Cá thịt nấu được món ngon Rau dưa cũng đủ vun tròn bữa cơm Cho vần là một cọng rơm Việc mình thổi lửa cháy thơm tưng bừng
Năm lần bảy lượt vào ra Người ta thi họa ngâm nga tiếng trời Mình đây thất học ngu ngơ Thơ ca chữ nghĩa lơ mơ hiểu gì Mắt tròn mắt dẹt hiếu kỳ Sao mà các vị tinh vi thế này Ngó qua liếc lại thôi thì Đi về ôm tập Kinh Thi đánh vần Lần sau lại tới học dần Nơi này toàn mấy thi nhân đại tài Giá mà học lỏm một hai Ra đường đỡ phải nay mai ngượng ngùng.
Ngỏ lời mà cứ lưng chừng, Gõ đi nhập lại hoãn dừng mãi thôi. Nhưng nay tâm quyết viết rồi, Lại chào các bạn, mấy lời thơ nhanh. Ngày qua ngày lại mấy canh, Tuần đi tuần đến năm lành sắp sang. Mà tôi vẫn chẳng lật trang, Từng dòng chữ cũ cứ mang trên mình. Dần đây chuyển hướng về "tinh", Dần mài giũa luyện để hình "nét" thêm. Gặp bạn thơ, cũng vui chêm, Vài từ vài chữ vần lên gửi người. Lan man lại sợ bị cười, Đến đây ngả mũ cho người tiếp theo. Chúc vần cứ mãi càng keo, Bạn thơ càng tới càng gieo nhiều bài.
Im im toàn những nhân tài Lâu lâu lộ diện, ngả bài mới hay Đôi khi ta thấy hơi "cay" Ai cũng khiêm tốn.. ra tay "khiếp hồn"
Chữ tuôn như sóng dập dồn Làm cho ta thấy bồn chồn lắm thay Toàn nhân tài trú nơi đây Ta như chim mới tập bay xá gì! Vài dòng thơ bé tí ti Đẩy đưa chút chút tức thì "bí" luôn.
Thơ ra như sóng trào tuôn Mèo đây cũng bị bí luôn á Thùy Tới giờ chưa được chữ gì Thôi thì làm đại ra gì nó ra.
Đọc thơ Meo phụt cười xòa.. Hội người "nối đại" mặc ra vuông tròn Phải chi vần cứ bon bon, Dạt dào lai láng để còn đẩy đưa.