đi sao
Tử Đan quá hiểu tên đàn ông này muốn gì
- Haha thật hiểu ý anh, về nhà thôi
Triệu Vỹ cởi cúc áo cỗ Đan nghịch ngợm hít hà làn da trần của cậu
- Vỹ
- Em đẹp quá Đan à, em chỉ có thể thuộc về Hoắc Triệu Vỹ này thôi, ai dám chạm vào em anh sẽ giết kẻ đó
- A Vỹ
- Grừ
Triệu Vỹ điên cuồng đạt đến giới hạn thăng hoa. Tử Đan đuối sức, hôm nay anh quá mạnh mẽ cậu suýt nữa không chịu nỗi anh
- Hôm nay làm gì mà như muốn giết Đan vậy
Đan tựa người lên cơ thể ướt đẫm mồ hôi của Triệu Vỹ mà thở dốc
- Ai bảo em quá đẹp chứ
- Em vẫn như mọi ngày mà
- Cơ thể của em
Tử Đan giật mình chẳng lẽ tại cậu đi Spa. Đúng thật là khi cậu bước xuống giường da của cậu mềm mại và trắng hơn bình thường rất nhiều, nhưng bây giờ toàn là vết hôn của Triệu Vỹ
- Mai mốt không đi nữa
- Tại sao
- Đi làm gì về anh điều hưởng, còn làm người ta mệt đến như vậy
- Haha vợ anh thì anh phải hưởng chứ
- Chưa cưới mà vợ cái gì
-
Nhóc con còn một ngày nữa là tổ chức lễ cưới rồi
- Nhưng bây giờ vẫn còn chưa có cưới
- Vậy cưới ngay bây giờ
Triệu Vỹ móc điện thọa
- A A
Tử Đan hốt hoảng chụp tay anh lại
- Thật ngạo mạn
- Đó là tính cách của Hoắc Triệu Vỹ
- Ngồi dậy anh mặc đồ cho
Tử Đan ngoan ngoãn cho anh mặc quần áo
- Này muốn làm gì nữa
Tử Đan khóc không thành tiếng khi Triệu Vỹ cài cúc áo mỗi cúc như vậy cách nhau năm cái hôn lên ngực cậu
- À Vỹ anh nói sinh con là sao
- Có một nhà nghiên cứu có thể dùng tế bào của anh và em đễ thụ thai và nhờ người khác mang thai hộ, đứa bé sinh ra sẽ mang gen của hai chúng ta
- Có thật không
Tử Đan mừng rỡ, như vậy cậu có thể sinh con cho anh rồi
- Thật nhà nghiên cứu đó anh đã mời sang đây người mang thai hộ cũng đã có
- Em muốn thực hiện ngay
- Ngay bây giờ sao
- Ưm Đan muốn có con với anh
Câu nói của Tử Đan hoàn toàn đánh gục trái tim Triệu Vỹ, niềm hạnh phúc trong anh bây giờ không ngôn từ nào có thể diễn tả được
- Được, anh sẽ kêu họ chuẩn bị, cảm ơn Tử Đan của anh
Vỹ hôn Tử Đan thật sâu trái tim này của anh đã trao cho tên nhóc tên Tử Đan này mất rồi
Ha người cùng đi đến một phòng thí nghiệm vô cùng hiện đại, đội ngủ bác sĩ đã được chuẩn bị sẵn sàng. Đây là một thí nghiệm mới của nhà nghiên cứu. Đễ có thể mời ông ta qua đây Triệu Vỹ đã tốn rất nhiều tiền và công sức
- Chào ông Fuan
- Xin chào Hoắc chủ tịch
- Chúng tôi có thể bắt đầu ngay chứ
- Ồ tất nhiên, nếu sức khỏe của hai vị tốt
Triệu Vỹ và Tử Đan được đưa vào căn phòng vô cùng hiện đại với rất nhiều trang thiết bị hiện đại
- Đừng lo lắng, chỉ là lấy một chút tế bào thôi
- Ưm
Hai nhân, viên y tế vô cùng cẩn thận lấy máu và tế bào của hai người.
- Xong rồi, hai vị có thể ra về. Khi nào có tin tôi sẽ thông báo
- Mong ông giúp đỡ
- Hoắc tổng cứ yên tâm
* * *
- Vỹ à Đan ra ngoài một chút nha
- Anh chở em đi
- Ưm em muốn đi một mình
- Anh không yên tâm
- Người ta đã 20 tuổi rồi có còn con nít đâu chứ
- Ừm có gì gọi cho anh
- Dạ
Tử Đan hôn một cái rõ mạnh lên má Triệu Vỹ
"Cậu muốn đi lấy chiếc đồng hồ mà cậu đã đặt từ lâu đễ đeo cho anh trong ngày cưới"
Cuộc đời, nó là một chuỗi những bất ngờ, không ai có thể dự đoán mình sẽ phải đối mặt với những chuyện gì sắp tới.
Triệu Vỹ cứ ngỡ cuộc sống của mình như thế là vô cùng viên mãn, anh sắp có được một người vợ mà anh rất yêu thương, lại sắp có con. Chỉ nghĩ đến như thế anh đã vô cùng vui sướng.
Tử Đan đi từ trưa đến tận chiều tối vẫn chưa chịu về. Triệu Vỹ gọi điện thoại thì không liên lạc được. Anh dự đoán có chuyện chẳng lành bèn huy động tất cả vệ sĩ đi tìm cậu. Tìm mãi tìm mãi đến tận tối cũng không có tin tức gì
- Các người đi tìm nhanh lên, trong đêm nay mà không thấy người các người đừng sống nữa
Triệu Vỹ muốn điên lên, cậu nhóc như bốc hơi khỏi anh vậy. Không thấy Đan anh như người điên, mai là đến hôn lễ mà bây giờ cậu nhóc của anh không thấy đâu
Đến tận khuya vẫn không hề có tin tức của Tử Đan. Triệu Vỹ ngâu dại anh đánh xĩu hơn 5 vệ sĩ. Bây giờ anh chẳng khác con sói hoang dại
- ĐỒ CHÓ, TÔI NUÔI CÁC NGƯỜI LÀM GÌ HÃ, CÓ MỘT TÊN NHÓC CŨNG KHÔNG TÌM ĐƯỢC
Anh gào thét điên dại
Cơn mưa từ đâu ập đến, càng làm nỗi đau của Vỹ như nặng tựa ngàn cân, cơn đau đớn giằng xé từng tế bào trong cơ thể anh, mất Tử Đan anh làm sao mà sống tiếp chứ
- TỬ ĐAN TỬ ĐAN, EM ĐÂU RỒI TỬ ĐAN
Triệu Vỹ lau đi trong cơn mưa đêm nặng hạt, anh không còn nhận thức được gì nữa anh chỉ muốn tìm Tử Đan anh chỉ muốn thấy cậu.. Nhưng cậu đã hoàn toàn biến mất. Trời đất bỗng nhiên tối sầm anh hoàn toàn gục ngã
- Chủ tịch chủ tịch mau gọi cấp cứu
* * *
Triệu Vỹ sốt và hôn mê liên tục trong suốt một tháng dài, tình hình của anh làm người khác phải ngỡ ngàng, một Hoắc Tiệu Vỹ cao cao tại thượng như thế lại vì một cậu nhóc mà hôn mê dài như vậy.
Bà Tuyết vô vùng lo lắng cho con trai mình bà biết con trai mình rất yệu Tử Đan nhưng không ngờ tình yêu đó lại lớn đến vậy
Mẹ của Đan khi nghe tin cậu mất tích bà đã đỗ bệnh gần một tuần mới khỏi
Tử Đan vẫn không hề có chút tin tức nào. Cậu hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này. Người của Triệu Vỹ liên tục lùng sục khắp nơi những điều vô vọng.
- Đan Tử Đan em đâu rồi, Đan à..
- Vỹ à Vỹ con tĩnh dậy đi đừng làm mẹ sợ Vỹ
- Mẹ.. Tử Đan đâu rồi tìm thấy chưa
- À.. ừm.. vẫn chưa
- Con.. con phải đi tìm Đan con phải đi
- Vỹ đừng con, đừng con còn yếu lắm
Triệu Vỹ té nhào xuống đất
- Vỹ đừng con con mau lên giường đi con khi nào khỏe lại sẽ đi tìm Tử Đan mà
Bà Tuyết khổ sỡ, nhìn con trai bà như vậy lòng bà như có ai xát muối
- Hoắc tổng Hoắc tổng
- Chuyện gì, tìm được Tử Đan rồi hã
Khương ngập ngừng
- Dạ.. không phải
Vỹ gục xuống đầy tuyệt vọng
- Nhưng có một chuyện khác.. phôi mang tế bào của anh và cậu Đan đã thành công và cô gái đó đã mang thai được một tuần rồi
Dường như trong không gian của căn phòng ngủ có hàng ngàn tia nắng ấm, câu nói của Khương làm tất cả người trong phòng điều kinh ngạc
Triệu Vỹ bật dậy lau đến chỗ Khương
- Cậu cậu mới nói cái gì hã
- Dạ cô gái kia đã mang thai con của hai người, bác sĩ nói thai nhi bình thường và đang phát triển rất tốt
Ngàn tia nắng ấm áp len vào từng tế bào đã chết của Triệu Vỹ. Anh vui mừng đến phát điên ôm chằm lấy Khương
- Tôi sắp làm cha rồi tôi có con rồi Khương tôi sắp có con
- Chúc mừng anh
- Mẹ mẹ con sắp làm cha rồi, mẹ sắp có cháu rồi
Vỹ ôm mẹ vừa khóc vừa vừa nói
- Mẹ biết mẹ biết, con phải cố lên mẹ tin Đan sẽ về với con về cùng với con đễ chăm sóc cho cháu của mẹ
Đấy một điều bất ngờ lại đến với Triệu Vỹ, bất ngờ này đối với anh nó quá lớn quá hạnh phúc.