Bài viết: 103 Tìm chủ đề
Chương 102: Canh có vấn đề
[BOOK]Hoa đào dần tàn phai, chỉ còn lại những cành đào trơ trụi, cây này tuy không kết trái nhưng lại có vẻ đẹp tuyệt trần.

Cố Tần Tần đặc biệt để lại một số cánh hoa để làm rượu. Mấy ngày liên tiếp, cô không nhọc ngày đêm chăm sóc Thanh Hi, cùng ăn cùng ở với hắn, đã quen với công việc sống ở Sừ Linh điện - như thể đây mới là nhà của cô.

Thực ra trong cuộc sống, sự nhàn hạ như vậy ngày càng ít đi, mà ngày ngày bận rộn, cả đờu lận đận phập phồng tựa hồ cũng chỉ là để có thể có một ngày được sống nhàn hạ như vậy mà thôi.

Phân phó tì nữ chôn mấy vò rượu xong, cô vỗ vỗ tay phủi bụi đất, nhẹ bước đi xem Thanh Hi. Nhưng không ngờ, vừa đi đến hành lang đã nhìn thấy Thương Ca đang ở một bên uống thuốc.

Cô bước nhanh về phía trước ngăn lại, nắm lấy cổ tay Thương Ca, bịt tai không nghe lời giải thích của hắn, kéo hắn đến trước mặt Thần Quân, coi như "thủ phạm tang vật đủ cả."

Thanh Hi cúi đầu không dám nhìn vào mắt cô.

Thương Ca tức giận nói: "Ta nào dám uống thuốc của Thần Quân! Ngài ấy không uống chính là vì sợ sau khi khỏe lại, người sẽ không ở bên ngài ấy nữa."

Cố Tần Tần lúc đầu mặt đỏ hồng, sau đó giận dữ nói: "Vậy cũng không nên lấy thân thể làm trò đùa!"

"Ai nói, ta sẽ lấy mạng truy đuổi ngài." Thương Ca bất bình nói, chỉ thấy Thanh Hi giả vờ tức giận, ngại hắn nói nhiều, liền thức thời cáo lui, để lại Cố Tần Tần và Thanh Hi một mình. Một người trên giường, một người đứng trên đất, trố mắt nhìn nhau.

Thanh Hi siết chặt chăn nhỏ: "Đừng nghe tiểu tử đó nói bậy, ta chỉ cảm thấy thuốc đắng quá."

Hai bước đi đến trước giường, Cố Tần Tần cũng không để ý hắn nói gì, kéo cổ tay qua, chẩn mạch cho hắn. Đáng tiếc cô chưa từng chẩn mạch cho Thần tộc, nếu không lúc này cô nhất định sẽ phát hiện ra hắn mất ba cây thần cốt. Vì vậy, cô chỉ chẩn được sức khỏe hắn không tốt, không có gì khác.

"Đắng cũng phải uống! Nếu ngươi không tốt, con em sáu tộc sẽ ra sao?" Vừa nói, Cố Tần Tần cầm bát canh đã chuẩn bị bên cạnh lên, sợ Thanh Hi ngủ không ngon giấc nên cô đặc biệt chuẩn bị cho hắn, chỉ có thể nghỉ ngơi tốt mới có thể nhanh chóng khỏi bệnh.

Thanh Hi nhấp một ngụm thuốc an thần, có chút thất vọng: "Chẳng lẽ nàng cứu ta chỉ vì con em sáu tộc thôi sao?"

"Sao ngươi lại hành động như một đứa trẻ vậy?"

"Đàn ông gặp phải chuyện như vậy cũng sẽ biến thành trẻ con!" Thanh Hi không phục nói.

Dứt lời, mặt Thanh Hi lập tức đỏ lên, hắn quay đầu đi chỗ khác, nhìn áo ngủ bằng gấm, tròng mắt rũ thấp. Bản Quân dù như thế nào cũng đường đường là Thần Quân, làm sao có thể giống như yêu tinh Khiếu Hoành Tuyết kia, xin xỏ tình yêu của nàng khắp nơi? Bản Quân vì nàng, tôn nghiêm nhiều hơn nữa cũng buông được, nàng còn trách ta!

Cố Tần Tần nhất thời không nói nên lời, lại bưng canh an thần tới, không ngờ Thanh Hi nhìn cô lạnh lùng nói: "Đút cho ta."

Cố Tần Tần khẽ thở dài, đành bất đắc dĩ cầm thìa lên, nhìn hắn há miệng, sau đó hài lòng uống hết thìa này đến thìa khác, cuối cùng cũng ăn hết cả bát, nhưng vẫn cảm thấy còn chưa thỏa mãn.

Cô nhấc váy lên định rời đi thì phát hiện tay áo mình bị người phía sau kéo lại, cô quay người nhìn vào đôi mắt sáng rỡ của hắn:

"Đừng đi, ở lại với ta có được không."

Ánh mắt kia giống như một đứa trẻ sơ sinh, đốt ngón tay trắng nõn nắm chặt ống tay áo, xương quai xanh thấp thoáng lộ ra ở cổ áo, dưới mái tóc mịn màng là một đôi mắt tràn đầy tình ý, cộng thêm đôi mày hơi cau lại, môi mím thật chặt - đây có lẽ là điều mà không một nữ tử nào có thể từ chối.

Cổ Tần Tần không khỏi thở dài trong lòng, nguyên lai Thần Quân mang huyết mạch Sơn phái, cũng có một mạc động lòng của sơn thú như vậy?

Cô không còn cách nào khác đành phải ngồi xuống, đặt bát sang một bên, đang định nói thì nhìn thấy khuôn mặt người trước mặt đỏ bừng, hàng mi dài hơi run run, lông mày nhíu chặt hơn, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm mình, như thể muốn nhìn thấu cô.

"Canh có vấn đề.." Đôi môi mỏng hé mở, Cố Tần Tần chỉ cảm thấy trong đầu nổ đùng một tiếng. Cô muốn đứng dậy, lại phát hiện váy của mình đã bị Thanh Hi đè dưới người, khiến cô không thể di chuyển.

Đây không phải là do U Nhiêm làm thì còn có thể là ai? Cố Tần Tần mắng to, sớm biết đám Hải phái kia không người là người tốt lành gì, đề phòng Sơn phái, nhưng không ngờ lúc này Hải phái mới là nguy hiểm nhất!

Nhìn thấy một khuôn mặt càng ngày càng gần, Cố Tần Tần dùng hết sức đẩy ra, thậm chí không tiếc đánh hắn: "Ngươi thanh tỉnh một chút, ngươi như vậy thì chúng ta ngay cả bạn bè cũng không thể làm được!"

Thân thể Thanh Hi lập tức dừng lại, hắn dùng ánh mắt đau khổ nhìn Cố Tần Tần, nước mắt gần như muốn rơi ra. Hắn hơi lùi lại: "Ta có chỗ nào không bằng cái tên yêu tinh kia? Bàn về tướng mạo, bàn về tài năng, bàn về địa vị.. Nàng thật là không có mắt nhìn!"

Cô sửng sốt, dùng hết sức kéo váy ra, nhưng lại phát hiện đối phương không có động tĩnh gì, không thể làm gì khác hơn là dừng lại.

Thanh Hi nhìn chằm chằm cô mấy giây, sau đó đột nhiên nhận ra: "Chẳng lẽ nàng.. thích rồng?"

Còn không chờ Cố Tần Tần giải thích, chỉ thấy trước mắt xuất hiện một con rồng khổng lồ với vảy vàng, con rồng này còn có một đôi cánh vàng, chẳng qua là trên cái đầu to lớn là một đôi mắt sáng ngời, đôi con ngươi trong suốt khiến người khác lập tức nhận ra đây là Thanh Hi.

Cố Tần Tần nhân cơ hội kéo váy lại, tức giận nói: "Ảo thuật của ngươi cũng quá trẻ con đi, không bằng ngươi trực tiếp trở thành hắn đi."

Một làn khói bốc lên, Thanh Hi biến trở lại thành hình người, lại một lần nữa đẩy ngã Cố Tần Tần xuống giường, không thuận theo không buông tha nói: "Ta mới không muốn trở thành yêu tinh xấu như vậy! Hắn một chút thưởng thức cũng không có, người còn xấu như vậy! Ta không muốn, ta không quan tâm, nàng ở lại với ta, không cho phép đi cùng hắn, bổn quân ra lệnh cho nàng!"

Mới vừa nói xong lời cứng rắn, ý thức của Thanh Hi đã dần dần mơ hồ, Cố Tần Tần bất lực co rúm lại, để hắn ôm chặt eo cô, không thể động đậy.

"Nếu nàng thật sự không bỏ được hắn, bản quân liền tiêu diệt Yêu tộc, bắt hắn làm thú cưỡi cho nàng."

Vừa nghĩ tới Khiếu Hoành Tuyết có thể biến từ rồng biến thành huyền điểu, Cố Tần Tần không nhịn được cười ra tiếng, tưởng tượng tự do cưỡi rồng biến thành huyền điểu sẽ thú vị biết bao!

Nhưng cô vẫn đấm mạnh vào Thanh Hi: "Không cho phép đối phó hắn!"
[/BOOK]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back