Tập thơ: Tình yêu và cảm xúc Tác giả: Tháp Nhân Lạc bước Mai anh đi rồi, em sẽ hạnh phúc thôi Vì thay thế anh sẽ là một người khác Phút giây bên anh chỉ là em đi lạc Giữa hàng vạn người, em chỉ lướt qua anh.
Tên bài thơ: Nhớ người xưa Tác giả: Tháp Nhân Nước mắt vẫn rơi xuống Những tưởng đã vô tình Đọc dòng tin năm cũ Thấy lòng mình buồn tênh.. Anh vẫn nhớ về em Trong một vài khoảnh khắc Nhớ những lời em nhắc Và những lời trách yêu.. Cuộc đời có bao nhiêu Chúng mình đều biết thế Nhưng rồi đều ích kỉ Bỏ tình yêu nửa chừng Em có hạnh phúc không? Anh vẫn buồn nhiều lắm Từ trong sâu thăm thẳm Anh còn thương rất nhiều..
Tên bài thơ: Có những ngày yếu mềm Tác giả: Tháp Nhân Có những ngày, chẳng hiểu nổi bản thân Đang nghĩ gì mà sao buồn đến vậy Bước xuống phố mà nhìn đâu cũng thấy Nỗi cô đơn, lạc lõng đến nao lòng Có những ngày, trống trải và chỉ mong Ngủ một giấc không bao giờ tỉnh lại Cứ thầm lặng rồi bình yên thế mãi Không yếu lòng, cũng chẳng thấy chênh vênh Có những ngày, tâm trí cứ lênh đênh Về hiện tại, tương lai và quá khứ Chợt thấy mình sao buồn đau nhiều thứ Để đến giờ vẫn không thấy an yên Có những ngày, cứ cố gắng triền miên Tự vùi mình vào công việc bận rộn Dù mệt mỏi, dù khó khăn bừa bộn Vẫn một mình tự an ủi bản thân Có những ngày, bỗng cảm thấy lênh đênh Một mình mình giữa triệu người xuôi ngược Bao năm tháng thăng trầm có mất được Nhưng cuối cùng vẫn chỉ có buồn đau Có những ngày chỉ muốn quên đi mau Mất trí nhớ để khỏi phải phiền não Để sâu thẳm cũng bớt đi giông bão Lòng thanh thản nở nụ cười bình yên Có những ngày! Những ngày rất buồn phiền.
Tên bài thơ: Một buổi chiều Tác giả: Tháp Nhân Chiều nhạt dần nghiêng chiếc bóng mênh mang Ta nhẹ bước miên man nhìn mây gió Một cảm giác mơ hồ nhưng vẫn rõ Tự khi nào ta chợt thấy đăm chiêu. Chắc đợi chờ bên ấy một lời yêu Lần gặp gỡ có bao điều trăn trở Con tim nhỏ bỗng dưng vời vợi nhớ Nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt Người thôi. Ta chợt thèm vị ngọt của đôi môi Lòng ngực đánh liên hồi nhanh đến lạ Người dưng ơi! Gọi tên Người băng giá Có bao giờ tan chảy trước ai chưa? Chiều lặng buồn run rẩy đón cơn mưa Ta cũng thế lạnh đủ vừa nhung nhớ Trong ý nghĩ bắt đầu ta thấy sợ Sợ một ngày Người ngoảnh mặt thờ ơ. Trong tình yêu ta như kẻ dại khờ Mang thương nhớ gửi vào thơ tâm sự Nên hạnh phúc chưa một lần trú ngự Mãi lạc loài ở tận phía trời xa. Nếu một chiều con phố vắng người qua Người dưng ơi! Ta về chung lối nhé!
Tên bài thơ: Nỗi nhớ trong tôi Tác giả: Tháp Nhân Có nỗi nhớ xoáy vào đêm sâu thẳm Để hai người xa vạn dặm hoài đau Phía sân ga vọng lại tiếng đoàn tàu Người đưa tiễn còn người lau nước mắt Có nỗi nhớ ai vô tình đem đặt Giữa cuộc đời làm vết cắt hằn in Tình yêu kia anh hứa mãi giữ gìn Dù duyên vỡ bao niềm tin tan biến Có nỗi nhớ chẳng một lần lay chuyển Bởi tim khờ đã trót nguyện khắc ghi Phố về khuya còn lại tiếng thầm thì Của những kẻ sắp biệt ly vạn dặm Có nỗi nhớ đưa bàn tay ta nắm Nhưng nhận về toàn bụi bặm thời gian Quá khứ kia còn lại đống tro tàn Lem luốc cả ngón tay ngoan mộng mị Có nỗi nhớ xoáy dài theo suy nghĩ Tình chết rồi mà âm vị còn vương Bao ngày qua anh tập sống kiên cường Cười nhạt nhòa chuyện yêu đương nhân thế..
Tên bài thơ: Thoáng buồn Tác giả: Tháp Nhân Nắng nhiều để lại mưa mau Yêu nhiều để lại đớn đau tháng ngày Tình xa ai có nhớ thay Người xa nơi đó có hay tôi buồn Lệ nào đâu đó thoáng tuôn Ngày dài đâu đó vẫn luôn đợi chờ Biết là tan nát mộng mơ Biết là chẳng đẹp như thơ thôi đành Người xa mặc kệ người xa Tình xa để lại, lại là đơn côi Đường tình có lẽ vậy thôi Thà rằng trống trải đơn côi trong lòng.
Tên bài thơ: Cảm xúc của quá khứ Tác giả: Tháp Nhân Vậy mà cũng đã sang thu Nhớ nhung ai đó mặc dù đã xa Đường đời bão táp phong ba Để ai, ai lại.. lại là ngóng trông Cuộc tình dẫu đã sang đông Mà sao ai đợi, đợi không ai về Giật mình.. có lẽ là mơ Hình dung ai đó lại về ghé thăm Mắt buồn.. đêm tối xa xăm Lệ buồn.. nhắc lại tháng năm xa dần.
Tên bài thơ: Sóng và biển Tác giả: Tháp Nhân Có những lúc ước mình là biển cả Để mênh mông ôm trọn cả bầu trời Biển cuộn sóng về mọi miền đất lạ Đêm muộn màng lặng lẽ đếm sao rơi Có những lúc ước mình là con sóng Để miên man yêu Biển đến bạc đầu Sóng với Biển muôn đời hình với bóng Mãi bên nhau dù Biển chảy về đâu Có những lúc ước mình là bờ cát Để bốn mùa thổn thức đếm chờ mong Đêm âm thầm lắng nghe lời Biển hát Rồi khẽ khàng.. Biển có nhớ ai không? Có những lúc nghe thương em đến lạ Ước gì mình sẽ về Biển cùng nhau Bờ cát trắng vẫn uốn quanh ghềnh đá Như muôn đời sóng biển vẫn bên nhau..
Tên bài thơ: Gió lạnh Tác giả: Tháp Nhân Chợt một ngày đông về giá lạnh Nhớ anh nhiều hiu quạnh trái tim non Phố cũ đường xưa cũng héo mòn Tháng ngày mai một chuyện tình son Anh ra đi giữa mùa đông giá lạnh Để một người chưa tạnh giọt buồn rơi Anh tìm hạnh phúc chốn xa xôi Một người lặng lẽ đơn côi đợi chờ
Tên bài thơ: Hãy quên đi Tác giả: Tháp Nhân Có thể là cuộc sống vẫn dần qua Để cho năm tháng vẫn là dần trôi Đường tình ai rẽ làm đôi Để cho tôi lại đơn côi một mình Đường đời ai thấy dấu chân? Đường tình tôi thấy một lần từng yêu Nhớ nhung, nhung nhớ chi nhiều Dẫu cho có đẹp, là điều đã qua Tháng ngày kia vẫn trôi xa Để cho tình đẹp, chỉ là từng yêu Quên đi, quên hết những điều Vùi đi, xóa hết tình yêu trong lòng.