THƠ TÌNH TRONG QUÁN CAFE Thông tin: Tác giả: Việt Nhung Thể thơ: Tự do Người đăng: khangtrang Tôi không thích uống cafe vì nó đắng nhưng lại rất thích hương cafe. Mùi hương cafe ngọt ngào và nồng ấm. Đối với người Việt Nam, cafe đã trở thành một nét văn hóa. Dù là sáng hay tối thì vẫn có người nhâm nhi ly cafe theo sở thích của mình. Thơ tình trong quán cafe là tâm sự của chàng trai trong lúc chờ người yêu. Nhìn giọt cafe rơi như đếm thời gian, nhìn hạt đường ngọt ngào hòa quyện với chất đắng. Khoảng thời gian đợi chờ ấy phảng phất niềm hạnh phúc lẫn mong mỏi. Có lẽ nhờ hương vị của cafe mà sự chờ đợi trở nên thú vị hơn. THƠ TÌNH TRONG QUÁN CAFE Giọt cafe rơi, cứ rơi rơi Nhẹ buông, nhẹ buông thánh thót Cho lòng ai đêm dài man mác Một khắc đi – Một giờ dần đi Đường không tan đọng lại đáy ly Như nỗi buồn không xua tan được Ta muốn kéo thời gian quay ngược Để gần em trong cõi yêu thương Muốn tình yêu như những hạt đường Bão hòa rồi, vẫn ngọt ngào chi lạ. ĐỢI CHỜ TRONG QUÁN CAFE Tôi đợi em não nùng mưa xứ Huế Đếm thời gian bằng giọt cafe rơi Nỗi buồn riêng như bản nhạc không lời Phím đàn rung hững hờ không người hát Đá càng tan nên cafe càng nhạt Riêng mong chờ cứ sóng sánh trong tôi Ông thời gian cứ quay sợi thêm dài Tôi nhủ thầm rồi em sẽ đến.