Tên bài thơ: Có những ngày yếu mềm
Tác giả: Tháp Nhân
Có những ngày, chẳng hiểu nổi bản thân
Đang nghĩ gì mà sao buồn đến vậy
Bước xuống phố mà nhìn đâu cũng thấy
Nỗi cô đơn, lạc lõng đến nao lòng
Có những ngày, trống trải và chỉ mong
Ngủ một giấc không bao giờ tỉnh lại
Cứ thầm lặng rồi bình yên thế mãi
Không yếu lòng, cũng chẳng thấy chênh vênh
Có những ngày, tâm trí cứ lênh đênh
Về hiện tại, tương lai và quá khứ
Chợt thấy mình sao buồn đau nhiều thứ
Để đến giờ vẫn không thấy an yên
Có những ngày, cứ cố gắng triền miên
Tự vùi mình vào công việc bận rộn
Dù mệt mỏi, dù khó khăn bừa bộn
Vẫn một mình tự an ủi bản thân
Có những ngày, bỗng cảm thấy lênh đênh
Một mình mình giữa triệu người xuôi ngược
Bao năm tháng thăng trầm có mất được
Nhưng cuối cùng vẫn chỉ có buồn đau
Có những ngày chỉ muốn quên đi mau
Mất trí nhớ để khỏi phải phiền não
Để sâu thẳm cũng bớt đi giông bão
Lòng thanh thản nở nụ cười bình yên
Có những ngày! Những ngày rất buồn phiền.