

Nhớ mẹ quá
Mẹ ơi, con đã đi đến những miền xa
Sải đôi chân vững vàng qua gai guốc
Hiên ngang đứng giữa trời giữa đất
Mắt nhìn về xa ưỡn ngực tự hào
Mẹ ơi, con đã đi và nắm lấy những ước ao
Những hoài bão ngày xưa con ấp ủ
Con đi và vẫy vùng giữa biển đời hung dữ
Những chai sần sứt sẹo khắp người con
Rồi dần qua con chẳng còn nhớ nữa
Những hành trang những lời nói ngày xưa
Những món quà con đã từng trân trọng
Của ánh mắt mẹ già lúc tiễn bước con đi
Con tự tin con bất chấp, ngu si
Con tự phụ rằng con giờ đã lớn
Tự kiếm tiền tự lo được cho con
Để rồi khi nước mắt mẹ lăn tròn
Con chỉ thấy mẹ thật là phiền phức
Đôi lúc con còn thấy buồn bực
Khi lúc nào mẹ cũng nhắc nhở con
Con hằn học vì chắc chắn mẹ không còn
Luôn luôn đúng như khi con bé nữa
Con muốn được đi và làm điều mình hứa
Muốn trưởng thành và mẹ đừng cản con
Mẹ đừng như bà ngoại gầy hom
Cứ ca mãi những điều con không thích
Thế đó, mẹ ơi, gió đông về châm chích
Bốn mùa qua con cũng lạnh mất rồi
Trái tim con giờ như kẻ mồ côi
Chắc trong đó giờ máu đen rồi mẹ ạ
Khi con nhận ra mẹ là tất cả
Thì mẹ đã già đã yếu biết bao
Tóc mẹ điểm sương giờ đã trắng phau
Những phiền muộn khắc đầy trên mắt mẹ
Khi con đi yên hùng oai vệ
Khi con về cũng chỉ chiếc ba lô
Khi con đi con thì cười mẹ thì khóc bô bô
Khi con về mẹ vẫn khóc con vô tâm hờ hững
Mẹ ơi, biết làm sao cho xứng
Những lỗi lầm con bắt mẹ đớn đau
Nỗi lòng người mẹ có phải như biển sâu
Đủ chứa cả nỗi sầu con vứt bỏ
Mẹ ơi, đông này lại trở gió
Có con về mẹ có ấm hơn không...
Made by G. S
Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Mẹ ơi, con đã đi đến những miền xa
Sải đôi chân vững vàng qua gai guốc
Hiên ngang đứng giữa trời giữa đất
Mắt nhìn về xa ưỡn ngực tự hào
Mẹ ơi, con đã đi và nắm lấy những ước ao
Những hoài bão ngày xưa con ấp ủ
Con đi và vẫy vùng giữa biển đời hung dữ
Những chai sần sứt sẹo khắp người con
Rồi dần qua con chẳng còn nhớ nữa
Những hành trang những lời nói ngày xưa
Những món quà con đã từng trân trọng
Của ánh mắt mẹ già lúc tiễn bước con đi
Con tự tin con bất chấp, ngu si
Con tự phụ rằng con giờ đã lớn
Tự kiếm tiền tự lo được cho con
Để rồi khi nước mắt mẹ lăn tròn
Con chỉ thấy mẹ thật là phiền phức
Đôi lúc con còn thấy buồn bực
Khi lúc nào mẹ cũng nhắc nhở con
Con hằn học vì chắc chắn mẹ không còn
Luôn luôn đúng như khi con bé nữa
Con muốn được đi và làm điều mình hứa
Muốn trưởng thành và mẹ đừng cản con
Mẹ đừng như bà ngoại gầy hom
Cứ ca mãi những điều con không thích
Thế đó, mẹ ơi, gió đông về châm chích
Bốn mùa qua con cũng lạnh mất rồi
Trái tim con giờ như kẻ mồ côi
Chắc trong đó giờ máu đen rồi mẹ ạ
Khi con nhận ra mẹ là tất cả
Thì mẹ đã già đã yếu biết bao
Tóc mẹ điểm sương giờ đã trắng phau
Những phiền muộn khắc đầy trên mắt mẹ
Khi con đi yên hùng oai vệ
Khi con về cũng chỉ chiếc ba lô
Khi con đi con thì cười mẹ thì khóc bô bô
Khi con về mẹ vẫn khóc con vô tâm hờ hững
Mẹ ơi, biết làm sao cho xứng
Những lỗi lầm con bắt mẹ đớn đau
Nỗi lòng người mẹ có phải như biển sâu
Đủ chứa cả nỗi sầu con vứt bỏ
Mẹ ơi, đông này lại trở gió
Có con về mẹ có ấm hơn không...
Made by G. S
Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu

Chỉnh sửa cuối: